Chương 5: Nữ nhi và lợi ích
Thời gian trôi nhanh, lá rơi dồn dập, lại là một năm cỏ cây xanh tốt.
Từ sau khi chuyện bắt cóc qua đi, Liễu thị liền không còn tìm hai mẹ con Thẩm thị gây phiền toái. Có lẽ là thật sự lo lắng Hứa Kim Lăng sẽ hạ độc thủ với con trai nàng, cũng có lẽ nàng đang lên kế hoạch gì đó cũng không chừng.
Một ngày như vậy trôi qua, trong nháy mắt, Kim Lăng đã mười hai tuổi, tiểu đệ chỉ biết oa oa khóc lớn cũng đã năm tuổi.
Chẳng qua làm người ta có chút buồn cười chính là Liễu thị cực cực khổ khổ nuôi Hứa Thụy lớn, nhiều lần nhắc nhở hắn phải cách xa vị tỷ tỷ kia một chút, sợ bản thân vừa lơ đãng thì Hứa Thụy đã bị Hứa Kim Lăng đùa chết.
Con nít năm tuổi thì làm sao biết cái gì, cho dù Liễu Tĩnh Hoa mạch lạc nói rõ, hay thậm chí nghiêm lệnh không cho hắn chạy di tìm Hứa Kim Lăng.
Là con nít, lúc nghe thì đồng ý nhưng một lát sau liền quên, Liễu Tĩnh Hoa vì thế mà không ít lần tức giận. Nếu không phải vì chính mình thật vất vả mới mang thêm một cái thai thứ hai, thì lúc ấy nàng đã bạo nộ rồi!
Liễu thị đau đầu dựa vào mép giường, đứa nhỏ chết tiệt này, sao lại không biết nổi khổ tâm của nàng vậy.
Thanh Trúc bưng ly nước ấm đi qua: "Phu nhân người đừng nóng giận, bây giờ là lúc tiểu thiếu gia ham chơi, trong phủ trên dưới lại không có hài tử đồng trang lứa, nên cũng chỉ có thể tìm Đại tiểu thư chơi."
Nhưng không phải Liễu Tĩnh Hoa đang sắp sinh thêm một đứa sao? Hứa Thụy là trưởng tử của Hứa gia, sau này gia nghiệp đều thuộc về hắn, còn chưa nói đến sau này Hứa Thụy có thể có cái đệ đệ hoặc muội muội tiếp ứng, nàng thật không muốn mang thai đứa nhỏ này, thật sự là quá mệt mỏi.
Trước kia nàng là vì thân phận và địa vị, hiện tại là vì tương lai sau này của hai mẹ con nàng. Nếu sau này Hứa Kim Lăng dòm ngó gia tài Hứa gia, vậy khẳng định là con của nàng một phần cũng không lấy được, với bộ dạng ngây ngốc của hắn thì làm gì ăn.
Cũng may nhiều năm làm bạn như vậy, Thanh Trúc nhiều ít cũng hiểu Liễu thị đang lo lắng điều gì: "Phu nhân, Đại tiểu thư nhất định cũng phải gả cho người ta."
Liễu thị lại không cho là đúng: "Gả rồi thì thế nào? Đến lúc phân chia tài sản nói không chừng nhà chồng nàng cũng muốn cướp gia sản chia một bát canh."
...
Vóc dáng Hứa Kim Lăng mười hai tuổi có chút cao hơn những hài tử đồng lứa, khuôn mặt tròn tròn trước kia cũng dần dần hiển lộ ra mặt trái xoan. Có thể nhìn ra được, sau này nhất định là một mỹ nhân.
"Tỷ tỷ..." Hứa Thụy quơ hai cánh tay tung ta tung tăng chạy đến tiểu viện, vừa chạy vừa kêu.
Hứa Kim Lăng đang ở trong phòng khảy tỳ bà, cổ đại thực nhàm chán, trừ bỏ đọc sách ra thì cuộc sống sinh hoạt của nàng là dùng những nhạc cụ này giết thời gian.
Hứa Kim Lăng đặt tỳ bà xuống đi ra ngoài cửa, hơi hơi khom lưng muốn ôm Hứa Thụy.
Hứa Thụy mở ra hai tay liền nhào vào trong ngực nàng.
"Ngươi lại mập lên!" Hứa Kim Lăng nhíu mày, hài tử năm tuổi hình như mập gấp đôi nguoi thường, nhưng vì hắn tròn trịa đáng yêu cũng làm người ta đặc biệt thích.
Hứa Thụy ủy khuất bĩu môi: "Ta muốn tỷ tỷ ôm."
Hứa Kim Lăng ba cái hắc tuyến chảy xuống, trước kia nếu nói hắn béo hắn sẽ chạy đi hỏi người khác rằng 'ta béo hả?'. Sau bây giờ lại liền biến thành hỏi cũng lười hỏi? Nếu ngươi nói ta béo, vậy ngươi ôm ta đi, ta không muốn xuống thì ngươi tuyệt đối đừng buông tay nha.
Không biết học ai nữa.
Hứa Kim Lăng lui về sau vài bước, khoanh tay lại, biểu tình sẽ không ôm.
Hai người vui đùa ầm ĩ hồi lâu.
"Sao ngươi lại so đo với một đứa bé?" Phía sau thình lình vang lên một thanh âm.
Hứa Kim Lăng có chút kinh hách quay đầu lại, thì ra là Phương Cảnh Húc đã lâu không gặp: "Ngươi?"
Sau 5 năm Phương Cảnh Húc dần dần rút đi vẻ non nớt, ngũ quan trên mặt cũng dần dần lộ rõ, chỉ là vóc dáng không cao như Hứa Kim Lăng.
Hứa Kim Lăng hạ mắt nhìn hắn: "Có việc gì?"
Tuy rằng chỉ mới mười hai tuổi, nhưng Phương Cảnh Húc đã biết đùa giỡn nữ hài tử trước mặt. Cố ý lấy quạt xếp ra, làm lơ Hứa Kim Lăng, soạt một tiếng tiền mở ra: "Không có việc gì thì không thể tìm ngươi?"
Hứa Kim Lăng giống như suy tư gì đó nói: "Cũng đúng, đúng hạn thì nô lệ hẳn là nên đi thỉnh an chủ tử."
Trong nháy mắt mặt Phương Cảnh Húc trầm lại, có chút phát điên nói: "Lúc nhỏ không hiểu chuyện, ngươi tích nhớ dai như vậy làm gì!"
"Hả? Ta thích nhớ dai đấy thì làm sao?"
"..." Phương Cảnh Húc lại một lần nữa phát điên.
"Ha ha..." Nhìn bộ dạng nghẹn khuất của hắn, Hứa Kim Lăng liền cảm thấy thực vui vẻ. Lúc ở hiện đại bạn bè đều nói điều vui sướng nhất là khi cười trên nổi đâu của người khác.
Người khác đột nhiên té ngã, điều đầu tiên là không phải nâng họ dậy mà la cười xong rồi tính, cái này chắc là bạn xấu trong truyền thuyết đây mà.
Phương Cảnh Húc sửng sốt, nhìn Hứa Kim Lăng cong mắt cười như vậy đột nhiên cảm thấy không còn nghẹn khuất nữa, hất đầu: "Hừ!"
Hứa Thụy không cam lòng bị làm lơ, ôm đùi Hứa Kim Lăng: "Tỷ tỷ, ôm một cái."
...
Phương gia và Hứa gia là bạn tốt nhiều năm, thêm nữa là gần đây hai nhà trên phương diện làm ăn thường hay lui tới, thêm chi gần nhất lại có sinh ý thượng lui tới, nên càng thêm thân. Phương phu nhân thỉnh thoảng sẽ dẫn Phương Cảnh Húc đến Hứa phủ chơi.
Thời điểm gặp Hứa Thanh Thư thường xuyên nửa thật nửa đùa nói: "Nếu Thanh Thư ngươi gả Kim Lăng cho nhà của chúng ta, vậy nhất định là thân càng thêm thân."
Hứa Thanh Thư cũng cười trả lời: "Chỉ cần hai đứa nguyện ý là được."
Liễu thị nghe được lời này liền không cao hứng, sau khi Phương phu nhân dẫn con trai về liền lôi kéo Hứa Thanh Thư vào phòng ngủ.
Hứa Thanh Thư cảm giác không khỏi ảo diệu.
Liễu thị đột nhiên nghiêm túc giống nhìn Hứa Thanh Thư nói: "Chàng thực sự có ý gả Kim Lăng cho Phương gia?"
Lúc này Hứa Thanh Thư cũng đã có râu, tóc bạc trên đầu cũng có thể thấy rõ ràng, kỳ quái hỏi: "Phương gia cùng ta xưa nay giao hảo, hơn nữa cũng môn đăng hộ đối với Hứa gia chúng ta, ta cảm thấy gả Kim Lăng cho Phương gia không có gì không tốt."
Câu hỏi này đương nhiên không phải là Liễu Tĩnh Hoa quan tâm chuyện Hứa Kim Lăng có gả được hay không: "Lão gia, ngài không phải nói một số hàng hóa của người cần phải qua Dương Châu, nhưng Tri phủ Dương Châu chưa thông hành cho ngài sao?"
Số lượng hàng hoá kia cũng bị giảm đi, trung gian nhất định là đã bị Tri phủ Dương Châu kia cắt xén không ít. Nghĩ vậy như vậy Hứa Thanh Thư liền tức giận, trước kia cũng đã nói qua với Trị phủ Dương Châu, cũng đã đưa không ít tiền, không ngờ nửa đường tên Trị phủ Dương Châu kia lại đổi ý theo dõi hàng hoá của hắn.
Hứa Thanh Thư liếc mắt nhìn Liễu thị một cái: "Nàng muốn nói cái gì?"
Liễu Tĩnh Hoa biết rõ tính cách của Hứa Thanh Thư, về mặt sinh ý chịu nhiều thiệt thòi như vậy cũng đã sớm hiểu rõ. Hiện giờ nhắc đến chuyện làm ăn như sói nhìn thấy dê, trong
mắt lộ ra tinh quang.
Liễu Tĩnh Hoa hơi hơi sửa lại lời giải thích: "Ta là muốn Kim Lăng đi tham gia tuyển tú, nha đầu này thông minh từ nhỏ, cực kỳ giống lão gia ngài. Ngài nói nếu như Kim Lăng ở trong hậu cung được đương kim thánh thượng sủng ái, vậy Trị phủ Dương Châu còn dám cản hàng hoá của ngài sao? Cũng không phải là ba ba sai người đưa quà đến cho ngài?"
Hiện giờ các thế lực quan trường tranh đấu gây gắt, lấy mối quan hệ của Hứa Thanh Thư và gia sản hiện tại, đúng là không ít chỗ bị thiệt thòi. Có vài người không để bụng ngươi cho hắn bao nhiêu tiền, mà là trên đầu ngươi có ai che chở hay không.
Hứa gia không có thân thích làm quan, coi như thế hệ Hứa Thanh Thư này cũng khá là quang tông diệu tổ, bao nhiêu bắn lén đều là một mình Hứa Thanh Thư hắn chống đỡ.
Đều nói một người đắc đạo _ gà chó thăng thiên, nếu trong hoàng cung có người của mình, hắn tưởng con đường của hắn sẽ dễ đi hơn một chút.
Chỉ là thâm cung này không giống với gia đình bá tánh bình thường, nữ nhân gia đình bình thường bị thất sủng thì nhiều nhất là bị hưu, da mặt dày còn có thể tái giá. Còn hoàng cung chính là phải ở trong lãnh cung cô độc cả đời!
Nói Hứa Thanh Thư không quan tâm nữ nhi này là giả, thế nhưng lợi ích lớn như vậy đặt ở trước mắt, nói không lung lay thì càng giả hơn. Huống chi Hứa Kim Lăng thông minh từ nhỏ, trong hậu cung leo lên một vị trí cao cũng không phải là không thể.
Hứa Thanh Thư có do dự: "Việc này còn phải hỏi ý Kim Lăng." Dứt lời liền đứng dậy rời đi.
...
Khí trời u ám hồi lâu, cuối cùng cũng đổ mưa, lộp bộp nện vào cửa sổ, bên ngoài lá cây cũng bị rơi không ít.
Hứa Kim Lăng ngồi ở mép giường, gió nhẹ mang theo chút nước thổi lên mặt nàng, có chút se lạnh.
"Kim Lăng." Thời điểm Hứa Kim Lăng đang thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, hiếm khi Hứa Thanh Thư đến tiểu viện.
Tóc của Hứa Kim Lăng rất dài, bởi vì tiểu viện này không có người nên nàng cũng lười chải tóc. Lúc đầu Thẩm thị không đồng ý một hai nhất định phải vấn tóc cho nàng, Hứa Kim Lăng nói cho nàng biết làm như vậy tóc mọc ra sẽ thẳng, qua một thời gian tóc mới đẹp.
Nhìn Hứa Kim Lăng ăn mặc đơn giản như thế, Hứa Thanh Thư nhíu mày: "Nương con đâu?Sao không đi tìm Trương quản gia lấy vải may cho con mấy bộ quần áo?"
Hứa Kim Lăng chạy đến trước mặt hắn: "Có nha, chẳng qua là mẫu thân thuận theo ý con chọn những màu sắc đơn giản mờ nhạt mà thôi." Nói đến Thẩm thị, thế nhưng lại phát hiện nàng không có ở đây.
Hứa Thanh Thư đặt Hứa Kim Lăng ngồi lên đùi mình: "Mẫu thân con đi ra ngoài, giờ chỉ còn hai người chúng ta, để phụ thân nhìn tiểu Kim Lăng nhà chúng ta nào."
Hứa Kim Lăng cười: "Cha, con không còn nhỏ, đã mười hai tuổi." Nếu tính theo tuổi cổ đại, mười sáu tuổi đã có thể gả chồng sinh con, mười hai tuổi cũng xem như là người lớn.
"Ha hả... Kim Lăng nhà ta đã mười hai tuổi." Do dự một hồi, đột nhiên hỏi: "Kim Lăng có nghĩ tới sau này sẽ gả cho người nào không?"
Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?
Kim Lăng vẻ mặt ngây thơ: "Con hả? Con nhất định phải gả cho một người không để con phải chịu ủy khuất." Kỳ thật lời này của Hứa Kim Lăng cũng chỉ nói cho vui, không để cho ngươi chịu ủy khuất đó là không thể nào. Ngươi gả cho một dã phu sơn thôn đều có khả năng chịu cảnh mẹ chồng con dâu không hợp nhau xích mích, huống chi Hứa Kim Lăng cảm thấy bản thân nàng cũng có thể sẽ là vật hy sinh vì lợi ích gia đình. Chính vì ích lợi, dĩ nhiên sẽ không nói công bằng.
"Nữ nhi Hứa gia chúng ta đường nhiên là không thể chịu ủy khuất." Hứa Thanh Thư nói.
"Đúng vậy, con còn có phụ thân mà." Hứa Kim Lăng ngoan ngoãn dựa sát vào Hứa Thanh Thư, chôn mặt thật sâu trong lòng hắn, đây là phụ thân của nàng cha đấy.
Nếu nàng thật sự vì bị lợi ích mà gả chồng, vậy mẫu thân nàng làm sao bây giờ? Thẩm thị là người mà Hứa Kim Lăng ở thế giới này không thể làm lơ nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro