Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6-11

Edit: Cap 
(Chưa beta)

Trong lúc mơ màng ngủ, Thưởng Khả có cảm giác thân thể bị một bàn tay sờ soạng khắp nơi, một làn sóng nhiệt không ngừng đánh úp cậu, phía dưới bị mạnh mẽ xỏ xuyên xâm lược, hơi thở nóng bóng quen thuộc, gắt gao cuốn chặt lấy cậu. Thượng Khả mở mắt ra, nhưng hai mí mắt nặng như đeo chì, chỉ có thể cảm nhận được những khoái cảm không dứt giữa bóng tối tận cùng.

Rõ ràng là đang nằm mơ, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác chân thật đến thế? Thượng Khả há to mồm thở hổn hển, thân thể ngây thơ non nớt bị người đàn ông không biết mỏi mệt điên cuồng khai khẩn, trở nên càng nhạy cảm, mỗi lần đi vào đều khiến cậu không nhịn được mà rùng mình. Thân thể bị bế lên, trong sự va chạm mãnh liệt sau cùng, Thượng Khả hô nhỏ một tiếng tỉnh lại.

Nhìn xung quanh một vòng, cậu thấy chính mình đang nằm trên giường, làn da hiện lên màu hồng nhàn nhạt, áo ngủ xộc xệch, còn hơi hơi ẩm ướt. Trong không khí tràn ngập nguyên tố chưa tan hết, giống như là hơi thở của một ma pháp nào đó còn sót lại sau khi phóng thích ra.

Vẻ mặt Thượng Khả vặn vẹo, mộng xuân vừa rồi chẳng nhẽ là do có người làm ra? Có một lại ma pháp tên là "Khóa mộng", có thể đêm mục tiêu được chọn kéo vào trong cảnh mơ của chính mình. Bất cứ chuyện gì xảy ra trong mộng cũng sẽ vô cùng chân thật. Tuy nhiên loại ma pháp này chỉ có thể sử dụng đối với người không hề có phòng bị gì, hoặc là người tâm linh tương thông với chính mình.

Thượng Khả không nhịn được chửi thầm, người đàn ông kia tự mình mộng xuân thì thôi đi, thế mà còn lôi cậu vào cùng!

Ivy ngây người ngồi dưới tàng cây, lửa nóng mang theo dư vị mộng xuân tối qua vẫn như cũ ngùn ngụt bốc lên trong cơ thể. Tình cảnh trong mộng quá mức chân thật, chân thật đến nỗi hắn không muốn tỉnh lại nữa, chỉ muốn chìm đắm mãi trong ảo mộng. Hắn vẫn còn nhớ rõ chính mình xâm nhập thân thể cậu như thế nào, thúc sâu đến tận cùng, khiến cậu phát ra những tiếng rên rỉ động lòng người. Hai chân thon dài ôm chặt thắt lưng hắn, thừa nhận từng chuyển động không kiềm chế nổi của hắn. Trên làn da trắng nõn, nơi nơi đều là dấu vết do hắn lưu lại.

"Ivy." Tinh linh nhẹ giọng gọi, thanh âm mềm mại làm Ivy trong nháy mắt lẫn lộn, không thể phân nổi đâu là mơ đâu là thực, cho đến khi bị gọi lần thứ hai.

"Ivy, anh không sao chứ?" Thượng Khả cẩn thận đánh giá sắc mặt hắn, cảm giác được có vẻ như chính hắn cũng không ý thức được mình đã sử dụng "Khóa mộng", nếu không thì sẽ không lộ ra biểu tình hoảng loạn như này. Nếu một người có ý nghĩ mãnh liệt nào đó, "Khóa mộng" có thể tự khởi động trong vô thức, đến người thực hiện ma pháp cũng sẽ chỉ nghĩ đó là một giấc mơ bình thường.

Ivy ngẩng đầu, Thượng Khả cách đó không xa nghiêng đầu nhìn hắn, tóc dài nhẹ nhàng bay múa trong gió, dáng người đẹp đẽ ngập trong nắng sớm lấp lánh động lòng người. Đôi chân dài bao trong ống quần kia, vừa rồi còn ôm lấy thắt lưng hắn, mặc hắn xâm chiếm. Bụng dưới Ivy căng thẳng, dưới cái nhìn chăm chú của Thượng Khả, cực kỳ mất tự nhiên khép chân lại.

"Tôi muốn vào rừng thu thập hạt giống, anh muốn đi cùng không?" Thượng Khả hỏi.

Ivy khoác áo choàng, đứng dậy đi đến bên người cậu.

Các bé tinh linh từ các góc nhảy tới, nhanh nhẹn chui vào rừng, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

Ivy không nhanh không chậm đi theo Thượng Khả, tầm mắt nóng rực không ngừng quét qua người cậu, lưu luyến không rời.

Bất tri bất giác đi tới một biển hoan, mỗi cây hoa đều cao đến nửa thân người, nở ra từng bông từng bông ti vũ nhung (*) xinh đẹp, quyến rũ đong đưa trong gió nhẹ.

(*) Hoa ti vũ nhung: cái này mình dịch bừa, cũng không rõ đây là loại hoa gì nữa, bạn nào biết thì chỉ mình nhaaa ^^~

Thượng Khả rất thích loại hoa này, nhưng tốc độ sinh trưởng của nó quá nhanh, không thích hợp để trồng trong vườn hoa của cậu. Cơ mà ở rễ cây của hoa này, thi thoảng sẽ có một loại thực vật tên là "Hồng thất tử" cộng sinh, hồng thất tử không những có công dụng làm đẹp cực tốt, mà còn là vật phẩm quan trọng nhất để luyện chế một ma pháp đặc thù.

Thượng Khả ngồi xổm xuống, cẩn thận tìm từng rễ cây ti vũ nhung. Cổ áo rộng thùng thình theo động tác của cậu mà trượt xuống, lộ ra cần cổ trắng nõn, vài dấu vết xanh tím như ẩn như hiện.

Ivy ngừng thở, trong đầu lại lần nữa hiện lên hình ảnh kiều diễm kia. Tinh linh trước mắt này, ở trong mộng của hắn, bị hắn xâm phạm không biết bao nhiêu lần, mỗi một tấc da thịt đều trải rộng dấu vết của hắn, bao gồm cả bộ phận bí mật nhất.

"Ivy?" Thượng Khả cảm thấy sau cổ dường như có ngón tay chạm vào, quay đầu nhìn về phía người đàn ông.

Ivy không lập tức rút tay lại, khe khẽ hỏi: "Chỗ này của cậu có vết bầm, sao lại bị vậy?"

"Vết bầm?" Thượng Khả duỗi tay sờ sờ, chẳng nhẽ là "kỷ niệm" lưu lại từ trong mộng.

"Có thể là bị sâu cắn đi." Một con sâu to hình người đấy. -'д'-

Ánh mắt Ivy trở nên thâm thúy, ngón tay lưu luyến sau cổ không rời, cũng không biết liệu hắn có tin tưởng lý do qua loa của Thượng Khả hay không.

"Không có việc gì làm thì tìm hồng thất tử cùng tôi đi?" Bị một đôi mắt như muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm, Thượng Khả cậu áp lực rất lớn đấy nha.

Ivy chậm rãi thu hồi tầm mắt, thất thần lên tiếng.

Trong hiện thực, Ivy không dám vượt qua giới hạn, nhưng ở trong mộng, hắn có thể muốn làm gì thì làm. Từ sau đêm đó, cứ cách một hai ngày Ivy lại mộng xuân. Nhà cây, biển hoa, hồ nước,...nơi nơi đều để lại dấu vết bọn họ làm tình.

Ivy cũng không biết chính mình đã khởi động khóa mộng, hắn được trải nghiệm những cảm giác vô cùng chân thật trong mơ, đồng dạng cũng là Thượng Khả được trải nghiệm. Ở trong mộng hắn không chút kiềm chế, địa điểm khác nhau, tư thế khác nhau liên tục thay đổi, Thượng Khả bị hắn lăn qua lộn lại mệt muốn chết, suýt chút nữa không nhịn được định vạch mặt hắn.

Trong lần cao trào lần thứ n tỉnh lại, Thượng Khả chỉ cảm thấy cả người nhão nhão dính dính, liền lấy ra một bộ quần áo mới, nhân lúc đêm tối chạy tới hồ nước tắm rửa.

Nước hồ mát lạnh chảy qua làn da, mang đi khô nóng trên người, Thượng Khả thoải mái thở dài một hơi.

Sau khi tắm xong, Thượng Khả leo lên bờ, vén lên mái tóc dài, ánh sáng ma pháp thoáng hiện trên đầu ngón tay, nước trên tóc hóa thành từng viên hạt châu, bay bổng quanh người cậu.

Đúng lúc này, một cách tay rắn chắc hữu lực đột nhiên ôm lấy cơ thể cậu từ phía sau, hơi thở nóng rực dán sát cần cổ.

Thượng Khả chưa kịp phản ứng, người phía sau liền thẳng người, đẩy thật mạnh côn thịt cứng rắn vào bên trong cậu.

"A..." Thượng Khả không nhịn được cong lưng, phía sau bị đưa đẩy mạnh mẽ. Bởi vì vừa mộng xuân, thân thể vẫn còn ẩm ướt, Ivy tiến vào cũng không có khó khăn gì, nhưng bất ngờ bị cuốn vào vẫn khiến Thượng Khả không chịu nổi.

"Chậm, chậm một chút!" Thượng Khả bị bế lên xoay người lại, lưng tựa vào thân cây, hai chân bị nâng lên cao, đón nhận một trận tiến công kịch liệt.

Thượng Khả nhìn người đàn ông đang làm bậy trên người mình, tên chết tiệt này không phải vẫn nghĩ đây là đang mơ chứ!

Mau tỉnh lại! Tôi sắp bị anh đâm chết rồi!

Thượng Khả hung hăn cắn lên vai người đàn ông, hắn hơi dừng động tác một chút, sau đó cúi đàu hôn lấy môi cậu, đầu lưỡi thâm nhập khoang miệng, bá đạo chiếm lấy từng hơi thở của cậu. Trên eo cũng không ngừng dùng lực, đẩy từ dưới lên trên, vào đến một độ sâu không tưởng.

Ivy cảm thấy lần làm tình này so với trước đây càng mãnh liệt hơn.

Thượng Khả: "..."

Không biết trải qua bao lâu, Thượng Khả bị người đàn ông đặt xuống bãi cỏ, thân thể kịch liệt lay động khiến cậu dần dần trở nên mơ hồ.

Hơi thở của cỏ cây và đất mềm quanh quẩn ở chop mũi, dường như cộng minh với thể chất thần mộc của cậu, trong khoái cảm cực hạn, một luồng sức mạnh nguyên tố cuồn cuộn như sóng tràn ra.

"A!" Ivy đột nhiên dừng lại tất cả mọi động tác, giơ tay che lại mắt trái, vẻ mặt đau đớn tột cùng.

Thượng Khả vội vàng chống người nhổm dậy, lại gần xem xét tình huống của hắn.

Những vệt hình rắn trên mặt Ivy giống như đang phân tách, sinh ra rất nhiều đường máu thon dài, tràn lan mở rộng, gần như bao trùm hết hơn nửa khuôn mặt. Đồng tử màu vàng kim dần dần chuyển sang màu đỏ như máu, trong bóng đêm lập lòe ánh sáng yêu dị.

Ivy cảm giác đau đớn cả người, tựa như bị ném vào trong biển lửa hừng hực, lửa dục trong cơ thể cũng không nguôi đi một chút nào vì đau đớn, ngược lại càng cháy mãnh liệt hơn.

Hắn buông tay che mặt, hai mắt đỏ đậm nhìn người dưới thân, trong cổ họng phát ra vài tiếng gầm nhẹ như dã thú.

Thượng Khả đang quan sát mắt hắn, không ngờ tới vòng eo đột nhiên bị nắm chặt lấy, sau đó côn thịt dùng sức đâm tới, trong nháy mắt đã vào sâu đến tận gốc.

Mắt trái Ivy chảy đầu máu tươi, tơ máu trên mặt như dòng dung nham chuyển động, tròng mắt đỏ rực như ác quỷ, nhưng dường như hắn không có bất kỳ cảm giác gì, cả người hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng.

Thượng Khả cảm nhận được luồng hơi thở đáng sợ từ trong mắt trái Ivy, hoàn toàn đối nghịch với nguyên tố thiên nhiên. Thượng Khả tâm niệm vừa động, liền gắng sức thu hồi nguyên tố thiên nhiên trên người. Quả nhiên, nguyên tố thiên nhiên biến mất, tơ máu trên mặt Ivy cũng dần co rút lại.

Một lát sau, tròng mắt đỏ như máu cũng dần trở lại thành màu vàng kim vốn có.

Thượng Khả thấy Ivy tỉnh lại, thở dài nhẹ nhõm trong lòng, rồi mệt mỏi ngất đi.

Ivy cứng đờ cả mặt nhìn Thượng Khả bị hắn đè dưới thân, dương vật cứng rắn đứng thẳng vẫn ở trong cơ thể cậu, hơi cử động một chút, bộ vị gắn kết với nhau lập tức truyền tới cảm xúc khác thường.

Không phải là mơ! Hắn thật sự đã xâm phạm tinh linh này!

Nhìn đến làn da hỗn độn dấu vết, hô hấp Ivy dồn dập, vươn ngón tay đang run rẩy, nhẹ nhàng chạm vào mặt cậu, sau đó cúi xuống, hôn lên môi cậu đầy thương tiếc, thấp giọng nỉ non: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi..."

Tuy rằng thần trí mơ hồ, nhưng hắn vẫn nhớ rõ mình đánh lén cậu, ép buộc chiếm hữu cậu như thế nào. Nhất là khi mắt trái có dấu hiệu thất thường càng khiến mọi chuyện trầm trọng hơn. Thượng Khả không những không giãy giụa phản kháng, mà còn phối hợp với hắn, trấn an hắn, giúp hắn giảm bớt thống khổ.

Tinh linh đơn thuần thiện lương này căn bản không biết chuyện hắn làm với cậu xấu xa bao nhiêu!

Ivy bế Thượng Khả lên, đi vào trong hồ, mềm nhẹ giúp cậu rửa sạch thân thể.

Nhìn gương mặt xinh đẹp lúc ngủ của Thượng Khả, trong lòng Ivy vừa tự trách bản thân, lại vừa có chút vui sướng. Vốn chỉ là một giấc mộng đẹp, lại đột nhiên biến thành sự thực. Cảm giác hòa làm một với cậu tốt đẹp đến mức hắn không thể tự kiềm chế.

Ivy lưu luyến bên môi cậu, thành kính lẩm bẩm: "Thượng Khả, anh nguyện ý chết vì em, chỉ cần để anh được ở bên cạnh em."

Khi Thượng Khả tỉnh lại từ trong hôn mê, thì đã là giữa trưa ngày hôm sau.

Thượng Khả cả người đau nhức đi ra ngoài nhà cây, lại phát hiện người nào đó đến cái bóng cũng không thấy, chỉ để lại hai viên khí linh châu cùng một tờ giấy nhắn "Chờ ta."

Con mẹ nó, làm xong rồi chạy, tên khốn đáng chết!

Thượng Khả dùng trái cây điêu khắc thành hình đầu người chết, sau đó cắm nó trên một cái giá hình chữ thập, đem ra ngoài phơi nắng.

Nếu như cái "đầu người chết" này mà có ý thức, trái tim thủy tinh nhất định sẽ tan nát: Tôi đã làm gì sai mà cậu lại đối xử với tôi như thế!

Những ngày kế tiếp, Thượng Khả an tâm ở trong rừng rậm dạy các bé tinh linh học ma pháp. Tuy rằng các bé có thương tật, nhưng thiên phú ma pháp lại cực kỳ cao, mỗi bé đều có khả năng đặc biệt riêng.

Ví như Laraine trong người có hỏa độc, lại là số ít tinh linh có được thiên phú hệ hỏa, có thể thuần thục điều khiển lửa. Hay Mục Khôi mắt trái không thể nhìn được, nhưng mắt phải lại có thị giác siêu tốt, bắn tên phải gọi là bách phát bách trúng.

Những năng lực của tinh linh các bé cũng đều có cả, không có trường hợp cá biệt nào.

Nửa tháng sau lại có ba bé tinh linh lần lượt ra đời. May mắn chính là ba bé tinh linh đều không có thương tật, vô cùng khỏe mạnh.

Rốt cuộc ở trong đợi chờ tha thiết, tên khốn nào đó cuối cùng cũng trở lại, còn mang về một tin tức không hề tốt một chút nào: Tộc Quỷ Khí sắp sửa khai chiến cùng liên minh ở rừng rậm Jade.   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro