Thế giới 7: Thú Nhân : Thật Nhiều Giống Đực (4p)
Trong rừng rậm thâm sâu, núi mọc cao che khuất đi đường chân trời . Xung quanh cây cối vạn vật tươi xanh, phía trước mặt hồ tĩnh lặng trong veo.
Trêи bờ có một thân ảnh thú nhân, đang lười biếng ɭϊếʍ bộ lông mượt mà của mình. Đôi mắt màu tím, lóe ra tinh quang liếc nhìn bốn phía.
" Hệ Thống mi biến bổn cô nương thành cái dạng gì rồi?
[...] Ký chủ hỏi thừa, dĩ nhiên là thú nhân.
Huyên Huyên :"......."
Huyên Huyên câm nín, cô dừng động tác ɭϊếʍ lông lại. Đôi mắt màu tím nhắm chặt, bắt đầu lục tìm kí ức nguyên chủ.
Nguyên chủ là Huyên Huyên vừa tròn 18 tuổi , nơi này là Vũ Thiên Đại Lục , ở đây không có nhân loại . Toàn bộ đều là thú nhân, được phân chia thành hai loại .
Giống đực và giống cái , khi thú nhân tròn 18 tuổi có thể tự hóa hình người. Chính lúc này cũng là mùa động ɖu͙ƈ của giống đực.
Giống đực hóa hình, sẽ đi tìm giống cái. Họ luôn tỏ ra bản thân mạnh mẽ, săn bắn lẫn giao phối giỏi để thu hút sự chú ý.
Thú nhân thường sống thành làng nhỏ, họ đào hang , săn bắn tích trữ lương thực trước mùa đông. Tìm giống cái vào mùa xuân.
Nguyên chủ là giống cái từ làng khác, do lạc đàn đi tới nơi này. Lúc này do đói lẫn mất sức khiến Nguyên chủ ngất đi. Đúng lúc Huyên Huyên xuyên vào.
Huyên Huyên thở dài một hơi, dựa theo ký ức nguyên chủ . Cô chỉ có thế biết một số thông tin như vậy, Huyên Huyên nhìn hình bóng của mình in trêи mặt hồ.
Nhìn thật giống một con báo trắng, đôi mắt tím sáng quắc làm điểm nhấn.
" Hệ Thống, không lẽ mi muốn bổn cô nương trong bộ dạng này mãi?
"Bổn cô nương muốn cốt truyện, nam chủ cần thực hiện nguyện vọng là ai?
[...] Ký chủ, Không có cốt truyện. Nam chủ chưa xác định.
Huyên Huyên :"....."
Cô thật sự muốn đánh chết cái hệ thống không tiết tháo này. Không có cốt truyện , chưa xác định nam chủ vậy bắt cô xuyên qua làm cái gì?
[...] Nhưng ký chủ vừa tròn 18 tuổi. Chỉ cần niệm trong đầu tức khắc sẽ hóa hình.
Huyên Huyên định mở miệng mắng, thì nghe hệ thống lên tiếng nhắc nhở. Lúc này cô mới hòa hoãn đi ít nhiều.
Cô nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng hiện lên ý niệm. Tức khắc khắp người tỏa ra hào quang lục sắc. Toàn thân như có dòng chảy ấm áp bao quanh.
Chiếc đuôi thu vào vên trong, tứ chi biến thành đôi tay thon nhỏ trắng mịn, cặp chân dài miên man để lộ ra.
Hàng mi khẽ run rẫy, Huyên Huyên mở mắt ngắn mình dưới mặt hồ. Cô trơnh tròn mắt nhìn tới si mê, quả thật quá xinh đẹp rồi.
Cô có cảm giác như, trãi qua nhiều thế giới thân thể cô càng ngày càng vũ mị nhiều hơn.
Ngón tay nhỏ nhắn niết lên gương mặt trái kiều mị , Huyên Huyên nhếch miệng cười. Đôi chân nhẹ nhàng bước xuống mặt hồ.
Dù sao cô cũng đang ở trạng thái lõa thể, vẫn nên tắm qua rồi kiếm gì đó mặc vào. Để giống đực khác thấy sẽ không hay.
Huyên Huyên nghĩ thông suốt, bắt đầu nhấn chìm cả người xuống dưới hồ. Mười ngón tay sờ soạng, niết lên khắp đường cong cơ thể. Làn da trắng noãn thoáng chốc đã ủng hồng.
Bên trong bụi rậm, nam nhân nào đó đang căng mắt nhìn tiên cảnh. Miêng hắn khô khốc, vươn chiếc lưỡi ra ɭϊếʍ đôi môi của mình.
Yết hầu khó khăn nuốt nước bọt xuống. Toàn thân nóng tới lạ thường tứ chi căng như dây đàn. Hạ thân đã sớm dựng thẳng chỉa về hướng mặt hồ.
Nam nhân nọ vội vã lau mồ hôi đang vã đầy trêи trán. Trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ tới hình dáng kiều mị quyến rũ kia.
Hắn xác nhận, giống cái kia rất lạ. Không phải làng của hắn . Hơn nữa giống cái này quá đẹp, phait nói là đẹp tuyệt mĩ.
Hơi thở của hắn nặng nề thở hắt ra, bàn tay động cầm lấy vật hạ thân mà an ủi. Đôi mắt vẫn chăm chăm nhìn hình dáng lõa thể của Huyên Huyên.
Bàn tay vuốt hạ thân mỗi lúc một nhanh hơn. Cho tới khi cảm nhận được kɧօáϊ cảm ập tới. Hắn cắn chặt răng, thở hổn hển rêи thành tiếng....
Xoát...... Xoát.....ưmm....ư.. ư....
" Là ai? "
" Mau bước ra đây "
Huyên Huyên nghe thấy tiếng động lạ, vội vàng nhảy lên trêи bờ. Thận trọng tiến về phía phát ra tiếng động.
Thính giác của thú nhân rất tốt, nam nhân trong bụi rậm cảm ứng được bước chân của Huyên Huyên đang gần tới mình . Hắn sợ hãi lấy tay che chắn lấy hạ thân vẫn đang còn cứng ngắc của mình.
Huyên Huyên cau mày, nhanh chóng tiến lại gần bụi rậm. Đôi mắt nhìn chăm chăm vào bên trong, như muốn nhìn xem thứ bên trong bụi là gì.
Cô vươn hai tay ra, chân trụ vững trêи mặt đất. Dồn lực xuống hai tay túm chặt nam nhân trong bụi rậm, quăng hắn bay thẳng xuống hồ.
[...] Cảnh báo, ký chủ có hành vi bạo lực nam chủ . Cảnh báo mức độ 1 .
Huyên Huyên :" Hệ Thống, mi nói vật ta mới quăng là nam chủ?
Hệ Thống không trả lời Huyên Huyên, mà thẳng thắn phát nhiệm vụ.
[...] Xin mời ký chủ thực hiện nguyện vọng của Trác Dư Nhiên.
Âm thanh hệ thống không ngừng, xoay chuyển trong đầu của Huyên Huyên. Cô liếc đôi mắt cứng ngắc, nhìn nam nhân mới bị quăng xuống hồ.
Lúc này Trác Dư Nhiên bị nước hồ làm cho tỉnh thần, hắn sợ hãi không dám bò lên bờ. Hai tay che chắn hạ thân.
Hắn không biết giống cái này, lấy đâu ra sức mạnh để quăng ngã hắn .
Huyên Huyên tới lại gần hồ nước, ánh mắt cảnh giác nhìn xuống mặt hồ. Cô thật muốn cười tới rơi nước mắt, tên nam chủ này định làm người cá sao?
" Ngươi xác định không muốn lên trêи bờ ? :" Huyên Huyên lên tiếng nhắc nhở, ngữ điệu có chút thích ý xen lẫn.
Trác Dư Nhiên nghe thấy lời nói của Huyên Huyên, hắn hơi thò đầu lên khỏi mặt nước. Khóe miệng giật giật .
Hắn đang sợ giống cái này sao? Giống cái này chỉ dùng tay đã quăng hắn bay xa. Nói không sợ, quả thật là tự lừa dối bản thân mình.
Vũ Thiên đại lục này thật kì quái, loạn hết rồi. Giống cái bây giờ đều mạnh bạo như vậy sao?
Huyên Huyên nhíu mày, nhìn gương mặt đơ như tượng của Trác Dư Nhiên. Rốt cuộc tên nam chủ này đang suy nghĩ cái gì?
" Ngươi, còn không mau lên đây? "
Huyên Huyên tiến lên phía trước một bước, ngữ điệu lạnh dần. Thì Trác Dư Nhiên lại thụp đầu xuống, còn có thể nhìn thấy hắn hơi lắc đầu.
Một hồi sau, hắn mới hơi mấp máy môi. Lí nhí nói từng chữ, Huyên Huyên phải vểnh tai lên mới nghe rõ hắn muốn nói cái gì.
" Cô.... cô... nương...cô còn chưa có.... mặc y phục......
" Ta không... không.. dám lên :"
Rứt lời Trác Dư Nhiên thụp đầu xuống nước.
Huyên Huyên giật mình nhìn xuống dưới thân thể mình, toàn thân không một mảnh vãi. Ban đầu có hơi kinh ngạc, sau đó biểu cảm trở lại bình thường.
Trước sau gì cũng vắt cạn tên nam chủ này, hắn có thấy hết thì có làm sao?
Tích tắc trong đầu Huyên Huyên lóe ra một ý tưởng, nhân lúc này vắt cạn nam chủ cũng không tệ đâu.
Huyên Huyên thích trí, tiến thêm. một bước tới miệng hồ nước. Cô nhìn chăm chú bóng người đang lặn dưới hồ.
" Ừ ! Ngươi đã thấy hết rồi còn muốn trốn sao? Mau trở lên, ta muốn ngươi chịu trách nhiệm.
Trác Dư Nhiên :"......"
Tức khắc Trác Dư Nhiên nổi lên khỏi mặt hồ. Toàn thân ướt sũng chậm rãi đi lên. Hai mắt rũ xuống không dám nhìn Huyên Huyên.
Giống cái này nói hắn chịu trách nhiệm là không sai, bởi vì hắn nhìn thấy hết từ đầu tới chân. Đại ca cũng có dặn, làm sai phải biết nhận lỗi.
Trác Dư Nhiên rụt cổ, nghiêng đầu về hướng khác tránh né ánh mắt câu dẫn của Huyên Huyên. Hắn nhất định sẽ chịu trách nhiệm, nhưng giống cái này định làm cái gì?
Tuy hắn là thú nhân, nhưng bản tính rất nhát gan. Trác Dư Nhiên cảm thấy, sau sự việc này. Lần sau hắn sẽ không đơn độc tự ý ra khỏi làng một mình nữa.
Lúc này Huyên Huyên con chưa biết nhược điểm của Trác Dư Nhiên. Cô chỉ thấy một nam nhân thân cao 1m90 , gương mặt điển trai.
Ngũ quan tuấn dật Mày kiếm, mũi thẳng. Đôi môi mỏng . Mái tóc được cột cao, cố định bởi sợi vãi màu đen
Bộ dáng hơi dụt dè, đang tiến từng bước nhỏ tới chỗ cô. Hắn như vậy là có ý gì? không lẽ cô rất đáng sợ sao?
Trác Dư Nhiên cảm thấy mình đã đến đủ gần.Hắn khó khăn lên tiếng.
" Cô... cô... nương....mặc y phục của ta vào.....:"
Rứt lời , hắn cởi y phục ướt đẫm khoác lên thân thể lõa lồ, trắng nõn của Huyên Huyên.
Huyên Huyên hất y phục ướt của Trác Dư Nhiên ra. Đôi mắt phượng nheo lại, ngón tay tì lên lồng ngực rắn chắc của nam nhân trước mắt.
" Ngươi, định khoác y phục ướt lên người ta ?
" Ta cảm thấy, có thứ tốt hơn . Ấm áp hơn là y phục của ngươi...
Ực~~~
Trác Dư Nhiên tá hỏa, nơi lồng ngực tê ngứa. Hắn nhịn không được mà nhìn ngon tay xinh xắn đang vân vê vẽ vòng trêи khuôn ngực của mình.
" Cô... cô... nương! thứ cô nói là.... là.. gì?
"Dĩ nhiên là ngươi : " Huyên Huyên rứt khoát trả lời, không cần nghĩ ngợi nhiều.
Toàn thân Trác Dư Nhiên tê cứng, hắn thật sự không dám đối diện với giống cái này. Hắn muốn chạy trốn.
Nhưng từ nhỏ, trong đầu hắn đã được dạy dỗ. Phải bảo vệ giống cái, giống cái ở làng rất trân quý.
Cho dù giống cái trước mặt hắn bây giờ, rất bạo lực và không có tiết tháo. Hắn cắn răng lựa chọn " Đối mặt " .
Trác Dư Nhiên thở hắt ra, hai mắt nhắm lại. Trưng ra bộ dạng, liều chết xông lên. Để tùy ý Huyên Huyên xử trí.
Huyên Huyên thấy nam chủ không nói gì, cô được nước lấn tới. Tay còn lại, mạnh mẽ kéo quần Trác Dư Nhiên Lại.
Thoáng chốc toàn thân Trác Dư Nhiên, như không có điểm tựa ngã xuống dưới nền đất. Trác Dư Nhiên hoảng sợ , hai mắt nhắm tới lợi hại.
Bàn tay nắm chặt thành quyền , mồ hôi vã ra như suối. Hắn không biết, giống cái này muốn làm gì? Muốn ăn thịt hắn sao?
Hai иɦũ ɦσα mềm mại cao ngạo tì sát lên bụng nhỏ của hắn, ʍôиɠ áp sát lên mũi . Ngón tay lưu loát cởi bỏ dây quấn quanh y phục. Lúc này hai người trong tư thế đầy mờ ám.
Trác Dư Nhiên bộp chộp trong lòng. Tuy hắn không mở mắt ra nhìn, nhưng mũi lại hít hà mùi hương ngọt ngào đang áp vào mũi hắn.
Hắn còn cảm nhận được sức ấm nóng, mềm mại cọ sát lên xuống liên hồi hồi đè lên hai cánh môi.
Bất giác hắn thèm khát được gặm, cắn vật mềm mềm, tỏa ra mùi hương ngọt ngào kia. Nhưng lương tâm không cho phép, hắn đang phải chịu trách nhiệm giữa giống cái này.
Huyên Huyên quay đầu lại nhìn Trác Dư Nhiên, quả thật cô rất muốn bật cười. Tên nam chủ lúc này, không khác gì bức tượng gỗ. Để mặc người trà đạp.
Cô nhanh chóng kéo bỏ y phục ra khỏi người Trác Dư Nhiên. Tức khắc côn thịt to lớn, gân guốc bật ra, hùng dũng vẫy chào Huyên Huyên.
Huyên Huyên mở lớn hai mắt, nhìn côn thịt đỏ tím bành trướng đang vẫy chào cô. Huyên Huyên nhếch miệng cười tà mị, đôi môi mỏng phớt hồng hôn nhẹ lên quy đầu...
Năm ngón tay xiết chặt thân côn thịt, chiếc lưỡi linh hoạt đảo lên xuống khắp đỉnh quy đầu. Chất dịch nhờn tanh tanh tiết ra.
Trác Dư Nhiên giật mình, hắn nghiến chặt khớp hàm tránh cho tiếng rêи rĩ phát ra. Lúc này hắn thật sự sợ giống cái này.
Mới gặp đã muốn giao phối ? ở trong làng có luật. Phải làm lễ kết thành bạn đời với nhau, thì mới tiến tới bước cuối cùng.
" Cô... nương....xin... cô đừng.. đừng.....là tôi thất lễ.. ưm.. mmm... cô.... hãy tự trọng....
Huyên Huyên mặc kệ Trác Dư Nhiên van xin, cánh môi mềm mại kẹp chặt quy đầu hơn. Nước bọt rĩ xuống ướt đẫm côn thịt.
Sắc mặt Trác Dư Nhiên đỏ bừng , cảm giác lâng lâng sung sướиɠ khó tả đang gặm nhắm lấy hắn. Côn thịt giật giật từng hồi, miệng nhỏ kia cố tình kẹp chặt hút vào bên trong.
"Ưm..... cô... nương...xin đừng! tôi sắp không xong rồi.....
Huyên Huyên vẫn ɭϊếʍ láp côn thịt một hồi.Tay không ngừng xoa bóp vuốt lên xuống liên hồi. Cho tới khi côn thịt trướng lên gấp đôi, gân xanh nổi lên.
Lúc này Huyên Huyên nhả côn thịt ra, đầu hơi quay lại phía sau. Ngữ điệu như ra lệnh, thốt ra từng chữ.
" Chỗ đó của tôi rất ngứa, nhanh ɭϊếʍ cho tôi... "
" Hả...?
" ɭϊếʍ..... ɭϊếʍ... nơi nào?
Trác Dư Nhiên kinh hãi trợn tròn hai mắt, lúc này hắn mới nhìn kĩ .Bản thân mình đã bị lột sạch từ bao giờ.
Trước mặt hắn là cặp ʍôиɠ trắng như tuyết, tiểu huyệt múp míp đang rĩ ra ɖâʍ dịch. Kề sát miệng là mũi hắn.
Hương thơm ngọt ngào, kϊƈɦ tình dần dần chiếm lấy tâm trí hắn. Mặc dù hắn đã 22 tuổi nhưng chưa có giao phối bao giờ.
Đây là lần đầu hắn gần gũi với giống cái, Trác Dư Nhiên không biết phải làm sao. Hắn nên làm theo lệnh của giống cái kia không?
ɭϊếʍ hay không ɭϊếʍ đây?
Chưa kịp suy nghĩ xong. Lúc này Trác Dư Nhiên như bị thôi miên, hắn run rẩy đưa hai tay lên túm chặt ʍôиɠ cong vểnh. Mũi tham lam hít hà mùi ɖâʍ dịch đang tỏa ra.
Huyên Huyên cười mỉa, đa số nam nhân đều vận động bằng thân dưới. Tên nam chút này có ngây ngô cỡ nào cũng không ngoại lệ.
Cô hơi đẩy ʍôиɠ lên trêи, sau đó từ từ hạ xuống, bất ngờ áp tiểu huyệt vào cánh môi khô khốc của Trác Dư Nhiên.
" Nhanh ɭϊếʍ :"
Cánh môi khô khốc, tức khắc đã bị mật dịch làm cho ướt đẫm. Hắn bị Huyên Huyên đè toàn bộ hạ thân lên mặt, lúc này Trác Dư Nhiên đành phải làm theo mệnh lệnh của Huyên Huyên.
Hắn khó khăn vươn lưỡi nham nhám ra, quét nhẹ lên hoa đế. Lướt một vòng hai cánh hoa phấn nộn, hàm răng khẽ cắn nhẹ lên hoa đế.
" Ân.... ư... ưm.... Aaaa! phải rồi.... ɭϊếʍ nữa đi....ngươi thật giỏi... mau liến tiếp.... ưmm.....
Huyên Huyên thoải mái rêи rĩ kϊƈɦ tình, ʍôиɠ không ngừng lắc lên xuống trêи mặt Trác Dư Nhiên. ɖâʍ dịch thoáng chốc đã tiết ra ướt đẫm mặt hắn.
Hai tay cô chộp lấy côn thịt nóng hổi, ngón tay điểm từ quy đầu vuốt xuống dưới thân côn thịt. Tay kia lưu loát xoa nắn hai viên bi to lớn
Ngón tay thon nhỏ niết dần xuống cúc huyệt. Bất giác , côn thịt co giật , Trác Dư Nhiên hơi hẩy ʍôиɠ lên cao .Côn thịt một lần nũe chui vào trong miệng Huyên Huyên.
" Ưm... hừ...... uuu...cô nương.....ta thấy lạ lắm...ưmm... ta khó chịu.....
Trác Dư Nhiên cắn răng, khoe khăn thốt ra từng chữ. Hắn cố gắng hít thở không khí. Chiếc lưỡi không tự giác mà ʍút̼ ɭϊếʍ tiểu huyệt đến ngon lành...
" Ưm... ngươi ɭϊếʍ.... thật giỏi.
" Ngươi khó chịu nơi nào ? chỗ này sao???
Rứt lời Huyên Huyên cắn nhẹ lên côn thịt, ngón tay chọc vào sâu bên trong cúc huyệt của hắn. Thao tác thọc ra vào nhanh hơn.
Tức khắc côn thịt gồng lên như muốn bắn ra khí, cúc huyệt thít chặt lấy ngón tay của Huyên Huyên.
Tâm trí của Trác Dư Nhiên lúc này đã bị tình ɖu͙ƈ, kɧօáϊ cảm cắn nuốt. Hắn rất muốn bắn, tất cả tế bào mô thần kinh đều bị kéo căng ra.
" Cô Nương, ta không xong rồi... ta..... ta..muốn bắn.. ư...ha... hưmm...........
Tích Tắc côn thịt dựng thẳng, bắn toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ lên bầu ngực trắng noãn , tròn trịa . Hơi vểnh lên của Huyên Huyên.
Huyên Huyên đổi tư thế xoay người lại, bầu ngực dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Trác Dư Nhiên. Cô đảo mắt nhìn bộ dạng si ngốc của hắn, nhìn tới không chớp mắt một cái.
Trác Dư Nhiên xem tới ngây ngốc, gương mặt nổi lên đám mây hồng. Hai tai đỏ tới lợi hại, hắn không biết nên nói gì lúc này. Là do hắn nhịn không được mới bắn......
Xem bộ dạng ngốc lăng của hắn, Huyên Huyên cười cười. Cô bắt lấy tay hắn áp lên иɦũ ɦσα của mình. Cất giọng ngọt ngào đầy mị lực.
" Ngươi sờ thử xem, cũng nên nếm qua mùi vị tϊиɦ ɖϊƈh͙ của chính mình một chút.
Trác Dư Nhiên dường như bị hai иɦũ ɦσα Huyên Huyên thôi miên. Hắn ngồi dậy miệng kề sát hai иɦũ ɦσα, tay kia nhéo nhéo vu còn lại.
Quả thật rất mềm mại, làm hắn rất thích trí. Lúc này Trác Dư Nhiên nổi nên hưng phấn, tay không ngừng xoa nắm иɦũ ɦσα. Vươn lưỡi ra từ từ ɭϊếʍ tϊиɦ ɖϊƈh͙ của chính mình.
Mùi vị tanh nồng rất khó nuốt, nhưng càng ɭϊếʍ gần tới núm иɦũ ɦσα . Cứng lên, Chỉa trước mặt hắn , Trác Dư Nhiên kϊƈɦ động, miệng không ngừng ɭϊếʍ sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙, bắt đầu ɭϊếʍ ʍút̼ hút núm иɦũ ɦσα.
Bỗng chốc dịch sữa từ иɦũ ɦσα chảy ra, hắn xem tới ngây người. Trong lòng hắ dâng lên bản năng như hài tử, liền đánh rớt mất cái tính nhút nhát
Toàn thân đổ về phía Huyên Huyên, miệng hút cắm kiếm hai иɦũ ɦσα liên tục. Hút tới no nê sữa vào trong bụng.
" A a..." Huyên Huyên mơ hồ rêи rĩ, hai иɦũ ɦσα được chăm sóc tới thoải mái.
Hắn xoa niết, môi miệng to ɭϊếʍ ʍút̼, dịch sữa ngọt ngào chảy vào trong miệng, khiến hắn tham lam muốn uống càng nhiều, ʍút̼ đến khi Huyên Huyên có chút đau đớn nhàn nhạt tê dại, rêи rĩ nói không nên lời.
Huyên Huyên ngồi đè lên côn thịt, ʍôиɠ và hông lắc lên xuống. Tiểu huyệt ma sát ướt đẫm côn thịt. Cô cười quyến rũ, ngọt ngào mở miệng nói.
" Người phải chịu trách nghiệm với ta. "
Trác Dư Nhiên ôm Huyên Huyên vào trong lồng ngực, mặt đỏ hồng đầu không ngừng lắc.
" Cô nương muốn ta làm gì đều được! ta tuyệt đối sẽ chịu trách nhiệm với cô nương....
" Chết cũng sẽ chịu trách nghiệm "
" Thật sự ? Bây giờ phía dưới ta rất khó chịu. Ngươi mau giúp ta ɭϊếʍ ở dưới....
Huyên Huyên cười xảo quyệt, đôi tay bấu chặt lên ngực Trác Dư Nhiên. ʍôиɠ đẩy lên xuonga không ngừng, thời khắc này cô rất muốn thứ thô to kia đâm xuyên qua mình.
Hiện giờ Trác Dư Nhiên bị ɖu͙ƈ vọng làm cho sôi sục, hắn lần đầu biết tới giao phối. Còn không biết bước tiếp theo phải làm như thế nào đâu.
" Thật... thật.. sự khó chịu sao? :" Hắn khó khăn lẩm bẩm thành tiếng, không riêng gì giống cái này khó chịu.
Mà hắn bây giờ cũng rất khó chịu, hắn muốn phát điên lên cắn xé giống cái dụ hoặc trước mặt mình.
Hông Huyên Huyên ngồi ở vị trí mẫn cảm dưới bụng, cứ lắc lên xuống như vậy, cọ đến côn thịt háng hắn sớm đã bừng bừng phấn chấn khó chiu.
Hắn ôm lấy eo Huyên Huyên vật ngửa cô ra, chính mình di rời xuống phía dưới. Hai tay nhẹ nhàng mở rộng cánh hoa pphấn nộn nơi tiểu huyệt.
Trác Dư Nhiên khó khăn nuốt nước bọt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt múp míp trắng hồng, dĩ ra mật dịch. Mơ hồ còn nhỏ từng giọt xuống nền đất.
Ngón tay nhẹ nhàng niết lên hoa đế, chậm dãi từ từ nhét vào bên trong tiểu huyệt ấm nóng, ướt át.
Tiểu huyệt khít rịt, thấy vật lạ tiến vào trong liền thắt chặt lại. Bên trong như có hàng trăm miệng nhỏ ɭϊếʍ ʍút̼ ngón tay của hắn.
Hắn nhìn ngon tay của mình đang bị tiểu huyệt ʍút̼ chặt, xem tới đầu óc trống rỗng.
Trác Dư Nhiên rút ngón tay ra, hai tay mở rộng đùi Huyên Huyên. Duỗi đầu lưỡi ra ɭϊếʍ lên cánh hoa phấn nộn, chiếc lưỡi linh hoạt ɭϊếʍ từ hoa đế xuống tới mép tiểu huyệt.
Hắn ɭϊếʍ ʍút̼ hăng say một hồi, tiểu huyệt đã sớm ướt nhẹp ɖâʍ dịch. Trác Dư Nhiên duỗi thẳng lưỡi đâk thọc vào sâu bên trong tiểu huyệt chật hẹp.
Tức khắc ɖâʍ dịch lẫn mật dịch tràn vào bên trong miệng hắn, Trác Dư Nhiên híp mắt nhìn gương mặt đầy xuân ý của Huyên . Hắn hưng phấn tới lạ thường.
Mặt mũi miệng úp sát, hì hục ɭϊếʍ ʍút̼ tiểu huyệt. Yết hầu liên tục nuốt từng ngụm ɖâʍ dịch xuống bụng. Càng ɭϊếʍ ɖâʍ dịch tiết ra lợi hại hơn.
Hắn ɭϊếʍ đến hăng say , càng khiến Huyên Huyên ɖu͙ƈ hỏa dâng lên như muốn thiêu đốt toàn thân. Cô nhịn không được vặn vẹo eo nhỏ, miệng cong lên rêи hừ hừ.
" Ưm... ư... mm......Thật thoải mái.....ngươi.. ɭϊếʍ... thật thoải mái....ư...
Trác Dư Nhiên vểnh tai lên nghe, Huyên Huyên rêи rĩ thỏa mãn khích lệ mình. Liền dùng lưỡi quét ngang hoa đế, hàm răng hơi hé mở cắn lên hoa đế đã sớm sưng cứng lên.
Tuy hắn hơi vụng về một chút, nhưng vẫn khiến Huyên Huyên thập sung sướиɠ , hoa đế bị hắn ɭϊếʍ cắn, gặm..
Đầu lưỡi cuốn lại duỗi ra đâm. thọc liên hồi bên trong. không tới vài phút, cô liền cao trào, hai chân run rẩy . ɖâʍ dịch điên cuồng tiết ra, ướt đẫm mặt mũi Trác Dư Nhiên.
" Hừ... mau.. đi vào... mau cắm... :" Cô không tự chủ được, miệng lẩm bẩm ra lệnh.
Trác Dư Nhiên nghe được trong lòng giật mình hoảng loạn , ngay lập tức nắm lấy côn thịt căng trướng như muốn nổ tung, nhắm ngay tiểu huyệt ướt tới bóng loáng của Huyên Huyên.
Huyên Huyên bắt lấy côn thịt nóng hổi, đưa vào miệng tiểu huyệt . Cô cúi đầu xuống thấy côn thịt cực đại của hắn đâm tới.
Đôi bàn tay buông lõng ra ,hông nâng cao lên. Mím chặt môi lấy sức tự dập tiểu huyệt xuống, nuốt chọn côn thịt cực đại.
Thà đau rứt khoát một lần rồi thôi, tiếng ộp vang lên. Thoáng chốc côn thịt đã lút cán bên trong tiểu huyệt..
Trác Dư Nhiên cau mày hắn nhìn xuống nơi giao hoan, còn có thể nhìn thấy tia máu đỏ rĩ xuống dưới thân gậy thịt. Hắn lại liếc nhìn Huyên Huyên.
Lúc này sắc mặt cô đã sớm đỏ hồng, môi cắn chặt nhịn cơn đau do lần đầu thất thân gây ra. Trong lòng hắn nảy sinh ra thương tiếc.
Ngón tay vuốt nhẹ lên hoa đế, miệng hôn lên cánh môi đang mím chặt kia. Chiếc lưỡi khéo léo tách mở khớp hàm, tiến vào bên trong không ngừng khuấy đảo.
Trác Dư Nhiên sợ Huyên Huyên đau đớn, hắn không dám động thân dưới. Khó khăn giữ nguyên tư thế hiện tại, hai chiếc lưỡi dây dưa liêm ʍút̼, quấn chặt.
Hoa đế niết tới lợi hại, ɖâʍ dịch tiết ra giúp bôi trơn côn thịt bên trong. Giữa lông mày Huyên Huyên giãn ra, cô dần dần thích ứng được côn thịt cực đại bên trong.
Cảm giác đau đớn nhanh chóng trôi qua, thay vào đó là cảm giác sung sướиɠ thỏa mãn truyền đến từng dây thần kinh. Đại não lúc này đã sớm u mê trong bể nhục ɖu͙ƈ.
Hông cô tự lắc thật chậm dãi, không ngừng đưa đẩy côn thịt bên trong. Miệng phát ra tiếng rêи rõ nhỏ xíu như mèo nhỏ. Ngữ điệu giống ma thuật một lần nữa ra lệnh.
" Ngươi... mau động... ta không đau.. ưmm..... "
Nghe thấy mệnh lệnh , Trác Dư Nhiên túm chặt eo nhỏ. Hông và ʍôиɠ hồng lên thọc vào sau bên trong tiểu huyệt.
Tiểu huyệt lúc này hoàn toàn bị côn thịt lấp đầy, bụng nhỏ no tới căng trướng . Trác Dư Nhiên cảm thấy côn thịt bị tiểu huyệt bên trong thắt chặt.
Bên trong nóng hầm hập kẹp chặt côn thịt hắn, gắt gao kẹp hút , ɭϊếʍ ʍút̼ đỉnh quy đầu, kɧօáϊ cảm dâng lên làm hắn muốn phát điên.
Hắn không ngờ giao phối lại, sung sướиɠ cực lạc tới mức này.
Hai người quấn chặt lấy nhau, Huyên Huyên ngồi lên trêи hông Trác Dư Nhiên, hông nhấp nhô lên xuống liên hồi. Mỗi lần nhấp đều nuốt côn thịt lút cán, từng đợt rêи rĩ vang khắp núi rừng.
Trác Dư Nhiên thở hổn hển, trêи trán đã sớm lấm tấm mồ hôi. Hắn cảm thấy côn thịt bên trong bị ʍút̼ chặt tới khẩn trương.
Hắn vặn hông trở lại, côn thịt bên trong đâm sâu xoáy thành một vòng chỉnh tư thế thoải mái nhất.
Cho tới khi côn thịt chạm tới hoa huyệt, ɖâʍ dịch ấm nóng tiết ra bao bọc quy đầu. Lúc này hắn sướиɠ tới mức hồn phi phách lạc.
Trác Dư Nhiên thở phì phò, tiếng rêи thoát ra khỏi cổ họng. Hông hắn phối hợp nhấp nhanh và mạnh dập côn thịt cực đại xuyên qua hoa huyệt, chạm tới vách t.ử ƈυиɠ bên trong.
Mỗi lần rút ra thọc vào, ɖâʍ dịch đều tiết ra ướt đẫm đùi của hai người. Tiểu huyệt tham lam co thắt lại, ɭϊếʍ ʍút̼ điên cuồng không ngừng nghỉ.
"A a... A... Ân...ngươi.... ngươi... làm ta chết mất.... ta chịu không được... a.. ưm....... a.........
Huyên Huyên nâng ʍôиɠ cao lên, sau đó hung hăng ngồi thụp xuống. Kɧօáϊ cảm đánh úp, khiến cho đầu óc cô quay cuồng. Tứ chi mền nhũn như nước.
Thấy Huyên Huyên mền nhũn toàn thân, Trác Dư Nhiên ngồi dậy bế cô lên. Ôm hai chân tách rộng ra, côn thịt đâm từ phía sau đâm lên.
Hắn lưu loát động hông tiến côn thịt dập mạnh vào tiểu huyệt nhỏ khít, hai tay nâng ʍôиɠ cô lên rồi mạnh mẽ hạ xuống.
Giữa nơi hoan ái tạo thành tiếng " Bạch Bạch " . Hai иɦũ ɦσα đung đưa nẩy lên xuống théo nhịp. Huyên Huyên mê man ,hai tay vò loạn đầu Trác Dư Nhiên.
Cô kéo sát đầu hắn xuống, cánh môi ấm nóng gặm lấy vành tai đỏ rực của hắn. Chiếc lưỡi như con rắn nhỏ luồn lách, ɭϊếʍ khắp lỗ tai, tiếp đến chọt vào sâu bên trong.
Trác Dư Nhiên rùng mình, hắn không dừng động tác nhấp ra vào của côn thịt lại. Mà tốc độ còn nhanh và mạnh mẽ hơn.
" Hừ.....Giống cái này.... nàng.... nàng thật không có tiết tháo... hôm nay.... ta phải dạy dỗ lại nàng.
Huyên Huyên mụ mị đầu có, làm sao có thể nghe trọn hết câu của hắn. Cô cắn mạnh vào vành tai của Trác Dư Nhiên, miệng mấp máy rêи rĩ nĩ non...
" Phải rồi..... ta là giống cái ɖâʍ đãng.... ngươi mau mau cắm chết ta đi.... thật sảng kɧօáϊ..ưm.......
Hắn xoay người Huyên Huyên lại, hai иɦũ ɦσα cô ép lại gần ngực rắn chắc của hắn. Trác Dư Nhiên nhíu mày, côn thịt mạnh bạo tàn nhẫn thọc sâu bên trong.
Hai иɦũ ɦσα cô nẩy lên liên hồi, ma sát lên xuống dịch sữa bắn đầy lên cơ ngực của hắn.
Hắn cúi đầu xuống, cắn ɭϊếʍ ʍút̼ lấy hai иɦũ ɦσα Huyên Huyên không bỏ sót một giọt sữa nào. Miệng lưỡi thay phiên đảo quanh hai иɦũ ɦσα mềm mại thơm ngát mùi sữa.
" A...... ân... Chậm đã.. đừng cắn... A a..." Hai иɦũ ɦσα bị cắn ʍút̼ đến đau, hai chân cô kẹp chặt chân hắn.
Tiểu huyệt bị hắn đâm thọc đến tàn nhẫn, làm cô không thể chịu đựng nổi, thân thể mềm oặt, kɧօáϊ cảm lẫn cao trào chiếm đóng tâm trí lẫn thể xác Huyên Huyên.
Trác Dư Nhiên bế Huyên Huyên xuống hồ nước, vẫn giữa nguyên tư thế này. Hông thúc mạnh, côn thịt mạnh mẽ tàn nhẫn thọc thêm vài chục lần.
Nhấp Hông điên cuồng , giữa nơi giao hoan tạo thành cơn sóng lặng nổi lên giữa mặt hồ.
Huyên Huyên ôm lấy cổ hắn, gì đầu xuống. Môi lưỡi hai người không ngừng khuấy đảo, ɭϊếʍ ʍút̼ lẫn nhau gắt gao không buông ra.
Trác Dư Nhiên cẩm nhận thấy kɧօáϊ cảm đánh tới. Tiểu huyệt co thắt kẹp chặt côn thịt của hắn. Hoa huyệt lên đỉnh điểm tiết ra ɖâʍ dịch ấm nóng phóng lên giữa quy đầu.
Hắn gồng người lên, côn thịt giật giật liên hồi, phóng tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong t.ử ƈυиɠ hòa lẫn với ɖâʍ dịch.
Cuối cùng, Trác Dư Nhiên luyến tiếc đâm thọc thêm vài lần. Mới rút côn thịt ra khỏi tiểu huyệt đã sớm ướt nhiễm tϊиɦ ɖϊƈh͙ lẫn ɖâʍ dịch của hai người.
Một hồi sau Huyên Huyên cố gắng nhoài người dậy, thân thể mỏi nhừ đau nhức như bị xe cán qua. Bước đi có chút khó khăn.
Huyên Huyên liếc mắt nhìn Trác Dư Nhiên đang ngồi khép nép , co rúm người lại. Dường như hắn mất đi hết vẽ uy dũng khi nãy, thay vào đó là bộ dáng nhút nhát ban đầu.
" Ngươi lại đây :" Huyên Huyên mở miệng ra lệnh, ngón tay chỉa về hướng Trác Dư Nhiên ngoắc ngoắc tới.
Trác Dư Nhiên ngẩng đầu lên, trưng ra gương mặt đỏ hồng. Bàn tay cầm chặt y phục, ngoan ngoãn tiến lại gần Huyên Huyên.
Huyên Huyên trừng mắt, nhìn thân thể trần như nhộng của Trác Dư Nhiên, hắn xấu hổ khép chặt hai chân . Bàn tay cầm y phục che hạ bộ.
Ánh mắt quan sát sắc mặt của Huyên Huyên, nhìn không ra biểu cảm gì. Hồi lâu sau hắn mới lí nhí lên tiếng. Âm thanh ấm áp, hơi trầm vang lên.
" Giống cái... nàng....nàng đã xem đủ chưa...? Nàng không biết xấu hổ sao?
" Ồ ! Ăn đã ăn qua rồi, còn gì để xấu hổ. :" Huyên Huyên hất cao cằm, mạnh miệng phun ra từng chữ..
Sắc mặt Trác Dư Nhiên đỏ tới lợi hại, trong đầu hắn nhớ lại cảnh vừa rồi. Tức khắc hạ thân lại nóng bành trướng lên một cục.
" Nàng... không biết vô sĩ.... "
"Ừ :"
Huyên Huyên gật đầu nhận định, cô không có liêm sĩ là sự thật.
Trác Dư Nhiên :"....."
Hắn lúc này không biết phải nói gì, đành khom người mặc lại y phục . Còn tốt bụng cởi bỏ áo choàng khoác kín thân thể lõa lồ của Huyên Huyên.
Động tác của hắn rất ôn nhu, giống như hắn sợ lắm cho Huyên Huyên đau.
Hai người nhìn nhau không nói gì, bầu không khí trở nên ngượng ngịu.
Nàng / Ngươi....
Cả hai người không hẹn mà đồng thành lên tiếng. Huyên Huyên liếc mắt nhìn Trác Dư Nhiên, hắn giật mình cúi thấp đầu xuống...
" Ngươi nói trước đi : " Huyên Huyên chống tay, hơi vặn vặn eo. Lãnh đạm mở miệng.
" Vậy... ta... ta nói...
" Giống cái, nàng từ đâu tới đây? ta là Trác Dư Nhiên làng của ta cách nơi này không xa....
" Dù sao, ta và nàng cũng đã phát sinh quan hệ.. nếu không nàng kết bạn đời..
" Không! ta không có gì đó,...mà nàng không có nói nào đi, có thể theo ta về làng.
Rứt lời Trác Dư Nhiên rụt cổ lại, hắn híp mắt nhìn gương mặt không ra biểu cảm gì của Huyên.
Huyên Huyên xoa cằm bắt đầu suy nghĩ, dù sao đây cũng là đối tượng cô cần phải thực hiện nguyện vọng. Theo hắn về làng cũng không tệ, có rất nhiều cơ hội để tiếp tục vắt cạn hắn nha.
" Được! ta là Huyên Huyên : " Cô nhanh chóng gật đầu đáp ứng, còn không quên giới thiệu tên của mình.
"Huyên Huyên.... Huyên Huyên.."
" Ta nhớ rồi, tên của nàng thật đẹp :"
Trác Dư Nhiên lẩm bẩm như muốn ghi nhớ, hắn hơi nâng mắt Lên một lần nữa đánh giá từ trêи xuống dưới của cô.
Quả thật đây là giống cái đầu tiên hắn gặp, còn rất xinh đẹp. Ở trong làng của hắn, hiện tại giống cái đã già không có khả năng sinh sản.
Số còn lại thì chưa đủ tuổi trưởng thành. Mà giống đực ở trong làng tới mùa động ɖu͙ƈ lại rất nhiều, nếu hắn dẫn Huyên Huyên trở về.
Thì chắc chắn giống đực trong làng sẽ hâm mộ hắn, đại ca và nhị ca sẽ không xem hắn là hài tử mà cư xử nữa
Dù sao đi nữa, hắn đã được giao phối. Còn Đại ca và nhị ca thì chưa.
Huyên Huyên nhíu này nhìn bộ dạng ngây ngô của Trác Dư Nhiên, còn cười cười nhìn thật đáng yêu.
Cô tiến lại gần hôn lên trán bóng loáng của hắn. Mở nụ cười xinh đẹp, ngọt ngào lên tiếng.
" A Nhiên~~ Đưa ta trở về làng của ngươi..
" A Nhiên....?
Trác Dư Nhiên ngốc lăng bởi nụ cười kinh diễm, giọng nói ngọt ngào như ma thuật. Còn gọi hắn thân mật nhú vậy...
Tức khắc hắn như sa vào lưới tình, gật gật như gà mổ thóc. Bàn tay lớn nắm chặt tay của Huyên.
" Được, ta dẫn nàng trở về làng... "
Trác Dư Nhiên ngoan ngoãn dẫn Huyên Huyên về làng của mình , dù sao làng vẫn đang thiếu rất nhiều giống cái. Hắn còn phải chịu trách nhiệm với giống cái này.
Lúc này Huyên Huyên không hề biết Trác Dư Nhiên đang nghĩ cái gì. Điều cô quan tâm bây giờ là hoàn thành nguyện vọng của hắn, sớm vắt đầy dương khí.
Cứ như vậy, Trác Dư Nhiên đem Huyên Huyên trở về làng , nơi này là một làng nhỏ, tất cả già trẻ lớn bé chỉ hơn 50 người .
Các lão già làng, lẫn giống đực thấy Trác Dư Nhiên dẫn về một giống cái xinh đẹp. Họ kinh ngạc lẫn vui mừng, hận không thể quỳ xuống mà vái lạy đâu.
Huyên Huyên nhìn vẻ mặt kϊƈɦ động của mọi người trong làng, giờ phút này cô không thể nào giữ được sắc mặt bình thản lãnh đạm nữa.
Cho dù Huyên Huyên tỏ ra lãnh đạm bao Nhiêu. Thì không thể ngăn cản sự nhiệt tình của những thú nhân trong làng.
Trác Dư Nhiên lén nhìn Huyên Huyên, hắn thấy sắc mặt cô vẫn lạnh băng. Không lẽ giống cái này định đánh bọn họ một trận hay sao?
Do Trác Dư Nhiên đem được giống cái về làng, lại phát sinh quan hệ giao phối. Vì vậy Trác Dư Nhiên được phép mang Huyên Huyên về nhà của mình.
Hơn nữa còn được toàn quyền theo đuổi, cho tới khi Huyên Huyên tình nguyện làm bạn đời với hắn.
Huyên Huyên nghe được quyết định của lão làng, khóe miệng cô hơi nhếch lên đường cong nhàn nhạt. Quả thật rất vừa ý cô, ở chung một nhà sợ gì không vắt đầy dương khí.
Trác Dư Nhiên lại khác, tuy hắn có chút sợ hãi Huyên Huyên, nhưng hắn và giống cái này đã giao phối. Hơn nữa ở trong nà còn có đại ca và nhị ca, hắn không việc gì phải sợ.
Đại ca và nhị ca là hai thú nhân mạnh mẽ nhất trong làng, dĩ nhiên sẽ dễ dàng áp chế được Huyên Huyên.
Nghĩ như vậy, Trác Dư Nhiên thở nhẹ ra một hơi, bắt đầu dẫn Huyên Huyên về nhà của mình.
Huyên Huyên đi theo Trác Dư Nhiên về nhà, vừa về tới cô đã có chút ghét bỏ. Nói là nhà cho đúng bài, thật ra nó chả khác gì cái lỗ cho A Cẩu ở.
Bên trong được đào một cái hang động, mùi bùn đất hủ hoại bốc lên. Bên trong chỉ có ba tảng đá to, nhìn qua cũng biết là nơi để nằm ngủ.
Dưới đất có một ít cỏ khô vây xung quanh, mùi hổn tạp bốc lên hôi thối. Cỗ mùi khó chịu này, có thể áp chết cô tới nghẹt thở.
dường như Trác Dư Nhiên đã quen với mùi này, hắn rụt rè đỡ Huyên Huyên ngồi xuống tảng đá. Miệng mấp máy thành tiếng.
" Nàng...nàng...ngồi đi "
Rứt lời hắn còn cẩn thận đảo mắt lên, nhìn sắc mặt đang cau có của Huyên Huyên. Hai hàng lông mày đang nhíu chặt lại.
Trác Dư Nhiên hơi bộp chộp trong lòng, không lẽ giông cài này muốn đánh hắn một trận. Hắn có nên giao phối để dỗ dành nang hay không?
Bởi vì hắn nhớ lại, trong lúc hai người quan hệ. Thì thời điểm đó, chính là lúc Huyên Huyên ôn nhu, ngọt ngào nhất .
Huyên Huyên vẫn không trả lời, cô nhịn thở tới khó khăn. Lúc này cô chỉ muốn quăng tất cả thứ bốc mùi kia ra khỏi hang động
" A Nhiên ~~ chỉ mình ngươi ở trong nhà? :'
Trác Dư Nhiên giật nảy mình khi bị điểm đến . Hắn thẳng lưng ưởn ngực, hướng Huyên Huyên thật thà nói.
" Còn có đại ca và nhị ca, đang đi săn chưa về...."
" Ọc~~Ọc "
Chưa nói hết câu thì bụng của Huyên Huyên réo lên. Cô hơi xấu hổ, cụp mắt nhìn xuống bụng mình.
" Nàng... nàng.. ngồi đi, ta đi kiếm thứ gì đó cho nàng ăn.
Rứt lời Trác Dư Nhiên chạy như bay ra ngoài, hắn như muốn òa khóc. Chính hắn không hiểu , hắn lấy đâu ra lá gan lớn lại giao phối với giống cái lãnh đạm, mạnh mẽ này.
Một lúc sau, Trác Dư Nhiên quay lại trêи tay còn cầm một mớ quả dại. Hắn hơi xấu hổ lẫn khó xử lên tiếng.
" Ta chỉ tìm được một ít quả dại, nàng ăn tạm. Ở trong làng chỉ ăn hai bữa, trưa mà tối.
" Nàng.... nàng ăn tạm, chờ đại ca và nhị ca ta về, sẽ có thịt cho nàng ăn.
Huyên Huyên hít vào một ngụm khí, tay vươn ra cầm nắm quả dại. Cô lại nhìn ra ngoài, sắc trời bây giờ là giữa chiều. Chờ tới tối chắc cô chết đói.
Cô nhìn nắm quả dại lại quan sát Trác Dư Nhiên. Cô suy nghĩ, không biết thịt nam chủ có ngon hơn nắm quả dại này không?
May mắn cho Trác Dư Nhiên , hắn không hề biết Huyên Huyên có ý định này. Nếu hắn biết, chắc chắn lúc này đã quắc chân lên cổ mà chạy thật xa rồi.
Huyên Huyên đặt nắm quả dại xuống tảng đá, tay kia hơi xoa xoa quả nhỏ. Môi hơi chu ra, thôi cho bớt bụi sau đó cho vào miệng nhai.
Cô càng không ngờ được, mớ quả dại này nhỏ xíu. Khi cho vào miệng lại ngọt lịm nhiều nước như vậy.
Trăc Dư Nhiên nhìn gương mặt ngạc nhiên, lẫn thỏa mãn này của Huyên Huyên. Hắn cảm thấy cô rất đáng yêu, hơn nữa còn rất quyến rũ.
Bất giác hạ thân lại trướng lên, bụng nhỏ hơi tức tức. Trác Dư Nhiên luống cuống ngồi thụp vào một xó, hai chân kẹp chặt.
Hắn như vậy, chỉ nhìn Huyên Huyên ăn quả dại liền hưng phấn? không lẽ hắn bị biến thái rồi sao???
Huyên Huyên mãi mê ăn quả, không phát hiện ra hành động khác thường của Trác Dư nhiên.
Cứ như vậy hai người ngồi im trong hang động, chờ đoàn người săn bắn chở về.
Trác Dư Nhiên không dám ngồi gần Huyên Huyên, hắn sợ nhịn không được mà vật cô ra để giao phối.
2 canh giờ trôi qua, hôm nay đoàn người săn bắn trở về sớm hơn mọi ngày. Hơn nữa bọn họ còn mang trở về rất nhiều con mồi...
Điều này khiến già trẻ lớn bé trong làng rất vui mừng. Vì thịt là lương thực rất quan trọng đối với họ.
Đại ca và Nhị ca của Trác Dư Nhiên trở về, đã nghe lão già làng nói qua việc đệ đệ hắn có dẫn về một giống cái xinh đẹp. Hơn nữa đã phát sinh quan hệ giao phối.
Vừa hay tin như vậy, hai nam nhân tức khắc vội vàng trở về để xem qua giống cái kia ra sao. Hắn cần xác thực lại có đúng như lão già làng nói hay không.
Bởi vì đệ đệ hắn từ nhỏ đã nhút nhát, thấy thú rừng đã chạy mất hút. Chứ đừng nói đến dẫn giống cái, hơn nữa còn đã giao phối....?
Cho đến khi hai người trở về hang động, liền thấy Trác Dư Nhiên ngồi thụp một só. Còn giống cái xinh đẹp kia đang nhìn chằm chằm quan sát hai người họ.
" Đại ca, Nhị ca ...:" Trác Dư Nhiên thấy hai người trở về, liền vui mừng mở miệng...
Ngay từ đầu Huyên Huyên đã đánh giá hai nam nhân này. Hai người có dáng người tương đối 1m 91 ,ngũ quan đều có phần giống với Trác Dư Nhiên.
Chỉ là khí chất của mỗi người khác nhau. Hai người này tỏ ra ý vị thâm trường, khắp người tỏa ra cường khí. Còn Trác Dư Nhiên, nhút nhát không khác gì tiểu bạch thỏ.....
Thoáng cái, sắc mặt của hai nam nhân hiện lêb tia đỏ hồng. Không trách họ được, vì đây là lần đầu nhìn thấy một giống cái xinh đẹp quyến rũ.
Trêи người chỉ quấn sơ qua áo khoác. Để lộ đường cong quyến rũ, làn da trắng nõn tinh xảo...
Trác Dư Nhiên tiến laii gần, thì thầm vào tai hai vị đại ca này.
" Đại ca, Nhị ca! hai người đừng nhìn nàng ấy chằm chằm như vậy...
" Nàng ấy đã là của đệ rồi, đệ và nàng ấy đã.....
" Đã.... có... có giao phối "
Nghe được lời này, hai nam nhân trợn mắt .Ban đầu hắn nghe lão già làng còn không tin. Nhưng bây giờ đệ đệ tự mình xác nhận, thì hắn thật sự tin rồi.
" Khụ ~~Khụ! Xin chào cô nương, ta là Trác A Thiên , Đại ca của Trác Dư Nhiên. Còn kia là nhị đệ của ta Trác Tư Siêu.
Huyên Huyên nở nụ cười ngọt ngào, hơi cúi đầu chào hỏi. Sau đó cất âm thanh dễ chịu lên.
" Hai người khỏe, ta là Huyên Huyên. Xin thứ lỗi đã làm phiền hai người.
" Không phiền, không phiền :" Hai nam nhân lắc đầu lia lịa, tay không ngưng xua tới xua luu.
Còn Trác Dư Nhiên lúc này, hừ lạnh trong lòng. Hắn rất khó chịu khi Đại ca và Nhị ca nhìn Huyên Huyên bằng ánh mắt si mê đó.
Nàng ấy là của hắn, hắn và nàng đã giao phối.... Đại ca và nhị ca không thể tranh giành cùng hắn được...
Trác Tư Siêu đỏ mặt, hai lỗ tai hồng hồng ấp úng nói: " Tiểu Huyên, cô có muốn ăn thịt không?
" Chúng... chúng.. tôi mới đi săn về, có rất nhiều thịt...
" Phải rồi, cô nương có muốn ăn thịt nướng hay không? ta liền đem thịt đi nướng.
Trác A Thiên vội vã xen lời vào, hắn và Trác Tư Siêu lần đầu gặp giống cái xinh đẹp mĩ lệ như này. Giọng nói còn ngọt ngào, mới nghe thôi cả người đều muốn bay lên.
Tuy đệ đệ hắn có giao phối cùng Huyên Huyên , nhưng trong làng không có luật cấm chung bạn tình. Dù sao cũng là huynh đệ trong nhà.
Hắn sẽ bàn bạc với Trác Dư Nhiên, Huyên Huyên ở trong nhà sau này hắn sẽ cùng hai đệ đệ yêu thương, cưng chiều giống cái này.
Lúc đó Huyên Huyên chỉ cần ở nhà lăn lộn cùng huynh đệ hắn, giúp làng sinh ra nhiều giống cái xinh đẹp hơn.
Nghĩ tới đây, Trác A Thiên cùng Trác Tư Siêu không hềnh mà nhìn nhau cười cười.
Trác Dư Nhiên nhíu mày nhìn hai vị ca ca , hắn không biết hai ca ca đang suy nghĩ gì. Mà vẻ mặt nhìn rất thỏa mãn.
Huyên Huyên cũng không khác Trác Dư Nhiên là mấy, nếu cô biết được suy nghĩ của hai nam nhân trước mắt . Thì chắc chắn cô sẽ trốn ngay lập tức.
Một giống cái mà bị ba giống đực đè. Chỉ nghĩ thôi cũng đủ rùng mình khϊế͙p͙ sợ rồi.
Huyên Huyên gật đầu đồng ý, cô chỉ mới ăn mấy quả dại còn chưa có nó đâu.
" Được, vậy làm phiền hai người rồi :"
Rứt lời, Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu xô. lấn nhau ra khỏi cửa. Lúc này chỉ còn lại Huyên Huyên và Trác Dư Nhiên liếc mắt nhìn nhau.
" Nàng... nàng nghỉ ngơi, ta... ta ra ngoài phụ giúp hai ca ca.
Nói xong, Trác Dư Nhiên tức khắc chạy như ma đuổi ra ngoài.
Huyên Huyên :"....."
Vì cái gì hắn chạy nha? cô cũng đâu có ăn thịt hắn. Hơn nữa hiện tại bổn cô nương rất đói, không còn sức mà lăn lộn cùng hắn đâu.
Nữa canh giờ sau, ba nam nhân đồng thời bước vào.Trêи tay còn cầm miếng thịt nướng đen thui. Hướng tới Huyên Huyên ôn nhu mở miệng.
" Tiểu Huyên, cô ăn thử thịt nướng của tôi đi rất ngon :" Trác Tư Siêu, thật thà dâng miếng tới trước mặt.
" Không cô nương ăn của ta.
" Nàng nên ăn của ta nướng, sẽ ngon hơn :"
Ba nam nhân dành giật nhau, đưa thịt nướng cho Huyên Huyên. Cô thật sự muốn phì cười, bởi sự đáng yêu của huynh đệ nhà này.
" Được rồi! ta sẽ ăn của mỗi người một ít :"
Nói xong, Huyên Huyên lấy miếng đá sắc nhọn kế bên. Cắt ba miếng thịt nướng ra, để xuống tảng đá.
Lúc này Trác Dư Nhiên cùng hai vị ca ca mới yên ổn ngồi xuống tảng đá, hưởng thụ miếng thịt nướng.
Trác Dư Nhiên vội vã ngồi cạnh Huyên, Trác A Thiên không chịu thua kém ngồi cạnh bên trái Huyên Huyên.
Trác Tư Siêu ngồi đối diện, ba nam nhân không ăn mà ánh mắt luôn nhìn vào môi đỏ hồng nhỏ nhắn của Huyên Huyên đang từ tốn gặm thịt.
Trác Dư Nhiên nhịn không được, ghé sát tai Huyên Huyên thì thầm.
"Nàng, cảm thấy thịt nướng có vừa miệng nàng hay không?
Huyên Huyên dừng động tác lại, đầu nghiêng sang một bên. Đôi mắt phượng nheo lại, miệng ghé sát tai Trác Dư Nhiên phả hơi ấm nóng, sau đó rì rầm.
" Ta cảm thấy, thịt của A Nhiên ăn vẫn vừa miệng hơn.... "
Tức khắc trong đầu hắn nổ " Bùm " , khắp người trở nên cứng ngắc. Lỗ tai tê ngứa, bụng nhỏ nóng ran, hạ thân tự động ngạnh lên một cục..
" Nàng... ăn thịt... vẫn nên ăn thịt.... đi ! nàng không biết xấu hổ.
Huyên Huyên cười thích trí, cô yên lặng không trả lời tiếp tục ăn thịt. Còn Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu thì không thể bình thản được.
Hai người họ là thú nhân mạnh mẽ, lại được tôi luyện qua những buổi săn bắn. Thính giác rất nhạy bén, những gì Huyên Huyên thì thầm họ đều nghe rõ, không bỏ sót một chữ.
Hai người họ nhịn không được mà nhìn chằm chằm trêи cơ thể Huyên Huyên, đôi mắt lóe lên tinh quang. Có cơ hội họ nhất định sẽ ăn sạch giống cái xinh đẹp này.
Huyên Huyên ăn xong thịt nướng, cô cảm thấy vị của thịt nhạt nhẽo. Dường như họ không cho muối vào, chỉ để nguyên miếng nướng theo cách nguyên thủy nhất
Sắc trời đã tối, cô được nằm trêи một tảng đá lớn xung quanh còn quấn nhiều cỏ khô. Nhằm tạo ra một chút ấm áp.
Trác Dư Nhiên thì nằm cùng với Trác Tư Siêu. Huyên Huyên vắt tay lên trán suy nghĩ, cô vẫn không biết bước tiếp theo nên làm như thế nào.
" Hệ Thống, dương khí đã đầy chưa?
[...] Dương khí đạt 20 % thính ký chủ cần cố gắng hơn nữa.
Huyên Huyên giật mình, cô mệt mỏi bạch bạch với hắn cả một buổi. Vậy mà dương khí mới 20%
[...] Ký chủ có thể vắt cạn dương khí của người khác vẫn được, chỉ cần ký chủ hoàn thành nguyện vọng của nam chủ.
[...] Tới lúc đó, dương khí đầy. Nghiệm vụ được xem như hoàn thành.
Cô nghe âm thanh hệ thống nói, hai mắt lóe sáng. Còn có thể vắt dương khí của nam nhân khác bù vào?
Huyên Huyên nhịn không được, liếc mắt nhìn Trác A Thiên và Trác Tư Siêu đang an ổn ngủ ngon. Dù sao hai tên nam nhân này cùng huyết thống với nam chủ.
Hơn nữa còn là thú nhân ưu tú trong làng, cô không vắt cạn thì rất uổng phí.
Huyên Huyên nghĩ thông suốt, hai mắt nhắm lại từ từ chìm vào trong giấc ngủ. Ngày mai sẽ bắt đầu tiến hành vắt cạn hai tên nam nhân kia.
_________
Ngày hôm sau, Huyên Huyên đã sớm tỉnh lại . Đêm qua cô đánh một giấc thật ngon lành.
Trác Dư Nhiên cũng thật chu đáo, hắn giúp cô tìm một bộ y phục mới. Là của giống cái đã quá tuổi trong làng, nhưng dù sao đỡ hơn phải mặc áo khoác quấn quanh người kia.
Không Khí lẫn mùi hôi ẩm mốc trong hang động, khiến Huyên Huyên không được thoải mái cho lắm.
Trác A Thiên và Trác Tư Siêu đã rời làng từ rất sớm, cô nghĩ là họ tiếp tục đi săn để tích trữ thịt cho mùa đông.
Hiện tại chỉ còn một mình Trác Dư Nhiên vẫn đang ngái ngủ trong động. Huyên Huyên lắc đầu ngao ngán, tay khẽ vuốt cái bụng trống rỗng.
Cô quyết định sẽ đi ra ngoài tìm lương thực khác, chắc chắn phải có thứ gì khác ngoài thịt. Ít ra phải tìm được ra vị, cơ bản nhất là muối.
Suy nghĩ thấu đáo, Huyên Huyên bước ra khỏi hang động. Đi thẳng tới bìa rừng gần làng..
Dọc đường thi thoảng sẽ chạm mặt một vài già làng, hài tử vẫn trong hình dạng thú nhân. Cô chỉ khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó nhanh chóng tìm thức ăn .
Huyên Huyên nhìn thực vật xung quanh, quả thật không biết cái nào mới có thể ăn được. Không lẽ cô hái từng cây ăn thử ?
Lỡ như ăn phải cây có độc thì phải làm sao? Riêng về vấn đề này đã khiến Huyên Huyên đau đầu không ít.
[...] Ký chủ đi lên 2m, cách đó có cây Diệp tầm có thể ăn được.
Âm thanh hệ thống một lần nữa vang lên nhắc nhở, Huyên Huyên muốn thổ huyết. Vì sao hệ thống này không nhắc từ đầu .
Làm cô mất công cả một buổi sáng.
" Hệ Thống, mi biết cây nào ăn được sao?
[...] Ký chủ kiến thức thật hạn hẹp, bổn hệ thống dĩ nhiên cái cũng đều biết.
Khóe miệng Huyên Huyên giật giật, cô gầm lớn trong lòng. : " Vậy sao mi không chỉ ngay từ đầu?
[...] Ký chủ không có hỏi ta.
Huyên Huyên :"...."
Cô đói tới mức không còn sức đôi co với hệ thống, không tiết tháo này. Cô đi theo chỉ dẫn, sau đó khom người xuống với ý định nhổ hết mớ cây Diệp Tầm kia về.
Hai tay nhắm chặt cây Diệp Tầm, môi mím chặt. Ra sức nhổ lên, Huyên Huyên thở ra một hơi.
Nhìn cây bé tí, thế mà nhổ được lên cũng là một vấn đề nan giải.
Ngay lúc này Trác A Thiên cùng Trác Tư Siêu đang đi về phía làng, họ từ xa đã thấy hình bóng quyến rũ của Huyên Huyên.
Đang khom người, bờ ʍôиɠ cong vểnh lên ra sức nhổ thứ gì đó. Ban đầu hai người họ đi săn cùng đoàn người, nhưng giữa đường gặp sự cố nên đành bỏ về.
Càng không ngờ rằng sẽ gặp được Huyên Huyên nơi bìa rừng hẻo lánh này.
Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu nổi lên cơ hội, nhẹ nhàng tiến lại gần Huyên Huyên. Hai người họ biết, đây là cơ hội tốt để được giao phối với giống cái xinh đẹp này.
Hai người mỗi lúc càng tiến lại gần Huyên Huyên hơn, lúc này cô vẫn đang chăm chú nhổ cây Diệp Tầm lên. Không hề hay biết có người từ đằng sau tiến tới.
Bất ngờ hai đại nam nhân to lớn, phóng tới nhanh như chớp áp chế hai tay Huyên Huyên. Trác Tư Siêu phối hợp ăn ý, ôm chặt eo nhỏ của cô.
Huyên Huyên giật mình, cố gắng vùng vẫy nhưng không sao thoát ra được. Cô quay đầu nhìn lại xem là tên nào cả gan áp chế cô.
Tức khắc phản chiếu trong mắt cô, là hình ảnh Trác A Thiên và Trác Tư Siêu. Rốt cuộc cô cũng nhẹ thở phào ra, nhưng miệng vẫn không quên la hét cho có lệ.
" Hai người.... hai người định làm gì, mau thả ta ra.. ô... ô...... ưmmmm
Cô chưa kịp nói thành lời, đã bị Trác A Thiên lấy tay che kín miệng. Hắn có chút bộp chộp lên tiếng giải thích...
" Cô nương....xin thứ lỗi, hai ta biết cô nương là bạn đời của đệ đệ ta.
" Nhưng ta và nhị đệ vừa gặp đã thương nhớ cô nương, trong làng cũng có có luật cấm chung bạn tình...
" Hai chúng ta hứa sẽ chịu trách nhiệm với cô nương, sẽ cùng tam đệ chăm sóc yêu thương cô nương...
Huyên Huyên nghe được những lời này, cô thật sự muốn phun tào. Đây là những lời ngụy biện cho những tên hái hoa tặc sao?
" Ô... ô.... ô..."
" Tiểu Huyên đồng ý rồi sao ? :" Trác Tư Siêu hưng phấn mở miệng hỏi.
Huyên Huyên :"....."
Bổn cô nương có đồng ý sao? bổn cô nương còn đang bị bịt miệng đó, đồng ý cái ʍôиɠ nhà hắn.
Mắt thấy Huyên Huyên không còn giẫy giụa nữa, lúc này Trác A Thiên mới bắt đầu hành động.
Hắn cúi đầu hôn lên cánh môi cô , bàn tay to lưu loát chui vào bên trong y phục, từ sau thắt lưng cởi bỏ yếm nhỏ cô ra.
Yếm nhỏ tuột xuống, liền lộ ra hai bυ" no tròn căng vểnh. Trắng noãn đập vào mắt hai người . Trác Tư Siêu cố gắng xoa nắn hai иɦũ ɦσα .
Tay kia sờ soạng, trượt xuống dưới tiểu huyệt ướt át, chỉ điểm vài sợi lông lưa thưa. Hắn nhịn không được, áp môi lên núm иɦũ ɦσα tham lam ɭϊếʍ ʍút̼.
Ngón tay linh hoạt niết lên hoa đế, Trác A Thiên không chịu Thua. Chiếc lưỡi trơn tuột hung hăng quấn ʍút̼ trong khoang miệng thơm tho của Huyên Huyên.
Huyên Huyên được hai đại nam nhân hầu hạ trêи dưới, miệng, ngực lẫn tiểu huyệt đều được xoa nắm ɭϊếʍ ʍút̼. Kɧօáϊ cảm dâng lên ,tứ tri cô mềm oặt.
Miệng mũi cố gắng hít thở không khí, cô khó khăn rêи rĩ thành tiếng.
" Các ngươi... ta không cần... a.... ưm.... thứ hổn đảng các ngươi.. ưm.. đừng... mà... :
Huyên Huyên cảm giác được hai иɦũ ɦσα lẫn tiểu huyệt , dâng lên cảm xúc tê ngứa . Râm ran nóng bức như hoả lò, cô khéo léo phối hợp, tách mở rộng hai đùi trắng noãn ra.
Trác A Thiên vẫn thản nhiên hôn lên môi cô, hắn ɭϊếʍ hết những giọt mồ hôi đang nhỏ ra từng giọt.
" Cô nương miệng nói không, nhưng cơ thể kiều mị này lại không muốn rời bỏ chúng ta....
"Ta... ta... không có.. ưm...."
" Tiểu Huyên, nàng đừng chối bỏ... tiểu huyệt ɖâʍ đãng của nàng, nói lên tất cả.. nàng thật ướt... chúng ta muốn nuốt trửng nàng..
Trác Tư Siêu nheo mắt lại, ngón tay vẫn niết lên cánh hoa phấn nộn , sau đó chọc vào bên trong khít rịt ấm nóng. Ngón tay sớm đã bị ɖâʍ dịch làm cho ướt...
" Ưm...a.... ta không có...ưmm... : "
Huyên Huyên rêи rĩ như mèo nhỏ, thân thể cô bị kẹp giữa hai thân thể rắn chắc của Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu.
Hai иɦũ ɦσα cô áp sát vào lồng ngực Trác A Thiên, phía dưới Trác Tư Siêu thúc đẩy ngón tay bên trong tiểu huyệt. Khiến hai иɦũ ɦσα cô nẩy lên mat sát với da thịt hắn liên hồi..
" Hừ ,nàng đừng mạnh miệng :"
Rứt lời Trác A Thiên tàn nhẫn nhéo mạnh lên иɦũ ɦσα Huyên Huyên, môi lưỡi điên cuồng ʍút̼ ɭϊếʍ quấn chặt lưỡi Huyên Huyên.
Hắn thỏa mãn hưởng thụ kɧօáϊ cảm, mật ngọt từ nước bọt Huyên Huyên tiết ra. Nước bọt của hai người nhiễu nhão xuống dưới ngực, chảy xuống tận bụng nhỏ.
Trác Tư Siêu vội vàng vươn lưỡi ra, ɭϊếʍ sạch nước bọt dính trêи bụng nhỏ của Huyên Huyên. Ngón tay của hắn vẫn tận tâm chăm sóc tiểu huyệt trắng hồng, không ngừng rĩ ra ɖâʍ dịch.
" A... a..... a.... ưm..... a...ân..... :" Huyên Huyên rêи rĩ, gấp gáp hít lấy hít để không Khí. Cô sợ chính mình sẽ bị ngạt mà chết.
Phía dưới lại được Trác Tư Siêu tận tình ɭϊếʍ ʍút̼, hắn cho một ngón tay vào khuấy đảo bên trong, kɧօáϊ cảm mãnh liệt truyền khắp cơ thể.
Thân thể Huyên Huyên khẽ run rẫy co giật. Hai đùi không tự giác mà kẹp chặt lấy đầu Trác Tư Siêu.
Cổ họng cô liên tục ngâm nga, phát ra tiếng rêи rĩ kϊƈɦ tình, ɖâʍ dịch như suối tiết ra không ngừng.
Trác Tư Siêu ấn ngón tay vào sâu bên trong, khẽ xoay tròn nắn bóp nhẹ nhàng vào tường thịt khít rịt. Hắn vui sướиɠ mở miệng nói.
" Đại ca, Tiểu huyệt của Tiểu Huyên quả thật là cực phẩm. Sức đàn hồi co giản rất tốt. Hơn nữa còn ướt không ngừng..
" Thật vậy? :" Trác A Thiên dừng. động tác hôn lại, miệng lẩm bẩm thành lời.
Nói xong, Trác Tư Siêu nhét hai ngón tay vào bên trong, nhanh chóng kéo căng tiểu huyệt ra. Hắn hơi xoắn rồi xoay nhẹ đâm thọc liên hồi.
Hắn không một chút do dự nào cắm hai ngón tay vào tiểu huyệt cô, bắt đầu nhanh chóng đâm thọc, nhìn ngón tay chính mình cứ một lần rồi lại một lần cắm vào tiểu huyệt Huyên Huyên .
Rất nhanh, ngón tay hắn ướt dầm dề, mặt ngoài phảng phất như dính một tầng mật dịch hơi đục dính dính , sau đó mật dịch ngọt ngào cứ thế trào ra.
" "A a...ân... a... ngứa.. ta.. ngứa.... "
Kɧօáϊ cảm tê dại chạy khắp trong cơ thể, Huyên Huyên khó chịu eo nhỏ vặn vẹo như rắn nhỏ . ʍôиɠ vểnh lên bất mãn lắc lư theo nhịp đâm thọc ngón tay của Trác Tư Siêu.
" Huyên Huyên , nàng rất sung sướиɠ có phải hay không? : " Trác A Thiên buông tha môi cô , cánh tay xoa nắn vân vê núm иɦũ ɦσα . Cất giọng dụ hoặc nói.
" Nang xứng đáng hưởng thụ nó, ta và nhị đệ sẽ khiến nàng sung sướиɠ. Thỏa mãn nàng hơn cả tam đệ.
"Thật sảng kɧօáϊ.... các ngươi... A, a..ân... ưmm.... ."
Huyên Huyên hổn hển rêи rỉ mà nói, đôi mắt phiếm hồng, nổi lên tầng hơi nước .
Kɧօáϊ cảm tê dại này ngày càng mạnh mẽ khiến cô không thể kiểm soát cơ thể, thân thể chỉ có thể để mặc kệ hai giống đực này đùa bỡn điểm nhạy cảm của mình.
" Tiểu Huyên, nang ra thật nhiều nước, ướt hết đùi ta rồi "
Trác Tư Siêu hưng phấn mà nói, ngón tay như muốn nghiền nát hoa đế hồng phớt của cô .
Tay phải mạnh mẽ đâm thọc vào hoa huyệt. Tiếng ɖâʍ dịch phụt phụt phụt tạo thành tiếng vang dội, rất nhanh, theo mỗi cú thúc của hắn đều mang theo vài giọt nước bắn ra rĩ xuống đám Diệp Tầm dưới đất.
"A, a...nhanh cắm ta... ư.... ta muốn....ngứa thật ngứa.. :"
" Trác Tư Siêu không được, dừng lại, dừng lại đi mà..."
Huyên Huyên cảm giác được từng đợt thủy triều ập tới, cô cao trào tới mức gồng người hét lớn lên . Tiểu huyệt kịch liệt co rút ʍút̼ chặt ngón tay , thân thể cô căng ra hết cỡ.
" Nàng thật biết câu dẫn chúng ta, ngực còn tiết ra sữa... ưmm.. thật ngọt :"
Trác A Thiên cảm khái nói, bàn tay di chuyển tới hai иɦũ ɦσα đang căng sữa. Hắn mạnh mẽ bóp chặt núm иɦũ ɦσα, tức khắc sữa phun ra ngoài.
Hắn cúi đầu xuống hút toàn bộ sữa đang chảy ra, nuốt hét vào bụng. Vẻ mặt thỏa mãn như chính mình đang ăn mĩ vị.
Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu không thể kiềm chế được, tự giác xé nát quần áo chính mình ra . Hai côn thịt cực đại bật ra ngoài, chỉa thẳng vào ʍôиɠ và bụng nhỏ của Huyên Huyên.
Lúc này cô cảm nhận được, độ nóng hầm hập của hai côn thịt dán chặt vào da thịt của mình. Huyên Huyên nhịn không được, liếc mắt nhìn xuống hai cây thịt gân guốc đỏ tím thô to.
Cô khó khăn nuốt nước bọt xuống cổ họng, bị hai tên này chơi. Chắc chắn cô sẽ không xuống được giường...
Sau khi cao trào , Huyên Huyên xụi lơ hoàn toàn dựa lên người của Trác A Thiên.
Sắc mặt cô ửng hồng, khuôn mặt kiều diễm đỏ hồng dụ hoặc ngượng ngùng.
Trong nháy mắt cao trào, cô cảm giác được thân thể sảng kɧօáϊ trước nay chưa từng có, có chút mê đắm kéo dài lâu hơn một chút, kɧօáϊ cảm mãnh liệt lưu lại trong cơ thể cô.
Phát hiện Trác A Thiên cũng không lập tức tiến vào thân thể Huyên Huyên . Trác Tư Siêu nhanh chóng đỡ Huyên Huyên quỳ xuống dưới đất.
Bản thân trần trụi từ từ quỳ xuống giữa ʍôиɠ đang chổng lên của Huyên Huyên . Một tay tách hai đùi non run rẩy của cô , một tay cầm lấy côn thịt đang bành trướng dựng thẳng . Nhắm ngay miệng tiểu huyệt ướt đẫm ɖâʍ dịch của Huyên Huyên mạnh mẽ cắm vào.
Trong phút chốc, côn thịt khô nóng bành trướng , bị ɖâʍ dịch bên trong tiểu huyệt chật hẹp ướt đẫm gắt gao cắn nuốt quy đầu.
Làm hắn hít thở không thông, tận hưởng sự thỏa mãn truyền từ côn thịt, xông thẳng lên đại não.
" A, Tiểu Huyên nàng kẹp ta thật chặt, thật sướиɠ..Hừ... a.. ưm.... !"
Đầu hắn lúc này trống rỗng, hai tay nắm chặt eo nhỏ cô điên cuồng đâm thọc ra vào.
Tiểu huyệt bất ngờ bị côn thịt cực đại lấp đầy, Huyên Huyên không cảm thấy đau đớn. Mà thay vào đó là kɧօáϊ cảm, sung sướиɠ chạy dọc cơ thể cô.
"Thật trướng , nhanh quá.. ưm... ân... ngô... Trác Tư Siêu , đừng cắm....sâu quá... ư... ư..... .."
Huyên Huyên rêи rỉ, tuy miệng nói đừng , nhưng thân thể lại nhanh chóng thích ứng hưởng thụ với sự điên cuồng từng cú nhấp của hắn. Tâm trí cô trầm luân trong bể nhục ɖu͙ƈ cùng Trác Tư Siêu.
" Nàng thấy rất thoải mái , sung sướиɠ lắm phải không?"
Trác A Thiên xoa bóp hai иɦũ ɦσα căng trướng của Huyên Huyên , ngón tay lưu loát vân vê núm иɦũ ɦσα, chọc đến mức núm иɦũ ɦσα dựng đứng thẳng như hai hạt đậu nhỏ.
" Huyên Huyên, thân thể nàng thật mê người , ta thật sự kiềm chế không được..."
Rứt lời Trác A Thiên mò mẫn nhưng nơi mẫn cảm của Huyên Huyên, cầm bàn tay xinh xắn nhỏ nhắn của cô . Nắm chặt côn thịt cứng nóng như sắt nung của mình.
Hắn điểu khiển bàn tay cô, vuốt ve lên xuống khắp côn thịt. Trác A Thiên ngữa mặt lên trời gầm một tiếng lớn, sau đó là một loại tiếng rêи rĩ ư ử trong cổ họng.
"A, Đại ca, đệ cảm thấy rất thoải mái nha. A.... a....Tiểu Huyên kẹp đệ thật chặt.
" Đai ca đem chân nàng mở rộng ra thêm chút nữa , đệ muốn cắm chết nàng . Cắm cho nàng sung sướиɠ, cho nàng quên trời đất....
Trác Tư Siêu kϊƈɦ động trong kɧօáϊ cảm, miệng không ngừng lẩm bẩm . Hắn mạnh mẽ đâm thọc sâu trong tiểu huyệt, chạm tới Điểm G của Huyên Huyên.
ɖâʍ dịch phun ra như suối, Huyên Huyên bị cao trào ập tới để lộ chiếc đuôi dài ve vẩy lên mặt Trác A Thiên.
Lúc này Trác A Thiên nghe theo lời nhị đệ mình, hắn mở rộng hai đùi Huyên Huyên ra. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào cúc huyệt đỏ hồng.
Trác A Thiên như bị mê hoặc hắn rút côn thịt ra khỏi tay Huyên Huyên. Cọ vào ɖâʍ dịch đang chảy xuống đùi sau đó xoa lên cúc huyệt.
Hắn cảm thấy vẫn chưa đủ ướt. Cúc huyệt lại nhỏ bé như vậy cắm vật to lớn này vào chắc chắn sẽ rách mất.
Trác A Thiên không ngần ngại, áp mặt sát vào ʍôиɠ Huyên Huyên. Đưa chiếc lưỡi ra ɭϊếʍ ʍút̼ vẽ vòng xung quanh cúc huyệt.
Nước bọt tiết ra ướt đẫm khe ʍôиɠ Huyên Huyên. Hắn dựng thẳng lưỡi, từ từ tiến vào bên trong cúc Huyệt chật hẹp.
Huyên Huyên bị kϊƈɦ thích từ hai lỗ, ɖu͙ƈ vọng tăng vọt lên tới đỉnh điểm. Cô tự động dùng tay xoa nắm hai иɦũ ɦσα của mình, miệng phát ra tiếng rêи rĩ ɖâʍ mị.
Trác A Thiên vẫn chú tâm ɭϊếʍ ʍút̼ triệt để cúc huyệt, Trác Tư Siêu cật lực hì hục đâm thọc tiểu huyệt khít rịt, tạo thành âm thanh ɖâʍ mĩ tới đỏ mặt.
" Xì sụp.... bạch... bạch.. "
Trác Tư Siêu hung hăng mà đâm thọc vào rút ra, mỗi lần đều đem côn thịt và hai viên bi to mãnh liệt va chạm, phát ra một chất dịch trắng sền sệt.
Ngay lúc này Trác A Thiên không chịu thua kém, hắn cầm vững côn thịt thô to ấn quy đầu vào trung tâm cúc huyệt. Môi mím chặt, hít sâu một hơi mạnh bạo đẩy vào bên trong cúc huyệt.
"A, a ....a.. đau quá... rách mất... quá sâu, nhẹ một chút... :" Đôi mắt cô nửa khép nửa mở, bị côn thịt tàn nhẫn đâm vào cúc huyệt.
Khiến cô tỉnh hẳn trong cơn kɧօáϊ cảm, Huyên Huyên không dám nhìn xuống dưới thân. Hai lỗ nhỏ đều bị cắm tới căng ra, như sắp hỏng tới nơi...
Huyên Huyên há miệng lớn, khóc thút thít thành tiếng. Lúc này cô rất muốn đạp ngã hai tên cầm thú này. Quá tàn nhẫn rồi.
" Huyên Huyên, nàng cố chịu một chút, sẽ rất nhanh thoải mái thôi.. ưmm.. cúc huyệt nàng, kẹp muốn gãy ta.....
Trác A Thiên trấn an cô, ngón tay hắn niết xoa nhẹ lên hoa đế giúp cô giảm bớt cơn đau. Tay kia ngắt núm иɦũ ɦσα tới sưng đỏ.
Khắn người Huyên Huyên đều lưu lại dấu vết đỏ hồng, do hoan ái quá độ gây ra. Cô cắn chặt răng, từ từ quen dần với hai côn thịt thô to đang cắm trong cơ thể mình.
Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu cảm nhận được Huyên Huyên quen dần với hai côn thịt. Họ bắt đầu nhấp hông nhẹ nhàng theo nhịp.
Hai côn thịt thay phiên chèn ép lẫn nhau, chỉ cách một bức tường thịt mỏng. Cúc huyệt lẫn tiểu huyệt của Huyên Huyên căng ra hết cỡ, ɖâʍ dịch chảy loạn xuống đù non.
" Nàng có sướиɠ không? Có muốn nhiều hơn?"
Trác Tư Siêu thổi hơi nóng bên tai cô, đầu lưỡi linh hoạt ɭϊếʍ láp từng mảnh nhỏ da thịt Huyên Huyên . Hắn cắn nhẹ vào vành tai trắng hồng của cô .
Tay hắn cũng không nghĩ ngơi, nhẹ nhàng xoa bóp hai иɦũ ɦσα đang rĩ sữa , hắn muốn đem Huyên Huyên chìm sâu vào tình ɖu͙ƈ mãnh liệt Không thể rứt ra được.
" Ân.....thoải mái,....sướиɠ, nhưng không cần, quá sâu. A a, nhẹ chút..rách mất.. sẽ rách. ..."
Huyên Huyên trở nên mụ mị, trong lúc nhất thời ngây ngốc, rêи rĩ trả lời câu hỏi của Trác Tư Siêu.
Hai côn thịt nóng bỏng mạnh bạo dập liên hồi, vào sâu bên trong hai lỗ của cô. Từng chút từng chút một thay phiên nhau va chạm thật mạnh .
Thật sâu vào từng vách thịt non, kɧօáϊ cảm cứ ập tới, phảng phất như không bao giờ là đủ. Tiểu huyệt lẫn cúc huyệt co thắt lại, quấn chặt hút chặt hai côn thịt bên trong.
" Huyên Huyên, nàng thả lỏng một chút, đừng kẹp chặt như vậy.....bọn ta giữa không được....sẽ bắn ra... mất... ưm.
Hai tên nam nhân rêи hừ hừ, đồng thanh hét lên. Côn thịt bị ʍút̼, hút chặt như muốn gãy , kɧօáϊ cảm từ từ dâng lên , hà người họ muốn giữa cũng không nổi..
" Không....ta không có kẹp chặt.....đều do hai người... a....ưm.... a.........
" Đối tư thế khác. "
Trác A Thiên nói với Trác Tư Siêu đang cuồng nhiệt đâm thọc , hắn bế Huyên Huyên lên , tay banh rộng chân cô vắt lên vai Trác Tư Siêu.
Lúc này cả ba người đều có thể nhìn thấy nơi tư mật, đang giao hoan. Ướt Nhiễm ɖâʍ dịch.
Hai người cố gắng giữ tư thế này, đâm thọc mạnh bạo vào tiểu huyệt lẫn cúc huyệt . Tốc độ nhanh tới kinh người, lực ma sát tăng cao, khiến hai lỗ nóng tới bỏng rát.
" A... a....ta muốn bắn..
Huyên Huyên..cho nàng...tất cả đều cho nàng....
Hai nam nhân rống lên, đâm thọc thêm vài chục lần. Hai côn thịt trướng lên gấp hai lần, bắn ồ ạt tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào cúc huyệt lẫn tiểu huyệt của Huyên Huyên.
Lúc này họ ngã xuống đất, nằm chồng lên nhau thở phì phò.
Lúc này Trác Dư Nhiên do ngủ dậy Không thấy Huyên Huyên đâu, hắn tức khắc đi tìm.
Không ngờ chưa tới nơi liền thấy cảnh Đại ca và nhị ca hung hăng chơi Huyên Huyên. Trác Dư Nhiên cắn chặt môi, tay gạt nước mắt bỏ chạy về nhà.
Khi Huyên Huyên cùng Trác A Thiên và Trác Tư Siêu trở về, cô bước chân thật nhỏ tránh chạm tới tiểu huyệt lẫn cúc huyệt đang sưng đỏ lên.
Ánh mắt oán hận liếc hai nam nhân kế bên, trêи tay còn cầm rất nhiều cây Diệp Tầm. Cô cất tiếng trách móc.
" Hai người các huynh, còn không mau nhổ hết đám này đem về.
" Dĩ nhiên ta và nhị đệ sẽ nhổ, nàng chờ một chút. Ta sẽ đưa nàng về làng.
" Hừ "
Huyên Huyên cau mày hừ lạnh, xoay người 180° ,bước chân chậm dãi đi về phía trước. Trác A Thiên và Trác Tư Siêu vội vàng đuổi theo sau, đỡ eo và vai cô. Họ sợ Huyên Huyên mệt mỏi.
Khi về tới hang động, ba người nhìn vào trong liền thấy Trác Dư Nhiên cúi gằm mặt. Sắc mặt nhìn không ra cảm xúc gì.
Trác Tư Siêu ho nhẹ, nhằm gây sự chú ý của đệ đệ mình.
" Khụ, khụ ! Tam đệ , trời đã sắp tối. Đệ còn chưa nướng thịt sao?
Trác Dư Nhiên hậm hực không trả lời, hắn nghiêng đầu nhìn Huyên Huyên. Sau đó mở miệng chất vấn.
" Nàng đi đâu từ sáng giờ, còn về chung với đại ca và nhị ca?
Bất giác Huyên Huyên bộp chộp trong lòng, ánh mắt hơi né tránh Trác Dư Nhiên. Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, thản nhiên trả lời.
" A Nhiên, ta đi hái Diệp Tầm. Cây này có thể ăn được. Lúc về gặp hai người họ, nên mới về chung.
Rứt lời Huyên Huyên đưa nắm Diệp Tầm ra trước mắt Trác Dư Nhiên , chứng thức.
Trác Dư Nhiên liếc mắt nhìn nắm Diệp Tầm, sau đó đảo mắt nhìn lên vết đỏ hồng trêи cổ trắng noan của Huyên.
Hắn không có ý định buông tha, tiếp tục chất vấn.
" Trêи cổ nàng bị làm sao vậy, hơn nữa còn rất đỏ. Nàng có đau không?
Huyên Huyên nhíu mày, tay che chắn vết hồng trêи cổ. Cô suy nghĩ, có phải tên nam chủ này biết gì rồi hay không?
" Có... có sao...?
" Ài! Tam đệ, Huyên Huyên nàng ấy chỉ bị côn trùng cắn thôi . Đệ dò hỏi như vậy làm nàng ấy sợ hãi...
Lúc này Trác A Thiên lên tiếng, xen vào lời nói của Huyên Huyên. Hắn cũng không muốn để cho Trác Dư Nhiên biết sớm, bởi vì vị tam đệ này tính tình rất nhút nhát.
Hơn nữa, từ nhỏ tam đệ vì hắn mà bay mất 7 phần hồn. Khiến lớn lên không có sức mạnh của thú nhân, không có sức mạnh bảo vệ mình. Đừng nói gì tới săn bắn.
Chính vì vậy Trác A Thiên cảm thấy áy náy, có lỗi với Trác Dư Nhiên.
" Đã không còn sớm, chắc Tiểu Huyên đã đói. Chúng ta nhanh chóng ăn bữa tối còn nghĩ ngơi.
Trác Tư Siêu cảm nhận bầu không khí không ổn, hắn vội vàng mở miệng phá vỡ tình trạng căng thẳng này.
" Ta đói rồi, ta muốn ăn.. :" Huyên Huyên gật đầu, hưởng ứng theo.
Từ sáng cô chưa kịp ăn gì, đã phải lăn lộn cùng hai tên cầm thú kia. Trong bụng lúc này đói không chịu nổi.
Một hồi sau, bốn người ăn thịt kèm với lá Diệp Tầm . Không ai mở miệng nói câu nào, cho tới khi ai nấy về chỗ của mình. An ổn nhắm mắt ngủ.
Do cả ngày Huyên Huyên vận động quá sức. Cô vừa nhắm mắt liền ngủ li bì.
Lúc này Trác Dư Nhiên vắt tay lên trán, hai mắt mở lớn. Hắn không phục, vì cái gì hắn phải chia sẻ Huyên Huyên cho Đại ca và nhị ca?
Hắn đảo mắt nhìn hai vị ca ca đã sớm ngủ ngon lành. Lại nhìn về hướng Huyên Huyên, liền thấy hơi thở cô đều đặn.
Bộ ngực nhô cao, phập phòng theo từng nhịp thở. Miệng hắn trở nên khô đắng, bụng nhỏ nóng ran, côn thịt theo bản năng mà sưng trướng . Nhô qua lớp y phục.
Hắn hít vào một hơi lấy can đảm, khom người ngồi dậy. Bước chân nhẹ nhàng, lén lút bò lên tảng đá Huyên Huyên đang nằm.
Mười ngón tay khéo léo cởi nút thắt giữa eo. Cẩn thận cởi từng lớp y phục ra. Cho tới khi lộ ra làn ra trắng tuyết.
Hai bên sương quai xanh lộ ra câu dẫn người. Trác Dư Nhiên nuốt nước bọt xuống, tay run run kéo quần Huyên Huyên xuống tới đầu gối.
Hắn cẩn thật ghé sát mũi vào tiểu huyệt, hít hà mùi hương ngọt ngào kϊƈɦ tình này.
Trác Dư Nhiên mạnh dạn vứt luôn chiếc khố trắng nhỏ xinh ra ngoài. Hắn nhẹ nhàng mở rộng hai bên cánh hoa phấn nộn ra.
Vươn đầu lưỡi quét ngang dọc một vòng. Do ban ngày cô bị hai tên kia đè, nên tiểu huyệt lúc này có chút sưng đỏ , hơi đau rát .
Nay lại được Trác Dư Nhiên ɭϊếʍ láp tới lui, Huyên Huyên mơ màng, cổ họng phát ra tiếng rêи rĩ rất nhỏ. Cảm giác thoải mái quấn lấy thân.
Hai chân tự động rang rộng ra, để cho Trác Dư Nhiên dễ dàng ɭϊếʍ láp tiểu huyệt rĩ ra ɖâʍ dịch.
Hắn cảm thấy ɭϊếʍ thôi không đủ, ngón tay chọc vào cúc huyệt lẫn tiểu huyệt khuấy đảo bên trong. Tức khắc Huyên Huyên giật mình, kɧօáϊ cảm pha lẫn đau nhức đánh thức cô dậy.
Huyên Huyên khó khăn nhìn xuống dưới thân, liền thấy Trác Dư Nhiên đang hì hục ɭϊếʍ ʍút̼ tiểu huyệt .
Hai ngón tay không ngừng ra vào bên trong hai lỗ của cô, ɖâʍ dịch cứ vậy tiết ra ướt 1 mảng trêи tảng đá.
Cô ngẩn người , hai tay đè ép miệng lại tránh cho Trác A Thiên và Trác Tư Siêu nghe thấy mà tỉnh dậy. Hai tên đó mà tỉnh dậy, tới lúc đó 1 mình coi không thể cân nổi 3 tên cầm thú này đâu.
" A Nhiên.. Không được, không được...ta muốn ngủ... ưmm.....a... ưmm... :"
Huyên Huyên nổ lực vặn eo tránh né, cô phát ra âm thanh nhỏ xíu, áp thấp giọng xuống. Kɧօáϊ cảm từ từ dâng lên, chiếm lấy tâm trí cô.
Cảm giác sung sướиɠ ,kɧօáϊ hoạt tê dại phát ra từ hai lỗ đang được chăm sóc đặc biệt Kia. Huyên Huyên lại nhìn sang hai nam nhân đang thở đều đều, tư vị lạ lẫm hưng phấn bùng nổ ....
Đôi mắt cô chìm vào trong bể nhục ɖu͙ƈ. Cơ thể mất kiểm xoát, hông nâng cao lên, cố gắng ép sát vào miệng của Trác Dư Nhiên.
Hắn thấy Huyên Huyên dần dần bị ɖu͙ƈ vọng chế ngự, Trác Dư Nhiên thích trí. Đưa đầu lưỡi ra ɭϊếʍ lên hoa đế, khớp hàm hơi mở cắn nhẹ lên.
Tức khắc hoa đế hơi cứng, nhô lên một chút. ɖâʍ dịch túa ra, ướt đẫm ngón tay của hắn..
" Nàng dám để cho Đại ca và nhị ca cắm, dám giao phối cùng hai Huynh ấy...
" Đây là hình phạt, dành cho nàng.... Hừ! Đồ tiểu tao hóa....
" A Nhiên... ưmm.. a.... làm... sao... làm sao huynh biết.. ta không cố ý..... ưmm...
Huyên Huyên kinh ngạc, hai mắt trợn trừng. Miệng há lớn rêи rĩ, mũi tham lam hít thở không khí vào trong phổi..
" Hừ.. nảng không có ý sao? Ta phải phạt nàng...
Rứt lời hắn tuột quần xuống, cúi người xuống bế ngữa Huyên Huyên ra. Tay cầm quy đầu ấn vào giữa miệng tiểu huyệt , phút chốc côn thịt to lớn đã đâm sâu vào bên trong, lút cán.
Hai tay hắn túm chặt chân cô. Hông nhấp côn thịt mạnh bạo dập điên cuồng vào sâu bên trong, xuyên qua hoa tâm. Chạm tới thành t.ử ƈυиɠ.
Trác Dư Nhiên lóe ra ý định, hắn vừa bế Huyên Huyên di chuyển tới trước mặt hai vị ca ca đang nhắm mắt ngủ.
Giữa nơi côn thịt đang thọc ra vào tiểu huyệt. Áp sát mặt Trác A Thiên, ɖâʍ dịch bắn lên tung tóe khắp mặt vị đại ca.
" Hư...ưmm...Nàng rất thoái mái đúng không? bị ta chơi trước mặt nhị ca và đại khiến nàng hứng tình lắm đúng không?
Huyên Huyên bị nói đúng nhược điểm, cô vẫn cố chấp lắc đầu nguầy nguậy. Nhưng tiểu huyệt lại co thắt, ʍút̼ chặt côn thịt không buông..
" Không.... có.. a... ư.... ngứa.... A Nhiên... cắm... mạnh lên... ưm..... ư.....
" Bộp ~~ Bộp"
Trác Dư Nhiên đáng mạnh lên ʍôиɠ cô, tức khắc trêи làn da xuất hiện dấu vết hơi hồng. Hắn cắn răng, lắc hông mạnh bạo.
Hai tay giữa chặt chân Huyên Huyên, nâng lên xuống liên hồi..
" Nàng còn nói không có, vậy mà tiểu huyệt kẹp chặt ʍút̼ của ta không muốn rời... "
" Nàng là giống cái ɖâʍ đãng, thiếu thao.. "
Hắn cúi đầu xuống, hung hăng ʍút̼ gặm hai cánh môi của Huyên Huyên. Côn thịt miệt mài đâm thọc tận sâu bên trong, ɖâʍ dịch bắn tung toé lên khắp mặt Trác A Thiên.
"Ô ô...a.. ưm.... " Huyên Huyên kêu rêи, nhắm chặt hai mắt mắt, trong lòng kɧօáϊ cảm nhộn nhào, rạo rực khó tả.
Mùi vị hocmon giống đực luôn quanh quẩn mũi cô, khi muốn mở miệng lớn để hít thở. Thì lại bị chiếc lưỡi của hắn quấn chặt, chăm chăm ɭϊếʍ ʍút̼ điên đảo.
" Ngô... Ân ân..ha... ư.... ư...:"
Huyên Huyên ra sức thở phì phò, đôi tay nắm chặt bờ vai hắn đẩy ra ngoài, nỗ lực đem cái lưỡi đang càn quấy trong miệng cô đẩy ra.
Trác Dư Nhiên vẫn gồng người, mạnh mẽ đâm thọc côn thịt xoáy tận sâu bên trong tiểu huyệt. Tới khi Huyên Huyên cao trào lên tới đỉnh điểm, cô nhịn không được hét lớn lên...
" A.... A..... ra... ta.... tiểu mất... ưm..... Không... Ưm..... A.... :'
Tức khắc nước tiểu bắn lên mặt Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu xối xả. Lúc này hai người họ không thể nào giả bộ ngủ được nữa, côn thịt đã sớm trướng lên từ lâu.
Trác A Thiên lồm cồm ngồi dậy, bàn tay vuốt sạch nước tiểu trêи mặt mình. Lưỡi vươn ra ɭϊếʍ sạch ɖâʍ dịch dính trêи khóe môi.
" Tam đệ, thì ra đệ đã sớm biết chuyện này... ta và nhị đệ thật xin lỗi :'
Trác A Thiên cúi gằm mặt, trầm thấp lên tiếng . Tiếp đó Trác Tư Siêu, lập tức tiếp lời.
" Tam đệ, chúng ta là huynh đệ ruột thịt, lại yêu thương Tiểu Huyên.
" Không bằng ba Huynh đệ chúng ta cùng nhau chăm sóc cho Tiểu Huyên có được không?
Trác Dư Nhiên nghe được như vậy, hắn ngừng động tác nhấp hông lại. Mặt ngẫn ra suy nghĩ.
Quả thật hai ca ca nói đúng, hắn và Đại ca nhị ca đều yêu thương Huyên Huyên. Trái lại, từ nhỏ tới lớn đều cho đại ca và nhị ca chăm sóc hắn.
Dù sao có thêm hai người chăm lo cho Huyên Huyên, chắc chắn nàng ấy sẽ vui vẻ hạnh phúc hơn..
Một hồi sau, Trác Dư Nhiên nhẹ nhàng gật đầu. Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên trán Huyên Huyên, ôn nhu mở miệng...
" Huyên Huyên, dù sao nàng và các huynh ấy đã giao phối. Không bằng nàng hãy để cho ba chúng ta được chăm sóc cho nàng.
" Đúng vậy !
Trác A Thiên và Trác Tư Siêu hưng phấn, khi được tam đệ đồng ý. Hai người họ đồng thang lên tiếng.
Huyên Huyên nghe được, như tỉnh giữa cơn kɧօáϊ cảm. Cô trừng lớn hai mắt, nhìn ba tên cầm thú, đang nở nụ cười sung sướиɠ kia...
" Ô... Ô.... ô.. không cần,... ta không cần các huynh....ta sẽ chết mất... ô. ô....
Cô Hung hăng giãy giụa như muốn thoát ra khỏi vòng tay của Trác Dư Nhiên,nếu để cho ba tên cầm thú này chơi. Cô chắc chắn sẽ chết....
Mắt thấy Huyên Huyên chống cự , Trác A Thiên vội vã tiến lại giữ chặt hai tay Huyên Huyên. Trác Dư Tư Siêu , phối hợp tiến lại gần xoa nắn lên hai иɦũ ɦσα căng trướng sữa.
Hắn mạnh mẽ áp môi lên ɭϊếʍ ʍút̼ núm иɦũ ɦσα Huyên Huyên, tay kia nhéo lên núm иɦũ ɦσα còn lại. Thoáng chốc hai иɦũ ɦσα cô cứng ngắc chỉa thẳng vào mặt hắn đầy gợi ɖu͙ƈ.
Dịch sữa bắt đầu nhỏ ra từng rọt, Trác Tư Siêu mê mẫn tiếp tục hút cạn sữa. Trác Dư Nhiên ɭϊếʍ láp môi, vành tai của Huyên Huyên.
Phía dưới lại dược Trác A Thiên xoa nắn hoa đế. Ngón tay linh hoạt quét qua ɖâʍ dịch, hắn không hề suy nghĩ nhiều đâm hai ngón tay vào cúc Huyệt.
Toàn thân Huyên Huyên co giật, cô muốn rú lên sung sướиɠ nhưng miệng liên tục hôn ɭϊếʍ, không thể nào phát thành tiếng.
Những điểm mẫn cảm trêи người cô, đều được ba giống đực này chăm sóc tận tình. Kɧօáϊ cảm lẫn sung sướиɠ tra tấn cô như sống đi chết lại.
Nước bọt, dịch sữa, ɖâʍ dịch chảy túa ra không ngừng nghỉ. Giữa đêm khuya tĩnh lặng. Trong động lại là khung cảnh ɖâʍ mị, kϊƈɦ tình tới cực điểm...
Huyên Huyên lẫn ba tên giống đực này, cao trào hưng phấn tới mức để lộ đuôi ra ngoài. Tiếng rêи rĩ ɖâʍ ɖu͙ƈ, thay phiên thoát ra ngoài....
Trác Tư Siêu kϊƈɦ động , hưng phấn ɭϊếʍ khắp người Huyên Huyên. Cho tới từng ngón tay hắn cũng tận tình liêm ʍút̼ từng ngón, từng ngón một.
Côn thịt thô to của Trác Dư Nhiên không ngừng đâm thọc sâu bên trong, phía dưới cúc huyệt ,bị hai ngón tay của Trác A Thiên xâm nhập mạnh mẽ.
Huyên Huyên cao trào, cô rêи rĩ không thành tiếng. Tiểu huyệt lẫn cúc huyệt co thắt, ʍút̼ chặt côn thịt và ngón tay bên trong cơ thể...
" A... Ngô.... ta... ta không chịu nỗi nữa... các ngươi..mau... mau cắm... a... a... ưmm....
Kɧօáϊ cảm điên cuồng dâng lên, lúc này tâm trí của Huyên Huyên chỉ muốn thứ gì đó đâm vào cúc huyệt ngứa ngáy.
Nghe thấy Huyên Huyên rêи rĩ, miệng nhỏ không ngừng van xin khẩn cầu. Ba người liếc mắt, đã hiểu ý nhau.
Trác Dư Nhiên nhanh chóng đặt Huyên Huyên nằm úp xuống tảng đá, chống hai tay hay chân cô lên.
Lúc này Trác A Thiên cướp lấy thời cơ, nằm dưới thân thể Huyên Huyên. Còn Trác Dư Nhiên tiến lên trước mặt, nâng cằm Huyên Huyên lên.
Hắn không suy nghĩ mà từ từ đẩy côn thịt vào bên trong miệng nhỏ nhắn của cô. Thoáng chốc côn thịt đã lút cán, nằm sâu bên trong cổ họng.
Trác Tư Siêu di chuyển xuống dưới, hắn quỳ xuống . Tay nắm côn thịt cực đại vuốt lên xuống, tay kia quét ngang ɖâʍ dịch xoa đều lên côn thịt lẫn cúc huyệt của Huyên Huyên.
( Truyện chỉ được đăng trêи medoctruyenchu.net *** Hãy tôn trọng tác giả, thỉnh không reup nơi khác khi chưa có sự đồng ý của Đào)
Hắn đặt quy đầu vào giữa trung tâm cúc huyệt, hai tay nắm chặt eo nhỏ đang không ngừng vặn vẹo. Hít một hơi sâu, dập một cái lút cán.
Trác A Thiên không chịu kém cạnh, hắn thấy côn thịt của nhị đệ đã vào sâu bên trong cúc huyệt chật hẹp, thì chính mình tàn nhẫn đẩy côn thịt nóng ran vào tiểu huyệt.
"Ô... ơ.. ô...sẽ.. rách... ô.. ô...... mmm.... :"
Miệng Huyên Huyên vẫn đang ngậm chặt côn thịt của Trác Dư Nhiên, nên từng câu từng chữ không thể nói rõ ra được.
Trác Dư Nhiên cắn mạnh lên vành tai Huyên Huyên, tai nắm bóp hai иɦũ ɦσα trướng sữa . Ngón tay hết vân vê núm иɦũ ɦσα, sau đó thì mạnh bạo kéo ra..
" Ha... ưmm.. miệng của nàng thật biết ʍút̼, như muốn hút cạn cây gậy của ta vậy... ưmm. "
" Nàng mau dùng lưỡi,, ɭϊếʍ quy đầu.... đừng quên làm ta thỏa mãn.. ưmm:"
Trác Dư Nhiên nhấp hông, đẩy côn thịt vào tận sâu bên trong cổ hông. Nước bọt tiết ra ướt nhiễm côn thịt to lớn.
Huyên Huyên nhăn nhó, hai má phồng lớn. Hơi đưa lưỡi quấn chặt, ʍút̼ ɭϊếʍ đảo lộn đỉnh quy đầu. Lúc này nhìn cô không khác gì đang tận hưởng món ăn yêu thích..
Trác Dư Nhiên ngữa mặt lên hưởng thụ, cổ họng hắn phát ra tiếng rêи ư ử rất nhỏ. Lúc này ở phía dưới, Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu không hề kém cạnh.
Hai người họ bắt nhịp rất ăn khớp, ʍôиɠ và hông gồng lên thi nhau đâm thọc vào hai lỗ khít rịt, ướt át đang kẹp chặt ʍút̼ côn thịt lên tới đỉnh điểm.
Kɧօáϊ cảm ập tới 4 người, hai tay hai chân Huyên Huyên mền nhũn ra như sợi bún. Khắp cơ thể cô co giật từng đợt, miệng nhiễu nhão nước bọt..
" A.... chết mất.... ta.. chết... mất.. ư.. m.... ân..... Thật đầy... thật...căng.. aaaa. ưm.....
" Bạch Bạch "
Mặc kệ cho Huyên Huyên đang trong con cao trào, la hét. Ba tên cầm thú này vẫn ra vào không ngừng nghĩ trêи cơ thể cô.
Thoáng chốc cô chịu không nổi, hoàn toàn nằm đè lên người Trác A Thiên, hai tay ghì chặt lấy đầu hắn. Hai иɦũ ɦσα đung đưa trước cửa miệng.
Trác A Thiên nhân cơ hội này, cắn gặm lấy hai иɦũ ɦσα phấn nộn. Hắn gồng bụng nhỏ lên, nhằm cho côn thịt tiến sâu hơn, đâm xuyên qua hoa huyệt, ma sát lên thành t.ử ƈυиɠ.
" Huyên Huyên...nàng thật ɖâʍ đãng... ba huynh đệ chúng ta chăm sóc, nàng hưng phấn như vậy sao.... hư.... ưmm...
" Đại ca, nàng kẹp đệ thật chặt... cúc Huyệt này muốn ʍút̼ gãy côn thịt đệ...A.. ưmm...
" Không... không. pphải. ..ba tên cầm thú các ngươi... ư.. ư... đâm... cắm... mạnh.. vào... ta... chết mất.... ta muốn... chế..t..
Bốn người quấn lấy nhau, mồ hôi lần ɖâʍ dịch hòa vào thành một. Lúc này Huyên Huyên đã u mê tới đỉnh điểm, gương mặt nhiễm hồng.
Tứ chi mềm nhũn để mặc cho ba tên nam nhân hành xử.
Trác Dư Nhiên cau mày, dường như hắn còn không thỏa mãn bởi cái miệng nhỏ gợi ɖu͙ƈ của Huyên.
Hắn liếc nhìn xuống tiểu huyệt đang bị côn thịt của đại ca mình hung hăng đâm thọc.
Cúc huyệt lại bị nhị ca không ngừng ra vào, hai lỗ dường như bị kéo căng ra hết cỡ. Bất chợt một ý nghĩ điên rồ lóe lên trong đầu hắn.
Hắn rút côn thịt ra khỏi miệng ướt át của Huyên Huyên, di chuyển xuống dưới, hai chân quỳ xuống. Tư thế hệt như Trác Tư Siêu.
Trác Dư Nhiên cho một ngón tay đi vào tiểu huyệt nhỏ khít, liền chạm vào côn thịt thô to ép ngón tay hắn vào vách thịt mỏng.
Hắn thích thú, thọc ra vào theo nhịp của Trác A Thiên . Lúc này Huyên Huyên không thể nào khống chế được âm thanh ,lẫn cảm xúc của mình nữa.
Miệng cô rêи rỉ tới lợi hại, eo nhỏ lẫn chân tay co giật từng cơn. Đơi mắt đê mê cúi xương nhìn ba tên nam nhân đang chăm chú làm.
"A... Các ngươi,...rút ra.. ta muốn... ra.. ư.. ưm.. ân....." Huyên Huyên thở dốc mà nói, tiểu huyệt lẫn cúc huyệt ngứa ngáy cùng nóng rát ăn mòn.
Lực ma sát giữa hai côn thịt và ngón tay tay không ngừng ra vào trong cô, kɧօáϊ cảm luôn phiên tra tấn Huyên Huyên. Nơi giao hoan, bắn ra một thứ dịch nhầy nhụa trắng đục.
Một hồi sau, Trác Dư Nhiên cảm thấy tiểu huyệt có sự đàn hồi tốt tới mức kinh ngạc.
Hắn không chần thêm nữa, bàn tay cầm chắc côn thịt hướng miệng tiểu huyệt đang ngậm ʍút̼ chặt côn thịt của Trác A Thiên mà đâm vào.
" A... A Thiên.....ngươi muốn làm gì... đừng.... sẽ không vừa....rách mất.. ưm....
Huyên Huyên giật bắn người, cô tỉnh hẳn trong cơn kɧօáϊ cảm. Bởi tiểu huyệt căng đầy, liền cảm thấy có vật cứng đâm vào . Khiến cho tiểu huyệt căng ra hết cỡ..
Trác Dư Nhiên mặc kệ cô khóc lóc van xin, hắn đảo mắt nhìn gương mặt phiếm hồng, nay lại dính đầy nước mắt.
Càng gợi cho hắn cảm giác muốn chà đạp giống cái quyến rũ, ɖâʍ mị này. Dù sao đã đẩy được quy đầu vào rồi, nếu không làm thì thật hối tiếc...
Trác Dư Nhiên nhắm mắt hưởng thụ tiểu huyệt hút ʍút̼ chặt côn thịt của mình. Hắn gồng người lên, đẩy một cái thật mạnh.
Côn thịt ép sát với cây gậy gân guốc của Trác A Thiên. Một lần đâm thọc ra vào, đều cắm sâu tới hoa huyệt.
" Á.... a...... ba tên cầm thú các ngươi... đau... a..... a..... rách....ưm... ư......
Huyên Huyên la hét lớn, hai mắt liên tục chảy nước mắt. Cô không dám nhìn xuống dưới, chỉ mới đảo mắt qua bụng nhỏ đã thấy căng lên một chỗ.
" Nàng... ưmm... nàng thật đẹp... phía dưới nhỏ như vậy ! còn tham lam nuốt trọn ta và đại ca... Huyên Huyên.. ta yêu nàng... ưmm... hừ....
Trác Dư Nhiên đung đưa theo nhịp, phối hợp ăn ý cùng hai vị ca ca mình. Hai mắt hắn nhắm nghiền, miệng thở hỗn hển liên tục nói những lời ái muội.
Lúc này Huyên Huyên dần cảm thấy kɧօáϊ cảm, giữa cơn đau bị bạo hành tiểu huyệt. Cô nhịn không được rêи rỉ nhỏ tiếng, đứt quảng.
Hai иɦũ ɦσα căng trướng sữa đung đưa tới lui, trước mặt Trác A Thiên. Hắn vươn lưỡi ra, vân vê núm иɦũ ɦσα, hai tay bóp chặt cố gắng vắt hết sữa lên mặt của mình.
" Ân... ư..... Nhanh.. ta.. ta lên.. tới.. tới... rồi.. ưm....
Cao trào liên tục đánh úp tới, Huyên Huyên rùng mình. Thắt chặt ba côn thịt không ngừng đâm thọc trong cơ thể, cô nghiến răng, hai lỗ kẹp như muốn bẽ gãy ba côn thịt cực đại...
" A.... nàng.... nàng...thả lỏng ra, nàng muốn kẹp gãy chúng ta sao... Ưm...
" Tách ~~Xoạt Xoạt :"
Huyên Huyên không thể kiềm chế nổi kɧօáϊ cảm, cô phun ɖâʍ dịch lẫn nước tiểu lên trêи người ba nam nhân. Sau đó ngất lịm.
Cơ thể run rẫy, co giật từng hồi. Lúc này ba tên nam nhân cảm ứng được kɧօáϊ cảm tới. Liền gia tăng tốc độ thúc côn thịt.
Ba người cố gắng đâm thọc ra vào thêm mấy chục lần, tức khắc kɧօáϊ cảm sung sướиɠ truyền từ côn thịt, lên tới não bộ.
Côn thịt run lên từng hồi, ba nam nhân không hẹn mà cùng bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ liên tiếp vào trong hai lỗ nhỏ bé sưng đỏ của Huyên Huyên.
Sáng ngày hôm sau, Huyên Huyên và Trác Dư Nhiên vẫn còn ngủ. Trác A Thiên và Trác Tư Siêu đã sớm dậy để chuẩn bị cùng đoàn người đi săn bắn.
Hai người lưu luyến nhìn cơ thể lõa lồ của Huyên Huyên, không nỡ rời xa. Khắp người đều hiện ra vết đỏ hồng do đêm qua, quá cuồng nhiệt.
" Đại ca, có phải đêm qua ba huynh đệ chúng ta có hơi quá tay với Tiểu Huyên hay không?
Trác Tư Siêu lên tiếng thương xót, hắn khom người với y phục mạc vào chỉnh tề.
Nghe thấy nhị đệ hỏi như vậy, Trác A Thiên cũng cảm thấy đêm qua bọn họ cuồng hoan cỡ nào. Hắn nhịn không được nhìn xuống hạ thân của Huyên Huyên, dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙.....
Thoáng chốc côn thịt đang yên ổn trong quần, liền dựng thẳng lên..Hắn thở dài một hơi . Không thể trách hắn được, tất cả là do nàng quá câu dẫn.
Trác Tư Siêu cũng không khác gì đại ca mình. Hắn tiến lại gần, banh rộng hai đùi Huyên Huyên ra .
Không ngần ngại mà đưa lưỡi quét sạch toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ dính trêи tiểu huyệt lẫn cúc huyệt nuốt xuống bụng.
Huyên Huyên mệt mỏi ngủ, trong mơ màng, cô cảm giác được thứ gì đó nham nhám ɭϊếʍ láp dưới thân mình. Huyên Huyên vẫn nhắm chặt mắt, miệng bắt đầu rêи rĩ nhỏ xíu.
" Ưm... ư.... thoái mái.. thật... thoải mái :"
Trác Tư Siêu bị tiếng rêи rĩ của cô kϊƈɦ thích, hắn định móc côn thịt ra cắm vào tiểu huyệt ɖâʍ ɖu͙ƈ kia, liền bị Trác A Thiên ngăn cản.
" Nhị đệ, đêm qua nàng ấy đã mệt mỏi. Để cho nàng nghỉ ngơi, chúng ta cũn nên đi săn . Sắp lỡ giờ tốt rồi...
Trác A Thiên quan tâm nhắc nhở, thật ra trong tâm hắn muốn làm lắm. Hạ thân đã nóng cứng, muốn phát điên lên.
Lúc này Trác Tư Siêu khựng lại, cất côn thịt trở lại vào quần. Tay gãi đầu, mở miệng nhận sai.
" Đại ca, là đệ không kiềm chế được, chúng ta mau đi săn. Đem thật nhiều thịt về cho Tiểu Huyên tẩm bổ.
" Được :" Trác A Thiên rứt khoát gật đầu.
Trước khi đi, hai người còn chu đáo lau sạch mình cho Huyên Huyên . Thay cho cô một y phục mới, rồi mới an tâm rời khỏi hang động.
Vì đêm qua bị ba cầm thú nam nhân thay phiên nhau chơi, Huyên Huyên ngủ một mạch tới chiều mới tỉnh.
Khi cô tỉnh dậy đã không còn ai bên cạnh, trêи người đã được lau sạch sẽ. Còn thay vào một bộ y phục khác.
Huyên Huyên mệt mỏi thở hắt ra, cô sờ khắp nơi trêи cơ thể. Cảm thấy không còn đau rát, hơn nữa còn sảng kɧօáϊ nữa là đằng khác.
Cô mím chặt môi, nhưng không biết phát tiết với ai. Liền nói chuyện phiếm cùng hệ thống .
" Hệ thống , dương khí đã đầy chưa?
[...] Ký chủ, dương khí sắp đầy . Đã được 80% .
Sắc mặt cô cứng đờ, cả một đêm bị ba tên cầm thú kia hành hạ chơi tới sống dở chết dở vậy mà chưa đầy?
[...] Nam Chủ đang gặp nguy hiểm , phiền ký chủ đi về hướng nam 10 dặm.
Nghe thấy hệ thống nhắc nhỡ, Huyên Huyên mệt mỏi. Cô mắng thầm 3 đời tổ tông nhà Trác Dư Nhiên.
Đêm qua hắn cắm chưa đủ hay sao, mới mở mắt ra liền đi tìm chết rồi???
Cô bước chân xuống nền đất lạnh, vừa đứng lên định bước đi. Thì hai chân như không có lực, chao đảo như muốn ngã xuống...
" Mẹ nó! cầm thú nam nhân. "
" Bây giờ bổn cô nương phải lết, cái thân không còn sức này đi cứu hắn. Giỏi lắm đợi cứu được.
" Bổn cô nương sẽ làm món lạp xưởng chiên cùng trứng :"
[...] Ký chủ, ta không ngại phát hình phạt đâu, Ký chủ còn không mau lên, nam chủ sẽ chết.
Huyên Huyên :"...."
" Đi, phải đi chứ "
" Bổn cô nương đang lết tới đây :"
[...] "......"
Huyên Huyên đi theo chỉ dẫn của hệ thống, dọc đường cô thuận miệng hỏi qua mấy già làng, nhưng ai cũng lắc đầu không biết Trác Dư Nhiên đi đâu.
Cô thở dài cố gắng lê bước chân đi thêm vài dặm, trong lòng có nổi lên tia bất an. Bởi vì vậy, cô di chuyển bước chân nhanh hơn .
Ngước mắt lên nhìn sắc trời đã gần tối, như vậy Trác Tư Siêu và Trác A Thiên cũng đi săn sắp về.
Rất nhanh Mạc Huyên Huyên đến nơi , nhưng cảnh tượng trước mắt lại làm cô kinh sợ , lúc này cô không thể giữ được bình tĩnh nữa ...
Hai tay cô nắm chặt lại kia lại, ánh mắt nhìn chằm chăm vào con vật trước mặt. Nhanh chóng vào tư thế chiến đấu.
Trước mắt cô là một con vật giống lợn rừng thật lớn, điểm bất đồng chính là, miệng của nó mọc răng nanh dài tới 50cm .
Trêи người còn có bốn chân, trêи lưng mọc cánh lớn dài chừng 2m ,cô không thể tưởng tượng nổi, nó. là giống loài gì.
Quanh thân thể một màu xám đen, lông dựng thẳng như đinh, chất lỏng trơn trượt tanh hôi ghê tởm chảy ra từ miệng, rớt xuống đất .
Bên cạnh là Trác Dư Nhiên đang run rẩy nép sát vào gốc cây, hắn hoảng sợ lẫn kinh ngạc nhìn Huyên Huyên.
Nhưng lại không dám mở miệng, sợ con vật này chuyển mục tiêu làm cô bị thương.
( Truyện chỉ được đăng trêи medoctruyenchu.net *** Hãy tôn trọng tác giả, thỉnh không reup nơi khác khi chưa có sự đồng ý của Đào)
Huyên Huyên nhìn qua ánh mắt của hắn, giường như hiểu ý. Cô im lặng, rũ mắt xuống .
Lui về sau hai bước chân, cô không chắc khi mình sử dụng võ thuật của vệ sĩ. Liệu có hạ được con vật cao 3m này hay không?
[...] Ký chủ, dĩ nhiên là không thể nào rồi.
Hệ Thống không một chút tiết tháo mà thay cô trả lời, khóe miệng cô giật giật. Dù sao , bằng bất cứ giá nào phải cứu bằng được Trác Dư Nhiên.
[...] Ký chủ, cố lên bổn hệ thống ở phía sau ủng hộ ký chủ.
Huyên Huyên :"....."
Lồng ngực cô phập phồng, sau đó cúi xuống nhặt cục đá to lớn dùng hết sức ném mạnh lên người con vật.
" Cạch "
" A Nhiên ~~ Mau leo lên cây :" Đồng thời Huyên Huyên hét lớn hêt sức.
Âm thanh vừa thét ra, Trác Dư Nhiên luống cuống vội vàng trèo lên cây. Dường như hắn nhớ ra một điều, hắn leo lên cây rồi thì Huyên Huyên nàng ấy phải làm sao?
" Nàng, mau chạy đi, Huyên Huyên ai cho nàng tới đây..... :'
Rứt lời con vật bị đá trọi vào, bó quay người 180° hung ác nhìn Huyên Huyên. Một chân đạp liên tục trêи mặt đất tạo thành khói bụi mịt mù.
" Gaorrr......Rống... rống ! Bịch Bịch :"
Con vật cao 3m dùng tốc độ nhanh nhất lao về hướng Huyên Huyên. Lúc này cô thủ sẳn tư thế, liếc con vật ghê tởm này bằng ánh mắt sắc lạnh như dao.
" Huyên Huyên mau tránh ra :" Trác Dư Nhiên kinh hãi thét lớn..
Chờ cho con vật tiến lại mình với cự li gần nhất, Huyên Huyên nắm thành quyền. Dùng chân đạp mạnh lên mặt đất bật người lên.
Chân trái sút mạnh, đạp trúng ngang bụng con vật. Có lẽ do thú nhân, nên sức mạnh của Huyên Huyên được tăng lên gấp bội.
" Vèo.... Bộp :'
Con vật to lớn 3m, tức thì bị cô sút văng ra xa 2m. Đạp gãy mấy thân cân to lớn. Trác Dư Nhiên trợn mắt, không khép được miệng .
Hắn cảm thấy chính mình thật vô dụng, còn thua cả một giống cái yếu đuối như Huyên Huyên.
Huyên Huyên không hề biết Trác Dư Nhiên đang nghĩ cái gì. Cô nhanh chóng tiến lại gần cây mà Trác Dư Nhiên trú ngụ.
Lúc này hắn hoàn toàn ở trạng thái thú nhân, trêи dưới giống hệt con báo lớn. Nhưng lại nhút nhát như mèo nhà.
" A Nhiên ~~ Mau xuống đây, nó đã chết rồi :'
Huyên Huyên vươn hai tay ra đón đỡ, nở nụ cười ngọt ngào trấn an hắn. Trác Dư Nhiên ngẩn ngơ, cong người định nhảy xuống người Huyên Huyên.
Bất chợt từ phía sau có tiếng thét lớn vang lên, tiếng thét này là của Trác A Thiên và Trác Tư Siêu..
" Tiểu Huyên / Huyên Huyên Cẩn thận :"
" Mau.. tránh.... raaaaaaaaaaa:"
Huyên Huyên giật mình ngoái đầu lại, tức khắc bị con vật lao tới với vận tốc kinh người. Toàn thân cô bị tung lên cao, sau đó tàn nhẫn đập xuống đất.
" Vù....Bộp :"
" Hự "
Huyên Huyên nôn ra ngụm máu, ngất lịm.
" Huyên Huyên... Á. aaaaa :"
Ba nam nhân đồng thời hét lớn, rống giận oán trời trách đất. Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu vứt thịt thú mới được săn về.
Tức khắc hóa thành hai con Báo lớn, cặp mắt căm thù lao lới con vật to lớn hung dữ kia. Hai người lúc này, không thể nào giữ được bình tĩnh ,thay phiên nhau sâu xé cắng bụng là đuôi con vật.
Dường như không có một chút tác dụng nào đối với nó, mơ hồ còn chọc điên con vật lên . Nó gào lên, dùng đầu húc mạnh Trác Tư Siêu và Trác A Thiên.
Lúc này Trác Dư Nhiên mới hồi thần, nhảy xuống đất . Vội vã tiến gân nơi Huyên Huyên ngất, hắn ɭϊếʍ láp máu ở khóe miệng cô .
Mũi hơi hít hít, may mắn vẫn còn hơi thở. Chỉ bị chấn động nên ngất đi, không có vết thương nguy hiểm trí mạng.
Trác Dư Nhiên chưa kịp thở ra nhẹ nhõm, thì tiếng hét thất thanh của hai vị ca ca của mình thức tỉnh hắn.
Đập vào mắt hắn là hình ảnh, Trác Tư Siêu và Trác A Thiên bị răng nanh của con vật xuyên qua lồng ngực.....
" Á.... Tam đệ, mau.. mau...Huyên Huyên, nàng ấy... mau rời khỏi đây....
" Ta xin lỗi tam đệ.. không....không thể cùng đệ chăm sóc nàng ấy... :"
Rứt lời sắc hai người trắng bệch, tay túm chặt răng nanh của con vật. Phun toàn bộ máu lên mặt nó.
Tới lúc sinh mạng tắt đi, hai người vẫn không buông tay ra khỏi răng nanh con vật. Giữa lồng ngực , huyết nhục mơ hồ.
Tức khắc Trác Dư Nhiên nhiên kϊƈɦ động. Thét lớn lên, toàn thân tỏa ra hắc khí đầy nguy hiểm.
Đôi con ngươi màu đen, lúc này đã chuyển đỏ ngầu. Thân báo, lúc này biến thành lớn hơn, không một chút suy nghĩ phóng tới nơi con vật.
Hắc khí tỏa ra từ người của Trác Dư Nhiên, tích tắc hắn đã áp sát con vật, há miệng lớn cắn đứt yết hầu con vật. Đầu báo ngửa ra sau, điên cuồng lắc hất tung con vật.
Cho tới khi con vật mất máu đến chết, Trác Dư Nhiên khựng lại, dùng miệng ngoạm Trác A Thiên và Trác Tư Siêu ra khỏi răng nanh con vật. Đúng vào lúc này Huyên Huyên tỉnh dậy.
Cô không thể nào tin vào mắt mình nữa, cảnh tượng này quá mức dọa người. Phía trêи là con vật bị cắn đứt Yết hầu máu chảy ra lênh láng.
Bên cạnh đó,Trác Dư Nhiên toàn thân báo nhiễm máu tươi. Trêи lưng cõng Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu, trêи ngực hai người họ bị thủng một lỗ lớn xuyên tim, có thể nhìn ra không còn một chút nhịp đập.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, toàn bộ xung quanh như mới trải qua một cuộc đại chiến, nơi nơi đều là cây cối ngã xuống, còn có vết máu đỏ tươi.
Huyên Huyên bò dậy, cô lấy tay bịt chặt miệng. Không nói một lời nào vào thời điểm lúc này.
Một hồi lâu sau, Huyên Huyên đã ổn định trạng thái. Cô nuốt nước bọt hòa lẫn máu tươi tanh ngọt xuống bụng.
" A Nhiên~~Lúc ta ngất đã xảy ra chuyện gì? Hai người họ là bị sao.... ?
Trác Dư Nhiên vẫn luôn cuối thấp đầu báo xuống , xung quanh một mảnh vô cùng bi thương, ngay cả thấy Huyên Huyên tỉnh dậy hắn cũng không xuất hiện biểu tình gì khác.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thoáng chốc mặt trời đã lặn, Trác Dư Nhiên hóa thành hình người . Hắn vẫn im lặng không lên tiếng.
Hắn bi thương nhìn đại ca và nhị ca của mình, sau đó vác hai người trêи vai bước chân nặng nề trở về làng. Huyên Huyên vẫn giữ im lặng, lẳng lặng đi theo phía sau.
Khi trở về làng, tất cả già làng kinh hách nhìn cảnh tượng trước mặt. Trêи người Trác Dư Nhiên hoàn toàn nhiễm máu, hơn nữa vác trêи vai hai giống đực ưu tú mạnh mẽ nhất làng.
Một trong những già làng, nhịn không được trực tiếp lên tiếng hỏi.
" Trác Dư Nhiên, hai người họ sao vậy? đã xảy ra chuyện gì ? Không phải hai người họ về trước hơn đoàn săn bắn sao?
" Tất cả là do tôi, hai người họ do bảo vệ tôi, nên mới.....
Trác Dư Nhiên trầm thấp lên tiếng, giọng nói đứt quảng. Hắn không thể nào giữ được bình tĩnh nói hết câu của mình. Nước mắt chảy ra, ướt nhiễm gương mặt..
Rứt lời hắn mặc kệ mọi người xung quanh xì xầm, tỏ vẻ đau thương. Hắn vác Trác A Thiên và Trác Tư Siêu trở về hang động.
Lúc này Huyên Huyên đành lên tiếng giải thích cho già làng,và mọi người xung quanh hiểu rõ mọi chuyện.
Khi cô trở về hang động, thì Trác Dư Nhiên đang ngồi trêи tảng đá, mí mắt rũ xuống. Không để cho Huyên Huyên lên tiếng, thì hắn đã mở miệng trước.
" Nàng xem, có phải ta rất vô dụng phải không? nếu như ta mạnh mẽ thì ca ca đã không mất mạng....
" Tất cả là do ta, ta không xứng đáng làm đệ đệ của họ. Càng không xứng với nàng....
Huyên Huyên yên lặng, ngồi xuống bên cạnh hắn. Cô nhẹ nhàng xoa đầu Trác Dư Nhiên, liền bị hắn đẩy tay ra.
Huyên Huyên :"...."
Bổn cô nương chỉ muốn an ủi một chút, hắn liền không cần sao?
[....] Ký chủ, cô thật ngu ngốc. Nam chủ vì hai ca ca bỏ mạng vì hắn, thì nam chủ đã chính thức hắc hóa rồi. Nam chủ còn cần cô an ủi sao?
Huyên Huyên :"...." Mẹ nó! còn có thể như vậy.?
" Có cách nào làm hai người kia sống lại hay không? Ta không nỡ nhìn họ chết uổng phí..
[...] Cách thì có, nhưng cần sự phối hợp của nam chủ. Cái này phải phiền ký chủ rồi.
" Mi đừng vòng vo, nhanh nói đi : "
[...] Ký chủ đừng nóng, chỉ cần cô nhả ra nguyên đơn của giống cái. Hút đầy dương khí, sau đó tìm được " Thất hải lung linh " . Nghiền nát, hòa cùng với máu của nam chủ.
[...] Sau cùng rót vào miệng hai người họ, Nhả dương khí qua bảo trụ cơ thể họ luôn ấm áp trong 49 ngày.
[...] Tức khắc họ sẽ sống lại thôi.
Huyên Huyên :" Còn phải lăn lộn, hút dương khí?
Cô nhịn xuống, tiếp thu toàn bộ thông tin. Đảo mắt nhìn Trác Dư Nhiên. Cô ghét sát tai hắn thì thầm.
" Nàng nói là sự thật? nàng thật sự có cách giúp ca ca sống lại ?
Trác Dư Nhiên nhịn không được mà ngồi bật dậy, hai tay lung lay bã vai Huyên Huyên.
Cô choáng váng, gật gật đầu. Tiếp tục lên tiếng.
" Nhưng...cần phải... phải..!
" Phải làm sao? nàng nhanh nói đi, ta sẽ tận sức mà làm...
Khóe miệng Huyên Huyên giật giật, nghĩ thầm. Giao phối tất nhiên hắn sẽ tận lực rồi..
" Phải cần A Nhiên, giao phối cùng ta :"
Rứt lời Trác Dư Nhiên bế thốc Huyên Huyên sang tảng đá khác. Cô buột miệng hỏi.
" Chàng... định làm gì?
" Dĩ nhiên là giao phối :" Hắn rứt khoát trả lời, không cần suy nghĩ thêm.
Trác Dư Nhiên mạnh bạo xé rách y phục của Huyên Huyên, sau đó nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình.
Chẳng mấy chốc hai người đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Ánh mắt của hắn nhìn Huyên Huyên, nhiễm đầy tình ɖu͙ƈ lẫn sự hi vọng monh chờ.
" Á... ưm.... A Nhiên...từ.. từ.. đừng cắn, rất đau.... ưmm.... :"
Huyên Huyên ôm ghì đầu Trác Dư Nhiên xuống. Cô càng không ngờ, tên nam chủ này vội vã tới múc này. Nhìn hắn giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Trác Dư Nhiên ngậm lấy núm иɦũ ɦσα cô mạnh mẽ ʍút̼ vào, cơn đau truyền đến tim làm Huyên Huyên phải kêu lên .
Sau đó cơn đau qua đi, kɧօáϊ cảm dâng lên tê dại , xông thẳng tới đại não. Cảm giác sướиɠ đến lạ thường , tư vị này làm cho Huyên Huyên muốn điên rồi!
Nghe thấy Huyên Huyên hô đau, hắn vội vã lên tiếng trấn an..
" Nàng chịu một chút, ta sẽ nhẹ nhàng với nàng.
Đầu lưỡi của hắn linh hoạt, khéo léo lực đạo lại ôn nhu vừa phải triền miên ɭϊếʍ láp núm иɦũ ɦσα .
Đem hai иɦũ ɦσα trướng sữa ɭϊếʍ đến cứng rắn như hai hòn đá nhỏ, đầu иɦũ ɦσα dựng lên hệt như hai hạt đỏ nhỏ xinh.
" Ân... ưm... ư... a a...mau ʍút̼ nữa.. , mau mau... !" Kɧօáϊ cảm mãnh liệt tăng vọt . Dâng lên như thủy triều.
Huyên Huyên không thể kiềm chế được cơ thể mình, bộ ngực sữa run rẩy tiết ra ướt sữa .
Đồng thời dưới bụng nhỏ cũng kịch liệt nóng ấm . ɖâʍ dịch mãnh liệt phun ra lênh láng hai đùi non, trắng nõn.
"A...ưmm... A Nhiên... chàng mau cắm.. ta ngứa.. thật khó chịu... ưmm... "
Huyên Huyên nhắm mắt lại miệng không ngừng rêи rĩ , mười ngón tay nắm chặt, cào cấu loạn trêи tấm lưng trần của Trác Dư Nhiên .
" Huyên Huyên , nàng thật mẫn cảm, ta chỉ mới ɭϊếʍ ʍút̼ núm иɦũ ɦσα . Mà nàng đã cao trào. ? "
Trác Dư Nhiên ngẩn ngơ nhìn gương mặt nhiễm hồng, sắc mặt quyến rũ câu dẫn hồn phách của Huyên Huyên. Thân thể cô tỏa ra mùi hương ngọt ngào khiến hắn khó lòng cưỡng lại.
Côn thịt dưới thân đã muốn nổ tung, hắn nhịn không được nắm chặt côn thịt gán guốc. Liên tục an ủi xoa nắn liên hồi.
" Khó chịu.. thật khó chịu.. ưmm... ư... :"
Hắn dùng tay tách hai đùi cô ra, ép côn thịt vào giữa khe đùi trắng như tuyết. Cọ côn thịt ma sát lên cánh hoa phấn nộn liên hồi, thoáng chốc tiểu huyệt nóng ran ngứa ngáy.
Huyên Huyên cắn răng, vặn vẹo eo nhỏ. Hẩy ʍôиɠ lên cao nhằm muốn cho côn thịt thô to kia nhanh chóng chọc vào chỗ sâu nhất của mình.
" Huyên Huyên, nàng đã chờ không kịp nổi rồi sao? ."
Trác Dư Nhiên xảo quyệt mở miệng, côn thịt vẫn niết lên hoa đế . Chính hắn cũng không nhịn nổi nữa rồi!
Hắn nói xong, nhấc eo Huyên Huyên sát lại . Mạnh bạo đâm côn thịt vào sâu bên trong . Nhìn đỉnh quy đầu to lớn, màu đỏ tím của mình đang từ từ tách cánh môi phấn nộn ra .
Từng chút từng chút một len lỏi vào từng thớ thịt chật hẹp của Huyên Huyên.
" Ngô....ân... ưm.... a... a... ưmm.... :"
Tiểu huyệt nhạy cảm, kẹp chặt ɭϊếʍ ʍút̼ côn thịt cứng rắn đang điên cuồng thọc ra vào . Khiến cho tiểu huyệt căng ra nhanh chóng bị lấp đầy .
Đau đớn sung sướиɠ cùng với kɧօáϊ cảm tra tấn Huyên Huyên, khiến cho cô sống dở chết dở . Cô nhịn không được co rút cả thân mình. Giật lên từng cơn
" Hừ ...ưm.....:" Trác Dư Nhiên đang hì hục nhấp hông, đâm chọc liên tục ra vào, ở nơi tiểu huyệt khít rịt.
Đột nhiên hắn dừng động tác lại, ngón tay nhéo mạnh lên hoa đế, niết lên xuống liên hồi. Hắn thở nhẹ ra một hơi, âm thanh rêи rĩ rít ra từ kẽ răng.
" Huyên Huyên, nàng đang hưng phấn sao? Nàng quả là vưu vật. Kẹp ta thật chặt...
" Hừ... nàng xem, miệng dưới nuốt ta không muốn buông.. :"
Huyên Huyên cả người mềm nhũn không nói lên lời , thở hồng hộc, môi nhỏ mấp máy phát ra tiếng rêи rĩ ỷ ôi rất nhỏ.
" Không được... hừmmm.... không được cao trào,... ta sẽ không bắn.. ưm... ưmm
Trác Dư Nhiên cắn răng, đè ép nén cảm xúc sung sướиɠ, kɧօáϊ cảm bởi tiểu huyệt chật hẹp điên cuồng liếp ʍút̼ lấy hắn.
Hắn gồng toàn thân, nhấp hông mạnh bạo. Côn thịt đâm thọc mãnh liệt vào bên trong, không một chút thương tiếc nào.
Tiểu huyệt ướt át, ấm nóng, từng thớ thịt bên trong dùng sức đè ép, kẹp chặt hút lấy côn thịt của hắn.
Kɧօáϊ cảm mãnh liệt như điện giật càn quét đánh úp tới , làm hắn không thể nào kiềm chế được .
Mỗi lần đâm vào càng lúc một sâu hơn, cho tới khi chạm tới hoa huyệt. Đâm thẳng tới điểm G của Huyên Huyên.
Hắn hít sâu một hơi, hung hăng thúc côn thịt mạnh mẽ về phía trước đâm vào, lí trí bây giờ đã nhiễm đầy tình ɖu͙ƈ. Hắn muốn đâm xuyên qua, làm nát tiểu huyệt nhỏ bé chật chội này.
"A..ưm... thốn... ưm.... đầy.. quá.. ưm.. !"
Huyên Huyên thấp giọng rêи rĩ thành tiếng, âm thanh có một chút run rẩy nức nở.
Cơn kɧօáϊ cảm từ dưới tiểu huyệt truyền đến, cô cắn răng chịu đựng, thân thể căng chặt đến run lẩy bẩy.
"Nàng.... nàng.. thật.. đẹp... ưmm.. , nàng cần bao nhiêu tϊиɦ ɖϊƈh͙, ta liền cho nàng... ."
Trác Dư Nhiên hưng phấn mà nói, côn thịt thô dài đâm chạm vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt liền ngừng lại .
Hắn lại dùng ngón tay niết lên ma sát hoa đế lên xuống, khiến hoa đế dựng đứng khi thì mềm nhẹ khi thì như muốn nghiền nát nó.
ɖâʍ dịch tiết ra như suối, bên trong tiểu huyệt run lên thắt chặt côn thịt, hung hăng ʍút̼ hút vào.
" Huyên Huyên, nàng đang cao trào sao? hừ.. ư.... ư...... :'
Trác Dư Nhiên cúi đầu xuống ɭϊếʍ láp những giọt mồ hô của cô. Chiếc lưỡi nham nhám của hắn ɭϊếʍ từng ngóc ngách trêи cơ thể của cô .
Cô vươn tay sờ loạn, túm chặt cổ Trác Dư Nhiên, áp hơi thở nồng ấm, thở vào tai của hắn. Khiến cho Trác Dư Nhiên như uống phải dược vật, tốc độ đâm thọc nhanh và mạnh hơn
Lúc này kɧօáϊ cảm mãnh liệt tê dại càng tăng lên gấp bội, cô bị Trác Dư Nhiên điên cuồng làm, nơi tiểu huyệt căng ra . Trong đầu luôn có suy nghĩ muốn được cắm mạnh hơn nữa...
Huyên Huyên ngước mặt thở dốc, hai tay xoa nắn hai иɦũ ɦσα đang phập phồng lên xuống, tiểu huyệt theo bản năng co rút lại, đè ép côn thịt thô dài trong cơ thể.
" Hự... nàng... muốn.. làm gãy ta sao....aaaa ta không nhịn nổi nữa.... ta phải bắn .
ɖu͙ƈ vọng xen lẫn kɧօáϊ cảm mãnh liệt tra tấn Trác Dư Nhiên , hắn rốt cuộc nhịn không được, đôi tay bắt lấy đùi trắng nõn bắt đầu thọc vào rút ra, lực đạo điên cuồng mạnh bạo, như vũ bão.
Tiểu huyệt Huyên Huyên kẹp chặt, khít đến nỗi hắn muốn rút ra đâm lại, mỗi lúc càng thêm khó khăn.
" Huyên Huyên.. Huyên Huyên :"
Hai mắt hắn nhắm chặt hưởng thụ cảm giác đê mê khó tả này, luôn miệng ni non. Hông phối hợp nhấp thêm mấy chục lần.
"A, a..." Huyên Huyên hừ nhẹ, thân thể run lên từng hồi. Tiểu huyệt khao khát thắt chặt lấy hắn.
Thân thể Trác Dư Nhiên chấn động, cả người căng chặt cứng đờ. Hắn không thể nào nhịn nổi cảm giác kɧօáϊ cảm này, không được.. hắn phải bắn.
Hắn thúc đẩy gia tốc nhanh hơn, nơi giao hoan ma sát tới nóng hừng hực. Tiết ra dịch trắng sền sệt. Trác Dư Nhiên vỗ mạnh vào ʍôиɠ Huyên Huyên, sau đó túm chặt eo nhỏ.
ʍôиɠ và hông căng cứng gồng lên, côn thịt dựng thẳng, căng trướng như muốn nổ tung. Bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào bên trong như vũ bão, co giật liên hồi..
" Hư... a... a.... Huyên Huyên...ưm.... "
Trác Dư Nhiên sợ tϊиɦ ɖϊƈh͙ không đủ ,hắn ra thêm 5 lần, cho tới khi thân thể Huyên Huyên mềm oặt không còn một chút sức thì mới buông tha.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, thì đã không thấy Trác Dư Nhiên đâu. Huyên Huyên đoán rằng hắn đi tìm Thất Hải Lung Linh. Nhưng cô chưa có tả qua, nó hình dáng như thế nào nha.
Huyên Huyên không suy nghĩ nhiều, cô liếc mắt nhìn hai thân thể trắng bệch của Trác A Và Trác Tư Siêu. Cô khẽ chạm vào hai cái xác, may mắn vẫn còn độ ấm.
[...] Ký chủ suy nghĩ nhiều, có ta dĩ nhiên sẽ vẫn giữ được độ ấm giúp họ rồi.
Huyên Huyên gật gù , lần đầu cảm thấy hệ thống làm được việc đứng đắn.
" Ta nhớ, bổn cô nương chưa có tả qua Thất Hải Lung Linh cho nam chủ biết? hắn đi đâu rồi.
[...] Ký chủ, cô yên tâm ơt thú nhân này . Ai cũng biết Thất Hải Lung Linh, là viên ngọc châu ở dưới biển sâu vạn trượng.
[...] Nam chủ đã hắc hóa, đủ mạnh mẽ. Chắc chắn không cần tới sự trợ giúp của cô.
Huyên Huyên :"....."
Lúc này cô đành ở lại trong hang động canh giữ xác huynh đệ họ Trác, rảnh rỗi sẽ nhổ cây Diệp Tầm về tích trữ lương thực cho mùa đông sắp tới.
Thoáng cái 7 ngày trôi qua , Trác Dư Nhiên vẫn chưa trở về . Nếu không phải hệ thống nói hắn vẫn an toàn , thì Huyên Huyên đã sớm đi tìm hắn.
Trong bảy ngày này cô cũng không ở nhà vô ích. Huyên Huyên tìm ra được rất nhiều thực vật có thể ăn được, như hành, khoai lang. Và một số rau dại, giúp những già làng kia chống đói qua mùa đông.
Những thành viên trong lành, nhìn Huyên Huyên với ánh mắt quý trọng, yêu quý khôn xiết.
Lúc này Huyên Huyên đang ngồi nướng khoai lang, thì bên ngoài có tiếng reo lên rất lớn.
" Về rồi... "
" Trác Dư Nhiên về rồi.. :"
Động tác nướng khoai hơi khựng lại, ánh mắt sáng lấp lánh hướng bên ngoài cửa động. Đập vào mắt cô là hình ảnh, một nam nhân cao lớn.
Râu ria lùm xùm, che khuất gương mặt. Y phục có dính chút bùn đất, rách dưới vài nơi. Huyên Huyên nghi ngờ lên tiếng..
" Là người gấu? hay người rừng?
" Vất vả cho nàng rồi , ta về rồi đây :"
Nghe được lời nói của Trác Dư Nhiên, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Mắt thấy hắn định nhào tới ôm, cô liền né tránh.
" A Nhiên ! Chàng mau đi tắm, thay y phục. Thật hôi...
Trác Dư Nhiên :".... "
Hắn xấu hổ gãi đầu, tay đưa ra Thất Hải Lung Linh phát ra ánh sáng ngũ sắc đưa trước mặt Huyên Huyên. Sau đó lên tiếng.
" Đây là Thất Hải Lung Linh, nàng nhanh chóng cứu ca ca ta. Ta đi tắm qua...
" Được :" Huyên Huyên gật gật đầu.
Nữa canh giờ sau , Huyên Huyên đã mài Thất Hải Lung Linh nhiễn ra thành bột. Chỉ còn thiếu máu của Trác Dư Nhiên nữa thôi.
" Xoạt Xoạt :"
Vừa đúng lúc Trác Dư Nhiên tắm rửa xong , Huyên Huyên mở lớn hai mắt nhìn hắn. Chỉ mới mấy ngày, nhìn tên nam nhân này thật khác.
Dáng người lẫn gương mặt vẫn soái , chỉ khác mỗi khí chất. Dường như hắn mạnh mẽ hơn nhiều, không còn nhút nhát như xưa.
Nhìn thấy Huyên Huyên ngẩn ngơ nhìn mình, Trác Dư Nhiên ho nhẹ. Lên tiếng thúc ɖu͙ƈ.
" Khụ Khụ ~~ Nàng nhanh lấy máu của ta.
" Được, chàng đưa tay ra : " Huyên Huyên vừa nói, vừa cầm miếng đá sắc nhọn kế bên.
" Tách Tách ~~:"
Máu từ vết rạch chảy xuống miếng đá nhỏ, Huyên Thuyên nhanh chóng hòa lẫn với Thất Hải Lung Linh.
Đổ vào miệng Trác Tư Siêu và Trác A Thiên. Huyên Huyên nhanh chóng nhả ra nguyên đơn, dương khí tỏa ra liền hút vào bên trong cơ thể hai người .
Nguyên đơn nhanh chóng bay trở lại vào trong cơ thể Huyên Huyên. Tức khắc sắc mặt Trác A Thiên và Trác Tư Siêu có chút huyết sắc, lỗ thủng nơi lồng ngực từ từ khép lại. Mặc dù với vận tốc rất chậm.
" A Nhiên ~~ Không sao rồi, chỉ còn đợi 49 ngày nữa thôi.
Trác Dư Nhiên tiến lại gần, nắm chặt bàn tay Huyên Huyên. Hắn mím môi, gật gật đầu.
" Huyên Huyên, vất vả cho nàng rồi. Nàng có thiếu dương khí không? ta còn rất nhiều..
" Không thiếu , không thiếu. :" Huyên Huyên vội vã từ chối....
Thời gian thoáng cái đã 48 ngày trôi qua. Trong khoảng thời gian này. Trác Dư Nhiên được mọi người trong làng tôn lên làm trưởng làng.
Chình vì vậy, họ xem Huyên Huyên như bạn đời của Trác Dư Nhiên, đối xử với cô 10 phần cung kính, sùng bái.
Trác Dư Nhiên và Trác A Thiên đã bắt đầu có nhịp thở vào ngày thứ 30 . Vết thương trêи lồng ngực hoàn toàn lành lại. Chỉ còn chờ đợi kết quả vào ngày mai .
Lúc này Trác Dư Nhiên ôm chặt Huyên Huyên , hắn chọn cách giữ im lặng không nói gì. Cánh mũi khẽ hít mùi hương trêи cơ thể của Huyên Huyên.
" A Nhiên ~~Chàng có nguyện vọng gì không?
Bị hỏi tới, Trác Dư Nhiên hơi ngẩn ngơ một chút . Vòng tay ôm eo nhỏ của Huyên Huyên, hơi gia tăng lực đạo, hồi sau hắn âm trầm mở miệng.
" Ta muốn Đại ca và nhị ca tỉnh dậy, cùng nhau chăm sóc yêu thương nàng.
" Còn muốn nàng sinh thật nhiều hài tử xinh đẹp cho ba chúng ta.
Huyên Huyên xoay người lại, vuốt nhẹ lên gương mặt của Trác Dư Nhiên. Cô nở nụ cười sáng lạn. Đầu hơi gật gật.
" Được, ta đồng ý với chàng :"
Hắn si ngốc chìm đắm trong nụ cười kia, không kiềm chế được cắn mạnh lên cánh môi của Huyên Huyên.
Hai người nhanh chóng chìm vào giác ngủ , họ không hề hay biết . Trác A Thiên và Trác Tư Siêu nghe thấy được những đó, cánh tay họ hơi động. Hai hàng mi run rẫy.
Sáng sớm ngày hôm sau , Huyên Huyên bị sờ loạn tới tỉnh. Trước mặt cô là 3 4 giống cái quá tuổi. Trêи tay còn cầm rất nhiều vòng hoa, và trang phục có gắn lông vũ.
" Trưởng làng có lệnh, nhanh chóng giúp cô nương thay y phục. Chuẩn bị lập khế ước kết bạn đời.
Huyên Huyên vẫn còn ngơ ngác, để mặc họ vầy vò vẽ vời trêи gương mặt của mình. Nữa canh giờ sau, rốt cuộc những giống cái kia mới dừng tay.
Huyên Huyên không cần nhìn, cũng đủ biết bản thân mình ra sao rồi . Chắc chắn giống bộ lạc nào đó.
Cô liếc mắt nhìn xung quanh, không thấy hai thân thể huynh đệ họ Trác đâu, lẫn Trác Dư Nhiên đều không thấy. Huyên Huyên đành đi theo giống cái kia ra ngoài.
Hai bên đường đều dãi đầy hoa dại, tất cả thành viên trong làng đều trong bộ dạng nghiêm trang nhìn Huyên Huyên. Bước đi càng gần, cô đảo mắt nhìn lên phía trêи.
Ba thân ảnh nam nhân cao lớn, hướng cô cười rạng ngời. Trong mắt họ, chỉ có hình ảnh của Huyên Huyên.
Huyên Huyên âm thầm mĩm cười, đưa hai tay ra phía trước, để cho Trác A Thiên và Trác Dư Nhiên đỡ lấy chính mình.
" Cảm ơn nàng, đã cho chúng ta được sống thêm một lần nữa :'
Trác A Thiên ghé sát tai Huyên Huyên thì thầm, Trác Tư Siêu nắm chặt tay Huyên Huyên.
" Tiểu Huyên, có phải nàng tới để cứu vớt chúng ta?
Huyên Huyên lắc đầu, tiến thêm bước nữa sánh vai cùng ba giống đực ưu tú nhất làng. Cô ngọt ngào mở miệng.
" Không :"
" Mà số kiếp đã định sẵn :"
Một trong già làng lên tiếng, xen ngang bốn người.
" Bắt Đầu Khế Ước :"
" Ta lấy tư cách già làng đi trước, tuổi thọ lớn nhất. Nay chứng kiến cho Trưởng Làng, Trác A Thiên, Trác Tư Siêu cùng Huyên Huyên khế ước thành bạn đời.
" Cùng nhau sống trọn kiếp tới tận tuổi thọ :"
Bốn người nhìn nhau, sau đó gật đầu.
" Đại ca, nhị ca, chúng ta phải thật cố gắng, yêu thương nàng ấy. Bảo vệ làng lẫn ngôi nhà nhỏ của chúng ta.
" Được "
Trác A Thiên / Trác Tư Siêu đồng thanh lên tiếng . Họ nhất định không rời xa Huyên Huyên.
( Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ. Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lại chơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro