Chương 6 : Nhị Tiểu Thư (5)
Đúng như những gì cô nghĩ.
Lúc cô kéo tầng tầng lớp lớp xiêm y rực rỡ mang theo nha hoàn một lần nữa trở lại chính sảnh hoa viên, bên trong không biết từ lúc nào đã chật ních người , người chen lấn xô đẩy nhìn về phía trước , xen lẫn trong tiếng bàn tán là tiếng khóc nỉ non vô cùng ai oán khiến người không ngừng sởn da gà.
Mang theo sự hưng phấn bừng bừng cùng tò mò muốn xem kịch , Vu Kiều nhanh chóng chen vào đám đông người trước mặt , có người nhận ra cô là ai nên cũng lẳng lặng dịch ra một bên ,thuận lợi cho cô lên đứng đầu .
Chỉ thấy Lâm Thư Thành đứng đó bất động , trên khóe môi in đậm một nụ cười lạnh lẽo nhìn xuống người đang ngồi chồm hỗm mất hình tượng dưới mặt đất , người này hiển nhiên không ai khác chính là biểu muội Hà Tiêu Thuyền của Lâm Ngọc Khuynh, nàng ta ôm chặt bả vai đầy máu thét chói tai , quần áo xộc xệch bị cắt vài chổ , miệng nhỏ lúc này trắng bệch hoảng loạn nói không ra hơi làm người đứng gần thấy thương tiếc .
-" ... Đau quá, đau quá... Lâm Thư Thành sao ngươi lại độc ác như vậy. . . . . ?" tiêu thuyền tay vung lên làm miệng vết thương trên vai vốn không che đậy gì trào ra máu đỏ tươi , ánh mắt đỏ ngầu dữ tợn nhìn về phía Lâm thư thành.
-"Ta. . . " Lâm Thư Thành lên tiếng phút chốc liền bị cắt đứt.
-''thuyền Nhi. . . . '' lúc này không biết từ đâu , Vũ Hiên từ trong người xô ra chạy thẳng tới ôm lấy Hà Tiêu Thuyền vào lòng , nhìn vết đâm trên vai nàng ta ,kinh hãi trong mắt nhịn không được run rẫy.
-'' Đại ca , huynh mau làm chủ cho muội . . . '' Hà Tiêu Thuyền mặt đẫm nước mắt lôi kéo tay Hà Hiên Vũ '' Nàng ta .... Nàng ta muốn giết muội ....'' nói xong Hà Tiêu Thuyền liền òa khóc , nước mắt như lê hoa đái vũ rơi xuống hai má tái nhợt , tay nắm chặt lấy tay Hà Hiên Vũ khẽ siết
-" Được ...Được , ta làm chủ cho muội ..." Hà Hiên Vũ vừa đau lòng dỗ dành vừa lấy khăn che lại vết thương trên vai nàng ta , sau đó quay sang nhìn Lâm Thư Thành ngoan độc quát lớn : " Lâm Thư Thành , ngươi có còn là con người hay không ? dám giữa thanh thiên bạch nhật này giết người ? ngươi không để vương pháp trong mắt??"
Lâm Thư Thành nhìn môt màn huynh đệ tình thâm trước mắt ,trong lòng âm thầm cười lạnh ,nếu là nàng ta trước kia khẳng định sẽ hoãng loạn chối bỏ , bị họ hãm hại đến thê thảm rồi . " Ta giết nàng ? đâu , người nào thấy ta đâm muội muội của ngươi? "
Hà Hiên Vũ nhìn lên thì thấy trong ánh mắt Lâm Thư Thành cười lạnh như băng, sống lưng không tránh khỏi run rẩy, đột nhiên trong lòng Hà Hiên Vũ trào lên cảm giác sợ hãi , hắn quay sang nhìn Tiêu Thuyền, trong mắt Hà Tiêu Thuyền đầu sợ hãi khẽ đão quanh trong đám người đang vây xem , ai nghe câu nói của Lâm Thư Thành cũng điều lui ra sau một chút , lắc đầu nói không thấy . Lúc bọn hắn nghe tiếng thét đã thấy Tiêu Tiểu Thư ôm vai ngã lăn ra rồi .
-" Có người thấy ..."Hà Tiêu Thuyền run rẩy không dám đối mặt với ánh mắt của Lâm Thư Thành , khẽ cắn răng , ngón tay trắng nõn chỉ thẳng vào Vu kiều đang đứng một bên xem kịch " biểu tỷ thấy . . . nàng ấy thấy ngươi ra tay . . ."
" Hả . . .? " Vu Kiều đang định ngồi xuống ghế nhàn nhã xem kịch đột nhiên bị điểm trúng tên , mọi người đều quay sang nhìn cô làm cô cảm thấy không thoải mái , khẽ nhướn mi , cô kéo làn váy đến trước mặt Lâm Thư Thành và Tiêu Thuyền, Hà Hiên Vũ , mặt không chút biểu cảm xem xét vết thương trên người Hà Tiêu Thuyền rồi lắc đầu.
" Không biết , Ta mới tới làm sao thấy được "
'' Biểu tỷ . . ." Hà Tiêu Thuyền mặt mày trắng bệch ,tay trong áo đâm sâu vào da thịt, không phải lúc này Lâm Ngọc Khuynh phải đứng về phía nàng ta sao ? Lúc trước Lâm Ngọc Khuynh khó chịu Lâm Thư Thành là trưởng nữ dù ngốc nghếch không ai là không biết , tại sao bây giờ lại phủ nhận cơ hội nàng ta cho?
Vu Kiều xoay lưng , xoa cằm hứng thú đánh giá Lâm Thư Thành , chỉ thấy tiếu dung trên môi lạnh nhạt , trong mắt một mãnh trong trẻo ,cô biết nàng ta đã biết ra chân tướng , Lâm Thư Thành là ai?cô là người hiểu rõ nhất,nàng ta không phải đứa ngốc dễ bị bắt nạt như trước, giờ nàng ta là nữ chính xuyên không , chút mẹo vặt của Hà Tiêu Thuyền sẽ qua khỏi mắt nàng ta sao?
"Khuynh Nhi, ngươi cũng đừng che chở cho nữ nhân độc ác này, lần này không cần nói là thái hậu che chở , gây ra chuyện kinh thiên địa nghĩa như vậy không đáng được bao dung. " Hà Hiên Vũ quang minh chính đại nói , mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Lâm Thư Thành như hận không thể xé xác nàng ra ngay tại chổ.
"Đúng thế, đúng thế, bình thường Lâm đại tiểu thư ngốc nghếch làm đủ trò phiền toái người khác ,giờ nàng ta lại làm ra chuyện ác độc với Tiêu tiểu thư như thế, thật sự là không thể tha thứ , tốt nhất nên giết chết nàng ta "
"Tuyệt đối không thể tha cho nàng ta, nhất định phải bắt nàng ta giao quan phủ" Mọi người xung quanh cũng nhanh chóng phụ họa, miệng năm mồm mười nói, đều nhất trí nhằm vào nàng ta.
Vu Kiều hưng trí bừng bừng xem kịch , ngồi xổm qua một bên chờ xem Lâm Thư Thành đối đáp như thế nào , dùng sao Cô cũng biết kết quả rồi nên không muốn xen vào . Ân oán của nữ chính , chõ mũi vào chỉ có thể làm sâu bọ chết oan.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro