Đi săn
Sakura để Itachi nằm xuống thềm cỏ, nhíu mày nhìn anh.
Itachi vẫn còn thở, mặc dù hơi thở mỏng manh và yếu ớt vô cùng.
Sakura vươn tay chạm vào lồng ngực Itachi, ánh sáng màu xanh nhanh chóng được thắp lên, rực rỡ và ấm áp.
Itachi bị thương rất nặng, nhưng đôi mắt của anh...
"Là do Tsukuyomi phải không?" Sakura bất ngờ lên tiếng.
"Phải" Giọng nói phát ra từ phía sau " Từ khi Sasuke phá được Tsukuyomi, cậu ta gần như nắm thế chủ động trong trận chiến, những vết thương cũng gián tiếp do nó tạo ra" Zetsu trầm ngâm.
Tại sao khả năng kiểm soát charka của cô ta lại tốt như vậy...
Sakura không nói gì nữa, chuyên tâm xử lí vết thương cho anh.
Một vết thương sâu ở đùi trái, vết bỏng ở cánh tay phải, gãy xương, charka thì cạn kiệt, chấn thương nội tạng, những vết thương từ bên trong mới khó kiểm soát, còn đôi mắt chỉ có thể giữ được tạm thời. Và căn bệnh đã mọc rễ trong cơ thể của anh.
Sakura hít sâu một hơi.
"Itachi-san.."
Những vết thương nhanh chóng được phục hồi. Sakura giao Itachi cho Zetsu, bóng hai người chầm chậm xa dần rồi biến mất khỏi tầm mắt của cô.
Sakura hít thở chậm rãi, cơn tức ngực bắt đầu lan ra xung quanh, tầm mắt cô như bị cản trở. Sakura đứng lên rồi lại lảo đão ngã ngồi xuống đất. Hai cánh tay run rẩy không ngừng.
"Itachi-san..."
Sakura tự hỏi có phải cô vừa suýt nữa mất đi một người anh trai không? Itachi đã gần như mất mạng. Sakura ôm lấy khuôn mặt, rồi nhấn mạnh, những ngón tay trượt xuống, tạo ra những vết xước đỏ ửng. Sakura không muốn bất kỳ ai rời xa cô, Sakura không muốn một lần nữa cô độc giữa bóng tối vô tận, Sakura run rẩy và sợ hãi.
Những ảo ảnh chậm rãi chiếm lấy tầm nhìn của Sakura, đôi mắt cô dại đi, trước mắt giờ chỉ còn một màn đên u ám,con quỷ lại tiến đến, giờ thì nó càng tiều tụy hơn bao giờ hết, nó nghiêng người, thì thầm vào tai cô, giọng của nó khản đặc.
Nhanh lên!
Con quỷ thét lên, nó bám lấy đầu cô và giật mạnh, thực tế là Sakura đang tự làm điều ấy. Cô mất kiểm soát, thuốc an thần nằm quá xa so với tầm tay của cô, hai bàn tay của cô không ngừng cào lên da đầu, cô quỳ sụp xuống, vật vã.
Sakura rít lên không ngừng, đầu cô đập liên tục xuống nền đất, tiếng gõ điên loạn kéo phần nào tâm trí cô trở về.
Con quỷ buông tay. Hai tay cô vô lực đổ xuống.
Nó nhìn chằm chằm vào cô. Sakura bàng hoàng mở to hai mắt.
Và nó mỉm cười. Sakura thở dốc, run rẩy rút thanh kunai.
Cô đang sợ hãi, máu nhỏ xuống xuống từ vết thương trên trán, ướt đẫm khuôn mặt cô, thanh kunai theo đà đâm xuyên vào đùi Sakura, máu chậm rãi rỉ ra từ vết thương, nhỏ xuống mặt đất. Sakura hít thở sâu, đôi mắt từ từ lấy lại ánh sáng.
Nắng trở mình, hạ xuống vũng máu tươi, không khí vương mùi tanh đầu mũi. Mây đen lại kéo đến, chẳng mấy chốc, cơn mưa nặng nề hạ xuống không gian.
::
Sasuke đứng như trời trồng giữa đống hoang tàn của mật thất gia tộc Uchiha.
Xem ra cậu vẫn chưa biết chuyện ấy...
Chuyện? Chuyện gì?
Nhưng Sasuke cũng không trụ được bao lâu, tầm mắt cậu mờ dần rồi tối sầm lại.
::
Sakura đi lang thang vài nơi trước khi quay trở về căn cứ, đủ để cho vết thương của cô hồi phục. Sakura xoa trán, vết thương trên trán đã hoàn toàn biến mất, nhưng vết thương ở đùi thì không cần xử lí, che lại là được, sẽ không ai để ý cả.
Sakura nhìn lớp băng quấn sơ sài trên đùi, trầm ngâm.
"Oh! Đất sét nhỏ!"
Sakura ngẩng đầu nhìn về phía giọng nói. Deidara tựa người vào thân cây cổ thụ đang cười nham nhở nhìn cô. Cô nhếch miệng
"Xem ra dạo này anh cũng rảnh quá nhỉ"
"Phải, ít nhất là rảnh hơn cô, còn bận lòng đi cứu tên Uchiha đó"
Sakura đá viên sỏi gần đấy, cười nhẹ. Cũng không hẳn, gặp Itachi là bất ngờ, cô vì không muốn anh chết nên mới cứu thôi.
"Đất sét nhỏ, đi săn thú với tôi không, tôi vừa tìm được một động thú, đảm bảo cho cô phá vui vẻ"
Sakura nhấc chân
"Đi"
Deidara đưa cô đến gần một hang động lớn, bên trong tối đen như mực, thỉnh thoảng phát ra tiếng thở trầm trầm hoang dã.
"Xem ra chỉ có một con, nhưng không phải dạng dễ chơi" Deidara lè lưỡi cười, anh nhìn Sakura " Cô muốn một mình chơi hay muốn chiêm ngưỡng nghệ thuật của tôi?"
Sakura đá anh ta một cái
"Chơi thì tự đi mà chơi, còn gọi tôi đến làm gì? Ném bom vào, rồi cả tôi và anh cùng giết"
Deidara nhanh chóng vo tròn một viên đất sét nổ, nhanh nhẹn ném vào trong hang. Tiếng nổ không lớn nhưng đủ để dụ con thú ra, nhưng không, sau tiếng nổ chẳng có bất kì động tĩnh nào, hai người khó hiểu nhìn nhau.
Đột nhiên mặt đất dưới chân cô rung lên, Sakura và Deidara lùi lại một khoảng cách xa, bất chợt, mặt đất vỡ tung, một con rết lớn trồi lên từ lỗ hổng.
Lại là rết? Một lần nữa là rết?
Sakura và Deidara đi săn, không hiểu sao 10 lần thì 8 lần đụng phải rết. Nhưng con rết lần này có phần khác thường, đôi mắt nó đỏ lừ, cơ thể còn mọc lông, nhất là khi trên đầu nó còn có hai cái sừng đen bóng. Con rết oằn mình lao tới chỗ hai người, cô và Deidara nhanh chóng tách ra, con rết rất thông minh, chỉ bám trụ duy nhất một người, đen đủi thay, đó lại là Sakura.
Cô hạ một nắm đấm xuống mặt đất, cả một khu vực bán kính 5 mét trở lại đều đổ sập xuống, bật tung những hàng cây khu vực lân cận. Con rết vấp phải những khe hở, nhanh chóng bị mắc kẹt, nhưng nó lại trở mình, trốn xuống mặt đất.
"Nhảy lên trên" Sakura hét lên.
Deidara đứng phía xa nhanh chóng bám lấy đỉnh cái hang, thầm than trong miệng, lần nào cũng đi săn cùng Sakura, nhưng chưa lần nào hết bất ngờ vì sức mạnh kinh hồn từ bàn tay nhỏ bé ấy.
Con rết tiếp tục trồi lên khỏi mặt đất, những cái cây không tránh khỏi bị quật đổ, sỏi đá bật lên không trung, bụi tỏa mịt mù. Deidara bắt lấy cơ hộ, những viên đất sét nổ nhanh chóng bao phủ lấy không gian, con rết rít lên một tiếng thét dài vang vọng, nó không để ý đến Deidara mà chăm chăm tấn công cô. Con rết vung đuôi về phía Sakura. Cô nhanh nhẹn lùi lại phía sau, tránh khỏi sự tấn công đầy hung bạo của con quái vật.
Những viên đất sét nhanh chóng túm lấy con rết, rung lên mạnh mẽ trước khi xé tung cơ thể khổng lồ của nó, Sakura bật người lên không trung, tránh khỏi phạm vi nổ. Deidara cười gằn, quan sát cách Sakura di chuyển.
Quá nhanh!
Dịch nhầy của con rết bị lửa bám vào, cháy rụi. Deidara thả người rơi xuống đất, đi vòng quanh những mảnh thi thể còn sót lại của con quái vật. Sakura tiến đến từ đằng sau anh ta, nhưng không nói gì.
Những cơn đau nhỏi đột ngột khiến Sakura giật mình, và máu bắt đầu rỉ ra từ bắp đùi của cô. Vết thương chưa lành miệng vì vận động mạnh lại một lần nữa rách ra, chảy xuôi xuống mắt cá chân của cô rồi đông lại. Deidara nhíu mày nhìn xuống, nhưng không nói gì, anh xoa đầu cô, lẩm bẩm điều gì đó. Sakura chỉ cười.
::
Sasuke thẫn thờ ngồi trong căn phòng tối. Người đàn ông đeo mặt nạ xoắn ốc đã rời đi, để lại cậu ta hoang mang với những mảnh thông tin vừa tiếp nhận.
"Ngươi nghĩ mình biết nhiều lắm về Itachi, nhưng thật ra chẳng biết gì cả"
"Cũng như ngươi, ta là một người mang dòng máu Uchiha...Và là một người biết sự thật về hắn"
"Đó chính là Amaterasu mà Itachi để lại trong cậu...không ngờ hắn vẫn có thời gian để làm điều này trước khi con bé tóc hồng xuất hiện"
Sakura?
"Hắn làm ta ngạc nhiên đấy"
"Tại sao Itachi lại muốn...?"
"Cậu không hiểu gì sao? Phải rồi, con bé đó nói cậu chưa biết chuyện ấy... Itachi làm vậy, vì muốn bảo vệ cho cậu."
Sasuke hít vào một hơi rồi nghẹn lại trong cổ.
"Cậu cần phải biết câu chuyện về người hùng Uchiha Itachi"
Và hắn bắt đầu kể về câu chuyện năm ấy. Sasuke chết lặng theo từ câu chữ được truyền vào não bộ, và gần như không thở được khi lời cuối cùng kết thúc.
Người đàn ông mỉm cười sau chiếc mặt nạ
"Với Itachi, mạng sống của cậu còn quan trọng hơn cả làng Lá!"
"Nhưng Itachi đã không chết, con bé đó đã làm đảo lộn mọi cục diện. Nhưng vậy thì sao chứ, sự thật là Itachi đã khoác lên mình cái vai một tên tội phạm, và hành động của cậu nghiễm nhiên biến cậu trở thành anh hùng của làng Lá."
"Anh ta ngã xuống trước mắt cậu, và cậu đã vô tình đánh thức Magekyo Sharingan"
"Itachi đã tính toán rất tốt, ít nhất là cho đến khi cô ta xuất hiện, ấy vậy nhưng kết quả cũng không khác so với suy tính ban đầu của hắn bao nhiêu"
Gã đàn ông đứng dậy, nụ cười càng đậm sau chiếc mặt nạ xoắn ốc vô hồn.
"Cậu chẳng thấu được con người của Itachi.."
Sasuke giương đôi mắt trống trải và tịch mịch.
"Giao phó Uchiha cho cậu, trong khi lừa dối cậu mãi mãi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro