Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 34

34

    Trương Gia Nguyên dùng ba phần khí lực ném di động đang cầm trên tay cho Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ luống cuống nhanh chóng vươn tay đón lấy nhưng vẫn không tiếp được, cuối cùng điện thoại vẫn rơi trên mặt đất, may mắn là trên mặt đất phủ một lớp thảm, Châu Kha Vũ xoay người nhặt di động lên, lật qua lật lại kiểm tra một lần, thấy không bị ném hỏng mới thả lại trên tủ đầu giường Trương Gia Nguyên.

    Hắn ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Trương Gia Nguyên lại quấn chặt mình trong chăn bông chỉ lộ ra nửa cái đầu, Châu Kha Vũ thở dài một hơi hạ giọng nói: "Nguyên nhi, vậy anh về trước, em ngủ ngon."

    Kết quả vừa mới xoay người bước được một bước thì đã bị thanh âm của Trương Gia Nguyên kéo lại.

    "Châu Kha Vũ ——" Giọng nói của Trương Gia Nguyên có chút khàn, từng âm đều được kéo rất dài, hắn cảm thấy cái tên Châu Kha Vũ này gọi ra có chút cảm giác lưu luyến, lại hơi có chút làm nũng.

    "Đây." Châu Kha Vũ lập tức trả lời, quay đầu lại, ngồi xổm người xuống rồi nhìn thẳng vào mắt Trương Gia Nguyên: "Anh ở đây."

    Người này năm nay đã 28 tuổi nhưng cánh tay hàng ngày chơi đàn ghi-ta vẫn trắng mềm như sữa, vươn từ trong chăn ra nắm lấy cổ tay Châu Kha Vũ nói: "Tôi đau đầu, xoa cho tôi đi."

    "Được được." Châu Kha Vũ nhìn quanh một vòng cũng không tìm được chỗ ngồi thích hợp đành phải trèo lên giường.

    Tóc Trương Gia Nguyên hơi dài rồi, dài như vậy là do tạo hình của bộ phim lần này, tóc mái hỗn loạn trên trán, che hết toàn bộ đôi mắt vốn đã không lớn lắm, Châu Kha Vũ nhẹ nhàng vén tóc mái của cậu sau đó từ từ luồn ngón tay của mình vào giúp Trương Gia Nguyên xoa bóp.

    "Vì sao lại đau đầu, gần đây quá mệt mỏi sao?" Châu Kha Vũ dựa lưng vào đầu giường, một bên xoa bóp một bên nhỏ giọng hỏi.

    "Còn không phải bởi vì. . ." Trương Gia Nguyên cười lạnh một tiếng rồi nói: "Còn không phải bởi vì hai đại ác nhân Lưu Vũ cùng Santa cứ một mực tra tấn tôi."

    Châu Kha Vũ trầm ngâm một hồi rồi nói: "Nhưng Santa hẳn là đã bị đả kích rất lớn, hi vọng anh ấy vẫn có thể tỉnh táo một chút."

    "Ha ha, trước đây không cần gánh vác bất cứ trách nhiệm gì, bây giờ trở về lại có thể làm cha luôn rồi, nếu là tôi thì nằm mơ tôi cũng có thể cười tỉnh." Trương Gia Nguyên trừng mắt nhìn Châu Kha Vũ: "Alpha các người chắc luôn cho rằng sinh con chả là việc lớn gì cả, tùy tùy tiện tiện muốn sinh thì sinh, cũng không cần trả một cái giá quá lớn gì đúng không?"

    Châu Kha Vũ lập tức lắc đầu, thành khẩn nói với Trương Gia Nguyên: "Không không không, anh thật sự không có nghĩ như vậy, em tin anh."

    Sau đó lại rất nghiêm túc giải thích: "Nếu như là người yêu của anh, anh nhất định sẽ tôn trọng lựa chọn của người đó, cũng tôn trọng sự hy sinh và cống hiến của người đó cho gia đình, anh nhất định sẽ tận tâm tận lực gánh nhận trách nhiệm, sẽ không để cho một mình người đó phải hy sinh."

    Trương Gia Nguyên không nhịn được cười nói: "Đây không phải là đang nói Santa ư, anh ngược lại rất nhanh tự nhắc đến mình."

    "Đây đều là những lời thật lòng của anh, anh cùng những Alpha khác không giống nhau, anh cũng không phải có chấp niệm với việc sinh con, anh chỉ hi vọng anh cùng người anh yêu có thể hạnh phúc." Châu Kha Vũ cũng nở nụ cười nói: "Tuy có lẽ thời điểm mười tám mười chín tuổi anh có chút ngông cuồng, có chút không rõ nội tâm của mình, nhưng anh vẫn cảm nhận được, hiện tại em chắc cũng có thể nhận thấy sự thay đổi của anh."

    "Anh đã trở nên càng thành thục, cũng không cần người khác bảo hộ, lòng anh so với năm mười tám tuổi đó cũng đã càng kiên định hơn rồi."

    "Cho nên là. . . em thật sự không để ý đến anh một chút nào sao, Nguyên nhi?"

    Trương Gia Nguyên thở dài nói: "Châu Kha Vũ, anh chắc chắn là anh muốn tỏ tình ở ngay thời điểm tôi đang bực mình muốn chết này sao?"

    "Được, được, anh sẽ đợi thêm vài ngày nữa, tìm một thời cơ thích hợp hơn." Châu Kha Vũ cong cười nói: "Không sao đâu, dù em không đáp lại anh thì anh vẫn sẽ tiếp tục đợi."

    Động tác xoa bóp của Châu Kha Vũ vẫn không hề dừng lại, tay trái không cẩn thận lại đụng phải phần gáy Trương Gia Nguyên, hắn cảm nhận được toàn thân đối phương thoáng run rẩy, sau đó nhịn không được hít một hơi: "Aizz —— "

    Châu Kha Vũ hoảng sợ, hoàn toàn không biết vì sao Trương Gia Nguyên có phản ứng lớn như vậy, lập tức nhấc cao hai cánh tay sau đó ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ không dám động đậy: "Như thế nào. . . Xảy ra chuyện gì?"

    Trương Gia Nguyên đau đến toát mồ hôi lạnh, gần đây mỗi ngày cậu đều ở chung một chỗ với Châu Kha Vũ cho nên vẫn luôn uống thuốc chống dị ứng, tránh không khỏi có những tác dụng phụ, thời điểm ban ngày làm việc vẫn còn tốt một chút, đến buổi tối tuyến thể lại càng đau nhức đến lợi hại, vừa rồi bị Châu Kha Vũ đụng một cái quả thực muốn ngất luôn tại chỗ.

    Vì vậy Omega mạnh mẽ khác thường Trương Gia Nguyên lập tức dùng sức đẩy Châu Kha Vũ một cái rồi mắng: "Anh muốn chết phải không? Không được đụng vào."

    "Có phải là...em sinh bệnh rồi không?" Châu Kha Vũ thật sự có chút khó hiểu, thăm dò hỏi cậu.

    Trương Gia Nguyên suy nghĩ một lát liền quyết định ăn ngay nói thật: "Tôi uống thuốc dị ứng, đây là tác dụng phụ."

    "Thuốc dị ứng? —— cho nên, em dị ứng với một cái gì đó?" Châu Kha Vũ hỏi, ánh mắt đảo quanh phòng.

    Trương Gia Nguyên nhướng mày, giả vờ thoải mái nói từng chữ từng chữ một: "—— tin tức tố của anh."

    Sáng hôm nay Lưu Vũ vẫn tập thể dục như thường lệ, sau đó lại đi gọi Gạo Nếp Nhỏ rời giường rồi để cho bé tự mặc quần áo rồi hai người cùng nhau rửa mặt đánh răng, lại làm cho Gạo Nếp Nhỏ một bữa sáng đơn giản nhưng rất tốt cho sức khỏe, tranh thủ lúc bé đang ăn sáng, Lưu Vũ đứng sau ghế chải đầu cột tóc cho con gái, cuối cùng dắt bàn tay nhỏ của Gạo Nếp Nhỏ cùng đi ra khỏi cửa.

    Kết quả vừa đi ra thì đã thấy trong góc hành lang có một người đang ngồi, hắn vùi đầu vào đầu gối, không nhìn thấy thấy rõ khuôn mặt nhưng dựa vào quần áo có thể đoán được là một người đàn ông.

    "Cha. . . Cha xem, chỗ đó có một người kìa." Gạo Nếp Nhỏ chỉ vào người đang ngồi xổm trong góc kia.

    Lưu Vũ vốn là muốn nói không cần lo cho người đó, chúng ta đi nhà trẻ trước, nhưng còn chưa kịp mở miệng thì Gạo Nếp Nhỏ đã chạy tới cạnh người kia: "Thúc thúc, vì sao chú lại ngồi chỗ này nha?"

    Người kia ngẩng đầu lên Lưu Vũ mới phát hiện rõ ràng là người quen cũ của mình —— Santa.

    Nhưng hôm nay Santa lại không giống như bình thường, ngày thường hắn luôn chăm sóc tóc tai cẩn thận tỉ mỉ, cũng sẽ ăn mặc quần áo chỉn chu, trên mặt luôn mang một vẻ tự tin rạng ngời.

    Hôm nay lại cảm giác như rất tang thương, dường như chỉ trong một đêm đã trải qua hết thảy ấm lạnh của cuộc đời.

————————————————————————

Ha lẩu a cả nhà yêu, hôm trước mình nhớ có bạn cmt là Chân Đan không những chưa biết mình đã có con mà thậm chí còn chưa biết em Nguyên bị dị ứng với tin tức tố của mình thì ta da, hôm nay Châu Đan đã được biết rùi nè, nhưng mà biết xong rồi vui hay buồn thì không có bít tại tác giả cắt trúng khúc đó luôn rồi🤦‍♀️
Hôm nay mọi người chờ vê lóc có mệt không chứ riêng mình là mình muốn tới công chuyện với Waji luôn á, bình thường vẫn ko sao mà nay sao nó dở chứng thế nhỉ, ngày mai mình phải học cả ngày rồi thời gian đâu để xem😢 mà đâu phải chỉ xem 1 lần đâu, phải xem 2,3 lần để còn hít ke ô tê pê cơ mà😭 Mà thôi thì trong lúc chờ đợi mn đọc đỡ chương truyện cho vui nhé, chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ nhe. Mua mua ta😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro