Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

VOLUME 1 - VERSE 29

VOLUME 1 – VERSE 29

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Chuẩn bị Vạn ma tế cuối cùng đã tới giai đoạn cuối cùng. Một trăm tên đồ tế lễ và ma vật từ toàn bộ Ma giới tới tham gia tế điển đều lắp tràn đầy Vạn Ma điện và lãnh địa chung quanh, cách làm của Dysseus là để cho hai vị đại tướng quân đông tây phân biệt quản lý lãnh chúa lãnh địa thuộc về bên trong phạm vi quản hạt của bọn họ vừa giảm bớt lượng công việc của mình lại vô cùng hữu hiệu. Một trăm tên đồ tế lễ bất luận ban đầu có ở tại trong hành cung Vạn Ma điện hay không, đều sắp xếp phòng ở trong cung điện chủ, thiết lập kết giới gần đó. Ở trước khi kết thúc vạn ma tế, những thiếu niên thiếu nữ này cũng sẽ được bảo vệ kỹ lưỡng, vô luận là hành vi thương tổn tới từ bên trong hoặc bên ngoài đều không được phép, mỗi một người đều được độc lập mà tách ra, cho nên trong bọn họ không có ai biết trong những phòng này có một gian từ đầu đến cuối là trống không. Đồ tế lễ tới từ Braius vẫn như cũ mỗi ngày cùng gối với Satan, thậm chí bởi vì danh sách đồ tế lễ được chọn vào cũng không công khai, ngoại trừ nhân vật cá biệt ra, sợ rằng không ai xác thực biết lãnh chúa được Satan cưng chiều lên trời này đến tột cùng sẽ dâng lên đồ tế lễ thế nào.

"Đại tướng quân điện hạ." Người hầu thay thế Korn nhất thời đứng ở cửa phòng làm việc kia, "Hành cung lãnh địa của ngài phái tới một vị sứ giả, nói là thợ may ưu tú nhất của Braius."

"Thợ may?"

Dysseus liếc mắt nhìn người hầu, thiếu niên kia lập tức sợ hãi mà cúi đầu, "Đúng vậy."

"Mời hắn vào đi."

"Tuân lệnh."

Theo người hầu đi vào không chỉ có là một thợ may, Dysseus nhìn mấy ma vật nâng mấy cái rương nặng nề vào, sau khi mở ra bên trong một mảnh phục trang đẹp đẽ, tường phòng tựa hồ cũng trong nháy mắt nhiều màu sắc sặc sỡ lên.

"Đây là cái gì?" Dysseus nhíu nhíu mày.

"Lãnh chúa điện hạ, rất vinh hạnh nhìn thấy ngài, ta là Banafa, thợ may tốt nhất của hành cung Braius." Người nọ dừng một chút, thấy Dysseus không có dự định mở miệng định, lại tiếp tục nói ra, "Vạn ma tế nhiều lần, quần áo và trang sức đồ tế lễ đều là do ta cắt, hy vọng lãnh chúa điện hạ lần này cũng có thể cho ta phần vinh hạnh này."

Dysseus hiểu rõ, lần thứ hai nhìn về phía mấy rương vật phẩm kia, trong đầu óc đột nhiên nổi lên một chủ ý khiến y vui vẻ.

"Nói như vậy những thứ này đều là vật liệu may mặc và đá quý tới từ Braius?" Dysseus từ bên bàn học đi ra, cất bước đến trước mấy cái rương kia, nhìn kỹ.

"Đúng vậy, điện hạ, những thứ này đều là gấm vóc và tơ lụa của tốt nhất, còn có đá quý nơi này, vô luận miếng nào đều là thượng đẳng nhất, tuyệt đối không có một chút tỳ vết nào. Giống như khối này là đá đỏ ruby sản xuất tây bộ lãnh địa, ngài nhìn ánh sáng màu của nó..."

Dysseus không có nghe giới thiệu dong dài của hắn lọt vào tai, tự nhiên đảo qua một cuộn một cuộn tơ lụa đủ mọi màu sắc, cuối cùng dừng ở trên một vải màu tím. Kia thoạt nhìn giống như nhung tơ, nhưng càng thêm nhẹ mỏng, sờ lên mềm mại nhẵn nhụi, màu tím thiên đậm không khoe khoang, lộ ra nội hàm.

"Thì dùng cái này."

"Ngài thực sự là quá thật tinh mắt, đây là từ trên người ma thú hiếm thấy thu thập tới..."

"Ta cần một kiện áo choàng, kiểu dáng quý tộc, thế nhưng đơn giản chút. Cúc áo trên áo choàng thì dùng..." Dysseus cắt đứt nói liên tục không ngớt của thợ may, hướng về phía châu báu trong rương nhìn nhìn, chỉ một viên trân châu màu thuần đen, "Này đi."

"... Áo choàng của quý tộc sao?" Thợ may có chút nghi hoặc đích xác phân biệt, "Quần áo khác đâu?"

"Không cần." Dysseus đơn giản rõ ràng mà trả lời, một lần nữa trở về trước bàn đọc sách.

"... Như vậy ta có thể đi gặp mặt vị đồ tế lễ kia sao? Ta cần đo thước tấc một chút."

"Ngươi có thể tham chiếu vóc người của hắn." Dysseus dùng ánh mắt chỉ chỉ người hầu ngoài cửa, "Ta hy vọng ngày mai ta liền có thể nhận được thành phẩm."

"A... Dạ, tuân lệnh."

"Như vậy ngươi có thể lui xuống." Dysseus không nhìn hắn nữa, tự nhiên cũng lựa chọn không chú ý thất vọng trong giọng nói hắn khi không thể nhìn thấy đồ tế lễ xinh đẹp theo như đồn đãi. Mấy cái rương nặng trĩu một lần nữa bị mang ra phòng, Dysseus cúi đầu xử lý công văn lại đột nhiên ngắn ngủi mà mỉm cười một chút.

Cách vạn ma tế còn có bảy ngày, người hầu không có bằng lòng hầu hạ dài dằng dặc hơn mười ngày cuối cùng nên kết thúc. Cho nên đây là một phần niềm vui bất ngờ.

* * *

Áo choàng ở chạng vạng ngày thứ hai được đưa đến chỗ phòng làm việc, Dysseus còn chưa kịp kiểm tra, người đã bị Satan ôm trở về tẩm điện. Đến lúc y từ trong cơ thể đau nhức và tinh thần mệt mỏi trong khôi phục lại, còn chưa tới chỗ phòng làm việc, hơi thở rời khỏi hai tháng kia gần như bất thường bỗng xông vào trong phạm vi cảm nhận của y.

"Dysseus chủ nhân!"

Thiếu niên tóc đen bước chân kích động không dừng được, từ tiến vào phạm vi Vạn Ma điện, trái tim của cậu ta thì càng nhảy càng nhanh, mệt mỏi đầy người cũng không cảm thấy, ở cách chỗ phòng làm việc không xa nhìn thấy chủ nhân tôn quý của cậu ta, tưởng niệm hai tháng qua thật giống như lũ bất ngờ bạo phát vậy, dưới chân giống như mọc cánh, ngay cả Nolan cũng bị vứt ở phía sau.

"Dysseus chủ nhân..."

Korn quỳ xuống tới, hôn bên góc áo chùng của Dysseus, nước mắt đều không bị khống chế mà chảy ra.

"Korn, ngươi trở về rồi."

"Đúng vậy, Dysseus chủ nhân, Korn về tới bên cạnh ngài." Korn ngẩng đầu, quần áo của cậu ta cũng không ngăn nắp sạch sẽ, sợi tóc cũng từ trong băng buộc tóc ra không ít, nhưng hơi nước khiến cho mắt đen nhánh óng ánh sáng lên của cậu ta, ái mộ mãnh liệt ở trong đó để cho cậu ta cả người thoạt nhìn đều chọc người thương yêu.

"Giao cho ngươi việc hoàn thành?"

"Đúng vậy, ma thú nguy hại thần dân lãnh địa của ngài đã tiêu diệt toàn bộ."

Dysseus gật đầu, giơ tay lên để cho Nolan sau đó đến bay đến trên vai, "Đi đổi quần áo sạch sẽ, sau đó đến phòng làm việc."

Thân người đẹp đẽ xoay qua chỗ khác, đi đến về phía chỗ phòng làm việc. Korn đưa mắt nhìn, cậu ta có chút thất vọng, bởi vì Dysseus thoạt nhìn không một chút kích động nào, mình trở về thật giống như là chuyện đương nhiên vậy, thậm chí ngay cả một câu "gian khổ" cũng không có.

—— chẳng qua đích xác là chuyện đương nhiên đi, nếu như không có chút bản lãnh như thế là không đảm đương nổi người hầu của vị điện hạ kia. Bản thân mình có thể được y chọn trúng chính là quang vinh vô thượng, cho nên không thể lại cầu xa xỉ cái gì khác.

Korn vừa thay áo choàng sạch sẽ, tẩy đi bụi bặm trên mặt, tóc cũng một lần nữa buộc tốt, vừa an ủi mình như vậy. Thế nhưng lúc cậu ta đóng cửa ngăn tủ, từ trong gương nhìn thấy mình, quả nhiên vẫn là nhìn thấy mất mát nhàn nhạt trên mặt mình.

Loại cảm giác chán ghét không được tự nhiên này vẫn luôn duy trì liên tục đến Korn đi tới ngoài cửa phòng làm việc, không có đóng cửa lại bên trong truyền ra tiếng Dysseus và Nolan nói chuyện với nhau. Câu nói của Nolan cũng không phải là rất lưu loát, đứt quãng bừa bãi mà nói việc trong hai tháng, nhưng Dysseus nghe đến rất kiên trì, vuốt ve lông chim đen bóng của nó, ở lúc cảm giác được Korn đến, ngẩng đầu về phía ngoài cửa.

"Ta nghe Nolan nói, ngươi hai tháng này làm rất tốt." Dysseus lộ ra một cái mỉm cười.

"A, dạ... Ngài quá khen." Korn cúi đầu, cậu ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, rầu rĩ không vui cười trước đó của cậu ta vậy mà ở dưới một cái mỉm cười của Dysseus thì toàn bộ không thấy bóng dáng, ngay cả vì cái gì sẽ rầu rĩ không vui cười cũng không nghĩ ra được.

"Tuy rằng còn không có tỉ mỉ tra xét, chẳng qua ta nghĩ ma vật tự xưng thợ may đệ nhất Braius làm ra đồ cũng sẽ không sai."

"Ôi?" Korn nghi hoặc mà một lần nữa đưa ánh mắt về phía Dysseus, chỉ thấy y đứng lên rời khỏi bàn học, đi tới bên trên ngăn tủ bên cạnh, cầm quần áo màu tím ở trong khay nhung lên.

"Thử nhìn một chút." Dysseus đưa quần áo cho hắn.

"Đây là... Cho ta?" Korn có chút cứng đờ mà nhận lấy áo choàng, cậu ta cho rằng loại đồ xa hoa này là của Dysseus, không nghĩ đến...

Run rẩy mở ra, cả áo choàng chế tác hoàn mỹ, một mặt là lông tinh mịn màu tím, mặt khác là tơ lụa đẹp đẽ quý giá hơi đậm, bên vát tím đậm, chỗ nút vai một viên trân châu đen lớn bằng ngón cái.

"Không thích?"

"Không! Rất thích... Chính là đây là của quý tộc..." Korn cúi đầu, áo choàng trên tay rõ ràng mà ở ngực chừa lại không gian huy hiệu quý tộc.

"Văn kiện chính thức rất nhanh thì sẽ xuống tới, chẳng qua bởi vì là chuẩn tước, không có đất phong cũng không có nghi thức."

"... Chủ nhân, ngài đang nói..." Korn có chút theo không kịp phát triển của chuyện, ở ước chừng kéo dài lúc nửa phút sau, bỗng nhiên kịp phản ứng hàm nghĩa làm người ta kinh ngạc trong lời Dysseus nói bình tĩnh kia, trái tim bắt đầu nhảy đến cực nhanh, tay chân đều có một loại cảm giác vô lực bởi vì kích động mà sản sinh "Ngài là nói ta..."

"Không sai, Satan chủ nhân cũng rất vừa ý dáng vẻ của ngươi, cho nên lập tức thì đồng ý."

"... Ta là quý tộc... Ta..." Korn nhỏ giọng mà lẩm bẩm, sau khi khi lấy được trả lời rõ ràng, giọng điệu trái lại trấn định lại ngoài ý liệu —— có lẽ là bởi vì đã không biết nên dùng thế nào đi bày tỏ kích động. "Dysseus chủ nhân, ta có một thỉnh cầu!"

"Nói một chút xem."

"Có thể xin ngài vì ta khoác nó lên hay không? Mặc dù không có nghi thức thụ phong, chính là ta muốn từ trong tay ngài..."

Korn quỳ xuống, thành kính nâng áo choàng lên cao, tựa như giao ra tính mệnh của mình vậy. Dysseus không nói lời nào, chỉ là hơi vểnh khóe miệng một chút, cầm áo choàng qua, bỏ qua, khoác lên thân thể của Korn, cài nút vai.

"Rất thích hợp."

"Dysseus chủ nhân..." Korn ngẩng đầu, tay vuốt ve áo choàng trên người, ngước nhìn người đứng trước mặt cậu ta. Cậu ta là quý tộc, có thể càng tự tin đứng ở phía sau chủ nhân của cậu ta, cậu ta cách chủ nhân tôn quý của cậu ta cuối cùng gần một bước. Loại ánh mắt bình tĩnh ẩn hàm kích động điên cuồng này ánh đến trong mắt Dysseus, bỗng nhiên trùng lặp với một màn của quá khứ. Khi đó Augustine được phong làm Nam tước, ở lúc từ trên tay mình nhận lấy huy hiệu và phong hào tượng trưng quý tộc, cũng là ánh mắt như thế. Khi đó Dysseus nhìn Augustine trong lòng là vui sướng khi đứa nhỏ lớn lên, mà bây giờ, loại tâm tình này lại nhiều hơn rất nhiều những thứ đồ khác.

* * *

Văn kiện chính thức rất nhanh thì xuống tới. Nghe vào việc rất to lớn nghiêm túc, kỳ thực chẳng qua là văn kiện Dysseus soạn thảo, cho Satan ký tên, lại giao cho Korn mà thôi. Korn cất giấu văn kiện phong tước thật mỏng kia cẩn thận từng li từng tí, cậu ta hiện tại nghĩ muốn tìm người gấp làm ra một huy hiệu, ưng đen nhánh, tựa như Nolan vậy, thế nhưng có một đôi mắt xanh biếc. Cậu ta muốn mang huy hiệu này, tự hào mà giúp đỡ chủ nhân của cậu ta.

Mà vạn ma tế ở trong bầu không khí dáng vẻ này kéo ra màn che.

===---0o0o0o0---===

Tác giả có lời muốn nói: Ta dậy trễ... Dù sao trễ muộn bao lâu hẳn là cũng không khác biệt...

Korn trở về, ha hả, vạn ma tế cũng bắt đầu nga

Bình luận ~~~~~~~~~~~~~~

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro