Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 69

          69

Santa đang bận tổ chức sinh nhật cho Lưu Vũ, hắn đã thuê nhà hàng khá nổi tiếng ở Bắc Kinh, địa điểm này là do Châu Kha Vũ, một tín đồ sành ăn ở Bắc Kinh chỉ cho hắn, Châu Kha Vũ liên tiếp gửi cho hắn mấy nhà hàng, Santa từ trong danh sách chọn ra một cái mà hắn cảm thấy có không khí tốt nhất.

Hôm qua Lưu Vũ đã nhận được lời mời của Santa bảo cậu 12h trưa hôm nay mang theo Gạo Nếp Nhỏ đến nhà hàng Cẩm Lan.

Rõ ràng là hai người đang ở chung nhưng mới sáng sớm Lưu Vũ đã phát hiện ra Santa đã không thấy tăm hơi đâu, chắc là đã tới nhà hàng từ sớm rồi.

Lưu Vũ cười gãi đầu, thầm nghĩ cũng không là sinh nhật nào quá đặc biệt, thế mà còn chuẩn bị long trọng như thế này.

Lưu Vũ tìm từ trên xuống dưới tủ quần áo một phen, cuối cùng cũng đã tìm được một bộ âu phục màu rượu đỏ, sau khi mặc vào liền cảm thấy cũng rất đẹp mắt, sau đó lại thắt thêm một cái dây lưng ngọc trai đen quanh eo, cộng thêm một đôi giày màu đen nữa.

Lưu Vũ rất hài lòng tạo hình của mình ngày hôm nay, xịt một chút nước hoa rồi tới phòng bên kêu Gạo Nếp Nhỏ dậy.

Đêm qua Gạo Nếp Nhỏ xem phim có chút muộn cho nên hôm nay đến bây giờ vẫn chưa rời giường, nếu không thì dựa theo phong cách của Gạo Nếp Nhỏ, biết hôm nay được ra ngoài khẳng định đã sớm ngồi trước tủ suy nghĩ xem mình nên mặc cái gì.

"Gạo Nếp Nhỏ, Gạo Nếp Nhỏ." Lưu Vũ nhẹ nhàng vuốt vuốt má thịt của Gạo Nếp Nhỏ, sau đó ngồi xuống bên giường vỗ vỗ bé.

Gạo Nếp Nhỏ vẫn còn ngủ, hoàn toàn không hề muốn tỉnh lại, mở ra một con mắt nhìn Lưu Vũ, sau đó thanh âm nũng nịu vang lên: "Cha. . ."

Lưu Vũ nghiêng người sờ nhẹ lên trán Gạo Nếp Nhỏ nói: "Dậy đi bảo bối, hôm nay chúng ta ra ngoài chơi."

Lưu Vũ đưa Gạo Nếp Nhỏ đi rửa mặt đánh răng, nhìn bé ăn hết một cái bánh mì nướng kẹp thịt xông khói rồi ôm bé về phòng.

Gạo Nếp Nhỏ mở ra bốn ngăn tủ quần áo của mình sau đó đảo mắt một vòng quanh bốn phía: "Cha, con muốn mang. . . cái váy có cánh thiên sứ."

Nghe Gạo Nếp Nhỏ nói xong Lưu Vũ mới nhớ tới lúc trước từng mua cho Gạo Nếp Nhỏ một cái váy phía sau có đôi cánh, vì vậy liền lấy cái váy đó ra khỏi tủ, đây là một cái váy rất phức tạp mà cũng rất đẹp mắt, được làm từ lụa thuần trắng, sau lưng còn có một cặp cánh thiên sứ.

Lưu Vũ nhẹ gật đầu cười nói với Gạo Nếp Nhỏ: "Rất đẹp nha, hôm nay sẽ mặc cái váy này!"

Sau khi sửa soạn xong hai người cùng xuống lầu lên xe, Lưu Vũ ngồi ở ghế lái, Gạo Nếp Nhỏ ngồi ở ghế trẻ em phía sau, 10 phút sau bọn họ tới địa chỉ của nhà hàng Cẩm Lan mà Santa đưa, đi tới cửa trước Lưu Vũ liền nhìn thấy một tờ thông báo được viết bằng chữ thư pháp trông vô cùng cao cấp —— "Hôm nay Uno tiên sinh bao trọn", Lưu Vũ không nhịn được cười, kéo tay Gạo Nếp Nhỏ đẩy cửa nhà hàng Cẩm Lan đi vào.

Lưu Vũ vừa đi vào nhà hàng đã nhìn thấy một cô phục vụ trẻ tuổi, dường như là cô ấy đang đợi ai đó, cô cười với Lưu Vũ sau đó ngập ngừng hỏi: "Xin hỏi —— là Lưu Vũ tiên sinh sao?"

Lưu Vũ gật nhẹ đầu nói: "Tôi chính là Lưu Vũ."

"Tôi thường thấy ngài trên TV, không ngờ là người thật so với trên TV càng đẹp hơn." Phục vụ ôn hòa cười, vừa nói vừa đưa lên một tấm thẻ: "Đây là Uno tiên sinh gửi cho ngài."

Lưu Vũ cúi đầu xem liền phát hiện trên tờ giấy kia viết một dãy số ——0314.

Gạo Nếp Nhỏ đối với cảnh này ôm một bụng hiếu kì, cũng theo cha nhìn vào tờ giấy không rõ ràng kia, mở miệng hỏi Lưu Vũ: "Cha. . . cái gì đây?"

Lưu Vũ nhìn quanh rồi nói: "Đây chắc là số phòng đi?"

Vì vậy cậu kéo tay Gạo Nếp Nhỏ, dựa theo số phòng từng bước từng bước tìm kiếm, rất nhanh cậu đã phát hiện một căn phòng nằm ở phía tây nhà hàng, là phòng có cửa hai cánh, hơn nữa nhìn qua cũng có phần lớn hơn những căn phòng khác.

Trên cánh cửa treo một tấm biển, trên đó viết ——0314.

"Chính là chỗ này!" Lưu Vũ cúi đầu nhìn Gạo Nếp Nhỏ, sau đó ngập ngừng đẩy cửa phòng.

Vừa đẩy ra liền nhìn thấy một người.

Người đó cách mình chỉ vài bước chân, hai người như gần trong gang tấc.

Người này, lớn lên đẹp trai hơn nữa còn tài hoa hơn người.

Người này, là người mà hơn mười năm nay cậu nhớ mãi không quên.

Là chồng cũ của cậu —— Uno Santa.

Santa mặc một thân âu phục màu xám tinhh xảo, tóc hình như cũng mới cắt, cả người ăn mặc rất gọn gàng, hắn cong khóe miệng cười nói với Lưu Vũ: "Lưu Vũ tiên sinh, em có nguyện ý battle vũ đạo cùng anh không?"





Ba ngày trước Trương Gia Nguyên đã vào bệnh viện.

Vì tránh việc gần đây nhiệt độ của chuyện hai người bọn họ công khai tình yêu đang rất cao, có thể gây chú ý không cần thiết nên Châu Kha Vũ đã sắp xếp cho Trương Gia Nguyên một bệnh viện tư nhân, hắn đã hỏi những bạn bè đồng nghiệp omega thật lâu, cuối cùng mới quyết định lựa chọn nơi này.

Mà người trước nay vẫn luôn quan tâm chăm sóc Trương Gia Nguyên, bác sĩ Ngô Tử Đồng cũng sẽ tham gia vào toàn bộ quá trình sắp tới.

"Gia Nguyên —— Bây giờ cậu cảm thấy thế nào?" Ngô Tử Đồng tháo ống nghe trên tai xuống sau đó hỏi Trương Gia Nguyên.

Trương Gia Nguyên đang nằm trên đùi Châu Kha Vũ chơi game, cậu lắc đầu nói: "Vừa rồi có đau một chút nhưng cảm giác đau không kéo dài lâu lắm, giờ đã hết rồi."

Ngô Tử Đồng thở dài một hơi nói: "Xem ra vẫn không theo quy luật, cậu chờ một chút."

Châu Kha Vũ vuốt tóc Trương Gia Nguyên hỏi: "Cũng đã vào đây ba ngày rồi, khi nào thì có thể bắt đầu?"

Ngô Tử Đồng suy nghĩ một chút: "Yên tâm, nhất định là đêm nay hoặc là sáng mai là sẽ bắt đầu rồi."

Sau đó lại bổ sung thêm một câu: "Bố của bảo bảo đừng quá khẩn trương."

Châu Kha Vũ lắc đầu, tiếp tục cúi đầu vuốt tóc Trương Gia Nguyên: "Không khẩn trương. . . tôi không khẩn trương."

"Ai nha Châu Kha Vũ, đừng vuốt tóc em nữa, vuốt thêm nữa tóc em không chịu được đâu!" Trương Gia Nguyên dùng sức vỗ lên tay Châu Kha Vũ một cái, vừa cười vừa nói: "Mấy hôm trước em sợ hãi anh còn nói em có thể dựa vào anh."

Sau đó lại vừa cười vừa vỗ đùi Châu Kha Vũ: "Anh xem anh đi, từ khi vào căn phòng này chân đã run giống như bệnh nhân bị Parkinson vậy á."

Châu Kha Vũ thoáng cái đã bị Trương Gia Nguyên chọc cười, híp mắt cười cả buổi, hắn nói: "Nguyên nhi, em đừng chọc anh nữa được không?"

"Em đây không phải là muốn khiến anh vui vẻ hơn sao?" Trương Gia Nguyên nhéo nhéo khuôn mặt Châu Kha Vũ cười nói: "Không có chuyện gì đâu, đừng sợ, có chuyện gì thì vẫn có Nguyên nhi ca bảo kê anh! Yên tâm!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro