Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VOLUME 2 - VERSE 29

VOLUME 2 – VERSE 29

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Satan từ trong phòng nghị sự chính đi ra, đang muốn đi căn phòng Agar chuẩn bị tốt cho ngài tính toán việc tiếp theo, có người hầu thông báo nói bá tước Ilte bị giam lỏng thỉnh cầu gặp Satan.

Hầu tước Agar ở bên cạnh Satan dẫn đường cho ngài nhớ đến trả lời của Satan lúc ở trong phòng nghị sự, đang muốn mở miệng nói cho người hầu Satan không gặp hắn, đứng đầu bóng tối lấy biến đổi thất thường làm danh hiệu kia lần thứ hai nghiệm chứng các ma vật đánh giá ngài như thế là chính xác cỡ nào.

"Tốt đi, nếu hắn muốn gặp ta, để cho hắn tới gặp ta." Satan bước lên trước, liếc mắt liếc về Agar ở phía sau, "Ngươi không cần đi cùng, ta chờ ngươi bắt những thiên sứ đó tới cho ta."

"... Vâng, tuân lệnh." Hình tượng của Ilte ở trong lòng Agar chính là quỷ kế đa đoan, để cho hắn một mình gặp mặt với Satan, Agar làm sao cũng lo lắng, nhưng hiện tại Satan lên tiếng, hắn cũng chỉ có thể xin cáo lui.

Trong phòng chuẩn bị cho Satan trưng bày đồ nội thất xa hoa, Satan lười biếng mà dựa vào một tháp dài, Ilte bị mang tới trước mặt ngài.

"Tội thần tham kiến bệ hạ." Ilte rất quy củ mà quỳ một chân xuống đất, chôn đầu xuống.

"Ôi, biết mình là tội thần còn dám tới trước mặt ta?" Satan nằm ở trên tay vịn tháp dài, gối cánh tay của mình, tầm mắt xuyên qua áo sơ mi cao cổ của Ilte, nhìn thấy vết tích sau khi hoan ái, "Hơn nữa còn là một bộ dáng vẻ mới vừa xong 'chuyện tình' như thế."

"Thần cho rằng..." Ilte mở đầu, muốn nói rõ bất đắc dĩ của trận 'chuyện tình' ban nãy kia, nhưng đột nhiên nghĩ đến nguyên nhân Satan bất mãn, vì vậy nuốt tất cả thanh minh trở lại trong bụng, "Là thần cân nhắc không chu toàn, xin bệ hạ tha thứ."

Satan hừ một tiếng, Ilte âm thầm thở phào một cái. Hắn quên mất từ lúc Dysseus rời khỏi Vạn Ma điện đến nay đã không phải là một ngày hai ngày, thì tính là Satan sẽ triệu vật nuôi khác giải quyết ham muốn, cũng tuyệt đối sẽ không có cảm giác thỏa mãn lúc cùng một chỗ với Dysseus mình cưng chiều. Mà một hồi ban nãy của bản thân mình kia, nguyên nhân gây ra thực sự là bất đắc dĩ, nhưng từ mấy trăm năm trước bắt đầu hắn thì tương đối thích cùng Gavin —— không, Imir —— hoan ái, cho nên từ trên kết luận tới nói thân thể của hắn nhận được thỏa mãn vô cùng lớn. Này với Satan tới nói không thể nghi ngờ là một loại kích thích, Satan thậm chí có thể cũng bởi vì này thì lập tức phân thây hắn.

"Tốt rồi, ngươi nên nói, thấy ta là vì lưu lại di ngôn, hay là có cái lý do gì khác để cho ta có thể không giết ngươi?"

"Việc xảy ra ở Gordon là trách nhiệm của thần, thần không có phát hiện lại có thiên sứ ẩn thân ở chỗ đó, cũng bị bọn họ lợi dụng, để cho bọn họ thực hiện được âm mưu." Ilte dùng ngôn ngữ đơn giản nhất nói rõ trách nhiệm của chính mình, sau đó dừng một chút, "Thần hy vọng bệ hạ có thể cho thần một cơ hội lập công chuộc tội."

"Nga? Vậy phải xem là dạng 'công' gì rồi."

Ilte mím mím miệng, cố gắng để cho bản thân mình không bị thanh âm mang mị hoặc và uy hiếp tự nhiên kia của Satan dọa sợ đến nao núng, "Bệ hạ biết chỗ của Dysseus điện hạ rồi sao?"

Mắt Satan híp lại, "Ý của ngươi là ngươi biết?"

"Thần không dám nói biết, thế nhưng thần có thể vì bệ hạ tái hiện cảnh tượng lúc đó."

"Nga?" Satan nâng nửa người trên lên, trở mình, chậm rãi từ trên tháp dài bước xuống, "Pháp thuật tái hiện ký ức?" Ngài đứng ở trước mặt Ilte, khom lưng nâng mặt hắn lên, "Ngươi thật sự hạ quyết tâm, hử?"

"Đúng vậy." Ilte ngước mắt nhìn Satan, khoảng cách gần như vậy mà nhìn ma đế càng làm cho người cảm thấy sợ hãi. Ilte cảm thấy này cùng với cảm thụ cùng một chỗ với vị điện hạ tóc vàng kia là khác biệt như vậy, uy nghi của Dysseus để cho hắn cảm thấy máu đều đang sôi trào, mà tầm mắt của Satan lại giống như có thể đóng băng cả người hắn. Nhưng hiện tại nếu qua không được cửa ải này, không chỉ nói lý tưởng của hắn, ngay cả mạng cũng sẽ mất.

"Tốt đi, có người tự nguyện đưa tới cửa tái hiện ký ức, ta đương nhiên không có lý do phản đối." Satan hừ, ánh mắt nhìn xuống động tác cắn môi của Ilte.

Ký ức tái hiện cũng không phải là pháp thuật độ khó cao gì, nguyên nhân rất ít được sử dụng là đối tượng làm phép sẽ thừa nhận thống khổ to lớn, mà ý thức của người làm phép cũng rất dễ dàng bị lạc ở trong trí nhớ khổng lồ của đối tượng làm phép. Đương nhiên nếu như người làm phép và đối tượng làm phép là người đồng nhất, điểm thứ hai thì sẽ không phát sinh, thế nhưng đau khổ khó mà chịu đựng rất không thể chối từ cũng rất khó để cho hắn hoàn thành toàn bộ quá trình tái hiện.

"Như vậy hiện tại thì bắt đầu đi." Satan buông tay ra, Ilte lên tiếng, bắt đầu niệm chú văn.

Chú văn rườm rà duy trì liên tục hơn năm phút, tốc độ nói của Ilte càng ngày càng chậm, thanh âm càng ngày càng yếu, mấy chữ cuối cùng cơ hồ là từ trong kẽ răng nặn ra. Lúc toàn bộ tái hiện hoàn tất, hắn đã hoàn toàn không cách nào duy trì tư thế quỳ, toàn bộ người đổ trên mặt đất, gần như ngay cả sức lực hô hấp đều bị rút sạch rồi.

"Hứ, quả nhiên là như vậy sao."

Ilte nghe được thanh âm của Satan, dùng sức chuyển động nhãn cầu điều chỉnh thị giác đến phía trước. Satan hai tay ôm ở trước ngực, sắc mặt so với lúc trước u ám rất nhiều, độ cung khóe miệng đều là mùi vị khát máu. Tiếp đó đi đi lại lại, từ bên cạnh Ilte đi qua, trực tiếp đến ngoài cửa mới dừng một chút, quay đầu lại liếc nhìn bá tước yếu ớt đến không có bất kỳ thủ đoạn tự bảo vệ mình kia.

"Lần này trước tiên bỏ qua cho ngươi."

"... Cảm ơn... Cảm ơn... Bệ hạ..." Ilte đứt quãng mà phát ra tiếng, mặc kệ tiếng bước chân đã rời xa của Satan, vẫn như cũ kiên trì nói xong toàn bộ câu. Satan tha tội chết của hắn, nhưng chuyện phiền toái tiếp đó còn rất nhiều. Chẳng qua Ilte lại chưa bao giờ tin chắc qua đường bản thân mình lựa chọn là chính xác như bây giờ, hắn một chút không có đánh giá sai sức nặng của Dysseus ở trong lòng Satan. Ma giới rất nhanh thì phải xảy ra một hồi rung chuyển lớn khổng lồ, mà lựa chọn của mình là một bên chung quy thông suốt hướng thắng lợi kia.

* * *

[nhân giới Vatican]

Ben theo cha xứ trên bục giảng giảng bài mà lật qua một trang sách, mắt từ phía bên phải sách vở chuyển qua bên trái lại một lần nữa liếc vị trí trống không bên trái một cái.

Philly lại không có lên lớp, này đã là ngày hôm sau rồi. Ben từ lúc nhập học thì quen biết Philly rồi, ba năm qua Philly vẫn luôn là học sinh xuất sắc gương mẫu, không bao giờ làm trái với bất kỳ nội quy học viện, cũng không vắng mặt bất kỳ hoạt động gì, cũng chưa từng có biểu hiện ra bất kỳ tình cảm gì ngoài kính yêu chúa ra. Thế nhưng từ lúc sau khi gặp mặt với ngài Weafer giống như thiên sứ kia, Philly thì thay đổi rồi, ngài Weafer hình như trở nên so với chúa càng quan trọng hơn. Lúc nghỉ trưa cậu ta đi tìm một cha xứ rất có hảo cảm với Philly, cha xứ nói cho hắn mỗi một người đều sẽ có lúc đi tới ngã tư đường mà hoang mang, Philly hiện tại có lẽ chính là như vậy, cho nên thân là bạn tốt của cậu ấy, Ben cảm thấy bản thân mình có trách nhiệm vươn tay giúp đỡ về phía cậu ấy. Cậu ta phải nhanh một chút giúp đỡ cậu ấy một lần nữa về tới dưới vầng sáng của chúa mới được.

Mà Philly trở thành đối tượng giúp đỡ của Ben lại đang suy nghĩ biện pháp trở thành người giúp đỡ chủ nhân của cậu ta. Philly cảm thấy Dysseus hẳn là ở nơi nào đó của Vatican. Đất nước thành phố châu Âu này tuy rằng rất nhỏ, nhưng cậu ta chỉ là một học sinh của thần học viện, không cách nào tiến vào những chỗ trung tâm quyền lực đó của giáo đình. Đêm hôm đó Dysseus bị mang đi cậu ta nghĩ ngợi rất lâu, cố gắng dùng phương thức hợp lý ghép lại những mảnh nhỏ mơ hồ trong đầu óc đó, cậu ta mơ hồ hiểu rõ linh hồn của mình là từ chỗ bên ngoài nhân giới mà đến, chỗ đó ước chừng chính là địa ngục theo như lời trên kinh thánh, do chúa tể Satan thống trị. Dysseus là điện hạ của chỗ đó, mà mình là người hầu của y. Nhưng cùng lúc Dysseus cũng là huyết tộc, là giống loài thờ phụng hắc ám ở trong phạm vi tồn tại nhân loại, cha xứ John chính là dựa vào điểm này hướng về phía linh mục khác tuyên bố y là ác ma, cũng mang y đi.

Nhưng mà, điểm này cũng có thể trở thành chứng cứ Philly cứu y ra.

Giữa giáo đình và huyết tộc đã ký kết hiệp ước hòa bình, Philly không nhìn thấy bất kỳ mệnh lệnh của giáo hoàng hoặc thánh nữ, cha xứ John bọn họ tự mình cầm tù Dysseus, này đủ để cho dẫn tới coi trọng của các nhân vật lớn phía trên.

Thế nhưng nên làm sao để cho bọn họ biết chứ?

Giáo hoàng đương nhiệm Croyman, giới hạn biết của Philly với hắn là thế lực trước khi hắn đăng cơ thường thường, có thể mang lên vương miện có thể nói hoàn toàn là dựa vào thánh nữ Nora đề cử hắn. Về thánh nữ Nora kia, Philly ngược lại nghe nói qua không ít tin đồn. Ví dụ như bề ngoài thánh khiết của cô, thánh lực hùng mạnh, còn có anh dũng mà tiến vào huyết giới ngăn cản chiến tranh càng diễn càng mạnh giữa giáo đình và huyết tộc. Philly cảm thấy thánh nữ như vậy hẳn là sẽ không thành kiến với huyết tộc tâm tồn tín ngưỡng khác, thế nhưng cậu ta không biết nên như thế nào nói cho cô chuyện này. Cậu ta đã thử viết thư, xin thị vệ hoàng cung chuyển giao, nhưng đến nay không có trả lời, sợ rằng phong thư kia ở lúc bản thân mình xoay người thì bị ném vào thùng rác. Cho nên cậu ta chỉ có thể trốn học canh giữ ở trên đường thánh nữ có thể đi qua, con đường này vẫn là cậu ta dùng tích góp của bản thân mình đổi lấy với một ít thủ vệ, thế nhưng coi giữ hai ngày, ngay cả cái bóng cũng không thấy.

Philly cảm thấy có lẽ phải nghĩ biện pháp xông vào mới được, nếu như chờ đợi thêm nữa, sợ rằng Dysseus còn không tìm được, học tịch của bản thân mình thì bị khai trừ bị đuổi ra Vatican. Cậu ta nghiêm túc mà tự hỏi các loại biện pháp xông vào, cùng lúc lại ôm tâm lý may mắn chú ý người lui tới, ước chừng lại qua nửa tiếng đồng hồ, phương án cụ thể còn không có nghĩ ra, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm.

"Cậu ở chỗ này làm gì?"

Thanh âm là giọng nữ rất ôn hòa, Philly kinh sợ mà quay đầu lại, nhìn thấy một vị phái nữ dường như tản ra ánh sáng thánh mẫu đứng ở nơi đó, phía sau theo mấy tùy tùng, thoạt nhìn thân phận không thấp.

"A... Tôi là đang..." Philly có chút khẩn trương, cô gái trước mặt để cho cậu ta cảm thấy có chút nhìn quen mắt, nghĩ trong chốc lát, mắt hắn sáng rực lên, "Ngài là thánh nữ trước ngài Malena!"

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Tuy rằng Del không có đi ra, nhưng Korn đi ra cũng được rồi đi

Cuối chương trước ta nói Satan không tính ghen, là bởi vì ta cảm thấy tiền đề của ghen không thành lập, ghen là tình huống muốn Dysseus tốt với người khác đi... 8 qua có đại nhân nói người khác tốt với Del Satan không ưa cũng gọi ghen mà nói, tốt đi, đó chính là ghen tị

Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro