Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5


'Anh còn đau đầu không?'
Vừa vào đến cửa phòng Phuwin đã bắt đầu lải nhải

' 2 ngày rồi em nghĩ còn đau không? '

'Không còn'

'...'

Naravit đi đến cửa tủ lấy ra hai bộ pyjama vải lụa xanh óng thảy đến giường ngủ. Dù gì cũng không còn tâm trạng quan tâm bây giờ cậu thấy rất chóng mặt khi nãy chưa ăn gì nên bây giờ đường huyết trong chốc lát đã tuột không phanh rồi thì phải

Anh nhìn về phía hai bộ đồ ngủ rồi lại nhướng mày nhìn đến cậu, hôm nay còn lại dám bày ra vẻ mặt ủ rũ gợi tình này nghĩ cậu muốn quyến rũ được anh đây để một bước lên mây sao?

'Bộ này của em, tôi đi tắm'
'Anh..'

Anh đã đi được đến nửa đoạn nghe thấy giọng khàn đặc ở cánh giường cũng ngoảnh lại xem là có chuyện gì muốn nói

' nói đi'

' trễ rồi anh tắm nhớ ngâm chân trước để quen nhiệt độ, kẻo sốc nhiệt sẽ bệnh '

'Em nói thừa rồi'

Được được không muốn nói nữa thì không nói dù sao cũng không còn sức để nói. Ăn no tắm mát đi Naravit hôm nay em không còn sức quan tâm anh nữa . Selina? Là ai có phải là thiếu nữ ở trường đại học năm đó không. Hẳn là người anh yêu nhỉ, khi nãy cậu cố ý đi ra ngoài để anh ấy dễ dàng mà đưa ra câu trả lời của mình mà không cảm thấy ngượng ngùng. Naravit em và anh vốn chỉ là vô tình bị bắt ép buộc treo chân đeo nhẫn không có gì đáng phải bận tâm

Tâm tình anh thế nào em sẽ nguyện chiều theo ý đó anh là hướng gió còn em là ngọn cỏ lau ven đường không thể có tư cách cản đường anh. Anh hạnh phúc em cũng thế anh bây giờ người quan trọng nhất của em. Em coi là gia đình thì chỉ duy nhất là anh tâm can của em đều đặt nơi anh mỗi khi thấy anh làm việc cực nhọc chẳng thể giúp gì ngoài nói vài lời nhưng như vậy càng quá đáng hơn là khiến anh cảm thấy phiền phức

Chuyện nam nữ cũng chẳng thể giúp anh xử lý lại phiền anh ra ngoài tìm người giúp đỡ em cũng rất muốn sinh con cho anh . Muốn chăm sóc toàn diện cho Naravit nhưng tiếc là một bước tiến lại phải lui một trăm bước . Khát vọng nắm lấy tay anh một lần lại bị hất ngã xuống đất, trong lúc anh say lại bạo gan vén tóc mai cho anh lại bị ném đồ vật đến hôm nay vẫn còn sưng

Nhưng em không để bụng đâu chuyện này đối với em có thể hiểu cho anh! Naravit chồng của em

Naravit bước ra với hơi nước bốc vẫn còn vấn vương trên làn da rắn chắc nhìn Phuwin ở cánh giường ôm gối bất động đuôi mắt đỏ ửng gối cậu ôm cũng đã ướt một mảng lớn? Cậu ta lại bị gì nữa

' Phuwin? Ngốc à?'

' đừng lại gần em '

'...'

Sau lời nói có phần khàn đó anh thấy cậu đứng lên bước vào nhà tắm hơn mười phút sau thì lại có một Phuwintang cún gỗ. Cậu ta hôm nay làm sao anh cũng chẳng biết

Naravit mặc kệ cậu bị làm sao đó không phải chuyện anh nên bận tâm không phải chuyện đáng để bàn luận đến . Anh vươn tay đến tắt đèn ngủ thì ngoài cửa có người gõ vài tiếng chỉ thấy Phuwin khi nãy bất động lập tức trở về trạng thái của con người mà bước ra cửa

* Cốc cốc *

' ah đã khuya rồi còn phiền cậu chủ và nhóc Phuwin đây.. tôi mang đến cho cậu'

'Cảm ơn bác, phiền bác rồi bác cũng ăn gì đó rồi ngủ đi nhé! Chúc bác ngủ ngon '

Bộ dạng Phuwin lê bước mệt mỏi ra trước cửa khi mở ra đã biến hoá ra thêm một bộ dạng mới ra đây là cách mà cậu đối mặt với người khác à? Rất biết tạo ấn tượng tốt đấy . Bây giờ cậu coi tôi chai mặt rồi không còn muốn đối đãi với nhân cách tốt đẹp nữa chứ gì hay lắm khi nãy còn bảo tôi đừng lại gần cậu . Một trăm một ngàn lần tôi ghê tởm cách cậu bước vào cuộc đời tôi dẫn dắt mẹ tôi đưa tôi và cậu bước vào cuộc hôn nhân chết tiệt này!

Đoạn hội thoại giữa cậu và cô giúp việc anh Naravit dù có dỏng tai lên nghe lén cũng không tài nào nghe được tròn vành rõ chữ chỉ thấy cậu cười nói rồi đóng cửa lại để chăn mền bên dưới chân giường tay ấm nóng cậu ấy to gan đụng chạm chỉnh gối kéo mền cho anh rồi lui khỏi giường lay hoay bên dưới chân giường mà chỉnh chăn gối lại ngoan ngoãn nằm bên dưới. Anh thật sự không hiểu hôm nay anh đã mở lời nói rằng cho phép cậu ấy đụng chạm nhưng cớ sao ra khỏi xe anh đi trước cậu cố tình viện cớ theo sau một đoạn ngồi ở phòng ăn khép nép dường như hoá pho tượng bây giờ chủ động không muốn nằm cùng giường

Chuyện tốt mà anh đưa cậu đến đây không phải để ngoan ngoãn như thế này cậu ta thực sự là người ngu ngốc đến như vậy sao? Cậu không muốn níu lấy một mình chiếm hữu khối tài sản kếch xù này sao. Hay là từ bi đến mức ai cũng có thể cùng cậu hưởng khối tài sản này

Naravit trên giường suy luận biết bao điều đều muốn vứt bỏ ra khỏi đầu nhưng bị giọng nói bên dưới chân giường làm cho bối rối chuyển sang thấy bản thân có lỗi

'Naravit anh ngủ ngon, hưm.. phải là mỗi ngày đều ngủ ngon anh nhé'

' phiền phức '

'...'

Chỉ là ngủ thôi cần gì phải ngon hay không

Chỉ là lời chúc thôi anh cũng nói em phiền vậy thì sau này em không nên chúc có đúng không hay đây là em đã nói thừa? Phải rồi cậu và cuộc hôn nhân vốn rách nát từ ban đầu là điều thừa thãi

Câu chuyện giữa hai người cứ như vậy mà kết thúc anh trên giường an giấc cậu dưới chân giường vì mệt mỏi sốt cao kéo đến khiến cậu rơi vào mê mệt mà thiếp đi. Bên ngoài mưa tuông xối xả hạt mưa rơi nặng nề cứ thế mà xối xuống mái nhà kiên cố phải chăng những hạt mưa đó đang vô tình diễn tả tình cảnh bây giờ của cậu không chỉ là chua xót cho một người nặng tình chân thành quá mức rụt rè muốn tấn công nhưng chỉ có thể làm việc lén lút để lấy lòng mái nhà kiên cố kia mong cầu được một lần chạm vào sâu bên trong lớp gạch men kiên cố đó

Viễn vông!

Ba giờ sáng Naravit lờ mờ mở mắt vì bên dưới chân giường còn đang nói mớ trong vô thức khiến anh phát tiết.ba giờ sáng? Có phải thèm nói lắm không chờ anh ngủ rồi nằm luyên thuyên nói nhảm một mình

Anh ngồi bật dậy khung cảnh khiến anh bối rối là lần đầu ngủ cùng cậu ấy.. đưa tay chạm lên vầng trán của cậu khuôn mặt đỏ ửng mồ hôi tuông xả khắp người trong miệng còn vô thức kêu ca đến nỗi sốt mà miệng vẫn vô thức gọi tên anh

'Đàn anh! Hôm đó là em tặng quà cho anh sao lại nỡ vứt chứ..Phuwin hôm đó thấy anh đi cùng chị gái nào cầm hộp quà do em để ở góc bàn mà ném đến thùng rác ở góc lớp..hức anh không coi trong tình cảm của em đến thế..e..em cũng không muốn bước tiếp'

Naravit bối rối trước những lời nói này chỉ biết cầm điện thoại xem đến xem lui gõ vào công cụ tìm kiếm mà tra những việc làm ngu ngốc

Thiếu gia nhà Lertratkosum cả buổi tối tất bật lấy khăn ấm lau khắp người mà anh ghét bỏ thi thoảng lại áp tay lên má xem người này đã giảm bớt nhiệt độ hay chưa cả đêm cứ thế lặp đi lặp lại . Phuwin mở mắt ra đã thấy cậu nằm ngay ngắn trên giường trên trán còn có khăn ấm..đặc biệt Naravit anh ấy áp tay vào bên má cậu..

Tâm tư sớm đã nở hoa của Phuwin lập tức bị dập nát bởi chiếc di động bên kia bàn . Tiếng chuông reo lên Naravit mệt mỏi bắt máy bật loa lớn liền nghe được giọng trầm khàn hôm qua khiến cậu khiếp sợ

'...'

'Một tiếng nữa Selina sẽ đến nhanh chóng thu xếp sửa soạn à mà quên.. nếu được có thể giấu nhẹm đi cậu Phuwin gì đó đi'

_____

FOLLOW VÀ ⭐ NẾU CẬU THẤY HAY NHA ! HẸN GẶP LẠI Ở CHAP SAU CÙNG LEE🐭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro