Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

Cả nhóm Shane di chuyển đến một khoảng đất trống gần đó để chuẩn bị bữa ăn. Họ dùng một tảng đá phẳng tìm thấy ở bờ suối làm chảo, nướng thịt thỏ và trái cây lên, rồi dùng cành cây gọt vỏ và rửa sạch làm xiên để ăn. Dù thịt thỏ không được nêm muối nên hơi nhạt, nhưng quả mọng nướng thì vị chua ngọt vừa miệng, ăn khá ngon.

Meltier không hề chạm vào đồ ăn, nên bữa ăn chỉ còn lại Shane và cừu con.

Sau khi thổi nguội vài miếng quả mọng rồi đút cho cừu con ăn, Shane cũng bắt đầu lấp đầy bụng mình bằng thịt và quả mọng. Lúc nhìn thấy mặt cừu con lấm lem nước quả mọng , cậu bất chợt hỏi:

"Này, Mesarthim. Mày có chức năng bấm giờ không?"

– Bấm giờ... ạ?

"Là loại đồng hồ đo được thời gian chính xác đến 0,01 giây ấy. Về cơ bản mày đóng vai trò như hệ thống sống rồi còn gì nên có cái đó cũng đâu có gì lạ. À, nếu có luôn chức năng đo khoảng cách thì càng tốt. Không cần chính xác tuyệt đối đâu, mỗi 10cm một nấc là được rồi."

– Hệ thống sống là sao... ngài Shane nghĩ tôi là cái gì vậy chứ. Nhưng, nếu cần thì tôi có thể làm được.

Cừu con lau sơ miệng bằng chân trước, rồi phun ra bụi sáng vàng quen thuộc từ sừng và tạo ra một chiếc đồng hồ mờ mờ treo lơ lửng giữa không trung. Nhưng đó không phải đồng hồ kỹ thuật số mà là đồng hồ kim bình thường. Khác với đồng hồ thường có ba kim, đồng hồ này chỉ có hai kim . Vạch chia trên mặt đồng hồ cũng dày đặc – khoảng 60 vạch.

– Ngài nói đến loại đồng hồ này đúng không ạ? Tôi đã cố gắng thiết kế để có thể đo được thời gian khá chính xác. Kim ngắn là kim giây, còn kim dài dùng để đo đơn vị 1/60 của một giây.

"Xét về tính năng thì cũng ổn đó, nhưng mà... ừm... mày làm cả hệ thống game được mà sao hiểu biết lơ mơ thế nhỉ? Không có đồng hồ điện tử à."

– Tôi đã nói rồi mà, tôi không hiểu rõ thế giới của ngài Shane! Cái hệ thống game này tôi cũng chỉ học mót lại thôi! Dù sao thì tôi cũng cố gắng hết sức rồi đấy ạ...

"Được rồi, được rồi. Dù sao cũng đo được đến 1/60 giây, mày làm tốt lắm. Mée của chúng ta là giỏi nhất luôn!"

– ' Mée của chúng ta ' là sao chứ! Đó rõ ràng là lời trêu chọc rồi còn gì!

Shane vỗ vỗ mông cừu con rồi đứng dậy. Nhưng trong đầu cậu vẫn có điều thắc mắc: liệu đây là một thế giới game thật sự, hay là một thế giới fantasy độc lập được con cừu này dàn dựng giống game?

Thoạt nhìn thì có vẻ giống trường hợp đầu tiên, nhưng thấy cừu con cứ xử lý một cách vụng về, lại còn hay lặp lại câu "thế giới này không dễ như ngài tưởng tượng đâu", thì khả năng thứ hai cũng không thể loại trừ... Trong lúc Shane còn đang suy nghĩ mông lung, Meltier – người đang nhìn qua lại giữa cậu và cái đồng hồ với vẻ mặt khó hiểu – cất lời.

" Tôi đã hiểu ngài Shane muốn đo đạc khoảng thời gian rất ngắn. Nhưng cụ thể là... ngài muốn đo cái gì ?"

"Tôi chỉ muốn kiểm tra vài thứ thôi. Meltier, anh ra đứng đằng kia, thử vung xẻng vài lần cho tôi xem được không?"

Meltier có vẻ hơi bối rối nhưng vẫn cầm xẻng đứng dậy. Theo lời Shane, anh ta đứng ở giữa khoảng đất trống, cầm xẻng như cầm một thanh kiếm và vào tư thế chiến đấu.

"Ừm, đúng là cầm kiếm thì sẽ ổn hơn đấy. Này, Meltier, bình thường nếu dùng kiếm thì tốc độ tấn công của anh có nhanh hơn so với khi dùng xẻng đúng không?"

" Tốc độ tấn công...? Không, tôi nghĩ vũ khí không ảnh hưởng nhiều đến tốc độ đâu."

"Vậy à? Hệ thống này không tính đến ảnh hưởng của trang bị lên tốc độ tấn công à ? Thôi kệ, chúng ta cứ thử nghiệm với những gì đang có đã . Trước mắt anh hãy thực hiện 10 lần đòn đánh thường thôi."

– ...Ý ngài là muốn tôi biểu diễn kiếm thuật trước mặt ngài sao?

"Cũng gần như vậy. Chém ngang hay chém dọc đều được, miễn sao đủ 10 lần. Còn mày, Mesarthim, đo giúp tao thời gian mỗi cú đánh mất bao lâu nhé."

Meltier và cừu con nhìn nhau đầy bối rối rồi gật đầu. Meltier vào tư thế như thể đang đối đầu kẻ địch vô hình và bắt đầu vung xẻng.

Động tác của anh ta mang đậm dấu vết của năm tháng rèn luyện, như Shane đã thấy khi Meltier đối đầu với quái vật mặt người lần trước. Nhưng đó không phải là điều Shane quan tâm lúc này . Khi Meltier vung xẻng đủ 10 lần, Shane lập tức nhìn vào đồng hồ. Trên mặt đồng hồ đã xuất hiện 10 vạch đỏ – có lẽ là do cừu con đánh dấu.

"Xem nào... một vạch là 1/60 giây, phải không? Dù tính toán hơi phức tạp một chút , nhưng ước lượng thì mỗi cú đánh tốn khoảng 0,6 đến 0,7 giây nhỉ."

" Ngài nên ước tính khoảng 0,7 giây là tốt nhất. Nhưng việc đo cái này quan trọng lắm sao ?"

"Quan trọng chứ. Tôi đang cố tính giá trị trung bình thì thấy khoảng cách giữa các đòn đánh lại đều tăm tắp. Meltier, làm lại thêm 10 lần nữa nhé."

Meltier tuy có vẻ không hào hứng lắm nhưng vẫn tiếp tục biểu diễn, và kết quả không khác là bao. Sau khi nhìn lại mặt đồng hồ, Meltier nghiêng đầu với vẻ nghi ngờ. Trong khi đó, Shane đã hài lòng khi xác nhận được thời gian " thời gian thi triển đòn đánh thường" , quyết định thử tiếp với kỹ năng.

"Giờ thì đo tiếp chiêu đó đi – cái cú bổ mạnh hồi nãy anh đánh với con quái vật mặt người ấy."

" Ngài nói kỹ năng 'cú bổ mạnh' sao? Nhưng đó không phải kỹ năng có thể tùy tiện dùng đâu ạ."

" Tôi biết. Nên lần này chỉ cần thi triển ba lần thôi, vậy là có thể tính được giá trị trung bình rồi."

" Ngài Shane, tôi có một điều muốn nói về giá trị trung bình đó..."

" Hả? Anh có chuyện gì muốn nói à?"

"Không, chuyện này để sau cũng được. Trước hết, tôi cần kiểm chứng kỹ năng đó để xác nhận giả thuyết của mình."

Giả thuyết? Có vẻ lúc nãy khi biểu diễn, anh ta đã cảm nhận được điều gì đó. Shane nghiêng đầu nhưng vẫn quyết định ưu tiên việc đo lường thời gian và phạm vi kỹ năng trước.

"Lần này tôi cũng sẽ đo cả phạm vi tác động. Tôi muốn biết chiêu đó ảnh hưởng đến kẻ địch trong bán kính bao nhiêu mét. Và, sau khi thi triển xong, mất bao lâu mới có thể tấn công tiếp?"

" Theo cảm giác của tôi thì phạm vi là khoảng 3 mét. Thời gian hồi khoảng 3 đến 4 giây..."

"3 mét và 3–4 giây hồi chiêu à... có ổn hay không, phải thi triển mới biết được ... Mesarthim, mày đo giúp tao lần nữa nhé?"

– Tất nhiên rồi ạ. Ngài Meltier, nếu dưới chân ngài có ánh sáng xuất hiện thì xin đừng hoảng hốt.

Khi chữ vàng của Mesarthim bay đến trước mặt Meltier, mặt đất dưới chân anh ta sáng lên một vòng tròn vàng đường kính khoảng 5 mét – có vẻ để đánh dấu phạm vi của kỹ năng.

Meltier gật đầu, khẽ nhún chân bật lên không trung rồi giáng mạnh xẻng xuống tâm vòng tròn vàng. Dù động tác trông nhẹ nhàng, âm thanh phát ra lại vang rền như thể anh dốc hết sức bổ xuống mặt đất. Từ điểm tiếp xúc, sóng xung kích lan ra, và vùng đất bị ảnh hưởng sáng lên rồi dần trở lại như cũ.

Anh ta nhấc xẻng lên và vung một đòn đánh thường. Cừu con vừa kiểm tra đồng hồ, vừa quan sát phạm vi vòng tròn vàng rồi gật đầu xác nhận.

– Chính xác là bán kính 3 mét 20. Rộng hơn một chút So với ngài đoán. Và mất khoảng 2,6 giây để có thể tấn công tiếp.

"Vậy à? Rộng hơn tôi nghĩ, hồi chiêu cũng nhanh hơn tưởng tượng. Làm thêm hai lần nữa nhé, để loại trừ sai số."

" Nếu có sai số thì có lẽ lại tốt hơn đấy chứ ... Vâng, tôi sẽ thứ tiếp."

Meltier để lại một câu nói khó hiểu, rồi lại giương xẻng lên. Mesarthim tiếp tục tạo một vòng tròn vàng trên mặt đất để xác định phạm vi.

Shane không hiểu ý câu nói lúc nãy là gì, nhưng vẫn im lặng quan sát quá trình thi triển kỹ năng của Meltier.

Sau khi kiểm tra thêm hai lần nữa, Shane đã có thể khẳng định chắc chắn. Người đàn ông này thật sự đã được huấn luyện vô cùng bài bản.

"Này, làm sao mà mỗi cú đánh có thể không lệch lấy một centimet nào vậy? Độ chuẩn xác của anh đỉnh thật ! Tốc độ thi triển kỹ năng giống hệt nhau, thời gian hồi chiêu cũng vậy ..."

Shane không khỏi kinh ngạc trước kết quả màn trình diễn của Meltier. Đây chính là độ chuẩn xác của người đã rèn luyện thân thể suốt cả đời chăng? Tốc độ thi triển kỹ năng không lệch dù chỉ 0.1 giây, còn phạm vi sóng xung kích thì dù thử lại bao nhiêu lần cũng đúng 3,2 mét, không thừa không thiếu lấy 1 centimet.

Hay là vì đây là thế giới trong game nên mới xảy ra chuyện như vậy? Shane nghĩ thế rồi quay sang nhìn Meltier – và nhận ra biểu cảm của anh ta có gì đó là lạ.

" Quả thật rất kỳ lạ. Tôi cũng không hiểu vì sao lại giống hệt như vậy."

Khuôn mặt Meltier hiện lên vẻ tối sầm, như thể anh vừa nhận ra điều gì đó chẳng lành. Biểu cảm đó khiến Shane càng thấy hoang mang hơn.

"Ý anh là sao? Không phải là vì anh rèn luyện rất nhiều nên mới có kết quả ổn định à?"

"Bề ngoài thì có thể thấy vậy, nhưng không phải như thế. Đúng hơn là... chuyển động của tôi giống như bị cố định sẵn."

Một lời giải thích khiến Shane hoàn toàn mù mịt. Cậu nhìn Meltier chằm chằm, không thể hiểu được ý nghĩa câu nói đó. Nhưng có một điều cậu nhận ra: biểu cảm của người đàn ông này, thoáng chút rối rắm và bất an.

" Ngài Shane chỉ đơn thuần muốn đo thời gian, nhưng tôi thì vừa nhận ra một điều khác. Dù có cố gắng thế nào, tôi cũng không thể thoát khỏi quỹ đạo của những cú chém mà mình từng thực hiện khi còn sống."

"Anh nói vậy là sao?"

– ...Điều ngài Meltier muốn nói là: về bản chất, ngài ấy Vốn là một người đã chết, ngài Shane. Khi sử dụng thuật triệu hồi, hành vi của người chết thường chỉ là mô phỏng lại những gì họ đã từng làm khi còn sống.

Dòng chữ vàng trôi nổi trước mắt Shane – có vẻ như Mesarthim, sau một hồi im lặng lắng nghe, cuối cùng cũng đã lên tiếng. Meltier cười gượng gạo rồi bổ sung thêm vào lời giải thích của cứu con :

" Nói cách khác, những đòn đánh và kỹ năng mà tôi thi triển trước mặt ngài , chỉ đơn giản là bản mô phông lại những hành động hiệu quả nhất mà tôi từng thực hiện lúc sinh thời. Và chính điều đó khiến tôi cảm thấy bất thường."

"Bất thường thế nào?"

"Dù tôi mất gần hết ký ức, nhưng vẫn mơ hồ nhớ được cảm giác chuyển động của cơ thể. Tôi nhớ rằng, lúc còn sống, tôi từng vung kiếm nhanh hơn lẫn chậm hơn thế này. Phạm vi kỹ năng cũng không phải lúc nào cũng rộng bằng nhau."

Cuối cùng thì Shane cũng hiểu điều mà Mesarthim và Meltier muốn truyền đạt.

Phàm là con người sống, dù có rèn luyện đến đâu cũng không thể tránh khỏi sai số trong hành động. Nhưng còn người chết thì sao? Nếu chỉ đơn thuần là mô phỏng lại hành động từ khi còn sống thì...

" Sau khi nhận ra điều đó, tôi đã cố ý vung xẻng thật chậm. Nhưng cơ thể lại tự động chuyển động theo tốc độ cũ. Giống như... tôi chỉ được phép hành động trong phạm vi đã định sẵn từ trước vậy."

"Làm gì có chuyện đó? Anh từng nói là lúc còn sống, tốc độ nhanh có, chậm có – nếu anh mô phỏng lại thì đáng ra phải có sự khác biệt chứ?"

" Về lý thuyết thì đúng vậy. Nhưng xin ngài hãy xem đây là giới hạn của thuật triệu hồi. Dù có cố gắng đến đâu thì cũng không thể tái hiện lại hoàn toàn một anh hùng đã chết từ hàng trăm năm trước. Cái được tái hiện chỉ là phần cốt lõi của người ấy mà thôi.

" Vậy là chuyển động của Meltier bị hạn chế một cách kỳ lạ. Những hành động không hiệu quả của anh lúc sinh thời, những thứ không phải là phần cốt lõi, đều không được phục hối ."

Nói cách khác, gọi là triệu hồi anh hùng cho oai, nhưng thứ được đưa đến thực tế chỉ là một phiên bản được trích xuất bởi những hành động nổi bật nhất của anh ta. Shane gật đầu, tạm thời có thể theo cách đó.

Thực ra, đây lại là tin tốt cho cậu. Vì nếu Meltier lúc nào cũng hành động giống hệt nhau, có nghĩa là cậu có thể dự đoán hoàn toàn chuyển động của anh ta. Điều đó đồng nghĩa với việc cậu có thể xây dựng chiến thuật chính xác, phối hợp hoàn hảo hơn. Shane nghĩ có lẽ anh có thể lợi dụng điểm này để lên chiến lược hiệu quả hơn – nhưng...

" Nghe thật mâu thuẫn, đúng không? Tôi được triệu hồi để bảo vệ thế giới, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là kẻ lặp đi lặp lại vài hành động của chính mình đã thực hiện khi còn sống . Có phải... người chết rồi thì cũng chỉ làm được đến thế thôi không?

Giọng điệu Meltier không hề vui vẻ, dù anh đang cười. Shane thấy vậy thì không dám nói thêm gì, chỉ khẽ nhếch môi cười gượng theo.

Dù những gì cậu học được về Meltier – về một anh hùng duy nhất và cố định – là rất đáng giá, nhưng đồng thời cũng là một sự thật khiến lòng cậu trùng xuống. Shane không thể phủ nhận, cảm giác ấy thật khó tả...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro