Đoản Ngọt
#Nguồn : St…
Tình bạn của chúng ta...
Thang xuân tươi đẹp của chúng ta...
Có lẽ phải quên đi thôi
Tôi sẽ cất nó trong cuốn nhật kí rồi khóa nó lại...Rồi để cho nó ngủ yên
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…
Tên truyện: Chú à! Đừng nên thế! Tác giả: Trần Mạc Tranh Editor: Anna Ryeo - Động Panda Thể loại: Ngôn tình hiện đại, ngược, sủng, H+ (cái này do bạn thêm mắm muối cho đặc sắc, chứ nó nhẹ nhàng lắm) HE, 1v1 Tình trạng: đã hoàn thành Số chương: 772 (Chính văn + Ngoại truyên) Có tổng cộng 4 quyển, do mỗi quyển chỉ đăng tối đa 200 chương thôi VĂN ÁN: Bọn họ từ lúc bắt đầu bởi vì một số chuyện đã không ưa gì nhau, nhưng quan hệ hai người cũng không chỉ đơn giản như vậy. Ông nội của cô trên danh nghĩa là cha của hắn, cô vì tôn kính lễ nghĩ mới gọi hắn một tiếng chú. Chồng trước phản bội cô, em gái cướp đi chồng cô, Bùi Dịch như thiên thần giáng trần: Ly hôn đi, tôi cưới cô. Một ngày kia, Hắn đột nhiên ôm lấy cô: "Nếu tôi đã vì cô làm nhiều như vậy, hiện tại cô cũng nên báo đáp rồi." "Bùi Dịch!" "Anh điên rồi!" Bùi Dịch khóe miệng nhếch lên, đem Thi Thi ném lên giường, một bên kéo cà-vạt một bên đi đến gần cô: "Điên sao? Được lắm, tôi sẽ cho cô biết thế nào là kẻ điên!"…
Đây là truyện của mình. Xin đừng mang đi đâu đó ❤ nếu yêu thích hãy share. Vui lòng không chuyển ver,..... khi chưa có sự cho phép ❤ hãy tôn trọng tác phẩm mà mình làm ra.…
Thể loại: Xuyên qua - Tương lai - Cường cường - Điềm văn - 1×1 - HEVăn án: Sinh ra vào hai mươi năm sau ngày tận thế, năm bốn mươi lăm tuổi từ dân chạy nạn đường phố trở thành cao thủ bậc nhất Hoa Họa.Trong trận chiến cuối cùng giữa nhân loại cùng tang thi, cùng tang thi vương đồng quy vu tận, bóng tối bao trùm nhân loại gần bảy mươi năm chấm dứt, nghênh đón một tương lai mới.Lúc một lần nữa mở to mắt, thời gian đã qua ba ngàn năm.Lúc còn chưa rõ tình cảnh của chính mình thì bi kịch bị đóng gói mang tặng cho người ta.Cảnh một: Trên chiến trường. Một bóng đen chợt lóe, đi kèm là hàn quang sắc bén, một thể biến dị cao ba mét nháy mắt bị chẻ đôi."Em tới làm gì?" Boss xụ mặt.Bạn Quang nào đó bình tĩnh thu đao vào vỏ."Trong nhà không có gì chơi, ra ngoài dạo, đi ngang qua a."Cảnh hai: Nhìn mặt Boss, bạn Quang nào đó trầm mặc hồi lâu rồi vươn tay chọt chọt cái mặt than của mình, nghiêm túc nói: "Tôi xấu hổ a."Boss: "... ..."Cảnh ba: "Làm thiếu tướng phu nhân, hẳn có chút tinh thông nhạc khí đi?" Bạch Liên Hoa. (trong sáng ngây thơ như thánh nữ)"Không biết." Bạn Quang nào đó."Kia trà đạo?" Bạch Liên Hoa cười."Không biết." Bạn Quang nào đó."Vậy cậu biết cái gì hả?" Bạch Liên Hoa đắc ý.Bạn Quang nào đó cúi đầu suy tư.Một lát sau, hàn quang chợt lóe, một thanh trường đao dừng trước mũi Bạch Liên Hoa hai cm."Chém người có tính không?"Tiếng nói vừa dứt, 'lạch cạch!' một tiếng, cái bàn bị chẻ làm đôi.Nội dung: cường cường, xuyên tới tương lai, bản tình ca ngọt ngào.…
Ảnh chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang khỏi đây. ảnh mình lượm lặt từ nhiều nguồn Prin, Tum, Weibo...Bao gồm nhiều hình ảnh và các shorts dj của anh em Thỏ-Lố =))))Enjoy =))))... Phần 1 đã hoàn thành roài ??? mấy thím tiếp tục ủng hộ phần 2 nha (;ω;)(;ω;)(;ω;)(;ω;)(;ω;)(;ω;) để con lười này có động lực thêm ahhhhh ❤❤❤…
Fic có chứa đựng từ ngữ thô tục, extreme kink và nhiều thứ không phù hợp cho bạn nào có tâm hồn trong sáng và không quen ăn mặn. Nếu không gặm được thì xin hãy click back.…