Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Nhị tiểu thư (4)

Là nữ chính , điểm tối . . .  nhầm điểm sáng của tác giả...

Nữ chính trước mặt cô được hai thiếp thân nha hoàn nâng đở đứng dậy , phủi đi tần bụi trên bạch y , thân hình nhỏ nhắn của Lâm Thư Thành được bao bọc bởi chiếc áo choàng lông rộng thượng hạng, nhìn là biết đây là cống phẩm thái hậu ban cho , tuy dung nhan không được xem là khuynh thành nhưng phá lệ thuần khiết như ngọc, khí chất lạnh lùng xung quanh làm người khác cảm thấy thoát tục không vướng bụi trần .

Hiển nhiên là nữ chính đã thành công xuyên qua rồi , không còn giống nữ tử bẩn thỉu trong trí nhớ của thể chủ.

Lâm Thư Thành lạnh lùng nhìn Vu Kiều , trong mắt trào lên nồng đậm chán ghét , Cái bình hoa này làm gì ở đây ? không phải nàng ta phải ở đại sảnh sao còn chạy loạn đến đây gây sự ?

" Cô làm gì ở đây ? đẩy ngã tiểu thư còn không xin lỗi ngơ ngẫn cái gì ? mau xin lỗi cho ta" không đợi Lâm Thư Thành mở miệng , Nha hoàn Tiểu Hà bên cạnh đã chóng nạnh lên giọng chất vấn , nàng là người của thái hậu không lẽ còn sợ một thứ xuất tiểu thư hay sao.

Vu Kiều ngồi xếp bằng dưới đất không có ý định đứng dậy , bất động thanh sắc nhìn người trước mặt , thản nhiên nói : " ah~ . . . Không thích " đúng là oan gia ngõ hẹp , tùy tiện đi loạn cũng có thể đụng phải nữ chính. 

" ngươi . . . " Tiểu Hà nghẹn lời , mắt trừng to nhìn Vu kiều nữa ngày cũng không thốt ra lời .

" ngươi cái gì ngươi ? " cô cười lạnh " hiện tại ngươi là nha hoàn trong phủ còn dám lên mặt với ta? ta dù sao cũng là Nhị tiểu thư trong phủ thân phận cũng là chủ tử của ngươi, hơn ngươi gấp nghìn lần , một cẩu nô tì như ngươi đây là muốn bị bàn tử đánh chết , ta cũng miễn cưỡng thành toàn cho ngươi "

  Cô tuy rằng không thích gây chuyện thị phi, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để người khác khi dễ dàng như vậy.

 Dám chạm vào cô , trả giá phải gấp trăm lần.

  Tiểu Hà nghe Vu Kiều không nặng không nhẹ nói, kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, trong lòng nổi lên cảm giác sợ hãi , bàn tay bất giác nắm lấy vạt váy Lâm Thư Thành cầu xin.

" Lâm Ngọc Khuynh , ngươi đừng ức hiếp người quá đáng " Lâm Thư Thành giống như không có  thấy sự lạnh nhạt trong lời cô nói, gương mặt vẫn bình tĩnh, thậm chí không thèm nhìn Tiểu Hà bên cạnh.

ah~ nữ chính đúng là nữ chính , vẫn luôn bình thản như vậy dù cô có nói đầy lời khó nghe

Lâm Thư Thành quét mắt lên xuống đánh giá người đang ngồi trên mặt đất ,Nàng ta rất tự nhiên ngồi đó như không sợ bẩn mất hình tượng ,mà càng làm cho nàng bất ngờ là trong sự tự nhiên như còn có một loại ngạo kiều khí tỏa ra ngoài bao bọc lấy từng hơi thở .

Gương mặt khuynh quốc kết hợp với sự bình tĩnh của nàng ta sinh ra một cỗ phong tình khác biệt độc lập, đôi môi nhỏ nhắn kia nâng lên tựa tiếu phi tiếu, cảm giác có vài phần yêu mị độc đoán, nàng là tài nữ yêu kiều diễm lệ trong lời đồn đó sao?

" Tỷ tỷ , ta cũng chưa làm gì  , ngươi xem ta ức hiếp như thế nào ?" cô đứng lên , đối diện với ánh mắt đánh giá của Lâm Thư Thành " ngươi không lẽ không biết quy củ trong phủ , để một tiện tì đè đầu thì thỏa mãn? ta thấy ngươi thật ngu ngốc "

Lâm Thư Thành liếc cô một cái,giọng nói êm ái truyền vào tai, vô cùng dịu dàng nhưng vào trong tai Lâm Thư Thành lại giống như âm thanh tới từ Địa ngục. 

Tiểu Hà hiển nhiên cũng nghe thấy , chân mềm nhũn run rẩy , tại sao nhị tiểu thư mọi hôm đều hiền lành bây giờ lại đáng sợ như vậy ?

  Lâm Thư Thành ngây người, trên mắt nhanh chóng xoẹt qua tia sáng lạnh , ác độc chôn sâu vào trong đáy mắt ,kìm chế bản thân không vì câu nói của nàng mà tức giận, hiện tại không phải là lúc trở mặt với nàng ta.

  "Được rồi, trở về thay y phục trên người ngươi đi ,phụ thân đang tìm ngươi đấy." Lâm Thư Thành mày hơi nhíu một chút trở lại trạng thái bình thản, sau đó thấp giọng nói, nâng lên vạt áo nhanh chóng lướt qua Lâm Ngọc khuynh , không biết có phải do trực giác của nàng không nhưng nàng cảm thấy thật khó chịu khi phải đứng chung với nàng ta , giống như chỉ chậm một giây sau nàng ta sẽ chìm xuống đáy băng lạnh lẽo vậy.

Cô nhìn nữ chính chạy nhanh như gió đột nhiên buốt lên cảm giác đau răng , cô không phải thú dữ ,nhất thiết phải chạy nhanh như vậy sao?

Nhìn thời gian đã không còn sớm, đã sắp đến thời gian khai tiệc . Vu Kiều không suy nghĩ nhiều ,nhấc chân váy đi thẳng về phía hậu viện  , Hơn nữa sắp tới còn có một màn kịch vui, cô sao có thể bỏ qua được chứ.

Đợi cho thân ảnh Vu Kiều vừa khuất sau khai môn , cành cây trên cao khẽ rung động , nam nhân tựa hờ vào thân cây nhắm mắt định thần đột ngột mở ra , tiếu dung lãnh đạm trên môi nhếch lên sau đó biến mất , tóc đen dài lơ đãng trong gió phất qua dung nhan tuấn lãnh .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro