Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

trở về nhà trong không khí ảm đạm, yoongi bước vào bên trong căn nhà một mực quăng giày bừa bãi vì mục đích là muốn taehyung dọn nên em cố tình ấy mà. em chạy lên trên phòng đóng sầm một cái thật to rồi mở nhạc thật lớn để cố tình trêu ngươi taehyung vì em biết anh rất ghét những ai bật nhạc lớn vì nó khiến cho anh bị choáng và đau đầu hoặc thậm chí có thể dẫn đến việc ngất trong thời gian ngắn.

-" yah! yoongi, em có thôi đi không? "

taehyung không chịu được mà chạy vội lên trên, đứng bên ngoài gõ cửa gọi lớn tên em.

-" cho nhạc nhỏ thôi! mở cửa ra! "

yoongi bên trong thấy tiếng gào của thằng mình ghét mà cố tình vặn lớn âm lượng hơn, sức chịu đựng của taehyung cũng có giới hạn anh cảm thấy đầu mình bắt đầu hơi đau có chút choáng nhưng vẫn cố gắng tỉnh táo để đập cửa gọi tên em. được một lúc, yoongi bên trong phòng thấy bên ngoài khá tĩnh lặng chẳng còn thấy tiếng gọi của anh đâu bấy giờ em mới dừng nhạc chứ nãy giờ trong phòng em cũng phải đeo bịt tai vào để tránh.

cánh cửa gỗ màu cánh gián được mở ra thì ngay ngoài trước cửa là bóng dáng một cậu học trò 17 tuổi đang nằm bất động trên đấy, lúc đầu yoongi thấy có hơi giật mình nhưng rồi em đứng lại chẹp miệng, chống nạnh nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ kèm giọng nói mỉa mai:

-" ngu thì chết mẹ mày đi. "

chưa hết, yoongi em còn mất tình người đến nỗi đạp vào người anh một cái rồi mới đi. cơ thể taehyung vẫn nằm im chỉ là nó được di chuyển sang một bên khác là do yoongi đạp qua chứ còn đâu vẫn nguyên xi. nghĩ đây là trò đùa bởi thằng dở hơi này nên em cũng chẳng quan tâm lắm mà mặc xác anh nằm ở đó.

yoongi em đi xuống dưới phòng bếp, kiếm chút gì đó để lấp vào cái bụng đang đánh trống mở tủ lạnh ra thấy túi quýt cam mà mắt em như sáng hẳn lên, yoongi tí tởn mang túi quýt ra ngồi bóc ở bàn khách ăn rồi vứt bừa ra đó vì người dọn là taehyung mà chứ có phải là em đâu?

ăn được 1 phần 3 cái túi, yoongi thấy hơi chướng bụng, nãy giờ ăn quýt sao mà đủ chất dinh dưỡng được mà giờ cũng đã sát với giờ ăn cơm rồi, thôi thì kêu cái tên đáng ghét kia xuống nấu cơm cho ăn vậy.

-" ê taehyung. "

-" xuống nấu cơm cho tao! tao đói rồi. "

bình thường yoongi em chỉ cần kêu một tiếng " ê " thôi là taehyung sẽ có mặt ngay lập tức nhưng hôm nay sao em gọi hai tiếng rồi mà anh không nghe nhỉ? lúc này yoongi mới chợt nhớ lại lúc vừa nãy, cơ mặt em bắt đầu có chút căng thẳng thầm nghĩ:

-" đừng nói là vì mở nhạc to quá mà ngất ra thật đấy nhé?????? "

cơ thể run bần bật, yoongi nhấc máy lấy máy ra bấm vào số gọi cho mẹ min, tranh thủ lúc đang quay số em có chạy lên trên xem tình hình như thế nào.

-" sao thế, nhớ mẹ rồi hả? "

đầu dây bên kia nhấc máy, giọng nói phụ nữ hằng ngày quen thuộc phát ra từ trong chiếc loa.

-" mẹ ơi, thằng tae nó bị sao ấy. nhìn như chết đến nơi rồi. "

yoongi ăn nói hồ đồ chẳng ra đâu vào đâu đã vô tình khiến cho mẹ min ở đầu dây bên kia hoảng hốt, bà giật mình nói gặng lên:

-" hả!? sao cơ, thằng bé nó bị làm sao hả? "

-" con không biết, nãy con có mở nhạc to xong nó kêu tắt đi nhưng con không tắt cái lúc mở cửa thấy nó nằm im dưới sàn nhà. "

mẹ min ở bên kia nghe cậu con trai trời đánh của mình nói xong bà liền hiểu ra vấn đề mà nhẹ giọng dặn:

-" taehyung từ bé nó không chịu được những thứ có âm thanh to quá đâu, nghe to quá là nó thường bị choáng hoặc có thể ngất đấy. nên nếu hiện giờ thằng bé có bị vậy thì pha cho mẹ một cốc nước chanh rồi có gì nếu anh mệt thì chăm anh đi. mày là không phải cái kiểu thấy anh nó bị thế rồi bắt đầu hành nó đâu đấy, tao mà biết nó bị làm sao thì mày chết đòn với tao. "

-" ơ nhưng con là con mẹ hay nó là con mẹ? "

yoongi ấm ức cảm thấy bản như bị ra rìa liền làm nũng mẹ qua điện thoại.

-" không phải là con ruột nhưng nó cũng là người thân trong gia đình mình. "

-" ơ, mẹ mẹ mẹ!!!!!!! "

chưa kịp nghe thêm câu nào từ phía yoongi mẹ min chưa gì đã tắt máy để lại thằng con trai vụng về ôm nỗi ấm ức ở nhà. yoongi nhìn thấy dáng người taehyung mà khó chịu em thầm rủa sao anh không chết quách luôn đi cho rồi? mà cả mẹ nữa suốt ngày cứ taehyung, taehyung, taehyung cứ bênh anh mãi thôi mà chả thèm để ý gì đến min yoongi em cả. cho nên em tức lắm!!!!! gì mà người thân trong gia đình? có mà ngươi dưng thì có!

nói gì thì nói nhưng trước tiên là em phải xử lý cái tên đàng nằm ườn ra trước cửa phòng em đây này.

-" vì nhà không ai cắm cơm cho tao ăn, nên tao sẽ cố làm cho mày tỉnh dậy để nấu cho tao ăn rồi tao sẽ hành mày tiếp vậy. "

yoongi thở dài một hơi, ngồi xổm xuống lấy tay khều khều lên mặt anh rồi để ở mũi thấy vẫn còn luồng gió đi qua em bỗng reo lên:

-" chưa chết là may rồi, mà có chết thì càng may nữa. "

em phủi phủi lấy hai bàn tay trắng nõn của mình rồi bắt đầu vào công cuộc chính là làm thế nào để kéo anh về được phòng, phòng em ở bên trái còn phòng anh ở bên phải ngay đây thôi nhưng đối với yoongi thì đây lại là cả một câu chuyện dài. mới chạm vào cánh tay của taehyung thôi mà yoongi đã cảm thấy run người rồi, trông cái bản mặt đang nhắm mắt của anh ta kia thật muốn đấm bôm bốp cho mấy phát vào mặt mà. thôi thì vì tương lai được ăn cơm mà đành phải chấp nhận gian khổ.

phải gọi là hơn 30 phút nỗ lực cùng với cố gắng không ngừng nghỉ thì yoongi đã thành công trong việc đưa anh lên giường nằm. giờ thì chỉ còn việc cuối cùng là cho uống cốc nước chanh thế là hoàn thành nhiệm vụ.

-" hm... nãy mẹ bảo nước chanh thôi, thì chắc chỉ chanh thôi chứ không có nước. "

yoongi nghe theo lời mẹ dặn vắt hơn 3 quả chanh nguyên chất vào cốc rồi mang lên tầng cho taehyung uống, vừa đi trên cầu thang không ngừng vừa khen mình vì mình quá là tốt bụng nào là khênh cho lên giường rồi vắt nước chanh cho mà uống. trời chẳng phải là nghìn năm mới có ai may mắn lắm mà được em phục vụ tận tình cho như thế này.

-" ê, dậy đi uống cái này vào cho tỉnh. "

yoongi lay lay người của taehyung cho anh tỉnh lại, thấy người nằm trên có cử động yoongi liền đưa cốc nước ra trước mặt rồi nói:

-" uống rồi xuống nấu cơm cho tao ăn đi, chứ đói quá. "

taehyung gật đầu đón nhận lấy cốc nước của em đưa cho lên mồm uống...

* phụt *

yoongi từ con người đang khô ráo sạch sẽ thì giờ đây đã được xịt thêm nước hoa vị chanh do chính taehyung sản xuất và làm nên, em im lặng nhìn anh, anh cũng im lặng nhìn em cả hai ta im lặng nhìn nhau.

-" chết, anh xin lỗi.. anh không cố ý chỉ là nước nó.... "

-" đừng nói gì cả, tất cả mọi thứ từ trong mồm mày nó đã nằm gọn lên trên chiếc áo sạch sẽ thơm tho này của tao rồi. "

yoongi kìm ném cảm xúc, em không muốn tức giận ngay lúc này không không hề. hít thở một cái thật sâu nở nụ cười giả trân nhìn anh rồi rời khỏi phòng, taehyung nằm bên trong cảm thấy có chút ăn năn liền chạy theo để xin lỗi nhưng trớ trêu thay cho anh là ông trời không hề thương anh! trong lúc chạy ra đuổi theo yoongi thì anh đã lỡ trượt chân mà lao vào người của em.

cả hai nằm im trên sàn nhà, taehyung anh nằm đè lên người của yoongi, hai bàn tay yên vị ngay trước lồng ngực của em. nhưng vấn đề không nằm ở đấy mà nó nằm ở chỗ là môi anh đang chạm vào........ môi em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro