Chương 40: Trở lại học viện [Phần 2: Bóng rổ]
Tôi ngồi bó gối nhìn những Vampire đang lướt vèo vèo trước mặt, tự cảm thấy bản thân mình thật quá yếu kém. Chả là hôm nay thầy Hwarang có việc bận nên chúng tôi có tiết tự học môn thể dục. Vì thế mà các bạn học trong lớp đã tổ chức một cuộc thi bóng rổ chuyên nghiệp.
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi thấy các Vampire chơi bóng rổ, đúng là được mở rộng tầm mắt. Ngày xưa ở trường trung học của loài người tôi luôn được coi là cây bóng rổ số một của trường vì xét cho cùng cột lưới ở đó chỉ cao tầm hai mét mà thôi.
Còn đối với môn bóng rổ của Vampire thì sao? Gần chục mét là con số tôi có thể ước chừng về cái cột lưới ấy. Với chiều cao này nó đòi hỏi ở người chơi phải có sức bật cực cao và khả năng nhanh nhẹn tuyệt đối, mà những tố chất ấy thì hình như tôi không được ba di truyền cho thì phải híc híc.
Những cái bóng sượt qua sượt lại cùng hàng loạt tiếng vụt vèo liên tục vang lên trong không khí khiến tôi không khỏi hoa mày chóng mặt.
Dù vậy tôi vẫn cố nghển cổ nhìn theo quả bóng nâu đang được chuyền qua chuyền lại trên tay các chàng trai, cô gái xinh đẹp một cách uyển chuyển, nhẹ nhàng.
Đây không phải là loại bóng bình thường như bóng da hay bóng hơi, nó có kích thước nhỉnh hơn quả bóng rổ một chút, được làm từ hợp chất sắt nặng khoảng hơn chục kí, bề ngoài bọc một lớp da nâu có tính đàn hồi cao.
Đang bận nghĩ không biết cái đầu nhỏ bé của mình sẽ thành ra thứ gì nếu bị quả bóng kim loại kia đập trúng thì tôi chợt giật mình khi thấy Kai mồ hôi nhễ nhại đang ngồi ngay bên cạnh, thằng nhóc thở hổn hển với tay lấy chai nước có pha chút máu đà điểu uống một hơi.
Khẽ quệt tay lên mép Kai quay ra nhìn tôi giả vờ ngạc nhiên hỏi:
-Ủa?? Sao cậu không ra chơi, đau chân à hay không biết bật cao? (đồ bạn đểu)
Sẵn buồn bực trong lòng giờ lại bị chém đểu tôi quay sang lừ mắt nhìn nó rít lên:
-Hừ... Tôi bị câu đá đểu của cậu ngáng gãy chân đấy.
-Ha...ha đùa thôi mà, đừng giận, ở đây thiếu gì người không chơi được bóng rổ chứ. - Kai vỗ vai tôi cười hỉ hả
-Biết vậy nhưng sao cùng là Vampire mà các cậu lại có thể bay nhảy như vượn thế? Còn tôi thì...nhảy lè tè như gà ấy. - Tôi ủ rũ nói
-Ha..ha...mới vậy mà đã tự ti rồi thì khi chứng kiến giải bóng rổ của các Vam thuần chủng trong HYBE cậu sẽ như thế nào? - Kai bật cười nói.
-Bóng rổ dành cho Vampire thuần chủng? - Tôi ngạc nhiên hỏi lại
-Ừ, cứ hai năm một lần học viện sẽ tổ chức cuộc thi "Bóng rổ Pureblood", tất cả những Vampire thuần chủng đều có thể tham gia.
-Ủa? vậy thì chia đội thế nào? - Tôi ngạc nhiên hỏi
-À, vì số lượng thuần chủng trong học viện không nhiều nên hình thức thi sẽ là một chọi một. Quán quân trong mấy năm gần đây đều thuộc về Jongseong hyung của Volt đấy.
-Vậy còn...
-Cậu muốn nói đến Sunghoon - ssi và Heesung sunbae chứ gì? - Tôi chưa kịp thắc mắc thì Kai đã nhanh miệng cắt ngang, giọng điệu rất chi là tinh tướng.
-Ừ, chẳng phải họ là hai Vampire mạnh nhất sao? Không lẽ trong môn bóng rổ này lại kém đến thế? - Tôi gật đầu hỏi tiếp
-Không phải thế đâu, chỉ tại họ chưa bao giờ tham gia cuộc thi bóng rổ này thôi.
-Tại sao vậy?
-Ai biết, chắc tại họ không thích. Nhưng mà tôi có thể khẳng định một điều... - Kai lấp lửng nói
-Điều gì?
-Nếu hai người này mà cùng nhau đăng kí tham gia thì chắc chắn sẽ có một trận thư hùng xảy ra trên sân bóng rổ, chà...đến lúc đó thì không biết ai sẽ giành chiến thắng đây nhỉ? - Kai chống cằm mơ màng nói
Tôi nhíu mày định quay sang hỏi Kai thêm một số điều nữa thì chợt giật mình bởi giọng nói nhẹ nhàng của Hanbin vang lên ở ngay bên cạnh:
-Kai, Beomgyu gọi kìa, vào nhanh đi...
-Èo, nhanh thế? Mới ngồi nghỉ có chút thôi mà? - Kai uể oải than vãn nhưng vẫn đứng dậy chạy về phía sân bóng.
Tôi và Hanbin cùng nhìn theo bóng Kai khẽ chép miệng rồi bật cười. Với tay lấy chai nước Hanbin lên tiếng hỏi tôi:
-Sao cậu không ra chơi?
-Tôi không biết chơi. - Tôi lắc đầu thành thật nói
-Ừm... vậy giờ cậu có bận việc gì không? - Hanbin hỏi tôi, đôi mắt hơi sáng lên.
-Không, tôi chẳng bận gì cả. Nhưng sao cậu lại hỏi vậy? - Tôi ngơ ngác hỏi lại.
-Tốt quá, cậu có thể giúp tôi việc này được không? Quả bóng tụi tôi đang chơi bị tróc da, cậu vào nhà kho sau dãy nhà hiệu bộ cũ lấy giúp tôi quả bóng khác được không? Năn nỉ đó, quả bóng kia cầm khó quá à! - Hanbin làm bộ mặt cún con nhìn tôi, đôi mắt long lanh như sắp khóc.
-Ờ được thôi, cậu cứ vào chơi đi, tôi đi lấy chốc đem ra cho. - Tôi cười khì rồi đẩy Hanbin về phía trước.
-Cảm ơn cậu nhiều lắm, vậy tôi vào chơi trước nhé, tụi nó réo dữ quá. - Hanbin cười thật tươi nói rồi vẫy vẫy tay với tôi nhanh chân chạy vào sân bóng.
Tôi cũng cười đáp trả rồi quay đầu rảo bước về phía nhà kho sau dãy nhà hiệu bộ cũ, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác sợ hãi khó hiểu.
............
-Ủa? Sunoo đi đâu vậy? - Kai đẩy quả bóng sang cho Hanbin rồi nhìn theo Sunoo ngạc nhiên hỏi.
-À, cậu ấy mắc vệ sinh... - Hanbin trả lời lấp lửng, rồi nhảy bật lên cao nhẹ nhàng thảy quả bóng vào rổ.
-Nae... hay lắm Hanbin...
-Tuyệt vời...
-Vào rồi, giỏi lắm...
...
Những tiếng khen ngợi vang lên không ngớt, một cô bạn cùng đội vỗ vai Hanbin cười thật tươi rồi cầm lấy quả bóng trong tay bật xuýt xoa:
-Quả bóng này hay ghê, chơi mấy năm rồi mà không tróc da nhỉ?
-Ừ... - Hanbin nhỏ giọng gật đầu rồi chợt cảm thấy trái tim mình đau nhói, khẽ hướng mắt về phía dãy nhà hiệu bộ bỏ hoang, cậu tự nhủ thầm:
-"Sunoo, xin đừng trách tôi, mặc dù tôi cũng rất quý cậu, nhưng thành thực mà nói cái tình bạn ít ỏi đó không thể nào sánh với tình yêu mà tôi dành cho Sunghoon trong suốt 15 năm qua được..."
............
-Tại phòng của Lee Heesung-
Cộc..cộc..cộc...
-Vào đi Hyuk. - Heesung bình thản lên tiếng, bàn tay vẫn mải nghịch ngợm chiếc mỏ của con quạ Cupid?
Một chàng Vampire quý tộc nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào rồi kính cẩn cúi đầu nói:
-Anh Heesung... Hình như trong học viện có mùi của vam cấp E.
-Ta biết, đó là lí do tại sao ta lại gọi cậu đến đây. Hãy nhanh chóng cho người xử lý hắn gọn ghẽ đi, tốt nhất là đừng gây ra vụ lùm xùm gì đáng tiếc.
-Vâng, em biết, em sẽ tìm cho ra tên Vampire cấp E đấy, nhưng có cần phải điều tra xem hắn là do ai sai đến không ạ?
-Không cần, ta đã biết người ấy là ai, chỉ cậu ta mới có thể nghĩ ra mấy cái trò ngu ngốc này. Vì vậy, cậu chỉ cần lặng lẽ xử lí hắn thôi , nhớ là không được để cho người khác biết. Sự xuất hiện của một Vampire cấp E trong trường chắc chắn sẽ khiến các học viên hoang mang sợ hãi. - Heesung đăm chiêu nói, bàn tay trắng muốt vẫn mải mê vuốt lông con Cupid
-Vâng, anh thật biết nghĩ chu toàn, em sẽ đi làm ngay.
-Khoan đã, mùi của tên đó phát ra từ đâu? - Heesung đột ngột lên tiếng hỏi
-Dạ hình như là sau dãy nhà hiệu bộ cũ.
-Ừm..khá gần sân thể dục nhỉ, vậy cậu hãy cho người kiểm tra xem có lớp nào học gần đó không rồi giải tán, bảo họ về lớp trước để tránh gặp phải sự cố đáng tiếc, những tên Vam cấp E này sẽ không từ một cái gì đâu.
-Em biết rồi, thưa anh...
Chàng trai tên Hyuk kính cẩn cúi đầu rồi vội vã bỏ đi. Heesung nhìn theo khẽ thở dài rồi lại quay sang con quạ nhíu mày mắng:
-Sao mày lại ốm ngay lúc này hả? Ta thực sự rất lo cho Sunoo, không biết thằng bé có làm sao không?... Một Vampire cấp E ư... Hừ, Jaeyun, rốt cuộc thì cậu ta lại định giở trò gì nữa đây?......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro