Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

14

Sau khi một đường đem Trương Gia Nguyên đến bệnh viện, Phó Tư Siêu trong lòng vẫn còn sợ hãi, tự nhủ may mắn Trương Gia Nguyên là ngất xỉu trong Studio bằng không chỉ dựa vào sức một mình cậu căn bản không có khả năng khiêng Trương Gia Nguyên cao 1m8 đến bệnh viện.

Cũng may ở đó có các thành viên khác, Phó Tư Siêu chỉ cần ngồi phía sau xe cùng Trương Gia Nguyên là được, Du Xuân của bọn họ phân hóa giới tính thực ra khá cân đối, năm người thì có hai O và ba A cho nên ba thành viên còn lại chỉ có thể đưa đến cửa bệnh viện, không thể tiến vào khu khám bệnh của Omega.

Phó Tư Siêu phải chạy khắp nơi xử lý thủ tục, để một mình Trương Gia Nguyên là Omega ở lại đó quá nguy hiểm, rơi vào đường cùng chỉ có thể gọi điện cho Ngô Vũ Hằng vừa vặn đang quay phim ở gần đó, Ngô Vũ Hằng là Beta nên rất thuận tiện.

Ngô Tử Đồng vừa nghe tới chuyện của Trương Gia Nguyên lập tức chạy tới, đặt người lên giường bệnh ở khu Omega sau đó kêu y tá tới truyền thuốc cho Trương Gia Nguyên.

Phó Tư Siêu đúng lúc này vừa vặn chạy tới quầy thu ngân nộp phí, chỉ còn có Ngô Vũ Hằng ở lại phòng bệnh cùng Trương Gia Nguyên.

"Không có vấn đề gì lớn, chỉ hơi mệt chút, còn có chút tụt đường huyết." Ngô Tử Đồng thở dài một hơi, nói: "Nghỉ ngơi một hồi với ăn uống vào nữa là ổn rồi."

Sau đó nhìn từ trên xuống dưới từ trước ra sau đánh giá Ngô Vũ Hằng một phen rồi nhướng mày hỏi: "Anh là bạn trai của cậu ấy?"

"Hả?" Ngô Vũ Hằng mặt mày ngơ ngác, sau đó nhanh chóng xua tay biểu đạt mình vô tội: "—— không không không không không! . . . Tôi không phải."

Sau đó lại nghiêm túc nhấn mạnh lần nữa: "Bác sĩ cô hiểu lầm rồi, tôi chỉ là người qua đường bị kéo qua đây hỗ trợ thôi."

Khi Trương Gia Nguyên mở mắt ra đã nhìn thấy hai tên thiểu năng đang ngồi bên giường mình chơi trò kéo búa bao.

Trương Gia Nguyên thò đầu ra từ trong chăn, sau đó nhịn không được cười nói: "Phó Tư Siêu Ngô Vũ Hằng, hai người thật giống như hai kẻ đần, đều đã ngoài 30 tuổi rồi như thế nào còn chơi kéo búa bao hả?"

Phó Tư Siêu nhìn qua Trương Gia Nguyên nói: "Hừ, cũng không nhìn một chút xem là ai đã làm cho chúng tôi không thể về nhà hả."

"Em có biết em ngủ bao lâu rồi không, hơn ba giờ lận đó." Ngô Vũ Hằng thở dài một hơi, thoáng nhìn đồng hồ treo trên tường nói: "Điện thoại của hai người tụi anh đều sắp hết pin rồi, hiện tại trò duy nhất có thể chơi cũng chỉ có kéo búa bao thôi."

"Chờ một chút, em có chút không hiểu." Trương Gia Nguyên nheo mắt lại, nhìn về phía Phó Tư Siêu, hỏi: "Phó Tư Siêu cậu ở chỗ này thì thôi đi, vì cái gì Ngô Vũ Hằng cũng ở đây vậy?"

"Tôi thao, Trương Gia Nguyên nhi cậu thật không có lương tâm, nhóm chúng ta có ba người là A, tôi lại vác không nổi cậu, cuối cùng chỉ có thể gọi Ngô Vũ Hằng tới hỗ trợ, cậu thì một chút tình huynh đệ xã hội chủ nghĩa cũng không có, cho cậu vay trước tiền thuốc men tí nữa nhớ chuyển trả, biết chưa?" Phó Tư Siêu nhìn Trương Gia Nguyên nói.

Trương Gia Nguyên cười đáp: "Này, mọi người đều là anh em, nói nhiều chuyện tiền bạc sẽ làm tổn thương cảm tình."

"Lưu lão sư, ngày hôm qua em đã xem mấy bức ảnh trong vòng bạn bè của thầy rồi." Lý Hinh vừa cười vừa hướng Lưu Vũ nói: "Con gái thầy lớn lên thật dễ thương? Cảm giác về sau nhất định sẽ là một đại minh tinh."

Nghe được người khác khen ngợi Gạo Nếp Nhỏ, Lưu Vũ cong khóe miệng cười: "Xinh đẹp hả? Giống tôi đó."

"Xác thực là giống thầy! Mắt to sống mũi cao!" Lý Hinh nhẹ gật đầu, tiếp tục nói: "Nhưng cũng rất giống chồng của thầy đấy."

"Chồng tôi?" Lưu Vũ không hiểu Lý Hinh đang nói cái gì, sau đó nhớ ra ngày đó tại chương trình mình thuận miệng nói dối, lại nghĩ có lẽ Lý Hinh cùng Santa quan hệ không tệ, cho nên cũng không sửa lại lời nói dối này, gật đầu nói: "Cũng có chút giống a."

Nhưng trong lòng lại nghĩ chính là không có khả năng, con gái của ta không có khả năng giống Trương Gia Nguyên!

"Em nhớ là chồng thầy rất cao, nếu bé cũng kế thừa được chiều cao này, sau này nhất định một cô nương chân dài." Lý Hinh suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Da trắng tướng mạo đẹp lại thêm chân dài, đủ sống rồi."

Lưu Vũ nhẹ gật đầu nói: "Ừ, ba ba của nàng đúng là cao 1m8, hi vọng chiều cao cùng dáng người của nàng đừng như tôi, còn những chỗ khác có thể giống tôi thoải mái."

Đây là cậu nói thật, Santa xác thực cao 1m8.

Lý Hinh chớp mắt, tiếp tục hỏi: "Vậy thầy cảm thấy. . . cuộc sống bây giờ như thế nào? Mỗi ngày trôi qua có vui vẻ không?"

"Hôm nay em sao vậy, sao lại giống y hệt phóng viên thế?." Lưu Vũ nhịn cười không được hỏi: "Hỏi nhiều như vậy để làm gì hả, em chuẩn bị làm cho tôi một buổi phỏng vấn cá nhân trong trường học sao?"

Lý Hinh cong môi cười, đối với bậc thang Lưu Vũ vừa quăng ra nhanh chóng bước xuống: "Thầy đã đoán đúng, bạn cùng phòng của em là người của Thông tấn xã Bắc Vũ, vừa vặn muốn phỏng vấn thầy một chút."

Santa lần này trở lại Bắc Kinh vẫn ở tại một khách sạn trung tâm thành phố, chỗ này giao thông rất thuận tiện, đi tới trung tâm thương mại gần đây cũng chỉ mất 10 phút, cách Studio của bạn hắn cũng rất gần.

Đợt ghi hình tiếp theo diễn ra vào nă ngày sau, những ngày không có công việc, cuộc sống sinh hoạt của Santa rất có trật tự, trừ một số thói quen hàng ngày như ăn cơm cùng ngủ nghỉ thì chỉ có làm việc trong phòng luyện nhảy.

Studio này vốn là ba năm trước đây hắn và bằng hữu cùng mở, ngoài công việc ở Avex, đây xem như là một nghề phụ, hai người cùng chia đôi lợi nhuận, về sau Santa trở về Nhật Bản, Studio toàn bộ đều để lại cho bằng hữu của hắn.

Santa đối với tiền tài các loại quả thực không quan tâm, cũng không yêu cầu bằng hữu trả tiền gì.

"—— ông ông." Điện thoại đặt ở trên ghế rung lên, Santa lập tức dừng lại động tác, quay đầu đi qua mở màn hình điện thoại di động, trên màn hình viết hai chữ "Lý Hinh" thật to.

Thì ra là chiến hữu mình phái đi gửi chiến báo tới.

—— Con gái Lưu lão sư năm nay ba tuổi, tên là Gạo Nếp Nhỏ, hơn nữa thầy ấy còn nói hiện tại mỗi ngày trôi qua đều rất vui vẻ.

—— Thầy xác định muốn đào góc tường ư, Santa lão sư?

—— Hôm nay lúc làm tình báo nghe ngóng cho thầy, tôi cảm thấy lương tâm của mình như gặp nghiêm hình tra tấn!

Santa trong lòng tự nhủ, cái gì gọi là đào góc tường nhà thầy giáo cô, cái góc tường kia vốn chính là của tôi! Cùng lắm thì xem như là đem đồ đạc của mình lấy trở về mà thôi!

Sau đó lập tức gửi một gói biểu cảm "Arigatou".

Lại gửi kèm một cái hồng bao 1000 tệ.

Bổ sung một câu: đa tạ chiến hữu tương trợ, sau khi chuyện thành, tất có trọng thưởng.

Cuối cùng lại nhắn thêm một câu nữa: Tôi Uno Santa vĩnh viễn không bao giờ bỏ cuộc.

————————————————————————

Ha lẩu a cả nhà yêu, vì hôm nay được nhận quà sinh nhật muộn từ best friend (sinh nhật từ tháng 1 mà tháng 7 mới tặng quà🙂🙂), vui quá nên phải chạy đi edit ngay chương mới up lên nè. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ nhé😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro