Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

" Thiếu tướng Koga , có người đến muốn gặp ngài ! " - Một người lính vào trong phòng Yudai nói .

" Là ai vậy ? " - Yudai hỏi .

" Thưa ngài ! Là đại thiếu gia Lee Heeseung ! " - Tên lính nói .

Hắn lấy làm lạ , tại sao Lee Heeseung lại đến đây , chẳng phải hắn đang giữ Hanbin khư khư rồi sao . Lee Heeseung bước vào , hắn ngồi xuống ghế vác hai chân lên bàn , hắn công kích Yudai bằng những lời lẽ hạ bệ :

- Tôi đến đây để xem gã con trai của bà ta sống nhởn nhơ nhưng thế nào ?

" CẬU CÚT RA NGOÀI CHO TÔIIIII !!!! " - Hắn nổi điên dùng súng chĩa thẳng đầu Heeseung .

" Ngài thống soái có vẻ nổi giận nhỉ , tôi mà chết thì anh cũng chết theo đấy , Yudai Koga ạ ! Hahaha !!! " - Heeseung nở nụ cười gian tà khinh bỉ Yudai .

" Yudai , anh biết rõ về cái chết của Yuka , chị gái nuôi của Hanbin như thế nào đúng chứ ! Tôi cho anh biết , Hanbin rất hận anh , Hanbin yêu tôi rồi , giờ thì hãy nhìn xem tôi chiếm lấy thân xác của Hanbin như thế nào ! " - Heeseung đắc ý cười khẩy . Yudai bị hắn làm cho kích động , hắn đấm thẳng mặt Heeseung , hắn gằn giọng :

- ĐỒ BIẾN THÁI , DƠ BẨN ... TÔI KHÔNG CHO PHÉP CẬU CHÀ ĐẠP LÊN THÂN XÁC EM ẤY !!!!!

Heeseung cười khẩy , hắn nói :

- Khư ... Đừng cố tỏ ra mình là người tốt , Yudai ! Anh thừa biết cái chết của cô Yuka - người chị gái mất tích còn gì nhỉ ? Mạng cô ta anh không cứu nổi mà còn trơ trẽn đứng trước mặt Hanbin sao ?

Cơn thịnh nộ trong lòng của Yudai đã  đến đỉnh điểm , hắn dùng súng lục chĩa thẳng vào đầu Heeseung , nhưng hắn không bộc lộ ra bên ngoài , mà chỉ lạnh lùng nói :

- Tôi và cậu tuy ở địa vị khác nhau ! Cậu là con địa chủ , tôi là con rơi của thống đốc ! Nhưng tôi thông minh hơn cậu đấy , Lee Heeseung !

Heeseung mỉa mai :

- Ngay từ đầu mẹ con anh đã tính đến bước này rồi à ?

K cất súng đi , rồi ung dung bật lửa châm điếu thuốc :

- Cậu vẫn còn một chút trí thông minh đấy , thiếu gia Lee ! Sao tôi phải lo sợ chứ ! Tôi muốn cái gì , tôi phải có bằng được nó !

Heeseung đay nghiến hắn :

- Không hổ danh là đại thiếu tướng nghiêm minh  Koga Yudai ! Sớm thôi , người Nhật các người sẽ sớm cút khỏi đây ! Hanbin sẽ hận anh suốt đời !

Heeseung vẩy vạt áo rồi rời đi . Yudai dõi theo hắn , ánh mắt hắn lộ ra một con sói khát máu . Hắn ra hiệu sai hai tên lính theo dõi Heeseung:

- " Theo dõi động tĩnh nhà họ Lee cho tôi ! Tiếp tục thuyết phục mẹ con Hanbin về đây cho tôi ! "

- " RÕ !!!! "

Heeseung lái xe về nhà , hắn bắt gặp Hanbin đang cặm cụi pha trà ở trong bếp . Heeseung nhìn Hanbin một lúc lâu , rồi bất giác ôm lấy anh . Hắn nói :

- Đừng rời xa vòng tay này của tôi !

Hanbin chưa kịp hiểu hắn nói gì , Heeseung xoay người anh lại , kéo hông  anh lại gần chà sát lên cơ thể quyến rũ của hắn , hắn thở nhẹ vào tai Hanbin :

- Cơ thể của em chỉ được phép chạm vào tôi thôi !

Hanbin sợ hãi đẩy hắn ra , anh ngập ngừng :

- Cậu chủ , tôi ... tôi !

Heeseung bắt đầu nổi giận gạt hết mọi thứ trên bàn ăn , hắn ghìm chặt vai Hanbin dồn và góc tường , hắn tỏ ra một người đàn ông ghen tuông :

- YÊU HẮN TA RỒI PHẢI KHÔNG ??? TÊN VÔ LIÊM SỈ ĐÓ MÀ CŨNG THÍCH À ??? HẮN TA CÓ GÌ ? TIỀN HAY DANH VỌNG ??? HẮN TA CHỈ LÀ CON TRAI CỦA MỘT KĨ NỮ DƠ BẨN MÀ THÔIIII !!!!!!

Heeseung mặc kệ Hanbin ngồi khóc trong góc bếp , hắn lạnh lùng đi ra khỏi bếp . Hắn nghĩ thầm :

- Giá mà em thích tôi , chịu ở bên tôi ! Tôi sẽ khiến gã thống soái đó phải cút về Nhật !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro