Chương 50
50
Châu Kha Vũ tắt điện thoại rồi bỏ lại vào trong túi sau đó nở nụ cười nói với Trương Gia Nguyên: "Anh xuống dưới lấy đồ ăn."
"Nhanh đến vậy á?" Trương Gia Nguyên nghiêng đầu nhìn hắn nói: "Gà còn chưa được chiên xong đâu."
"Vừa lúc anh muốn xuống cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua một vài vật dụng hàng ngày." Châu Kha Vũ đút hai tay vào túi áo khoác bước ra khỏi phòng bệnh của Trương Gia Nguyên, hắn không muốn để cho những rắc rối này quấy rầy Trương Gia Nguyên, vấn đề do mình gây ra vẫn nên để tự mình giải quyết.
Châu Kha Vũ vừa xuống lầu vừa bấm điện thoại gọi cho người đại diện, người đại diện của hắn vẫn luôn mở điện thoại 24/24, rất nhanh đã bắt máy: "Chị Lý?"
Người đại diện của Châu Kha Vũ là một người phụ nữ trung niên, lớn hơn Châu Kha Vũ khá nhiều tuổi, nhiều năm như vậy Châu Kha Vũ vẫn luôn gọi là chị Lý, chị Lý này không chỉ là người đại diện quan trọng ở công ty của hắn mà xét toàn bộ ngành giải trí cũng có chút địa vị.
"Kha Vũ hả." Chị Lý lập tức nhận điện thoại, nghe được là giọng của Châu Kha Vũ liền lập tức nói: "Trợ lý của em nói rằng hiện tại em vẫn còn ở Đông Bắc, em nhanh chóng trở về Bắc Kinh ngay cho chị!"
Châu Kha Vũ trầm ngâm một lúc rồi mới trả lời: "Thật xin lỗi... chị Lý, em vẫn còn chút việc ở bên này, e là bây giờ tạm thời chưa thể về ngay được."
"Tạm thời chưa về ngay được? ... Tạm thời là bao lâu lâu?" Giọng điệu của chị Lý ở đầu bên kia tựa hồ có chút không vui.
"Đại khái..." Châu Kha Vũ suy nghĩ một chút: "Cũng khoảng... khoảng mười ngày."
"Mười ngày?" Chị Lý có chút không vừa ý nói: "Kha Vũ, chị hy vọng em có thể hiểu được, công ty có thể giúp em xử lí hotsearch này nhưng bản thân em cũng cần tự mình nỗ lực."
"Em đang trong giai đoạn sự nghiệp đi lên, chị mong em đừng gây ra mấy chuyện rắc rối." Chị Lý tiếp tục nói: "Chị thật sự không thích giải quyết những vụ lùm xùm như thế này!"
"Chị Lý, tóm lại là vẫn cảm ơn chị từ trước tới này vẫn luôn giúp đỡ em." Châu Kha Vũ suy nghĩ vài giây, giọng điệu có chút nhẹ nhàng nói: "Nhưng lần này, em hy vọng có thể để cho em tự mình xử lý."
Chị Lý dừng lại vài giây rồi lại nói: "Tốt hơn hết là em đừng có làm ra mấy chuyện nữ nhi tình trường gì đấy."
"Quan hệ của em và Trương Gia Nguyên, em sẽ nói theo thực tế." Châu Kha Vũ thở dài một hơi nói: "Những fan hâm mộ này đều rất thích em nên em không thể lừa gạt các cô ấy được."
Mười phút sau, Châu Kha Vũ xách theo bao lớn bao nhỏ đồ ăn nhanh đi vào phòng bệnh của Trương Gia Nguyên.
Trương Gia Nguyên không xem concert nữa, cậu đang mặc quần áo bệnh nhân đứng bên cửa sổ, Châu Kha Vũ đem pizza cùng gà rán các loại đặt ở trên bàn ăn nói: "Nguyên nhi, đừng đứng bên cửa sổ nữa, thời tiết hôm nay có chút lạnh."
Nhìn thấy Châu Kha Vũ đi vào phòng, Trương Gia Nguyên quay đầu lại nhìn hắn, nở nụ cười nói ra: "Xem ra anh đã ở lại trong viện khá lâu rồi."
Sau đó lại nhướng mi hỏi: "Kha Vũ, có phải là bên kia đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Trương Gia Nguyên vẫn luôn rất thông minh.
Châu Kha Vũ sửng sốt một chút, sau đó đẩy kính mắt nói: "Có thể có chuyện gì chứ, không có việc gì đâu, em đừng quan tâm, mau tới đây ăn pizza đi."
Trương Gia Nguyên gật đầu sau đó kéo dép lê đi tới cạnh bàn ăn ngồi xuống bên cạnh Châu Kha Vũ, đôi mắt cười híp lại thành hai đường vòng cung.
"Ai nha —— thật sự đã rất lâu không được ăn pizza rồi!"
Châu Kha Vũ cầm con dao cắt pizza trong hộp chia pizza làm tám phần, sau đó cầm lấy một phần đặt vào đĩa của Trương Gia Nguyên.
Mà Trương Gia Nguyên trong lúc chờ Châu Kha Vũ cắt pizza cũng đã cầm một cái chân gà bắt đầu gặm.
Bộ dạng lúc ăn cơm của Trương Gia Nguyên đặc biệt đáng yêu, giống y như một đứa trẻ bị bỏ đói tám đời vậy.
Sau khi cắt xong pizza, Châu Kha Vũ cắm ống hút vào lon coca, đem lon coca đưa tới trước mặt Trương Gia Nguyên.
Trương Gia Nguyên hút một hơi coca liền nhăn mày chất vấn: "Vì sao lại không lạnh?"
"Ăn ít đồ lạnh thôi, không tốt cho sức khỏe." Châu Kha Vũ mỉm cười nhìn Trương Gia Nguyên, sau đó lại lấy ra khỏi túi một lon coca lạnh mở ra, cắm ống hút uống một ngụm lớn.
Trương Gia Nguyên sờ soạng một chút lon nước của Châu Kha Vũ, một lần nữa thở phì phì chất vấn: "Vì sao của anh lại lạnh? —— hai ta đổi cho nhau đi!"
"Bởi vì anh vốn khỏe mạnh rồi, cho nên anh có thể uống." Châu Kha Vũ cười cười từ chối yêu cầu trao đổi của Trương Gia Nguyên.
Gạo Nếp Nhỏ đã năm ngày không được gặp cha rồi, bé rất nhớ cha, mỗi ngày đều muốn cùng Santa thúc thúc nhắc tới cha một vạn lần, nhưng mà nghe nói cha muốn ở lại Đông Bắc một tuần mới về.
Đông Bắc là chỗ nào? —— Gạo Nếp Nhỏ không biết rõ lắm, nhưng cái đầu ba tuổi của bé vẫn cảm thấy đó là một nơi rất xa.
"Reng reng reng ——" Tới 4 giờ 30, chuông ở nhà trẻ reo lên, Gạo Nếp Nhỏ như ngày thường đi ở cuối hàng, nghĩ thầm hôm nay về nhà nhất định phải ăn hết khoai tây chiên ngày hôm qua còn lại.
Kết quả là vừa ra khỏi cửa đã thấy được hai người Santa thúc thúc và cha đang đứng cùng nhau ở cổng lớn nhà trẻ.
Đôi mắt của Gạo Nếp Nhỏ lập tức mở lớn, nhân lúc cô giáo không để ý liền trực tiếp lon ton chạy tới, sau đó dang rộng hai tay ôm chân Santa cùng Lưu Vũ: "Cha! —— Santa thúc thúc! —— Hai người đi cùng nhau hả?"
"Ngày mai cha cùng Santa thúc thúc phải đi làm cho nên hôm nay đã về sớm." Lưu Vũ cũng đã thật lâu không gặp con gái, khóe miệng cũng đã cười đến tận mang tai rồi, một tay ôm lấy bé, hôn một cái thật kêu lên trán Gạo Nếp Nhỏ.
Gạo Nếp Nhỏ quá nhớ Lưu Vũ rồi, ôm chặt cổ Lưu Vũ không chịu buông tay, còn liên tục nói với cậu những chuyện xảy ra gần đây, ví dụ như Santa thúc thúc tốt với bé như thế nào, mỗi ngày dẫn bé đi ăn đồ ăn ngon, mua thật nhiều đồ chơi mới cho bé.
Santa được khen ngợi không nhịn được mỉm cười, sau đó mở cửa xe cho Lưu Vũ cùng Gạo Nếp Nhỏ ngồi vào phía sau, đem Gạo Nếp Nhỏ đặt ở ghế trẻ em sau đó lại lấy một cái kẹo que từ trong túi ra đưa cho Gạo Nếp Nhỏ.
Gạo Nếp Nhỏ lập tức vui vẻ nhận kẹo, nở một nụ cười thỏa mãn với Santa: "Cảm ơn, Santa thúc thúc!"
"A đúng rồi, Gạo Nếp Nhỏ, có chuyện này phải nói với con." Lưu Vũ đột nhiên nhớ ra gì đó liền nói với Gạo Nếp Nhỏ: "Ngày mai cha cùng Santa thúc thúc phải đi làm, không thể để con ở nhà một mình, nên chắc là con vẫn phải cùng hai ta đến trường quay rồi."
"Tốt quá, Gạo Nếp Nhỏ thích cùng cha... còn có Santa thúc thúc ở cùng một chỗ." Gạo Nếp Nhỏ híp mắt lại gật đầu cười nói.
--------------------------------------------------
Đăng truyện muộn như này còn ai đọc hông nè??༼ つ ◕◡◕ ༽つ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro