Chương 08
Tô Vũ Hàm lập tức tái mặt lắc đầu xua tay tỏ ra mình vô tội: "Không phải, Tuấn Nhân ca, không phải như bọn họ nói đâu".
Thẩm Quân thấy Tô Vũ Hàm không có lập tức cãi lại các cô, trong lòng nghĩ cũng không tệ lắm còn không có cắn ngược lại. Chẳng qua suy nghĩ này vừa mới hiện lên, giây tiếp theo đã bị Tô Vũ Hàm vả mặt.
"Là Thẩm Quân thích Tiêu Cao Ý, thật sự không phải em! Anh phải tin em". Tô Vũ Hàm chỉ vào Thẩm Quân, nước mắt lưng tròng nhìn Du Tuấn, muốn đáng thương bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Du Tuấn không nói gì, ánh mắt lại nhìn về Thẩm Quân, ý bảo cô nói.
Chỉ một thoáng, tầm mắt vài người ở đây đều tập trung trên người cô.
Thẩm Quân cười cười, tràn đầy tà mị, đứng dậy đi đến đối diện với Tô Vũ Hàm: "Đúng vậy, là tôi...là tôi mỗi buổi sáng đều đưa bữa sáng đến cho Tiêu Cao Ý, kết quả mỗi lần hắn một miếng cũng không đụng vào mà đưa cho nam sinh khác ăn.
Là tôi mỗi ngày khi có thời gian liền ở cửa sau lớp nhìn về hướng Tiêu Cao Ý, hy vọng hắn có thể quay đầu cười với tôi cái cái.
Là tôi nhào vào trong ngực Tiêu Cao Ý rất nhiều lần, nhưng đều bị cự tuyệt.
Đúng rồi, vẫn là tôi mỗi ngày gửi một bức thư tình, nói cho Tiêu Cao Ý biết tôi yêu hắn sâu đậm, sông cạn đá mòn lòng cũng không thay đổi".
Lúc nói đến thư tình, Thẩm Quân còn rút từ trong túi xách ra một phong thư, từ bên trong lấy ra một lá thư: "Muốn tôi đọc tuyên ngôn tình yêu lên không? Thật là triền miên xót xa a!"
Nguyên bản lúc nghe được Thẩm Quân thừa nhận, khoé miệng Tô Vũ Hàm trong nháy mắt kéo lên, đang lúc nghe nói đến câu tiếp theo, tức khắc quân lính tan rã, tay đang túm người Du Tuấn buông ra, dại ra ngồi ở trên ghế sô pha không nhúc nhích. Đặc biệt là phong thư màu hồng phấn quen kia đã đánh tan phòng tuyến cuối cùng trong lòng cô ta.
Tiêu Cao Ý sao lại có thể tuyệt tình như vậy, chút mặt mũi này cũng không để lại cho cô. Tô Vũ Hàm đáy lòng cuồng loạn, đầu óc một mảnh hỗn loạn không cách nào tự hỏi, chỉ cảm thấy mình xong đời rồi.
Tô Vũ Hàm hận Tiêu Cao Ý không lưu tình, lại không nghĩ đến nếu Du Tuấn tin vào một phía lời cô nói, thì thiếu niên ưu tú vô tội cuộc sống sau này sẽ rơi vào một mảnh đen tối.
Ghế lô một mảnh yên tĩnh, âm nhạc ồn ào bên ngoài cùng tiếng hò hét hoan hô chói tai của đám người vào lúc này có vẻ đặc biệt lớn.
Nhìn thấy Tô Vũ Hàm đã không còn sức chiến đấu, Thẩm Quân đem phong thư nhét lại vào trong túi xách, cảm thấy mỹ mãn ý bảo những người khác có thể cùng cô ra ngoài. Chỉ để lại Du Tuấn sắc mặt âm trầm cùng với Tô Vũ Hàm.
Thẩm Quân không khỏi cảm khái, ai có thể nghĩ đến kiếp trước là người yêu, kiếp này sẽ là kẻ thù đây. Nhưng đối với cái hậu quả một tay mình tạo thành này, cô một chút đều không có cảm giác xin lỗi. Cô chỉ trừng phạt đúng tội của Tô Vũ Hàm, các cô đứng ở phía đối lập.
Đào Ỷ Chi nhịn thật lâu, rốt cuộc vẫn là cười hề hề đến bên cạnh Thẩm Quân hỏi: "Quân tỷ, thư tình này tỷ lấy đâu ra vậy? Tô Vũ Hàm kia vừa thấy cái này mặt giống như ăn phải phân vậy, khó coi muốn chết ha ha".
"Đây không phải chỉ là giấy trắng thôi sao, cô ta trong lòng có quỷ, đương nhiên liền tin là thật". Thẩm Quân nói.
"Oaaa, Quân tỷ thật là lợi hại" Phan Ánh Lộ hai mắt như ngôi sao sáng vẻ mặt sùng bái nhìn Thẩm Quân.
Thật ra, sở dĩ có thể vừa khéo như vậy, là bởi vì Thẩm Quân trong lúc vô ý thấy trong ngăn kéo Tiêu Cao Ý bức thư tình của Tô Vũ Hàm.
Bất quá cô không vì lòng hiếu kỳ mà đi xâm phạm quyền riêng tư của người khác, chỉ là đối chiếu với hoa văn đến nhà sách thử thời vận mua phong thư giống vậy mà thôi. Ai biết ông trời cũng đứng về phía cô, tìm một lần liền thấy ngay.
Đối với những chuyện khác của Tô Vũ Hàm, chỉ cần hỏi những bạn học mỗi ngày đều hóng xem kịch vui một chút liền biết rõ ràng. Ai bảo cô ta cầu yêu khoa trương như vậy, hận không thể làm cho toàn thế giới đều biết Tiêu Cao Ý là của cô ta.
Không sợ tặc trộm, chỉ sợ tặc nhớ thương. Cuối cùng giải quyết được mối hoạ lớn, Thẩm Quân tâm tình tốt đến không chịu được.
Bốn cô gái tiến vào sàn nhảy bên trong cùng nhau uốn éo lắc lư thân thể, không hề có bất luận cái gì không hoà hợp, phảng phất như trời sinh chính là nên sinh tồn ở nơi này.
Tiêu Cao Ý ngồi ở sô pha ngay góc đại sảnh uống rượu. Hôm nay là sinh nhật của Khương Ngọc Thần, một hai phải tới nơi này chúc mừng, hắn từ chối không xong. Hắn chán chết ngồi nghịch di động, đối với cô gái yêu mị dính lên thân mình nhìn như không thấy.
Lộ Chính Thanh trái ôm phải ấp hai tiểu mỹ nhân, đối với Tiêu Cao Ý lại lần nữa cự tuyệt người đẹp nói: "Cao Ý, đã đi chơi thì phải thoải mái thả lỏng, cậu xem tiểu mỹ nhân người ta nhiều uỷ khuất a. Lại đây với anh, anh sẽ hảo hảo thương em."
Ý bảo cô gái bị Tiêu Cao Ý từ chối lại đây, ai ngờ cô ta tái mặt đứng dậy chạy lấy người.
"Phi, không biết điều". Lộ Chính Thanh sắc mặt tức khắc khó coi, ngày thường so không bằng Tiêu Cao Ý thì không tính, tới quán bar rồi mà con gái cũng từ chối hắn, thật là con mẹ nó đồ phá hoại!
Cô gái trang điểm đậm bên trái bị Lộ Chính Thanh ôm vào trong ngực, cầm lấy ly rượu trên bàn: "Anh, anh cũng không thể quên còn có Tiểu Doanh a~"
"Được được được, các em đều là tiểu tâm can của anh". Nói xong liền đem hai ly rượu hai người đưa tới uống hết, xong rồi còn không quên hôn hai bên trái phải một cái.
Tiêu Cao Ý xưa nay không thích hoa hoa công tử Lộ Chính Thanh này, ngại vì Khương Ngọc Thần nên mới đi cùng.
Rượu quá ba vòng, công tử thế gia liền bắt đầu nhàm chán nổi lên chơi trò Đại mạo hiểm.
Miệng chai rượu lần đầu tiên liền chỉ hướng Tiêu Cao Ý, mọi người liền liên tiếp trầm trồ khen ngợi.
Lộ Chính Thanh lập tức mở miệng nói: "Đêm nay tìm một em gái phá thân, nếm thử tư vị như thế nào?"
Khương Ngọc Thần thấy sắc mặc Tiêu Cao Ý không có biểu tình, nhưng vẫn có thể cảm nhận được hắn không vui, liền hoà giải: "Nếu không như vậy đi, Cao Ý, cậu ra đó tìm một cô gái hỏi số điện thoại?"
Thấy mạo hiểm lại đơn giản như vậy, những người khác không vui, Lâm Thiệu Minh cũng chính là con trái Lâm khoa trưởng đứng mũi chịu sào: "Tiêu đại thiếu, tìm một cô gái rồi hôn một cái, thế nào có dám không?"
Tiêu Cao Ý nhìn giữa sàn nhảy xa hoa truỵ lạc, bỗng nhiên thấy được thân ảnh yểu điệu quen thuộc kia, trả lời một tiếng: "Được"
Sau đó, ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người đứng dậy đi về phía sàn nhảy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro