Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14 (H)

Chương 14: Không còn cách nào cự tuyệt (H)

Chu Vũ cảm giác rất kỳ quái, rõ ràng kinh nghiệm của nàng không ít.

Nhưng mà....

Khương Chỉ khác với người khác...

Khi nàng nhìn chăm chú vào cô, tựa như thời không tua nhỏ.

Trong giây lát, các nàng lại quay về phòng học năm xưa, khi đó nàng còn rất ngây ngô, đối với cái hôn của Khương Chỉ thậm chí là đụng chạm quá hơn, trong lòng cô luôn ưa thích, nhưng bề ngoài vẫn giả vờ từ chối.

Sau đó bị nàng quyến rũ liền mở lòng.

Có vài thứ trong đầu quên mất, nhưng thân thể thì không.

Cảm giác tê dại ở nhũ hoa xộc lên đỉnh đầu, thân thể bình tĩnh trước mặt Khương Chỉ nhưng dục vọng dấu đầy trong mắt, đói khát đến cực điểm.

Quần jean bó sát người, ma sát cánh hoa huyệt sung huyết, có chút đau nhức.

Chu Vũ cong người lên, thở hổn hển, đẩy tay Khương Chỉ ra.

Cô không biết bộ dáng hiện tại của mình chỉ cần đùa nhẹ một chút là có thể ép ra mật đào.

Khương Chỉ tìm được môi nàng, không hôn, chỉ dùng đầu lưỡi nhẹ liếm lấy, giọng nàng rất nhỏ, "Có muốn nghe không? Tôi học rất nhiều thơ như vậy.... đáng tiếc, không tìm được chỗ phát huy."

Nàng vừa nói, vừa không kiêng nể nắm lấy hai bầu ngực mềm mại của cô dùng sức xoa bóp, trên bầu ngực trắng nõn còn in lại dấu tay nhàn nhạt.

Thắt lưng Chu Vũ dựa lên bàn, chỉ có như vậy, mới giữ cho thân thể cô đứng yên được.

Âm thanh cô run rẩy, "Không muốn, không muốn nghe.... ưm."

Cỏ nguyệt kiến ở góc bàn rung rung theo động tác của cô.

Ánh mắt của cô vốn đẹp, hiện tại mở to ướt nước, mi kiều có chút yếu đuối, tựa như con nai lạc trong rừng.

Làm gì còn bộ dạng khiêu khích phách lối ban ngày từ trên xe việt dã nhảy xuống.

Con ngươi đen của nàng gần trong gang tấc, ánh mắt ám hỏa đã thành bụi, khiêu khích hỏi "Không muốn ngừng?" Nàng cố ý xuyên tạc ý của cô.

Tưa lưỡi xù xì lướt qua hàm răng quét hàm trên của cô, tê dại từ da đầu chạy dọc sống lưng xuống gần mép bàn cô dựa.

Chu Vũ rên nhỏ một tiếng, thân thể trượt xuống, may là có Khương Chỉ ôm lấy cô.

"Ah, đây là..... đối lũy nha sàng khởi chiến qua, lưỡng thân hợp nhất ám thôi ma*?

* Câu này có nghĩa là thân thể hai người vừa hôn, vừa hợp nhất làm một (ý chỉ làm chuyện đó)

Khương Chỉ thong thả đọc dâm thơ, đặt cô lên giữa bàn, dùng ngón cái và ngón giữa bóp lấy tiểu bạch thỏ đỏ nhạt, không chờ cô đáp lại, liền nghiêm khắc dùng ngón tay ấn lên đầu nhũ đang cương lên.

Quầng nhũ bị túm, đầu nhũ không trốn chạy được, chỉ có thể bị ngón tay nàng chà xát bóp nhéo như viên kẹo mềm.

Chu Vũ nhịn không được thở hổn hển, hai chân cô kẹp chặt, bụng dưới co rút kịch liệt, âm huyệt bắt đầu trướng đau.

"Khương Chỉ..... ngừng lại..... ah ~...." Cô liếm môi Khương Chỉ, vừa ủy khuất vừa nhỏ giọng kêu, nói không thành từ, dường như khó mở miệng.

Khương Chỉ thu hồi môi, nhìn giữa hai cánh môi kéo ra sợi chỉ bạc trong suốt, thờ ơ, "Hả?"

Chu Vũ vươn đầu lưỡi nếm lấy mùi vị lưu lại trên môi Khương Chỉ, đôi mắt phong lưu bình thường chỉ còn si mê dục vọng.

Cô ưỡn ngực, cánh tay run run, bóp lấy bầu ngực đưa đến trước mặt Khương Chỉ, bầu ngực được xoa nắn nhô lên đầu nhũ run rẩy tựa như đang cầu xin nàng hôn lên.

Khương Chỉ hiểu được ngôn ngữ thân thể của cô, thực tế không cần dụ dỗ, nàng cúi đầu ngậm vào đầu nhũ bảo bối đáng thương kia.

Đây là chỗ nàng thường chăm sóc trong thời kỳ phát dục, đầu ngực đã cứng đến sưng đỏ, nhất định là đang rất mẫn cảm.

Tựa như quả anh đào đặt trên chiếc bánh kem, Khương Chỉ ngậm nó, nhiều lần mút vào, ngón tay nắm lấy phần trắng mềm, dùng sức xoa nắn như vắt sữa.

Nàng thích chỗ này, giống như văn học nông thôn những năm 80 can đảm mô tả bản năng mê luyến dục vọng nguyên thủy của con người.

Văn nhân cao cao tại thượng cuối cùng cũng không thoát không được dụ hoặc của bộ ngực xích lõa đầy đặn.

Chu Vũ bị nàng kích thích nhũ hoa đến run rẩy, quần lót bên dưới cũng đã ướt thành một mảng.

Cô không thể cự tuyệt Khương Chỉ! Chu Vũ gần như tuyệt vọng.

Cuối cùng cô nhắm mắt lại, gắt gao cắn môi, xương xanh quai cùng bờ vai khiêu gợi hơi ngửa về sau, vội vàng cởi khóa kéo trên quần jean của mình.

Quần lót cũng bị kéo xuống.

Cô một bên khó nhịn ấn Khương Chỉ vào ngực mình, hận không thể để nàng cắn nát ngực mình mới thỏa mãn.

Lặng lẽ đưa tay vào quần lót, ngón tay xoa nắn hoa huyệt ươn ướt, cô thở hổn hển chà xát âm hạch sưng nóng, nhưng trong lúc muốn an ủi chính mình..... thì bị Khương Chỉ ngăn cản.

Cô mở mắt ra, nhìn Khương Chỉ, rên một tiếng đầy dục vọng, sắp đánh mất lý trí cầu xin, "Tôi muốn......"

Khương Chỉ liếm môi, tự tay thò vào quần cô.

Hai người bọn họ căng như dây cung tựa như trăng tròn, đến nỗi muốn bắn.

Ngón tay xoa nắn, trêu chọc tiểu huyệt ẩm ướt của người kia.

Chu Vũ nhích mông để tay nàng có thể dễ dàng "đi vào" hoa viên của mình.

Âm hạch bị kích thích phồng to lên, được chạm vào khiến chủ nhân của nó thoải mái và thỏa mãn cùng cực.

Chu Vũ cầm tay nàng đưa vào trong hoa huyệt, rên rỉ một tiếng, âm huyệt liền trào ra một dòng nước ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro