Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

II.




Buổi tập tại sân vận động Tottenham Hotspurs.

Son dường như đang tận hưởng bầu không khí. Anh tinh quái đá mông Richarlison, cười khúc khích xô ngã Romero trên đường bỏ chạy, rồi nấp sau Forster. Thủ môn cao kều nở nụ cười ấm áp, dang tay che chắn cho Son trước màn trả đũa của đồng đội. Hân hoan cười đùa, Son giơ tay chụp ảnh ăn mừng.

Kane cảm thấy ngột ngạt một cách vô cớ.

Đúng là vậy, Son luôn là người hòa đồng trong câu lạc bộ, Kane tất nhiên nhận thức được điều đó. Mặt trời nhỏ đến từ Hàn Quốc luôn dịu dàng và vui vẻ, luôn nhận lấy trách nhiệm giúp các đồng đội mới hòa nhập vào tập thể. Có lẽ đó là một phần trong bản năng làm mẹ của Omega. Và hơn hết, Son rất hài hước, thích pha trò và chơi khăm đồng đội của mình, một cách ngọt ngào và đáng yêu. Mỗi khi có ai đó đuổi theo để trả đũa, Son sẽ nhào vào vòng tay của họ, nở một nụ cười ngây thơ vô tội khiến không ai có thể tức giận trước nụ cười đó.

Giống như sáng nay, Son không muốn tiêm thuốc ức chế nên đã sờ soạng Kane cho đến khi Alpha cương cứng, trèo cả lên người hắn. Khi Kane thức giấc vì bị kích thích, bản năng khiến Alpha cắn vào tuyến thể của Omega, để lại một dấu ấn tạm thời. Đó cũng là lúc Son bất ngờ nhảy khỏi giường, phàn nàn rằng mình không muốn bị đau lưng khi chưa tập luyện và hứa sẽ "báo đáp" lại sau.

Dù thất vọng nhưng Kane vẫn vào phòng tắm để tự giải quyết. Được nửa đường, Son lại lẻn vào, vùi đầu vào ngực Alpha, những ngón tay mảnh khảnh quấn lấy cây hàng đang cương cứng, liên tục thì thầm ngọt ngào vào tai đối phương: "Cậu thật tuyệt vời H, ​​cảm ơn rất nhiều, tôi sẽ báo đáp cậu khi chúng ta về nhà vào tối nay."

Son hôn lên khóe miệng hắn, ngân nga một bài hát tiếng Hàn lạ lẫm, rồi đi vào bếp và bắt đầu cho bánh mì vào lò nướng.

Mối quan hệ của họ không tệ, nó chỉ ....... thật khó để hình dung, giống như họ đang lợi dụng lẫn nhau.

Kane giúp Son giữ bí mật, đồng thời giải quyết các vấn đề sinh lý do nội tiết tố Omega gây ra. Son rất biết ơn hắn, hứa sẽ "báo đáp". Trong những ngày nghỉ, họ luôn quấn lấy nhau, Son vui vẻ thử mọi tư thế, chiều theo bất cứ điều gì hắn muốn. Họ có thể ở lì trong nhà suốt hai ngày, trên giường, trên ghế sofa, bên ban công...

Son dường như không hề tỏ ra miễn cưỡng khi mối quan hệ của họ chuyển từ đồng đội trở thành giống như bây giờ. Anh tiếp nhận chuyện đó một cách tự nhiên, dường như nếu không phải Kane, mà là Forster, Romero hay bất kỳ đồng đội nào tìm thấy anh trong phòng thay đồ ngày hôm đó, anh cũng sẽ có lựa chọn tương tự. Quan hệ với họ để đổi lấy những dấu ấn tạm thời, giúp anh ổn định tin tức tố. Chỉ cần có thể giữ bí mật về giới tính của mình, anh sẵn sàng "báo đáp" họ, thứ "báo đáp" chết tiệt không chỉ dành cho Kane!

Cách Son lao vào vòng tay của hắn thực sự không khác gì cách anh ấy ôm Forster.

Forster chết tiệt...

Sau buổi tập, Son bước lên xe và ngạc nhiên khi cảm thấy một chút vị đắng trong pheromone của Alpha.

Alpha cao lớn ngồi ở ghế lái trông có vẻ hờn dỗi, khóe môi trễ xuống, như thể có ai đó đã trộm hết sốt cà chua trong tủ lạnh của họ.

Son không kìm được véo má đồng đội, "Sao vậy? Cậu vẫn còn giận vì Fraser cứu được quả phạt đền à?"

Lại là FRASER FORSTER!

"Cậu có từng ước rằng Fraser mới là người tìm thấy cậu trong phòng thay đồ vào ngày hôm đó không?"

Son sửng sốt.

Chết tiệt, Kane rủa thầm, sự im lặng của Son đang khiến hắn phát điên.

Cả hai không nói thêm một lời nào trên đường lái xe về nhà.

Khi họ bước vào nhà, Son ôm lấy Kane từ phía sau, vùi đầu vào cổ hắn. Anh hỏi:

"Cậu không thích tôi quá gần gũi với các Alpha khác sao? Tôi nghe nói Alpha sau khi đánh dấu sẽ hình thành tính chiếm hữu đối với Omega. Đây là bản năng sinh học, xin lỗi vì đã mang đến cho cậu những ảnh hưởng tiêu cực như vậy."

Kane không nói nên lời trong một giây. Hắn xoay người ôm lấy eo Son, kéo Omega vào trong lòng mình, rồi nhìn thẳng vào mắt anh.

"Cậu cho rằng đó chỉ là bản năng của Alpha thôi sao?"

Son thở dài: "Chúng ta đâu thể cưỡng lại những ràng buộc về mặt sinh học".

Kane càng thất vọng hơn, hắn áp trán mình vào anh, lắc đầu đầy bất lực.

"Sonny, đừng dối lòng, nếu ngày đó không phải tôi, mà là bất kỳ đồng đội nào khác, cậu cũng sẽ hành động như vậy sao?" Hắn hôn anh, để rồi nhận ra đôi mắt đen lấp lánh tràn đầy sự bối rối.

"Tôi...tôi không biết..." Son lắp bắp. Kí ức chậm rãi ùa về, những cái cau mày của cha khi giới tính thứ hai của anh xuất hiện, sự phân biệt chủng tộc mà anh phải chịu khi chơi bóng ở Bundesliga, bóng ma đó vẫn ám ảnh anh hết lần này đến lần khác. Thuốc ức chế liều cao trong nhiều năm, tác dụng phụ tiềm ẩn là mất khả năng sinh sản... "Tôi thực sự không thể để mọi người phát hiện ra mình là một Omega..."

Ngón tay Son bất giác bấu chặt vào áo Kane: "Cậu không thích một Omega như tôi sao? Làm thế nào ... tôi không thể... tôi rất cần cậu giúp. Nếu cậu không thích, tôi có thể thay đổi.. ."

Kane đóng băng.

Nước mắt Son tuôn dài, hệt như ngày họ thua trận chung kết Carabao Cup. Kane cố gắng lau sạch chúng, nhưng càng lau càng chảy nhiều hơn.

"Là lỗi của tôi. Tôi không nên ép buộc cậu, cũng không cần thay đổi gì hết, giờ cậu ở trong vòng tay tôi. Vậy là đủ rồi."

Son nấc lên vì khóc và Kane ôm chặt lấy anh, vỗ nhẹ vào lưng an ủi. Omega này đã từng là người đàn ông thép trên sân, chơi trọn vẹn 90 phút với cánh tay bị gãy và ghi bàn thắng quyết định. Nhưng khi rơi nước mắt, mặt trời nhỏ dường như được làm bằng nước, tựa như dòng suối ở Chuncheon, âm thầm giải phóng những cảm xúc không thể nói bằng lời.

Omega trong vòng tay hắn thật mâu thuẫn, những cũng thật hấp dẫn.

Khi Son dần chìm vào giấc ngủ, anh lẩm bẩm một cách mơ hồ. Kane kéo anh lại gần và nghe anh nói:

"Tôi thực sự rất vui vì cậu là người đã tìm thấy tôi ngày hôm đó, H."

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro