Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hậu tinh thần biến quyển 9 :Hồng Quân giới

Chương 21: Nhược điểm của Hồng Quân

"Tiểu Sương!" Tần Tư thống khổ gào lên, trong mắt đã tràn ngập những sợi tơ máu, nhìn chằm chằm vào đám Thần Vương kia nói:

"Các ngươi... tất cả các ngươi, đều phải bồi táng cùng đệ đệ ta." Vừa dứt lời, thân ảnh Tần Tư đã xuất hiện tại bên cạnh một tên Thần Vương, trường thương kim sắc chứa đầy phẫn nộ đâm ra, trong nháy mắt đem thời gian gia tốc vận dụng đến mười vạn lần, tên Thần Vương kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị Tần Tư một thương đâm chết.

"A!" Tần Tư điên cuồng gào to, Tàn Tuyết Thần Thương, Hóa Liên Phân Thân cũng không còn thấy, Tần Tư thậm chí còn không dám nhớ lại một màn mới vừa xảy ra kia.

"Nguy rồi! Hắn điên rồi." Một tên Thần Vương lo lắng nói. Tần Tư trong tay có Hồng Mông linh bảo, một khi khùng điên lên, quả thực khiến cho người ta rất nhức đầu.

"Tiểu Tư... " Băng Nghiên trong khóe mắt lấp lánh ánh lệ, trong ánh mắt tràn ngập quyết tâm, thân thể nhoáng lên, đã tới bên cạnh Tần Tư.

"Tiểu Tư, ta và ngươi sóng vai chiến đấu." Băng Nghiên vừa nói xong, toàn thân bùng lên một trận kim quang, mà ngay cả làn da cũng đều biến thành kim sắc.

"Tiểu Tư, Nghiên Nhi, bình tỉnh một chút, Tiểu Sương vẫn còn sống." Thanh âm của Tả Thu Mi đột nhiên vang lên trong đầu hai người.

Tần Tư thoáng giật mình, không dám tin đó là sự thực hỏi Tả Thu Mi.

"Thu Mi nãi nãi, người nói đúng chính là sự thật?"

"Ân! Ta có thể cảm nhận được linh hồn hắn, chẳng qua là Tiểu Sương có thể có kế hoạch riêng của mình, không hiện thân mà thôi."

Tần Tư lập tức lấy lại bình tĩnh, kích động nói:

"Thu Mi nãi nãi, cám ơn người."

Xoay người lại nhìn thấy nước mắt lấp lánh trong mắt Băng Nghiên, Tần Tư không nén được nỗi đau xót trong lòng:

"Nghiên Nhi, không có việc gì rồi. Ngươi trở về trước đi, nơi này giao cho ta là được."

Băng Nghiên trong lòng bình ổn lại một chút, nào ngờ cũng nghe theo, lui thẳng về bên cạnh Tuyết Hành, lặng lẽ quan sát chiến trường, thỉnh thoảng coi chừng hai bên một chút, nàng chưa hề có linh hồn cảnh giới cao độ như vậy, nhưng hoàn toàn không cảm nhận được Hồng Quân sống chết thế nào.

"Hô!" Đột nhiên trong lúc đó, trên bầu trời một mảng năng lượng màu xám hiện ra, trực tiếp trải rộng đều khắp cả chiến trường hỗn loạn kia. Sau khoảnh khắc, tất cả mọi người kinh hãi phát giác Không Gian Pháp Tắc chính tự mình lĩnh ngộ hoàn toàn không có tác dụng.

"Này... đây là do cái loại năng lượng màu xám kỳ lạ trên bầu trời đó."

"Pháp tắc chúng ta lĩnh ngộ đều không có tác dụng..." Mấy tên Thần Vương hét lớn.

"Muốn tự bạo lấy đi tính mạng của ta, đâu có dễ dàng như vậy." Xuất hiện cùng với thanh âm, một khối năng lượng màu xám tinh thuần xuất hiện tại trên chiến trường, trong nháy mắt biến thành hình dáng Hồng Quân, Tàn Tuyết Thần Thương cũng nguyên vẹn nắm trong tay.

"Hừ, cũng đúng lúc." Lưu Quang vẫn phân ra một tia thần thức quan sát tình hình bên kia. Đích thực không nhịn được, đã lén lấy ra Trảm Không Kiếm, nhưng hình dáng lại vẫn là hình dáng của thanh thiết kiếm kia.

"Phương Sùng, tiếp ta một kiếm." Lưu Quang giờ phút này cách Phương Sùng gần nhất, mặc dù chỉ là một người yếu nhất trong những người này, nhưng không có biện pháp, chỉ có thể trước tiên lấy Phương Sùng khai đao.

Phương Sùng cười lạnh một tiếng, liền không hề nghĩ ngợi, vẫn cứ để lộ vị trí thân thể tốt nhất cho Lưu Quang chém tới, đạt tới thân thể Thần Vương cấp bậc siêu cấp Thần Vương, cũng không phải là một kiện trung phẩm Thiên Thần khí bình thường có thể gây thương tổn bao nhiêu.

"Phương đại ca, coi chừng, thanh kiếm kia có điều cổ quái." Thần thức của Hồng Quân trong nháy mắt rất nhanh phát hiện ra một tia năng lượng màu xám bám trên thân Trảm Không Kiếm.

Nhưng là, không gian đã bị áp súc cực độ, không thể thuấn di, chỉ dựa vào thời gian gia tốc phi hành, hoàn toàn không tránh thoát một kiếm của Lưu Quang.

Nghe tiếng Hồng Quân cảnh báo Phương Sùng gắng gượng khống chế thân thể hơi nghiêng qua một chút.

"Ca sát", Trảm Không Kiếm kiếm vốn từ đỉnh đầu chém xuống, bởi vì Phương Sùng nghiêng lệch một chút, kiếm thần Trảm Không Kiếm theo bả vai Phương Sùng thoáng cái chém Phương Sùng ra thành hai nửa, theo đao phong lướt qua, xuất hiện một cái khe hỡ không gian lớn. Phương Sùng kịp thời né đầu tránh thoát, bằng không một phần linh hồn này cũng sẽ bị tiêu tán bay đi, không có máu màu xám chảy ra, cũng không có các loại cơ quan nội tạng rơi ra, một nửa thân thể kia không có linh hồn khống chế trong nháy mắt bị cuốn vào khe hỡ không gian.

"Hừ, hên cho ngươi, lần sau sẽ không có may mắn như vậy." Lưu Quang căm hận nói, nếu như không nhờ một tiếng hô to cảnh báo của Hồng Quân kia, Phương Sùng hôm nay nhất định phải chết dưới đao mình.

"Đây là... Hồng Mông linh bảo?" Băng Phong kinh dị kêu lên.

"Không..." Ngao Phương một thân lân giáp kim sắc nghiêm túc nói: "Không đúng , trên thân kiếm này không có Hồng Mông linh khí, nhưng thanh kiếm này tuyệt đối so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo dường như lợi hại hơn." Mặc dù không có Hồng Mông linh khí, nhưng Ngao Phương dựa vào uy lực Trảm Không Kiếm vừa mới phát huy ra, cũng đã phán đoán ra đẳng cấp của thanh kiếm nầy.

"Thế này nguy rồi." Lam Diệp cũng nhíu mày, ba người đều không dám tiến đến gần trước Lưu Quang, thậm chí đều đang trông chờ. Phần Phương Sùng, sớm đã lui về một bên chữa trị thương thế của mình.

"Ha Ha! Ha Ha! Ha Ha!" Lưu Quang nắm trong tay Trảm Không kiếm, thỏa chí cười to: "Băng Phong, Ngao Phương, Lam Diệp, ta đã nói cái gì ấy nhỉ, phương pháp tu luyện thân thể này của các ngươi hoàn toàn vô dụng, Thần Vương dựa vào chính là pháp tắc, là linh bảo."

"Ca!" Lưu Quang quay đầu lại nhìn, vốn năng lượng màu xám đang vây bọc bọn Thần Vương này lại bắt đầu từ từ tiêu tán đi.

"Cái này... vũ khí này lại có thể sử dụng năng lượng màu xám luyện chế thành." Hồng Quân lộ vẻ kinh ngạc phi thường, hắn cũng am hiểu luyện khí, cũng không sao nghĩ tới dung hợp loại năng lượng màu xám như thế để luyện chế vũ khí, chẳng qua là trãi qua nhiều năm như vậy Hồng Quân hoàn toàn không có tìm được nguyên liệu có thể cùng dung hợp với nhau, hôm nay Lưu Quang lấy ra Trảm Không Kiếm làm sao có thể không khiến hắn giật mình như thế.

"Trảm Không kiếm. Hiệu quả đặc thù chém vỡ vụn bất cứ không gian nào, quả nhiên đúng là lợi hại a." Lưu Quang nhè nhẹ vỗ về Trảm Không kiếm trong tay, tự nhủ.

"Ha Ha! Có hứng thú." Hồng Quân đột nhiên cười: "Lưu Quang, không nên đắc ý. Một kiện vũ khí có thể so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo không tính là cái gì. Ta còn có hai kiện đây." Hồng Quân tiếng nói vừa dứt, một thân Hóa Liên Phân Thân thanh y đứng thẳng một bên.

"Tốt, mượn ngươi khai đao." Nhìn thấy Hồng Quân, Lưu Quang càng thêm tức giận: "Huynh đệ ngươi kia cùng lên đi, sau này khỏi trách ta lấy lớn hiếp nhỏ."

Hồng Quân cùng Hóa Liên Phân Thân lẳng lặng đứng, đột nhiên khóe miệng cười một tiếng:

"Lưu Quang, nói thật, ngươi còn không xứng."

"Tiểu Sương, ngươi không thành vấn đề chứ." Tần Tư mặc dù rất muốn hỏi vừa rồi Hồng Quân vì sao là năng lượng màu xám biến thành, nhưng dù sao cũng không phải lúc, bây giờ nhìn thấy Hồng Quân muốn một mình khiêu chiến với Lưu Quang, ít nhiều cũng có chút lo lắng.

"Yên tâm đi, đại ca, ta bây giờ, có thể nói là thân thể bất tử, huynh cứ yên tâm đúng là giết bọn Thần Vương dễ dàng rồi." Hồng Quân đồng thời thần thức truyền âm cho Ngao Phương ba người, muốn bọn họ không cần phải quan tâm đến Lưu Quang, trước đem bọn Thần Vương do Lưu Quang mang đến này giết chết đi.

Nhìn Hồng Quân đứng trước mặt mình, dùng thần thức quan sát thoáng qua Hóa Liên Phân Thân, Lưu Quang cười lạnh nói:

"Hồng Quân, ta khâm phục lòng can đảm của ngươi, cũng bội phục thực lực của ngươi, càng bái phục thiên tư của ngươi, trong cơ thể chính là vẫn còn Thần lực lại có thể lĩnh ngộ toàn bộ Không Gian Pháp Tắc và bộ phận Thời Gian Pháp Tắc trở thành Thần Vương." Lưu Quang thật ra đã sớm nhìn ra Thần lực trong cơ thể Hồng Quân, thậm chí ngay cả dấu hiệu thuế biến Thiên Thần lực cũng không có, nếu không nhờ dựa vào đẳng cấp linh bảo của Tàn Tuyết Thần Thương này, lực công kích của Hồng Quân chỉ sợ là cũng không phá được thân thể của một Thần Vương.

Hồng Quân biến sắc mặt, Lưu Quang hoàn toàn không có nói sai, những người khác thật ra chưa bao giờ chú ý qua cái chi tiết này. Trong mắt bọn họ, mỗi một bước tu luyện, từng bước một tăng lên. Phàm là Thần Vương thì tất cả đều đã định sẳn rồi, mọi người chỉ quan tâm đến hắn đã lĩnh ngộ bao nhiêu pháp tắc, còn thần nguyên lực trong cơ thể, nhưng là căn bản không một ai mà quan tâm xem xét, không nghĩ tới Lưu Quang này ngược lại cũng thật tinh tế.

"Vậy có ra làm sao, dựa vào Tàn Tuyết Thần Thương, ta bình thường có thể giết chết Thần Vương." Hồng Quân nói.

"Ha Ha! Ngươi đương nhiên có thể, Tàn Tuyết Thần Thương của ngươi tựa hồ đã vượt qua đẳng cấp nhất lưu Hồng Mông linh bảo, ít nhất ta đã gặp qua nhất lưu Hồng Mông linh bảo, còn chưa có kiện nào có thể cùng nó sánh ngang như nhau." Lưu Quang từng là Thần Vương cực mạnh của Đệ Nhất Thần Giới, cũng là thấy nhiều hiểu rộng, lại xem qua phẩm chất hơn mười kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo.

"Đúng không, vậy hôm nay để cho ngươi hoàn toàn nếm thử lợi hại của Tàn Tuyết Thần Thương." Hồng Quân vừa nói xong vung lên Tàn Tuyết, chính diện đâm vào Lưu Quang, còn Hóa Liên Phân Thân thì cầm trong tay nhị lưu Hồng Mông linh bảo Vô Ảnh đao từ phía sau đột kích tới.

"Hừ, để cho ngươi thấy được chênh lệch của Thần lực và Thần nguyên lực." Lưu Quang bỏ qua Hóa Liên Phân Thân phía sau, đối phó với Tàn Tuyết Thần Thương trong tay Hồng Quân. Ngay cả né tránh cũng không hề, một kiếm nghênh đón.

Thanh âm của kim khí chạm vào nhau vang to, Tàn Tuyết Thần Thương mang theo từng tia huyền hoàng khí vững chắc đập vào thân Trảm Không kiếm.

"U" Sau lần va chạm này, Trảm Không kiếm lại phát ra tiếng "U U..", năng lượng màu xám trên thân kiếm cũng tản mát đi không ít. Ngược lại xem xét Tàn Tuyết Thần Thương, hoàn toàn không có suy suyển mảy may.

"Ha ha, kiếm của ngươi đang khóc đấy." Hồng Quân cười to nói. Lưu Quang không thèm để ý chút nào, ngược lại cười nhạo Hồng Quân:

"Hồng Quân, chẳng lẽ ngươi chưa hiểu sao, Tàn Tuyết của ngươi đúng là thần thương, nó đã vượt qua đẳng cấp nhất lưu Hồng Mông linh bảo, nếu như ngươi đã trở thành Thần Vương thực sự, thanh kiếm nầy của ta sớm đã bị chặt đứt đoạn. Nhưng hôm nay, nó cũng có thể ngạnh kháng dưới lực công kích của Tàn Tuyết, biết tại sao không?"

"Đó là bởi vì ngươi, ngươi là một tên phế vật . Là ngươi làm mai một thần thương Tàn Tuyết như vậy. Cho dù được xưng là Thiên Tôn linh bảo cũng chẳng qua là tầm cỡ Tàn Tuyết Thần Thương." Lưu Quang chỉ vào Hồng Quân, trong ánh mắt để lộ ra một tia sắc thái kỳ dị.

Hồng Quân trong lòng lại chấn động: ''Tàn Tuyết? Quả thực, hấp thu huyền hoàng khí, lại qua phụ thân luyện chế một lần nữa, mặc dù đẳng cấp là nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Nhưng cho dù là Thiên Tôn linh bảo, cũng chưa chắc so sánh vượt hơn Tàn Tuyết. Nhưng Tàn Tuyết đến tay của mình, lực lượng lại chỉ phát huy được vài thành? Tựa hồ ngay đến một thành cũng chưa tới, nếu như là cho đại ca sử dụng, tối thiểu cũng có thể phát huy ra năm thành. Còn có Hóa Liên Phân Thân cũng là... lúc trước hai kiện linh bảo này ở trong tay phụ thân Tần Vũ, đó thật là nở mày nở mặt biết bao, vì sao...'' Lưu Quang nói một phen, vậy mà Hồng Quân bị chinh phục ngẩn ngơ tạm thời ngừng lại.

"Hừ" Lưu Quang trong ánh mắt lóe lên một tia thâm độc. ''Tâm cảnh tu vi kém như vậy, lại có thể lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc thành Thần Vương.'' Vốn là Lưu Quang thử nêu lên chính là muốn tìm cơ hội sẽ nói ra nhược điểm trong lòng Hồng Quân, khiến hắn sinh ra tâm ma, kế hoạch như thế, về Tàn Tuyết, cũng đúng là điểm cuối mà Lưu Quang chú ý tới, khi đang nói chuyện còn thêm vào một chút hiệu quả nhiếp hồn, nhưng hắn chính là không nghĩ tới dễ dàng như vậy đã thành công rồi.

Rốt cục nguyên nhân đó: Cũng là Hồng Quân linh hồn cảnh giới quá thấp. Linh hồn cảnh giới của thượng phẩm thần nhân vừa thoáng cái đã tấn thăng làm Thần Vương. Hơn nữa lòng tôn kính của Hồng Quân đối với phụ thân, sau khi bỏ nhà rời đi lòng rất áy náy. Lòng yêu mến hai kiện Hồng Mông linh bảo, tất cả đều dẫn đưa Hồng Quân vào thời khắc mấu chốt này sinh ra tâm ma.

"Tiểu tử, cái này cũng không trách được ta." Hồng Quân đang ngơ ngẩn thất thần, Lưu Quang đã một kiếm đánh xuống.

"Lưu Quang, ngươi đi chết đi!" Đúng lúc này, một bóng thân ảnh xoẹt ngang giữa hai người. "Oanh!" Một tiếng nổ vang thật lớn, một luồng năng lượng cuồng bạo hoàn toàn đem Lưu Quang cuốn vào trong nó.

Chương 22: Người địa cầu Lôi Vệ

"Phương Sùng?" Lưu Quang nhìn thấy Phương Sùng xông lên trong nháy mắt liền cảm giác được không ổn.Nhưng mà, hắn còn chưa kịp phản ứng, Phương Sùng đã tự bạo rồi.

"Phương đại ca?..." Hồng Quân lập tức tỉnh táo lại, thế nhưng, tất cả đều đã muộn rồi. Phương Sùng đã tự bạo.

Hối hận, thống khổ, bi phẫn, tự trách, trong lúc nhất thời trong lòng Hồng Quân tràn ngập các loại tâm trạng phức tạp, quay mắt nhìn về luồng năng lượng cuồng bạo còn chưa có biến mất ấy.

Hồng Quân ngay cả hơi sức nói chuyện cũng không đủ. ''Đây đều là hậu quả do mình tạo thành, đứng ngẩn ngơ trong một thời gian, đã gây nên cái chết bi thảm cho Phương đại ca..."

"Phương đại ca." Băng Nghiên cũng hoảng sợ ngây người. Suốt thời gian dài u buồn từ ngày nào, Phương Sùng vẫn giống như Đại ca ca mình, vậy mà đã chết đi, chỉ vì để giết chết cái tên Lưu Quang ghê tởm kia.

Ngao Phương, Lam Diệp, Băng Phong, Tần Tư đám người tất cả cũng ngừng chiến đấu lại, nhìn về phía luồng năng lượng cuồng bạo kia, trong lòng mỗi người đều tràn ngập nỗi bi thương căm hận.

"Phương đại ca, nếu như người còn có thể gặp được Tam thúc Hắc Vũ thương mến của người thì sao?" "Mặc dù ta không dám khẳng định, nhưng tuyệt đối có cái khả năng này." Tần Tư ngẩn ngơ sửng sờ, những câu nói ngày hôm đó, vẫn còn vang lên ở bên tai, mà hôm nay, Phương Sùng lại kéo Lưu Quang cùng tự bạo rồi. Ở đây không phải như Hồng Mông vũ trụ, không phải Lâm Mông vũ trụ, không phải Tần Mông vũ trụ, nơi này là Vô Danh Không Gian, thế giới của người chết, là nơi hướng tới luân hồi, một khi ở chỗ này chết đi, đó chính là hoàn toàn biến mất, linh hồn cũng đều dung nhập trong năng lượng màu xám, Phương Sùng, sẽ không còn được gặp lại con hắn nữa.

Ba người Ngao Phương không nói gì thêm, nhưng chỉ là âm thầm rơi lệ, đây chính là cách bộc lộ cảm tình của cánh đàn ông, hoàn toàn không cần nói nhiều lời.

"Oanh long long!" Giữa lúc đó năng lượng màu xám trên bầu trời đột nhiên quay cuồng lên, tất cả mọi người đều sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong đó cũng bao gồm cả Hồng Quân, tuyệt nhiên không biết xảy ra chuyện gì.

"Chuyện gì xảy ra?" Tại trong ấn tượng của Hồng Quân, chỉ có hắn mới có thể điều động tới năng lượng màu xám phạm vi rộng lớn như thế trên bầu trời, cái kia, nhưng hắn vốn cũng không có làm cái gì, vẫn còn chìm sâu vào nỗi bi thương thống khổ tận đáy lòng. Hồng Quân không hiểu rõ, những người khác thì càng mù tịt không biết gì.

Tại nơi xa, Thiên Tôn thành, chỗ ở của Chu Viêm.

"A ha! Lưu Quang tiểu tử này cũng không tệ, lại có thể vào thời khắc trọng yếu nhất lĩnh ngộ được điểm then chốt của Thời Gian Đảo Lưu Pháp Tắc."

Trên bầu trời Ám Yêu Cốc, năng lượng màu xám vẫn còn đang quay cuồng không ngừng, một cái thanh âm nhàn nhạt từ trong vật chất màu xám truyền đến: "Thời Gian Đảo Lưu Pháp Tắc, nguyên lai đây mới là điểm then chốt của Thời Gian Đảo Lưu Pháp Tắc! Ha Ha, thì ra là vấn đề đơn giản như thế, vậy mà ta lại nghiền ngẫm ức vạn năm cũng không có nghĩ đến, Phương Sùng, ta nên cám ơn ngươi."

"Lưu Quang, đúng là Lưu Quang!" Hồng Quân nhất thời kinh ngạc nói, không riêng Hồng Quân chú ý tới, cơ hồ tất cả các Thần Vương đều đã nghe ra giọng nói của Lưu Quang.

Nguyên lai là, Lưu Quang vào lúc Phương Sùng tự bạo giữa thời điểm cao trào nhất gắng gượng vận dụng ra Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc, lợi dụng một khe hở nho nhỏ trốn thoát, nhưng lại nhờ đó lĩnh ngộ được điểm mấu chốt của Thời Gian Đảo Lùi Pháp Tắc, nhất cử trở thành Thiên Tôn. Lúc này mới dẫn tới chấn động của thiên địa.

"Cái gì? Không xong?" Hồng Quân giờ phút này cũng bất chấp điều gì, lập tức sử dụng vật chất màu xám đem tất cả Thần Vương phe mình đều bao bọc vào bên trong, đồng thời thần thức truyền âm cho mọi người nói: "Hãy thoải mái không nên kháng cự lại năng lượng màu xám, ta có thể mang các người thuấn di."

"Hừ, trẻ con." Chỉ nghe thấy thanh âm của Lưu Quang quát to: "Phá" !Theo thanh âm của Lưu Quang một chữ "phá" vừa ra khỏi miệng, Trảm Không kiếm uy thế một kiếm mang theo toàn lực lượng không gian chém bổ lên năng lượng màu xám, Hồng Quân thoáng cảm giác được năng lượng màu xám bốn phía hỗn loạn lên, đã có chút không khống chế nổi chính mình, màu xám năng lượng có thể bất chấp hạn chế pháp tắc, nhưng đặc tính của Trảm Không kiếm lại là chém vỡ vụn hết thảy mọi không gian. "Ngao Phương, Lam Diệp, các ngươi dẫn bọn hắn đi, ta ngăn chặn hắn lại một lúc."

Băng Phong truyền âm nói với Ngao Phương cùng Lam Diệp. "Không được, Băng Phong, ta ở chỗ này chống đở, ngươi đi dẫn bọn hắn đi." Ngao Phương trả lời, Lam Diệp cũng là trả lời giống như thế, lưu lại đó là chết, không người nào nguyện ý lưu lại, nhưng mà nhất định phải lưu lại một người.

"Hồng Quân, làm sao vậy? Không được, ngươi cũng biết, vừa rồi bởi vì tâm ma của ngươi bỗng dưng phát sinh, đã làm hại Phương Sùng tự bạo... đương nhiên, nếu như hắn tự bạo có thể giết chết ta cũng coi như là không tệ, chỉ có điều... ta còn phải cảm tạ hắn, nếu không có hắn, ta còn không biết bao lâu mới có thể lĩnh ngộ điểm mấu chốt của Thời Gian Đảo Lưu Pháp Tắc này, trở thành Thiên Tôn đấy."

Thanh âm của Lưu Quang đánh vào trong đầu Hồng Quân từng chút từng chút một, cũng giống như vừa rồi, trong thanh âm này dẫn theo một cổ lực lượng xâm nhập linh hồn, quấy nhiễu làm tâm thần Hồng Quân có phần không ổn định.

"Phốc!" Hồng Quân gắng gượng chịu đựng, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, tâm niệm vừa động, trong nháy mắt vật chất màu xám bao bọc mọi người. "Lưu Quang, chúng ta thừa nhận đã vấp ngã.

Chẳng qua là sau này có ngày gặp lại, ngươi cũng không phải là số một mãi mãi." Hồng Quân nói, đồng thời khống chế cổ năng lượng màu xám kia thi triển thuấn di rời đi. "Chẳng qua là, Tiểu Tư, Tiểu Sương, ta có thể nhận ra, hai huynh đệ các ngươi không giống nhau, chỉ hy vọng các ngươi nhớ kỹ mối cừu hận hôm nay, khi có năng lực, báo thù cho ta! Mặt khác, Tiểu Tư nhất định phải chiếu cố tốt Nghiên Nhi, Nghiên Nhi, hy vọng sau này không nên trách Nhị gia gia nữa."

Thanh âm của Băng Phong truyền rõ ràng vào trong tai mỗi người, Hồng Quân lúc này mới phát hiện, trong đám người do năng lượng màu xám bao bọc, đã thiếu đi Băng Phong. "Hừ, giáo huấn mới vừa rồi còn chưa đủ sao? Còn muốn thi triển thuấn di. Phá cho ta..." Lưu Quang vừa muốn sử dụng Trảm Không kiếm phá vỡ năng lượng màu xám kia, chỉ thấy một bóng người xuất hiện tại trước mặt mình, trong giây lát 'Oanh' một tiếng nổ mạnh...

"Nhị gia gia..." Băng Nghiên khóc. Trước kia Băng Nghiên đã khóc không ít, nhưng cho tới bây giờ chưa có khóc vì Băng Phong, hôm nay, đây cũng là lần đầu tiên vì Băng Phong mà khóc.

Hồng Quân đã mang theo mọi người rời xa nơi đó, đồng thời dùng năng lượng màu xám xây dựng nên một mảnh không gian, ngăn cách hết thảy mọi liên lạc với thế giới bên ngoài, ngay cả là Thiên Tôn, cũng không cách nào dụng thần thức điều tra nơi này. "Nghiên Nhi... xin lỗi, đều trách ta vô dụng." Tần Tư cúi gầm đầu, giống như gà trống thua trận. "Nhị gia gia." Băng Nghiên như trước vẫn khóc. "Đều do ta không tốt, cũng đã lâu như vậy, còn không quên được chuyện trước kia, Nhị gia gia những năm gần đây một mực đều khuyên dỗ ta, mong muốn ta vui vẻ, hy vọng ta tha thứ cho ông, nhưng vì sao ta lại thù dai như vậy. Chúng ta đúng là luôn luôn giữ lấy chuyện quá khứ vấn vương trong lòng không dứt bỏ được..."

Băng Nghiên không để ý đến bất cứ ai, tự nói một mình, cuối cùng, đã khóc không thành tiếng. Hồng Quân lại tự trách mình hơn nữa, sư huynh Liễu Hàn Thư chính bởi vì sự lơ là không chú ý của mình mà chết.

Hôm nay, cũng do chính mình dễ dàng lâm vào tâm ma của Lưu Quang, thoáng một cái đã hại chết Phương Sùng cùng Băng Phong. Ngao Phương và Lam Diệp liếc nhìn nhau, hai người đi tới bên cạnh Hồng Quân, an ủi nói: "Tiểu Sương, ngươi cũng không nên quá tự trách mình, phát sinh chuyện như vậy chúng ta cũng đều không muốn chứng kiến, chuyện phát triển đến mức này, đã hoàn toàn ngoài dự liệu của chúng ta, không nên đem tất cả mọi chuyện đều đổ trút lên đầu mình." Hồng Quân hít sâu một hơi nói: "Cám ơn hai vị tiền bối, nhưng đích xác là lỗi lầm của ta, còn ôm đồm nhiều việc đúng muốn cùng Lưu Quang một chọi một, không nghĩ rằng lại dễ dàng mắc phải tâm ma như vậy..."

"Lưu Quang về mặt này quả thực là lợi hại, nhưng cho dù không phải ngươi, chúng ta dưới thanh kiếm kia của Lưu Quang cũng không có khả năng sống sót được, hình ảnh Phương Sùng lúc đầu bị thanh kiếm kia chém thành hai nửa ngươi cũng nhìn thấy rồi. Chúng ta tự nhận. không có năng lực né tránh chút nào." Lam Diệp cũng khuyên nhủ. Hồng Quân lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng, nói: "Hai vị tiền bối không cần khuyên nhủ, ta biết phải làm thế nào, bây giờ, chính là nghĩ biện pháp như thế nào mới có thể báo thù cho Phương đại ca cùng Băng gia gia."

"Tiểu Sương, ngươi có thể nghĩ như vậy là được rồi. Thật ra từ lúc các ngươi gia nhập Ám Yêu Cốc, chúng ta cũng đã có lợi ích mà còn tăng cao sức mạnh của tập thể. Trong cái tập thể này xuất hiện bất cứ sự hy sinh nào cũng không phải chúng ta mong muốn nhìn thấy, nhưng nếu có người hy sinh, chúng ta cũng phải đối mặt, đối mặt không phải truy tìm trách nhiệm của ai, vì sao mà chết, chúng ta chẳng qua tìm hiểu bọn họ bị ai giết chết, vậy là đủ rồi. Mục đích cuộc sống của chúng ta chính là báo thù." Ngao Phương kiên định nói.

"Thật ra, việc này chúng ta cũng đáng trách ." Tần Tư đã đi tới nói. " Nếu như chúng ta không đi tới Ám Yêu Cốc, cũng không dẫn đến sự việc rối loạn như vậy." "Không liên quan chuyện của các ngươi, giữa Thần Giới thứ nhất và Thần Giới thứ hai, thế nào cũng phải xảy ra một cuộc chiến lâu dài, chẳng qua là chuyện xảy ra sớm hay muộn mà thôi."

Ngao Phương nói. "Được rồi. Hai vị tiền bối, Ám Yêu Cốc các người khác đâu." Hồng Quân đột nhiên nhớ tới vấn đề này, Ám Yêu Cốc ngoài bọn họ ra, còn có mấy mươi người của Thần Giới thứ hai, trong đó còn có cả phụ thân của Băng Nghiên.

Lam Diệp thản nhiên cười cười nói."Yên tâm, bọn họ không có việc gì, trước khi Lưu Quang xuất ra thanh kiếm kia ta cũng đã thông báo cho bọn họ phân tán rộng ra rồi." "Tiểu Sương! Tiểu Tư!" Ngao Phương nghiêm túc đứng lên, nói: "Các ngươi cần phải bế quan. Ta cũng phát hiện ra vấn đề thần lực của Tiểu Sương, trước giờ không rõ là chuyện gì xảy ra, nhưng ngươi phải nhanh một chút trở thành Thần Vương thực sự, đây là điều quan trọng nhất, Tiểu Tư, hiện tại mà nói, thực sự có thể mạnh lên để báo thù, chỉ có hai người các ngươi. Đừng để cho chúng ta thất vọng."

Hồng Quân cùng Tần Tư đều là trịnh trọng gật gật đầu, bắt đầu tiến hành công việc bế quan buồn chán. Phía trên Ám Yêu Cốc, Lưu Quang cũng đang tự hối hận, rõ ràng chiếm giữ nhiều ưu thế như thế lại để cho bọn họ chạy thoát.

Nguyên nhân khác nữa, lúc chính mình trở thành Thiên Tôn quá khinh thường đối thủ. Lại dùng thần thức điều tra, cũng hoàn toàn không tìm được tung tích của những người này. Nhìn Ám Yêu Cốc, Lưu Quang lộ ra nét cười khinh thường, tay nhẹ vung lên! Cả Ám Yêu Cốc nhất thời biến thành một đống hoang tàn.

"Tham kiến Lưu Quang Thiên Tôn." Lưu Quang mang theo hai mươi mốt Thần Vương, hôm nay chỉ còn lại có bảy người, lĩnh ngộ Thời Gian Tĩnh Chỉ Pháp Tắc, lại chỉ còn lại có hai người, bất quá bọn này cũng đã không còn quan trọng. Trọng yếu chính là Lưu Quang chính mình thành tựu được Thiên Tôn. Thời gian bay nhanh, trong nháy mắt ngàn năm đã trôi qua, Hồng Quân ở trong trận pháp thời gian gia tốc gấp vạn lần tu luyện rốt cục cũng chậm rãi mở mắt ra, năng lượng trong cơ thể, đã hoàn toàn thuế biến thành Thần Vương lực, từ giờ khắc này, Hồng Quân mới coi như là trở thành Thần Vương chân chính.

Trong lúc Hồng Quân xuất quan không lâu, một cổ không gian ba động kỳ dị truyền đến, lại có thể xuyên qua năng lượng màu xám, hoàn toàn bao trùm bảy vị Thần Vương. Tất cả mọi người đều cảm giác được, cảm thấy chính mình hình như hoàn toàn bại lộ dưới sự giám thị người khác.

Hồng Quân trong tay lập tức đưa ra Tàn Tuyết Thần Thương, cảnh giác đứng lên. Cảm nhận được sự khẩn trương của đám người Hồng Quân, chủ nhân của không gian ba động kia truyền đến một hồi cười sang sảng.

"Ha! Ha! Không hề gì đừng lo lắng, ta không hề có ác ý. Chỉ là bỗng nhiên nhìn thấy có người có thể khống chế năng lượng màu xám cảm thấy tò mò mà thôi." "Ngươi là ai?" Hồng Quân vẫn đang rất lo lắng hỏi.

"Ta? Ta xem như là người của Thần Giới thứ hai đi, người địa cầu Lôi Vệ!" Thanh âm kia trả lời.

Chương 23:Tinh Thần Lĩnh Vực

Lôi Vệ? Người khác có thể không biết, nhưng với Tần Tư và Hồng Quân thì cái tên này quen thuộc hơn ai hết.

"Lôi Vệ tiền bối, sao không hiện thân gặp mặt." Tần Tư nói.

"Hô!" Bên trong không gian do Hồng Quân dùng năng lượng màu xám bố trí, thân ảnh Lôi Vệ trong nháy mắt xuất hiện, mái tóc đen dài, một thân trường bào màu xám, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cả người lộ ra vẻ cao ngạo, nghiêm túc.

Ngao Phương, Lam Diệp cùng với Tả Thu Mi và Tuyết Hành đều cảnh giác dè chừng Lôi Vệ, người này bỗng nhiên xuất hiện, còn chưa biết là địch hay bạn. Hồng Quân trông thấy tình hình kiếm bạt cung giương này , vội vàng truyền âm cho mọi người giải thích một chút nguồn gốc về Lôi Vệ. Lúc này mọi người mới buông lỏng cảnh giác, thở phào nhẹ nhỏm.

"Ngài... ngài chính là Lôi Vệ tiền bối?" Tần Tư nhỏ giọng hỏi.

Hồng Quân cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, trận pháp hắn dùng năng lượng màu xám bố trí, ngay cả Thiên Tôn cũng không thể sử dụng thần thức điều tra, Lôi Vệ lại có thể dò xét tìm tới quá dễ dàng, lại thuấn di tiến vào không hề bị ngăn trở chút nào như thế.

"Đúng! Ta là Lôi Vệ." Lôi Vệ vừa cười vừa nói, cả người lộ ra vẻ bình dị dễ gần.

"Lôi Vệ - người sáng tạo ra Tinh Thần Biến công pháp?" Hồng Quân cẩn thận dè dặt hỏi.

Lúc này ngược lại Lôi Vệ sửng sờ, hết sức ngạc nhiên hỏi:

"Các ngươi cũng biết Tinh Thần Biến công pháp?"

Tần Tư và Hồng Quân liếc nhìn nhau, hướng về Lôi Vệ nói:

"Chính xác mà nói, hai huynh đệ chúng ta, coi như là người của Tử Huyền Tinh đấy chứ. Tử Huyền Tinh! Tiềm Long Đại Lục! Ngài truyền lại Thông Thiên Tam Đồ..."

"Tử Huyền Tinh, Tiềm Long Đại Lục, Thông Thiên Tam Đồ?" Lôi Vệ lẩm bẩm trong miệng, mắt có chút mông lung mơ hồ, tựa hồ đang nhớ lại điều gì đó.

"Tử Huyền Tinh, nói đến cũng là một tinh cầu rất đẹp, ta ở nơi đó chém giết, chiến đấu, cuối cùng bị mấy tên Tán Tiên, một tên Đại Thành kỳ và hơn mười tên Không Minh kỳ đám tu chân giả ấy vây công. Mặc dù thành công giết hết bọn họ, nhưng cuối cùng bởi vì kiệt lực dân tới hậu quả là độ kiếp thất bại, lưu lại Thông Thiên Tam Đồ, để lại Lôi Sơn Cư và Tinh Thần Biến..." Lôi Vệ tự hồi tưởng nói: "Nghĩ lại, hết thảy giống như mới xảy ra ngày hôm qua, chẳng qua là đã cách mấy đời..."

Tần Tư cùng Hồng Quân lại là hưng phấn lên, người này nhất định đúng trên lý thuyết là vị sư tôn chân chính đầu tiên của phụ thân.

Lôi Vệ nhìn thấy biểu cảm trên mặt hai người cũng cười một tiếng:

"Không nghĩ tới các ngươi thân là một nửa người Tử Huyền Tinh cũng biết tên của ta và Tinh Thần Biến công pháp, xem ra truyền nhân của ta tại Tử Huyền Tinh phát triển quả thực không tệ rồi.

"Không, Lôi Vệ tiền bối, Tử Huyền Tinh hầu như không có người tu luyện Tinh Thần Biến." Hồng Quân đáp.

Lôi Vệ trái lại hoàn toàn không thèm để ý tới, nói:

"Không có thì không có sao chứ, ta cũng sẽ không để ý tới, được rồi, vừa rồi cái trận pháp đó do năng lượng màu xám bố trí mà thành, là ngươi làm phải không?"

Hồng Quân gật đầu nói:

"Đúng là vãn bối làm, trước nay vẫn cho là có thể che giấu qua thần thức điều tra của bất luận kẻ nào, lại không ngờ hoàn toàn không giấu diếm được ngài."

"Ha Ha!" Lôi Vệ vừa cười vừa nói.

"Tiểu tử, không sao cả, Thần Vương có thể điều động năng lượng màu xám, ngươi là người đầu tiên ta gặp được. Không gian này của ngươi trừ ta ra, chỉ sợ cho dù là Thiên Tôn tới cũng dứt khoát dò xét không được."

"Thiên Tôn... cũng dò xét không được?" Tần Tư và Hồng Quân trong lòng cực kỳ rung động. Thiên Tôn phát hiện không được, Lôi Vệ hắn có thể phát hiện, chẳng lẽ Lôi Vệ đã đạt tới cảnh giới cao hơn so với Thiên Tôn? Chẳng lẽ tu luyện Tinh Thần Biến thực sự đều dị thường như vậy hay sao?

"Ha Ha!" Lôi Vệ nhìn thấy bộ dáng hai người thoải mái cười lớn, nói:

"Đừng kinh ngạc như vậy, ta không phải Thiên Tôn, cũng không có vượt quá Thiên Tôn, ta chỉ là một Thần Vương hơi đặc biệt mà thôi."

"Thần Vương hơi đặc biệt?" Hồng Quân kinh ngạc nói, thật ra nói đến, hắn cũng là một Thần Vương tương đối đặc biệt, thân thể có thể dễ dàng hóa thành năng lượng màu xám, hoàn toàn bất chấp pháp tắc, phối hợp với nhất lưu Hồng Mông linh bảo Hóa Liên Phân Thân, căn bản đúng là thân thể bất tử.Mặc dù nghĩ Thần lực trong cơ thể đã hoàn toàn thuế biến thành Thần Vương lực, nhưng linh hồn cảnh giới vẫn chưa có tăng cao. Công pháp của Hồng Quân đạo cũng vẫn dừng lại ở tầng thứ hai hậu kỳ chưa có bất cứ đột phá nào.

"Đặc thù... Vậy là đến giai đoạn gì?" Tần Tư hỏi, lúc đầu phụ thân Tần Vũ cũng là một người Thần Vương đặc biệt, dựa vào lực lượng của tân vũ trụ, cùng là cấp Thần Vương, nhưng tuyệt nhiên không có người nào là đối thủ của ông.

"Cũng không có gì, chẳng qua là Tinh Thần Biến diễn hóa đến nay, hình thành một cái Tinh Thần Lĩnh Vực , mặc dù lĩnh vực không lớn. chỉ có thể bao trùm phạm vi phương viên ngàn dặm, nhưng trong vòng ngàn dặm, ta chính là pháp tắc, cho dù là Thiên Tôn tiến vào lĩnh vực của ta, cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng tự mình phi hành, hoàn toàn không cách nào vận dụng pháp tắc."

"Tinh Thần Lĩnh Vực? So với vũ trụ của cha còn có chút khác nhau." Tần Tư và Hồng Quân nhìn nhau nói.

Lôi Vệ nghe mấy lời này ngược lại sửng sốt:

"Phụ thân các ngươi? Chẳng lẽ cũng được tu luyện Tinh Thần Biến?"

Hai người trịnh trọng gật đầu. Tần Tư nói:

"Chúng ta hẳn phải gọi ngài là sư tổ. Phụ thân Tần Vũ của chúng ta, lúc ở Tử Huyền Tinh đã thu được Thông Thiên Tam Đồ, cuối cùng kế thừa Lôi Sơn Cư của ngài, thu được công pháp Tinh Thần Biến, ngày nay công pháp đã đại thành, chẳng qua là cùng với Tinh Thần Lĩnh Vực của ngài có chút khác biệt." Tần Tư đúng sự thật trả lời.

Lôi Vệ lần này đúng là trợn tròn hai mắt, không nghĩ tới lần này đi ra ngoài, lại gặp được con của truyền nhân mình, càng không nghĩ tới chính là hai gã con trai này của truyền nhân hôm nay đều đã tu luyện đạt đến cảnh giới Thần Vương rồi.Chẳng qua cái này cũng không hề gì, bây giờ ông muốn biết nhất chính là cái công pháp Tinh Thần Biến của gã truyền nhân này đã diễn biến như thế nào, dù sao, pho công pháp này do chính mình sáng lập ra, ông cũng còn hơi chú ý tới.

"Ha Ha! Không ngờ lại vừa khéo như vậy. Các ngươi hãy nói một chút, đường lối diễn hóa tinh thần của phụ thân các ngươi, ta cũng muốn so sánh một chút, là nguyên sáng lập của ta đây lợi hại, hay là truyền nhân ta chưa từng gặp mặt diễn biến lợi hại hơn?" Lôi Vệ cười ha ha hỏi.

Tần Tư đem Tinh Thần Biến diễn hóa đến cảnh giới của Tần Vũ đầu đuôi ngọn ngành từng điểm từng điểm tất cả đều nói cho Lôi Vệ biết, Tần Tư đối với công pháp Tinh Thần Biến cũng còn tương đối hiểu rõ, không những nghe phụ thân giải thích, mà Tần Thạch Thiên tu luyện, hắn cũng đã từng nhìn thấy qua.

Lôi Vệ nghe được chau đôi mày. Từ cảnh giới Nguyên Điểm khởi đầu khai sáng vũ trụ, mặc dù Tần Tư cũng không nói ra thành tựu cuối cùng của Tần Vũ, nhưng hẳn là cũng không thấp. Hắc Động, Nguyên Điểm, Vũ Trụ...

"Nguyên lai là như thế." Lôi Vệ suy tư một hồi lâu, trong lòng thở dài nói: "Cảnh giới Hắc Động, chính là một cái tiến trình then chốt nối tiếp được Hồng Mông không gian, còn chính mình cũng diễn hóa ra cảnh giới Hắc Động, nhưng không có nối tiếp được bất cứ địa phương nào, chẳng qua là hấp thu năng lượng vô tận, cuối cùng hình thành kỳ điểm , điều không giống nhau chính là, Tần Vũ đem kỳ điểm tách vỡ ra, hình thành vũ trụ, còn Lôi Vệ lại là tu luyện kỳ điểm, sau đó bên trong kỳ điểm tự biến thành một cái thế giới, cuối cùng khai mở tán phát ra bên ngoài cơ thể, hình thành Tinh Thần Lĩnh Vực..."

"Chẳng qua là... ta cho dù có đem kỳ điểm tách vỡ ra, cũng không thể hình thành vũ trụ được." Lôi Vệ nói, trong lòng ông hiểu rõ ràng, không có nối tiếp được Hồng Mông không gian, không có Hồng Mông linh khí, thì hoàn toàn không có cách nào duy trì việc hình thành vũ trụ.

Tần Tư và Hồng Quân thần sắc tối sầm lại, bọn họ biết, cái Vô Danh Không Gian này, đó là Tử Vong không gian, cũng có thể nói là Luân Hồi không gian. Lôi Vệ nói không sai, cho dù tách ra kỳ điểm, cũng không thể nào hình thành vũ trụ.

Chính xác, không có sự duy trì chống đỡ của Hồng Mông linh khí, vũ trụ căn bản không cách nào hình thành, hướng đi này của Lôi Vệ coi như là cực kỳ chính xác, nói đến tác dụng của Tinh Thần Lĩnh Vực, so với Thiên Tôn linh bảo Định Viễn Châu của Xa Hầu Viên luyện chế càng lợi hại hơn.

Bên trong Định Viễn Châu là một cái vũ trụ không gian không có pháp tắc, lại không cách nào chủ động đem người ta trói buộc ở bên trong, mà Tinh Thần Lĩnh Vực hoàn toàn có thể đem đối thủ bao trùm vào, hơn nữa chủ nhân Lôi Vệ của Tinh Thần Lĩnh Vực lại đúng là chủ nhân của cái không gian này, hết thảy nơi này, cũng đều do ông định đoạt, có thể nói, Tinh Thần Biến vũ trụ đại thành trước của Tần Vũ, mặc dù có thể lấy lực lượng tân vũ trụ bao trùm không gian Thần giới, nhưng so với chi Tinh Thần Lĩnh Vực này, nhưng cũng là kém một bậc.

"Được rồi, xem bộ dáng các ngươi vừa rồi, có phải đang trốn tránh người nào phải không?" Lôi Vệ cảm thấy hứng thú hỏi, ông có thể nhận thức được, những người trước mắt này, đều là các Thần Vương tương đối lợi hại, thậm chí có ba người đã lĩnh ngộ Thời Gian Pháp Tắc, hơn nữa Hồng Quân trước mắt này có thể điều động năng lượng màu xám, tuyệt đối là một cái tổ hợp thế lực mạnh mẽ rồi. Thật không biết bọn họ còn phải trốn tránh người nào, Lôi Vệ vẫn luôn một mình ẩn cư tu luyện, cũng không có nghe nói qua về trận đại chiến một ngàn năm trước.

Nói đến chuyện này, Hồng Quân thần sắc lại một phen buồn bả, nói:

"Lưu Quang, nguyên là Thần Vương của Thần Giới thứ nhất một người lợi hại phi thường, hôm nay đã hoàn toàn lĩnh ngộ Thời Gian Đảo Lưu Pháp Tắc, trở thành Thiên Tôn."

"Nga? Thần Giới thứ nhất vừa nảy sinh ra Thiên Tôn?" Lôi Vệ cũng phải chau mày, mặc dù ông vẫn luôn ẩn cư, nhưng lúc không tu luyện cũng nghe nói qua mối quan hệ giữa Thần Giới thứ nhất và Thần Giới thứ hai, Thần Giới thứ hai vốn Thần Vương đã ít hơn, hôm nay Thần Giới thứ nhất lại nảy ra thêm một người Thiên Tôn, nghĩa là hoàn toàn không có cân đối rồi.

"Bản thân Lưu Quang đã lĩnh ngộ được đại bộ phận Thời Gian Đảo Lưu Pháp Tắc, chẳng qua là tại điểm then chốt kéo dài từ trước không đột phá được,bỗng đột nhiên lĩnh ngộ, đã thành tựu Thiên Tôn." Tần Tư cũng nói.

"Ta nghĩ, thực lực của ta, hẳn là có thể liều đánh với một tên Thiên Tôn, không đảm bảo có thể giết chết đối phương, nhưng giam giữ lại hẳn là cũng có thể." Lôi Vệ suy nghĩ một chút nói.

"Vô dụng, bây giờ Thần Giới thứ nhất có hai Thiên Tôn, mục đích của bọn họ cũng chính là cướp đoạt Hồng Mông linh bảo của huynh đệ chúng ta, tại dưới tình huống lợi ích như nhau, ai cũng không dám cam đoan hai người Thiên Tôn họ có thể liên thủ hay không." Hồng Quân phân tích nói.

"Các ngươi có Hồng Mông linh bảo?" Lôi Vệ kinh ngạc hỏi, ông tu luyện đến cảnh giới Thần Vương cũng đã có ngàn vạn năm ấy, chỉ nghe qua cái tên của Hồng Mông linh bảo, còn hoàn toàn chưa từng trông thấy qua.

Trước mặt Lôi Vệ, Tần Tư không có giữ lại chút nào, đem quá trình bọn họ tiến vào cái không gian này toàn bộ thuật lại cho Lôi Vệ. Lôi Vệ nghe xong cũng là há hốc miệng, trong lúc nhất thời hoàn toàn không cách nào hiểu được.

"Ân... Sau này các ngươi không cần lo lắng vấn đề hành tung, ta đem bọn ngươi thu vào trong Tinh Thần Lĩnh Vực, chỉ cần đem lĩnh vực thu nhỏ lại, thì sẽ không dẫn đến sự chú ý của người khác, càng không thể bị người phát hiện được."

Lôi Vệ suy nghĩ một chút nói.

Tần Tư và Hồng Quân đều mừng rỡ, đồng thời nói:

"Vậy thì làm phiền sư tổ rồi."

Lôi Vệ chỉ cười cười không trả lời.

Tần Tư chợt nghĩ đến một vấn đề, nghi hoặc hỏi Hồng Quân:

"Đúng rồi, Tiểu Sương, ta thấy ngươi lần trước như thế nào thân thể là năng lượng màu xám cấu thành?"

Hồng Quân cười khổ một cái nói:

"Đại ca, hôm nay ta cũng không giấu huynh. Chính xác mà nói, ta bây giờ cũng coi như là người chết rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hiep#kiem