Xin việc
Hôm sau,lúc cô tỉnh dậy anh đã đi làm.Cô buồn chán lên mạng xem tin tức,một lúc cô lại nảy ra ý nghĩ kiếm việc làm vì bây giờ cô đã sắp ra trường rồi,cô phải tìm công việc ổn định để nuôi sống mình và cả em gái cô nữa.
Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng cô cũng tìm được công việc thu nhập khá cao.
-"Tập Đoàn Hoàng Kỳ,nhân viên văn phòng mà mức lương cũng cao quá" ánh mắt cô dán chặt vào mức lương cho nhân viên.Sau khi đọc xong thông tin cô liền đi ra ngoài làm hồ sơ nộp vào Tập Đoàn Hoàng Kỳ.
Tập Đoàn Hoàng Kỳ được thành lập bởi Hoàng Kỳ Hiên, con trai của gia tộc Hoàng Kỳ.
Hiệu suất làm việc của Hoàng Kỳ rất nhanh,ngay ngày hôm sau cô đã được gọi đi phỏng vấn.
Đứng trước tập đoàn Hoàng Kỳ cô không khỏi khen ngợi,tập đoàn rất lớn,được thiết kế độc đáo mang phong cách riêng biệt.Cô vui vẻ vừa đi vừa suy nghĩ về bài phỏng vấn mình đã chuẩn bị mà không chú ý đằng trước mình đang có một người đàn ông đang gọi điện thoại,cô lao vào người đàn ông đấy làm điện thoại hắn văng ra xa.
-"Thiên Tuyết???"Hoàng Kỳ Hiên thật không tin vào mắt mình,anh không nghĩ nhanh như vậy Thiên Tuyết đã quay về nước, anh còn nhớ hai hôm trước cô vẫn đang còn ở nước anh, và điều làm anh bất ngờ hơn nữa là cô lại xuất hiện trong công ty của anh,liệu có phải cô hối hận muốn quay lại với anh.
-"A...Thật xin lỗi anh,Xin lỗi tôi không cố ý."Cô vội cúi xuống nhặt điện thoại,cầm đưa đến trước mặt anh xin lỗi mà không giám ngảng mạt nhìn Kỳ Hiên.
Anh nhìn cô đầy nghi hoặc,truyện này là sao???
Cô thấy anh không có phản ứng gì liền ngẩng lên nhìn,đầu tiên là sững sờ,cô không ngờ mình lại đụng vào một người đẹp trai đến vậy,vẻ đẹp ấm áp mà lại có chút gì đó hoang dã.
-"Khụ khụ "Anh không được tự nhiên khi thấy cô nhìn mình chằm chằm.
-"Xin lỗi"Cô vội dời mắt đi,'thật xấu hổ mà,cư nhiên lại nhìn người ta đến thất thố như vậy'
-"Tôi thực sự không cố ý,xin lỗi anh,tôi sẽ đền cho anh"Cô lại đưa điện thoại đến trước mặt anh.
Anh lại nhìn cô,anh cảm giác người trước mặt mình rất giống Thiên Tuyết nhưng trên người cô lại tỏa ra một tính cách riêng biệt,nếu nhìn kĩ thì anh lại thấy cô và Thiên Tuyết hoàn toàn là hai người khác nhau.
-"Cô đền được sao,cái này có giới hạn"Anh châm chọc cô.
-"Ách.Tôi thật xin lỗi,tôi không nghĩ số lượng lại có hạn."Cô xấu hổ cười gượng.
Anh đưa tay nhìn đồng hồ rồi nhận chiếc điện thoại từ tay cô.
-"Xin lỗi tôi có việc,nếu gặp lại cô chỉ cần mời tôi bữa cơm là được"Nói rồi anh bước về phía xe mình.
-"Ok.Tôi mà gặp lại anh tôi nhất định sẽ đãi anh"Cô nhìn theo anh hét lớn.
Sau khi cô dời đi,Kỳ Hiên vẫn luôn nhìn theo cô đến lúc cô bứpc vào trong tập đoàn.
-"Thật thú vị,không ngờ trên đời này lại còn có người giống người đến như vậy,Thiên Tuyết đợi đến khi em về nước anh sẽ cho em một món quà đảm bảo em sẽ rất hài lòng"Anh cười lạnh rồi di chuyển xe đến nơi để xe cho tổng giám đốc.
Cô ngồi trên ghế đợi lượt phỏng vấn của mình mãi vẫn chưa đến,nhìn những người sau khi phỏng vấn xong đi ra ai cũng có cảm xúc chán nản,thất vọng làm cô thật lo lắng.
-"Tổng Giám Đốc thật đẹp trai quá ,ôi ánh mắt giám đốc thật lạnh lùng ,không ngờ hôm nay giám đốc lại tự mình xét tuyển nhân viên,cũng thật khổ thân cho mấy người kia..."Hai cô gái,nhân viên công ty bước ra vừa đi vừa nói truyện.
Sau khi cô nghe đoạn hội thoại của hai cô gái,cô lại càng cảm thấy lo lắng hơn,Tim cô bắt đầu đập "Thình Thịch".
-"số 42 Mạc Dung,mời cô vào phỏng vấn."Một cô gái trẻ trung bước ra.
-"Vâng" Cô hít thở sâu hai ba lần rồi mới mở cửa bước vào.
-"Xin chào mọi người,tôi là Mạc Dung"Cô cúi đầu lẽ phép chào hỏi mọi người trong phòng,cô cười rất tươi ngẩng mặt lên nhìn những người sẽ phỏng vấn mình,và nụ cười cô ngay lập tức đông cứng lại khi nhìn thấy Kỳ Hiên
'Thật xui sẻo mà,tại sao tổng giám đốc mà mấy cô gái vừa nhắc đến lại là anh ta chứ'
Anh nhếch môi nhìn cô bằng ánh mắt thích thú.
-"Cô là Mạc Dung,sinh viên năm cuối..."Anh hỏi cô.
Mấy người trong phòng há hốc mồm không tin nổi vào tai mình,không ngờ vị giám đốc cao cao tại thượng của họ lại chủ động phỏng vấn.
-"Dạ vâng."Cô cố nặn ra một nụ cười rất khó coi.
-"Cô có chắc mình đủ năng lực làm việc tại công ty của tôi."Anh lại hỏi cô
-"Tôi chắc chắn sẽ làm tốt công việc của mình.Sẽ không để ảnh hưởng đến công ty" Cô nói bằng giọng kiên quyết.
-"Tốt hay không phải thử mới biết được."Anh trả lời cô bằng giọng nói nghiêm túc.
-"Cô được tuyển,ngày mai cô có thể đi làm."Anh nói xong quay sang nói với thư kí sau mình vài câu rồi đi ra ngoài.
-"Cảm ơn giám đốc,tôi sẽ không để anh thất vọng"Cô cúi chào anh tươi cười,cô không nghĩ phỏng vấn lại đơn giản như vậy.Chỉ cần trả lời mấy câu hỏi là đã có việc làm.
Cô vui vẻ đi ra đến cửa tập đoàn đang định bắt xe đi về khu biệt thự thì chợt một chiếc Lamborghini Huracan Performante dừng trước mặt cô.
-"Cô Mạc Dung"cửa xe hạ xuống.
-" chào Tổng giám đốc"Cô vội chào anh
-"Không cần gọi tôi như vậy.Cô có thể gọi tôi Kỳ Hiên "Anh cười nói.
-"Sao có thể được ,bây giờ anh là cấp trên của tôi mà"
-"Được.Tùy cô" giọng nói anh rất ấm áp không như mấy cô gái trong tập đoàn nói,họ nói anh rất lạnh lùng nhưng theo cô anh lại rất ấm áp đấy chứ.
-"Cô nói sẽ đãi cơm tạ lỗi tôi khi gặp lại cô còn nhớ chứ "Anh hỏi cô
-"Tất nhiên là đ..."cô còn chưa kịp nói xong thì điện thoại trong túi chợt rung lên.Màn hình hiện lên người gọi tới là Diệp Khải PhongTay cô nắm chặt chiếc điện thoại.
-"Thật xin lỗi tôi có điện thoại"nói rồi cô vội đi ra xa chiếc xe của Kỳ Hiên rồi mới bấm nghe máy.
-"Sao lâu vậy mới bắt máy"Đầu dây bên kia có vẻ không kiên nhẫn
-"Xin lỗi tôi để chế độ rung không nghe thấy" cô vừa nắm chặt chiếc điện thoại vừa trả lời.
-"Đang ngoài đường?"Diệp Khải Phong đang định dặn cô thì lại nghe thấy tiếng xe cộ.
-"ừ,tôi sắp về rồi"Cô nghĩ anh muốn gọi cô liền vội nói trước.
-"Ở đâu?"Anh lại tiếp tục hỏi cô.
-"Hả?Tập Đoàn Hoàng Kỳ."cô ý thức được anh là đang hỏi mình vội trả lời.
Cô chỉ nghe thấy một loạt âm thanh bên kia điện thoại mà không thấy anh nói gì.Mãi đến khi cô nghĩ anh đã không cầm điện thoại đang định tắt đi thì lại nghe giọng anh truyền đến.
-"Ở yên đấy"Nói rồi anh tắt máy.Cô chỉ còn nghe thấy tiếng tút tút lạnh lùng.
Cô quay lại xe Kỳ Hiên,anh đang đừng dựa vào xe nhìn dòng xe trên đường.
-"Thật xin lỗi,chắc hôm nay tôi không ăn với anh được rồi,tự nhiên tôi có việc bận"cô cười gượng.
-"Không sao,hôm khác cũng được.Dù sao bây giờ cô vẫn đang là nhân viên của tôi mà."Anh trả lời cô.
-"Thật ngại quá,hôm nay thật sự cảm ơn anh rất nhiều."
-"Tôi chỉ làm đúng công việc của mình thôi.Tôi tin tưởng cô như vậy cô nhất định không được làm tôi thất vọng đấy"anh trêu cô.
-"Cái này tôi không biết được,có thể sẽ làm anh thất vọng đấy."cô biết anh đang trêu mình nên cũng trêu lại. Cả hai người nói truyện với nhau có vẻ rất hợp nhau,vừa nói vừa cười.
-"Không phải cô bận sao?Sao tôi thấy cô như rất rảnh" Anh thấy cô vẫn thản nhiên trò truyện cùng mình liền hỏi.
-"Tôi không có xe để về"cô giả vờ ủ rũ.
-"Vậy xin hỏi tôi có diễm phúc đưa cô về không đây"Kỳ Hiên tươi cười hỏi cô.
-"T..."cô đang định đùa anh
-"không phiền đến giám đốc Hoàng Kỳ,phụ nữ của tôi,tôi có thể tự đưa về."Giọng nói lạnh lùng truyền ra từ đằng sau hai người.
Ngay sau đó cô liền cảm nhận được một vòng tay ôm ngang eo mình.
-"Diệp tổng không ngờ tôi lại gặp anh ở đây"Hoàng Kỳ Hiên vẫn giữ nguyên vẻ mặt tươi cười chào hỏi Diệp Khải Phong.
🐵🍀🍁Thần🍁🍀🐵
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro