Hồi 1: Vì một mai không để ta phải rơi nước mắt.
Mảnh đất kì diệu đầy phép màu,
Giết chóc đau thương đều có đủ.
Hòa bình gây dựng và bảo vệ,
Trái tim cao cả hướng về nhau.
Kho báu thế giới, tam hậu duệ.
Đồng hồ vang lên ngày tận thế.
Hi sinh phép màu vì thế giới.
Liệu còn ai nhớ? Khi người đi.
Cánh bướm bay đi tìm nỗi nhớ.
Thiên nhiên tạo thành mái nhà xanh.
Hồ ly quanh quẫn không rời bỏ.
Vẫn còn tồn tại, vẫn nhớ thương.
#Ari
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro