Chương 22 Đến công ty của chú
Chu Sùng Văn sau khi về công ty.
Lúc sau về đến nhà Sở Ninh mở điện thoại ra, thấy ba cuộc gọi nhỡ của Chu Sùng Văn, cả đêm cùng lão sư ở bên nhau cũng chưa có mở di động, vội vàng trở về gọi một cuộc.
"Alo! Chú, buổi tối ở bên ngoài cùng bạn ăn cơm, không nghe được điện thoại, thực xin lỗi......"
"Không sao, em không có việc gì liền tốt rồi , vốn dĩ có suy nghĩ mời em cùng nhau ăn cơm." Điện thoại bên kia Chu Sùng Văn ngữ khí mềm mại : "Tôi nhớ em, ngày mai thời gian để lại cho tôi được không?"
"Được nha, chú ngươi làm ở nơi nào? Tôi ngày mai đến công ty tìm chú !" Sở Ninh nhịn không được có chút chờ mong, công ty của chú nha, cô thật muốn đi xem.
"Cũng tốt, ngày mai 9 giờ tôi để trợ lý đi đón em."
Gọi xong điện thoại Sở Ninh ném di động ở trên giường lăn một cái, chú thanh âm thật dễ nghe, nghe đến lỗ tai đều phải mang thai, đúng rồi, muốn đem điểm thuộc tính thêm nữa, trực tiếp thêm ở trên độ nhiều nước, dư lại hai điểm thêm vào độ trắng nõn.
[Chúc mừng ký chủ nơi riêng tư độ nhiều nước đạt điểm tuyệt đối, khen thưởng danh khí xuân thủy ngọc hồ, tức nơi riêng tư trời sinh đặc biệt dễ dàng ra nước, hơn nữa sẽ ra rất nhiều nước.]
Sở Ninh đã cảm thấy tê tê, cô cảm thấy lúc sau khen thưởng khẳng định đều là cái này, chẳng lẽ muốn đem mười đại danh khí trong truyền thuyết đều gom đủ sao, kia thân thể của cô chẳng phải là bị cải tạo mỗi ngày đều muốn bị thao?! Kia thận cô còn có thể kiên trì bao lâu?
[Ký chủ yên tâm, cô thu thập tinh dịch càng nhiều, thân thể sẽ càng tốt, sẽ không phát sinh sự tình cô lo lắng.]
Tôi đây thật là cảm ơn ngươi nha! Thở dài một hơi, nguyên lai thịt văn là như vậy không nói đạo lý.
Bên này Chu Sùng Văn gác điện thoại lúc sau, nối thông máy với điện thoại hệ thống của trợ lý đặc biệt Tống Tư Viễn: "Chuẩn bị một ít đồ ăn nữ hài thích ăn, lại chuẩn bị một ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, ngày mai tới văn phòng tôi trước, đúng rồi, lại chuẩn bị thêm một máy tính có tính năng tốt đi."
"Vâng, Chu tổng."
......
"Sở tiểu thư, Chu tổng phân phó tôi tới đón cô, tôi tên Tống Tư Viễn." Tống Tư Viễn một bộ dạng xử lý theo công việc rất doạ người a.
"Làm phiền rồi, đi thôi!" Sở Ninh khom lưng ngồi vào ghế sau xe mở rộng.
Dọc theo đường đi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tống trợ lý, Sở Ninh cũng không muốn cùng hắn đáp lời, cứ như vậy an tĩnh tới công ty.
Nhìn trước mắt một toà cao ốc cao 200 mét, mặt trên viết logo thật lớn "Hoa Dung", Sở Ninh chỉ cảm thấy tràn đầy khoa học kỹ thuật, tuy rằng cái gì cũng đều không hiểu, nhưng chính là cảm thấy rất lợi hại..
"Đây là công ty của Chu Sùng Văn? Này toàn bộ phải không?" Sở Ninh tựa như chưa hiểu việc đời, đồ quê mùa vẻ mặt ngạc nhiên giống nhau.
"Đúng vậy, đây là công ty chúng ta ở thành phố B." Tống Tư Viễn vẻ mặt không một gợn sóng.
Nói xong liền mang theo Sở Ninh vào thang máy tới văn phòng tổng tài ở tầng cao nhất.
"Sở tiểu thư, Chu tổng còn đang mở họp, Chu tổng muốn cô trước tiên ngồi trong văn phòng chờ hắn, bên này có máy tính, cô có thể chơi chơi trò chơi, bên trong chúng tôi đã tải một số trò chơi của công ty rồi." Tống Tư Viễn nói xong liền đóng cửa đi ra ngoài.
Chờ Chu Sùng Văn họp xong, đã qua hơn một tiếng, đẩy ra cửa văn phòng, hắn nhìn Sở Ninh mang theo tai nghe đang chơi trò chơi công ty mới vừa ra mắt Tiên Hiệp Cổ Phong , mê mẩn đến mức dù có người tiến vào cũng chưa phát hiện.
Nhẹ nhàng đi qua, từ sau lưng nắm lấy tay đối phương bắt trên con chuột, "Tiểu bảo bối, cần hỗ trợ gì không?"
Phía sau truyền đến âm thanh ái muội trầm thấp, Sở Ninh bắt lấy tai nghe, vui vẻ ôm lấy cổ Chu Sùng Văn "Chú họp xong rồi!"
"Ừm." Chu Sùng Văn xoa xoa đầu Sở Ninh trấn an, "Là tôi không tốt, để tiểu bảo bối nhà ta một mình ở chỗ này."
"Không sao, chú bận họp mà." Cô đương nhiên sẽ không trách Chu Sùng Văn, nơi này nhiều đồ ăn ngon như vậy, chơi mệt mỏi còn có thể nằm xuống ngủ, so với ở nhà mình còn thoải mái hơn nhiều.
Chu Sùng Văn xem sắc mặt cô xác thật không có gì là không vui liền yên lòng. Tuy rằng trước kia hắn có qua lại với không ít bạn gái nhưng không có người nào làm hắn lo được lo mất như thế này. Sợ hãi cô ở bên chính mình không vui, càng sợ cô sẽ ghét bỏ chính mình nhiều tuổi hơn. Hắn so với cô lớn hơn nhiều như vậy, sợ cái này sợ cái kia. Chu Sùng Văn cảm thấy đời này chính mình thua trên người cô.
Sở Ninh nhìn hầu kết gợi cảm của người đàn ông trước mắt, nhịn không được ngẩng đầu lên hôn nhẹ một cái.
"Tê ——" Chu Sùng Văn bị hôn hít hà một hơi, hầu kết bị hôn hơi hơi phát ngứa, dục vọng vẫn luôn áp xuống nháy mắt đã bị khơi mào, hắn khàn khàn tiếng nói: "Tiểu tao hoá, lại câu dẫn tôi."
Sở Ninh dựa vào ngực Chu Sùng Văn cọ tới cọ lui, thanh âm trầm thấp ồm ồm từ trong lòng truyền đến: " nhớ tôi không?"
Chu Sùng Văn cúi đầu nhìn Sở Ninh, trong lòng khẽ nhúc nhích, hắn không nói gì, trực tiếp ngậm lấy đôi môi cô chậm rãi hôn môi gia tăng lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro