Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VOLUME 2 - VERSE 02

VOLUME 2 – VERSE 02

EDITOR: ROSALINE

BETA: CỬU CỬU


Mười tháng mang thai của nhân loại đối với chủng tộc có sinh mệnh vĩnh hằng mà nói thì ngắn đến không đáng giá nhắc tới, Dysseus cũng không phải là loại người dễ dàng sốt ruột. Nhưng đây là một việc vừa nghĩ tới liền khiến người ta kích động, đặc biệt là khi thời gian mười tháng sắp kết thúc, Dysseus nóng lòng mà quan tâm đến 'niềm hy vọng' không biết đã sinh ra hay chưa kia.

Thế nhưng ở trong phòng gương nước thực hiện loại pháp thuật tìm kiếm linh hồn trên mặt đất này, cho dù là Dysseus -- người đứng thứ hai Ma giới cũng không làm được, mà Satan những ngày qua lại không ở trong Vạn Ma điện, thậm chí không ở Ma giới -- nếu là ở Ma giới, phần lớn tình huống Satan sẽ yêu cầu y cùng đi; bởi vì có hiệp ước với Thiên giới mà không thể đặt chân vào Nhân giới, cho nên cũng chỉ còn Thiên giới.

Tuy rằng ma đế đến Thiên giới là việc không thể tưởng tượng nổi, nhưng căn cứ vào chân tướng của thế giới này mà Satan nói cho y, ma đế là cái bóng của Thần Sáng Thế, một sự tồn tại tựa như anh em, bởi vậy cho dù hai bên đứng trên lập trường đối nghịch thì mấy trăm năm thỉnh thoảng gặp mặt một lần cũng không phải là việc không thể hiểu; huống chi nơi gọi là chỗ hội đàm hòa bình ở vào á không gian của Thiên giới, cũng không thể tính là Thiên giới chân chính. Nhưng Dysseus xem ra, Satan sẽ đi tham gia cái gọi là hội đàm kia, căn bản chỉ là muốn đi đùa giỡn chọc tức đám thiên sứ cao thượng đến cứng nhắc đó mà thôi.

Nói tóm lại chủ nhân của Vạn Ma điện đã đi ra ngoài hơn nửa tháng, lúc ngài không có ở đây, tất cả công việc của Vạn Ma điện thậm chí của cả Ma giới đều do Dysseus xử lý. Thế nhưng mặc dù uy danh của Dysseus đã truyền khắp toàn bộ Ma giới từ lâu, mặc dù đã không phải là lần đầu tiên toàn quyền thay mặt, mỗi lần Satan không ở, vẫn sẽ có chút ma vật tính toán khiêu chiến địa vị Dysseus -- Ma giới vốn chính là một chỗ như thế.

"Dysseus điện hạ, Brookley bá tước ở ngoài điện, nói muốn gặp Satan bệ hạ." Sĩ quan phụ tá của Dysseus vội vã đi vào báo cáo.

"Satan chủ nhân không ở, hắn chẳng lẽ không biết sao?" Dysseus cũng không ngẩng đầu lên.

"Thế nhưng ngài bá tước cố ý muốn tiến vào phòng làm việc, ngài ấy nói muốn nhìn xem kẻ nào dám to gan sử dụng con dấu của Satan bệ hạ."

"Ồ?" Ngữ điệu hơi cất cao theo độ cung khóe miệng, trong nháy mắt Dysseus ngẩng đầu lên, ánh sáng từ đôi mắt xanh biếc khiến cho cả người y trở nên kinh diễm vô cùng, "Nếu vị bá tước kia kiến thức hạn hẹp như vậy, ta hẳn nên bác bỏ đề án thăng chức của hắn. Nói cho hắn, nếu như không muốn mất càng nhiều thì mời trở về lãnh địa của mình đi."

"Tuân lệnh." Sĩ quan phụ tá lui ra ngoài, nhưng không được nửa phút lại hấp tấp mà lộn trở lại, theo sau là một quý tộc vẻ mặt phẫn nộ.

"Điện hạ..."

"Ngươi đi xuống đi."

Trước lúc sĩ quan phụ tá kịp nhận lỗi thì Dysseus đã cho hắn lui xuống. Bá tước Brookley vốn cho rằng khi chỉ còn một người thì lực chú ý của Dysseus sẽ chuyển đến trên người mình, ai ngờ vị đại tướng quân có khuôn mặt đẹp đẽ kia chỉ cúi đầu, tiếp tục xử lí đống văn kiện trên bàn, giống như trong phòng chỉ vừa có một làn gió nhẹ thổi qua.

Brookley bắt đầu căm tức. Làm một bá tước không có địa vị ma tướng quân, hắn gần như chưa từng có cơ hội trực tiếp gặp mặt Dysseus, mấy lần tham gia tiệc ở Vạn Ma điện cũng chỉ đủ cho hắn đánh giá vẻ ngoài đẹp ngoài sức tưởng tượng của Dysseus. Mà bây giờ, cử chỉ kiêu căng ngạo mạn của vị đại tướng quân Vạn Ma điện này đã vượt quá khả năng tiếp thu của Brookly.

"Dysseus điện hạ, " Brookley tự nhủ phải nhẫn nhịn, dù sao kẻ ngồi ở phía trên là nhân vật một khi nghiêm túc lên thì hai vị đại tướng quân khác cũng không có cửa thắng -- hoặc là nói có sống sót thoát ra từ tay y, "Vì sao đề án thăng chức của ta bị bác bỏ?"

Dysseus vẫn không hề có bất kỳ đáp lại nào, sau khi viết mấy hàng trên một phần văn kiện, lấy ra con dấu màu đen bên cạnh bàn. Trên con dấu có hoa văn vàng kim, nhìn bề ngoài thì không phân biệt được rốt cục là con dấu gì, nhưng con dấu ma vật cao cấp đều mang theo ma lực không thể phỏng chế, Brookley ngầm cảm thụ được dao động ma lực trên con dấu kia so với người đang sử dụng nó còn có lực uy hiếp đáng sợ hơn.

-- con dấu của Satan.

Con dấu kia vốn chỉ có thể do chủ nhân Ma giới sử dụng bây giờ lại bị người khác nắm trong tay, còn dùng dáng vẻ đương nhiên mà triện hoa văn mang theo ma lực lên văn kiện -- nhất định đề án thăng chức của mình cũng được xử lí như vậy.

"Dysseus Govilla Weafer điện hạ," Giọng của Brookley không tự chủ được mà cất cao vài phần, lần nữa gọi cả tên cả họ Dysseus, "Chủ nhân của Ma giới từ xưa chỉ có Satan bệ hạ, thân là người hầu của bệ hạ, vậy mà ngài dám xúc phạm uy nghiêm của bệ hạ!"

Giọng điệu của Brookley đanh thép, hắn còn muốn nói càng nhiều, ví dụ như con dấu là tượng trưng quyền lực của Satan, ví dụ như thăng chức tước vị chỉ có thể do Satan quyết định, nhưng hắn lại đột nhiên phát hiện những lời đã chuẩn bị sẵn trong đầu đều không thể thoát ra khỏi miệng. Sinh vật xinh đẹp trước mặt đang dùng một đôi mắt xanh biếc nhìn hắn, Trước mặt, sinh vật xinh đẹp kia đang dùng một đôi mắt xanh biếc nhìn hắn, trong vắt hơn bất kì hồ nước nào.

"Phó quan của ta không nói cho ngươi biết sao? 'Nếu không muốn mất đi càng nhiều thì xin trở về lãnh địa mình đi'. "

Giọng điệu cao ngạo, nhưng diễn đạt lại lễ phép khéo léo, trong một khoảnh khắc Brookley không biết bản thân mình rốt cục là kinh sợ hay là bị chọc giận, đợi hắn hoãn lại, chỉ thấy thanh niên tóc vàng kia hơi hơi nâng khóe miệng. Mỉm cười cực kỳ lịch lãm, giống như chú dê con hiền lành, ngập tràn vẻ khiến người ta phải tán thưởng và khơi gợi ham muốn chiếm hữu của kẻ khác. Brookley gần như sắp rơi vào trong hồ nước xanh biếc kia, thế nhưng thân thể lại đột nhiên không cách nào khống chế mà run rẩy. Cái cảm giác sợ hãi đến phát run này, giống như cánh tay yêu nữ ăn thịt người vươn ra từ hồ nước trong thấy đáy.

"Ngươi... Ngươi muốn làm gì?!"

"Ban đầu ta dự định thu hồi tước vị của ngươi, làm cho ngươi học lại phép lịch sự khi đối mặt với bề trên ở Ma giới." Dysseus không nhanh không chậm mà trả lời, "Thế nhưng thật bất hạnh, các hạ chọn một thời cơ không quá tốt."

Brookley không hiểu "thời cơ không quá tốt" mà Dysseus nói là gì, hắn cố gắng lấy lại khí thế của bản thân, nhưng khi ngẩng đầu, Dysseus đã buông đồ trong tay xuống đứng dậy. Thần kinh Brookley đều căng ra như dây đàn, chẳng qua Dysseus cũng không định đi về phía hắn, chỉ hơi dịch chỗ ngồi sang bên cạnh một chút, giống như đang nhường chỗ cho ai vậy.

Nhường chỗ cho ai... Ở Ma giới này, người có thể khiến cho vị đại tướng quân nhìn mọi thứ bằng nửa con mắt này nhường chỗ chỉ có...

"Không cần đứng lên, Del của ta."

Thanh âm tà mị vừa cất lên, Brookley cảm thấy hô hấp cũng gian nan. Bóng đen sau lưng Dysseus dần ngưng tụ thành hình, ngay cả cái liếc mắt cũng không rảnh cho kẻ đang đứng ngay giữa phòng, kéo Dysseus vào lòng, dùng ma lực biến y thành dáng vẻ thiếu niên rồi hung hăng hôn lấy.

Dáng vẻ thiếu niên của Đại tướng quân Vạn Ma điện gần như không bao giờ lộ ra trước mặt người khác. Brookley có thể nhìn, đơn giản là do trong mắt Satan hắn đã không phải vật còn sống.

Hai luồng sức mạnh khổng lồ nối đuôi nhau xông về phía ma vật đang đứng, Brookley không kịp phản ứng, thân thể bị đè ép đến mức lục phủ ngũ tạng như sắp nổ tung. Hai cánh tay cũng bị vặn xoắn như vắt khăn, bắp thịt xương cốt vỡ vụn bị xé toạc khỏi người.

Tiếng kêu thảm thiết tức khắc tràn ngập căn phòng.

Dysseus quay đầu lại, con ngươi xanh biếc càng thêm non nớt thoáng quan sát Brookley còn đang giãy dụa một chút, môi bị hôn đỏ hé mở, phun ra hai âm tiết.

"Nolan."

Đại bàng màu đen mang hai màu mắt cất cao tiếng, tựa như một ngọn lửa đen đánh tới Brookley. Cặp mỏ bén nhọn chuẩn xác mổ vỡ động mạch cổ của con mồi, móng vuốt xé rách khí quản, động tác linh hoạt không biết đã tước đi biết bao sinh mạng. Nhưng Brookley đã không còn cách nào tự hỏi những thứ này, thân thể đổ xuống, trong đầu và đôi mắt trợn trừng vẫn hằn lên khuôn mặt tuyệt trần hắn nhìn thấy vào giây phút cuối cùng.

Bên ngoài rất nhanh có người hầu đi vào thu dọn sạch sẽ thi thể và vết máu trên sàn, được chủ nhân cho phép Nolan cũng đi theo cùng nhau rời khỏi, chờ đợi giờ ăn ngon miệng. Hai người trong phòng giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra, Satan kéo mặt Dysseus qua, tiếp tục nụ hôn bị gián đoạn, tay cũng bắt đầu xâm nhập bên trong quần áo Dysseus, trêu đùa chỗ mẫn cảm của y, quả nhiên nghe ngâm trầm thấp quyến rũ của thiếu niên

"Quả nhiên vẫn là Del của ta hợp khẩu vị ta," Satan tâm tình vui vẻ mà đẩy ngã y ở trên bàn, cởi quần áo của y ra, "Mấy thứ trên trời kia lớn lên không thể so xinh đẹp với Del của ta, hơi đùa giỡn một chút thì lật mặt muốn ta tự trọng."

"Cho nên ngài trở về sớm như vậy?"

"Không chào đón ta trở về, Del?" Satan nhướng mày, lột bỏ quần áo còn dư lại trên người thiếu niên, nâng hai tay của y qua đỉnh đầu, dùng ma lực từ góc bàn huyễn hóa ra dây thừng nhỏ.

"Không, chẳng qua ta cảm thấy, hẳn là còn có nguyên nhân khác." Dysseus tùy Satan cố định hai tay của mình, Satan vô cùng có kiên nhẫn từng chút quấn lấy tay Dysseus, để cho dây thừng tự mình thắt một nút chết xinh đẹp phức tạp, sau đó mới mở miệng trả lời.

"Không hổ là Del của ta." Hắn đặt một nụ hôn lên cổ tay trắng noãn của Dysseus, sau đó xấu xa dùng lưỡi liếm dọc theo cánh tay nhẵn bóng tới gãi nhẹ dưới nách sạch sẽ của y. Dysseus mẫn cảm muốn né tránh, thế nhưng bị Satan đè thắt lưng lại, nơi tiếp theo bị đùa bỡn đổi thành □.

"Con dơi nhỏ kia của em sinh ra, hình như so với ta dự liệu phiền phức hơn."

Tư duy của Dysseus bởi vì thân thể □ mà chậm một nhịp, lúc đang lý giải "dơi nhỏ" trong miệng Satan là người nào, hai chân đã bị tách ra, dị vật tiến vào khiến cho y đánh mất cơ hội bày tỏ tâm tình của mình.

"Hình như chúc phúc của ta khiến hơi thở bóng tối trên người dơi nhỏ trở nên nồng đậm hơn." Satan vừa dùng ngón tay làm chuẩn bị trước khi tiến vào vừa giải thích, "Cho nên ta không thể không giám thị một chút tình huống của những thánh anh đó."

Dysseus thích ứng với xâm nhập hơn nửa tháng không có trải qua, tư duy đứt quãng cố gắng lý giải lời Satan nói. Thuộc tính sức mạnh của Nhân giới lúc nào cũng là trung tính, tuy rằng phần lớn nhân loại tín ngưỡng ánh sáng, nhưng bọn họ không phải vừa ra đời đã có thánh lực, sức mạnh ánh sáng có được thông qua tu luyện thường cũng rất khó được truyền lại cho đời sau thông qua sinh dục. Nhưng sức mạnh hắc ám -- càng chính xác hơn là sức mạnh của huyết tộc, lại khác. Sức mạnh của Huyết tộc tích trữ trong máu, nếu như sinh con, con cháu trời sinh đã mang theo sức mạnh hắc ám. Cho nên vì cân bằng những sức mạnh hắc ám này, một vài đứa trẻ ra đời vào ngày lễ Giáng Sinh sẽ được ban cho thánh lực, xưng là thánh anh. Tuy rằng đã nhận được sự đồng ý của cả hai phía thiên ma, cộng thêm sự bất quy luật của nhân giới, nhưng nếu thánh anh mang theo thánh lực mạnh mẽ vẫn có nguy cơ bị phát hiện -- dù sao sau đại chiến thiên ma, hai bên đều đã ký khế ước không can dự nhân giới, cho dù đứa nhỏ truyền thừa sức mạnh hắc ám kia, chưa sinh ra cũng đã là người hầu của Satan không thể hoàn toàn tính là nhân loại, nhiều nhất cũng chỉ có thể nói là Satan lách luật, cho nên cần cẩn thận vẫn phải cẩn thận.

"Thánh anh sinh ra... Là hôm nay?" Dysseus không có sức lực để tính toán tỉ mỉ, chỉ biết đại khái nhân giới lúc này hẳn sắp đến lúc tạm biệt năm cũ.

"Không, là ngày mai." Satan quả quyết mà trả lời, "Trở về trước một ngày mà" Ngài cong khóe miệng lên, rút ngón tay khỏi cơ thể Dysseus, "Đương nhiên là vì nhớ Del đáng yêu của ta, chờ mong phục vụ từ Del của ta."

"Sẽ không để cho ngài thất vọng." Dysseus giật giật thắt lưng, giọng điệu tràn đầy tự tin trước sau như một, mắt đã bắt đầu từ từ hiện ra màu vàng cám dỗ.

"Vậy thì ta động đây." Satan vẫy tay rút đi quần áo của mình, kéo hai chân thiếu niên ra, bắt đầu hưởng thụ báu vật tuyệt vời thuộc về mình.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Ôi, người người đi chơi quốc khánh hết truyện đọc... Mấy tác giả tôi đang đu đều đi chơi hết rồi... Cho nên, khụ khụ, sắp tới chúng ta được nghỉ 4 ngày, có nên học tập người ta không.

Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro