asunnyday.
"Tôi sẽ đi vào một ngày không xa.
Khi ánh mắt em nhẹ bẫng buổi chiều tà,
Khi em buông vai áo tôi quá trễ,
Khi tôi hát cho mình về một bản tình ca.
Nơi tôi và em bên nhau,
Trong sáng như tình đầu,
Nhưng đồng thời đó cũng là điều không thể,
Nên chắc tình mình để lại ngàn đời sau.
Ngàn đời sau,
Khi ta nhìn nhau,
Tôi mong,
Em không hối hận.
Lúc đó,
Tôi sẽ nắm chặt tay em,
Và tôi sẽ,
Không buông em đâu."
.
.
.
.
.
//
.
.
.
.
.
.
.
Em đừng buồn,
Em đừng buồn nhé,
Cũng đừng nhớ tôi,
Khi bóng dáng tôi đã trôi xa...
Vì tôi đã đi vào một ngày nắng nở hoa,
Khi mưa reo ca, thanh âm hoà cùng cây lá.
Em chạy đến bên tôi, áo còn vương mùi cỏ xạ,
Nhưng tôi đã đi mất rồi em ơi.
Không hẹn gặp lại, dù tôi có chơi vơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro