Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Vào cung

Trước một ngày vào cung.

Thời điểm ăn trưa.

Liễu thị khảy đồ ăn trong chén, vẫn không an tâm nói: "Lão gia, ngày mai phải tiến cung, sao Kim Lăng vẫn còn chưa về?"

Hứa Thanh Thư cũng gác đũa xuống chén, vì Thẩm Nhược Vân bị hưu, trước khi Hứa Kim Lăng vào cung có một yêu cầu đó là hy vọng những ngày còn lại có thể làm bạn với Thẩm thị. Hắn cho phép, vốn dĩ mấy ngày trước nàng nên trở lại, nhưng là trở về chỉ có một mình Phạn Âm, tiện thể nhắn rằng nàng sẽ trễ thời gian vào cung.

Nhưng đã xế chiều, Hứa Thanh Thư cũng bực bội: "Không phải đã sai người dẫn con bé về rồi sao? Nàng gấp như vậy được gi?"

Nói như vậy Liễu thị liền tức giận, mạnh tay đặt đũa xuống: "Sao ta có thể không gấp được? Trước kia lúc Phạn Âm trở về chàng nên phái người đi Tử Trúc viện kia gọi về. Hiện tại đã là lúc nào rồi, ngay cả một tin tức cũng không có!" Nếu nha đầu này bỏ trốn, vậy phải làm sao? Hứa gia vừa mới vừa cắm rễ, sao có thể chịu được gió táp mưa sa.

Hứa Thanh Thư cũng không có tâm trạng ăn cơm: "A Khang, ngươi dẫn người đi Tử Trúc viện. Trong đêm nay phải mang nàng về."

A Khang dạ một tiếng liền lập tức đi chuẩn bị.

Có điều mọi người đợi đến trăng sáng sao thưa cũng không có một chút tin tức.

Lần này Liễu thị hoàn toàn luống cuống, ở trong phòng đi tới đi lui, tổng cảm thấy A Khang không đáng tin, lại sai quản gia suốt đêm chạy đến Tử Trúc viện.

Liễu thị chạy đến Hứa Thanh Thư thư phòng trách móc : "Chàng nhìn xem, đã tối rồi mà một cái bóng người cũng không có, ngày mai phải làm sao bây giờ?"

Hứa Thanh Thư đau đầu xoa cái trán, thật vất vả mới bình tĩnh xem sách, Liễu thị cố tình chạy đến đây. Hắn đột nhiên đứng lên, qua thư đột nhiên quăng ngã ở trên bàn: "Chỉ một mình ngươi gấp ta không vội sao?"

Liễu thị sợ tới mức đờ người ra, an tĩnh hơn rất nhiều.

Hứa Thanh Thư thở dài: "Nàng về đi, ta sẽ điều động toàn bộ người trong Hứa phủ."

...

Bên kia, Hứa Kim Lăng đang cải trang thành nam tử, nép ở góc tường, nhìn rất nhiều người của Hứa phủ đi ra ngoài.

"Này, sao ngươi không đi vào?" Phương Cảnh Húc đứng ở phía sau nàng, sáng nay hắn không biết vì sao bị người kêu ra phủ, không nghĩ tới lại là Hứa Kim Lăng, không những bức hắn phải đưa cho nàng một bộ nam trang còn phải chạy đến thanh lâu đi dạo. Lần đầu tiên Phương Cảnh Húc gặp một nữ tu kì lạ như vậy, vốn không định sẽ dẫn nàng đến nơi không sạch sẽ như thanh lâu, kết quả Hứa Kim Lăng cắn mãi không buông chuyện lúc còn nhỏ.

Bất đắc dĩ, Phương Cảnh Húc đành phải bọc nàng kín mít, cố hết sức không cho nàng thấy một thứ gì đó, sau đó chạy đến tửu lâu ăn cơm. Tóm lại, kết thúc một ngày, tiền tiêu vặt của hắn hết sạch.

Hứa Kim Lăng chỉ lo nhìn chằm chằm cửa Hứa phủ: "Ngày mai ta phải tiến cung tham gia tuyển tú, sau này không thể kêu ngươi là nô lệ nữa rồi." Đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn hắn có chút tiếc nuối.

Phương Cảnh Húc ngạc nhiên: "Là thật sao?"

"Ngươi biết?" Hứa Kim Lăng hỏi lại.

Phương Cảnh Húc có chút không được tự nhiên, hắn có thể nói lúc trước hắn đối với nữ nhân này có chút động sao? Muốn Phương phu nhân tới cửa cầu hôn, kết quả Phương phu nhân rất hàm súc nói cho hắn biết Hứa Kim Lăng muốn vào cung tuyển tú. Lúc ấy Phương Cảnh Húc cũng không để trong lòng, chỉ cho là Phương phu nhân muốn tìm một nha tốt hơn, chờ mong lúc mình có thể độc chưởng Phương gia liền có thể rước nàng vào cửa.

Hứa Kim Lăng không chú ý đến ánh mắt của Phương Cảnh Húc, lo cho chính mình tiếp tục nói: "Không bằng ngươi tiến cung làm thái giám đi, như vậy chúng ta vẫn là bạn tốt, ngươi liền thật sự trở thành nô lệ của ta."

Sắc mặt Phương Cảnh Húc biến chuyển: "Cút." Nói xong liền xoay người rời đi.

Hứa Kim Lăng túm lấy hắn: "Đừng đi nha, ta còn có việc cần ngươi làm giúp."

Phương Cảnh Húc sửng sốt: "Cũng đã đưa ngươi về đến nhà, còn chuyện gì nữa?"

...

Phương Cảnh Húc nhìn cái lỗ chó cao nửa mét, nghi vấn hỏi: "Ngươi khi nào khoét lỗ chó?"

Hứa Kim Lăng không để ý tới hắn, đem mấy tảng đá bên cạnh cục đá chất chồng lên, chỉ vào kia lỗ chó nói: "Ngươi chửi, ta trèo tường."

"Ta?" Phương Cảnh Húc không thể tin nhìn nàng.

Hứa Kim Lăng gật đầu: "Đúng vậy, ngươi chui qua trước, sau đó ta trèo tường, ngươi ở bên kia đỡ được ta."

Đương nhiên, Phương Cảnh Húc ngọc thụ lâm phong sao có thể làm như vậy, nhưng dưới ánh mắt đáng thương hề hê của Hứa Kim Lăng, trong nháy mắt nguyên tắc gì cũng không còn.

Thời điểm Hứa Kim Lăng nhảy xuống khỏi bức tường, Phương Cảnh Húc vững vàng tiếp được nàng.

Hứa Kim Lăng thấy bốn phía không ai, có chút thương cảm nói: "Không biết bao giờ mới gặp lại." Nói xong chủ động ôm hắn một cái, sau đó chui vào bụi cỏ sau tiểu viện.

Phương Cảnh Húc sửng sốt hồi lâu, tựa hồ đầu ngón tay còn lưu lại hơi ấm của nàng. Thật sự là... Đời này không thể gặp lại sao?

Thời điểm Hứa Kim Lăng trở lại phòng, Phạm Âm sớm đã chuẩn bị nước tắm: "Tiểu thư, người đói không? Ta cố ý làm món chè hạt sen mà nương hay nấu cho ta ăn, ta thổi cho nguội bớt là người có thể ăn."

Kim Lăng vội vàng kéo chặt Phạm Âm: "Ta tự làm là được, sau này ngươi phải theo ta tiến cung, còn ít thời gian thì bồi Lâm thẩm đi."

Phạn Âm không ngăn được nước mắt đột nhiên rơi xuống: "Cảm ơn tiểu thư."

"À, đúng rồi, hiện tại tình huống Hứa như thế nào?" Hứa Kim Lăng đột nhiên hỏi.

Phạn Âm ngừng khóc: "Tiểu thư, hiện tại trên dưới phủ đều đi tìm người, Liễu di nương không yên tâm lôi kéo lão gia đi Tử Trúc Viện tìm người, nói cho dù thế nào cũng phải mang tiểu thư về."

Hứa Kim Lăng hài lòng cười. Không lâu sau liền trốn vào ổ chăn ngủ ngon lành.

...

Sáng sớm hôm sau, Liễu thị và Hứa Thanh Thư mỏi mệt trở lại Hứa phủ.

Mà Liễu thị đã sắp bùng nổ cơn giận, trước không nói trăm cay ngàn đắng chạy đến Tử Trúc viện, cửa viện cũng đã đóng. Hứa Thanh Thư đứng ở ngoài cửa hô hồi lâu mới có người ra mở cửa, thật vất vả mới vào được bên trong, muốn tìm Thẩm thị, kết quả Thẩm thị lại chết sống không chịu gặp. Thẩm thị không chịu gặp bọn họ thì làm thế nào tìm được Hứa Kim Lăng? Bọn họ lại không thể ngang ngược xông vào, Liễu thị ở bên ngoài mài công môi mỏng mới xin được Thẩm thị mở cửa, kết quả Thẩm thị nói cho bọn họ biết Hứa Kim Lăng đã rời đi từ sáng sớm.

Sét đánh giữa trời quang!

Vì thế một đám người lại đi trở về, thời điểm về đến trời cũng đã sáng, hai người còn chưa tìm được Hứa Kim Lăng một khắc cũng không dám ngủ. Suốt đêm chạy đi chạy lại, làm hai người quen sống trong nhung lụa nháy mắt không chịu nổi.

Ai ngờ chân trước vừa vào đến cửa Hứa gia chân sau A Khang dẫn người trở về phủ nói là Đại tiểu thư trở về từ tối hôm qua.

Liễu thị giận đến mức thiếu chút nữa té xỉu: "Ngươi không nói sớm!"

A Khang cũng rất ủy khuất, bản thân hắn cũng chạy Đông chạy Tây cả buổi chiều không được nghỉ ngơi, nửa đêm thật sự quá mệt mỏi nên trở về nghỉ ngơi một chút, biết được tất cả mọi người đều xuất động, kết quả tiểu thư lại mạnh khỏe trong phủ. Hắn lại bò dậy đi tìm Hứa Thanh Thư bọn họ, ai ngờ lại bỏ lỡ.

Nói chung là sáng sớm tinh mơ, trên dưới Hứa phủ đều mệt mỏi không có tinh thần.

"Tốt, tất cả đi nghỉ ngơi đi." Hứa Thanh Thư làm một nam nhân cũng không chịu được.

Liễu thị vội vàng muốn ngủ bù, không ngờ lại bị Hứa Kim Lăng kêu lại.

"Liễu di nương." Hứa Kim Lăng phân phó Phạn Âm mang tất cả đồ đạc được chuẩn bị lên xe ngựa, lần đầu thân thiết nắm chặt tay Liễu thị: "Hôm qua là Kim Lăng không hiểu chuyện, làm Liễu di nương bôn ba mệt nhọc như vậy."

Nhiều người nhìn như vậy, Liễu thị không thể lộ vẻ mặt hung hãn: "Không sao cả, con về nhà an toàn là tốt rồi, dọc đường đi con phải cẩn thận, di nương không thể tiễn con." Dứt lời xoay người muốn rời đi.

Hứa Kim Lăng mỉm cười lại kéo nàng ta trở về: "Liễu di nương, ta sắp phải đi rồi, không thể trò chuyện một lát với ta sao?"

Trong lòng Liễu thị biết nha đầu này là cố ý chỉnh nàng, cắn răng: "Ta sợ Thụy Nhi cả đêm không gặp ta sẽ khóc."

"Ta vừa xem qua, tiểu đệ vẫn còn đang ngủ."

Liễu thị hơi nghẹn trong lòng không chỗ phát tiết.

Hứa Kim Lăng vẫn cười tủm tỉm đi theo lôi kéo Liễu Tĩnh Hoa, nhìn thân hình Liễu thị lung lay, nàng cười thầm trong lòng, nói nhỏ bên tai nàng ta: "Cho dù nương ta không có ở đây, cả đời này của cũng đừng nghĩ đến việc ngồi lên vị trí chủ mẫu Hứa gia." Nói xong liền rút ra tay mình ra, từ trong lòng móc khăn tay ra lau lau, sau đó đưa cho Thanh Trúc đứng phía sau Liễu thị: "Cho ngươi."

Tay Liễu Tĩnh Hoa giấu trong tay áo đã siết chặt, móng tay dài cắm vào da thịt. Một người mấy chục tuổi, bị một tiểu cô nương chọc tức đến uất ức nhưng vẫn phải nhịn.

Hứa Kim Lăng vừa lên xe ngựa liền thấy hai mắt Phạn Âm hồng hồng ngồi ở một góc, an ủi nói: "Đừng thương tâm, sau này còn cơ hội trở về." Nói xong liền dựa vào một bên chợp mắt.

...

_ Trong hoàng cung _

Hoàng đế trẻ tuổi đang phê duyệt tấu chương.

Hoàng Đức Hải nhẹ giọng đi đến bên cạnh Hoàng đế.

Lý Vũ cảm giác bên cạnh có người đi đến, không ngẩng đầu chỉ nhàn nhạt hỏi: "Chuyện gì?"

Hoàng Đức Hải nói: "Hoàng Thượng, Hộ Bộ mới vừa đưa danh sách tú nữ năm nay đến, xin người quyết định thời gian định tuyển."

Lý Vũ ngẩng đầu, nhìn thứ trong tay Hoàng Đức Hải: "Để vậy đi, ngày tuyển duyệt ngươi để Thái Hậu quyết định."

Hoàng Đức Hải dạ một tiếng liền yên lặng lui xuống.

_ Chung Thúy Cung _

Mùi đàn hương nhàn nhạt nhẹ nhàng phiêu đãng ở khắp nơi.

Tập Thu cầm quạt hương bồ nhẹ nhàng phe phẩy: "Nương nương, tú nữ năm nay đều đã đến Trữ Tú cung."

Người dựa vào trên giường hai mắt khép hờ, hai hàng lông mi dày đặc hơi hơi rung động, tóc dài tùy ý tán loạn, môi đỏ khẽ mở: "Ừ... Nhưng có gì đặc biệt?"

Tập Thu cân nhắc một hồi, rõ ràng là 'đặc biệt' trong câu nữ tử nói đến là nhắc đến thân phận: "Trong đó có một người là biểu muội của Lương phi nương nương."

Đức phi tinh tế vuốt ve mái tóc đẹp của mình: "Lương phi không được sủng ái nên muốn dựa vào biểu muội của mình?"

"Ha ha." Tập Thu không khỏi bật cười: "Nương nương, lời này của ngài quá phũ phàng."

Tuy Lương phi này là một trong tứ phi cao quý, nhưng tính tình lại rất điêu ngoa, nếu không phải vì phụ thân của nàng là Đại tướng quân, nàng không chắc có thể leo từ vị trí Tiệp dư lên Phi vị, nhưng cũng chính là như vậy mà Hoàng đế càng thêm chán ghét nàng.

Mà vị chủ tử nằm trên giường này chính là Đức Phi gần đây danh tiếng khá thịnh, rất được Hoàng Thượng sủng ái. Chủ tử này tốt, Tập Thu cũng thuận nước đi lên, có không ít cung nữ nghĩ thông suốt muốn được như nàng đến Chung Thúy cung này làm việc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro