Chương 23 Bị đại thúc liếm huyệt đến phun nước
Edit:xuxu6565
Đôi tay sờ khuôn mặt nhỏ của Sở Ninh, Chu Sùng Văn liếm mút đôi môi thơm ngọt, vói đầu lưỡi vào miệng Sở Ninh, liếm mút đầu lưỡi cô, quấy loạn khoang miệng cô.
Sở Ninh bị hôn cả người nhũn ra, tim đập nhanh hơn. Âm đạo chảy ra một cỗ dâm thuỷ, cô toàn thân phảng phất như bị điện giật hơi hơi tê dại.
Trong văn phòng, cô gái ngửa đầu cùng người đàn ông trước mặt mãnh liệt hôn môi, bầu không khí tựa hồ xung quanh hai người đều theo hai người hôn môi càng tăng cao.
Chu Sùng Văn nhẹ nhàng rời môi Sở Ninh kéo theo sau một sợi chỉ bạc. Sau đó cánh tay dùng sức trực tiếp chặn ngang thân mình Sở Ninh bế lên, một đôi chân dài, đi vào phòng nghỉ bên cạnh.
Sở Ninh bị ôm kiểu công chúa đưa tới trên giường, nam nhân cao lớn tràn ngập tính áp bách, thân hình cao lớn bao phủ phía trên cô, Sở Ninh ôm cổ hắn, đem nam nhân nỗ lực kéo xuống, vùi đầu vào bên cổ hắn, vươn đầu lưỡi liếm hôn cổ hắn.
Chu Sùng Văn bị cái lưỡi thơm tho mềm mại liếm mà cả người chấn động. Một trận điện giật tê ngứa nhanh chóng truyền khắp toàn thân, đôi mắt hắn nhìn thẳng, thanh âm khàn khàn: " Tiểu bảo bối, đây là em tìm lấy."
Hắn đứng dậy, nhanh chóng cởi áo trên người chính mình, đem váy Sở Ninh trực tiếp vén lên, lột bỏ quần lót đã ướt đẫm, lộ ra bên trong hoa huyệt róc rách chảy nước, tiểu huyệt làm như cảm nhận được tầm mắt nóng rực của nam nhân, thủy dịch chảy xuống càng thêm vui sướng.
Chu Sùng Văn đem ngón tay chọc vào giữa hoa huyệt ướt đẫm, hai mảnh cánh hoa bóng loáng không lông gắt gao cắn ngón tay chính mình, cảm nhận được bên trong huyệt nội mị thịt khẩn trí mút chặt "Bảo bối, em nước quá nhiều, lão công trước giúp em ăn luôn một chút."
Sở Ninh thuận theo tách ra hai chân, ngón tay nam nhân thỉnh thoảng lại vỗ về chơi đùa âm đế cùng tiểu huyệt, cô thoải mái kiều suyễn ra tiếng.
"Ân a...... Ân...... Muốn...... Lão công......"
Rút ra ngón tay ướt đẫm, huyệt khẩu phun ra một cỗ dâm thuỷ , Chu Sùng Văn ánh mắt ám trầm, khàn khàn lên tiếng: "Lập tức liền liếm cho em."
Bắt lấy hai cánh mông Sở Ninh, Chu Sùng Văn nhẹ nhàng lại gần huyệt khẩu đặt xuống một cái hôn, mũi truyền đến một mùi hương nhạt ngọt ngào.
Nam nhân phun hơi thở ướt nóng ở hạ thể mẫn cảm của Sở Ninh, cô khó chịu đong đưa eo, đôi tay nắm đầu tóc nam nhân, không thể khống chế khóc lên.
"Ô ô...... Lão công...... Nhanh lên...... Nhanh lên a...... Ân ô......"
Hoa huyệt hồng hào lại chảy nước, Chu Sùng Văn vươn đầu lưỡi, yêu thương lại tinh tế nhẹ nhàng liếm đi dâm thuỷ bên ngoài, theo miệng huyệt liếm đến đoá hoa đang không ngừng chảy nước, đem dâm dịch bên trong liếm láp sạch sẽ, trở ra một đường hướng lên trêu đùa âm vật sớm đã vểnh lên như đá nhẹ nhàng dùng hàm răng niết nhẹ mút vào.
Sở Ninh tức khắc hai chân dang rộng vùng vẫy, nâng mông lên làm như muốn né tránh lại càng như muốn đưa vào miệng hắn.
"A a a...... Lão công...... A a......"
"Không cần lộn xộn." Chu Sùng Văn đem hai chân Sở Ninh áp đến trước ngực, "Ôm chặt."
Sở Ninh ôm chặt hai chân chính mình cong vào lộ ra toàn bộ hạ thể, cô có chút quẫn bách mà trộm dịch mông xuống, hai mắt mê mang nhìn Chu Sùng Văn đang chôn đầu ở hạ thể chính mình, nội tâm cảm giác khó tả tràn ngập thoả mãn, cô khống chế không được lên tiếng dâm kêu.
"Ân a a a a...... Muốn, muốn phun...... Lão công...... A a......"
Chu Sùng Văn nghe vậy càng thêm dùng sức mút vào âm đến cô, đem toàn bộ huyệt khẩu ngập vào, đầu lưỡi nhanh chóng trên dưới liếm láp , bên trong huyệt thịt hưng phấn xoắn chặt đầu lưỡi của hắn, hắn đôi môi dùng sức một hút âm đế, Sở Ninh khống chế không được toàn thân run lên.
"A a a...... Phun...... A a...... Ô......"
Chu Sùng Văn nhanh chóng ngẩng đầu nhìn chằm chằm cảnh tượng đẹp đẽ sắp xuất hiện, chỉ thấy hoa huyệt Sở Ninh co bóp co bóp liên tục, cơ mông giật giật, hoa huyệt như chứa một cái vòi phun bên trong, từng đợt từng đợt dâm thuỷ phun trào ra như cột nước, thỉnh thoảng ngắt quãng lại mau phun ra co lại đem ga giường một mảnh ướt sũng.
Chu Sùng Văn hai mắt đỏ rực nhanh chóng ngậm lấy huyệt khẩu phun nước, ùng ực ùng ực đem tất cả nước Sở Ninh triều phun cao trào tuôn ra tất cả một ngụm nuốt vào bụng ăn xong.
Sở Ninh nằm liệt trên giường từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò, hai chân hơi hơi run rẩy, hai mắt mất tiêu cự, thất thần hồi lâu.
"Cùm cụp" một tiếng mở khoá thắt lưng thanh âm truyền vào trong tai Sở Ninh, ánh mắt của cô dần dần ngắm nhìn, nhìn về phía Chu Sùng Văn bên cạnh.
"Tiểu bảo bối, lão công hầu hạ em thoải mải không, sướng hay không? Hiện tại bảo bối nên thoả mãn lão công nhỉ?" Sở Ninh liền cảm giác ở chân tâm hoa huyệt một cây côn thịt cương dài tản ra một cỗ nhiệt khí nóng hổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro