Chương 1
"Meooo...meoo...meoo ô..."
"Hửm...mèo?"
Tiêu Chiến tự hỏi rồi dời mắt khỏi bản vẽ. Tiêu Chiến ngẩng đầu nhìn xung quanh,hiện giờ anh đang ngồi dưới gốc cây trong khuông viên sân sau của trường đại học,nơi này rất ít sinh viên tới đây.
"Meooo ô..."
Tiếng mèo lại kêu lên,Tiêu Chiến đứng lên nhìn về nơi phát ra tiếng mèo.Thì ra mèo ta đang ở trên cành cây,chỗ Tiêu Chiến đang ngồi.Bé mèo còn nhỏ,chắc tầm khoảng hai,ba tháng tuổi thôi,bé có bộ lông màu xám viền đen,bé ta đang ở tít ngọn cành cây,những móng vuốt nho nhỏ bấu chặt vào vỏ cây.
"Bé con có bản lĩnh leo lên mà không biết leo xuống à"
"Meoooo...meoo...meooo...."
Tiêu Chiến leo lên cây,cành cây không quá cao nên anh leo lên dễ dàng.Tiêu Chiến nhìn mèo con rồi đưa tay ra ngoắc bé.
"Lại đây,đừng sợ"
"Meooo...meooo...meoooo..."
Nhìn bé mèo rón rén đi về phía mình thỉnh thoảng còn kêu meo meo, Tiêu Chiến mỉm cười cổ vũ cho bé mèo nhỏ."Cố lên,sắp đến rồi".
Đến khi ôm được chú mèo, Tiêu Chiến nhảy xuống đất,vuốt ve,an ủi bé mèo nhỏ,thấy mèo con đã hết sợ Tiêu Chiến lật lật xem xem bé mèo nhỏ.
"Thì ra là chú nhóc,hèn gì leo lên cao đến vậy,quậy quá"
"Meooo....meeeoooo....meeeoooo ô" bé mèo kêu lên,giọng kêu của bé như phản đối hành vi sàm sở của Tiêu Chiến .
Tiêu Chiến nhìn chú mèo con giãy dụa trong lòng mình rồi tròn mắt nhìn anh ,lè đầu lưỡi nhỏ liếm liếm ngón tay mình như lấy lòng, Tiêu Chiến bất giác nở nụ cười hiếm hoi nhưng tuyệt đẹp của anh .Nụ cười với hai má lúng đồng tiền sâu trên má,cặp mắt to tròn,trong veo như biết nói của Tiêu Chiến cũng cong cong theo nụ cười của anh .
Tiêu Chiến không biết rằng khi anh nở nụ cười với bé mèo đó cũng làm trái tim người khác đập hụt một nhịp.
Tiêu Chiến đang tâm tình,đùa giỡn với bé mèo thì một giọng nói đột nhiên vang lên làm anh giật mình.
"Anh tên là gì?"
Giọng nói trầm ấm,đầy nam tính,làm cho người nghe có cảm giác an tâm,ấm áp. Tiêu cHiến nhìn sang nơi phát ra giọng nói và anh nhìn thấy cậu ấy .
Tiêu Chiến nhìn thấy cậu là kinh ngạc và sợ hãi. Tiêu Chiến kinh ngạc vì cậu có khuôn mặt đẹp hơn người mẫu,vóc dáng cao lớn và cân đối. Anh sợ hãi vì cậu tự nhiên xuất hiện nơi ít người tới này,làm anh giật mình,đã vậy ánh mắt sâu thẩm của cậu nhìn anh chăm chú,loé sáng như thấy số tiền lớn vậy a.
Tiêu Chiến ôm nhóc mèo đứng lên, anh mím môi,hơi cau mày lại nhìn cậu ,rồi anh cuối đầu không dám nhìn cậu nữa vì cậu đang cười với anh . Anh bực bội nghĩ tại sao cậu ở đâu xuất hiện,không quen không biết lại hỏi tên mình đã vậy còn cười với mình làm gì, cậu không biết nụ cười của cậu có thể làm chết người không,đã vậy anh còn là gay đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro