Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chân tướng của cuộc chiến

"Aniki..." Sasuke xoắn xuýt một chút, cảm thấy cách xưng hô này không quá thích hợp, cậu đổi giọng "Itachi, anh đang làm gì ở đây?"

Itachi nghe thấy Sasuke thay đổi cách xưng hô, tâm trạng đã trầm càng chùng xuống, cảm giác tội lỗi lấp đầy trong tâm trí của anh

"Anh tới tìm cậu."

"Tìm tôi làm gì?" Sasuke chợt bật cười "Anh cũng muốn giết tôi sao?"

Itachi cau mày, chậm chạp giải thích

"Sasuke, anh chưa từng muốn giết cậu. Giờ mọi chuyện đã đến nước này rồi, anh cũng không muốn giấu diếm cậu thêm nữa, thật ra trước kia-"

'-chuyện trước kia, tôi biết." Sasuke lạnh lùng cắt lời anh.

"Cậu biết?" Itachi thoáng sững sờ, dường như nhớ tới gì đó, anh định thần lại "-Tobi nói với cậu." 

Một lời khẳng định.

"Phải, Tobi." Sasuke lặp lại, giọng điệu có chút thảng thốt.

Tobi, Madara, mối liên hệ giữa hai người này với nhau và với Uchiha.

Sasuke thoáng chững lại khi lờ mờ nhận ra rằng cậu đã bỏ qua thứ gì đó. Itachi không phải người trong cuộc, tất nhiên là anh cũng băn khoăn về lí do vì sao người đàn ông tên Tobi đó lại có thể lôi kéo được nhiều thứ về tay như vậy, từ bí mật của Konoha tới Zetsu, cái chết của Nagato, rồi tới tận cấm thuật Uế Thổ chuyển sinh, nhưng mục đích của anh không phải họ, cho nên Itachi nhanh chóng tập trung trở lại.

"Sasuke." Anh gọi, hơi lưỡng lự. Sasuke nhìn lại anh, đôi đồng tử màu đen che giấu rất tốt những cảm xúc tồn tại trong chủ nhân của nó.

Nhìn vào đứa em trai của mình, anh như lờ mờ nhìn qua chàng trai trẻ tuổi đã sớm chìm vào ngọn lửa hận thù bóng hình nhỏ nhắn ngày nào vẫn còn vui vẻ kéo tay anh đòi đi chơi. Dường như tất cả tội lỗi chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt, nhưng đủ tàn nhẫn để tàn phá cả một đời người.

Thế rồi, Itachi nói trong tiếng thở dài

"Sasuke, anh xin lỗi, về tất cả mọi thứ. Anh đã tận tay giết chết hạnh phúc của em, rồi cũng chính anh đẩy em vào bóng tối này." Rồi anh bật cười tự giễu "Thật ra anh biết với tất cả những gì em đã phải chịu đựng, lời xin lỗi này chẳng là gì cả, em cũng không cần phải tha thứ cho anh, vì nếu thời gian có quay trở lại một lần nữa, anh cũng sẽ vẫn làm những gì mình cần làm, những gì mình đã làm."

Itachi nhân lúc Sasuke buông lỏng cảnh giác trong cơn bất ngờ, bước tới gần cậu. Anh vươn ngón tay chạm lên trán của Sasuke, khẽ mỉm cười 

"Nhưng Sasuke này, anh chỉ muốn em biết rằng, dù em có trở thành người như thế nào đi chăng nữa, anh cũng vẫn mãi yêu thương em."

Ở góc mà tầm mắt của Itachi không thể nhìn tới, Sasuke lặng lẽ siết chặt hai tay lại, run rẩy. 

::

Konan bước ra khỏi lều, bắt gặp mái tóc hồng xơ xác đang rủ xuống rệu rã bên ngoài lều dã chiến. Nhìn Sakura hoàn toàn là dáng vẻ không muốn bị làm phiền, khẽ bật cười.

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Sakura ngẩng phắt đầu lên, chăm chú quan sát một lượt người Konan xem có thương tổn nào không, thấy cô trông không khác biệt lắm so với lúc đi vào, Sakura mới dời tầm mắt, khẽ hừ một tiếng, tỏ ra giận dữ quay đầu đi.

Konan biết tại sao Sakura lại giận.

Cô cúi người xuống, xốc Sakura dậy rồi dựa cả người vào Sakura mặc cô ấy dìu đỡ, Konan thì thầm

"Giá như chúng ta có thể làm tốt hơn, thật ra tôi cũng không muốn mọi chuyện trở thành như vậy."

Sakura im lặng, Konan nói tiếp.

"Nagato đã dự liệu đúng, Madara thực sự tới mượn tay cơ hội này để thực hiện kế hoạch Nguyệt Nhãn, thứ ảo tương mơ hồ đó." Cô lầu bầu, mang theo bất lực và đau đớn.

"Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy?" Sakura chợt hỏi, cô thở hắt ra một hơi, chạm tới sự khó hiểu của Konan, chậm chạp giải thích "Kích động nội chiến ở Konoha, dẫn đến chiến tranh nhị quốc, rồi bị buộc tội sử dụng Dị ma tượng, sau đó là chiến tranh với liên minh nhẫn giả, nhưng cuối cùng lại trở thành cuộc chiến ngăn chặn Madara, tại sao nó lại diễn ra như vậy? Nó không phải vận mệnh như mọi người nói nữa rồi, mọi thứ quá hợp lí và hoàn hảo, cái trước hỗi trợ cho cái sau tạo thành một mảnh hoàn chỉnh, dường như tiến trình của cuộc chiến có sự nhúng chàm từ bên ngoài. "

Konan sững sờ một lúc, rồi bật cười, lần này, nỗi đau đã thể hiện rõ trong nụ cười của cô.

"Sakura, em thật sự rất thông minh, nhưng em biết không? Thỉnh thoảng, quá thông minh không phải chuyện tốt." Konan như lâm vào hồi ức, mất một lúc để cô lấy lại tinh thần, đoạn, Konan tùy tiện kéo Sakura ngồi xuống một thảm cỏ bị cháy xém gần nửa, tiếp tục nói "Đây là một câu chuyện dài, nếu em nguyện ý lắng nghe."

Konan quan sát cô. Sakura lưỡng lự một chút, rồi gật đầu. Và Konan bắt đầu kể

"Từ rất lâu về trước rồi, khi mà Akatsuki vẫn chưa được thành lập, có ba đứa trẻ mồ côi được Jiraiya thu nhận làm đồ đệ, lần lượt là tôi, Nagato, và một người nữa, là Yahiko, cơ thể gốc của Thiên đạo Pain. Chúng tôi là một bộ ba thân thiết, vừa là gia đình, vừa là đồng đội của nhau. Mà Yahiko, không giống như tôi và Nagato, cậu ấy có lí tưởng của riêng mình, ước mơ mà cậu ấy theo đuổi là hòa bình, vậy nên sau khi Jiraiya rời đi, Yahiko đã tập hợp những đứa trẻ lang thang khác của làng Mưa và cùng hướng tới mục tiêu của cậu ấy, mà tôi và Nagato, chúng tôi ở bên cạnh cậu ấy như những người ủng hộ hết mình. 

Những tưởng rằng Yahiko có thể thực hiện được khát vọng của mình, nhưng kẻ nắm quyền làng Mưa lúc bấy giờ, cũng chính là Hanzo, cảm thấy chúng tôi uy hiếp đến địa vị của ông ta, Hanzo đã bắt cóc tôi và yêu cầu Nagato giết Yahiko để chuộc tôi lại. Thật ra, tôi từng nghĩ rằng tôi nên tự vẫn để không làm vướng bận Yahiko, những cậu ấy vì tôi, tự tay đạp đổ ước mơ của mình, nhảy vào trước mũi Kunai của Nagato.

Yahiko chết." Giọng Konan có chút nghẹn ngào "-và giao phó lại ước mơ của cậu ấy cho chúng tôi, hòa bình. Sau đó, Madara xuất hiện."

Sakura khẽ siết các khớp tay.

"Lão giúp bọn tôi thành lập Akatsuki, sau đó đồng ý cùng chúng tôi theo đuổi 'hòa bình'. Nhưng 'hòa bình' mà lão hướng tới không phải cùng một loại với chúng tôi, hoặc đúng hơn, Madara muốn lợi dụng chúng tôi. Sau trận chiến với Hokage đệ Nhất, mạng sống của Madara đều dựa vào nguồn năng lượng mạnh mẽ đến từ Dị Ma tượng, mà sau cái chết của Yahiko, Nagato đã triệu hồi nó lên chiến trường, sau đó chiếm lấy Dị Ma tượng, hẳn là Madara muốn dựa vào chúng tôi để giữ lại mạng sống của mình, lão ấp ủ kế hoạch Nguyệt nhãn từ lâu rồi, lúc kéo dài sinh mệnh, hẳn là lão muốn chờ ai đó. 

Tôi không biết Nagato làm thế nào để phát hiện điều này, nhưng sau khi biết âm mưu của Madara, chúng tôi vẫn đã phản bội lão. Thật ra Madara không hề yếu, nhưng lúc bắt tay với chúng tôi, toàn bộ sức mạnh mà lão có đều dùng để duy trì mạng sống của mình. Mất Dị Ma tượng, không lâu sau, Madara cũng chết."

Konan thở dài.

"Thật ra, từ đầu đến giờ,  mọi thứ giống như một trò hề, một màn kịch vậy. Nó đi từ tranh chấp tài nguyên giữa chúng ta với Konoha và Sunagakure, rồi dính líu tới Dị Ma thần tượng, những thế lực khác dưới thao túng của Madara rục rịch đứng lên muốn chấm mút nó, chúng dụ dỗ Ngũ đại cường quốc vào cái bẫy của mình, mượn tay bọn họ để tiêu diệt chúng ta, rồi chiếm lấy Dị Ma Thần tượng, thế rồi Nagato lợi dụng suy tính này của bọn họ, đảo ngược thế chủ động, kích động chiến tranh, tất cả chỉ để dụ Madara xuất hiện, Nagato và Yahiko mong ước hòa bình như thế, làm sao họ lại muốn phát động chiến tranh? Chẳng qua là, chỉ cần cái tên Madara vẫn còn ở đó, ước mơ này của chúng tôi sẽ vẫn mãi chỉ còn là một giấc mộng. 

Ngăn chặn Madara, duy trì hòa bình của thế giới, tất cả chúng tôi đều biết sớm hay muộn thì cuộc chiến này cũng sẽ xảy ra thôi, chi bằng để nó diễn ra sớm một chút, rồi ra đi thanh thản. Em nhớ ban đầu Thiên đạo đã hỏi gì chúng ta không?"

"'Akatsuki, các người có sợ chết hay không'? Em chẳng thể nhớ gì hơn nữa rồi."

"Đúng, chính là nó, thật ra lúc đó tôi và Nagato đã nói dối mọi người về mục đích của chúng ta, thế nhưng những lời sau đó Nagato thông qua Yahiko nói với mọi người, đều không phải lừa gạt. Ngăn chặn Madara, không phải điều dễ dàng, chúng tôi đã lôi cả Akatsuki vào kế hoạch này rồi."

"Cả Akatsuki? Ý cô là, mọi người đều biết đến kế hoạch này?"

"Ồ?" Konan đáp, dửng dưng "Họ biết chứ, họ thậm chí còn biết trước cả khi em gia nhập cơ. Nhiệm vụ của mỗi người khác nhau, cũng khác với em, thế nhưng kế hoạch ngăn chặn Madara cần sự đồng lòng của tất cả mọi người. Tôi nghĩ rằng thứ duy nhất mọi người không biết là mục đích của cuộc chiến mà Nagato kích động thôi."

"Vậy, Konan, tại sao Nagato lại chọn cho em con đường khác với mọi người?"

Và Konan nhìn thẳng vào mắt Sakura.

::

Giáng Sinh vui vẻ nhé mọi người.

Cảm ơn vì các cậu vẫn ở đây :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro