Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thế giới 5: Cậu chủ ! Không Muốn Ăn Đòn Thì Nằm Yên

Huyên Huyên bị ồn làm cho tỉnh, cô quan sát xung quanh. Thấy chính mình đang ngồi trong, phòng khách thập phần xa hoa. Còn người đàn ông đang đối diện, hình như là nói chuyện cùng cô.

Huyên Huyên mượn lí do, xin phép vào toilet. Nhanh chóng tiếp thu cốt truyện, xem mình đã xuyên vào cái thể loại nào rồi.

Âm thanh hệ thống vang lên.

( Nghiệm vụ hoàn thành 100% được 5000 Dương Khí )

Tên : Huyên Huyên

Tuổi : 25 tuổi

Sở trường : Kĩ năng thêu sơ cấp

Dương khí : 2200/100000

Ưu điểm. : Ngực Cup D, Tiểu Huyệt se khít , Tiết Sữa.

" Ách " lần này được rất nhiều điểm dương khí nha : " Huyên Huyên vui mừng thầm nghĩ.

" Hệ Thống ,bổn cô nương muốn cốt truyện.

Nguyên Chủ tên là Trần Huyên Huyên, gia cảnh bình thường. Vừa mới tốt nghiệp đại học y, lại học thêm một khóa vệ sĩ .

Hôm nay là ngày đầu tiên Nguyên chủ tới Lam Gia, làm vệ sĩ cho thiếu gia nhà họ.

Nam chủ tên là Lam Mạc 16 tuổi là học sinh cao trung. Do gia cảnh tốt, nhưng tính cách lại rất kì quặc hay nổi giận không có lí do.

Mẹ lại mất sớm, Ba lại có tính phong lưu. Khiến hắn dần dần trở nên xa cách với nữ nhân. Không tin tương ai ngoài người mẹ đã mất của mình.

Ba của Lam Mạc là Lam Bình , muốn con trai trở lại bình thường, liền thuê một vệ sĩ bảo vệ con trai mình 24/24 . Nguyên chủ chính là vệ sĩ mà Lam Bình thuê. Hôm nay là ngày đầu tiên tới làm.

Huyên Huyên hơi cau mày khó chiu :" Hệ Thống mi bắt bổn cô nương gặm cỏ non?

[...] Ký chủ không cần thắc mắc nhiều. Ít gì 16 tuổi đã phát triển đầy đủ, thuận lợi vắt v

Cạn nam chủ là được.

Huyên Huyên :"......"

" Từ khi kí kết với hệ thống không tiết tháo này, chính mình cũng mất đi liêm sĩ. Còn cảm thấy bản thân trở nên ɖâʍ dãng nữa.....

Huyên Huyên chỉnh tốt sắc mặt, tiến vào phòng khách trò chuyện cùng Lam Bình.

Cô thật tò mò về nam chủ tiểu thịt tươi này nha , mong rằng không có bị thần kinh. Là cô cảm tạ trời đất rồi.

Lam Mạc tan học trở về, nhìn thấy trong phòng khách. Không chỉ có Ba hắn, còn có thêm một nữ nhân xinh đẹp kiều mị bên cạnh.

Hắn quét mắt đánh giá. Nữ nhân này không lớn hơn hắn bao nhiêu, còn rất xinh đẹp. Dáng người câu dẫn mị hoặc.

Lam Bình thấy con trai trở về, liền niềm nở gọi vào :" Mạc Nhi ! nhanh lại đây ba giới thiệu cho con một người, mau lại đây.

Lam Mạc tức giận vứt cặp sách xuống đất, hung hăng nói :" Ba thật lợi hại ,mẹ mất không lâu ba liền tìm nhân tình.

" Nói xem , con nên gọi nữ nhân này là Dì hay chị đây?

Lam Bình tức giận đến trêи mặt nổi đầy gân xanh, lớn tiếng quát :" Con nói nhảm cái gì vậy? Nhanh nhặt cặp sách lên, ngồi đây cho ta.

Lam Mạc vẫn không nhúc nhích, ánh mắt phóng dao về phía Huyên Huyên. Lam Bình chịu thua đứa con này, ông ta phải tiến tới , kéo Lam Mạc ngồi vào trêи ghế.

" Đây là vệ sĩ ta thuê cho con! sau này cô ấy sẽ chịu trách nhiệm an toàn của con 24/24...

Lúc này Lam Mạc mới yên lặng, bình tĩnh đánh giá Huyên Huyên. Hắn nhịn không được mà lên tiếng : " Ba nói cái gì? cô ấy là vệ sĩ?

" Ba nói cô ấy là nhân tình của Ba, con còn.......

" Ào ~~ " Chưa kịp nói xong, Lam Mạc đã lãnh trọn ly nước lạnh vào mặt.

Lam Bình cũng ngẩn ngơ, không kịp ngăn động tác hất nước của Huyên Huyên lại vì quá nhanh. Không trách được vì con trai của ông ta quá hỗn .

Như cô gái khác chắc chắn sẽ hành động như vậy.

Thời điểm này, Huyên Huyên mới chậm dãi lên tiếng. Nhìn không ra cảm xúc tức giận gì.

" Tôi đính chính lại cho cậu rõ " Tôi là Trần Huyên Huyên, bắt đầu từ hôm nay là vệ sĩ riêng của cậu.

" Nếu tôi là nhân tình, sẽ không chọn đối tượng là Ba của cậu. Bởi chắc chắn ông ta ra rất nhanh, nếu là cậu tôi có thể suy xét.

Lam Mạc :"....."

Lam Bình "....." Hắn có ra nhanh sao ? Làm gì có chuyện đó?

Vài phút sau Lam Mạc hồi lại tinh thần, lắp bắp.. " Không... biết..biết xấu hổ! Ba con không cần vệ sĩ. Cũng không cần nữ nhân này làm vệ sĩ...

" Cô biến đi "

Huyên Huyên :". Mẹ nó! bổn cô nương rất muốn biến! nhưng hệ thống không cho phép nha.

" Tên tiểu thịt tươi này, là đang chê sống dài quá rồi....

Lam Mạc xoay người bỏ lên lầu, còn không quên bồi thêm một câu : " Nếu ba thích thì giữ lại mà chơi! Con không cần.

" Con....đồ nghịch tử này... :" Lam Bình tức giận sinh khí, quay sang tạ lỗi với Huyên Huyên.

" Xin cô đừng chấp nó! nó còn nhỏ vẫn chưa hiểu chuyện. Mong cô giúp bảo vệ an toàn của con trai tôi.

" Không sao! tôi không chấp nhất với trẻ con :" Huyên Huyên xua tay, miệng cười kinh diễm.

Lam Bình trừng mắt lớn, không chấp nhất sao còn tạt nước lên mặt con trai hắn. Còn chê hắn già, ra nhanh?

Huyên Huyên định bước lên lầu,dạy dỗ. lại tên tiểu thịt tươi kia.Thì bất giác Lam Bình gọi với lại.

" Ngài còn chuyện gì muốn nói sao?

" Không... không có gì? Chỉ là... tôi.. không có ra nhanh như cô nói ": Lam Bình nhất quyết thanh minh, bản lĩnh đàn ông của mình.

Huyên Huyên :"....."

Hai cha con nhà này, thật giống bệnh tâm thần mới trốn trại. Cô bất quá không cần biết ông ta ra sao, chỉ muốn biết con trai ông ta có khỏe mạnh hay không thôi.

" Không còn việc gì! thì tôi xin phép lên lầu. Lẩm quen với con trai ông một chút.

Huyên Huyên tìm cớ , để lên dò xét nam chủ. Xem hắn còn nhỏ như vậy, còn dùng được hay không?

Huyên Huyên đi lên lầu, đã thấy Lam Mạc leo lên lầu ba. Cô cảm thán , nhà giàu như vậy vẫn nên lắp thang máy. Xây cho cao làm gì? Tới bây giờ leo bộ mệt muốn chết.

Bỗng Nhiên Lam Mạc la lên thất thanh, Té từ bậc cầu thang xuống. Huyên Huyên phản ứng kịp, nhanh chóng bắt lấy hắn .

Bàn tay xinh xắn vòng qua eo Lam Mạc, nâng đùi lên đỡ lưng. Tay kia túm chặt bên ngực rắn chắc của hắn, Huyên Huyên cười sáng lạn lên tiếng :" Cậu chủ, đi đứng nên cẩn thận , Lớn rồi để té giống hài tử rất mất mặt.

Lam Mạc vẫn còn ngẩn ngơ vì mặt mũi hắn, đều áp sát vào bộ ngực cao ngạo căng tròn, tỏ ra mùi hương ngọt ngào mê người. Toàn thân hắn bị Huyên Huyên ôm chặt.

Sắc Mặt Lam Mạc thoáng cái đã đỏ bừng, hai tai đỏ rực lên thập phần đáng yêu. Hắn xấu hổ, còn khắp người như có tia điện chạy dọc khắp thân thể, tim đập gia tốc nhanh chóng.

" Cô.. cô! nữ nhân không biết liêm sĩ này, đều tại cô đi theo tôi.... buông ra :" Lam Mạc tức giận đẩy Huyên Huyên ra.

Hậm Hực đi vào phòng mình, lần đầu tiên có nữ nhân lớn mật, dám ăn đậu hũ của hắn.

Huyên Huyên cũng sinh khí, bây giờ cô rất giống người trông hài tử. Thật sự muốn đánh cho ʍôиɠ tên Lam Mạc kia nở hoa. Thấy hắn vào phòng, Huyên Huyên cũng chậm dãi bước theo sau.

Nghiệm vụ của vệ sĩ phải bảo vệ hắn 24/24 . Kể cả học tập lẫn sinh hoạt đều phải ở bên canh bồi hắn. Thay vào đó, cô được trả một số tiền rất lớn.

Huyên Huyên vặn nắm cửa thấy bị khóa. Cô nhếch miệng cười, trực tiếp dùng tay phá khóa đi vào .

May mắn thân thể này rèn luyện qua võ, nên một cái khỏa chẳng là gì. Kể cả đá bay cái cửa này cũng có thể nha.

Lam Mạc đang nằm trêи giường, cũng bị dọa cho nhảy dựng người lên . Hắn bất mãn lên tiếng :" Sao cô lại vào được đây?

" Ai cho cô cái quyền vào đây? nhanh cút ra ngoài cho tôi.

" Xin lỗi cậu chủ, Ông Lam phân phó. Từ giờ trở đi tôi sẽ bên cạnh cậu chủ 24/24, bất kể ăn ngủ nghỉ, lẫn việc học tập của cậu chủ.

Rứt lời cô đem vali của mình cất vào tủ, sau đó giả bộ đi xung quanh phòng kiểm tra một chút. Vài phút sau trở lại ghế sofa nằm.

" Cô.. đồ không có tiết tháo này! nhanh cút cho tôi. Ai cho cô ngủ ở phòng tôi? :" Lam Mạc tức giận rống lên, Đầu hung hăng đâm vào gối, tay nắm thành quyền đấm liên hồi xuống đệm.

" Cô đừng để tôi phải đánh con gái :" Lam Mạc thở phì phò nói.

Huyên Huyên :"...." Đập đầu vào gối tự tử là có thật :)) !

Lam Mạc thấy Huyên Huyên không để ý tới mình, hắn liền nắm thành quyền hướng Huyên Huyên đánh tới. Nháy mắt đã bị cô túm chặt hai tay, vật ngã xuống đất.

Không biết từ bao giờ, cô cầm sợi dây trói chặt hai tay lẫn hai chân của Lam Mạc. Hắn giật mình la lên.

" Nữ nhân chết tuyệt này nhanh thả tôi ra.... "

Huyên Huyên mặc kệ Lam Mạc la hét, cô ném hắn văng lên giường. Sau đó chính mình nhảy lên, ngồi trêи bụng nhỏ của Lam Mạc.

" C.... ô... cô muốn làm cái gì? nữ nhân vô liêm sĩ này! tôi sẽ nói cho ba đuổi việc cô. " Lam Mạc sợ hãi lên tiếng.

" Cậu chủ ! cậu còn khôn mau câm miệng, tôi sẽ ăn sạch cậu! Lúc đấy đừng trách rôi không biết nhẹ nhàng là cái gì!

Huyên Huyên vừa nói, ánh nhìn từ trêи xuống dưới Lam Mạc, bỗng nhiên chú chim bé nhỏ bị kϊƈɦ thích mà sưng lên một cục.

" Ai nha ~~ Hóa ra là đã lớn rồi a~~~~ " Huyên Huyên không biết ngượng mà nói thành tiếng.

" Tôi.. tôi đã 16 tuổi! cô mau xuống khỏi người tôi! Tôi hứa không la lên nữa :" Lam Mạc xấu hổ tới tột cùng, cúi đầu khó khăn phun ra từng chữ.

Huyên Huyên leo xuống người Lam Mạc, cô nở nụ cười lưu manh .Mặc dù đã xuống, nhưng chân cô vẫn gác lên cổ Lam Mạc, tay còn không quên nghịch sợi tóc.

" Cô muốn làm cái gì đây ? Lam Mạc xấu hổ, e thẹn mà hỏi Huyên Huyên.

" Tôi không muốn làm cái gì hết, nếu cậu chủ không ăn cơm tối. Thì bây giờ....

" Lập tức đi ngủ cho tôi :" Huyên Huyên vừa cười vừa nói, phảng phát như chưa hề có việc cô trói Lam Mạc lại.

" Được! tôi ngủ...lập tức đi ngủ, nhưng cô vẫn nên cởi trói cho tôi trước . Có được hay không?

Lam Mạc vẫn bộ mặt đỏ bừng , ánh mắt không ngừng dán chặt trêи bầu ngực cao ngạo, no đủ của Huyên Huyên . Còn đôi chân dài non mịn, trắng nõn đang gác trêи cổ hắn.

Bất giác Lam Mạc khó khăn nuốt nước miếng xuống. Hắn có thể thấy được Huyên Huyên mặc quần ló màu đen, còn là dạng chữ T.

Huyên Huyên xê dịch lại gần, bàn tay xinh đẹp mịn màng. Niết lên đường nét của Lam Mạc.

" Cậu chủ ! cậu vội cái gì? để tôi xem kĩ mặt cậu, không sau này lại nhận nhầm người.

" Cậu chủ, bị sốt sao ?sao trán và mặt nóng. Còn đỏ bừng thế này? :" Cô cố tình chêu chọc Lam Mạc , tên tiểu thịt tươi này.

Ban đầu thì hùng hổ lắm, còn bây giờ thì e thẹn, khép nép không khác gì thỏ non. Thật sự muốn ăn thử xem, hắn là có mùi vị như thế nào a~~~

Lam Mạc bị cô ép tới khẩn trương. Hắn còn đang nghĩ cô là vệ sĩ hay là иɦũ ɦσα nuôi của hắn đây. Tuy hắn mới 16 tuổi nhưng vẫn là nam nhân, tiểu đệ còn khá nhạy cảm.

" Nha ~nha! da mặt cũng thật mịn,còn có dưới này khá là rắn chắc a~~ : " Huyên Huyên sờ xoạng tới lui, từ mặt tay vươn xuống cơ ngực, lại tiếp tục sờ tới cơ bụng rắn chắc...

" Ở dưới này, bóng loáng không kém đâu cậu chủ? :" Huyên Huyên không biết liêm sĩ, vừa sờ vừa tấm tắc khen không ngừng.

" Ưmm.. cô... cô... dừng tay lại cho tôi... :" Lam Mạc run sợ, hắn cảm giác được tay Huyên Huyên như có phép thuật, sờ tới đâu mê mệt tới đó. Hai chân tự giác mềm nhũn ra, hô hấp trở nên khó khăn..

" Ây " Nếu không cậu nói cho Ông Lam biết đi, nhờ ông ta chủ trì công đạo cho cậu?? :" Động tác sờ xoạng của Huyên Huyên không ngừng.

Hai tay vẫn xoa ngực và bụng , đầu ngón tay gẫy núm иɦũ ɦσα hắn lên. Sau đó vặn rồi nhéo, phút chóc ha núm иɦũ ɦσα đã cứng chỉa lên.

Vật hạ thân bị kϊƈɦ thích tới đau bụng nhỏ, bành trướng nhô lên lớp quần tây. Một cục to tướng.

" Uh-huh Hưmmm... dừng... mau. dừng tay lại.. ah...... "

Lam Mạc không thể khống chế thân thể của mình, sớm đã nhão ra như nước. Rêи rĩ tới lợi hại. Hai má phiếm hồng, nay còn hồng hơn. Đôi mắt nổi lên tầng hơi nước, mờ ảo.

Nữ nhân không tiết tháo này còn nói hắn, nói cho ba hắn chủ trì công đạo. Không lẽ hắn hướng ba nói "

" Ba ba con bị nữ nhân này ăn đậu hủ, cô ta khiến con không khống chế được mà, phấn khởi tới rêи rĩ sao?

Hắn dù chưa phải nam nhân trưởng thành, nhưng có liêm sĩ của mình. Không thể nói cho ba biết truyện này được. Sao trêи đời lại có nữ nhân vô sĩ như cái dạng này chứ.

Huyên Huyên tiến lại gần, môi chạm vào vành tai nóng rực của Lam Mạc. Nhẹ nhàng thổi hơi vào,khiến cho hắn run rẫy tới lợi hại.

" Cậu chủ! đã có ai nói cho cậu biết. Cậu rêи rất kϊƈɦ tình hay chưa? :" cô tiếp tục đùa giỡn tiểu thịt tươi này, phải nói nam chủ này quá ngây thơ rồi.

" Cô.. cô nhanh thả tôi ra... đồ.. đồ...ỷ mình lớn. Ăn hϊế͙p͙ nhỏ! cô mau cởi trói cho tôi.. ah......:"

Lam Mạc vừa bị kϊƈɦ thích, toàn thân bị trói. Lúc này hắn không khác gì cá nằm trêи thớt. Mời mọi người ăn hắn đi.

" Ồ " Ý kiến thì cậu chủ cáo trạng với Ông Lam đi, tôi không ngăn cản a~, bất quá tôi sẽ nói là, mình giao lưu với nhau một chút.

" Chắc chắn ông Lam sẽ tin tôi, thay vì tin cậu .

Huyên Huyên lần này không thổi hơi nữa. Mà trực tiếp vươn đầu lưỡi ra, ɭϊếʍ lên vành tai của hắn, cô quét nhẹ đầu lưỡi. Rồi xoáy nhẹ bên trong lỗ tai .

" Ha... ưmm.. đừng...ɭϊếʍ....ah... " : Lam Mạc rêи rĩ, hắn bị Huyên Huyên ɭϊếʍ tai tới mụ mị đầu óc, hận bản thân mình bị cô chơi tới hưng phấn.

Huyên Huyên, ɭϊếʍ láp đủ, sau đó lại gặm cắn nhẹ vành tai. Lam Mạc thở không ra hơi, hắn cảm thấy chính mình bị nhục nhã.

Lúc này Huyên Huyên khẽ xoa lên gương mặt Lam Mạc, thiếu niên chỉ mới 16 tuổi. Còn rất non nớt, cô nở nụ cười xinh đẹp, Khiến Lam Mạc ngây ngất thần hồn.

" Tôi sẽ không bắt nạt cậu! cậu chủ đừng sợ : " Rứt lời, cô nhẹ nhàng hôn lên trán nhẵn bóng của hắn.

Lam Mạc cố gắng giẫy giụa. Nữ nhân này nói không bắt nạt hắn, vậy nãy giờ cô ta đang làm cái gì? định giao cấu với trẻ vị thành niên sao?

Huyên Huyên dừng động tác lại , rời khỏi người Lam Mạc. Đắp chăn giúp hắn, thuận tiện tắt điện. Bật đèn ngủ lên , còn tốt bụng lên tiếng.

" Cậu chủ! ngủ ngon.

" Ô.. ô.. thả tôi ra, cởi trói cho tôi :" Lam Mạc giẫy nảy lên hệt như cá mắc cạn, nữ nhân này trói hắn như cái bánh giò. Bảo hắn làm sao ngủ ngon đây.

Huyên Huyên nghe thấy hắn nhắc, cô mới sức nhớ ra. Phải rồi chính mình còn chưa cởi trói cho hắn, Huyên Huyên lại gần.

Mở trói ra, sau đó vòng lại ghế

sofa, cánh phòng ngủ của Lam Mạc vài mét . Nhắm mắt an ổn ngủ.

Vài phút sau, Lam Mạc mới ngồi dậy. Phát hiện ra hạ thân dưới háng sưng lên một cục. Còn nóng như khoai lang nướng, hắn lén lút mở khóa quần ra xem.

Trêи đỉnh quy đầu, tiết ra chớt nhờn. Hạ thân còn đau nhứt, Lam Mạc theo phản ứng tự nhiên, tay túm lấy côn thịt căng trướng vỗ về.

Mới đầu chỉ muốn xoa xoa cho bớt đau. Ai ngờ càng xoa càng trướng tới cực đại. Lam Mạc nhắm mắt, hít vào một hơi. Bàn tay nắm chặt côn thịt vuốt lên xuống liên hồi.

Bỗng chốc trong đầu hắn hiện lên hình ảnh của Huyên Huyên, Nhớ lúc cô thở vào tai hắn, ɭϊếʍ ʍút̼ gặm tai của hắn....cả bộ ngực no đủ ngọt ngào kia...

" Ah... ưm.... nữ nhân chết tiệt... ưmm..

Tốc độ vuốt lên xuống của Lam Mạc nhanh hơn, Vài giây sau hắn cảm ứng được kɧօáϊ cảm đánh tới đại não. Côn thịt căng lên, giật giật mạnh ,liền bắn ra chất dịch màu trắng lên trêи tường.

Lam Mạc thở phào nhẹ nhõm ra, lấy khăn giấy lau đi chất dịch dính trêи tay , hắn bất mãn với chính mình. Cư nhiên lại nghĩ tới nữ nhân không tiết tháo kia.

Chì vừa nghĩ tới thôi, côn thịt đang mềm xìu, mới vừa xuất xong. Bây giờ lại có dấu hiệu căng trướng trở lại ,Lam Mạc tức giận vỗ vào chú chim tội nghiệp mắng thầm.

" Nuôi mi 16 năm trời! vậy mà mi lại hứng thú với nữ nhân không có liêm sĩ kia. Có tin ta cắt đi không ?

Lam Mạc bực mình, tự quấn chăn xung quanh người thành một ổ. Hai chân kẹp cứng hạ bộ lại, hắn bị cảm giác ham muốn giày vò cả một đêm.

Tới khi thật sự mệt mỏi, mới chìm vào giấc ngủ. Chứ không giống như ai kia, vừa đặt lưng xuống ghế Sofa đã ngủ ngon lành.

Sáng sớm ngày hôm sau, do Lam Mạc mất ngủ cả đêm. Nên hắn dậy rất sơm , Điều đầu tiên hắn muốn làm đó là tính xổ với Huyên Huyên.

Hắn nhanh chóng tiến tới ghế sofa ,nơi Huyên Huyên nằm ngủ. Lúc này , hắn liếc nhìn cô nằm ngủ. Trong tư thế khiếm nhã, không có một chút nào giống nữ nhân.

Thân mặc rip ngắn, vậy mà hai chân rang rộng ra. khuy áo căng tới mức muốn bật ra, vì ngực quá no đủ.

Ban đầu hắn định đạp cô một cái cho hả giận, nhưng nhìn thân thể câu người kia. Ý định ban đầu liền quên sạch. Hắn nổi lên ý định xấu xa hơn.

Lam Mạc nhếch môi cười gian xảo, hắn tiến lên bàn học tâp, lấy ra cây kéo cắt giấy .Sau đó lại gần chỗ Huyên Huyên ngủ.

Từ lúc Lam Mạc dậy, Huyên Huyên đã tỉnh. Chỉ là cô muốn hắn định làm cái gì? cô thật muốn bật cười, đúng là trẻ chưa lớn, hành động không khác gì hài tử 5 6 tuổi.

Lam Mạc nắm áo sơ mi của cô, đưa kéo lại gần mím chặt môi. Cẩn thận cắt, không may cho hắn là, chưa kịp cắt đã bị Huyên Huyên nắm chặt.

Cô ngồi bật dậy, vật ngược Lam Mạc lên trêи ghế Sofa . Nhanh chóng dành lại cây kéo. Huyên Huyên nở nụ cười nham hiểm với Lam Mạc .

" Cậu chủ định chơi trò cắt hình sao? tốt lắm...hồi bé tôi cũng thích chơi trò này, Thôi được tôi sẽ bồi cậu chơi tới.......

" Cô... tôi.. không chơi ! không vui, thả kéo ra... : " Lam Mạc sợ tới xanh mặt, lắp bắp lên tiếng..

" Thả cái gì? tôi sẽ bồi cậu chủ chơi thật vui vẻ :"

Rứt lời cô đem quần áo của Lam Mạc cắt tới tả tơi. Hắn sợ hãi chỉ biết trừng mắt nhìn Huyên Huyên cắt nát quần áo mình. Áo thun bỉu cắt thành áo ngực hai mảnh.

Quần ngủ, liền cắt ngắn như quần bơi. Sau ʍôиɠ còn bị cắt tới te tua, mơ hồ còn thấy được qυầи ɭót bên trong của hắn.

Lam Mạc tức giận, hắn không biết lão ba hắn thuê vệ sĩ. Hay thuê nhầm ác nữ, ɖâʍ tặc nữ về cho hắ nữa.

Lam Mạc xấu hổ, ôm mặt trực chã rớt nước mắt. Hắn vọi vàng đẩy Huyên Huyên ra, chạy về phía tủ. Nhanh chóng đi vào toilet thay đồ.

Huyên Huyên ngẫn người, mới đó đã khóc? đúng là trẻ con. Bổn cô nương có cắt đi con chim bé nhỏ của hắn đi đâu?

Vài Phút sau , Lam Mạc bước ra khỏi toilet. Đôi mắt hắn hồng hồng vì mới khóc xong.

Hắn có tự trọng của mình, Nên không muốn khóc trước mặt người khác. Càng không rớt nước mắt trước ác nữ bỡn cợt mình.

" Đồ ác nữ ,Cô có còn là nữ nhân hay không? :" Lam Mạc sinh khí, phun ra từng chữ. Hắn đang tức giận, rất tức giận.

Mắng xong Lam Mạc chạy nhanh xuống lầu, như sợ Huyên Huyên ăn thịt mình. Vừa đúng lúc gặp Lam Bình, hắn liền rống giận hét lên.

" Ba ! mau đuổi nữ nhân này đi đi. Con không cần vệ sĩ, càng không muốn nữ nhân này làm vệ sĩ cho con...

Lam Mạc vẫn ngồi nhàn nhã ăn sáng, hắn chỉ q con trai mình tính cách quái gở . Không hề nghĩ tới Huyên Huyên làm cái gì với con trai mình.

" Cô ấy làm gì con sao ? " Lam Bình vừa ăn, vừa hỏi.

" Nữ nhân này không có tiết tháo, còn ngủ trong phòng con... còn.... :" Lam Mạc ngại ngùng, không dám cáo trạng hết với Lam Bình.

Lam Bình nhìn con trai mình ra cái dạng này, hắn nghĩ con trai mình bị hỏng não rồi. Vệ sĩ tất nhiên phải chung phòng, có cái quái gì lạ, mà cáo trang với hắn.

Lam Bình tức giận gạt đổ hết đồ ăn xuống nền nhà, chén dĩa vỡ nát. Tạo lên âm thanh vang cả phòng khách.

" Loảng xoảng.... "

" Đồ ngu này! cô ấy là vệ sĩ chắc chắn phải chung phòng. Vì an toàn của con, cô ấy phải kèm con 24/24

" Con có phải ăn nhiều quá, cái gì cũng phát triển. Riêng đầu có là bị ngu đi rồi phải không?

Lam Bình hung hắng mắng. Lam Mạc cũng không vừa, gân xanh nổi tử cổ lên tới trán, tay tự nhiên ôm lấy hạ bộ của mình.

" Ba thôi ngay đi, vì an toàn cái gì? có phải ba thích ác nữ này, nên mới lưu giữa không muốn đuổi đi ?

Lam Bình thở ra , không muốn mắng con trai mình.Mà Ông kiên nhẫn giải thích.

" Trần tiểu thư thân thể rất tốt, có thể bảo vệ con. Cô ấy ngủ phòng con cũng do ta xắp xếp.

" Con cũng đã 16t rồi! cũng nên biết về tình cảm nam nữ. Cũng sẽ sinh ra cảm xúc rối loạn. Ba không muốn con vì tò mò quá mà làm bậy bên ngoài.

" Cho nên, Trần tiểu thư đã đồng ý chỉ dạy cặn kẽ cho con biết.

Lam Bình vừa rứt lời xong. Lam Mạc nghe như sấm rền bên tai, hắn cảm giác được.

Hắn bây giờ giống như, chính bị ba ruột bắt tay với người ngoài. Chơi chết hắn... hắn chỉ mới 16 tuổi thôi, tâm hồn đang còn trong sáng.

Nhưng từ hôm qua, ác nữ này đến. Hắn không còn trong sáng nổi nữa rồi. Chú chim bé nhỏ ngóc đầu không yên....

" Ba! Người là bắt tay với người khác, bán đứng con trai ruột của mình sao? " Lam Mạc đỏ mặt tía tai, vừa xấu hổ lẫn tức giận. Lồng ngực phập phồng không yên.

" Mạc Nhi, con đừng nói nhiều nữa. Ta khuyên con không nên khi dễ Trần tiểu thư :"

Lam Bình không thèm để ý tới con trai mình, ông con sợ con trai chọc giận Huyên Huyên, sợ cô tức giận không làm nữa.

Hắn khi dễ ác nữ kia? Ông trời ngó xuống mà xem. Hắn chính là nạn nhân, là nạn nhân đó. Vậy mà lão ba không tin lời hắn nói.

Lam Mạc tức giận, nghẹn uất nuốt nước mắt ngược vào trong lòng, lúc này hắn không biết phải nói gì hơn.

Rứt lời Lam Bình đứng dậy, vuốt thẳng vạt áo buâng qơ mở miệng.

" Mạc nhi con chuẩn bị đi học đi, về phía hiệu trưởng ta đã nói rõ tình hình.

" Con đừng phản đối vô ích, vẫn nên đi học . Ngoan ngoãn nghe lời Trần tiểu thư.

" Ba.... :" Lam Mạc định mở miệng, nhưng hắn không biết phải nói cái gì.

" Quyết định như vậy đi, ba đi làm. Con ở chung chơi đùa cùng Trần tiểu thư đi...

Rứt khoát Lam Bình rời đi khỏi phòng, lái xe tới nơi làm việc. Lúc này Lam Mạc muốn phát nổ, đầu hắn đã sớm xì khói lên nghi ngút.

Một lần nữa đập vỡ hết đồ vật trêи bàn, miệng cắn chặt. Hắn không hiểu lão ba đang suy nghĩ cái gì trong đầu.

" Cậu chủ, ném đồ dễ vỡ là hành động không tốt. Cậu nhanh quét dọn sạch sẽ, nhanh lên cho tôi.

Huyên Huyên bước từ trêи lầu xuống, lên giọng như dạy dỗ hài tử với Lam Mạc.

Lam Mạc trừng mắt nhìn Huyên Huyên, hắn rất muốn đánh chết nữ nhân này. nhưng ác nữ này có võ, hắn lại chỉ là con gà mờ. Trong lòng bỗng nổi lên sợ hãi không thôi.

Toàn Thân di động như robot, ngoan ngoãn dọn dẹp đống đồ mà hắn và Lam Bình mới ném vỡ.

Huyên Huyên nhếch môi cười hài lòng, sau đó hai người lên xe một đường chảy thẳng tới trường của Lam Mạc học.

Vừa bước xuống xe, Lam Mạc vội vàng lên tiếng : " Ác nữ.. Cô.. Cô đi cách xa tôi ra, đừng sát lấy tôi

Huyên Huyên lùi về sau 2 bước. Lam Mạc vẫn không hài lòng, hắn mặt mày cau có, lên tiếng.

" Xa nữa, ra xa nữa... Tốt nhất là biến khỏi mắt tôi :" Hắn nói câu sau dường như là bé xíu, như thể chỉ đủ cho hắn nghe.

" Cậu chủ, tôi là vệ sĩ nghiệm vụ của tôi là bảo vệ cậu. Xin lỗi cách 2m đã quá phận rồi.

" Cậu còn ý kiến, thì tôi không ngại trói cậu lại, khiến cậu ngoan ngoãn mà ngồi học đâu.

Lam Mạc giật mình, nghĩ lại hôm qua bị ác nữ này trói. Nếu bây giờ đi học mà bị trói chắc chắn bạn bè sẽ chê cười hắn.

" Ác nữ! Đồ đáng ghét nhà cô "

Huyên Huyên cười tủm tỉm, tiến lại hân hơn, vỗ lên vai của Lam Mạc. Cô lên tiếng nhắc nhở.

" Ah " vậy mà tối qua có người rêи tới thoải mái. Biết đâu sau này cậu chủ lại, thích tôi tới mức....

" Không muốn buông ra... "

" Cô.... Đồ vô liêm sĩ... :" Lam Mạc sắc mặt đỏ bừng, như trái cà chua. Hắn tức không cất thành lời.

Hắn không tin, ác nữ này không có yếu điểm. Nếu để hắn tìm ra yếu điểm của cô, hắn sẽ không buông tha.

Nghĩ thông xuốt, Lam Mạc xoay người vào lớp. Để mặc kệ Huyên Huyên luôn theo sau minh.

Bởi vì Lam Bình đã báo trước cho hiệu trưởng, lẫn giáo viên ở trường biết . Nên việc Huyên Huyên theo vào lớp học là chuyện bình thường, không ai ngăn cản .

Huyên Huyên chào hỏi với giáo viên vài câu, sau đó tiếp tục để mắt tới Lam Mạc. Đang cặm cụi đầu xuống bàn , không biết hắn đang nghe giảng hay là xấu hổ không dám ngẩng mặt lên?

Mấy ngày này, Lam Mạc luôn tìm đủ trò để hành hạ Huyên Huyên. Giả dụ như cô ngủ thì hắn trói chặt cô vào ghế, rất may là cô luôn mang theo dao nhỏ bên người.

Khi tắm, hắn sẽ khóa nước. Hoặc xé nát quần áo của cô. Tuy rằng chỉ là trò trẻ con, nhưng đã vài ngày cũng khiến cô mệt mỏi không ít.

Về phía Lam Mạc cũng không tốt đẹp là bao nhiêu, mấy ngày nay, hắn tìm đue mọi cách. Mà ác nữ kia vẫn không hề hấn gì.

Đổi lại kết quả là, hắn bị cô ăn đậu hũ, toàn thân thể hắn chỗ nào cũng bị sờ. Có khi đang ngủ, ác nữ kia còn gặm tai nhắn, cảm xúc khó chịu này tra tấn hắn mãi không thôi.

Buổi trưa Huyên Huyên đang ngủ, Lam Mạc bước tới gần, định ép khăn tẩm thuốc mê vào mũi Huyên Huyên, hắn muốn cho cô mê man, rồi vứt ra khỏi Lam Gia.

Ý định chưa được thực hiện, hắn đaz bị Huyên quật ngã xuống đất. Chính mình ngồi lên bụng Lam Mạc, áp cánh môi đỏ hồng xuống môi hắn.

Vươn đầu lưỡi ra, ɭϊếʍ ʍút̼ bên trong. Tách khớp hàm hắn ta, tham lam ʍút̼ chiếc lưỡi nham nhám của hắn.

" Ưm... Ô... Ô... Cô không được hôn tôi... : " Lam Mạc giãy giụa, nhưng hắn lại cảm giác thoải mái tới kì lạ, ác nữ này hôn hắn. Hơn nữa còn rất ngọt ngào.

Toàn thân hắn bị Huyên Huyên đè lên, phía hạ thân căng trướng, lại bị hông và ʍôиɠ của cô không ngừng ma xát, trượt lên xuống.

Lam Mạc cảm giác cơ thể mình đang phiêu, thần hồn bay khỏi xác. Cảm giác này quá phê rồi, không thê thở được. Phía hạ thân rồi tê liệt co giật liên hồi.

Khắp mặt và miệng đều bị Huyên Huyên liêm láp tới tỷ mĩ. Lúc bấy giờ thiếu niên 16 tuổi, liên nổi lên cơn ɖu͙ƈ vọng đầu đời.

Kϊƈɦ thích không ngừng tấn công, cắn nuốt tâm trí của Lam Mạc . Hắn theo phản xạ tự nhiên, mở to miệng ra để không khí tràn vào.

Bất giác lưỡi của cô quấn chặt lấy lưỡi của hắn. Lam Mạc đánh rơi mất lí tri, hai tay gì chặt lấy đầu của Huyên Huyên.

Miệng bắt đầu ɭϊếʍ ʍút̼ lại lưỡi của cô, hai người tiết ra nước bọt đều nuốt hết vào trong bụng.

Lam Mạc cảm giác được, thân thể Huyên Huyên bắt đầu run rẩy, ʍôиɠ cô không ngừng đẩy nơi hạ thân của hắn nhanh hơn. Hắn không nhịn được mà rêи rĩ thành tiêng, hơi thở nặng nề hơn.

" Ưm.... Ha.....ưmm.... Đừng....

Huyên Huyên tách môi của mình ra, ánh mắt nổi lên tầng hơi nước mỏng mơ hồ. Nhìn Lam Mạc mà nói.

" Cậu chủ hôn cũng thật giỏi! Hôm nay tôi giúp cậu thoái mái tinh thần.

Rưt lời Huyên Huyên lưu loát cởi phăng quần của hắn ra ngoài. Bàn tay như ma trảo của hồ ly cởi nốt chiếc quần nhỏ ra. Côn thịt căng trướng bất giác bật ra ngoài.

Huyên Huyên trừng mắt nhìn côn thịt. Cô thật không ngờ đây là vật của thiếu niên 16 tuổi. Thật to lớn, không thể tưởng tượng nổi.

Lam Mạc hiện đang ngốc lăng, đã kịp hồi thần. Sắc mặt hết đỏ rồi lại tái xanh , vội vàng lấy tay che đi vật dưới háng.

" Cô... Cô định làm gì? Đừng tới đây...

Lam Mạc sợ hãi, lùi dần vào trong góc tường. Cả người co dúm lại.

Lam Mạc sợ hãi tiến vào góc tường, hệt như hài tử. Hắn không còn đường lui thân. Đành phải căng mắt ra nhìn Huyên Huyên đang tiến gần với bộ dáng không khác gì lưu manh.

Tay cô trực tiếp nắm nên côn thịt, cứng nóng bỏng giống khoai lang. Năm ngón tay mềm mại, nắm chặt vuốt từ đỉnh quy đầu xuống.

Huyên Huyên nhìn côn thịt thô to, gân xanh nổi lên. Quy đầu còn chưa ra khỏi bao thịt. Cô hơi mím môi, nhẹ nhàng vuốt trêи đỉnh quy đầu. Dần dần tiết ra chất dịch nhờn.

Vài giây sau, động tác lưu loát lột bao quy đầu xuống. Lộ ra quy đầu đỏ hồng, cực kì đáng yêu.

" A...... Ưm.... :" Lam Mạc bị lọt quy đầu, khiến hắn vừa đau vừa sướиɠ. Nhịn không được mà kêu rêи.

Huyên Huyên ra tốc vuốt ve côn thịt. Sau đó cô cúi thấp đầu xuống, mở cánh môi hồng ướt át của mình ra, đưa côn thịt vào miệng mà ngậm chặt.

Chiếc lưỡi điêu luyện, ɭϊếʍ từ thân côn thịt quấn chặt trở lên quy đầu. Hai cánh môi phối hợp ngậm thật chặt côn thịt, không ngừng tiết ra nước bọt bôi trơn.

Lam Mạc bị cô liên hồi ɭϊếʍ ʍút̼ tới thân trí đảo điên. Hắn kịch liệt thở dốc ra. Hai tay nắm lấy đầu tóc mềm mượt của Huyên Huyên mà ấn sâu vào háng hắn.

"Ha.... Hưm...... Ư....... Mmm..... :" Lam Mạc nhịn không được mà rêи rĩ, hắn cảm giác được miệng lưỡi của cô đảo liên hồi. Côn thịt tiến sâu vào trong cổ họng, trực tiếp bị bóp tới chặt.

Vài phút sau, kɧօáϊ cảm tiến tới. Côn thịt ở trong miệng giật giật, run rẩy không ngừng.

Hắn ấn đầu Huyên Huyên sâu hơn, côn thịt bắn ra toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong miệng Huyên Huyên.

Hắn thở ra nhẹ nhõm, nhìn Huyên Huyên với ánh mắt xấu hổ. Ngượng ngùng, còn không quên nhắc nhở.

" Cô... Cô.. Nhã ra..... Bắn được ra hết, hắn cảm thấy đây là thiên đường mà.

" Cậu chủ! Cậu ra thật nhiêu nha, bất quá tôi nuốt hết rồi :" Huyên Huyên nói xong, còn đưa ngón tay lên ɭϊếʍ ʍút̼, tỏ vẻ thèm thuồng.

Hành động này kϊƈɦ thích tới tâm hồn ngây thơ của Lam Mạc, ác nữ này còn nuốt thứ hắn mới bắn ra. Còn tỏ ra mình ăn chưa đủ?

Lam Mạc bị kϊƈɦ thích, hắn liền ôm chặt lấy Huyên Huyên, luồn lưỡi của mình ɭϊếʍ ʍút̼ cái lưỡi của Huyên Huyên còn vương lại tϊиɦ ɖϊƈh͙.

Hai người dây dưa, ɭϊếʍ ʍút̼ một hồi lâu. Tới khi tϊиɦ ɖϊƈh͙ được hai người nuốt hết, vừa buông nhau ra.

Lam Mạc ngơ ngẫn mê man thở dốc. Hắn không hiểu tình ɖu͙ƈ nam nữ ra sao. Nhưng làm chuyện này quá sướиɠ. Cho tới khi cửa bị Lam Bình gõ liên hồi.

" Cốc cốc "...

" Mạc Nhi! Trần tiểu thư mau xuống đung bữa. Hai người làm cái gì mà lâu vậy?

Lam Mạc xấu hổ, cuối cùng hắn đều bị ác nữ này ăn sạch. Hắn không được tự nhiên mà nói vọng ra.

" Được con xuống ngay đây :"

Huyên Huyên nhếch miệng cười sáng lan, tự nhiên cột lại tóc của mình. Giống như chuyện cô ăn qua hắn chưa từng xảy ra vậy.

Tới Khi Lam Mạc xuống, Lam Bình thấy con trai mình có dị tượng, ông tủm tỉm cười lên tiếng hỏi.

" Con cùng Trần tiểu thư chơi trò gì, mà mồ hôi nhễ nhại vậy?

Lam Mạc liếc mắt nhìn Huyên Huyên thấy cô im lặng dùng cơm. Tròng lòng hắn bộp chộp như gái bị chơi mà xù tiền.

" C...on... Con tập thể ɖu͙ƈ..! Chống đẩy... :" nói xong hắn cũng úp mặt vào bàn, tập trung ăn cơm.

" A.. Thì ra chống đẩy :" Lam Bình nói, mà trêи mặt ý cười nồng đậm . biểu thị Huyên Huyên làm rất tốt.

Chân của Huyên Huyên vươn ra, ma xát lên côn thịt sớm đã mềm của Lam Mạc. Bất giác hắn dừng động tác ăn lại, trừng mắt với cô.

Huyên Huyên làm như không thấy, mặt không có biểu tình gì. Tiếp tục ăn cơm, chân vẫn đưa đẩy dưới háng hắn.

Vài giây sau, côn thịt đã cứng trở lại, chất dịch còn thấm ướt qua lớp quần . Năm đầu ngón chân bóp chặt niết lên đỉnh quy đầu.

" Bộp... Ưmm :" Lam Mạc không nhịn được mà dằn bắt cơm xuống, sắc mặt xịu lơ trêи bàn.

" Mạc Nhi! Con sao vậy ? Thức ăn không hợp khẩu vị sao? :" Lam Bình trực tiếp mở miệng hỏi.

Lam Mạc nhíu chặt mày, chân của Huyên Huyên không ngừng bóp chặt, niết lên xuống liên hồi . Cô ma xát vài lần, liền cảm thấy quần hắn đã ướt đẫm, côn thịt lại bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ lần thứ hai

" K.. Hông.. Không ! Rất ngon .

Lam Bình thở dốc ra trả lời, hắn không ngờ trước mặt ba hắn. Mà cô cũng dám làm...

Ăn xong bữa cơm, hai người trở lại lên lầu, vừa tới phòng Lam Mạc đã gục trêи giường khóc không thành tiếng.

Huyên Huyên mặc kệ hắn, dù sao cũng là hài tử mãi chưa lớn. Cô lấy từ trong túi áo ra bao thuốc, rút ra một điếu, đứng trước cửa xổ hút.

" Ai cho cô hút thuốc ở trong phòng tôi :" Lam Mạc ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn Huyên Huyên, cánh mũi hớn khẽ run run xụt xịt.

" Cậu chủ! Cậu khóc cái gì? Tôi đâu có ăn thịt cậu, hay đánh gãy chân cậu bao giờ đâu?

Huyên Huyên vẫn lạnh lùng hút thuốc, đúng là cô không có có đánh tên tiểu thịt tươi này, mới có trói hắn duy nhất hai lần.

" Ai.. Ai khóc , là bụi bay vào mắt thôi :" Lam Mạc vội vàng dụi mắt, lau sạch nước mắt sắp sửa tuôn rơi.

Huyên Huyên không trả lời hắn, mà cô cười khanh khách. Hắn đang lừa con nít ba tuổi sao? Trong phòng thì làm gì có bụi. Nhìn tên nhóc ủy khuất cũng thật đáng yêu.

Lam Mạc sắc mặt đỏ bừng, hít hít cái mũi đỏ hồng. Hắn lấy tự tin hỏi Huyên Huyên.

" Cô... Có phải cô thích tôi rồi phải không? Tôi muốn cô trả lời thành thật.

" Cậu chủ vì sao cậu hỏi tôi cái này? :" Huyên Huyên rứt khoát hỏi lại, quả thật cô có chút hứng thú với thiếu niên chưa trưởng thành này.

" Vì.. Vì cô đã ăn sạch tôi rồi! Trong Sách nói, chỉ có yêu nhau hay người đó thích mới làm như vậy...

" Cô trả lời đi, có phải cô thích tôi rồi hay không? : " Lam Mạc gấp gáp muốn biết câu trả lời từ cô, nếu như cô ấy thích hắn .

Thì hắn bớt ủy khuất hơn, còn không phải. Mà chỉ đùa bỡn, hắn sẽ hận chết cô. Dám đùa giỡn với tâm hồn mỏng manh này.

Huyên Huyên dập tắt điếu thuốc, gật đầu : " Phải tôi thích cậu "

Nháy mắt sắc mặt hắn đã đỏ bừng . Sau đó khóc thật lớn vùi đầu vào lồng ngực Huyên Huyên mà mếu máo.

" Tôi biết mà, tôi biết cô yêu thầm tôi mà... Tôi không bị đừa giỡn hu hu hu

" Tôi không quan tâm cô lớn hơn tôi, 8 hay 9 tuổi. Tôi không quan tâm

Lam Mạc vừa khóc, lắc đầu liên hồi. Nước mắt đẫm cả áo sơ mi của Huyên Huyên.

Huyên Huyên muốn bật cười trước bộ dáng này của hắn, cô nhẹ nhàng xoa đầu lên tiếng.

" Ồ, tôi cũng không quan tâm tuổi tác. Phía dưới của cậu chủ dùng được, tôi liền thích.

" Cô......

" Cô cái gì? Cậu dựa vào ngực tôi, có thấy thoải mái hay không ?

Lam Mạc giật mình, ngẩng đầu lên nhìn cô. Gương mặt ướt nhòe nước mắt. Nước bọt lẫn nước mắt thấm trêи áo Huyên Huyên, khiến cô cảm thấy độ dính dính.

" Xin... Xin lỗi! Tôi không cố ý.... :" Lam Mạc rụt cổ lại, quả thật dựa vào ngực cô rất thoải mái, còn hít được hương ngọt ngào.

Không đợi cho hắn rứt lời ,Huyên Huyên vật ngã Lam Mạc xuống dưới giường. cúi đầu hôn lấy hắn, 4 cánh môi giao nhau, tạo lên cảm giác tê dại . Me luyến không muốn buông.

Huyên Huyên tham lam ʍút̼ ɭϊếʍ cánh môi hắn, giống như mình đang ăn bánh ngọt. Càng ʍút̼ càng thấy ngọt.

Lam Mạc ủy khuất, lúc nào cô cũng là người chủ động. Còn hắn luôn luôn vào thế bị động, hắn hôn lên chóp mũi cô, lí nhí lên tiếng.

" Chị.....ơi... Anh hơi khó chịu trong lòng.

" Phụttttttttt.... " Huyên Huyên bật cười, đây là cái xưng hô kiểu gì đây?

Huyên Huyên cười cười :" Cậu chủ ,cậu khó chịu ở chỗ nào? Cậu không sợ tôi ăn sạch cậu sao?

Trêи mặt hắn nóng lên, nhỏ giọng phản bác :" Hừmm ! Còn chưa biết ai ăn ai đâu ?

Huyên Huyên cười nham hiểm, không báo trước liền luồn tay vào quần Lam Mạc . Tay nắm chặt lấy côn thịt sớm đã căng trướng, nóng hổi.

Đầu ngón tay ấn ấn lên quy đầu, sau đó vuốt liên tục. Huyên Huyên vuốt liên hồi, Lam Mạc đã rêи ra một tiếng xuất tinh dinh đầy tay Huyên Huyên.

Cô rút tay ra ,đã sớm dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙. Đưa lên trước miệng Lam Mạc , ra lệnh.

" Hự~~~ "

" Tự mình ɭϊếʍ sạch sẽ đi : " Tay Huyên Huyên đưa tới gần hơn, tiếp tục nói :" ɭϊếʍ cho sạch sẽ vào "

Lam Mạc ủy khuất, gương mặt hồng hồng ngoan ngoãn cúi đầu xuống. Vươn đầu lưỡi ra ɭϊếʍ tϊиɦ ɖϊƈh͙ dính trêи tay Huyên Huyên.

Lúc này Huyên Huyên cảm giác, mình giống như đang huấn luyện thú cưng. Chiếc lưỡi nham nhám ɭϊếʍ trêи khớp ngón tay tới tê dại.

Lam Mạc nhanh chóng ɭϊếʍ hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ tanh tưởi vào trong miệng, hắn không nuốt mà trực tiếp dán môi mình vào môi của Huyên Huyên.

Chiếc lưỡi đảo tϊиɦ ɖϊƈh͙ sang miệng của cô, hai người nuốt hết mớ tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong miệng. Môi lưỡi điên cuồng giao nhau, nước bọt tiết ra nhiễm đầy mặt.

Huyên Huyên liếc mắt thấy trêи đầu ngón tay còn dính một chút tϊиɦ ɖϊƈh͙, cô liền nhét vào miệng hắn.

" Tiếp tục ɭϊếʍ đi "

Lam Mạc xấu hổ, hắn như thể đổi tính nết, ngoan như cún bắt đầu ɭϊếʍ ʍút̼ ngón tay của Huyên Huyên . Hắn ɭϊếʍ tới mức lưỡi quấn chặt lấy ngón tay cô.

Huyên Huyên nhíu mày thở dốc ra, tay kia xoa xoa côn thịt đang trướng tới cực đại.

" Ưm... Ha....ưm.. Ư.... Cậu chủ, ngoan lắm... ɭϊếʍ nữa đi.

Lam Mạc mở to mắt trừng Huyên Huyên, hắn bất mãn lên tiếng : " Chị! Gọi tôi là anh.... Không thì A Mạc ~~~

" Được ! được A Mạc.. Anh giỏi lắm... ɭϊếʍ thật ngoan.

Huyên Huyên vừa xoa côn thịt hắn, miệng không ngừng thở dốc ra...

Lam Mạc khó chịu, hắn muốn nhiều hơn nữa, phải nhiều hơn nưa. Hông và ʍôиɠ không tự giác mà đẩy từng nhịp ở lòng bàn tay Huyên Huyên.

" Chị ơi... Anh muốn... Muốn.... Chị cho anh đi.... :" Lam Mạc rêи rĩ, thở hổn hển, hắn không thể nào chịu đựng nổi nữa.

Bất chợt Huyên Huyên bóp mạnh côn thịt, vuốt ngược lên trêи, gia tốc lực nhanh hơn.

" A... Ưmm... Đừng nhanh như vậy... Không xong rồi... :" Lam Mạc bị kɧօáϊ cảm đánh tới, hắn không kiềm chế được mà la lên.

" A Mạc ~~ Không được.. Anh còn chưa đủ 18 tuổi.... :' "Huyên Huyên thành thật nói, đúng là cô không nỡ vắt cạn tiểu thịt tươi này,

Lại còn rất sợ mang trêи lưng tội danh, giao cấu với trẻ vị thành niên.

" Chị.... Anh sẽ không nói cho ai biết.... Chị, ăn anh đi... :" Lam Mạc dùng bộ mặt tội nghiệp nhất, nhìn Huyên Huyên.

Bộ mặt hắn non nớt, nhiễm đầy tình ɖu͙ƈ. Cô nhìn không thể nào cầm lòng được.

Huyên Huyên vỗ vào tay Lam Mạc tươi cười nói :" A Mạc~~ thôi nào, đừng muốn lớn nhanh như vậy.

" Tới khi a A Mạc đủ tuổi, tự động tôi sẽ chỉ dẫn cho A Mạc biết tình ɖu͙ƈ nam nữ.

Lam Mạc tức giận, khóc òa lên. Hắn hất tay Huyên Huyên ra mếu máo nói. " Chị.. Chị cuối cùng vẫn khinh thường tôi còn nhỏ.

" Tôi nói cho chị biết, bạn gái tôi có đầy. Tôi muốn biết tình ɖu͙ƈ nam nữ cũng không cần tới chị

" Chị đi đi. Cút khỏi mắt tôi.

Rứt lời, không kịp cho Huyên Huyên lên tiếng . Lam Mạc đã ôm mặt ngồi vào xó xỉnh khóc thút thít.

Hắn tức giận, rõ ràng cô ấy thích hắn. Hắn cầu cô ăn hắn đi, thì cô lại không ăn hắn.

Đồ ác nữ, đồ ɖâʍ nữ. Nữ nhân hư hỏng, hắn cầu cô ăn hắn , mà còn làm bộ làm tịch.

Nữ Nhân hư hỏng này chêu chọc cho con chim bé nhỏ lên. Rồi lại không chơi nó, nữ nhân đáng ghét .

Trong lúc tức giận, Lam Mạc chạy vào phòng học. Lôi ra một đống thư tỏ tình, chọn bừa một cái, rồi ấn số người đó bắt đầu gọi.

" Ngọc Nhi , bây giờ tớ muốn cậu làm bạn gái của tớ. Cậu có đồng ý hay không ?

Lam Mạc vừa nói, cánh mũi xút xịt hít hít vào. Hắn muốn chọc tức Huyên Huyên, xem cô có ghen hay không.

" Được tớ đồng ý :" Giọng cô gái bên kia, nhanh chóng đáp ứng. Nghe ra rất vui sướиɠ.

Sáng hôm sau, hắn tới cổng trường đã thấy người con gái tên Ngọc Nhi. Thực chất ngoại hình bình thường, không xinh đẹp chỉ có chút đáng yêu.

Lam Mạc cắn môi, liếc mắt nhìn Huyên Huyên. Sau đó nắm tay Ngọc Nhi bước vào lớp, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

Ngọc Nhi bên cạnh thì tràn ngập hạnh phúc, không tin sự thật này. Nam thần trong trường hiện tại là bạn trai của cô.

Vài phút sau Lam Mạc hướng Huyên Huyên ,mà mở miệng hỏi :" Bạn gái tôi xinh đẹp không?

Huyên Huyên nhìn hắn hành động, giống con nít. Tưởng làm vậy thì cô ghen sao ? Không có chuyện đó đâu.

" Quả thật rất dễ thương ! Cậu chủ rất có mắt nhìn người :" Huyên Huyên rất tự nhiên mà khen tấm tắc.

Lam Mạc khổ sở, lại đỏ mặt. Hắn chỉ muốn cho nữ nhân hư hỏng này ghen, vậy mà ngược lại. Chính mình đau lòng muốn chết.

Huyên Huyên thấy hắn trực chã muốn khóc. Cô vội vàng lên tiếng.

" Cậu chủ không cần có bạn gái, vui tới mức xúc động muốn khóc chứ? Có bạn gái cậu phải cười nha.

Lam Mạc nhịn không được nữa, nước mắt tuôn rơi như mưa. Hắn đau lòng muốn chết đi được. Trái tim nữ nhân hư hỏng này, làm bằng sắt đá sao?

Lam Mạc đau lòng, vội vàng lau nước mắt. Xoay người vào lớp, hắn sợ nói chuyện thêm với Huyên Huyên lúc nữa. Nhịn không được mà ngất đi.

Huyên Huyên chạy theo sau, tay còn cầm khăn giấy đưa cho Lam Mạc : " Cậu chủ, khóc cái gì lau nước mắt đi.

" Cậu không sợ các bạn học, lẫn bạn gái chê cười sao?

" Ai cần cô lo.... huhuhu :" Lúc này Lam Mạc khóc càng to hơn, hắn úp mặt xuống bàn mà rấm rức.

Miệng lẩm bẩm nhỏ xíu :" Anh chỉ xin chị.. Ăn anh đi mà.....oaooao.

" Anh không có thích người con gái Ngọc Nhi kia.... Chị ăn anh đi... Tới khi anh lớn hơn liền.....

" Liền sao? Huyên Huyên hứng thú hỏi...

" Chị... Ăn xong anh... Đợi anh lớn... Chúng ta liền kết hôn....

" Ăn anh khiến chị khó khăn tới vậy sao?

Huyên Huyên :"....."

Huyên Huyên nhịn cười tới đau bụng. Tên tiểu thịt tươi này quá dễ thương rồi. Đáng yêu quá đi....

Huyên Huyên lẳng lặng đi ra ngoài, dù sao việc này vẫn cần thời gian. Lam Mạc còn quá nhỏ, cô càng không thể lợi dụng khi hắn còn bồng bột do tuổi trẻ được.

Càng không được nghe theo cái hệ thống không tiết tháo kia.

Lam Mạc thấy Huyên Huyên đi ra ngoài, hắn càng khóc lớn hơn. Mặc kệ cho giáo viên, dỗ thế nào cũng không được.

Lam Mạc uất ức, hắn nghĩ cô là nữ nhân hư hỏng. Ăn sạch hắn, rồi rũ bỏ trách nhiệm . Cả một buổi gì học hắn không thấy Huyên Huyên, tới khi tan học cũng không thấy cô.

Lam Mạc đứng chờ đợi ngoài cổng trường, cho tới khi có người tới đón. Hắn vừa vui mừng không lâu, thì mở cửa xe lên không thấy bóng hình quen thuộc. Bất giác mặt lại trùng xuống .

Hắn nghĩ, chắc cô đã về lại Lam Gia. Nên hít vào một hơi , định bụng khi về nhà sẽ mắng cho cô một trận . Thân làm vệ sĩ mà không theo sát hắn từng bước.

Lam Mạc về tới nhà , hắn nhanh chóng chạy vào bên trong. Việc đầu tiên là tìm bóng dáng của Huyên Huyên, nhưng không thấy đâu.

Chỉ có mình Lam Bình đang ngồi uống trà, hơn nữa sắc mặt không tốt cho lắm. Không đợi cho Lam Mạc lên tiếng, Lam Bình đã mở miệng trước.

" Mạc Nhi, con tim ai? Trần tiểu thư sao? Cô ấy đã xin nghỉ việc rồi.

" Có phải con chọc tức cô ấy rồi không ?

Lam Mạc trợn mắt há miệng, đáng nhẽ người bị chọc tức là hắn mới phải. Hắn không tức chết thì thôi đi, cớ gì nữ nhân hư hỏng đó lại bỏ đi?

" C... On.. Con không có! Cô ấy chỉ nghĩ phép ngày hôm nay thôi phải không ba? :" Lam Mạc run run lên tiếng hỏi.

" Cạch ~~~ "

Lam Bình đặt ly trà hơi mạnh xuống, ông thành thật trả lời :" Không! Trần tiểu thư nghĩ hẳn.

" Ba sẽ cố gắng tìm vệ sĩ khác cho con :"

Lam Mạc nghe ba mình nói, như sét đánh ngang tai. Hắn ngây ngốc như người mất hồn trở lên phòng.

Khắp người phủ kín chăn, khóc rấm rức. Hắn hận cô, hận cô tới phá nát tâm hồn trong sáng của hắn, rồi bỏ đi không nói gì .

Bỗng nhiên Lam Mạc bật dậy , hắn chợt nghĩ. Có phải chính mình có bạn gái, nên chọc giận cô bỏ đi rồi?

Trước mặt hắn thì cô cứng cỏi, tỏ ra không sao. Hắn lại luôn miệng đuổi cô cút đi, có phải hắn đã sai rồi không?

Lam Mạc quyết định gọi cho Ngọc Nhi. Nói lời chia tay , người bạn gái , mới quen một ngày !

Hắn nhớ ra mình không có số điện thoại của Huyên Huyên, càng không biết địa chỉ nhà. Hắn không biết gì về cô ngoài cái tên Huyên Huyên.

Lam Mạc lại úp mặt vào gối, khóc rống lên.

Lúc này Huyên Huyên đang, ngồi điền một đống thông tin. Một bên lại nghe hệ thống lãi nhãi bên tai.

[...] Ký chủ, sao cô thích tự làm khổ bản thân vậy. Nam chủ cho vắt cạn thì cô cứ vắt đi.

" Bổn cô nương không muốn, giao cấu với trẻ vị thành niên.

[...] Lần đầu tiên ta ký kết với một người ngốc như cô.

Huyên Huyên mặc kệ hệ thống, còn mình tập trung vào điền thông tin. Cô dự định xin làm giáo viên tại trường của Lam Mạc, nhưng là vào hai năm sau.

Khi đó Lam Mạc đã đủ 18 tuổi. Cô có vắt cạn hắn, cũng không thấy áy náy trong lòng.

Ngày tháng cứ như vậy trôi qua, Lam Mạc như trở thành con người khác. Hắn ít nói , không cười. Thậm trí không thân cận con gái, tránh như tránh tà.

Trong trường học, các đồng học gọi hắn với biệt danh. Hoàng tử băng lãnh.

___________2 năm sau.

Lam Mạc lúc này đã trưởng thành hơn, thân hình cao 1m8 . Gương mặt trầm tĩnh không phù hợp với độ tuổi của mình.

Hắn nhìn lên bầu trời trong xanh, hôm nay là ngày khai giảng . Hắn đã 18 tuổi, nữ nhân hư hỏng kia cũng rời xa hắn 2 năm rồi.

Trong 2 năm này, Lam Mạc có năn nỉ Lam Bình cho số điện thoại, hay địa chỉ nhà. Hắn cật lực tìm, nhưng khi đến . người đã dọn đi từ bao giờ, số điện thoại không liên lạc được.

Giống như trêи thế giới này , không hề tồn tại người con gái Huyên Huyên nào.

Bất ngờ, cánh tay hắn như có người kéo thật mạnh. Lôi hắn đi về phía phòng để dụng cụ. Lam Mạc kịp hồi thần lại, hắn ngẩn ngơ khi nhìn thấy bóng lưng quen thuộc này.

Lam Mạc cố gắng, đẩy cánh tay xinh đẹp kia ra. Nhưng nhận lại một câu nói, khiến hắn vừa mừng vừa hận. Nước mắt nhịn 2 năm không khóc, bây giờ lại lăn dài trêи má.

" Cậu chủ ! Không muốn ăn đòn thì theo tôi :" Huyên Huyên quay đầu lại, cười dạng rỡ với hắn.

Khi tới nơi, cô đẩy ngã Lam Mạc xuống đất. Nhanh chóng ngồi đè lên thân hình rắn chắc, hệt như cảnh tượng như lần đầu tiên cô đè hắn.

" Nữ nhân hư hỏng, ai... Ai cho em cái quyền, được đè lên người tôi.. :"

Lam Mạc xấu hổ nước mắt tuôn rơi, hắn nghiêng đầu tránh né ánh mắt của Huyên Huyên.

Huyên Huyên buồn cười, đã hai năm rồi. Mà tên nam chủ này vẫn thích khóc, vẫn đáng yêu như ngày nào.

Cô nhẹ nhàng cúi đầu xuống, vươn lưỡi ra ɭϊếʍ hết nước mắt trêи gương mặt Của hắn.

" Cậu Chủ! Sao không gọi chị nữa? .

"Tôi... Tôi đã lớn, ai cao hơn làm anh... :" Lam Mạc xấu hổ, lắp bắp nói.

"Được! Vậy để em xem , nơi kia của A Mạc đã lớn hơn hay chưa....

Rứt lời Huyên Huyên cởi phăng chiếc quần dài ra, bàn tay vươn ra cầm lấy côn thịt mềm xìu. Chỉ vuốt ve vài lần đã bành trướng, cao ngạo chào hỏi cô.

" Ưmmm....em.. Em đừng có đùa bỡn tôi nữa, đồ nữ nhân ɖâʍ đãng.. Em.. Em thả nó ra.

" Ồ " A Mạc nói đúng, cả đời này tôi chỉ đùa bỡn mình cậu. :"

Huyên Huyên không tiết tháo mà nói, còn thuận tiện cởi sạch đồ trêи người mình, lẫn Lam Mạc ra. Cô ra lệnh.

" A Mạc lớn rồi! Có muốn biết tình ɖu͙ƈ nam nữ không?

Lam Mạc xấu hổ gật đầu. Ánh mắt mắt dán chặt lên hai иɦũ ɦσα trắng như tuyết, no đủ đang vểnh lên. Bất giác cổ họng lẫn môi khô đắng .

" A Mạc! Ngực em trướng quá, anh mau ɭϊếʍ nó đi. Hút hút đi.....

Lam Mạc như trúng bùa ngãi, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt đê mê nổi lên tầng hơi nước. Hai tay tự động chụp lấy hai иɦũ ɦσα Huyên Huyên.

Mạnh bạo xoa nắm, miệng hung hăng gặm xuống. Hút ɭϊếʍ, hàm răng cắn nhẹ lên núm иɦũ ɦσα.

"Ưm.. Ư... Phải rồi cậu chủ ngoan lắm... ɭϊếʍ nữa đi..:

Huyên Huyên thở ra rêи rĩ, cô quét lưỡi xung quang vành tai hắn, ɭϊếʍ dần xuống cổ rồi yết hầu.....

Sau đó càn quét, khuấy đảo bên trong miệng. Hai lưỡi quấn chặt lấy nhau, nuốt hết nước bọt tiết ra.

Huyên Huyên nắm chặt côn thịt. Không ngừng vuốt lên xuống, tốc độ nhanh mạnh hơn. Phút chốc côn thịt giật giật bắn tinh khí đầy tay cô.

Huyên Huyên dơ tay lên, cảm nhận chất dịch nhớp nháp dính dính. Cô đưa ra trước mặt Lam Mạc.

" A Mạc ~~ Ăn hết đi, của anh đấy.

Lam Mạc trợn mắt lớn lên, hắn thở hỗn hển bế Huyên Huyên ngồi vào trong lòng. Côn thịt cứng nóng chọc chọc vào bụng cô.

Hắn cầm tay dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Huyên Huyên, xoa lên hai иɦũ ɦσα cô.

Sau đó, hắn cúi xuống ɭϊếʍ ʍút̼ tới cẩn thận... Tay bên kia không ngừng véo, lôi kéo núm иɦũ ɦσα của cô.

" A... Đúng rồi... Ân....hưm....gặm nữa đi A Mạc.. Hưm.........

Huyên Huyên rêи rĩ, ʍôиɠ không ngừng ma xát trượt lên xuống trêи thân côn thịt. ɖâʍ dịch lẫn mật dịch tiết ra ướt nhẹp hạ thân Lam Mạc.

" Em....em đừng ngoáy ʍôиɠ nữa.. Anh sẽ ra mất......Huyên Huyên... Em em..rêи to như vậy, sẽ có người nghe thấy....

" Em mặc kệ, đã nhịn hai năm rồi. Ai thấy mặc kệ.

Lam Mạc vui mừng, vậy có nghĩa cô cũng giống hắn. Trong hai năm này đều không quen một ai....

Hắn ɭϊếʍ xung quanh núm иɦũ ɦσα. , sau. Đó hút hút chất ngọt ngào tiết ra từ иɦũ ɦσα Huyên Huyên. Tay bên kia không ngừng nhào nặn, rồi lại đổi bên để hút.

Lam Mạc xấu hổ, hắn nhẹ nhàng đưa ngón tay xuống thăm dò tiểu huyệt. Vừa mới chạm vào khiến hắn nhảy dựng lên.

Tiểu huyệt đã sớm ướt đẫm, còn nóng đến kì lạ. Hai người không một mảnh vãi quấn chặt lấy nhau, Trong phòng tỏa ra mùi đậm chất tình ɖu͙ƈ.

Lam Mạc ɭϊếʍ hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ dính trêи иɦũ ɦσα Huyên Huyên. Hắn ôm chặt lấy người cô , thở tới hổn hễn.

Huyên Huyên bị hắn ɭϊếʍ ʍút̼ một hồi, cả người nóng rực lên. Thật muốn nhét côn thịt cực đại kia vào trong mà nhấp, nhưng phải từ từ. Dù sao cũng là lần đầu của hắn.

Côn thịt mới ra, bây giờ vẫn cứng như chày. Huyên Huyên cười tủm tỉm, ngọt ngào bói.

" A Mạc~ Để tôi nếm thử xem, hai năm rồi. Chỗ này có ngon như lúc trước nữa hay không.

Rứt lời, cô xoay người lại tiểu huyệt úp vào mặt Lam Mạc, miệng ngậm lấy côn thịt thô to.

Hai cánh môi kẹp chặt lấy côn thịt, lưỡi bên trong không ngừng ɭϊếʍ từ trêи đỉnh quy đầu, quấn chặt thân côn thịt , nước bọt không ngừng tiết ra.

Lúc này đại não Lam Mạc như bùng nổ, hắn thở gấp gáp. Mũi còn không ngừng hít hà mùi nồng nồng ở tiểu huyệt. Hắn bạo dạn, ɭϊếʍ quét ngang cánh hoa phấn nộn.

ɖâʍ dịch chảy ra càng nhiều, Lam Mạc tham lam nuốt hết xuống bụng, hắn đâm lưỡi vào sâu bên trong tiểu huyệt . Không ngừng khuấy đảo.

Huyên Huyên sung sướиɠ, co rút tiểu huyệt lại, bóp chặt cái lưỡi nham nhám của Lam Mạc. Tốc độ ɭϊếʍ ʍút̼ côn thịt nhanh hơn, ngón tay cô vuốt ve nơi cúc huyệt của hắn.

" A.... Ưmm...hưm.... Đừng.. Chỗ đó rất nhột... Hưm.... :" Lam Mạc bị đụng vào nơi nhạy cảm, hắn thở ra rêи rĩ lớn hơn.

Hông không tự giác được mà ưởn lên, muốn côn thịt vào sâu bên trong miệng Huyên Huyên hơn..

Hai người thay phiên ɭϊếʍ ʍút̼ lẫn nhau, kɧօáϊ cảm không ngừng dâng lên. Lam Mạc đút tay vào bên trong tiểu huyệt, ngón tay kia xoa xoa hoa đế.

" Ư... Ân..... Ngô.......A... Thật ngứa :" Huyên Huyên rêи rĩ, cảm giác tiểu huyệt nóng tới khẩn trương.

Miệng cô không ngừng, tham lam ʍút̼ chặt lấy côn thịt thô dài gân guốc, cho sâu vào trong cổ họng mình.

Lam Mạc chịu không nổi nữa, hắn tác hai đùi Huyên Huyên ra. ɭϊếʍ láp khắp đùi trắng nõn.

Ba ngón tay cho hết vào tiểu huyệt chật hẹp thọc ra vào liên tục. ɖâʍ dịch không ngừng chảy ra như suối.

" A... Hưmm.... Thật ngứa..... A Mạc thật giỏi.. Ưm.. :" Huyên Huyên thật sự không chịu nổi, cảm giác kɧօáϊ cảm rơi tê dại này, cô cần thứ to hơn nhét vào....

Huyên Huyên liên tục nhấc ʍôиɠ lên, ma xát lên xuống giữa ngón tay của Lam Mạc. ɖâʍ dịch chảy xuống ướt cả mặt hắn

Cô không chịu được nữa, buông côn thịt ra. Chính mình ngồi lại lên trêи người Lam Mạc. Tay cầm côn thịt, ấn quy đầu vào giữa miệng tiểu huyệt, hung hăng ngồi xuống.

"A...... Ha......" Lam Mạc hít thở không thông rêи rĩ, hắn lần đầu cảm giác được côn thịt bị vật ướt nóng. Kẹp chặt tới đau.

Hắn nghe thấy Huyên Huyên nhịn đau. Cũng bắt đầu phối hợp, tay vân vê núm иɦũ ɦσα ,tạo cảm giác thoải mái giúp cô bớt đau.

Tay còn lại xoa xoa hoa đế. Hông và ʍôиɠ hắn nhỉnh lên chậm dãi nhấp, giúp cô quen dần với côn thịt.

Huyên Huyên nhấc ʍôиɠ lên, máu tươi lẫn ɖâʍ dịch chảy xuống. Sau đó cô lại tiếp tục ấn côn thịt vào, ngồi xuống.

Vài phút sau cơn đau qua đi, kɧօáϊ cảm quen thuộc liền đánh úp tới. Huyên Huyên nhẹ nhàng lắc ʍôиɠ, lên xuống.

" A.... A.... Sướиɠ.... A Mạc...của anh lớn thật... Thật ấm...

Huyên Huyên không ngừng lắc ʍôиɠ mình tới mỏi. Cô nhìn Lam Mạc nằm rêи rĩ hưởng thụ. Cô gia tốc lắc ʍôиɠ nhanh hơn.

" Ư.....ư... Chị.... Chậm thôi... Anh ra... Mất.... : " Lam Mạc xoa hai иɦũ ɦσα Huyên Huyên mạnh hơn, hắn rêи rĩ kϊƈɦ tình. Sữa rĩ ra nhiễu ướt cả tay hắn...

" A Mạc....tới phiên anh động đi... :" Huyên Huyên mệt phờ, thở ra. Tuy cả thân thể thả lỏng, nhưng tiểu huyệt vẫn gắt gao ʍút̼ chặt côn thịt bên trong.

Lam Mạc lật ngược trở lại, đưa hai chân Huyên Huyên lên vai. Hắn mím chặt môi, thúc hông thật mạnh.

Khiến quy đầu đâm thọc mạnh mẽ xuyên qua hoa tâm, chạm tới vách t.ử ƈυиɠ. Hắn run rẩy, cảm nhận được tiểu huyệt không ngừng co thắt, ɭϊếʍ ʍút̼ côn thịt của hắn...

"Ân.... A...a...... A Mạc... Nhanh lên, đâm mạnh vào.. Em ngứa quá.....

Lúc này Huyên Huyên hoàn toàn chìm trong tình ɖu͙ƈ, eo không ngừng vặn vẹo như con rắn nhỏ. Hông hơi hẩy lên cao. Hai tay tự chơi đùa hai иɦũ ɦσα mình.

Lưỡi vươn ra ɭϊếʍ lấy cánh môi khô khan, Lam Mạc nhìn hình ảnh ɖâʍ mị này của Huyên Huyên. Hắn cúi đầu xuống ngậm lấy cánh môi của cô.

Hai tay to lớn giữ chặt eo nhỏ. ʍôиɠ không ngừng thúc mạnh vào như vũ bão, đâm mạnh tới đâu . Tiểu huyệt gắt gao hút chặt vào, như không muốn côn thịt rời đi.

" A... Ha..... Chị.... Kẹp em thật chặt...ưm......hưm... Em chơi chết chị..

" Nữ Nhân hư hỏng này "

Lam Mạc vừa hét lên, động tác đâm vào mỗi lúc càng sâu hơn. Hắn hận không thể nào mà xỏ xuyên qua cái tiểu huyệt ɖâʍ đãng này.

Huyên Huyên nắm chặt ga giường, hứng trọn cơn vũ bão của hắn. Lam Mạc động tác đâm thọc nhanh dần. Tới mức hai viên bi cũng đánh vào bên ʍôиɠ Huyên Huyên.

Lần đầu Lam Mạc được hưởng mùi vị nữ nhân, hắn nơi nào cũng vân vê sờ soạng Huyên Huyên.

Tới khi hắn gắt gao ôm chặt lấy cô thọc côn thịt thêm vài chục lần. Khiến cho Huyên Huyên tê dại toàn thân.

ɖâʍ dịch chảy ra ướt nhiễm cả mảng ga giường. Lam Mạc đang đà sung sướиɠ, hắn không kìm nén được .Đâm thọc côn thịt ở bên trong tiểu huyệt tới long trời lỡ đất.

Huyên Huyên rêи rĩ tới mệt, cố gắng hít thở không khí. Hai tay ôm chặt hông của Lam Mạc, cô thật kinh ngạc về độ mạnh và sức bền bĩ của Lam Mạc.

Hắn vẫn giã cô như giã gạo, toàn thân hắn nổi lên cơ bắp. Gồng người lên, hông không ngừng thúc côn thịt cực đại vào, hệt như giã thú thèm thịt.

"Lam Mạc.... Đừng.... Đừng.. Aaaa... Aa....:" Huyên Huyên bị côn thịt đâm tới điểm G, kɧօáϊ cảm không ngừng tăng vọt lên.

Miệng rêи la van xin, Lam Mạc lúc này bị tình ɖu͙ƈ làm mờ đi lý trí. Hắn thấy cô rêи la, càng kϊƈɦ thích ɖu͙ƈ vọng của hắn hơn.

Hắn túm chặt lấy tay Huyên Huyên, miệng cúi xuống cắn ʍút̼ hai иɦũ ɦσα đang chảy sữa.

Phía dưới côn thịt vẫn thọc ra vào liền hồi . Mỗi lần rút ra, hắn cảm nhận được tiểu huyệt như cố ý hút mạnh hắn vào lai.

" Chị... Đừng Kẹp chặt như vậy... Mau thả lõng.. Không.. Sẽ.. Sẽ.. Gãy mất...ưmm.. :" Lam Mạc thở hổn hển , sung sướиɠ lẫn kɧօáϊ cảm áp chế lấy hắn.

Hắn gập người Huyên Huyên lên cao. Chính mình đứng lên rồi nhét côn thịt to dài, ấn một cái mạnh..

Côn thịt xuyên qua hoa tâm, chạm tới t.ử ƈυиɠ . Lúc này tiểu huyệt tiết ra ɖâʍ dịch ấm nóng, bao quanh lấy đỉnh quy đầu, không ngừng co rút bóp thật chặt.

Huyên Huyên bị hắn đâm tới mê muội, cảm giác vừa thốn lại sung sướиɠ tới tột độ. Nhịn không được mà la hét, van xin không ngừng.

" A..... Cậu chủ... Đừng.... A..... Chết.....cắm hỏng mất...a.... Anh....cắm hỏng...tôi mất......

Huyên Huyên không ngừng lắc đầu, đôi mắt nhiễm hồng đã đỡ đẫn. Tư vị vừa đau lại xen lẫn kɧօáϊ cảm này. Khiến cô sống không bằng chết.

" Em...... Anh... Chịu không nổi, không được.. Bắn... Anh bắn...... Cho em, đều cho em hết... Ưm.....

Lam Mạc rêи rĩ thở dốc ra, hăm ôm chặt lấy Huyên Huyên . Tiểu huyệt không ngừng ru rút lại, bóp chặt côn thịt của hắn.

Kɧօáϊ cảm chạy khắp thân thể Lam Mạc , Hắn thọc ra vào thêm mấy lần. Cho tới khi bụng nhỏ gồng lên, côn thịt giật giật bắn tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào bên trong tiểu huyệt.

Tiểu huyệt vẫn cố gắng ɭϊếʍ ʍút̼. Hút cạn từng gọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ của hắn mới bắn....

" Ha.....Huyên Huyên... Em. Thật.. Hư....hỏng... :" Lam Mạc ôm cô vào lòng, hắn không muốn cô biến mất một lần nào nữa....

Huyên Huyên quay mặt lại, hắn liền áp lên cánh môi mà ɭϊếʍ ʍút̼. Hơi thở hai người trở nên nặng nề hơn, thân thể đều dính ɖâʍ dịch, lẫn tϊиɦ ɖϊƈh͙.

Mùi mồi hôi, hòa trộn lẫn nhau. Không khí trong phòng dụng cụ trở nên ɖâʍ uế. Lam Mạc không có ý định cho cô nghĩ ngơi.

Ngón tay hắn trượt xuống cúc huyệt, sờ xoạng. Bàn tay quét qua lấy một ít ɖâʍ dịch nơi tiểu huyệt, bôi lên cúc huyệt.

Lam Mạc đỏ ửng mặt thì thào, giống như đang xin xỏ cô :" Chị... Cho anh được chơi cúc huyệt.. Có được không?

Huyên Huyên trợn tròn đôi mắt, lúc này cô đang hưởng thụ thì nghe hắn nói. Khiến cho chính mình tỉnh trong cơn mê.

Cô không thể hiểu nổi, tên nhóc này lấy đâu ra nhiều tinh lực tới vậy... Bây giờ còn muốn cắm cúc huyệt của cô

" Hả? " Huyên Huyên cố tình hỏi lại, làm như chính mình không nghe rõ.

" Anh nói... Muốn... Cắm vào cúc huyệt.. Của chị..... :" Lam Mạc bất chấp xấu hổ, mà nói lại.

Không để cho cô trả lời lại, hắn vội vã ôm lấy người Huyên Huyên lật ngược lại. Hai tay cô chống lên nệm.

ʍôиɠ vểnh lên cao, Lam Mạc cầm lấy côn thịt chỉa vào giữa ʍôиɠ. Hắn hít vào một hơi, sau đó đâm thật mạnh vào cúc huyệt.

" A....ưm.....đau..đau.....tên cầm thú này...aaa... :" Huyên Huyên bị hắn bất ngờ đâm vào, tưởng chừng cúc huyệt bị đâm tới rách. Nước mắt trào ra, miệng không ngừng mắng.

Lam Mạc mặc kệ cô, hắn đang cảm thụ cúc huyệt co thắt lấy côn thịt của mình. Hông nhấp không ngừng, hai иɦũ ɦσα của Huyên Huyên đung đưa theo nhịp của hắn.

Hắn vươn hai tay về phía trước, bắt lấy hai иɦũ ɦσα. Xoa nắm, ngón tay vân vê gẫy đầu иɦũ ɦσα. Xoa tới mức Huyên Huyên quên đi cảm giác đau đớn vừa rồi. Kɧօáϊ cảm đã ập tới ngay tức khắc.

" Ưm.....Chị....bên trong cúc huyệt thật thoái mái.... Ha.... Ưm.... :"

Lam Mạc cắm côn thịt vào sâu bên trong cúc huyệt, hắn hận không thể nào đâm tới bụng nhỏ của cô.

Bên trong cúc huyệt nóng gấp ba lần tiểu huyệt, còn co thắt liên rồi. Gương mặt của Lam Mạc lúc này, hoàn toàn bị tình ɖu͙ƈ khống chế.

Hắn chỉ muốn chơi chết nữ nhân hư hỏng này, hai lỗ đều là cực phẩm. Chơi lỗ nào cũng có thể gây nghiện.

Lam Mạc chợt lóe ra ý nghĩ, hắn hưng phấn tới 100% bế thốc Huyên Huyên lại cầu thang gỗ. Bắt cô đứng chống tay lên cầu thang, ʍôиɠ vươn ra.

Lam Mạc với tay lấy cái chày , mà học sinh mới chơi bóng chày cất lại phía sau. Hắn nhìn ngắm hai đầu chày, nếu nhét đầu to nhất vào chắc chắn sẽ rách.

Lam Mạc rút côn thịt ra, nhét đầu chày nhỏ nhất vào trong tiểu huyệt. Sau đó hắn lại nhét côn thịt vào trong cúc huyệt.

Tay không ngừng đâm chày vào sâu bên trong tiểu huyệt, côn thịt dập như vũ bão vào tiểu huyệt. Hai vật cứ song long với nhau, chỉ ngăn cách bởi bức tường thịt mỏng manh..

" A.... Ngô..... Hamm...... Lam Mạc... Tên chết tiệt nhà anh... Rách mất... Aaa...thật căng... Thật đầy... Trướng... Quá.....

Huyên Huyên mất đi lí trí, rêи rĩ la hét chói tai. Chính mình còn không biết, bị thứ gì cắm vào tiểu huyệt...

" Huyên Huyên... Chị nói đi.. Em chơi chị có sướиɠ không ?

" Không phải chị khi dễ em còn nhỏ sao.... Ha....ưm.... Hôm nay em cắm hư hai lỗ của chị..

Lam Mạc thở hổn hễn, hắn hưởng thụ tư vị sung sướиɠ này như trêи mây. Tay nắm chày không ngừng ra vào, côn thịt nhấp liên hồi...

" A.... Lam Mạc giỏi nhất.... Cắm hư chị đi... A..... Ưm...... Nhanh cắm....

Bất kể bây giờ, Lam Mạc nói cái gì. Huyên Huyên đều thấy đúng. ʍôиɠ còn ưởn ra, cho chày và côn thịt cắm sâu hơn.

" Đồ ɖâʍ đãng này, em phải dạy dỗ lại chị :" Lam Mạc đánh mạnh vào ʍôиɠ trắng nõn của Huyên Huyên, tạo lên âm thanh kϊƈɦ thích..

" Bạch~~ Bạch.... Tách Tách.... :

ɖâʍ dịch rơi lã chã xuống đất. Tiểu huyệt sưng đỏ. Nhưng cô không cảm thấy đau đớn chút nào. Cơ hồ còn muốn cái chày kia giã thật mạnh vào

Lam Mạc dùng chút sức lực còn lại. Thọc ra vào hai lỗ thêm mấy chục lần , cuối cùng hắn nhịn không được kɧօáϊ cảm đang tra tấn lấy hắn.

" Huyên Huyên.. Anh nhịn không được...ưm..... Cúc huyệt em thật chặt.....

Lam Mạc cong người lên, cắm thêm mấy lần, tư thế hai người rất giống hai chú cún đang giao hoan.

" Ân.... Hưmm...ưm.... A Mạc bắn... Vào đi.... Em.. Ra.... Nhanh bắn vào trong....

Lam Mạc dùng tay cắm chày vào sâu tới vách t.ử ƈυиɠ, sau đó buông tay ra. Nắm lấy ʍôиɠ cô mà dập côn thịt mạnh mẽ vào trong cúc huyệt.

Côn thịt giật giật liên hồi, băn hết tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong cúc huyệt. Huyên Huyên cao trào tới mức tiểu ra, chày ở trong tiểu huyệt cũng rớt xuống đất.

Lúc này Lam Mạc nhắm mắt hưởng thụ cảm giác vi diệu, sung sướиɠ này. Thì Huyên Huyên lại bò lên, đưa tiểu huyệt nhiễm nước tiểu của mình tới trước mặt hắn , mở miệng ra lệnh.

" A Mạc.. Mau ɭϊếʍ sạch :"

Lam Mạc kinh ngạc, hắn không từ chối. Hai tay nắm lấy đùi cô, vươn lưỡi ra ɭϊếʍ sạch nước tiểu lưu lại trêи miệng tiểu huyệt..

" Ưmm... Ư... Phải rồi.. A Mạc ngoan lắm.. ɭϊếʍ nữa đi.. Ưmm......

" Em là đồ không có tiết tháo :" Lam Mạc lẩm bẩm mắng yêu.

" Ư.. Ư..m... Phải , đồ hư hỏng này đang được cậu chủ ɭϊếʍ sạch tiểu huyệt... Ưmm....

Dĩ nhiên hắn đang tuổi trẻ sung sức, ɭϊếʍ sạch sẽ nước tiểu ở tiểu huyệt Huyên Huyên . Lam Mạc còn chưa thỏa mãn, hắn ôm cô khắp phòng dụng cụ.

Chơi đủ các loại tư thế, tới khi bắn tinh lần thứ 7 tràn ngập hai lỗ của cô, thì mới thỏa mãn. Hắn ôn nhu lau sạch người Huyên Huyên, giúp cô mặc lại quần áo.

Huyên Huyên mím chặt môi, cô chắc chắn không thể khép chân mà đi lại bình thường được.Tên tiểu thịt tươi này quá mạnh mẽ, cắm muốn hư tiểu huyệt lẫn cúc huyệt của cô.

Cô nói Lam Mạc mau trở lại lớp học, còn chính mình trở về. Với tình trạng này ,không thể nào mà lên lớp dạy học được.

" Anh lên lớp, em không được rời xa anh nữa :" Lam Mạc lưu luyến, hắn sợ Huyên Huyên lại rời đi , không nói một câu nào.

" Được ! A Mạc học đi , em sẽ không rời đi nữa.

Lam Mạc nghe chính miệng cô hứa, lúc này hắn mới hơi yên tâm mà rời đi.

Huyên Huyên dự định, trở lại Lam Gia. Xin tiếp tục làm vệ sĩ, lúc này một công đôi việc .

Lam Bình thấy Huyên Huyên xin lại làm vệ sĩ, khiến ông mừng không thôi. Kể từ hai năm trước, cô xin nghỉ thì con trai ông không chịu bất cứ người nào khác.

Tính tình còn quái gỡ hơn , luôn miệng đòi Huyên Huyên cho bằng được. Tùy rằng Huyên Huyên lớn hơn con trai ông 8 tuổi, nhưng bây giờ Lam Mạc đã lớn rồi.

Nếu con trai ông thích Huyên Huyên, ông vẫn đồng ý. Còn hơn là để Lam Mạc, sống mà không chạm tới nữ nhân.

" Trần tiểu thư, có thật cô muốn xin làm lại? :" Lam Bình vui mừng hỏi lại , ông rất sợ Huyên Huyên thay đổi ý định.

Huyên Huyên gật gật đầu :" Phải ! Tôi muốn quay lại làm vệ sĩ cho cậu chủ, không biết bây giờ con cần nữa không?

" Cần! Cần chứ , nếu được thì cô đi làm luôn hôm nay được không? Nếu không thì ngày mai cũng được...

Lam Bình hấp tấp nói, sợ chính mình vội vàng quá Huyên Huyên lại đổi ý thì sao.

" Được! Tôi không phiền, tôi ở phòng nào? :" Huyên Huyên lơ đãng hỏi, Lam Bình.

Lam Bình hơi xoa cằm suy nghĩ, một hồi sau mới lên tiếng. :" Cô vẫn ở chung phòng với Mạc Nhi đi.

" Khụ ~~ Dù sao ở chung dễ quan sát hơn.

Thật ra Lam Bình có ý nghĩ khác. Hắn muốn Huyên Huyên và con trai hắn hy vọng cô có thể , làm con trai hắn trở lại tính cách như ban đầu.

Huyên Huyên gật đầu đáp ứng, cô lên trêи phòng của Lam Mạc. Cất một ít đồ của cô, nhân tiện quan sát xem hắn sống như thế nào.

Tới chiều tối, Lam Mạc tan học trở về. Hắn đeo gương mặt đen như bao công, nhăn nhó nhìn xung quanh.

Nữ nhân hư hỏng kia ăn sạch hắn, liền lau miệng bỏ đi. Còn nói không rời xa hắn, đúng là giả dối.

Lam Bình hứng thú nhìn con trai mình, ông nhẹ nhàng thở ra bắt đầu lên tiếng.

" Ba đã tìm được vệ sĩ mới cho con rồi.

" Con không cần, con đã 18 tuổi rồi không cần vệ sĩ :" Lam Mạc bực bội hét lên với Lam Bình.

" Ồ " vậy ta gọi cho Trần tiểu thư, nói cô ấy không cần làm nữa, dù sao thì con cũng không cần.

Lam Mạc hai mắt mở lớn, lúc này hắn mới bình tĩnh lại phân tích

" Ba nói cái gì? Trần tiểu thư, có phải là Huyên Huyên hay không? Cô ấy đang ở đâu.

Hắn xúc động không kiềm chế cảm xúc được, mà lay lay bã vai Lam Bình.

" Con bình tĩnh lại, không phải chính miệng con nói không cần rồi sao? :"

Lam Bình thấy con trai mình, khẩn trương như cháy nhà. Ông không ngại mà buông lời chêu chọc.

" Cần! Con cần , ba mau nói đi. Huyên Huyên đang ở đâu ?

Lam Bình bĩu môi, một câu Huyên Huyên. Chưa gì đã gọi thân mật như vậy rồi , Hừ . Đúng có có nữ nhân yêu thích rồi, liền quên người ba này.

"Trần tiểu thư ở trêи lầu, trêи phòng con ấy.

Không đợi cho Lam Bình nói xong. Lam Mạc đã tức tốc chạy lên phòng mình. Hắn cắm cô cả sáng, còn chưa thỏa mãn đâu.

Khi Lam Mạc trở về phòng, liền thấy Huyên Huyên đang an ổn ngủ trêи giường . Hắn vui sướиɠ, thở nhẹ nhõm ra lần này cô không có lừa dối hắn.

Lam Mạc ghé xát mặt mình, hít hà mùi hương ngọt ngào trêи thân thể Huyên Huyên. Hắn nhẹ nhàng kéo váy xuống, cởi qυầи ɭót nhỏ xinh ra.

Dán mặt nhìn vào tiểu huyệt sưng đỏ, múp míp. Lam Mạc nhìn thôi, cũng khiến hạ thân nóng, trướng lên một cục to.

Lam Mạc cẩn thận vươn lưỡi ra ɭϊếʍ tiểu huyệt đang sưng đỏ. Hắn sợ làm Huyên Huyên thức giấc. Chiếc lưỡi hư hỏng ɭϊếʍ láp cánh hoa phấn nộn.

Lại điểm lên hoa đế, ʍút̼ nhẹ nhẹ. Huyên Huyên đang ngủ, bất giác cảm thấy tiểu huyệt bị hơi nóng phà vào, còn ɭϊếʍ láp với sung sướиɠ.

Kɧօáϊ cảm dâng lên, làm cô hơi vặn eo mình, nâng hông cao lên đưa sát mặt Lam Mạc. Khắp cơ thể như nhiễm điện, giật giật từng cơn .

" Ưm.... Tiểu bảo... Đừng ɭϊếʍ chị.... Em ɭϊếʍ rất nhột... Ưm....... : " Huyên Huyên mơ ngủ, tưởng con chó lúc trước cô nuôi, đang ɭϊếʍ mình tới nhột.

Lam Mạc sinh khí, Tiểu Bảo là tên khốn nào . Lại cả gan dám ɭϊếʍ qua chỗ này? Lam Mạc bực bội, hắn không muốn bất cứ tên nào được ăn Huyên Huyên, ngoại trừ hắn.

Hắn móc côn thịt ra khỏi quần, chỉa về hướng miệng tiểu huyệt. Quy đầu mạnh mẽ tách hai cánh hoa ra, đậm mạnh xuyên qua hoa huyệt, đâm tới đỉnh t.ử ƈυиɠ.

" A..... Ưm..... A Mạc... Anh đang làm cái gì vậy?

Huyên Huyên lúc này bị hắn, tàn nhẫn xỏ qua liền tỉnh. Tiểu huyệt còn chưa hết sưng, vậy mà tên cầm thú này còn muốn cắm.

Tiểu huyệt bị sưng mà co bóp chặt côn thịt, ɖâʍ dịch tiết ra xối xả. Nóng ấm gắt gao quấn ʍút̼ tới côn thịt cực đại.

Lam Mạc trong cơn tức giận, hắn cắn chặt răng . Hai tay không ngừng nhéo, lôi hai núm иɦũ ɦσα Huyên Huyên tới đỏ hồng. ʍôиɠ và hông mạnh bạo, tàn nhẫn đâm mạnh vào tiểu huyệt.

" Ha.. hừ..... Em mau nói cho anh biết , tiểu bảo là tên nào.. Em dám cho hắn ɭϊếʍ qua...hừ....

Lam Mạc vừa thở dốc, cảm thụ sung sướиɠ . Kẽ rằng rít lại mà chất vấn...

Huyên Huyên bị hắn cắm tới sắp hỏng, miệng không ngừng ấp úng...rêи la....

" A... Ưm...... Nhẹ nhẹ thôi... Sướиɠ... A......Tiểu bảo là con chó... Không phải tên nào hết..... Ưmmm

Lúc này hông của Lam Mạc mới hơi dừng lại, nhưng vài giây sau hắn lại cắm mạng mẽ hơn, mỗi khi rút côn thịt ra đều dính đầy ɖâʍ khí trắng.

" Bạch.. ~ Bốp :"

Hắn mạnh bạo vỗ lên ʍôиɠ của Huyên Huyên, phối hợp theo từng cú nhấp. Chẳng mấy chốc Huyên Huyên đã lên cao trào, tâm hồn đi chơi tới tận mây xanh.

" Là con chó cũng không cho phép ɭϊếʍ qua, nó ɭϊếʍ qua em những chỗ nào : " Lam Mạc bực bội, bất kể là chó cũng không được ɭϊếʍ qua...

"Á.. Ân.....thật thoải mái... Hưmm.....của A Mạc.. Nóng quá...thật.. Cứng...........nó...nó chỉ ɭϊếʍ chân.. Ngón chân....

Lam Mạc lúc này mới hòa hoãn một chút, thì ra chỉ là ɭϊếʍ chân. Bỗng nhiên mắt hắn nhìn thấy một đoạn dây trong phòng .

Trong đầu Lam Mạc nghĩ ra trò hay, hắn đâm thọc ra vào trong tiểu huyệt mấy chục lần. Sau đó để cô ngã nhào trêи giường, tiểu huyệt không ngừng ra ɖâʍ khí.

Đầu óc Huyên Huyên u mê, nhắm nằm nằm trêи giường cảm thụ kɧօáϊ cảm đang dâng trào.

Lam Mạc thắt nút đoạn dây thành nhiều nút lớn nhỏ, sau đó cột vào hai góc. Hắn nhếch môi cười nham hiểm, trong tay cầm chiếc thắt lưng ra .

Hắn đỡ Huyên Huyên dậy, đánh thắt lưng vào ʍôиɠ Huyên Huyên . Mạnh mẽ ra lệnh.

" Hôm nay tôi phải phạt em, nhanh kẹp chặt sơi dây sát vào tiểu huyệt, đi hết đoạn dây này , anh sẽ tha cho em.

Huyên Huyên sợ hãi trong lòng, mắt nhìn vào sợi dây được cột thành nhiều thắt nốt lớn nhỏ. Bất giác Huyên Huyên khó khăn nuốt nước bọt xuống...

Hắn đây là muốn tra tấn cô sung sướиɠ tới chết sao?

Huyên Huyên Kẹp sợi dây vào giữa tiểu huyệt, đồi trần run rẫy. Khẽ động bước chân đi thật chậm từng bước nhỏ.

Từng nút thắt ma xát vào hoa đế, khiến Huyên Huyên cảm thụ, từng đợt đau tới kɧօáϊ cảm. Cơ thể run rẫy rùng mình.

ɖâʍ dịch tiết ra, rơi xuống sàn nhà. Mỗi bước đi là một cơn kɧօáϊ cảm thi nhau ập tới, miệng cô mở lớn, hai tay tự động xoa иɦũ ɦσα mình .

Lam Mạc nhìn cảnh ɖâʍ mị này của cô, hắn làm sao có thể nhịn được đây. Vung tay lên, nện dây lưng vào ʍôиɠ cô, thoáng cái đã hiện lên vét lằn đỏ.

" Á... Ưmm... Đau.. Đau.. Quá.... A Mạc.. Đừng đánh....ư.. Ư. Mm

Huyên Huyên thống khổ chịu đựng sự tra tấn này, trêи người ăn đủ vết roi lưng. Còn phía dưới thì bị nút thắt tra tấn...

" Em.. Bước đi thật chậm, để tôi giúp em đi...

Rứt lời Lam Mạc cũng kẹp giữa sợi dây, hắn dùng hai tay ôm chặt ʍôиɠ Huyên Huyên. Mạnh mẽ đưa đẩy tiểu huyệt ma xát mạnh bạo vào nút thắt.

Huyên Huyên sung sướиɠ cong ʍôиɠ, kẹp chặt sợi dây . ɖâʍ dịch lẫn nước tiểu thi nhau tuôn rơi...

" Ư... Ưmmm... A Mạc... Xin anh... Cắm Emm..muốn cái to dài kia cắm.... Ưm...........

Huyên Huyên đưa hai tay về sau, tự động banh rộng ʍôиɠ mình ra. Lam Mạc có thể thấy được tiểu sưng đỏ , ướt nhiễm ɖâʍ khí lẫn mật dịch.

Hắn vươn lưỡi ra ɭϊếʍ cánh môi khô của mình, bàn tay quét hết ɖâʍ dịch bôi trơn côn thịt, không ngừng vuốt lên xuống .

Tới khi côn thịt đủ ướt, hắn mạnh mẽ ấn quy đầu vào trong cúc huyệt . Đâm sâu vào bên trong, động tác này khiến Huyên Huyên sướиɠ muốn ngất đi.

Tiểu huyệt bị nút thắt ma xát theo nhịp hắn đâm. Còn cúc huyệt bị côn thịt cực đại hung hăng thọc ra vào như vũ bão.

Lam Mạc cắn vành tai của Huyên Huyên, hai tay xoa nắn nhào nặn иɦũ ɦσα cô. Sữa chảy tí tách xuống sàn nhà. Tạo thành một bãi ɖâʍ dịch lẫn sữa trộn vào nhau.

" Huyên... Huyên.. Em nói đi, em đang hứng phấn phải không ? Em thích sợi dây hơn hay côn thịt này của anh....

Huyên Huyên đang cảm thụ kɧօáϊ cảm, thì làm sao biết hắn đang nói cái quái gì. Miệng cô chảy nước miếng, ú ớ liên hồi.

" Ân.... Ưm.... A Mạc....cắm.. Nhanh.. Đâm....nát em đi.. Dùng cây gậy kia cắm... Em.... A.........

Lam Mạc nghe cô khẩn cầu van xin mình, ʍôиɠ cô tự động hưởng ứng theo nhịp đâm của hắn, đồng thời ɖâʍ dịch vẫn chảy xuống ướt cả hai chân.

Cúc huyệt bị kϊƈɦ thích tới thít chặt côn thịt, hung hăng hút bóp, gặm đỉnh quy đầu. Lam Mạc tận hưởng cảm giác đê mê khó tả này.

" Bạch....~ Bốp "

Hắn dùng dây lưng quất lên người Huyên Huyên, Hông vẫn mạnh bạo đẩy côn thịt ra vào hồi lâu, rút ra cũng khó khăn....

" Ưm.... Ngô... Ưm...... Â........ A... A Mạc....em ra.. Em muốn.. Ra.... A......

Huyên Huyên tới lúc cao trào, tiểu huyệt lại ra một đợt ɖâʍ khí. Cúc huyệt bóp chặt côn thịt không muốn cho hắn động.

Lam Mạc cảm nhận kɧօáϊ cảm đánh úp tới, đỉnh quy đầu bị cúc huyệt ʍút̼ ɭϊếʍ tới khẩn trương. Cảm giác tê dại chạy từ quy đầu cho đến đại não của hắn.

Hai tay Lam Mạc cầm lấy sợi dây cột nút thắt, hung hăng kéo lên xuống, Chà xát vào hoa đế , Hông vẫn đâm thọc thêm mười mấy cái.

" A.... A Mạc... Đừng..mà.. Em mới ra... A.... Sướиɠ Chết em mất... Y... Ưmm..

" Ào~~ Tách tách :""

Huyên Huyên kẹp chặt côn thịt lẫn sợi dây tới phờ người, nước tiểu lại lần nữa tuôn ra.

" Ha... Ưmm.. Anh ra.... :" Lam Mạc, gồng mình, bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ lấp đầy cúc huyệt của Huyên Huyên.

Hắn thở hỗn hển thỏa mãn, bế cô về giường. Côn thịt vẫn nhét bên trong cúc huyệt. Hai người mệt lã, ôm nhau ngủ.

Lam Bình lúc này, đang cầm chặt côn thịt gân guốc. Hắn áp tai nghe từ đầu tới cuối. Bàn tay không ngừng vuốt côn thịt lên xuống.

Hồi sau bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra sàn nhà, lúc này hắn mới thở ra cảm thán. Con trai ông và Trần tiểu thư đã như vậy rồi.

Ông cũng nên tìm vợ cho mình thôi, còn phải chuẩn bị có cháu nữa.

Tới nữa tỉnh dậy, hắn nhớ mình còn chưa tỏ tỉnh cùng Huyên Huyên. Hắn đã 18 tuổi , cần có trách nghiệm với nữ nhân bên cạnh mình.

Nhưng ai ngờ đâu, khi hắn nói cô lại một mực chối bỏ. Nếu như cô ấy không cần trách nhiệm, nhưng hắn cần.

Lam Mạc ngoài việc sinh khí , thì không biết làm gì khác. Hắn tức giận , kéo Huyên Huyên vào trong lòng mình.

Bàn tay không ngừng xoa năn khắp thân thể cô, môi lưỡi hai người ɭϊếʍ ʍút̼ lẫn nhau. Hai cơ thể đổ mồ hôi, quấn lấy như con rắn nhỏ.

Hông và ʍôиɠ, không ngừng giao nhau tạo lên âm thanh " Bạch Bạch " . Lam Mạc ghì sát vào tai Huyên Huyên, phà hơi ấm nóng vào lí nhí.

" Huyên Huyên.... Anh yêu chị.. Rất yêu...:"

Huyên Huyên lúc này quá mệt mỏi rồi, cô nhớ ra nam nhân 20 tuổi mới đủ tuổi kết hôn nha. Ăn hắn lúc 18 tuổi bởi vì tránh mang tiếng giao cấu với trẻ vị thành niên mà thôi.

" A Mạc! Ngủ đi... Mai còn đi học. "

Sáng ngày hôm sau, Huyên Huyên đưa Lam Mạc đi học. Chính cô bây giờ cũng là giáo viên nên cần tới lớp.

Xuốt cả một buổi Lam Mạc chỉ lo nhìn Huyên Huyên, tâm trí đâu mà hắn học bài nổi. Tới khi chiều tối, hai người không trở về Lam Gia ngay.

Mà Lam Mạc muốn mua đòi tình thú, hắn nhất quyết để cho cô đứng ở bên ngoài chờ. Không cho tới xem hắn muốn làm gì.

Huyên Huyên đứng quay lưng với Lam Mạc 5m, cô chờ tới 20 phút vẫn chưa thấy Lam Mạc từ cửa hàng quay ra.

Cô có linh cảm không tốt, liền xoay người lại . Trêи đất rơi vãi đồ tình thú, trang phục cosplay , ƈôи ȶɦịt giả. Tai mèo, roi da. Còn người thì đi đâu mất rồi.

" Hệ Thống, lão nương muốn biết nam chủ đang nơi nào rồi?

[...] Ký chủ thật vô dụng, thân là vệ sĩ mà nam chủ bị bắt cóc lúc nào không hay biết.

Huyên Huyên :"....."

Quả thật là cô thất trách, nếu Lam Mạc có chuyện gì. Chắc chắn Lam Bình sẽ không tha cho cô đâu.

Huyên Huyên nhanh chóng lái xe theo chỉ dẫn của hệ thống, cư nhiên lại là khu nhà hoang . Ở vùng ngoại ô , bọn bắt cóc này cũng thật chịu khó đi xa.

Lam Mạc tỉnh dậy, đầu hắn choáng váng. Cổ họng khô khốc, đánh giá xung quanh đều là màu tối mịt. Hắn đoán chắc chắn đây là phòng kín, hoặc là tầng hầm. Còn hắn là bị bắt cóc.

Lam Mạc hơi giãy giụa, nhưng vô ích. Hắn đành lên tiếng, :" Ai đó bắt tôi, thì làm ơn lấy giùm ly nước.

"Tôi khát quá.."

Không có ai đáp lại hắn, xuốt một buổi Lam Mạc không được ăn uống . Cánh môi khô khốc, còn chảy ra tia máu nhỏ.

Yết hầu còn đau đớn, cảm giác như bị bỏng rát không hơn không kém . Bất giác có người đi tới, người này không nói gì.

Chỉ đổ nước vào trong miệng hắn, sau đo rời đi. Để mặc Lam Mạc, kêu gào như thế nào cũng không được.

Lam Mạc lo lắng, chắc bây giờ ba mình đang lo ở nhà. Còn cả Huyên Huyên, không biết cô ấy đang làm gì? Có bị ba mình trừng phạt không?

Lam Mạc run sợ trong lòng, hắn chỉ mới ăn qua Huyên Huyên. Hắn còn chưa muốn chết, còn chưa kết hôn cùng Huyên Huyên.

Hắn bị nhốt tới ngày thứ ba, một ngày bọn bắt cóc chỉ cho hắn ăn 1 bữa . Cơ bản không chết được, nhưng đói tới đau bụng nhỏ.

Lúc này Lam Mạc vẫn hi vọng, có người tới cứu mình. Hoặc ba đưa tiền chuộc sớm , hắn thật sự rất sợ chết.

Lam Mạc không biết bây giờ là đêm hay ban ngày, nhưng hắn rất lạnh. Tay chân bị trói tới thảm, co ro rúc vào một xó.

Cho tới khi hắn nghe được tiếng lạch cạch, liền giật mình tỉnh giấc, cảnh giác nhìn xung quanh đề phòng.

Bóng đen từ trêи cao nhảy xuống, tiến lại gần Lam Mạc. Cất giọng quen thuộc lên.

" A Mạc ! Anh còn sống không?

Huyên Huyên mò mẫm trong bóng tối, cố gắng xác định vị trí của Lam Mạc. Lúc này Lam Mạc bừng tỉnh, hắn vui mừng cảm động. Yếu ớt lên tiếng.

" Huyên Huyên, là em phải không? Anh ở đây....

Huyên Huyên mò tới gần Lam Mạc, hì hục cởi trói ra. Trong lòng Lam Mạc lúc này, cảm động vừa chua xót.

Nữ nhân hư hỏng này, không đồng ý làm người yêu hắn. Vậy mà mạo hiểm tới cứu hắn. Nữ nhân yếu ớt vậy mà dám xong vào hang hùm miệng cọp.

" Huyên Huyên, sao em lại tới được đây? :" Lam Mạc vừa được cởi trói xong , hắn tự hít mùi trêи người mình, khó ngửi muốn chết. Chắc chắn lúc này hắn rất dơ.

Muốn ôm cô nhưng sợ cô dơ theo, nên đành nhịn lại. Hai mắt hắn đã sớm đỏ hồng, cũng may khủng cảnh tối om nên Huyên Huyên không biết hắn đang khóc.

" A Mạc ở đây, tất nhiên em tới đem anh đi.

Huyên Huyên vừa nói, động tác tay không ngừng phủi bụi trêи người Lam Mạc, xoa xoa khắp quần áo hắn cho bớt dơ bẩn. Bàn tay mềm mại, nhéo lên má Lam Mạc.

Hắn vội vàng nghiêng đầu sang hướng khác.Huyên Huyên trợn mắt, không phải tên tiểu thịt tươi này mới bị nhốt mấy ngày , liền khóc chứ?

" Mới có mấy ngày, A Mạc gầy đi không ít. Thôi trở về nào ông Lam đang rất lo lắng cho anh.

Lúc này Lam Mạc mới nhớ tới Ba mình, hắn vội vàng hỏi. " Huyên Huyên , ba anh ông ấy sao rồi?

Huyên Huyên không vội trả lời, mà vác thân hình to lớn của Lam Mạc trêи vai, nhảy ra khỏi tầng hầm . Lên xe rời xa chỗ này.

Sau khi trở về Lam Gia, Lam Mạc tắm gội sạch sẽ. Hắn xuống nhà tìm ba hắn Lam Bình.

Lúc này Lam Bình nhìn con trai mình, sau đó lại nhìn Huyên Huyên, ông thở dài quyết định.

" Từ hôm nay, Trần tiểu thư cô không cần làm vệ sĩ cho con trai tôi nữ. Cô chính thức bị sa thải.

" Cô cũng biết lí do vì sao! Thân. Là vệ sĩ lại không bảo vệ chu toàn cho con trai tôi.

Huyên Huyên vẫn ung dung nhìn Lam Bình, cô nhẹ nhàng gật đầu. Định mở miệng thì Lam Mạc lại hét lên chen ngang.

"Ba ! Con không đồng ý, rõ ràng cô ấy đã cứu con. Con không đồng ý ba sa thai cô ấy.

" Choang ~~

Lam Bình ném ly trà xuống đất, tạo nên âm thanh trói tai.

" Con im đi, là cô ấy làm sai. Cứu con cũng là trách nhiệm của Trần tiểu thư, không tới miệng con sen vào.

" Tôi đã hiểu :" Huyên Huyên gật đầu, tỏ vẻ lỗi lầm là do cô ấy gây ra.

Lam Mạc không ngừng lắc đầu, rõ ràng chính hắn không cho cô theo. Hắn muốn mua đồ tình thú, lỗi là do hắn.

" Không! Lỗi là do con, không phải do cô ây...

Lam Mạc lên tiếng phản bác lại, hắn không ngừng lắc đầu.

" Con cho ta biết lí do, :"

Lam Bình biết con trai mình và Huyên Huyên phát sinh quan hệ. Nhưng con trai ông mới 18t , chưa biết làm ra sự nghiệp.

Ông không muốn để hai người qua lại lúc này. Đây cũng là cơ hội thử thách hai con người này.

" Ba ! Con yêu Huyên Huyên , con yêu cô ấy. :" Lam Mạc hét lên, hắn bất chấp tất cả.

Lam Bình nhíu mày, chậm rãi phun ra từng chữ.

" Mạc Nhi ! Con mới 18 tuổi , chưa có gì trong tay. Nếu lấy Trần tiểu thư con định nuôi cô ấy bằng gì?

" Tiền của Ba sao ? Chuyện này là không thể nào , Thế nên ba cho con và Trần tiểu thư thời gian 8 năm.

" Trong 8 năm này, con và cô ấy không được gặp nhau. Càng không thể liên lạc. Chỉ cần con tạo dựng được sự nghiệp riêng mình.

" Qua thời gian 8 năm này, hai người còn yêu nhau. Ba sẽ chấp nhận mối hôn sự này.

Huyên Huyên mở tròn hai mắt, 8 năm khi đó cô đã 34 tuổi, là gái già lỡ thì rồi. Còn yêu đương cái gì nữa.

Lúc này Lam Mạc cũng suy nghĩ giống cô, hắn không thể để cho cô chờ đợi mình 8 năm được.

Huyên Huyên túm lấy tay Lam Mạc kéo đi, còn không quên bồi thêm một câu.

" Con trai ông còn cần hay không? Nếu không cần thì cho tôi.

" Tôi có thể nuôi A Mạc tới khi anh ấy lập sự nghiệp của riêng mình.

Rứt lời Huyên Huyên kéo Lam Mạc đi mất. Lúc này Lam Mạc vui mừng, hắn còn xoay người lại mở miệng chêu chọc Lam Bình.

" Ba! Con bỏ nhà theo gái, ba đừng tìm con.

Lam Bình hồi thần lại, khóe miệng giật giật. Hắn là bị người ta cướp mất con trai rồi, không đúng là con trai hắn bỏ nhà theo gái rồi.

Lam Bình thở dài, thôi hai người vẫn còn trẻ, xem như cho thời gian quan sát vậy.

__________5 Năm sau.

" Chồng ơi! Nhanh lại ăn sáng còn tới công ty..

Huyên Huyên gọi Lam Mạc đang ở trong phòng thay đồ, 5 năm này hắn đã cố gắng tốt nghiệp đại học trước tuổi 20

Và bây giờ đã là giám đốc tập đoàn Minh Phát. Hai người thành công sinh ra một hoàng tử nhỏ 4 tuổi.

" Được rồi! Bảo bảo, anh đi làm nhé. Ở nhà chăm sóc con thật tốt. Tối về anh lại chăm sóc em.

Huyên Huyên bĩu môi, hôn Lam Mạc một cái, rồi hắn xoay người đi làm. Rõ ràng hắn nói sẽ chăm cô, nhưng thật ra là hắn lăn lộn, cắm muốn hỏng cô thì đúng hơn.

" Lam Trí, con ăn nhanh lên xong rồi mang rác đi đổ cho mẹ. :" Huyên Huyên ra lệnh cho đứa con trai 4 tuổi, đang ngoan ngoãn tự xúc ăn.

" Mami con mới 4 tuổi. Mami như vậy là bóc lột sức lao động của trẻ em.

Lam Trí xụt xịt cánh mũi, hai tay xoa xoa lên đôi mắt to tròn đã nhiễm hồng.

Từ khi 4 tuổi Ba Ba và Mami không thương bé nữa, bắt bé phải ngủ riêng. Còn bắt bé phải đi đổ rác, tự mình vứt bỉm.

" Ồ ' vậy chiều nay cất đùi gà của con. " Huyên Huyên lại tiếp tục mở miệng, chêu ghẹo con trai mình.

" Mami , vì sao mỗi lần cãi nhau với ba . Mami đều không cãi lại ba ba?

Lam Trí nghĩ, mẹ của bé chắc chắn phải rất thương ba ba, nên mới không bao giờ cãi lại ba lần nào hết.

" Vì mẹ không chấp trẻ con "

Lam Trí "....."

Bé ăn xong, lật đật xách bịch rác đi ra hướng cổng nhà. Bịch rác nhìn lớn hơn người bé.

Vừa ì ạch để rác vào đúng bảng chỉ dẫn, liền có một nam nhân giống ba ba bé tới 7 phần, Lam Trí tròn xoe đôi mắt nhìn Lam Bình. Bập bẹ cất giọng ròn tan nói.

" Ông ơi! Ông đổ rác sao ? Nơi này đầy mất rồi.

Lam Bình nhìn cháu nội mình, dễ thương như cục bánh trôi liền không nhịn được mà xoa đầu. Lên tiếng

" Ta là ông nội của con, Lam Bình.

"Ông nội? Nhưng ba ba nói không có ông nội.

" Mami lại nói, ông nội ra rất nhanh?

" Ông ơi! Ra rất nhanh nghĩa là gì? Lam Trí ngây thơ, nghiêng đầu hỏi Lam Bình.

Lúc này Lam Bình sinh khí, hét lên.

Trần Huyên Huyên / Lam Mạc. Hai anh chị ra đây cho tôi.

Huyên Huyên giật mình vội vàng chạy ra cổng, liền thấy Lam Bình ôm Lam Trí vào trong lòng. Cơ mặt thì gịât giật.

Huyên Huyên gọi cho Lam Mạc về gấp, cô trừng mắt với Lam Trí, chắc chắn lại nói bậy bạ gì rồi.

" Ông Lam, mời ông vào trong nhà, A Mạc rất nhanh liền trở về :" Huyên Huyên gọi Lam Bình là ông Lam, bởi vì cô và Lam Mạc còn chưa kết hôn.

Lam Bình gật đầu, bế Lam Trí vào trong nhà. Đúng lúc Lam Mạc cũng vừa vặn trở về.

" Ba! Sao ba lại tới đây?

Lam Mạc giật mình, đã 5 năm rồi hắn mới gặp lại ba mình. Từ khi có Lam Trí hắn mới biết nỗi khổ của ba mình trước đây.

Lam Bình ho nhẹ hai tiếng, sau đó tay đưa ra sổ hộ khẩu.

"Khụ ~~ Khụ! Ba tới đưa sổ hộ khẩu. Hai đứa định không làm đám cưới, đăng kí kết hôn sao? Còn cháu đích tôn của ta nữa.

" Ba/ ông Lam " Huyên Huyên và Lam Mạc đồng thanh gọi.

" Còn ông Lam cái gì, gọi ta là Ba.. "

Lam Bình nhìn Huyên Huyên, ông rất khâm phục cô, đã giúp ông dạy dỗ Lam Mạc thành người . Còn giúp Lam Gia có cháu đích tôn.

" Vậy bây giờ là cả nhà mình yêu thương nhau rồi : " Lam Mạc vui mừng , nói tới mức chảy nước mắt.

" A Mạc! Đây là nguyện của anh sao?

Lam Mạc nắm tay Huyên Huyên, nhẹ nhàng gật đầu. Hắn muốn có một gia đình hoàn hảo, hạnh phúc bên người mình yêu, có con trai và cả ba mình.

" Được! Em đã rõ :

Lam Trí ngước mắt lên hỏi Lam Bình :" Ông nội, có phải người ra rất nhanh?

Huyên Huyên :"....."

Lam Mạc :".."

Lam Mạc / Trần Huyên Huyên, hai anh chị đã dạy hư cháu tôi rồi....

( Đã hoàn thành tâm nguyện nam chủ. Dương khí thu thập 10/10 chúc ký chủ ở lại chơi vui vẻ, cho tới tận tuổi thọ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro