Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Sở Uyển dung sinh non

Thánh chỉ ban thưởng tới, toàn bộ Tây Đình các đều cao hứng một hồi lâu. Ngay cả Thanh Liên luôn trầm mặc cũng cong môi mỉm cười.

Sau khi Hứa Kim Lăng tiễn Hoàng Đức Hải đi liền trở về phòng, khuôn mặt tươi cười khi nãy trong nháy mắt tối lại. Theo lý thuyết nếu được phong làm Quý nhân thì thật sự không có gì để buồn, nhưng Hoàng đế lại cố tình ban chữ, không phải tất cả các phi tần mới tấn phong đều được Hoàng đế ban chữ, ngay cả Sở Uyển dung liên tục thừa sủng mấy ngày cũng không có, hiện tại Hoàng đế muốn đẩy nàng lên trên đầu sóng ngọn gió.

_Chiêu Dương điện_

Kỳ Chiêu dung đang nằm trên giường nghỉ ngơi, thất thần nhìn phong cảnh bên ngoài, giữa chân mày cũng mang theo chút nhàn nhạt ưu thương.

Nguyệt Nghiên nhẹ giọng đi đến bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Nương nương, Hiền Phi và Đức Phi tới xem ngài."

Tuy rằng hai mắt Kỳ Chiêu dung nhìn bên ngoài, nhưng lòng vẫn ở trong phòng, nghe động tĩnh bên trong, khẽ ừ một tiếng.

Đúng lúc Đức Phi và Hiền Phi đi đến.

Hiền Phi dịu dàng: "Thân thể Kỳ Chiêu dung không tiện, không cần hành lễ."

Tuy rằng như thế bước chân của Kỳ Chiêu dung cũng không dừng lại, hướng về Đức Phi và Hiền Phi hành lễ: "Đây lễ là quy củ, tần thiếp làm sao dám phá hoại quy củ."

Hiền Phi quan tâm Kỳ Chiêu dung: "Bệnh tình đã tốt hơn chưa?"

Kỳ Chiêu dung theo Hiền Phi cùng Đức Phi ngồi lên ghế: "Sau khi uống thuốc đã tốt lên một chút, bất quá Thái y nói tần thiếp còn phải tĩnh dưỡng thêm mấy ngày."

Đức Phi: "Hiền Phi nương nương từ trước đến nay luôn quan tâm ngươi, hiện tại ngươi bị bệnh làm nương nương ngài lo lắng không ít."

Kỳ Chiêu dung: "Vậy thật là làm phiền Hiền Phi nương nương quan tâm, khụ khụ..." Nguyệt Nghiên vội vàng đưa khăn cho nàng.

Hiền Phi khẽ nhíu mày: "Có cần đi thỉnh Thái y đến xem lại không?"

Sắc mặt Kỳ Chiêu dung trắng bệch: "Chỉ là mới vừa uống thuốc xong nên chưa thấy hiệu quả."

Hiền Phi im lặng.

Đức Phi và Hiền Phi hai người thay phiên nhau quan tâm, lúc này cung nữ mới đến báo chuyện Hứa Kim Lăng được sắc phong.

Kỳ Chiêu dung rũ mắt: "Du, thật hay." Hoàng Thượng thật đúng là có gì nói đó.

Dù cho là Đức Phi, khi nghe được mấy chữ này trong lòng cũng có chút không thoải mái, nhưng trên mặt lại không biểu lộ ra.

Hiền Phi ôn nhu nói: "Du? Nhất định là tối qua Du Quý nhân làm Hoàng Thượng rất vui. Ngươi nói phải không, Đức Phi?" Nàng không quan tâm phi tử nào được sủng ái, nhưng phi tử nào vừa được tấn phong cũng đều e ngại Đức Phi. Có điều nàng cũng có thể hiểu được tâm trạng của Đức Phi, Hoàng Thượng rất ít khi ban phong hào cho cấp phi tần, có thể thấy được này Du Quý nhân thật sự rất được Hoàng Thượng để tâm.

Đức Phi cười nhạt: "Du Quý nhân trẻ tuổi xinh đẹp, hồn nhiên đáng yêu đương nhiên có thể làm Hoàng Thượng vui vẻ." Nói trắng ra chính là Hiền Phi ngươi đã già lại cứng nhắc, nên không thể làm Hoàng Thượng vui vẻ!

Ha! Hiền Phi khẽ cắn môi làm như không nghe thấy, nói: "Kỳ Chiêu dung nghỉ ngơi cho tốt, mấy ngày tới không cần đến thỉnh an bổn cung." Cuối cùng mặt nạ ôn nhu vẫn có chút khó coi.

Đợi sau khi Đức Phi và Hiền Phi đi rồi, Kỳ Chiêu dung lại ốm yếu nằm trên giường.

Nguyệt Nghiên thấp giọng hỏi: "Chủ tử, ngài nói Hiền Phi hôm nay sao lại tốt bụng như vậy chạy tới thăm ngài?"

Kỳ Chiêu dung liếc mắt ra cửa: "Không phải Hiền Phi muốn đến thăm ta, mà là Đức Phi."

Lần này Nguyệt Nghiên đã hiểu rõ, thời điểm mọi người vẫn còn là tú nữ Đức Phi và Kỳ Chiêu dung có vài phần tình nghĩa, chẳng qua sau này Kỳ Chiêu dung và Hiền Phi có chút qua lại, khoảng cách của hai người cũng kéo dài ra.

Nguyệt Nghiên: "Đức Phi nương nương vẫn rất quan tâm ngài."

Kỳ Chiêu dung chỉ cười mà không nói, trong lòng lại thì thầm, nàng ta không phải quan tâm nàng!

Nguyệt Nghiên dường như đột nhiên nhớ tới cái gì đó: "Chủ tử, đây là nhân sâm Thái Hậu sai người đưa tới, nói là muốn ngài mau khỏi bệnh."

Kỳ Chiêu dung liếc mắt nhìn hộp kia một cái, vẫy vẫy tay: "Đem xuống đi." Nàng bệnh tật thế này chính vì uống mấy loại thuốc đó, vốn dĩ thân thể của nàng thể chất tính hàn, sau khi Tạ Thái hậu biết được lo lắng nàng không thể có con, liền liều ép nàng uống thuốc. Trong lòng Kỳ Chiêu dung tự nhiên biết nàng và Cẩm Trân Hoàng Hậu không giống nhau!

Nguyệt Nghiên có chút do dự: "Chủ tử, nếu không nô tỳ phân phó Ngự Thiện Phòng bọn họ dùng thứ này nấu cho người chén cháo nha?" Nếu bị Tạ Thái hậu biết, ngày tháng sau này của chủ tử nhất định sẽ không dễ chịu lắm.

"Không cần, mới uống thuốc ăn không vô." Kỳ Chiêu dung trong lòng buồn bực, cuộc đời nàng luôn bị Tạ Thái hậu nắm trong tay.

_Tây Đình các_

Theo thánh chỉ Hoàng Thượng ban xuống, ngoại trừ đồ Hoàng Đế ban thưởng, còn có một số gấm vóc và những thứ khác do các vị nương nương đưa tới. Nơi tĩnh lặng này bắt đầu có chút náo nhiệt.

Hứa Kim Lăng thưởng một ít đồ vật cho bọn Tiểu Cảnh Tí bọn họ, liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Chớp mắt một cái đã tiến cung hơn tháng, trừ bỏ mỗi ngày sau khi thỉnh an thì Lương Phi sẽ lấy lí do mời Sở Uyển dung uống trà mà kéo nàng ta đến cung mình thì không có chuyện gì to tát, nói không chừng trước bão táp là sóng yên biển lặng, hôm nay Hứa Kim Lăng dẫn theo Lan Hòa ra ngoài đi dạo.

Lan Hoà bộ dạng lo âu hầu hạ Hứa Kim Lăng, ngay cả Hứa Kim Lăng gọi nàng cũng không nghe thấy.

Kim Lăng nhíu mày: "Sao vậy, có tâm sự à?"

Lan Hoà lắc đầu: "Nô tỳ không có."

Hứa Kim Lăng thấy không hỏi được điều gì liền thôi, cách Tây Đình các không xa có một hoa viên nhỏ, đúng lúc gặp Liễu Đáp ứng từ bên trong đi ra.

Vẫn là kiêu căng ngạo mạn như cũ, cung nữ đi bên cạnh cuối thấp đầu, thời điểm thấy Hứa Kim Lăng cũng hơi ngạc nhiên, nghĩ đến nàng (HKL) được thăng làm Du Quý nhân, còn được ban chữ, trong lòng càng ghen ghét không thôi. Cũng cùng nhau tiến cung, nếu không phải vì nàng (HKL) tung tin chuyện trước kia, hiện tại nàng (Liễu Đáp ứng) cũng sẽ không lưu lạc đến nước này! Liếc mắt nhìn Hứa Kim Lăng liền muốn đi qua.

Hứa Kim Lăng đột nhiên gọi nàng ta lại: "Đứng lại!"

Liễu Đáp ứng cực không kiên nhẫn quay lại: "Có chuyện gì?"

Hứa Kim Lăng mắt nhìn cái cây to cách đó không xa, nói: "Ngươi chỉ là một Đáp ứng, gặp ta sao không hành lễ?"

Liễu Đáp ứng cho rằng xung quanh không có người: "Ngươi xứng sao? Biểu tỷ ta là Lương Phi, muốn bóp chết ngươi dễ như trở bàn tay." Cung nữ ben cạnh đã hoảng sợ cực điểm.

Ánh mắt Hứa Kim Lăng có chút u oán.

"Trẫm lại không biết Lương Phi càn rỡ như vậy!" Lý Vũ không biết từ lúc nào đã đứng cách Liễu Đáp ứng không xa.

Liễu Đáp ứng nghe được lời này, lông tóc đều dựng ngược lên, đừng nói quay người lại nhìn thẳng Hoàng Đế, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên hướng Lý Vũ quỳ xuống: "Hoàng... Hoàng... Hoàng Thượng." Thanh âm có chút run rẩy.

Lá gan nàng có lớn cũng chỉ dám ở chỗ không người, cho dù Hứa Kim Lăng đi cáo trạng nàng chỉ cần đánh chết không nhận, có Lương Phi ở đó nhất định sẽ bảo vệ nàng. Nhưng hiện tại...

Hứa Kim Lăng nhìn cũng chưa từng nhìn Liễu Đáp ứng một cái, vừa rồi hệ thống quân nhắc nhở, Lý Vũ đang ở cách đó không xa, lúc này nàng mới tính toán thời gian chờ Hoàng Đế đến tự mình nghe được những lời này.

Lý Vũ lạnh giọng: "Ngươi còn biết trẫm là Hoàng Thượng sao!"

Liễu Đáp ứng sợ tới mức lập tức quỳ xuống: "Hoàng Thượng, tần thiếp sai rồi, tần thiếp sẽ hành lễ với Du Quý nhân." Cũng không đứng lên, phịch một tiếng dập đầu với Hứa Kim Lăng: "Tần thiếp nhất thời hồ đồ va mạo phạm Du Quý nhân, thỉnh Du Quý nhân nể mặt Lương Phi nương nương tha tội cho tần thiếp." Nói xong nước mắt đã xoạch xoạch rơi xuống. Thâm ý trong những lời này chính là trên đầu Hứa Kim Lăng nàng còn có Lương Phi, tuy rằng hiện tại có Hoàng Thượng chống lưng, nhưng Lương Phi nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng.

Lý Vũ giận không kiềm chế nổi: "Hỗn trướng! Người tới, Liễu Đáp ứng mạo phạm Quý nhân, cấm túc nửa năm!" Còn muốn dựa vào Lương Phi uy hiếp người!

Nửa năm...

Tiếng khóc Liễu Đáp ứng nháy mắt ngưng hẳn, ngã ngồi trên mặt đất, mọi thứ đến quá nhanh, nàng mới tiến cung một tháng, Lương Phi nói nàng không được gấp gáp, xuất hiện nhiều ở trước mặt Hoàng Đế sẽ có thể được nhớ đến. Thời điểm được nhớ tới thì biểu hiện tốt một chút, như vậy tự nhiên có thể được sủng ái. Hiện tại bị cấm túc nửa năm, nửa năm sau còn ai nhớ đến?

Không cần sợ, không cần sợ. Nàng còn có biểu tỷ!

Tức giận của Lý Vũ khí còn chưa giảm xuống, Hoàng Đức Hải liền vội vội tới báo: "Hoàng Thượng, Sở Uyển Dung sinh non."

"Cái gì!?"

Hoàng Đức Hải có chút sợ hãi nói: "Lương Phi nương nương phạt Sở Uyển dung quỳ trước Thái Dịch Cung hai cái canh giờ."

Không biết Lý Vũ đã tức giận đến mức nào: "Lương Phi thật giỏi!"

Liễu Đáp ứng nghe xong lời này mặt xám như tro, ngay cả hi vọng cuối cùng cũng bị dập tắt.

Hứa Kim Lăng trong lòng có chút khiếp sợ, thời gian Sở Uyển dung được sủng ái nhiều hơn các nàng. Từ lần đầu tiên tính tới nay hẳn là đã một tháng, nàng chỉ biết lúc mang thai ba tháng đầu rất nguy hiểm, Lương Phi này chơi lớn nha!

_Thái Dịch cung_

Lương Phi cũng bắt đầu sợ hãi, thấy hạ thân Sở Uyển dung đầy máu tươi, ngón tay có chút run rẩy: "Nhược Yên, bổn cung, bổn cung không biết nàng có thai."

Nhược Yên nhíu mày an ủi nói: "Có lẽ là nguyệt sự của Sở Uyển Dung tới cũng không chừng."

Nhưng trong lòng Lương Phi hiểu rõ, chuyện này sớm không đến trễ không đến, cố tỉnh ở lúc nàng tóm được cơ hội có thể trừng phạt Sở Uyển Dung, sau đó bắt nàng ta quỳ hai canh giờ, nàng chẳng qua chỉ muốn huấn nàng ta một chút mà thôi.

Hứa Kim Lăng đi theo Hoàng đế Đế đến nơi ở của Sở Uyển Dung, thì thấy một từng chậu máu loãng được bưng ra bên ngoài.

Hiền Phi, Đức Phi, Dung Phu nhân đều tới, ngay cả Kỳ Chiêu dung cũng đến.

Hiền Phi: "Hoàng Thượng."

Tuy Lý Vũ rất sốt ruột, nhưng vẫn trấn định ngồi ở kia, âm thanh lạnh lùng nói: "Lương Phi đâu?"

Hiền Phi biết việc này nhất định sẽ liên lụy đến mình, nàng không chưởng quản tốt hậu cung: "Lương Phi còn ở Thái Dịch Cung."

Phanh...

Tiếng chén trà rơi xuống đất, bể nát trên mặt đất.

Đức Phi và Hứa Kim Lăng cũng bị dọa sợ, còn Dung Phu nhân lại bình tĩnh.

Không khí trong phòng áp lực đến đáng sợ.

Lương Phi đã sợ tới mức không dám tới, Nhược Yên bên cạnh nói: "Từ trước đến nay Sở Uyển dung cao quý lại lạnh lùng, chuyện bản thân nàng chịu ủy khuất nhất định sẽ không chủ động đi cáo trạng với Hoàng Thượng. Nương nương chỉ cần một mực chắc chắn là Sở Uyển dung làm bể đèn lưu ly Đại Tướng quân đưa cho ngài, ngài chỉ là trừng phạt một chút. Huống chi, tin tức Sở Uyển dung mang thai cũng không có ai biết."

Nghe Nhược Yên nói như vậy, cuối cùng Lương Phi cũng an tâm một chút: "Nhược Yên, chỉ có ngươi là trung thành với ta."

Lúc này Nhược Yên đối với Lương Phi mà nói quả thực chính là bạn tri kỷ: "Trước kia bổn cung đánh ngươi, là bổn cung không đúng. Nếu chuyện lần này có thể qua đi, bổn cung nhất định sẽ đối tốt với ngươi."

Nhược Yên cảm kích nói: "Tạ nương nương." Trong lòng lại hừ lạnh, không còn cơ hội cho ngươi đối tốt với ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro