Điểm tựa
Đọc sách khiến tôi nhận ra vạn vật trên thế giới này đều có tiếng lòng muốn nói ra,thật vô lý nhưng mà trong sách biến hoạ,kinh thánh luôn chọn cách diễn đạt phô trương,đánh rõ vào cách xã hội vận hành,cách mà con người tự có lấy một cái xiềng xích mà sát hại lẫn nhau.
Theo tôi,tâm hồn của con người có tiếng nói như vậy đó.
Tôi biết rằng bản thân có thể đang tiêu cực nhưng tôi chỉ đang nói lên một góc nhìn ngẫu nhiên của bản thân trong cái thế gian được tồn tại trong sách mà thôi.Như đã nói,mỗi khi đọc sách,tôi luôn được thứ phong vị uy nga khó nào sánh được dìu dắt đến những chân
trời mới,những mẩu truyện thăm thẳm đến tươi sáng không sót cái nào.Xét về phương diện nào đó,sách đã là một điểm tốt mà tôi đã đặt ra và chạy theo
không ngừng,sau khi vật lộn chạy theo,tôi cảm thấy bản thân có lẽ đang hoàn thiện hơn,tốt hơn ngày hôm qua một chút,nhận ra điều đó không hiểu sao tôi lại không ngừng vui mừng,ngày càng nắm chặt hơn đôi bàn tay vươn ra mỗi lúc khốn khổ nhất trong cuộc đời là sách,tựa vào sách khi đang như thế khiến trong tim tôi bẫng lại một khoảng dài,tâm hồn râm ran những tia xúc cảm khó tả,biết vậy,tôi vẫn cứ ngồi đó mà tựa vào sách,để có được những làn cảm xúc khó tả,những cái bẫng lại của tâm hồn mà sách mang lại kia.
Ừm,sách vừa là điểm tựa để tôi đứng lại dựa vào,viết là điểm mục tiêu để tôi nâng gót chạy theo rất thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro