Chap 1.3: The fool :)))
cảnh báo : hơi 18 + ,
.
.
Bạn không ngừng nghĩ về Hawks, về những gì bạn làm và những gì bạn đã trải qua.
.
.
.
'' Y/n, con chó cái ! Mày không lo làm việc à?'', người đàn ông hung tợn, quát tháo
'' Con xin lỗi'', bạn nói , lủi thủi vào góc làm việc ở trang trại. Đã 16 năm bạn ở đây, nơi bạn gọi là nhà . Ngày trước cha bạn mất do đau tim, mẹ bạn vì đau buồn mà ngã bệnh nhưng rồi được thầy thuốc cứu chữa, biết ơn và ngưỡng mộ mà mẹ bạn đã đem lòng yêu hắn. Và giờ đây , hắn - kẻ đạo đức giả đã đánh đập và hành hạ với bạn như một con thú.
'' Bà nên cho nó qua nhà bà Năm đi '', ông ta giọng ngọt ngào nói với mẹ bạn, '' Chúng ta có thể thăm nó mà, bây giờ tình hình khó khăn lắm, không nuôi nổi nó đâu''
Lặng người trong góc phòng, đầu bạn trống rỗng. Mẹ không đuổi mình đi đâu, bạn nghĩ. Mẹ yêu mình.
Xì xào được một lúc.
Mẹ bạn lên cái gác nhỏ , nơi bạn đang chập chờn và lo sợ. Bà ấy chẳng nói gì, chỉ đứng đó nhìn bạn thật lâu...
Sáng hôm sau, bạn tỉnh dậy ở một nơi xa lạ, ở chuông ngựa xa lạ, một thành phố xa lạ...
Hốt hoảng, bạn hỏi và gào khóc đòi mẹ, nhưng gã lái ngựa chỉ đưa bạn một lá thư, vỏn vẹn vài câu . Lòng bạn như vỡ vụn, bạn khóc thật to để rồi căm nín khi nhận ra bạn đã bị bỏ rơi...
.
.
.
'' Hawks'', bạn gọi tên anh ấy trong thức và giật mình tỉnh dậy. Nhìn ra cánh rừng , bạn lặng im
Đáng lẽ bạn không nên đuổi anh ấy, đáng lẽ bạn không nên bỏ rơi anh . Tội lỗi ăn mòn bạn. Đúng, bạn chẳng có nghĩa vụ gì mà chăm sóc cho anh ấy, nhưng bạn không thể ngừng nghĩ đến anh ta, nghĩ đến việc anh ta cảm thấy như thế nào. Gương mặt bàng hoàng hôm đó và âm thanh anh tạo ra ám ảnh bạn. Bạn muốn nhìn thấy anh ta một lần nữa để giải thích cho anh ấy hiểu. Mong hai người có thể là bạn , dù cả hai đều khác biệt.
Lặn lọi đi ra bìa cánh rừng , đã hai tuần từ khi Hawks rời đi nhưng có vẻ như tuyết chưa hề có dấu hiệu tan. Cái lạnh vẫn ở đó.
'' Hawks''
'' Hawks. Này đừng giận tôi nữa. '', chật vật để ra khỏi đống tuyết , bạn di chuyển di con chim cánh cụt.
'' Hawks ơi'', cố hét lớn hơn để anh ấy nghe thấy bạn, tiến sâu vào cánh rừng
'' Hawks!'' , bạn lần nữa hét lớn, tiếp tục đi , mong anh ấy có thể nghe thấy bạn.
'' Hawks---'', tiếng động ở phía bụi cây khiến bạn giật mình, '' Hawks?'', lần nữa, cảm giác quen thuộc ấy lại hiện lên. Cảm giác của kẻ săn mồi, ánh mắt sắc lẹm nhìn bạn như một miếng thịt ngon. Chưa kịp vui mừng thì bạn nhận ra đó không phải là Hawks.
'' ghhghgh'', tiếng gầm gừ của con chó sói khiến bạn điếng người, lần nữa bạn chạy như một kẻ hèn, bạn lần nữa bị săn.
Chạy thật nhanh giữa đống tuyết nặng trĩu ấy '' Hawks! Cứu '', bạn hét lớn, chạy thật nhanh, nhưng nhận ra chẳng có ai , chẳng có ai ở đó. CHỉ có mình bạn ,yếu ớt. Cả đời bạn làm người tốt để làm gì? Để rồi bị số phận trêu đùa thế này à? Lúc nào cũng yếu ớt , lúc nào cũng không làm chủ được bản thân, số phận lúc nào đẩy bạn đến vực.
'' Quá đủ rồi!'', bạn giận dữ hét lớn, chạy thật nhanh và lấy một khúc gỗ to. Đúng vậy, quá đủ rồi! Quá đủ để chạy trốn, quá đủ để làm người tốt. Lần này , bạn sẽ chiến đấu, chiến đấu cho cuộc sống này, sinh mạng này. Bạn không muốn phải yếu đuối nữa, không muốn là kẻ bị săn trong vòng tuần hoàn nữa.
Bạn có thể nghe thấy tiếng của nó , âm thanh đang tới gần. Cơ hội chỉ có một, bạn sẽ quay lưng đúng lúc nào nhào tới , vào lúc đó bạn sẽ đập đầu nó. Không phải là kế hoạch thông mình nhưng ít nhất đó là những gì chiếc não thiếu oxi của bạn có thể nghĩ ra.
Đúng lúc ấy bạn quay người, là lúc bạn nhận ra chiếc nanh của con chó sói đã gần đến cổ bạn, ngã người, chống chiếc gậy để tránh những chiếc nanh ấy. Con chó sói bạc, nó to và hung hẵn , có vẻ nó chưa ăn gì trong mùa đông ấy và bây giờ đối với nó bạn như một con mồi thơm ngon
Móng nó sắc như lưỡi dao, nó ghì bạn xuống một cách dễ dàng, những cái cào để lại những vết thương ở đùi cùng với cánh tay.
Cái chết đến trong phút chốc, bạn hất nó ra và đứng dậy trong thế tấn công.
'' Nghe nè con chó xấu xí!'', bạn hừ một tiếng
'' Tao là Y/N''
'' Tao đó. Tao có rất ---''', con chó sói còn thêm hung hăng, nó sủa mấy tiếng đe dọa bạn.
'' Tao cũng biết sủa đó'' , bạn cười lớn rồi nói tiếp
'' Tao có rất nhiều ngày muốn chết và muốn biến mất khỏi cái thế giới như cứt này''
Nó gầm gừ như thể nó đang đối diện thù địch khác. Với một kẻ săn mồi khác
'' Nhưng hôm nay. Tao quyết định tao sẽ sống ''
Tiến lên bạn tấn công nó , con vật chỉ gầm gừ rồi nhào đến bạn, tìm được một góc thích hợp , bạn vùng gậy một cú mạnh khiến con vật ngã nhào. Nó rên rĩ
'' Đúng vậy , đĩ ạ. Khóc và về với mẹ đi'', bạn cười thách thức.
Nhưng ngay sau đó hối hận vì tiếng tru gọi đàn của con chó sói vang lên.
'' Má, mày gian lận!!!''
Không chậm trễ, tứ phía những con chó sói y hệt dần xuất hiện và xếp thành vòng tròn xung quanh bạn, dồn bạn lại. Những chiếc nanh nhọn với gương mặt dữ tợn khiến bạn rợn người. Có lẽ , bạn sẽ chết ở đây, nhưng không phải chết một cách thảm hại, bạn tự nhủ
'' Nhào lên đây! '', bạn hét lớn, bỗng gương mặt giận dữ và đe dọa của chúng mềm ra và biến sắc thành một nét sợ hãi
'' Gừ-ghhgh'', âm thanh quen thuộc khiến bạn giật thót, quay đầu nhìn lại
'' H-Hawks!'' , đôi cánh đỏ ấy dang ra khiến lũ chó sói sợ hãi. Anh ta không khác gì kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn, đôi mắt đe dọa và thiếu nhân tính khiến bạn cũng sợ hãi. Sát khí tỏa ra từ anh ta , sự im lặng đầy nặng nề , '' Gừ hghg'', anh ta lần nữa gầm gữ và liếc đàn sói , nó như một dấu hiệu '' Chúng mày nên biết vị trí của mình''
Hawks bế bạn lên rồi , vụt đi nơi khác, để lũ chó sói sợ hãi bạn bỏ đi.
Chưa kịp vui mừng vì nhìn lại anh ấy, anh ta mở cửa sổ để bạn trèo vào
'' Hawks. A-Anh--''', chưa kịp dứt lời, anh ta trèo vào , không lời nào. tiến lại gần bạn.
Y/n chẳng nói gì vì sự im lặng này có chút ngộp thở, cách nhìn anh ta nhìn cô khiến cô ấy khó thở, có điều gì đó trong ánh mắt hổ phách , nó đầy mạnh mẽ và dữ dội. Anh ta chỉ bước tới gần cô , còn cô chỉ biết lùi dần lùi dần cho đến khi chân chạm cạnh giường
''H-Hawks? S-Sao vậy?'', mặt anh ta sát gần bạn, cảm nhận hơi thở nóng của anh ấy khiến cả cơ thể bạn nóng rang lên ,nhẹ nhàng đẩy bạn xuống giường. Vẫn như thói quen cũ, anh ta ghì người bạn xuống, nhưng lần này có gì đó khác biệt, anh ta làm việc ấy đầy dịu dàng và không mạnh bạo.
Nín thở, hít thở nhường như khó khăn hơn mọi khi, lòng ngực bạn thắt lại một cách kì lạ, cảm giác này khiến cơ thể bạn nhạy cảm ơn bao giờ hết. '' H-Hawks?'', ghì hai tay bạn xuống bằng một tay, cả cơ thể bạn phục tùng theo ánh mặt của anh ta, nó cứ thể mềm nhũn để Hawks dẫn đường. Anh ta ghé sát vào cổ bạn, hít một hơi thật sâu như để trấn an bản thân mình.
Con ngươi anh ấy giãn ra trong thư giản, ánh mặt lạc lõng chuyển sang bình yên rồi đến lo lắng.
''A-Anh lạ quá Hawks? Sao thế?'', bạn bối rồi '' T-Thả tôi ra được khôn--'', giật nẩy người khi chiếc lưỡi nóng của anh ta chạm vào da bạn, Hawks liếm vết thương của bạn .
'' A-Anh--'', bạn cố chống cự nhưng anh ấy càng siết chặt để bạn không động đẩy. Hơi ấm từ cơ thể anh ta khiến bạn khó chịu, cơ thể bạn nóng bừng lên.
Tiếp túc im lặng, hôn những về thương ở tay bạn, anh ta liếm sạch. Nhẹ nhàng thả tay bạn ra.
Gương mặt bạn đỏ bừng khiến Hawks bối rối? Bạn bị thương ở đầu à?
Tiến lại gần để kiểm tra , anh ta ngửi để tìm mùi máu những không có , điều này càng khiến bạn càng thêm ngại .
''T-Tôi ổn. Cảm ơn anh'', bạn cố gắng nói , dù bấy giờ lòng bạn rối hơn bao giờ hết với những cảm giác và kích thích bạn vừa có.
Động vật thường có thói quen liếm vết thương để giảm đau . Bạn nghĩ anh ấy đang lo lắng cho bạn.Lòng có chút vui vì điều đó.
''T-Tôi--'', lần nữa , chưa kịp dứt lời thì Hawks lần nữa khiến bạn hoảng loạn, hơi ấm từ bàn tay to và thô ráp ấy chạm vào đùi bạn, anh ta nhìn vào vết thương ở đùi trong mà mặt nhăn lại, sau đó nhìn bạn
'' Không đau lắm đâu, anh--'', anh không cần phải liếm đâu nhưng chưa kịp dứt lời , Hawks quỳ xuống, dang đùi bạn ra để tạo không gian cho anh ấy vào giữa.
''K-Không cần!'', bạn hét lớn , bối rồi đẩy anh ấy ra , dùng lực để khép đùi lại nhưng bạn nhận ra, bàn tay Hawks kiên quyết thế nào. Hơi thở nóng từ miệng của anh ấy khiến bạn không thể ngừng những suy nghĩ đây dâm dục. Cơ thể bạn rung rẩy , che miệng lại để những tiếng rên rỉ không phát ra .
Hawks tiếp tục liếm ,nhưng lần này , ánh mắt anh ta khác khí nãy, nuốt nước bọt, anh ấy quan sát biểu cảm của bạn sau mỗi lần liếm vết thương. Có một điều gì đó thôi thúc anh ta, vào sau thêm nữa, có điều đó thôi thúc anh ta quan sát bạn , quan sát những biểu cảm đó. Nhận ra điều đó khiến hạ bộ bạn không ngừng rung rẩy và khó chịu.
'' H-Hawks...Được rồi'' , chạm vào tóc anh ấy, Hawks ngừng lại rồi khựng đôi chút, hơi ấm của bạn khiến anh ta không muốn rời xa. Nhưng rồi anh ấy buông đùi bạn ra một cách nuối tiếc.
'' C-Cảm ơn anh''
Hawks quay người định rời đi, nhưng bạn chỉ biết níu giữ anh ta lại, ôm anh ấy. Mùi của anh ta là mùi gió đông, có gì đó rét, thú thật chẳng phải thơm tho gì vì 2 tuần liền anh ta ở trong rừng, nhưng đó là Hawks, đó là một cái gì đó thân thuộc với bạn.
'' Anh .... Anh có muốn bên ở với tôi không?''
Gương mặt anh ta giãn ra , trong bất tin , anh ta không ngờ được bạn chẳng ghét anh ấy, dù trong mơ hồ nhưng anh ta có thể hiểu được phần nào những gì mà bạn cố diễn đạt. Anh ta gật đầu rồi, ôm chầm lấy bạn.
Chưa được bao lâu, anh ấy vội buông bạn ra, tiến về tủ sách , lấy ra quyển sách dạy chữ bạn từng đưa cho anh ấy xem.
'' Anh muốn học à?'', trong vui mừng, bạn hét lớn . Hawks chỉ đơn giản mà gật đầu, nhưng nếu anh ấy có thể nói , anh ấy sẽ nói rằng anh ta sẽ bên bạn... dù bạn có bỏ rơi anh ấy, dù bạn có khiến trái tim anh tan nát thì anh ta sẽ luôn bên bạn...
.
.
.
.
:)) Hawks ngây thơ vô số tội:)) còn t thì ý tưởng quá trời mà kiểu não cứ '' Đừng có viết smut, viết cái gì đó trầm cảm đi:))'' , Hawks x therapy chẳng hạn:))
Đọc xong cái quá khứ của ổng ở manga rồi t coi anime xong nữa;) cái t bị buồn ngang:))
Hay là t vừa viết ngược vừa viết smut? Eo ôi , t đọc mấy fic nước ngoài, toàn mấy từ thô thô, mà đọc nghe cũng sướng :))) T viết thô có bị ném vô công an phường không:V???
:)) thích thì bình luận với bình chọn nha mấy ba mấy má;V , con thấy ai bình luận là con vui lắm:((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro