Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Hạnh phúc

Hoàng Đế cuối cùng cũng phê duyệt xong đống tấu chương, hiếm thấy rảnh rỗi hẹn Đức Phi đi dạo Ngự Hoa viên.

Đức Phi đối với Lý Vũ chủ động mời trong lòng vẫn có chút đắc ý nhỏ, bởi vì người hắn nghĩ đến đầu tiên là mình, nữ trong hậu cung này so phân vị, so xuất thân, so dung mạo, nhưng thứ quan trọng nhất là vị trí trong lòng Hoàng Đế. Cho dù cho nàng xảy thai thì thế nào? Nàng còn trẻ, còn có thể có lại, nếu như đêm nay Hoàng Đế lật thẻ bài của nàng.

Đang suy nghĩ, vừa ngẩng đầu lên liền thấy Lý Vũ cúi đầu nhìn sang, một khắc kia gió thổi mang theo cánh hoa bay đến. Váy Đức Phi khẽ tung bay, tay Lý Vũ rất tự nhiên đặt ở eo nàng, từ xa nhìn giống như một đôi phu thê ân ái đang sâu sắc nhìn nhau.

Trùng hợp một màn này bị Sở Uyển dung đứng cách đó không xa nhìn thấy, ánh mắt vẫn dán chặt trên người Lý Vũ, bàn tay giấu trong tay áo siết chặt, móng tay cắm vào da thịt cũng không kêu một tiếng. Rõ ràng vẻ mặt lạnh nhạt nhưng tâm lại rỉ máu, nàng cũng không biết tư thái cao ngạo lúc trước của mình đã tan rã.

Nàng khinh thường đoạn thời gian được ngày ngày sủng ái trước kia, nhưng nhiều hơn là đắc ý, một nam nhân trên vạn người lại động tâm với nàng, thậm chí đối với bản thân nàng mặt lạnh cũng không tức giận. Hắn ôn nhu như vậy, ôn nhu như khắc vào xương cốt, nhưng hiện tại nam nhân này đang cùng hung thủ giết con nàng ở bên nhau! Hắn có biết không!

Một ngày kia, tình cờ gặp được Hà Tiệp dư mới biết được cung nữ tên Tiểu Ninh bên cạnh mình một năm trước từng hầu hạ Đức Phi, sau đó không biết tại sao lại bị an bài nơi khác, hiện tại đang làm việc ở chỗ của nàng. Hà Tiệp dư nói chưa dứt lời, Sở Uyển dung liền nhớ lại lúc bản thân bị trẹo chân Tiểu Ninh cũng ở gần đấy, hơn nữa cảm giác có ai đó đẩy nàng, nhưng chỉ là trật chân nên không để trong lòng. Hiện tại nghĩ lại, nếu không phải đêm đó bất ngờ bị trật chân, trùng hợp đụng với Lương Phi thị tẩm, Lương Phi cũng sẽ không tìm nàng gây phiền toái, nếu không con của nàng...

Vân Nhi nhìn sắc mặt chủ tử nhà không tốt: "Chủ tử, bên ngoài nắng nóng, không bằng trở về đi."

Sở Uyển dung tính tình ương bướng nổi lên: "Không trở về!" Mắt ửng đỏ, nước mắt tràn đầy trong hốc mắt nhưng không rơi xuống.

Đức Phi thâm tình chân thành nhìn Lý Vũ, bởi vì thâm ái, cho nên nàng một chút cũng không ngại đem nó biểu hiện ra ngoài.

"Ha ha." Lý Vũ đang chăm chú nhìn Đức Phi đột nhiên cười ra tiếng, vì hắn cảm thấy bộ dạng Đức Phi lúc này có chút ngốc nghếch.

Đức Phi không hiểu chuyện gì xảy ra, cau mày: "Hoàng Thượng, người cười gì vậy?"

Lý Vũ mỉm cười, vừa ăn vừa định nói chuyện: "Ái..."

"Chủ tử, chủ tử, người tỉnh dậy đi." Vân Nhi không biết tại sao, ngay sau khi nàng nghe Lý Vũ cười, Sở Uyển dung liền ngất xỉu, hoảng hốt hô lên.

Nụ cười Lý Vũ đột nhiên khựng lại, cau mày: "Hoàng Đức Hải, có chuyện gì vậy?" Nói xong đảo mắt qua nhìn, lúc này mới phát hiện gần đấy có người, sải bước đi qua.

Hoàng Đức Hải vội vàng nói: "Là Sở Uyển dung."

Đức Phi vừa nghe ba chữ Sở Uyển dung liền lập tức không vui nhíu mày, nhưng vẫn nhanh chân đuổi theo Lý Vũ: "Nhanh đi, thân thể Sở Uyển dung không tốt."

Vân Nhi vừa thấy Lý Vũ tới, vội vàng quỳ xuống thỉnh an: "Nô tỳ trước điện thất nghi, xin Hoàng Thượng thứ tội."

Hoàng Đức Hải trong lòng tấm tắc, cung nữ này nếu thật sự sợ thất lễ trước mặt Hoàng Thượng thì lúc ấy cũng sẽ không hô lên như vậy.

Lý Vũ không có hứng thú đi so đo với một tiểu cung nữ, khom lưng bế Sở Uyển dung, nhíu mày: "Sao lại ngất xỉu như vậy?"

Vân Nhi cúi đầu nhỏ giọng nói: "Bẩm Hoàng Thượng, chủ tử mấy ngày gần đây không ăn uống gì."

Lý Vũ im lặng ôm Sở Uyển dung trở về, bất quá chỉ phút chốc tin này đã lan truyền khắp hậu cung, làm không ít phi tử hâm mộ ghen ghét.

Đúng lúc Hứa Kim Lăng dẫn theo Phạn Âm ra ngoài đi dạo thấy một màn này, thẩn thờ một lát liền trở về.

Phạn Âm đành phải bước chậm theo sau.

_Cầm Hương lâu_

Lý Vũ vừa bước vào, Vương Thái y liền theo đến.

Cũng may kiểm tra một vòng, Vương Thái y nói thân thể Sở Uyển dung chỉ suy nhược, tĩnh dưỡng một thời gian là được. Mà thời điểm Đức Phi nghe vậy cũng thức thời rời đi, Lý Vũ ừ nhẹ. Ngồi bên cạnh Sở Uyển dung một lúc, thấy nàng không có dấu hiệu tỉnh, đang chuẩn bị rời đi, Sở Uyển dung trước một bước nắm tay áo Lý Vũ, hơi thở mong manh: "Hoàng Thượng..." Chỉ hai chữ nhưng bao hàm hết nhớ nhung mấy ngày nay.

Lý Vũ nhàn nhạt cười, nắm tay nàng: "Nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai trẫm lại đến thăm nàng."

Trong mắt Sở Uyển dung hiện lên một tia đau xót, nếu là trước kia nàng nhất định sẽ 'ừ' rồi không níu giữ: "Buổi tối Hoàng Thượng có thể đến thăm tần thiếp không?"

Lý Vũ ngẩn ra, sau đó ôn nhu nói: "Được."

Lúc này Sở Uyển Dung mới an tâm để hắn rời đi.

Sau khi Lý Vũ ra ngoài, thời điểm ngẩng đầu lên thấy trên cành cây có con chim nhỏ đang nhảy nhót: "Đi Tây Đình các."

Hoàng Đức Hải: "Dạ!"

...

Trên đường về, mặt Đức Phi luôn căng cứng. Thời điểm trở lại Chung Thuý cung, Tập Thu mới nói: "Nương nương, Tiểu Ninh nói hôm qua Sở Uyển dung gặp Hà Tiệp dư, sợ rằng Hà Tiệp dư đã nói gì đó với Sở Uyển dung..."

Sắc mặt Đức Phi Trần xuống, ngồi trên giường: "Miệng Hà Tiệp dư này thật rộng!"

Tập Thu im lặng chờ ở một bên.

_Tây Đình các_

Hứa Kim Lăng đứng đối diện Thanh Liên, dùng bút vẽ vẽ viết viết lên giấy, nhưng một lúc sau cả tờ giấy trắng liền bị nhem một mảnh mực tàu, nàng viết chữ không tệ, nhưng vẽ thì...

Phạn Âm đứng ở một bên cũng có chút không nỡ nhìn thẳng.

Thanh Liên rất nghe lời Hứa Kim Lăng, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ kia không nhúc nhích, chỉ là miệng vẫn bẩm báo: "Chủ tử, nô tỳ đã hỏi thăm rõ, cung nữ mới đưa tới kia là muội muội của Lan Hoà."

Hứa Kim Lăng dừng bút: À, vậy phải chiếu cố các nàng thật tốt nha." Dứt lời lại tiếp tục hạ bút trên bức họa, chỉ thấy lát sau trên tờ giấy trắng xuất hiện một cái vòng tròn lớn bên trong là hai cái chấm đen nhỏ, cái mũi phồng to, miệng rộng, còn phần tóc thì trực tiếp dùng bút tô.

Hứa Kim Lăng nhìn bức họa lắc đầu thở dài: "Quả nhiên vẫn không được."

Phạn Âm ở bên cạnh nén cười sốc cái hông bị đau, sau đó vẫy vẫy tay gọi Thanh Liên đến: "Ngươi mau đến xem này."

Thanh Liên cũng rất tò mò chủ tử sẽ mình thế nào, từ xa liếc mắt qua, sửng sốt một chút, sau đó hành lễ với Hứa Kim Lăng: "Nô tỳ đi xuống trước."

Hứa Kim Lăng: "Á..." Đừng đi mà, sau đó liền thấy Lý Vũ đứng ở cửa.

Thanh Liên vội vàng hành lễ, Phạn Âm cũng thu lại nụ cười.

Lý Vũ vẫy tay ý bảo bọn họ lui ra, mới vừa thấy dáng vẻ Hứa Kim Lăng cầm bút, lại thấy trên tờ giấy một mảnh đen thui: "Ái phi vẽ tranh à?" Sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh bàn.

Hứa Kim Lăng lập tức đi trước Lý Vũ, giơ tay vo tròn tờ giấy kia ném qua một bên: "Không phải đâu, chỉ là không cẩn thận làm đổ mực lên giấy."

Lý Vũ cười nhạt: "Thật không?" Có lẽ là do một lần gia hoà kia, làm hai người vốn dĩ xa lạ xuất hiện một tia cảm tình, nguyện ý dung túng hành động của Hứa Kim Lăng trước mặt hắn.

Chỉ là một lúc không chú ý, Hoàng Đức Hải đã vòng ra sau Hứa Kim Lăng cuối người nhặt tờ giấy kia lên đưa cho Lý Vũ.

Hứa Kim Lăng 囧, muốn duỗi tay cướp lại, nhưng nhớ đến thân phận, chỉ có thể phẫn nộ thu tay, khuôn mặt nhỏ nhắn lại, có chút khẩn cầu nói: "Hoàng Thượng, có thể không nhìn không?"

Lúc này Lý Vũ đã mở ra tờ giấy kia, Lý Vũ ngây người một hồi, ngẩng đầu nghiêm trang nhìn nàng: "Ái phi."

Kim Lăng: "Dạ?"

Lý Vũ: "Vết mực bị đổ này không tồi!" Chỉ vào phần đầu tóc đen tuyền kia.

Kim Lăng hờn dỗi: "Hoàng Thượng!"

Tiện đà Lý Vũ lại cười thành tiếng, tay theo thói quen xoa xoa mặt nhỏ nàng: "Bức họa này không tệ, trẫm cất giữ." Tuy rằng động tác nhỏ này của Lý Vũ và Hứa Kim Lăng không quá nổi bật, nhưng Hoàng Đức Hải ở bên cạnh lại cẩn thận cân nhắc.

Lý Vũ suy nghĩ lại: "Đây là vẽ ai?"

Hứa Kim Lăng: "Là cung nữ của tần thiếp."

Lý Vũ: "Ồ!" Hào khí ngồi xuống ghế, lòng muốn đùa giỡn nổi lên: "Vậy ái phi giúp trẫm vẽ một bức đi."

[Đinh! Chúc mừng ngài, đạt được 20 điểm hảo cảm, điểm tích lũy là 90 điểm. Xin tiếp tục cố gắng thêm!] Thanh âm hệ thống quân vang lên làm Hứa Kim Lăng cao hứng một hồi, nhưng mà nghĩ đến việc phải vẽ chân dung đương kim thiên tử. Hứa Kim Lăng khóc ròng: "..." Đại gia à, ngài đừng đùa ta nha!

Giờ phút này, tay cầm bút của Hứa Kim Lăng đều phát run, Hoàng Đế anh tuấn như vậy cũng sẽ bị nàng vẽ thành diêm ma, do dự liếc nhìn Lý Vũ, quyết tâm liều mạng, hạ bút nhanh chuẩn, thủ pháp mây trôi nước chảy dứt khoát, không chút quá phận, một Hoàng Đế phiên bản diêm ma xuất hiện.

Lý Vũ cầm lên nhìn, cười cười: "Hoàng Đức Hải, giúp trẫm treo lên."

Lời này làm khoé miệng Hoàng Đức Hải không khỏi co quắp: "Dạ, Hoàng Thượng."

Nếu Hoàng Đế lão đại đều nói không sao, Hứa Kim Lăng cung không cần thiết phải thẹn thùng. Ngược lại nếu bị người khác nhìn thấy, cũng là do phẩm vị của Hoàng Đế có vấn đề.

Lý Vũ tựa hồ biết Hứa Kim Lăng không quan tâm: "Ừm, ái phi vẽ tốt như vậy, trẫm nhất định sẽ thay nàng cẩn thận tuyên dương."

Ánh mắt Hứa Kim Lăng vừa rồi còn tản mạn liền tụ lại: "Hoàng Thượng! Tuyệt đối đừng!" Như vậy thật là mất hết mặt mũi.

Trong lúc Hứa Kim Lăng đang ai oán, tiếng của hệ thống quân lại vang lên: [Đinh! Hứa Kim Lăng tiểu thư, ngài lại đạt được 20 điểm hảo cảm, điểm tích lũy là 110]

Hạnh phúc được thành lập trên cơ sở thống khổ, nhưng mà Hứa Kim Lăng cảm xúc đến cũng nhanh đi cũng nhanh.

Thần sắc bình tĩnh nói: "Hoàng Thượng, tần thiếp sẽ làm ngài mất mặt." Hừ hừ, ta là người của ngươi, ta họa vẽ chẳng khác nào là ngươi vẽ, ta mất mặt ngươi cũng sẽ không được tốt lành.

Lý Vũ sửng sốt, mặt dày nói: "Sẽ không, dù sao cũng không phải trẫm họa."

Hứa Kim Lăng: "......"

Xong việc, Lý Vũ tỏ vẻ rất vui vẻ, chẳng qua tranh kia thật sự bị hắn mang đi, treo ở Chiêu Dương điện của hắn. Thời điểm tâm trạng không vui nhìn bức họa kia, tâm tình sẽ tốt lên nhiều.

Buổi tối, Lý Vũ đi Cầm Hương lâu, nhưng cũng không ở nơi đó lâu, trong lúc nói chuyện có chút nặng nề. Sở Uyển dung không hiểu những phi tử khác lấy lòng Hoàng Đế thế nào, Hoàng Đế thấy nàng đột nhiên thân thiết nịnh nọt có chút phản cảm.

Nếu nói một nam nhân ban đầu là ôm một loại tâm thái chinh phục với một nữ nhân, cảm giác chinh phục xong lại bất đồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro