Chương 7
Sáng hôm sau, khi Hashirama đang chuẩn bị sẵn sàng trong khi dụi dụi đôi mắt thiếu ngủ, Madara bước ra khỏi phòng ngủ với một dáng vẻ uy nghiêm.
Vẻ ngoài không chút phòng bị của Madara, với chiếc obi lỏng lẻo và bầu ngực lấp ló, giờ này không khác gì độc dược đang đập vào mắt Hashirama.
Hashirama đảo mắt và cố nghĩ ra điều gì đó để nói, nhưng cuối cùng anh cũng không thể nghĩ ra gì cả.
"... nó đến rồi"
"Hử, làm sao vậy?"
Anh không thể nghe rõ vì tiếng nước, nên anh hỏi lại.
"Tôi đến kì"
Khi anh nhìn lên, khuôn mặt của Madara đỏ bừng.
Mặt Hashirama cũng hoá đỏ bừng.
Anh cảm thấy rất vui vì Madara không mang thai, nhưng một lần nữa anh nhận ra rằng cơ thể của Madara thực sự là của một người phụ nữ.
"Tốt. Lần sau đừng làm việc tương tự như thế nữa."
"Ừ"
"Tôi đảm bảo hôm nay sẽ về sớm. Tôi sẽ sưởi ấm cho cậu và giữ cho cậu được yên tĩnh."
"... Tôi biết rồi. Phiền quá."
Không hiểu sao bầu không khí trở nên nặng nề.
Hashirama nhanh chóng mặc quần áo và rời khỏi nhà.
Khi Hashirama cảm nhận được ánh nhìn của Madara và quay lại, Madara, người chưa bao giờ tiễn anh, đang dựa vào cửa và nhìn Hashirama với vẻ tiếc nuối.
Sao lại có sự thay đổi thế này?
Hashirama cảm thấy mình như một người chồng được tiễn đi làm bởi người vợ mới cưới.
Kể từ hôm đó, Madara đã khá hơn một chút và có thể ăn từng chút một. Dần dần, má của cậu trở nên săn chắc, nước da bắt đầu cải thiện, và trong khi Hashirama đi vắng, Madara đã hồi phục đến mức có thể giặt giũ, nấu ăn và thậm chí làm tất cả các công việc gia đình.
Cha anh, em trai và những người thân thiết của anh đều nghĩ rằng Hashirama đang có một người phụ nữ, và anh cảm thấy xấu hổ khi bị họ nhìn với ánh mắt quan tâm, nhưng cũng khó mà phản bác được.
Có điều, Hashirama luôn cảm thấy rất khó chịu khi hầu như đêm nào Madara cũng chui vào tấm đệm lót của anh để ngủ cùng.
Hashirama lại không thể bỏ rơi Madara đang bám lấy anh trên giường. Anh tự hỏi liệu có phải Madara bị thèm hơi người.
Đặc biệt là những lần trở về sau trận chiến và tinh thần phấn chấn, anh cảm thấy như thể Madara sẽ phơi bày cơ thể ra bất cứ lúc nào, và dây thần kinh của Hashirama trở nên kiệt sức vì chịu đựng. Tuy không phải ngày nào Hashirama cũng ở cùng Madara, nhưng tinh thần của anh đang bị mài mòn từng ngày bởi hơi ấm của cậu, thứ mà anh cảm thấy luôn gần bên mình.
Hashirama buộc phải rèn luyện lý trí của mình không chỉ vào ban đêm, mà còn trong cuộc sống hàng ngày.
Một nụ cười thỉnh thoảng xuất hiện.
Làn da ấm áp sau khi tắm.
Một cái nhìn có vẻ tiếc nuối trước khi ra ngoài.
Tất cả những thứ này đều là sự hành xác đối với Hashirama.
Cả hai đều biết họ có mối quan tâm đặc biệt tới đối phương.
Hashirama thích Madara. Dù Madara là nam hay nữ cũng không quan trọng.
Không có nghi ngờ gì, Madara cũng có tình cảm với Hashirama. Nhưng nếu anh tiến tới với Madara bằng ham muốn của một người đàn ông, chắc chắn điều đó sẽ làm tổn thương Madara.
Dần dần, Hashirama không thể ngủ được do căng thẳng vì phải kiêng khem nhiều ngày liên tục.
Anh cảm thấy bản thân không thể tiếp tục nữa, nhưng anh cũng không thể buông tay.
Điều đó khiến Hashirama trốn tránh Madara một cách vô thức, trở nên nhạy cảm ngay cả với những động chạm bình thường như chạm vào tay. Trong đầu anh khi đó chỉ có thể nghĩ đến bản thân mà quên mất không để tâm tới ánh nhìn của Madara.
Sáng hôm đó, ngón tay Madara chạm vào đầu ngón tay anh khi anh đưa đĩa cho cậu sau khi ăn xong, và Hashirama bất giác rút tay lại.
Cái đĩa theo đà rơi xuống sàn. Tiếng vỡ của nó vang lên như một tiếng nổ phát ra giữa hai người.
Khuôn mặt Madara giật bắn, cậu bất giác lùi xuống ghế với một tiếng cạch cạch.
Lúc đầu Madara tỏ ra ngạc nhiên, nhưng dần dần cậu trừng mắt nhìn Hashirama với vẻ mặt giận dữ.
Madara nắm lấy cổ áo Hashirama.
"Tại sao cậu lại tránh tôi !? Hashirama ...!"
"... Tôi không tránh."
"Đừng nói dối. Dạo này cậu điên rồi."
Madara càng tức giận hơn khi Hashirama không nói rằng anh điên là lỗi của cậu.
"... Là vì tôi dơ bẩn? Tôi đoán cậu không muốn chạm vào tôi vì tôi đã bị một người đàn ông như vậy làm nhục."
"Cậu đang nói cái gì ...! Ai nói như vậy!"
"Nếu tôi làm phiền cậu, cứ đuổi tôi ra ngoài!"
Lần này, Hashirama nắm lấy ngực áo Madara.
Madara, người nghĩ rằng mình sắp bị đánh, ngay lập tức chuẩn bị thủ thế.
Có điều, Hashirama lại kéo Madara tới gần, đặt môi mình lên môi Madara và hôn cậu một cách cuồng nhiệt.
"Hmm ...!? ưm....!"
Hương vị đầu lưỡi của Madara, thứ mà phải rất lâu mới lại được nếm khiến Hashirama gần như mất trí.
Anh muốn kéo cậu xuống, đè lên người, và cắn xé cơ thể Madara theo ý mình.
"Nn ... nn, a ... uh ... uh!"
Bản năng chạy loạn ngày càng nhiều.
Không ổn ... thế này sẽ không thể phanh lại được nữa.
Anh thả lòng bàn tay đang nắm chặt áo Madara và buông miệng ra.
Hashirama nhìn thấy cơ thể Madara run lên.
Cuối cùng thì anh cũng đã làm ...
"--Bây giờ cậu đã hiểu rồi đấy."
Mặc dù anh nói rất nhẹ nhàng, nhưng ngọn lửa bùng lên vẫn không hề hạ nhiệt.
Nghĩ lại, Hashirama lúc nào cũng thèm khát.
Trong đôi mắt to đỏ rực ấy.
Anh không biết nó bắt đầu khi nào.
Nhưng nếu vậy anh cũng chỉ giống như người đàn ông đã chà đạp Madara.
Cuối cùng thì Hashirama cũng bình tâm, và ngay trước khi anh chuẩn bị rời đi, Madara đã nắm lấy cánh tay của Hashirama.
Đôi mắt ướt như muốn nói điều gì đó. Hashirama dời mắt đi. Ngay lúc quay đi, ánh mắt anh thoáng bắt gặp biểu hiện bối rối của Madara. Nhưng Hashirama không nghĩ bản thân sẽ có thể tiếp tục chịu đựng được nếu đêm nay cơ thể kia lại ôm chặt lấy mình. Anh không muốn làm tổn thương Madara.
"Tối nay tôi không về đâu"
"...!"
Nếu quay lại, lời nói dối chôn giấu sẽ bị phơi bày.
Madara biết rằng Hashirama đang nói dối.
"Cậu cứ đi ngủ trước là được rồi."
Hashirama rời khỏi nhà, bỏ lại Madara đang sững sờ.
Tuy nhiên, vào nửa đêm, khi xung quanh chìm trong im lặng, Hashirama lặng lẽ trở về lều.
Anh đã nghĩ đến việc đến một khu geisha để trút bỏ ham muốn, nhưng rút cục, anh cảm thấy mình không muốn bất kì người phụ nữ nào khác ngoài Madara.
Hơn nữa, Hashirama lo lắng về việc để một Madara đang hoang mang một mình cả đêm.
Dù thời gian gần đây Madara đã ổn định về mặt tinh thần nhưng anh vẫn không thể yên lòng được.
Hashirama vội vàng chạy qua đường vào lều.
Bên trong tối đen như mực, có lẽ vì anh đã nói hôm nay sẽ không về.
Nghĩ chắc Madara đã ngủ say, Hashirama lặng lẽ tiến vào phòng mà không bật đèn để không đánh thức cậu.
Anh muốn cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn Madara ngủ.
Bỗng một âm thanh yếu ớt phát ra từ căn phòng tưởng chừng đã ngủ yên.
những tiếng hơi thở hỗn loạn.
Một âm thanh sột soạt yếu ớt.
Một tiếng nức nở bị kìm nén.
Hashirama nhanh chóng che giấu sự hiện diện của mình và tiến lại gần.
Một giọng nói ngọt ngào vang lên trong tiếng chà xát, xen lẫn giữa những nhịp thở.
"A ... ư, ưm... ư"
"...!"
Cánh cửa shoji không được đóng kín, và khi Hashirama nhìn qua nó, anh thấy Madara, mặc một bộ đồ ngủ xộc xệch đang nằm trên tấm đệm lót.
Madara nằm nghiêng, cau mày đau đớn và thỉnh thoảng cắn ngón tay trái để bóp nghẹt giọng lại như thể cậu không thể chịu đựng được nữa.
Đôi má ửng hồng tỏa ra sự quyến rũ chết người.
Bàn tay phải kẹp giữa hai chân cậu đang di chuyển một cách dâm đãng, và tiếng nước chảy từ hư không.
Có lẽ các bộ phận nhạy cảm cọ xát vào nhau, cơ thể Madara co giật khi hơi ngửa ra sau.
Thứ Madara đang mơn trớn bên má là bộ đồ ngủ mà Hashirama đã cởi ra sáng nay.
Bộ đồ ngủ mà Madara vốn thường giặt lúc này đang nhăn nhúm.
"..., hashirama ..., a ..., ư, uh ..."
Madara dường như đang khóc.
Hashirama cảm thấy tội nghiệp khi nhìn Madara khóc, nhưng dáng vẻ đắm chìm trong thủ dâm của cậu quá gợi cảm khiến Hashirama không thể dời mắt.
Khát khao đáng lẽ phải bị dập tắt lại ngày càng lớn mạnh.
Không thể chịu đựng được nữa, anh mở cửa shoji và để một luồng ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào, khiến Madara dừng tay lại.
Cậu ngơ ngác nhìn Hashirama với đôi mắt vô hồn.
Dù bàn tay đã dừng lại nhưng hơi thở của Madara vẫn còn gấp gáp và hai má vẫn ửng đỏ.
Vẻ mặt như phát sốt của cậu đột nhiên khiến Hashirama không yên lòng mà bước đến chỗ Madara.
Khoảnh khắc Hashirama đưa tay lên trán Madara để đo nhiệt độ, tay anh bỗng bị nắm lấy và bị cưỡng ép kéo vào tấm đệm.
Đôi mắt đen của Hashirama, không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, tràn ngập sự ngạc nhiên.
Ưm, Madara.
Là vì Madara đang vươn người tới, thọc lưỡi vào trong miệng, chủ động ăn tươi nuốt sống Hashirama.
"A ... ưm ... uh ... h, hả ..."
Hashirama duỗi tay ra để cố gắng trấn tĩnh Madara và đẩy cậu ra, nhưng cậu không nhúc nhích. Sức mạnh đó khiến Hashirama tự hỏi không hiểu bao lâu nay nó đã được cất giấu ở đâu.
Madara đặt tay lên vai anh và ép người anh xuống giường để không cho phép bất kỳ sự phản kháng nào.
Hashirama nhìn chằm chằm vào Madara, người đang rối loạn nhịp thở.
Khuôn mặt bình thường luôn tỏ ra lạnh lùng và chỉn chu của Madara giờ đã biến mất hoàn toàn.
Bộ dạng liếm lưỡi mà không hề cố gắng che giấu gương mặt động dục của Madara thật là tục tĩu không thể tả.
Bởi vì bộ phận đang ấn xuống chỉ ở phía trên đáy quần của Hashirama, mỗi khi Madara di chuyển, nơi đó của cậu đều cọ xát vào bộ phận sinh dục của Hashirama qua lớp quần áo.
"Của ngươi, cái này ... Ta muốn liếm nó ...!"
"...!"
Dương vật của Hashirama ngay lập tức cương lên khi Madara làm tình, Madara nhận thấy điều này và chạm vào cọc thịt của Hashirama.
Hashirama, không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, cứng người lại.
Madara dịch người xuống, cố gắng đưa tay lên thắt lưng hakama của Hashirama để liếm và bú. Hashirama cuối cùng đã nuốt trôi được tình hình, đứng dậy và nắm chặt lấy cánh tay của Madara để ngăn cậu lại.
"Dừng lại......"
"Cái ... cái gì ... ư, ư ... không, a ...!"
Khả năng tự kiềm chế của Hashirama dường như sẽ bốc cháy bất cứ lúc nào vì bộ dáng dâm đãng đến khó tin của Madara so với thường ngày.
Hashirama ngay lập tức đẩy Madara ra.
Madara bị hất tung và ngã xuống tấm nệm futon, bị chấn động với vẻ mặt ngạc nhiên như thể đột nhiên tỉnh dậy sau một giấc mơ, và cơ thể cậu run rẩy.
Những giọt lệ trào ra từ khoé mắt.
Giống như một con mèo đen bị bỏ rơi.
"Madara, không! Không phải!"
Hiểu sai về hành động của Hashirama, hơi thở của Madara bị rối loạn đến mức gấp gáp.
Hashirama ngay lập tức mút lấy miệng cậu để làm dịu nhịp thở.
Thật dễ dàng để cưỡng đoạt thân thể Madara như ý muốn.
Nhưng điều đó không thể chữa lành vết thương cho cậu.
Chỉ đặt hai đôi môi lên nhau để không tạo ra quá nhiều kích thích, Hashirama truyền hơi thở của mình vào Madara.
Khi anh từ từ buông người ra, Madara bình tĩnh lại một chút và trở nên trầm lặng hơn.
"Tôi không muốn làm tổn thương cậu..."
"..."
"Tôi xin lỗi vì tôi đã làm cho cậu thấy không thoải mái"
"Tôi tưởng cậu sẽ không quay lại..."
Không thể kìm nén tiếng nấc, Madara khóc nức nở.
"Cậu đẹp đẽ và không phù hợp với tôi, kẻ hoàn toàn dơ bẩn ..."
Hashirama choáng váng khi biết rằng Madara đã nghĩ như vậy.
Những hành động mà anh nghĩ rằng đang cố gắng để bảo vệ cậu, thực sự lại đang hành hạ Madara.
"Tôi không cố ý làm vậy ..."
"Vậy thì đừng có lúc nào cũng giữ kẽ và tránh mặt tôi!"
Đôi mắt đen của Madara đỏ rực mặc dù Sharingan không hề xuất hiện.
Hashirama đứng lên và ôm lấy cơ thể đang muốn vùng chạy đi của Madara.
Giữ lấy cơ thể của Madara, Hashirama ngấu nghiến đôi môi cậu như anh đã ao ước bấy lâu.
Một nụ hôn tham lam hoàn toàn khác với nụ hôn trước đó.
Chất giọng nghẹn ngào và run rẩy của Madara vang lên thật ngọt ngào và tội lỗi.
Hashirama và Madara đã cảm nhận được nhau một cách sâu sắc.
"Nn ... A ...!?
Hashirama lặng lẽ hôn Madara và đẩy người Madara xuống giường.
Anh đè trọng lượng của mình lên cơ thể Madara, người đang vuốt ve mái tóc dài buông thõng của anh.
"Ưm ... Fu ..."
Thắt chặt miệng vào nhau và đan lưỡi. Lưỡi của Hashirama lôi kéo lưỡi Madara khỏi hàm dưới, quấn quanh và siết chặt nó. Liếm răng, liếm hàm trên và nếm nướu. Kết nối cho đến khi hơi thở của cả hai trở nên nghẹt thở. Nóng bỏng đến mức Hashirama như thấy ảo tưởng về việc cả hai đã hòa làm một. Thân nhiệt của Madara vốn thường lạnh như băng nay lại nóng như thiêu như đốt.
"Ưm ... n"
Nước bọt không thể nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng và làm ướt má Madara. Hai người vô thức nắm tay nhau như muốn nói nhiều hơn nữa, sâu hơn nữa. Madara vươn lưỡi và liếm môi Hashirama. Sau khi liếm lên chiếc răng sắc nhọn, đôi môi hai người tách ra. Hashirama trườn xuống từ môi và mút xuống gáy.
"Lần nào nhìn nó cũng thấy thật đẹp mắt"
Hashirama nói vậy và ngậm lấy núm vú của Madara.
"... cậu đã nhìn thấy nó ... cậu nhìn thấy nó khi nào?"
"Trong phòng tắm hoặc khi thay quần áo..."
"Háo sắc"
Madara hôn vội một tiếng dễ thương lên má Hashirama. "Nơi này nóng quá..."
Madara nói như vậy và lần xuống khe hở phía dưới.
Nơi đó đã chuyển sang màu hồng nhạt, thật nhiều chất nhầy trong suốt chảy ra.
Hashirama nghiêng mặt xuống nơi kẽ hở.
"Ư ... A ... xấu hổ quá, dừng lại..."
"Cậu là người đã khiêu khích tôi."
Hashirama liếm láp để làm sạch chất lỏng đang chảy tràn. Và khi xung quanh đã được liếm sạch sẽ, cuối cùng lưỡi cũng đi vào khe hở. Kuchu... Âm thanh của các màng nhầy ẩm ướt cọ xát vào nhau phát ra. Có một lối vào béo múp phía sau tràn ra chất nhầy, Hashirama đẩy mạnh qua lớp thịt mềm mại và thọc lưỡi vào trong. Anh áp mặt vào kẽ hở để đầu mũi vùi xuống và khiển trách Madara từ tận bên trong cơ thể. Đầu lưỡi bắt lấy vùng kích dục ở chỗ nông mà liếm láp không ngừng. Sau khi liếm bên trong âm đạo, Hashirama rút lưỡi ra. Tuy vậy, ngay trước khi rút ra, có thứ gì đó soạt qua lưỡi anh và gồ lên. Sau đó, một phần lồi nhỏ nhô ra từ khe hở.
Hashirama dùng ngón tay nhào nặn nó.
"A!"
Ngay lúc đó, cơ thể Madara co giật dữ dội.
"Ahhh !! Ha-Hashirama ... chỗ đó... nhanh lên~ !!"
"Ưuuuu !!"
Nếu đưa sức bóp thật chặt, khoái cảm làm cho âm đạo run rẩy. Madara run rẩy lắc đầu sung sướng. Hashirama tiếp tục quấn lấy nó bằng lưỡi của anh.
"Ohhh! ... không, ở đó ... không sao ~ A a a..."
Nơi đó được ngậm trong miệng và phần nhô ra được cọ xát bằng chiếc lưỡi thô ráp. Cơ thể Madara bị co giật không dừng nổi do sự kích thích trực tiếp từ tủy sống đến não. Hashirama hút lấy nó như thể cố ý tạo ra âm thanh, và cuối cùng nó được mơn trớn bằng phần môi cùng với lưỡi.
"Nhaha ... ahhh !!"
Madara không buồn lo lắng về chất giọng càng lúc càng tăng lên với niềm vui chưa từng có.
"Hashirama !! A!"
Nửa thân dưới mở ra một cách phóng túng không còn chút sức lực. Madara di chuyển cơ thể hư hỏng của mình và nắm lấy quần áo của Hashirama.
Hashirama buông miệng ra khỏi Madara.
Madara hôn lên chóp mũi anh.
"Tôi không thích khi chỉ có mình tôi thấy vui ..."
Hashirama lau mồ hôi trên trán và hôn Madara.
Madara bắt Hashirama cởi hakama và khố. Dương vật lộ ra từ đó to lớn một cách đáng ngạc nhiên ... với phần đầu quy đầu lớn nhô ra.
Khổng lồ.
Nó kỳ cục, với các mạch máu nổi lên và đập mạnh.
Madara hôn lên dương vật của Hashirama như để trả ơn những gì anh đã làm trước đó.
"Ưm ... a"
Dương vật quá lớn không thể nhét nổi vào miệng, vì vậy Madara trước tiên nhắm lấy phần đầu khấc đang rỉ ra chất dịch.
"Hmm ... m ..."
Miệng Madara hút lấy như uống chất lỏng tràn ra từ đó. Cậu nghĩ chất lỏng sẽ có vị đắng hoặc tanh hơn, nhưng nó lại có cảm giác hơi ngọt.
"Ưm... ha..."
Madara vén phần tóc mái dài qua sau tai và thọc lưỡi vào miệng chuông dương vật của Hashirama, mải mê liếm chất lỏng. Cậu thọc vào phần ô nhô ra lộng lẫy. Vừa bú, vừa liếm một bên cọc thịt, vừa cẩn thận vừa bú liếm nửa còn lại. Bằng cách dùng lưỡi liếm phần dưới nhô ra của dương vật, cơ bụng của Hashirama liên tục được căng chặt. Để kết thúc, liếm dọc phần thân hướng lên trên nhiều lần, Hashirama sẽ rên rỉ không thể chịu nổi.
"Cứng lên chưa..."
Madara đã bị bắt nạt rất nhiều lần rồi, vì vậy lần này cậu nở nụ cười của kẻ bắt nạt. Sau đó, Hashirama chạm vào phần dưới của Madara.
"Cậu thì sao?"
"Hừ..."
Hashirama dùng ngón trỏ và ngón giữa ép chặt phần môi dưới bí mật của Madara và tấn công chúng một cách mạnh mẽ. Madara cũng liếm dương vật của Hashirama. Nếu cả hai cứ liên tục tấn công những bộ phận nhạy cảm của nhau, thì cao trào sẽ đến sớm thôi.
"Uh ... ku ... Tôi sẽ lên đỉnh như thế này mất."
"... tôi ... nữa"
Rồi họ buông nhau ra.
"Tôi không thể chịu đựng được nữa"
Madara ôm Hashirama một cách ngọt ngào. Dù bình thường luôn bướng bỉnh, cậu là người thẳng thắn.
"Cậu có chắc không...?"
Nụ cười của Madara như muốn nói rằng không cần phải hỏi.
"Ừ..."
Madara tự dùng tay mở rộng khe hở và phơi bày phần thịt ướt đẫm ra trước mặt Hashirama. Dương vật được đưa đến trước mặt. Khối lượng áp đảo khiến Madara sợ hãi trong giây lát.
Tuy nhiên, ngay cả khi quy đầu lớn bị kẹt, nó bị buộc phải xông vào.
"ah ... ah ... ah ... ah ...!"
"... uh, ... ku ..."
Cọc thịt của Hashirama được đưa vào từ từ.
Cơ thể Madara thích thú với khoái cảm mà đã lâu không được cảm nhận.
Không muốn Hashirama phát hiện ra, cậu nắm chặt tấm nệm và cắn chặt môi để im lặng.
"Ah ah..."
Chật chội.... Hơi thở của Madara bị rối loạn vì cảm giác có một vật lớn đẩy lên từ đáy bụng. Khe nứt đã được lấp đầy, và nó đã nuốt chửng kích thước khổng lồ của dương vật.
"A!!!"
Mỗi lần di chuyển một chút, cọc thịt của Hashirama cọ vào một chỗ nhạy cảm, cảm giác sung sướng đến mức như sắp lên đỉnh. Không, có lẽ đã gần lên đỉnh thật rồi. Trán Hashirama lấm tấm mồ hôi. Cơ bụng săn chắc của anh căng chặt.
"Hashirama..."
Khi tưởng chừng 80% dương vật đã chui vào, Hashirama đột ngột lùi lại, ngay sau đó, anh đẩy hết cỡ về phía trước.
"A ...... a ha!"
Madara nghẹn lại. Quy đầu khoét sâu điểm khoái cảm bên trong, khác hẳn chỗ bị đầu lưỡi kích thích. Nếu Hashirama di chuyển hông qua lại, quy đầu có thể luân phiên cọ xát chỗ đó theo hướng trước và sau.
Tiếng động chà xát mạnh bạo vang lên, đầu của dương vật chọc khoét. Chỉ chọc vào nơi đó.
Kìm lại chất giọng là điều không thể.
Tuy nhiên, Hashirama vẫn tiếp tục nhẫn tâm trách mắng chỉ phần đó để không cho Madara thời gian nghỉ ngơi.
"Chờ ... đợi đã ...! a, a, ô, đừng... chậm lại ...!"
Sự va chạm làm tầm mắt Madara biến thành màu trắng.
Cậu bị tấn công bởi một khoái cảm mạnh mẽ, như thể một luồng điện mạnh chạy qua người, cơ thể trở nên điên cuồng.
"Aaaa ... Đáng sợ ... a ... Ahhh! Ah... tôi sợ ..."
Madara, người đang bị nhấn chìm bởi niềm vui, thoái lui và bắt đầu giãy giụa như một đứa trẻ.
"Tôi đây, Madara. Là tôi đang ôm cậu. Đừng lo lắng."
Madara mở đôi mi đẫm nước mắt và nhìn chằm chằm vào mắt Hashirama.
"Ôm tôi... để tôi cảm nhận cậu nhiều hơn...!"
Đừng bao giờ buông tay nữa.
Không quá lời khi nói rằng sự tồn tại của Madara là một phần linh hồn của Hashirama.
Cảm giác như gặp được Thiên Khải từ lần đầu gặp gỡ bên bờ sông đó vẫn không hề thay đổi.
Ở bên Madara, Hashirama cảm thấy mình có thể làm được bất cứ điều gì.
Anh cảm thấy như bất kỳ giấc mơ nào cũng có thể trở thành hiện thực.
Sự ấm áp của Madara được ôm trọn trong vòng tay khiến anh suýt khóc.
Có lẽ cảm nhận được rằng Hashirama đang cố kìm nước mắt, Madara điên cuồng vươn tới Hashirama.
Cậu thật tốt bụng.
Lòng bàn tay của Madara vuốt ve má anh.
Tôi yêu cậu rất nhiều.
Hashirama nắm lấy vòng eo thon thả của Madara và dùng hết sức đẩy lên đến tận cùng.
"Không, không, không, không, dừng lại ... ahhh ...!"
"... cậu muốn cảm nhận nhiều hơn, phải không?"
"Không phải như thế, này ...! Ahhh ... này, huh ..."
"Tôi biết đó là giới hạn, nhưng ... cậu có nghĩ rằng cậu có thể chịu đựng thêm một chút ...?"
"... cậu, cậu quá lớn ...! Đồ ngốc ..."
Thay vì phàn nàn về giới hạn, Madara nhất quyết đổ lỗi cho Hashirama.
Cảm thấy Madara cũ đang dần trở lại, Hashirama hôn Madara một lần nữa trong niềm vui sướng.
Hashirama nhẹ nhàng vuốt ve vùng bụng của Madara.
"Hmm, Hashirama, ha, huh... hmm."
"Một chút nữa, cậu có thể cho tôi vào không?"
"Uh, ah, uh... ah, a, di chuyển... cảm thấy lạ... quá... lạ quá... không được..."
Những ngón tay của Hashirama nắm lấy eo Madara và giữ cậu lại. Hashirama cố gắng đi vào một nơi ở sâu phía trong mà trước đây chưa từng có ai vào. Madara cảm thấy đầu dương vật của Hashirama đang len vào trong cổ tử cung đóng chặt. Hashirama đặt cả hai chân của Madara lên vai và đẩy sâu vào trong lỗ.
"Aaahhh !!!"
Madara bám vào lưng Hashirama, cào cấu, kêu lên và chấp nhận sự sung sướng. Madara buông thả đến mức cậu có ảo tưởng rằng cậu lên đỉnh mỗi lần mỗi khi Hashirama tiến vào sâu hơn. Từ kẽ nứt đang ôm chặt lấy dương vật, thủy triều phun trào như điên, làm ướt tấm nệm.
"Hiyaa !!... Ah, vào trong đi...!"
Madara bật khóc, cảm thấy xấu hổ khi nghĩ có thể mình đã làm sai điều gì đó trong cơn say mê muội.
Madara lại hét lên khi cảm thấy phần đầu nhô ra của Hashirama chui vào một nơi sâu thẳm mà chưa ai có thể chạm vào.
"A, không, không ... chỗ nào cũng đều thấy sướng, ah ...!"
"Tôi cũng cảm thấy sướng."
Sau đó, anh bắt đầu di chuyển hông và lắc người Madara một cách thô bạo.
"..., ah ah...!ah... ư... "
Giọng nói thốt ra của Madara vẫn còn yếu ớt. Hashirama đang khiến cơ thể Madara , vốn chưa hoàn toàn hồi phục, trở nên điên loạn.
Nhưng anh không thể dừng lại.
Theo bản năng, Hashirama không thể kìm nén mong muốn xâm phạm đến tận nơi sâu thẳm của Madara, anh không thể kiểm soát khao khát muốn ép Madara tiết lộ tất cả.
"...!Ô...H-Hashirama... a... Ôi, làm ơn... đến đi..."
Gọi tên Hashirama, Madara cuối cùng thì thào.
Cậu khóc nức nở và cầu xin anh mau lên đỉnh.
"... uh ... uh ..."
Không thể nói được, Madara đầu hàng trong cơn sung sướng khi toàn thân co giật.
Bên trong Madara, người đã chạm tới cực khoái, quằn quại như thể đang hút lấy, cố gắng vắt kiệt tinh thần của Hashirama.
Vào lúc Hashirama dùng tất cả lý trí cố gắng rút dương vật từ bên trong ra, chân của Madara đã vòng quanh eo của Hashirama.
"Madara?"
"Bên trong, hãy lấp đầy nó... Cậu hãy vấy bẩn bên trong tôi hoàn toàn ..."
Không thể chịu đựng được sự cám dỗ, Hashirama cảm thấy khủng hoảng khi tầm nhìn của anh bắt đầu lóe lên màu trắng vì sung sướng.
Đừng đầu hàng trước sự cám dỗ.
Madara bây giờ là một phụ nữ. Nếu bắn vào bên trong, cậu ấy có thể có thai.
Anh thực sự muốn thụ thai cho cậu như thế này.
Nhưng hình ảnh khuôn mặt tái nhợt của Madara vì muốn phá thai nên đã ngâm mình trong dòng sông lạnh lẽo lướt qua tâm trí anh.
Có lẽ cảm nhận được rằng Hashirama đang run rẩy, Madara thì thầm trong hơi thở đau đớn.
"Nếu là của cậu, tôi có thai cũng không ngại ... vậy nên hãy trút hết vào trong tôi."
Madara vừa khóc vừa cười.
Khoảnh khắc Madara dùng hết sức bám lấy Hashirama, một dòng tinh dịch nóng hổi cuối cùng cũng được phóng vào sâu trong bụng cậu.
Madara mở to mắt khi bị nó bắn tận sâu vào trong, cơ thể co giật như cá dạt vào bờ.
Nhìn tình hình hiện tại, Madara hôn nhẹ lên khuôn mặt đẫm mồ hôi của Hashirama.
Hashirama xoa mũi vì xấu hổ.
"Nếu bắn nhiều như vậy, chúng sẽ không thể thoát ra được..."
Vừa nói, Hashirama vừa di chuyển hông của mình qua lại để đẩy chất dịch đục đang chảy ra cho chúng tìm đường ra ngoài. Chất bắn ra của Hashirama bị lem cả vào các kẽ của nếp gấp. Và cuối cùng, Hashirama trượt ra khỏi Madara.
Madara từ từ khép mi, đôi mắt đen láy dần phủ một tầng mây mù.
"Madara..."
Trước khi bất tỉnh, Hashirama đã xoa đầu cậu và nhẹ nhàng gọi tên cậu.
Hashirama ôm Madara mềm nhũn vào trong ngực.
Madara không còn chống cự và dựa lưng vào ngực anh.
"Cho dù tôi trở lại làm nam nhân, cậu vẫn như cũ sao?"
Với trán vẫn đặt trên ngực Hashirama, Madara lẩm bẩm một mình.
"Không quan trọng là đàn ông hay phụ nữ, Madara đều giống nhau. Tôi muốn cậu là người bạn đồng hành suốt đời của tôi. Tôi cảm thấy như mình có thể biến bất cứ điều gì trở thành sự thật khi ở bên cậu."
"... Cậu lạc quan lắm, cậu đấy. Tôi thì không biết phải làm thế nào để trở lại làm đàn ông, hay phải làm gì với Uchiha và Senju."
"Hai người chúng ta có thể xử lý được."
Theo sau đó là sự im lặng.
Từ ngày cả hai gặp lại nhau, có rất nhiều điều Hashirama muốn nói với Madara.
Mặc dù nên làm vậy, vẫn không có lời nào được thốt ra.
Nhưng ngay cả trong im lặng, không gian này cũng đầy ắp.
Khi anh nhận ra, Madara, người lúc nãy đang sắp bất tỉnh đến nơi, lại đang nhìn chằm chằm vào mặt Hashirama.
"Có chuyện gì mà cậu cứ nhìn tôi chằm chằm vậy?"
"Không có gì"
"Mặt tôi vẫn bình thường, phải không?"
"... cậu có ổn không khi cứ sống với tôi thế này?"
"Sống thế nào?"
"Cậu có ổn khi sống ở một ngôi nhà chật chội và chả có trò gì tiêu khiển như thế này không?"
"Tôi không thấy nó chật chội. Tôi không bận tâm. Cậu ở đây, và khi ngôi làng mới được hoàn thành, hai chúng ta dự định sẽ sống trong một ngôi nhà thích hợp cùng nhau. Khi đó, tôi muốn làm thật nhiều cây cảnh trong vườn nhà ".
"Sở thích gì cứ như ông già."
Madara cười khúc khích.
Hashirama cảm thấy xấu hổ vì một cảm giác nhột nhột trào lên.
Madara là lý do tại sao Hashirama quyết định sống một cuộc sống hai mặt như thế này.
Nhưng Madara cũng là lý do để anh tiếp tục tiến lên.
Có những lúc anh muốn từ bỏ việc trở thành một ninja, vứt bỏ tất cả những gì đang mang trên lưng và đi đến một nơi nào đó thật xa với Madara.
Tuy nhiên, nhìn thấy Madara đã tiếp thêm năng lượng cho anh.
Anh muốn tạo một ngôi làng lý tưởng vào một ngày nào đó.
Một tương lai như vậy chắc chắn không còn xa.
Madara nhìn chằm chằm vào cánh tay của chính mình khi cậu được nâng niu trong vòng tay mạnh mẽ của Hashirama.
Một cánh tay phụ nữ trắng trẻo, gầy guộc, cơ bắp yếu ớt. Chẳng hề giống với người đàn ông cao lớn, vạm vỡ trước mặt.
Madara nắm chặt cánh tay mà cậu còn không thể di chuyển tự do theo ý muốn.
Nhiệt độ bên trong lồng ngực của cậu nhanh chóng hạ xuống.
Madara tự hỏi liệu mình có quyền ôm lấy người đàn ông trước mặt này không.
Vào lúc cánh tay nửa nâng lên đang sắp sửa rơi xuống, cậu nghe thấy một giọng nói bên tai.
"Tôi đã nghĩ chuyện này lâu rồi."
Hashirama nghiêm mặt mở miệng.
"Cậu nhìn rất khổ hạnh và sexy trong bộ quần áo không hề lộ chút da thịt của Uchiha, nhưng suy cho cùng, khỏa thân hoàn toàn vẫn là tốt nhất ... Á đau đau đau!"
Madara nắm chặt tay và dùng hết sức đánh vào đầu của người đàn ông trước mặt.
Cậu nghĩ cái khỉ gì trong trận chiến vậy hả?
Khóa thân hoàn toàn vẫn là tốt nhất là ý gì?
Đồ cây nấm dê cụ này.
"Đừng dùng nắm đấm đánh tôi! Thật sự là khó kìm lòng nổi bởi vì cậu quá khêu gợi! Mỗi đêm đều bò lên giường, ngực trần, cậu quá hư hỏng!"
Hashirama nghĩ rằng mình sẽ lại bị đòn bởi bàn tay đang âm thầm nắm chặt của Madara, vội vọt tới nắm lấy tay cậu.
Cứ thế, hai lòng bàn tay chồng lên nhau, ngón tay đan vào nhau.
Với cả hai tay ấn chặt vào tấm đệm, Madara nhìn lên với vẻ khó chịu, còn Hashirama thì có vẻ mặt hơi lo lắng.
Làn da rám nắng mà cậu đã ngần ngại chạm vào ban nãy đang siết chặt lấy bàn tay trắng nõn của chính mình.
Hơi ấm được truyền từ hai lòng bàn tay chồng lên nhau.
Cảm giác ấm áp và thấu hiểu tràn ngập.
"Madara"
Một giọng nói không chút do dự rơi xuống.
Tất cả được thu lại bởi đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào cậu.
"Madara, anh yêu em."
Đôi môi chồng lên nhau, và lưỡi quấn lấy nhau đến mức không thể thốt ra câu trả lời.
Madara nhắm mắt lại và chịu đựng cơn đau bất lực và nóng bừng trong lồng ngực.
Khóe mắt dần dần bị ướt như thể đang rỉ máu.
Vì cảm giác ngột ngạt của nụ hôn dài, tay Hashirama cố gắng ôm chặt lấy cậu, tất cả những gì Madara có thể làm chỉ là giữ chặt hết mức có thể.
END.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro