Chương 10
" Thiếu tướng Koga , có người đến muốn gặp ngài ! " - Một người lính vào trong phòng Yudai nói .
" Là ai vậy ? " - Yudai hỏi .
" Thưa ngài ! Là đại thiếu gia Lee Heeseung ! " - Tên lính nói .
Hắn lấy làm lạ , tại sao Lee Heeseung lại đến đây , chẳng phải hắn đang giữ Hanbin khư khư rồi sao . Lee Heeseung bước vào , hắn ngồi xuống ghế vác hai chân lên bàn , hắn công kích Yudai bằng những lời lẽ hạ bệ :
- Tôi đến đây để xem gã con trai của bà ta sống nhởn nhơ nhưng thế nào ?
" CẬU CÚT RA NGOÀI CHO TÔIIIII !!!! " - Hắn nổi điên dùng súng chĩa thẳng đầu Heeseung .
" Ngài thống soái có vẻ nổi giận nhỉ , tôi mà chết thì anh cũng chết theo đấy , Yudai Koga ạ ! Hahaha !!! " - Heeseung nở nụ cười gian tà khinh bỉ Yudai .
" Yudai , anh biết rõ về cái chết của Yuka , chị gái nuôi của Hanbin như thế nào đúng chứ ! Tôi cho anh biết , Hanbin rất hận anh , Hanbin yêu tôi rồi , giờ thì hãy nhìn xem tôi chiếm lấy thân xác của Hanbin như thế nào ! " - Heeseung đắc ý cười khẩy . Yudai bị hắn làm cho kích động , hắn đấm thẳng mặt Heeseung , hắn gằn giọng :
- ĐỒ BIẾN THÁI , DƠ BẨN ... TÔI KHÔNG CHO PHÉP CẬU CHÀ ĐẠP LÊN THÂN XÁC EM ẤY !!!!!
Heeseung cười khẩy , hắn nói :
- Khư ... Đừng cố tỏ ra mình là người tốt , Yudai ! Anh thừa biết cái chết của cô Yuka - người chị gái mất tích còn gì nhỉ ? Mạng cô ta anh không cứu nổi mà còn trơ trẽn đứng trước mặt Hanbin sao ?
Cơn thịnh nộ trong lòng của Yudai đã đến đỉnh điểm , hắn dùng súng lục chĩa thẳng vào đầu Heeseung , nhưng hắn không bộc lộ ra bên ngoài , mà chỉ lạnh lùng nói :
- Tôi và cậu tuy ở địa vị khác nhau ! Cậu là con địa chủ , tôi là con rơi của thống đốc ! Nhưng tôi thông minh hơn cậu đấy , Lee Heeseung !
Heeseung mỉa mai :
- Ngay từ đầu mẹ con anh đã tính đến bước này rồi à ?
K cất súng đi , rồi ung dung bật lửa châm điếu thuốc :
- Cậu vẫn còn một chút trí thông minh đấy , thiếu gia Lee ! Sao tôi phải lo sợ chứ ! Tôi muốn cái gì , tôi phải có bằng được nó !
Heeseung đay nghiến hắn :
- Không hổ danh là đại thiếu tướng nghiêm minh Koga Yudai ! Sớm thôi , người Nhật các người sẽ sớm cút khỏi đây ! Hanbin sẽ hận anh suốt đời !
Heeseung vẩy vạt áo rồi rời đi . Yudai dõi theo hắn , ánh mắt hắn lộ ra một con sói khát máu . Hắn ra hiệu sai hai tên lính theo dõi Heeseung:
- " Theo dõi động tĩnh nhà họ Lee cho tôi ! Tiếp tục thuyết phục mẹ con Hanbin về đây cho tôi ! "
- " RÕ !!!! "
Heeseung lái xe về nhà , hắn bắt gặp Hanbin đang cặm cụi pha trà ở trong bếp . Heeseung nhìn Hanbin một lúc lâu , rồi bất giác ôm lấy anh . Hắn nói :
- Đừng rời xa vòng tay này của tôi !
Hanbin chưa kịp hiểu hắn nói gì , Heeseung xoay người anh lại , kéo hông anh lại gần chà sát lên cơ thể quyến rũ của hắn , hắn thở nhẹ vào tai Hanbin :
- Cơ thể của em chỉ được phép chạm vào tôi thôi !
Hanbin sợ hãi đẩy hắn ra , anh ngập ngừng :
- Cậu chủ , tôi ... tôi !
Heeseung bắt đầu nổi giận gạt hết mọi thứ trên bàn ăn , hắn ghìm chặt vai Hanbin dồn và góc tường , hắn tỏ ra một người đàn ông ghen tuông :
- YÊU HẮN TA RỒI PHẢI KHÔNG ??? TÊN VÔ LIÊM SỈ ĐÓ MÀ CŨNG THÍCH À ??? HẮN TA CÓ GÌ ? TIỀN HAY DANH VỌNG ??? HẮN TA CHỈ LÀ CON TRAI CỦA MỘT KĨ NỮ DƠ BẨN MÀ THÔIIII !!!!!!
Heeseung mặc kệ Hanbin ngồi khóc trong góc bếp , hắn lạnh lùng đi ra khỏi bếp . Hắn nghĩ thầm :
- Giá mà em thích tôi , chịu ở bên tôi ! Tôi sẽ khiến gã thống soái đó phải cút về Nhật !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro