chap 9
Nhìn Đỗ Hà bắt taxi rời đi.Lương Linh hốt hoảng đuổi theo
Do vội quá không để ý xe nên Lương Linh đã bị tai nạn
Trước khi ngất lịm cô vẫn thì thào xin lỗi em
Nghe tin cô bị tai nạn cả công ty Sen Vàng hốt hoảng chạy vào bệnh viện
Cả Tiểu Vy và Phương Nhi cũng chạy vào
Tới nơi thì thấy Đỗ Hà đang nức nở.Bên cạnh là anh Nam chị Dung Thiên Ân Thùy Tiên Bé High Lona Ngọc Thảo
Tiểu Vy:Hà.em sao vậy.sao em lại ở đây
Đỗ Hà nhìn chị rồi lắc đầu
Chị Dung ra hiệu cho mọi người im lặng
Mọi người ngồi chờ trong sự sốt ruột
Rốt cuộc bác sĩ cũng trở ra
Hiện tại đã qua nguy hiểm nhưng vẫn phải ở lại theo dõi thêm.Hiện tại vẫn phải ở phòng chăm sóc đặc biệt.
Ai là người nhà ra làm hồ sơ nhập viện cho bệnh nhân
Chị Dung và A Nam đi làm hồ sơ .cũng dặn ai bận thì về trước .Ở lại đông cũng không giải quyết được gì.Có thông tin gì chị sẽ nhắn lên group
Thùy Tiên:Vy về không?chị đưa về nè
Tiểu Vy lắc đầu:chị về trước đi.Lát em sẽ về sau
Mọi người tản nhau ra về chỉ còn Hà- Nhi- Vy ở lại
Đỗ Hà và Phương Nhi nhìn Linh qua cửa kính
Đỗ Hà:là tại em.em xin lỗi chị
Phương Nhi thắc mắc nhìn chị: sao lại tại chị
Đỗ Hà nức nở:nếu chị không bỏ đi.Linh sẽ không đuổi theo sẽ không....Đỗ Hà khóc nấc lên không nói được thành câu
Phương Nhi nghe thấy thế thì lớn tiếng trách móc Đỗ Hà:nếu chị Linh xảy ra chuyện gì em sẽ hận chị suốt đời
Tiểu Vy thấy em tự trách vậy thì đau lòng quá lại gần em an ủi
Linh sẽ không sao đâu em.Em đừng lo lắng quá.
Đỗ Hà:là tại em.nếu lúc đó em không bỏ đi đã không như vậy.là tại em hức hức
Tiểu Vy ôm lấy em:không phải tại em.Ngoan nghe lời chị.Linh sẽ không sao nên em đừng tự trách nhé
Dỗ em một hồi Đỗ Hà mới nín khóc rồi mệt quá mà ngủ thiếp đi
Tiểu Vy lấy áo khoác mình đắp lên cho em
Nhìn thấy Phương Nhi vẫn dùng ánh nhìn không mấy thiện cảm cho Đỗ Hà thì đi qua đó
Tiểu Vy:chuyện xảy ra không ai muốn.em đừng như vậy nữa được không?
Phương Nhi:phải rồi. Chị nói vậy vì người nằm trong đó là chị Linh.Thử người nằm trong đó đang không biết sống chết ra sao là chị Hà thì chị còn nói vậy được không?
Tiểu Vy:chị hiểu cảm giác của em.nhưng Hà cũng đang tự trách rất nhiều.Mọi chuyện chờ xem Linh sao rồi tính tiếp.Nếu em muốn trách cứ gì cứ nhằm vào chị.chị thấy tinh thần Hà đang không ổn.Em đừng làm tình làm tội em ấy nữa.
Phương Nhi liếc nhìn chị rồi không nói gì nữa
Anh Nam Chị Dung sau một hồi làm hồ sơ thì quay trở lại
Ủa 3 đứa còn ở đây hả?
Tiểu Vy:Dạ tụi em lo cho Linh
Chị Dung:thôi để chị với anh Nam ở lại được rồi. 3 đứa về nghỉ đi.Hoa á hậu nằm vật vờ ở đây vậy mai lại lên báo mất
Nhưng cả ba trừ Đỗ Hà đã ngủ thiếp vì mệt thì Tiểu Vy và Phương Nhi đều lắc đầu không muốn về
Chị Dung cũng hết cách
Anh Nam:thôi để anh đi mua nước với ít đồ ăn lót dạ
Sáng hôm sau
Tiểu Vy thức dậy thấy Đỗ Hà đang đứng ngoài cửa kính.nước mắt cứ rơi không ngừng
Tiểu Vy đau lòng nghĩ đến nếu Đỗ Hà có thể quan tâm lo lắng cho cô như vậy Tiểu Vy nguyện người nằm trong đó là mình
Tiểu Vy lại gần Đỗ Hà đưa em tờ khăn giấy:em đừng lo lắng quá.Linh sẽ khỏe lại mà
Đỗ Hà ngạc nhiên nhìn chị :Chị ở đây từ hôm qua tới giờ ạ
Tiểu Vy không đáp
Phương Nhi và chị Dung đi mua cháo lên thì thấy Tiểu Vy và Đỗ Hà đứng trước phòng kính thì chạy lại
Phương Nhi:chị Linh sao rồi ạ
Tiểu Vy :Linh vẫn chưa tỉnh.
Phương Nhi thất vọng nhìn vào trong nói nhỏ:chị Linh mau khỏe nhé.mọi người lo lắm đấy
Chị Dung:thôi hai đứa Vy với Hà ăn cháo đi này.Chị với Nhi ăn rồi
Tiểu Vy nắm tay Hà ngồi vào ghế
Tay mở hộp cháo đưa cho em
Đỗ Hà lắc đầu:em không muốn ăn
Tiểu Vy vẫn kiên quyết để hộp cháo vào tay em:em định tra tấn bản thân để chuộc lỗi sao?em làm vậy Linh có vui không?hay Linh chưa khỏe lại em đã kiệt sức rồi.
Đỗ Hà rớt nước mắt nhìn chị :em xin lỗi
Tiểu Vy dịu giọng lau nước mắt cho em :em ráng ăn đi.ăn một xíu cũng được.Em phải khỏe mới chăm Linh được.Ngoan ăn một xíu thôi
Đỗ Hà nghe lời múc cháo ăn
Tiểu Vy cũng ngồi bên cạnh lặng lẽ ăn.Tiểu Vy thật sự muốn khóc nhưng cô phải nén phải nén nó vào lòng.nhìn người mình thương đau lòng vì người khác vậy nhưng không thể làm gì.Hà có thể công khai sự lo lắng của mình còn cô phải giấu nó đi giấu trái tim đang rỉ máu của mình ở 1 góc nào đó không ai biết được
Đến trưa thì mẹ của Lương Linh tới nơi
Bà hốt hoảng chụp lấy tay chị Dung hỏi Linh có sao không?
Đứa con gái duy nhất.niềm tự hào của bà sẽ không sao phải không?
Chị Dung:tạm thời Linh đã qua nguy kịch nhưng vẫn chưa tỉnh lại.nhưng chị đừng lo lắng quá.Bé Linh là người mạnh mẽ mà.Bé sẽ khỏe lại thôi
Cô Hương :sao mà không lo được
Bà nhìn con bà rồi bật khóc nức nở:con ơi con .con có mệnh hệ nào thì mẹ biết sống sao.Con ơi
Chị Dung phải dìu cô ấy vào ghế ngồi.an ủi cả buổi
Đỗ Hà thấy vậy cứ lẩm bẩm :là tại em
Tiểu Vy hết hồn bịt miệng em lại kéo em ra chỗ khác
Tiểu Vy:Hà theo chị về.Về nghỉ ngơi tinh thần em ổn rồi hẳn vào
Đỗ Hà:không.chị buông em ra.em phải ở đây
Ngay lúc đó bên công ty gọi báo Tiểu Vy và Phương Nhi phải về để hoàn thành lịch trình đã ký từ trước
Cả Tiểu Vy và Phương Nhi đều không muốn về.cứ nằng nặc đòi hủy lịch
Chị Dung:không được.hai đứa đi về đi.Ở đây cũng không giải quyết được gì
Tiểu Vy,Phương Nhi:nhưng mà
Chị Dung:không nhưng nhị gì hết.Về liền cho chị.Đưa Hà về luôn.Ở đây có chị được rồi
Tiểu Vy:vậy chị nói Hà đi chứ em nói em ấy không chịu
Chị Dung tới chỗ Đỗ Hà:Hà em về tắm rửa thay đồ nghỉ ngơi đi Hà.Em đã mệt rồi
Đỗ Hà lắc đầu ngồi im không trả lời
Chị Dung năn nỉ hoài không được bèn gọi Trúc Nguyên chuẩn bị cho Hà ít đồ cá nhân
Tiểu Vy và Phương Nhi bất lực đi về
Linh đã ngủ 3 ngày rồi.Ai cũng lo sợ Lương Linh sẽ không tỉnh lại nữa
Không khí công ty Sen Vàng chìm ngập trong lo lắng.
Đỗ Hà nhìn chị qua cửa kính:em nhìn vậy đã 1 tiếng rồi.
Cô Hương mẹ Lương Linh cảm thấy rất cảm kích Hà.Khi Hà lo lắng cho bạn như vậy.thật hiếm có
Cho đến khi cô nghe được Hà khóc với Trúc Nguyên và nói tại mình mà chị Linh mới bị xe đụng
Cô như điên tiết lên không kiềm chế được tát Đỗ Hà một cái trời giáng
Cô.chính cô.chính cô hại con gái tôi
Đỗ Hà ôm lấy mặt khóc nức nở
Cô Hương:cô cút khỏi đây ngay.Tôi không muốn nhìn thấy cô
Đỗ Hà:con xin bác.Bác đánh con cũng được.mắng con cũng được.Hãy để con ở đây cho đến khi chị ấy tỉnh lại
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh.Trúc Nguyên không kịp làm gì.Chỉ có thể đứng chắn trước che cho Đỗ Hà
Cô Hương:cô muốn tôi tức chết hả?nhìn thấy cô tôi lại nghĩ đến chính cô chính cô khiến nó có thể không tỉnh dậy nữa
Trời ơi con ơi là con
Tiểu Vy mệt mỏi vì vừa kết thúc lịch trình thì vội vàng mua 1 phần súp vào cho em
Cảnh tượng cô nhìn thấy là phía trước đang cãi cọ gì đấy
Tiểu Vy nhanh chân chạy đến
Nhìn cô Hương đang giàn dụa nước mắt liên tục gọi tên Lương Linh
Đỗ Hà cũng đang nức nở
Tiểu Vy thấy má em sưng đỏ thì phẫn nộ vô cùng.nhưng nhìn cô Hương cũng không khá hơn là bao.cô đang khóc nấc lên nhưng vẫn liên tục bảo Đỗ Hà cút đi
Tiểu Vy kéo tay em đi:về với chị
Đỗ Hà:chị buông em ra
Tiểu Vy:em ở lại cho người ta hành hạ em sao?Sao em không nghĩ đến ba mẹ em sẽ ra sao khi nhìn em như vậy?
Đỗ Hà:lỗi em gây ra em phải chịu
Tiểu Vy:đó là tai nạn.không ai mong muốn.Em đừng chuyện gì cũng đổ lên đầu mình có được không?
Đỗ Hà không nói gì quay bước về phía phòng bệnh
Tiểu vy đuổi theo chụp tay em lại:chị xin em.xin em đừng hành hạ bản thân mình nữa.
Đỗ Hà gạt tay chị ra:là lỗi của em.em phải chịu
Tiểu Vy thất vọng nhìn bóng lưng em.đưa cho Trúc Nguyên hộp đồ ăn.Dặn dò Trúc Nguyên hãy chăm sóc em thật tốt
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro