
VOLUME 2 - VERSE 32
VOLUME 2 – VERSE 32
EDITOR: ROSALINE
BETA: ROSALINE
"Sơ ủng..." Augustine kinh ngạc đến gần như ngây dại, một lát sau bạn đời của hắn một chút không nể tình mà nở nụ cười.
"Ha hả, rất tốt nha, Augustine anh phải có em trai rồi." Lăng vỗ vỗ lông tơ của Thụy dơi bảo vệ, "Gia tộc Weafer lại muốn xuất hiện tộc nhân vượt trội, ta làm tộc trưởng trước tiên hướng về phía ngươi biểu thị hoan nghênh."
"Lăng!"
"Em đang nói thật lòng, Augustine. Nếu như đại tướng quân và người hầu thân tín của đại tướng quân Ma giới đều họ Weafer, cái này chẳng lẽ không vẻ vang?"
Augustine lộ ra vẻ mặt phiền não, Lăng nói không sai, Dysseus muốn sơ ủng cho ai cũng không phải là việc bản thân mình có thể chi phối, chỉ là mấy năm trước hắn mới từng trải sự kiện làm người ta kinh ngạc chính là đột nhiên nhiều ra một cháu cố ngoại và người thừa kế của cha, tiếp đó lại là tin tức tính nổ tung cha người mà mình cho rằng qua đời mấy trăm năm lại còn sống, hiện tại lại phải đột nhiên nhiều một "em trai" nhận máu của cha, thần kinh kiên cường dẻo dai nữa cũng cần thời gian giảm xóc đi.
"Tốt đi tốt đi, ta không có ý kiến." Augustine hít một hơi, trên thực tế hắn có thành kiến lại có thể làm gì? "Chẳng qua để cho chúng ta nghe ý nguyện của bản thân cậu ta một chút."
"Ta..." Philly rất muốn đáp ứng một tiếng, nhưng cậu ta biết quyết định này sẽ quyết định cả đời cậu ta, không thể qua loa, bởi vì Dysseus không thích người lỗ mãng mà không để ý hậu quả.
"Trở thành huyết tộc làm cho ngươi thu được sức mạnh của hắc ám, thế nhưng ta sẽ tạm thời để ngươi lại huyết giới, hy vọng ngươi có thể học được cần thiết khi làm người hầu của ta. Thẳng đến ngươi có thể thừa nhận chống đỡ ánh sáng mặt trời, trở thành huyết tộc có thể một mình đảm đương một phía, ta sẽ mang ngươi về Ma giới." Dysseus nói quyết định của chính mình, "Không cần vội vã trả lời ta, ta hy vọng ngươi có thể tỉ mỉ cân nhắc. Ngươi đã từng là người hầu ta gửi gắm kỳ vọng, nhưng hiện tại ngươi đã khác biệt, cho nên có lẽ suy nghĩ của ngươi cũng sẽ thay đổi, không cần miễn cưỡng."
"Không!" Philly tha hiết tiếp lời Dysseus, mắt màu đen giống như đêm khuya đen nhánh, nhưng rất nhanh lại giống như rắc lên một tầng ngọc trai. Cậu ta quỳ xuống, cẩn thận từng li từng tí mà hôn áo choàng của Dysseus, "Ta là người hầu của ngài, cho dù thân thể thay đổi, nhưng lời thề của ta với ngài vẫn luôn khắc vào trong linh hồn của ta, vĩnh viễn sẽ không thay đổi. Ở bên cạnh ngài là tất cả hạnh phúc của ta, cho nên ta sẽ cố gắng làm tất cả ngài kỳ vọng. Có lẽ trở thành huyết tộc sẽ có rất nhiều đau khổ ta hiện tại không cách nào tưởng tượng, thế nhưng xin ngài tin tưởng người hầu của ngài."
Philly ngẩng đầu, cậu ta nhìn thấy vẻ mặt rất dịu dàng của Dysseus, ở trong trí nhớ vẫn chưa có hoàn toàn nhớ hết của cậu ta, chủ nhân của cậu ta thường xuyên nhìn cậu ta như vậy, thay vì nói là chủ nhân, càng giống như cha. Mà bây giờ, y có lẽ thì phải trở thành cha của mình rồi...
"Học sinh thần học viện quả nhiên rất có thể nói, chẳng qua ngươi không cảm thấy lúc biểu thị lòng trung thành với ông cố ngoại hẳn là trước tiên lấy thánh giá của ngươi xuống sao?"
Phía sau truyền đến thanh âm của thân vương tộc Weafer trẻ tuổi, Philly "A" rồi một chút, xấu hổ và hưng phấn kích động trước đó cùng nhau bộc phát ra, mặt tức khắc đỏ bừng, luống cuống tay chân đi kéo thánh giá trong cổ áo đeo vào quần áo học sinh rộng lớn, thế nhưng càng cấp càng không lấy được.
"Tốt rồi, đừng hồi hộp. Lăng chỉ là đang trêu cợt ngươi mà thôi. Ta sẽ không lưu ý loại đồ mặt ngoài này."
"Dysseus chủ nhân..." Philly cảm giác đây là thời khắc cậu ta hạnh phúc nhất từ khi sinh ra tới nay, chủ nhân xinh đẹp hùng mạnh của cậu ta có thể để cho cậu ta vĩnh viễn không có cố gắng mà sa vào, "Chủ nhân, ta có một thỉnh cầu."
"Nói một chút xem."
"Ta có thể lại duy trì thân phận nhân loại một hồi hay không?"
"Cần tạm biệt với bạn tốt sao?"
"Đúng vậy, nhưng không chỉ như vậy. Nghe lời của chủ nhân, Ma giới và nhân giới giống như đều xảy ra cái gì rồi, cho nên ta nghĩ có lẽ ta có thể giúp đỡ chủ nhân chút vội vàng. Nếu là hiện tại tiếp thu sơ ủng, ta cũng chỉ có thể vẫn luôn ở trong phòng rồi."
Dysseus cười cười, "Ta cũng không có ý định hiện tại liền làm, dù sao tình huống hiện tại có thể so với ta tưởng tượng phiền toái hơn nhiều, cho nên ta nghĩ tạm thời ở nhân giới ở lâu trong chốc lát."
"Ngài không trở về Ma giới sao, ông cố ngoại? Không phải là có hiệp ước nói Ma giới không thể can thiệp nhân giới sao?"
"Thế nhưng cũng có hiệp ước hòa bình nói huyết tộc có thể đi đi lại lại ở nhân giới." Khóe miệng Dysseus cong lên, xảo quyệt mà lợi dụng hai thân phận của bản thân mình."Lăng, con và Augustine về huyết giới, chú ý động thái của Vatican gần đó gần đây."
Lăng và Augustine cảnh giác mà nhận thấy được ý tứ của Dysseus, gật đầu.
"Như vậy cứ vậy đi." Dysseus đứng lên, nhìn nhìn về phía Philly, "Ngươi cũng đi về trước đi, ta sẽ lại tới tìm ngươi."
"Vâng, chủ nhân. Xin ngài nhất định phải cẩn thận."
Ba người hướng về phía phương hướng trước cửa sổ di động, Lăng trước tiên cho Philly thêm kết giới trôi nổi ẩn thân, sau khi đưa cậu ta an toàn đến trên mặt đất, quay đầu lại.
"Ông cố ngoại, ngài không trở về Ma giới, vậy Satan chủ nhân bên kia..."
"Không quan hệ."
Giọng điệu của Dysseus giống như hoàn toàn không quan tâm Satan vậy. Lăng nhớ lại vẻ mặt của Satan lúc để cho cậu tới Vatican, mắt Satan hình như đích xác mang một chút lo lắng không thể tưởng tượng nổi vậy. Cậu không biết có phải là nên nói quan sát bé nhỏ cho Dysseus hay không, nhưng lại nhìn nhìn vẻ mặt của Dysseus, cùng thân là người hầu của Satan thiếu niên cuối cùng vẫn là quyết định không nên xen vào việc của người khác.
"Như vậy chúng ta trước tiên về huyết giới rồi."
Dysseus gật đầu, đưa mắt nhìn bóng dáng của hai người từ trong phòng biến mất, bản thân mình lại như cũ không có chuẩn bị lập tức rời khỏi. Trong phòng chỉ còn lại có y một người, động tĩnh bên ngoài cũng gần như nghe không được, các linh mục của đều bị hai vị thánh nữ kia ngăn lại.
Chung quanh im lặng đến vắng vẻ. Thế nhưng lại có gì, nhìn không thấy, lại tồn tại.
"Bảo vệ của ngài, ta nhận được rồi." Khóe miệng Dysseus cong lên, lời nói giống như với không khí, chỉ là mắt hơi hơi nghiêng về một chỗ góc tường, ngón tay khẽ xoa môi của mình.
Trong không khí như có như không tạo nên một trận tiếng cười trầm thấp mà cưng chiều, yếu ớt đến để cho Dysseus hoài nghi đến tột cùng là chân thực hay là chỉ tồn tại ở trong ảo tưởng của mình. Thế nhưng Dysseus xác thực biết là, người ở trên môi của mình để lại nụ hôn che chở đang từ Ma giới nhìn y, dao động ảo giác là đi theo Lăng bọn họ cùng nhau tiến vào.
(đây là che chở của đứng đầu bóng tối.)
(như vậy, xin bảo vệ ta.)
Satan thật sự đang bảo vệ bản thân mình, Dysseus cảm thấy rất khó hình dung tâm tình của mình. Xấu hổ? Hay hoặc giả là...
Mặt bên ngón trỏ lần thứ hai đụng môi mấy cái, sau đó y bỗng nhiên ý thức được, hôn trước khi đi của Satan chính là cái bộ dạng hiện tại này của mình, không phải là thân thể chưa trưởng thành Satan yêu thích. Yêu thích của Satan Ma giới không người không biết, là chúa tể ngài cũng chưa bao giờ sẽ chịu thiệt sở thích sở ghét của mình, cho dù đối tượng là Dysseus có được yêu mến, Satan cũng tối đa chẳng qua ôm thắt lưng Dysseus dáng dấp thanh niên kéo vào lòng. Nhưng hiện tại...
Tầm mắt Dysseus rủ xuống một chút, độ cung trên khóe miệng lại tăng lên một ít, giống như có thể tràn ra một ít nguyên tố ấm áp.
***
[Ma giới Edmond]
Gregory rất nhanh chuẩn bị hành trang tốt cho chặng đường về, tuy nói hắn tới Edmond ban đầu vốn cũng không có mang bao nhiêu người, nhưng hắn vốn có thể dùng lý do lộ trình xa xôi ở Edmond lại dừng lại lâu mấy ngày tiến hành chuẩn bị chặng đường về. Toàn bộ nguyên nhân không có làm như thế chỉ có một, Satan ở trong hành cung của Edmond, không chút dấu hiệu rời khỏi nào. Tuy rằng hắn còn không có rõ ràng vì sao Satan không có nổi giận với chuyện Dysseus bị thương và mất tích, nhưng đối với thay đổi của vị vương giả này tự dưng hắn có quá nhiều nhận thức, cho nên vì tình hình chung hiện tại còn không thể phật ý của ngài.
"Các hạ."
"Bệ hạ không phải là phái ngươi đi bắt những thiên sứ đó sao? Ngươi làm sao còn ở nơi này?" Gregory xoay người nhìn Agar đuổi theo bước chân của hắn, người sau vẻ mặt rất lúng túng.
"Các hạ, thật sự muốn đi bắt bọn họ sao?"
Gregory nhăn mày, "Bằng không thì ngươi dự định làm sao khai báo với bệ hạ?"
"Thế nhưng bọn họ và chúng ta..."
"Hứ, chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Hơn nữa hiện tại bọn họ cũng đã vô dụng, niêm phong miệng bọn họ, tốt nhất ký ức cũng xóa đi, sau đó giao cho bệ hạ."
Gregory nói xong vẫy áo choàng qua, Agar cúi đầu cung tiễn. Giữa ma vật và thiên sứ vốn cũng không phải là đồng minh hữu nghị, bọn họ dám đến Ma giới này thì hẳn là làm tốt các loại dự định, hiện tại chẳng qua là để cho bọn họ rút trúng thăm xui xẻo mà thôi —— huống hồ Agar cho rằng mấy tên ở Ma giới này chẳng qua là tiểu lâu la bị nhân vật lớn phía sau bọn họ phái tới mà thôi.
Agar gọi cấp dưới của mình tới, lựa mấy người giỏi, tiếp tục truyền đạt phân phó của Gregory, bản thân mình cũng gia nhập vào quân đội chấp hành cỡ nhỏ này. Sau đó gần như không cần tốn nhiều sức, mấy thiên sứ trước đây không lâu còn là quan hệ hợp tác với bản thân mình bị đưa đến trước mặt Satan.
===---0o0o0o0---===
Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay lúc đầu không muốn đổi mới, bởi vì hôm qua đang viết luận văn thì không có viết văn... Thế nhưng ngẫm lại, ôi, thôi rồi, vì những đại nhân thức đêm chờ đổi mới đó vẫn là tới đổi mới đi...
Lần thứ hai nhắc lại sơ ủng 8 là xxoo, cũng không phải là nghi thức chủ tớ, về phần sơ ủng của Korn rốt cuộc sẽ thế nào... Chờ đến tiếp sau đi. Tính chất đặc biệt của Korn ta cũng không sai biệt lắm nghĩ xong, chẳng qua này kỳ thực không phải là việc quan trọng, quan trọng vẫn là Satan và Del
Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro