Chương 19: Chuẩn bị ăn thịt. Hoàng hậu khẩu giao hầu hạ Hoàng thượng.
"Thanh Nhi......" Thẩm Thanh cởi nội y lộ ra nửa người trên trần trụi, ánh mắt Long Doanh dần dần thay đổi, da thịt trắng nõn, núm vú đỏ hồng, vòng eo mảnh khảnh..... ánh mắt Long Doanh lướt qua từng tất một trên thân thể Thẩm Thanh, trong đầu gợi lên hồi ức ân ái lúc trước làm toàn thân như bị lửa nóng thiêu đốt, mà cái bụng hơi hơi lồi ra lại khiến thân thể mê người có thêm vài điểm phong tình mới mẻ, Long Doanh nhịn rất lâu dục vọng nháy mắt liền bị châm ngòi.
"Hoàng thượng......" Thẩm Thanh bị tầm mắt nóng bỏng của Long Doanh làm đỏ mặt, có chút giật mình nhìn về phía khố gian của Long Doanh. Hắn thấy côn thịt đột nhiên cương cứng đội lớp ngoài xiêm y phồng lên như một cái túi lớn.
"Thanh Nhi, xin lỗi, là trẫm quá xúc động trẫm đi ra ngoài hóng gió là không sao." Long Doanh xấu hổ cười cười, nói chuyện xong là muốn đi ra ngoài.
"Hoàng thượng chớ đi! Thái y nói sau ba tháng là không có việc gì, Thanh Nhi hiện tại có thể...... Sinh hoạt phu thê được rồi." Long Doanh có năng lực vì hắn nhịn đến tình trạng này khiến Thẩm Thanh cảm động ghê gớm, mà Thẩm Thanh cũng đau lòng khi Long Doanh phải nhịn đến khó chịu, toàn thân còn trần trụi xông qua kéo lại Long Doanh đang muốn ly khai.
"Nhưng thái y cũng nói trong lúc mang thai phải tận lực tránh chuyện phòng the, không thể làm chuyện quá mức kịch liệt. Trẫm sợ một khi hành phòng sẽ khống chế không được làm bị thương hài tử trong bụng." Long Doanh cầm quần áo mặc vào cho Thẩm Thanh thoáng lo lắng trả lời. Long Doanh hiện tại không dám mạo hiểm phiêu lưu dù chỉ một chút. Lần trước hài tử là chính y cố ý phá bỏ trong lòng có bao nhiêu áy náy, có bao nhiêu xin lỗi Thẩm Thanh cho nên vẫn cố nén dục vọng, chỉ mong hài tử có thể bình an sinh hạ.
"Thanh Nhi biết Hoàng thượng là vì hài tử của chúng ta, nhưng cũng đau lòng Hoàng thượng nhẫn nhịn đến khó chịu. Hoàng thượng để Thanh Nhi...... dùng miệng làm cho người có được không ?" Thẩm Thanh cúi đầu nhỏ giọng yêu cầu.
"Thanh Nhi !" Long Doanh cực kỳ khiếp sợ, biết Thẩm Thanh hiện tại không thẹn thùng giống như lúc đầu nhưng cũng không thể tưởng được hắn lại có gan lớn mà nghĩ ra ý tưởng như vậy.
"Đoạn thời gian trước khi Hoàng thượng ôm Thanh Nhi ngủ phía dưới chỗ đó rất là cứng rắn đụng vào thần, nhưng ngự y nói không thể sinh hoạt phu thê nên Thanh Nhi vụng trộm tìm sách học chút chiêu thức, muốn cho Hoàng thượng khoái hoạt......" Thẩm Thanh đầu càng ngày càng cúi thấp, nói chuyện cũng càng ngày càng nhỏ hận không thể tìm khe hở chui vào.
"Thanh Nhi xem sách gì có thể lấy đến cho trẫm nhìn xem một chút không?" Long Doanh trong lòng vừa cảm động vừa vui sướng, nâng cằm Thẩm Thanh cười hỏi.
"Hoàng thượng !" Thẩm Thanh xấu hổ oán trách một tiếng.
"Thanh Nhi vì trẫm suy nghĩ như vậy thì trẫm há có thể cô phụ ý tốt của Thanh Nhi. Thanh Nhi, khanh ngồi trên ghế, trẫm đứng như vậy khanh sẽ tương đối thoải mái một chút." Long căn phía dưới của Long Doanh vẫn còn cứng rắn đối với yêu cầu của Thẩm Thanh thế nào mà không đáp ứng, huống hồ làm như vậy cũng sẽ không tổn thương đến thai nhi trong bụng. Long Doanh lại dìu Thẩm Thanh đi đến ghế dựa bên cạnh vì hắn suy nghĩ một tư thế thoải mái nhất.
Thẩm Thanh ngồi vào ghế, chủ động lấy tay cởi ngoại sam cho Long Doanh đứng ở đối diện lại hất vạt dưới của nội sam ra cởi tiết khố.
Côn thịt cứng rắn lập tức bắn ra thiếu chút nữa đụng vào chóp mũi của Thẩm Thanh.
"Hoàng thượng ..... long căn của người rất lớn!" Thẩm Thanh giật mình nhìn chằm chằm côn thịt to dài trước mắt.
"Thanh Nhi vì sao lại kinh ngạc như thế, lúc trước không phải đã bị đại nhục bổng thao đến rên rỉ, hai huyệt liên tục phun ra dâm thủy sao?" Long Doanh ngoài miệng làm bộ không cho là đúng nhưng tâm lý thấy Thẩm Thanh sửng sốt rất là đắc ý, còn cố ý chống eo lay động vài cái.
"Kia...... Khi đó đại nhục bổng là làm phía dưới huyệt của Thanh Nhi lúc đó Thanh Nhi đều không có cẩn thận xem qua long căn của Hoàng thượng." Thẩm Thanh đỏ mặt nhỏ giọng biện giải nói. "Vậy Thanh Nhi hiện tại cần phải nhìn xem cho rõ." Long Doanh cười to nói.
"Long căn của Hoàng thượng to gần bằng cổ tay Thanh Nhi còn có thể lớn hơn nữa không biết miệng Thanh Nhi có thể ngậm hết hay không?" Thẩm Thanh thật cẩn thận chăm chú nhìn lên, còn há miệng so sánh.
"Thanh Nhi phải thử một chút mới biết được có thể ngậm được hay không?." Long Doanh hơi hơi hướng về phía trước một bước, côn thịt cơ hồ dán sát vào cánh môi Thẩm Thanh. "Được rồi." Thẩm Thanh đáp ứng ngoan ngoãn há miệng ngậm lấy long căn thô dài cương cứng.
"A ! hô hô......" Côn thịt vừa bị kia cái miệng nhỏ nhắn ấm áp bao trụ, Long Doanh liền hút một ngụm khí lạnh, cảm giác thật sự là rất tiêu hồn lại thêm đã nghẹn vài tháng. Long Doanh vừa kích động xém chút nữa bắn tinh vào trong miệng Thẩm Thanh phải liên tục thở hổn hển mấy hơi thở mới ngăn chặn dục niệm từ ở trong đáy lòng.
"Ohh...... Khụ khụ khụ !" Thẩm Thanh không biết vì sao lại đột nhiên buông côn thịt ra, còn cúi đầu kịch liệt ho khan. "Thanh Nhi bị làm sao vậy?" Long Doanh bị dọa vội vàng dò hỏi.
"Hoàng thượng,.....thứ tội, trong sách nói muốn thoải mái phải ngậm vào toàn bộ nhưng long căn của Hoàng thượng quá dài Thanh Nhi chỉ ngậm một nửa rốt cuộc ngậm không hết còn đụng đến yết hầu......" Thần sắc của Thẩm Thanh đầy áy náy.
"Ngốc Thanh Nhi, ngậm không hết thì không ngậm nữa, mà khanh chỉ ngậm một nửa trẫm đã thoải mái ghê gớm." Long Doanh biết được chân tướng vừa đau lòng vừa buồn cười. "Thật?" Thẩm Thanh không quá tin tưởng hỏi.
"Đương nhiên là thật trẫm khi nào lừa gạt khanh những chuyện này. Thanh Nhi, mau đem long căn ngậm vào trong miệng, khiến trẫm lại thoải mái một lát." Long Doanh gật gật đầu, lung lay côn thịt thúc giục Thẩm Thanh.
"Thanh Nhi sẽ hầu hạ Hoàng thượng thật tốt." Thẩm Thanh lại lần nữa há miệng ngậm lấy đại nhục bổng của Long Doanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro