Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

05

"Santa lão sư, xin hỏi đoạn này phải nhảy thế nào ạ?"

Ba năm trước, Santa từ Trung Quốc trở về Nhật Bản, hắn quay về công ty Avex công tác, chỉ có điều dần dần chuyển về phía sau màn, trở lại công việc ban đầu của mình là biên đạo nhảy, phụ trách biên đạo cho một vài nghệ sĩ của công ty.

"Thực xin lỗi, lúc nãy tôi có chút phân tâm." Ánh mắt của Santa rời khỏi màn hình nhấp nhô trong phòng tập, hắn vừa rồi rõ ràng là đang dạy nhảy cho nghệ sĩ, nhưng ánh mắt lại bị thông báo trên màn hình thu hút.

Công ty Avex luôn thông báo một số hoạt động hoặc chương trình tống nghệ gần đây lên màn hình, tất cả nghệ sĩ của công ty đều có thể đi báo danh, cuối cùng công ty sẽ lựa chọn người thích hợp nhất từ những người đã đăng ký.

Hôm nay trên màn hình viết —— Ban giám khảo cuộc thi《 Trung Quốc vũ giả 》, cần một vũ công từ 25-35 tuổi, ai quan tâm nhanh đăng ký.

"Bây giờ tôi sẽ nói lại từ đầu nhé."

Santa cùng Lưu Vũ là trời đất tác hợp.

Mười năm trước, bọn họ được cư dân mạng trên Weibo miêu tả như vậy.

Khi đó Lưu Vũ mới chỉ 20 tuổi, cậu mặc Hán phục màu thủy mặc, đứng trên sân khấu của chương trình tuyển chọn thần tượng múa một điệu múa truyền thống của Trung Quốc, cậu giống như một chú hồ điệp đang bay lượn, cũng giống như một vị trích tiên trong phim võ hiệp Trung Quốc.

Không hề nghi ngờ, cậu thực sự rất đẹp.

Lưu Vũ xoay một vòng trên sân khấu, lại xoay vào trong lòng chàng vũ công Nhật Bản.

Hắn không thể kiềm chế được dục vọng nguyên thủy đang sôi trào khắp cơ thể mình, từ trên đài cao đi xuống cùng khiêu vũ với cậu. Bọn họ đắm mình trong khúc nhạc định mệnh của đời mình, cứ thế hòa quyện vào nhau.

Santa nghe được rõ ràng mùi tin tức tố của người kia, là mùi hoa hồng Damacus, vì vậy hắn cũng phát tán tin tức tố của mình, để cho mùi rượu mơ cùng mùi hoa hồng dung hợp.

Sau trận battle đó, cả hai đều cảm thấy hụt hơi, giống như vừa dùng tin tức tố cách một khoảng không nồng nhiệt yêu đương.

Santa vốn tưởng rằng đóa hoa hồng nhỏ Trung Quốc này sẽ rất khó theo đuổi, nhưng lại không ngờ rằng đối phương cũng ôm một mối tinh si với mình, hơn nữa cậu đã thật chậm rãi, nói từng chữ từng chữ cho hắn biết: "Santa chính là vũ công mà em hằng mơ ước."

Sau đó, đương nhiên là bọn họ ở bên nhau.

Vào năm nhóm nhạc tan rã, hai người đã nộp đơn chính thức xin đăng kí nhập tịch tại hiệp hội bảo hộ Omega.

Hắn nhớ rõ trong hôn lễ ngày đó, Trương Gia Nguyên ngồi ở dưới đài khóc lóc như đứa ngốc.

Trong tình yêu, người ta sẽ cảm thấy tất cả mọi thứ của đối phương đều rất tốt, thế nhưng khi hai người chung sống cùng nhau, dần dà bọn họ lại nhận ra khác biệt ngày càng lớn.

Ngay cả người Trùng Khánh và người Tứ Xuyên ở chung cũng có sự khác biệt, huống chi bọn họ là một cặp đôi khác quốc gia có nền tảng văn hóa và thế giới quan khác nhau?

Lưu Vũ tuy là Omega nhưng thật ra lại có tính tình và tố chất rất mạnh mẽ.

Tuy tính cách của Santa vẫn tương đối hiền lành, nhưng thực chất bên trong hắn vẫn có một phần nào đó rất máy móc và gia trưởng.

Năm năm sau, bọn họ dù đã dốc hết sức lực vẫn là khó có thể thay đổi lẫn nhau.

Một cuộc hôn nhân vốn là do ông trời tác hợp, cuối cùng lại chằng đâu vào đâu.

Thời điểm Santa phản ứng lại, hắn phát hiện mình đã sớm gửi một email cho sếp, biểu đạt khát khao muốn được tới Trung Quốc.

   Uno Santa thực chất là người cực kì hoài cổ.

Chiếc xe ô tô đồ chơi của hắn từ thuở nhỏ vẫn luôn được hắn cất giữ ở sâu trong rương gỗ suốt 20 năm, dù cho chuyển nhà vô số lần vẵn còn giữ lại.

Hắn biết rõ những điều ngăn cách giữa mình và Lưu Vũ, nhưng hắn càng hiểu rõ, trong tương lai cũng không có ai có thể thay thế được vị trí của Lưu Vũ trong lòng mình.

Santa biết rõ mình rất quan tâm Lưu Vũ, hơn nữa hắn cũng tin tưởng Lưu Vũ nhất định vẫn còn lưu luyến mình.

Dù cho ba năm qua đi, phần cảm tình này vẫn chưa từng thay đổi.

Đêm hôm đó, Santa nhận được một email từ sếp.

—— "Uno Santa tiên sinh, chúc mừng anh đã được chọn làm giám khảo cho cuộc thi 《 Trung Quốc vũ giả 》, xin hãy chuẩn bị trong vòng một tuần, chúng ta sẽ lên đường tới Bắc Kinh, Trung Quốc vào ngày 1 tháng 4."



"Lưu lão sư, nghe nói ngài muốn tham gia làm giám khảo của chương trình《 Trung Quốc vũ giả 》?" Một cô gái cột tóc đuôi ngựa hỏi.

Lưu Vũ khẽ mỉm cười đáp: "Đúng vậy, cuối tuần này sẽ bắt đầu, đến lúc đó có khả năng tôi sẽ tìm một lão sư khác đến đứng lớp thay."

Lúc này Lưu Vũ mới nhớ tới, địa điểm quay của chương trình nằm ở vùng ngoại ô Bắc Kinh, lái xe mất hơn hai ba tiếng đồng hồ, hơn nữa một khi bắt đầu ghi hình thì phải mất vài ngày không thể rời đi, Gạo Nếp Nhỏ dễ sợ hãi lại hay thẹn thùng, tuy ở chung với mình và Trương Gia Nguyên vẫn tương đối hoạt bát sáng sủa, nhưng gặp phải người lạ một cái là lại rụt rè, cho nên cũng không thể thuê một bảo mẫu tạm thời được.

Không thể không nói, tính cách đứa nhỏ này thật sự rất giống Santa.

"Trương Gia Nguyên này, sao lại có thể giận lâu như vậy." Lưu Vũ âm thầm oán thán trong lòng, thở dài một hơi, lấy điện thoại ra kiểm tra WeChat, đã một tuần nay Trương Gia Nguyên không có nhắn tin cho mình.

Sau giờ dạy, Lưu Vũ một bên ngồi ăn lẩu cay trong phòng làm việc, một bên dùng hết khí lực toàn thân hạ quyết tâm—— cậu muốn chủ động nói chuyện với Trương Gia Nguyên, phá vỡ cục diện bế tắc này!

Vì vậy, cậu gõ một tin nhắn trong WeChat, ấn vào nút gửi đi —— "Có ở đó không?"

Trương Gia Nguyên chưa trả lời, đây không phải là phong cách của cậu, cậu ta rất thích lướt vòng bạn bè, trên cơ bản khi Lưu Vũ tìm cậu thì rất nhanh sẽ được hồi đáp.

Vì vậy Lưu Vũ đã gọi điện thoại, chờ chuông đổ khoảng một phút, rốt cục Trương Gia Nguyên cũng trả lời.

". . . Alo." Thanh âm của cậu nghe rất mệt mỏi, giống như đã mười ngày không ngủ: "Tiểu Vũ?"

Lưu Vũ hắng giọng hỏi: "Là anh đây, em sao vậy, lâu như thế vẫn không liên hệ? Còn giận à?"

Đầu bên kia điện thoại, Trương Gia Nguyên thở dài một hơi: "Không phải. Mấy ngày nay em đang suy nghĩ nhân sinh."

"Tốt, vậy em tiếp tục suy nghĩ đi." Lưu Vũ nhẹ gật đầu, vừa cười vừa nói: "Vậy em. . . Cuối tuần này có việc gì không? Có thể giúp anh trông Gạo Nếp Nhỏ vài ngày không?"

Trương Gia Nguyên ở đầu dây bên kia cũng cười theo, nói: "Em đoán anh gọi điện thoại tới tìm em đúng là không có chuyện gì tốt."

"Được rồi. . . Em rảnn, anh tìm em nhờ vả em có thể không có thời gian sao?" Trương Gia Nguyên đáp, trong giọng nói có chút mỏi mệt.

"Nguyên, em có chuyện gì sao?" Lưu Vũ vốn là người cẩn trọng, lập tức cảm nhận được Trương Gia Nguyên có gì không đúng liền hỏi: "Có phải là xảy ra chuyện gì rồi không?"

Trương Gia Nguyên lắc đầu, vừa cười vừa nói: "Không có việc gì, Trương Gia Nguyên em đây không có khả năng bị số mệnh đánh bại!"

———————————————————

Mọi người ơi, mọi người có thích truyện không dạ? Nếu thích thì cmt cho mình vài lời được không? Mình thích đọc cmt lắm mà mãi chẳng thấy có bạn nào cmt gì cả buồn thiệt sự🥺🥺😢😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro