Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VOLUME 2 - VERSE 16

VOLUME 2 – VERSE 16

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


[lãnh địa Ayr Sharif của Đông đại tướng quân]

Ilte ngồi ở trong sảnh phụ sát với phòng sách của Gregory, chờ đợi Gregory triệu kiến. Hắn đích xác trước đó giao nộp như hẹn trước, cũng được báo cho biết Gregory hôm nay sẽ có buổi gặp mặt với người khác, thế nhưng cái độ dài gặp mặt vượt ra khỏi tưởng tượng của Ilte, ở lúc người hầu thêm ly trà thứ tư, hắn rốt cuộc thấy một ma vật từ trong phòng sách rời khỏi, tiếp đó sĩ quan phụ tá của Gregory thông báo đại tướng quân chuẩn bị gặp hắn rồi.

Ilte chỉnh chỉnh quần áo, đẩy cửa thư phòng ra. Gregory đang viết cái gì, thấy hắn đi vào liền bỏ tài liệu trong tay qua một bên.

"Để cho ngươi chờ lâu, bá tước Ilte."

"Không, xin không cần để ý." Ilte không mang theo chỉ trích mà trả lời, "Ban nãy rời khỏi, nếu như ta không nhìn lầm, là hầu tước Fleming?"

"Đúng vậy, ngươi không nhìn lầm." Gregory biết trong lòng hắn ta đang suy nghĩ gì, lãnh địa của Fleming ở phía tây Vạn Ma điện, cho nên cũng không phải là phạm vi quản hạt của hắn, sẽ gặp gỡ lâu như vậy với Đông đại tướng quân có thể để cho người ta cảm thấy kỳ quái, "Ngươi cũng biết hầu tước Luis một trong mười hai ma tướng quân lúc trước chết ở trên buổi tiệc của chủ nhân Satan, vị trí trống cho đến nay còn không có người nhận. Mà bây giờ điện hạ Dysseus trở về rồi, sợ rằng rất nhanh thì sẽ bổ nhiệm ma tướng quân mới, hầu tước Fleming cảm thấy bản thân mình rất có hi vọng."

"Thì ra là như vậy." Ilte gật đầu, vì vị trí ma tướng quân, không chỉ phải lấy lòng Tây đại tướng quân quản lý bản thân mình, ngay cả Đông đại tướng quân cũng phải thu mua, "Như vậy các hạ cảm thấy vị hầu tước kia như thế nào chứ?"

"Nếu hắn đặc biệt tới tìm ta, như vậy nếu là điện hạ hỏi ý kiến của ta ta sẽ không quên hắn." Trong lời nói của Gregory lưu lại đủ đường lui cho bản thân mình, "Bá tước, thay vì thảo luận hầu tước Fleming, ngươi chưa phát giác ra ngươi hẳn là trước tiên thay mình lo lắng sao? —— lúc trước điện hạ Dysseus hình như thì ở gần Litzby đó."

"Nga, đúng vậy." Ilte nhớ đến chuyện này thì rõ ràng mà nhớ kỹ bất an mấy ngày nay, hắn hoàn toàn không biết Dysseus làm sao lại đột nhiên chạy đến chỗ thật xa như vậy, vị bá tước đã bị xử tử rồi kia, ngay cả Ilte ở đất lân cận gần như vậy cũng cũng không có chú ý đến hắn ta có cử chỉ phản loạn. "Các hạ yên tâm, điện hạ Dysseus hình như chỉ là vì xử lý việc của bá tước Latis, nghe nói tình hình chiến sự vừa kết thúc liền lập tức trở về Vạn Ma điện rồi."

"Điểm ấy không cần ngươi báo cáo ta cũng biết." Gregory nghiêm túc mà bình tĩnh, "Ta muốn nhắc nhở ngươi là, đừng quá tự cho là đúng, bá tước Latis chỉ sợ sẽ là cái ví dụ tốt."

Ilte tốn một giây đồng hồ hiểu ý tứ của Gregory, "Ngài là nói, điện hạ Dysseus đã phát hiện lại ung dung thản nhiên, dự định một ngày nào đó đột nhiên tập kích?"

"Ngươi có thể đặt loại tính khả năng này hay không sao?" Gregory hỏi ngược lại.

"Đích xác không thể."

Ilte nhún vai một cái, nghĩ thầm đây thật không hỗ là việc Gregory sẽ lo lắng, nhưng hắn cảm thấy đây là buồn lo vô cớ. Hắn cho rằng mình là một người thông minh, điểm ấy ma vật chung quanh hắn đều thừa nhận, cho nên hắn cũng sẽ không đánh một cuộc chiến không có chuẩn bị. Hắn đã từng nghiên cứu qua hành động của Dysseus, tương đối tỉ mỉ mà xem ghi chép về Dysseus xuất chinh bình loạn hoặc là phái quân đội xuất chiến mà hắn có thể sưu tập được một cách kỹ càng tỉ mỉ qua một lần. Vị điện hạ kia không phải là loại người sẽ lưu lại tai họa ngầm, tuy rằng cũng có mấy lần là chờ đợi lúc phản loạn chân chính xảy ra, thế nhưng vừa lúc hợp ý tứ của Dysseus, để cho hắn cùng nhau một lưới bắt hết tất cả mọi người. Chẳng qua lần này không giống nhau, bọn họ đã an toàn trải qua giai đoạn nguy hiểm đầu tiên, Dysseus nếu là đang chờ đợi thời cơ trưởng thành, như vậy cuối cùng trúng kế sẽ là bản thân hắn.

Ilte nghĩ đến nơi này không khỏi giơ giơ khóe miệng lên.

"Bá tước, nhìn dáng vẻ của ngươi là trong lòng đã có dự tính rồi sao?"

"Có thể nói như vậy, chỉ là phương pháp có chút mạo hiểm."

"Ta cho rằng ta chưa từng từ chỗ ngươi nghe qua cái phương pháp gì không mạo hiểm."

"Xin cho phép ta coi nó là ca ngợi." Ilte có chút da mặt dày, "Như vậy ngài là nguyện ý lại nghe phương pháp mạo hiểm của ta một lần nữa chứ?"

Gregory không có lên tiếng, ngầm đồng ý hắn tiếp tục.

"Ta dự định đi nhân giới."

Gregory nhíu chặt mày, "Bá tước Ilte, ta tin tưởng ngươi không phải không biết hiệp ước sau đại chiến thiên ma."

"Đúng vậy, ta biết. 'Thiên ma hai bên đều không được can thiệp phát triển của nhân giới.' thế nhưng ta cũng không phải là dự định can thiệp hoạt động của nhân loại, chỉ là muốn đi tìm vài thứ." Ilte thần bí cười lên, "Điện hạ của chúng ta cũng không phải là không có nhược điểm."

* * *

Bản thân Dysseus cũng không biết phải như thế nào giải thích việc đang xảy ra hiện tại. Trước đây không lâu, lúc Lăng hỏi y vì cái gì không về huyết giới, y nói cho Lăng y sẽ không lại trở lại chỗ phản bội y kia. Thế nhưng hiện tại, y lại đang ở huyết giới. Y là làm bạn với Satan tới, có lẽ cũng có thể nói là bị Satan yêu cầu đi theo, hai người cũng không có bao nhiêu khác nhau, bởi vì lúc vị ma đế mắt vàng kia nói cho y dự định đi huyết giới xem xem, ý đồ của Satan thì đã vô cùng rõ ràng rồi.

Cho nên y hiện tại thì đang ở huyết giới. Satan thậm chí còn lựa lúc bảy gia tộc tổ chức hội nghị Thân vương, thành thạo mà lộ rõ y và chân thân của mình ở trước mặt bảy vị Thân vương bảy vị công tước.

Bảy vị Thân vương đều đã không phải là Thân vương khi đó rồi, nhưng phần lớn đều quen biết Dysseus. Dysseus nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc hốt hoảng của bọn họ, sợ rằng không ai nghĩ đến y nhân vật đã trở thành truyền kỳ này cũng chưa chết, trái lại thành sủng nhi của đứng đầu bóng tối.

"Ngài làm cái gì với Lăng rồi?" Dysseus đi vào phòng ngủ góc Weafer bên trong lâu đài Vatican Pyle, nhìn thoáng qua Lăng thật vất vả khôi phục ký ức về tới huyết giới mà ngủ mê mệt ở trên giường.

Ban nãy y ở căn phòng cách vách ôn chuyện với Augustine, nói là ôn chuyện công tước Weafer bình thường cực kỳ am hiểu lui tới trong vòng người cũng chỉ là lăng lăng nhìn y, mấy lần muốn mở miệng nhưng đều cảm thấy câu văn không thích hợp, lại thu về. Dysseus nhìn dáng dấp đần độn rất ít khi thấy của đứa nhỏ mà tự mình giáo dục lớn lên, không khỏi cảm thấy buồn cười. Mà nụ cười này để cho cố nén của Augustine vỡ đê.

"Cha! Ngài thực sự là..." Augustine không để ý lễ nghi mà rống to hơn, "Vì cái gì cái gì đều không nói cho con!"

"Kết cục hiện tại lẽ nào không tốt sao?"

Dysseus nói ra một câu hời hợt, lập tức để cho Augustine á khẩu không trả lời được. Cho dù mấy trăm năm đi qua, cha vẫn là cha, đứa nhỏ vẫn là đứa nhỏ.

Sau đó Dysseus liền mở ảo giác ra, y biết Augustine là tuyệt đối sẽ không yên tâm để cho Lăng một chỗ với Satan. Hình ảnh vừa mở ra, quả thực nhìn thấy Lăng quần áo mất trật tự mà tựa ở trong lòng Satan, Augustine tức khắc gấp đến độ nghiến răng nghiến lợi, Dysseus lại kéo cái ghế ra ngồi xuống nhàn nhã uống trà. Chẳng qua y cũng cảm thấy có chút kỳ quái, thì tính là mấy ngày trước y dạy dỗ qua Lăng, nhưng dáng vẻ đang làm nũng hiện tại của Lăng và cái loại vẻ mặt sợ hãi mấy ngày trước kia cũng chưa chắc kém quá nhiều.

"Một chút trò chơi thú vị nho nhỏ mà thôi." Satan đùa dai mà cười, "Cởi ra trói buộc dê nhỏ thì lập tức biến thành mèo nhỏ yêu làm nũng rồi."

Dysseus bất đắc dĩ mà lắc đầu, y vẫn luôn không hiểu rõ vì cái gì Lăng hành động lớn mật linh hoạt sẽ sợ hãi với Satan như thế, hiện tại xem ra quả nhiên là Satan động tay động chân.

"Dơi nhỏ đã tiến vào giấc mơ đẹp rồi, sẽ không quấy rối chúng ta." Satan có ý đồ rõ ràng, nhưng câu tiếp theo lại đổi đề tài.

"Sau mấy trăm năm lần thứ hai về tới đây cảm giác như thế nào?"

Dysseus nghe vậy không khỏi lần thứ hai nhìn chung quanh. Góc Weafer của lâu đài Vatican Pyle nằm ở trung tâm huyết giới này, lúc hội nghị Thân vương trước đây, y vẫn sẽ cùng Arthur hoặc là Brandio ở chỗ này nghỉ ngơi cũng như thương nghị nội dung hội nghị, chẳng qua y lại cũng gần như chưa có tới phòng ngủ nơi này.

"Ta trước đây vẫn cho rằng ở lâu đài Vatican Pyle xây phòng ngủ là hoàn toàn không có cần thiết."

"Thứ thoạt nhìn không cần thiết có lúc cũng sẽ lên công dụng, mà thứ có chút thoạt nhìn cần thiết, kỳ thực đã sớm không có ý nghĩa tồn tại."

Giọng điệu của Satan vẫn là ngả ngớn trước sau như một, nhưng Dysseus lại sửng sốt một chút, thẳng đến Satan đi tới trước mặt y, dùng ngón tay vân vê tóc vàng trên trán y, sau đó một tay kéo thắt lưng của y, một tay nâng ót y, khom lưng hôn xuống.

Đầu tiên là khẽ chút thưởng thức mang cám dỗ, tiếp tục liền là cướp đoạt mưa rền gió dữ. Dysseus vâng lời mà mở khớp hàm ra nhận lấy xâm lược của chủ nhân, nhưng dần dần mà đón ý nói hùa đi vào, môi lưỡi giữa mồm miệng kịch liệt mà đụng cọ quấn quít, chia sẻ hương vị của nhau, giống như muốn nhuộm mùi đối phương đầy của bản thân mình, lại giống như muốn khắc mùi của bản thân mình vào trong cơ thể đối phương.

Một cái hôn qua đi, thở hổn hển không ngừng, thế giới lại có vẻ gió êm sóng lặng.

"... Ta biết, Satan." Dysseus ngẩng đầu nhìn người chúa tể tóc đen.

"Ta muốn, không chỉ có là em biết." Satan ở từ cuối cùng tăng thêm trọng âm.

"Ta hiểu rõ, xin không cần lo lắng. Có lẽ hôm qua ta còn không thể khẳng định, nhưng bây giờ ta phi thường khẳng định." Mắt Dysseus hiện lên màu vàng, "Ta nhớ kỹ thành công của ta, cũng nhớ kỹ thất bại của ta, nhưng không phải là những bóng tối đó. Chúng nó đã tiêu tan thành mây khói, sẽ không lại để cho ta bàng hoàng mê muội. Hiện tại, có lẽ tương lai vô tận xa xôi, chỉ cần sinh mệnh của ta còn ở, ta chỉ cần tin tưởng tất cả ngài cho ta."

Dysseus không chột dạ, thì ở ban nãy, ở phòng hội nghị Thân vương quen thuộc, chỗ sáu gia tộc nghị quyết đưa y cho giáo đình xâu xé kia, y nhìn thấy từng cái mặt có ấn tượng lưu lại trong trí nhớ kia, lại là bình tĩnh không thể tưởng tượng nổi. Giống như Thân vương gia tộc đệ nhất trước đây, không, là so với bản thân mình khi đó càng thêm kiêu căng kiêu ngạo mà không ai bì nổi.

Satan nở nụ cười, tà mị vô cùng. Ngài yêu thích Dysseus như vậy, lớn mật mà thẳng thắn thành khẩn, cũng sẽ không cố gắng ở trước mặt mình che giấu cái gì, giống như một thanh kiếm sắc bén xinh đẹp, để cho Satan yêu thích không buông tay mà đem nó lần lượt trở nên hoàn mỹ hơn.

"Del của ta."

"Vâng, bệ hạ của ta."

Thân thể hai người lần thứ hai gắn kết, càng thêm tình cảm mãnh liệt, càng thêm tha thiết.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Ta tới đổi mới... Hikaru gần nhất đang chơi trác việt chi kiếm, hình ảnh nhân vật thực sự là pp không thể chê a. Ta ở điện tín Pavia, có đại nhân cùng chơi có thể tới tìm ta... Gia tộc Waver, thuận tiện nói một câu, ta thực sự rất muốn biết ngày đầu tiên mở beta thì đem gia tộc Weafer xin rớt rốt cuộc là người nào

Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro