Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.2: The fool

Bàn tay thô ráp của anh ta luồn vào áo bạn, chậm rãi như một con mèo, anh ta muốn cảm nhận hơi ấm của bạn,sức nóng của nhiệt độ cơ thể khiến anh ta hiếu kì như một đứa trẻ. Ghé sát vào cổ bạn, hắn cẩn thận lắng nghe từng nhịp đập của cơ thể bạn thông qua lớp da mỏng, hít vào một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương của sinh vật anh ta cho lạ thường. Thở ra chậm rãi , để rồi hơi thở nồng của anh ta khiến Y/n tỉnh giấc 

'' hmm--?'', sức nặng trên người lần nữa khiến bạn choàng tỉnh, không khỏi hoảng loạn với những gì đang diễn ra , nhưng chưa kịp la lên vì sợ hãi, thay vào đó , bạn hạnh phúc nhìn sinh vật trước mắt 

'' A-Anh tỉnh rồi! '',  '' thiên thần '' giật mình và lùi về phía sau như phòng thủ, anh ta dang đôi cánh, vẻ mặt chau mày, anh ấy nhưng đang đe dọa bạn. Anh ta như một con chim lớn đang vào tư thế tự vệ và chuẩn bị tấn công . Bối rối bạn cố gắng ra hiệu để chứng minh bạn thân mình vô hại.

'' B-Bình tĩnh,T-Tôi không làm hại anh đâu '' , lúng túng vì sự việc trước mặt nhưng bạn cũng không biết làm sao với cảm giác mừng rỡ bạn đang mang. 

Đã 2 tuần kể từ ngày bạn tìm thấy '' thiên thần '', anh ta đã bị thương nặng và sốt rất cao, bạn không biết làm gì hơn vì những ngày đó bão tuyết khắp nơi, mọi thứ u ám đến buồn tẻ, khung cảnh cô liêu càng khiến bạn thất vọng, nhưng rồi bạn có thứ gì đó để bận tâm. Đó là chăm sóc một thiên thần đang bị thương. Đúng thế , bạn đã dành những ngày đó để chăm sóc anh ta, mua đồ mới và '' tắm rửa'' cho anh. 

Thú thật, nhờ có anh ấy mà nỗi cô đơn của bạn cũng giảm đi phần nào. Mái tóc vàng tự như nắng, đôi lông mi cong và đậm, anh ta thậm chí còn có những đường kẻ mắt giống như những loài chim bạn bắt gặp khi đi vào rừng, đôi cánh khổng lồ của anh khiến bạn cho chút tò mò nhưng bạn chẳng dám chạm vào, cơ thể trần trụi rắn chắc như được chạm khắc từ những bức tượng thần hi lạp cổ mà bạn xem trong những quyển sách . Bạn đã cố gắng rất nhiều để không có những ý nghĩa đen tối về anh ấy . 

Anh ấy thật đẹp, vẻ đẹp hoang dại và đầy quyến rũ, vẻ đẹp theo bạn là phi giới tính vì nét đẹp của anh ấy khiến bạn ngây người. Nếu bạn là đàn ông, có lẽ bạn sẽ bị vẻ đẹp này hút hồn thôi, bạn nghĩ. Nhưng những thứ ấy chỉ xảy ra khi anh ấy được vệ sinh. Bởi những trận chiến và săn bắn khiến người anh ta đầy vết thương và dơ bẩn, thậm chí là hôi nếu bạn phải thành thật.

Dang hai tay ra để chứng minh bạn thân mình vô hại '' Thấy không, tôi không có gì '', bạn mỉm cười gượng gạo. Bạn tự hỏi anh ta đang nhìn gì mà chăm chú đến thế , mái tóc rối như tổ chim khi mới tỉnh dậy , hay đôi bạn trống không vô hại của bạn. Thiên thần chỉ gầm gừ hừ một tiếng bất tin , đưa bạn đôi mắt sắc lạnh rồi hướng về phía cửa sổ. 

'' K-Khoan--'', bạn cố hét để ngăn anh ấy lại , nhưng thiên thần nhanh như cắt đến cửa sổ. Anh ta nhanh nhẹn sóc , mở cửa sổ để trốn thoát. Cơn gió lạnh hất vào khiến anh ấy choáng váng 

'' Đ-Đóng cửa đi! Lạy hồn!'', bạn hét lớn, nhanh chóng tiến lại để đóng cửa. Nếu không đóng lại , anh ta sẽ lại bị sốt hay bị cảm, và căn nhà này sẽ thêm lạnh-điều bạn ghét hơn thứ gì . Thiên thần chỉ bt gầm gừ , anh ta vẫn cố chấp để trốn nhưng rồi bạn lôi anh ấy ngã nhào xuống đất. Đóng cửa như kẻ điên, bạn cau có '' Anh đừng làm thế ''

Thiên thần quay mặt , tỏ vẻ không hợp tác , anh ta đi bằng bốn chân, nhào lên ghì bạn xuống tỏ vẻ không hài lòng. Đứng tim , bạn cảm giác như bản thân sắp bị ăn tươi nuốt sống .Lại là tiếng gầm gừ quen thuộc, hơi thở nóng của anh ta phà vào cổ bạn khiến từng giác quan của bạn bị kích động, bạn không bản thân nên làm gì, sợ hãi hay hoang mang 

'' T-Tôi không làm hại anh mà, l-làm ơn tin tôi'', bạn thều thào , trái tim bạn đập như động cơ, những tiếng thình thịch ngày một rõ. Bạn có thể cảm nhận sự sắc nhọn đến từ những chiếc răng nanh của anh ta, nó dường như biết đâu là động mạch để cắn nát. Bạn vùng vẫy trong vô vọng , thiên thần ngừng lại rồi thở nặng nề, anh ta buông bạn ra  và bỏ vào một góc.

Thở phào nhưng rồi

'' Vết thương mở miệng kìa '', sinh vật ấy dường như hiểu ý bạn nhưng anh ta chẳng đối hoài mà quay mặt, chỉ lặng lẽ vào một góc và cuộn tròn đôi cánh lại tạo thành một cái kén nhỏ để mặc bạn đứng đó bàng hoàng .

.

.

.

.

Đêm ấy, bạn cố ngủ nhưng không thể, trằn trọc cả đêm, đôi lúc lại nhìn cái kén đỏ ở góc phòng, suy nghĩ thật nhiều để rồi ngủ thiếp đi, nhưng trong giấc ngủ chập chờn ấy. Ánh mắt sắc như ánh lên ở góc phòng, nó quan sát bạn nhất cử nhất động . 

Thiên thần tiến lại gần bạn, anh ta trèo lên giường một cách chậm rãi, bạn biết điều ấy nhưng chẳng dám mở mắt . Cảm giác như con mồi, ánh mắt của anh ta chưa bao giờ ngừng đáng sợ với bạn. Vẫn luôn là kẻ đứng đầu chuỗi thức ăn, kẻ bạn cho là thiên thần luôn muốn giết bạn bằng cách nào đó. Bởi lẽ đó , bạn cho anh ta là thiên thần, vẻ đẹp của cái chết.

Thiên thần không ghì bạn xuống nhưng bạn chẳng dám động đậy, thứ áp lực vô hình như ép chặt bạn xuống chiếc giường đơn.  Bạn có thể cảm nhận được ánh mắt của anh ta chăm chú quan sát bạn, nhìn cơ thể bạn như kẻ bề trên . Cảm giác trần trụi hơn bao giờ hết, như thể anh ta đang nhìn thấu lớp chăn dày và quần áo của bạn. 

Hơi thở nặng nề của anh ta càng rõ , từ từ sát lại gần bạn, cho đến khi nó dừng lại ở má bạn.

'' A-Anh nên để tôi giúp '', luồn tay vào áo anh ta,bạn chạm vào vết thương của anh ấy như một lời cảnh báo. Gương mặt pha chút sợ hãi và giận dữ , anh ta cắn thật mạnh vào vai bạn.

''Ah--T-Tôi xin lỗi, tôi không có ý xấu'', đáp lại bạn chỉ là những tiếng thở nặng trĩu. Cơ thể anh ta lần nữa nóng bừng như hòn than , bạn biết có chuyện chẳng lành.

Thiên thần chẳng nói gì, chỉ ghim những chiếc răng sắn nhọn vào thịt bạn , đau lắm nhưng bạn không biết làm gì hơn vì có vẻ anh ta đang bị kích động . Chạm nhẹ vào tóc anh ấy , thiên thần phản ứng lại bằng cách ghìm chặt thêm khiến vai bạn rỉ máu . Cố gắng để không hét lên vì đau 

'' N-Nào nào , k-không cần phải sợ.'', bạn choàng tay ghì anh ta xuống người bạn. Mặc cho anh ta càng cắn chặt thêm, '' T-Tôi ----'', bạn chẳng biết nói gì nữa, vì chẳng có gì để nói. Chỉ giữ anh ta trong vòng tay của bạn...

Không biết sau bao lâu thì anh ta nới lõng , ngã người phía bạn một cách kiệt sức như một dấu hiệu của sự chấp nhận, nhanh chóng rời khỏi giường, bạn lấy băng cứu thương và những thứ cần thiết để băng bó lại cho anh ta . 

Trong suốt quá trình ấy, thiên thần chẳng làm gì ngoài gầm gừ

Khi băng bó xong, anh ta nhìn bạn và quay đầu, bỏ đi lại cái góc phòng quen thuộc , lẳng lặng chẳng có lời nào , không một lời cảm ơn , cũng như xin lỗi. Lạnh lùng quá rồi đó, bạn cười trừ và sứt thuốc lên vai. Vết cắn hằn lên da bạn những dấu răng sâu. 

Đêm ấy không dài như bạn tưởng.

.

.

.

Thiên thần im lặng mãi mà không phát ra âm thanh nào. Đã 1 tháng kể từ ngày hai bạn sống chung với nhau, anh ta lạnh lùng hơn bạn nghĩ nhưng thay vào đó thái độ thù hằn đã thay đổi. Anh ấy không còn '' ghét'' bạn nữa. Không lâu sau khi thái độ anh ta thay đổi, Y/n nhận ra rằng không phải '' thiên thần '' không muốn nói mà vì anh ta không thể.

'' Tôi dạy anh ngôn ngữ nhé?'', cầm quyển sách đưa trước mặt anh ta, '' thiên thần dường như hiểu nhưng anh ấy làm ngơ và thái độ lạnh lùng như cũ, quay mặt và bỏ đi. Lần nữa, anh ta bỏ bạn bất lực trên giường . 

Có một sự thật khó chấp nhận rằng thiên thần rất thông minh, anh ta học mọi thứ rất nhanh. Anh ấy học cách ăn, cách tắm và cách sinh hoạt như một con người, nhưng anh ta chẳng đối hoài học cách giao tiếp và hành xử như một con người, vốn dĩ bản năng của anh là một con thú. Những mối bận tâm của anh ta chỉ có '' ăn, ngủ, nơi an toàn , sống'' , bên trong thiên thần chẳng có tí đạo đức nào cả , bởi anh ta không biết đạo đức là gì. Nhưng trên tất cả, anh ta dường như không muốn biết 

Anh ta không muốn học ngôn ngữ loài người vì không muốn dính líu đến loài người, đến mình , bạn nghĩ , đưa mắt nhìn thiên thần đang ngồi gần cửa sổ, ánh mắt anh ấy hướng về phía khu rừng

Anh ta không thích ở đây với mình

Anh ấy muốn trở về  rừng

Anh ấy sẽ trở về rừng khi cơn bão tan đi...2 tuần nữa anh ấy sẽ rời đi

Những suy nghĩ tràn ra như vũ bão, để rồi đầu bạn trống rỗng 

Mình sẽ bị bỏ rơi, lần nữa. Nhưng điều ấy là cần thiết, mình không thể giam cầm anh ấy mãi được

.

.

.

'' Tôi gọi anh là Hawks nhé?'', tưởng chừng cuộc trò chuyện lần nữa lại là một phía. Nhưng rồi thiên thần nhìn bạn với ánh mắt khác lạ , ánh lên đôi chút rồi quay về vẻ cũ.

Anh ta gật đầu rồi tiếp tục ăn thức ăn trên bàn. Bạn chỉ biết mừng rỡ mà lẩm bẫm '' Hawks, hihi, Hawks''

Ngước đầu nhìn bạn đầu hoài nghi, anh ấy làm quen rất nhanh với cái tên mới đó. Quan sát đợi chờ bạn , ánh mắt chú tâm đó khiến bạn bối rối. ''A-À không gì hết á, tôi c-chỉ n-nói vui thôi. Đừng b-bận tâm '', bĩu môi và tiếp tục ăn, Hawks lại lặng im.

.

.

.

Tối ngày đó, bạn biết mọi thứ không thể cứ tiếp tục thế này, cơn bão đã dần tan, nhận thức được điều đó, nỗi buồn trong lòng bạn chỉ chực chờ thoát ra.  Ngày mai mình sẽ tiễn Hawks đi, bạn quyết định. Cố gắng chợt mắt để mọi thứ ổn. Một tháng qua không phải là những ngày tháng hạnh phúc nhất đời bạn, nhưng nó là những ngày tháng mà sự cô đơn của bạn được vơi đi phần nào, mặc cho sự lạnh lùng và thờ ơ của Hawks nhưng bạn càng ngày  gắn bó với sinh vật ấy. Những kỉ niệm bạn chăm sóc ấy cho anh ấy, những lần anh ta tắm xong và xù lông như một chú mèo khiến bạn phì cười, hay những lần nhìn anh ta chăm sóc bản thân cũng khiến bạn hiếu kì và giải trí. Hay lần đầu anh ta để bạn dìu khi lần đầu tập đi...

Những kỉ niệm ngắn ngủi , thời gian tuy ngắn những nó khiến bạn không ngừng nuối tiếc...

Nhắm đôi mắt mệt nhoài, bạn chìm vào giấc ngủ ...

Sáng hôm sau, bạn dậy thật sớm, sự ồn ào của cơ bão đã qua , sáng hôm nay thật yên ả , thật dịu dàng đến đau lòng. Hawks vẫn đang ngủ trong cái tổ bạn chèn thêm gói và mềm của anh ấy, tiến lại gần '' Đến lúc rồi '', bạn thì thầm, rón rén chuẩn bị chiếc khắn ấm bạn đan cùng với thức ăn mà anh ấy thích,gói vào cái túi nhỏ. Không biết từ bao giờ, anh ta đã đừng đó, ánh mắt anh ta ánh lên nhiều cảm xúc mà chính bạn cũng không biết nên đối mặt thế nào.

'' H-Hawks...Tôi đang dọn đồ cho anh'', bạn nói, gói lại rồi tiến lại chỗ anh ấy. Hawks như một pho tượng, anh ta có vẻ không phản ứng gì,một hồi lâu , nó nhìn về phía cửa sổ, về phía khu rừng, nét mặt chần chừ , cúi xuống nhìn bạn.

'' Bão tan rồi...có lẽ anh...muốn trở về '', bạn cười yếu ớt rồi đi ngang qua người anh ấy.

Hawks muốn nói gì đó...

Nó muốn nói gì đó nhưng không thể, ngôn từ như thể nghẹt lại ở cổ , có rất nhiều thứ nó muốn nói những không thành lời được...

''Ghhghh''

Lần nữa, tiếng gầm gừ được vang lên, lần này nó không còn ỉnh ỏi như lần cuối bạn nghe thấy, bấy giờ âm thanh thật hoang mang...Ánh mắt anh ta giận dữ như thể bạn bỏ rơi anh , Hawks nhìn bạn đầy căm phẫn, nó nhìn bạn như thể bạn phản bội nó '' K-không---'', chưa kịp dứt lời, Hawks mở tung cửa sổ và bay ra khỏi nhà của bạn, anh ấy lần nữa..bỏ lại bạn trong bất lực...

Cái lạnh của mùa đông lần nữa lại ăn mòn bạn , nhưng lẫn này khác hẳn. Bởi có lẽ trái tim của bạn đã có thêm một vết nứt.

 .

.

.

.

Hawks bay như thể hắn chưa từng bay, nó bay dù cho cơ thể nó muốn đông cứng, cái lạnh buốt khiến nó không thoát khỏi cảm giác mà nó mang, cái cảm giác khó chịu trong lòng ngực, như thể hàng trăm mũi tên đâm vào lòng ngực hắn , nó muốn bay thật xa, thật xa khỏi ngôi nhà đó..thật xa để hắn không muốn nhớ đến gương mặt bạn. Mỗi lần hắn nhớ đến bạn, lòng ngực hắn lại đau nhói, hắn biết bạn làm đau hắn, hắn nhận thức được nỗi đau này -thứ hắn chưa từng được trải nghiệm

Cơn gió chợt đến khiến chiếc khăn đỏ của bạn rơi ra khổ cổ hắn.

Điếng người , Hawks hốt hoảng, đuổi theo chiếc khăn trong vô vọng, gió cuốn chiến khăn đi, hắn hoảng loạn và sợ sệt, vô thức đuổi theo chiếc khăn như thể đó là vật trân quí, như thể đó à bạn. Hắn chẳng biệt làm gì ngoài, ôm chậm lấy chỉ khăn và ủ rủ.

Nó cho rằng bạn ghét nó, cho rằng bạn bỏ rơi và tổn thương nó.

Nó muốn căm ghét bạn nhưng nó không thể quên được bạn, níu chiếc khăn ấy, nó cố gắng choàng vào người như cách bạn từng làm....

.

.

.

.

:)) Yah, t viết smut :))
Não t không ngừng nghĩ về Hawks là một thiên thân xa ngã:)), mấy cưng cứ tận hưởng sự ngọt ngào này đi;)) chuẩn bị cho tí gia vị vào nồi lẩu này rồi ::)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro