Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

21

Tháng Mười đã đến, lan tỏa cái lạnh lẽo ẩm ướt khắp sân trường và trong cả tòa lâu đài. Bà y tá Pomfrey bận túi bụi vì một trận dịch cúm lây truyền khắp trong học sinh lẫn giáo viên. Món thuốc nước si-rô ớt của bà cực kỳ hiệu nghiệm, nhưng người nào uống vô rồi thì thế nào hai lỗ tai cũa bốc khói suốt nhiều giờ đồng hồ sau đó.

Cơn mưa cuối mùa luôn là một cái gì đó thu hút Monica. Nó có thể dành cả ngày để ngắm nhìn cảnh vật trong cơn mưa. Nó vẫn còn nhớ hồi nhỏ, khi mình bị lạc trong cách rừng già và đang khóc thút thít bên cạch hồ nước, chính những cơn mưa đã an ủi và gọi mẹ của đến. Nói chính xác hơn là những tinh linh mưa.

Cuộn mình trong chiếc chăn ấm áp, nó đọc từng trang sách phép, đây là điều nó yêu thích nhất từ bé đến giờ. Sưu tập phép thuật, những cuốn sách, độc dược, những cuộn giấy, bài ca dao hay những thứ liên quan đến phép thuật. Kể cả đó có là một viên sỏi nhỏ ở dưới sóng hay một cây nấm ở tít trên ngọn cây cao.

Khi lễ Hội Ma ,cả trường hớn hở tham dự dạ tiệc Hội Ma; Đại Sảnh đường đã được trang hoàng bằng những trái bí rợ khổng lồ của lão Hagrid đã được cắt đẽo thành mấy cái lồng đèn lớn đến nỗi ba người chui vô đó mà ngồi cũng vẫn còn chỗ. Và khắp nơi đều dồn đại là cụ Dumbledore đã mời một đoàn vũ công Bộ xương khô đến giúp vui trong bữa tiệc Hội Ma.

Monica được anh chị và cả má nữa viết thư và gửi quà cho nó. Họ xin lỗi vì đã không thể trả lời các bức thư của nó và gửi quà sinh nhật muộn đến cho nó. Anh trai nó gửi cho nó một hộp đừng đầy các loại thảo dược trong những chiếc lọ thủy tinh nhỏ xinh xắn, má nó là một cuốn sách phép và cuối cùng là chị nó. Là một chiếc gương thần nhỏ. Nó soi đi soi lại chiếc gương nhưng trả thấy gì cả. Cũng đúng thôi. Gương thần sao lại dễ dàng có được như vây chứ mà ó được là một chuyện còn nó có biến mất không lại là một chuyện khác.

" Hay nó mất phép thuật khi vận chuyển rồi. Tui nghe nói có khá nhiều chiếc gương như vậy lắm "  Nó trả lời câu hỏi của Pansy khi nó hoài nghi về thứ gọi là gương thần trên tay Monica

Mọi chuyện diễn ra khá êm đềm trừ việc giáo sư môn phòng trốn nghệ thuật Hắc Ám hay than phiền về những giấc mơ đáng sợ của mình và cho rằng nó là do những chuyến phiêu lưu trước kia của ông.

Chủ trừ một việc, đó là giọng nói lạ gần đấy nó nghe được. [ việc Monica nghe được tiếng rắn là do Liliss ( chị thứ hai trong ba tổ tiên của họ ) đã dạy cho nó ngay từ khi nó chỉ là đứa trẻ lên năm]

Nó đã rất lo ngại vì theo nó thì đây là tiếng rắn... Điều nó lo sợ nhất cuối cùng cũng đã tơi. Sự bình yên của trường họ bị phá vỡ. Bữa tiệc vừa kết thúc, và từ cả hai đầu của cái hành lang mà chúng đang đứng vang lên rầm rập tiếng hàng trăm bước chân đang lên cầu thang, cùng tiếng nói cười ồn ào hào hứng của bọn trẻ đã no nê. Chỉ một lát sau, từ cả hai đầu hành lang ùa tới vô số học sinh. Tiếng nói cười rộn ràng chợt lắng xuống khi những người đi đầu nhìn thấy hình ảnh con mèo bị treo ngược. Đám đông học trò dồn tới nhóng lên trước để nhìn kỹ cảnh tượng ghê rợn ấy, trong khi Harry, Ron và Hermione đứng tách biệt giữa hành lang.

Sự im lặng chợt bị một giọng nói vang lên phá vỡ:

- Kẻ thù của Người kế vị, hãy liệu hồn! Kẻ tiếp theo là mi đấy, quân Máu Bùn!

Chính là giọng của Draco Malfoy. Nó đã chen lên phía trước đám đông, đôi mắt vốn lạnh lùng bây giờ láo liên, gương mặt mọi khi tái nhợt nay đỏ hồng lên. Nó nhe răng cười trước cảnh tượng con mèo cứng đơ bị treo ngược.

Nó không thích từ cuối của Draco. Nhưng đây không phải lúc nhắc nhở nó. Bây giờ, sự tập trung của Monica dồn vào chú mèo tội nghiệp bị treo ngược.

"Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Chuyện gì vậy?"

Chắc chắn là tiếng la to của Malfoy đã khiến cho thầy giám thị Filch phải chú ý. Thầy vẹt đám đông chen tới trước. Vừa nhìn thấy tình cảnh Bà Noris là thầy ngã ngửa ra, lảo đảo, ôm mặt vì kinh hoàng:

"Con mèo của ta! Ôi, con mèo của ta! Chuyện gì đã xảy ra cho Bà Noris thế này?"

Thầy rít lên the thé. Đôi mắt nảy lửa của thầy bám ngay vào Harry. Thầy hét:

"Mày! Chính mày! Mày đã ám sát con mèo của tao! Mày giết nó! Tao sẽ giết mày! Tao sẽ..."

"Thầy Filch!"

Cụ Dumbledore xuất hiện, ngắt lời thầy Filch một cách ngiêm khắc. Chỉ trong tích tắc, cụ Dumbledore đã lướt ngang qua mặt Harry, Ron và Hermione, đến bên bức tường, gỡ Bà Noris ra khỏi cán đuốc. Cụ nói với thầy Filch:

"Anh đi theo tôi, anh Filch. Và các con nữa, Harry, Ron với Hermione."

Thầy Lockhart sốt sắng bước tới, nói:

"Thưa ông hiệu trưởng, văn phòng của tôi cũng gần đây, ngay trên lầu thôi, xin ông hiệu trưởng cứ tự nhiên..."

Cụ Dumbledore nói:

"Cám ơn anh, Gilderoy."

Đám đông im lặng tách ra nhường lối cho cụ Dumbledore và những người có liên can đi qua. Thầy Lockhart, trông ra vẻ hăng hái và quan trọng, vội vã bước theo sau cụ Dumbledore; theo sau nữa là giáo sư McGonagall và giáo sư Snape.

Trên đường đi về kí túc xá , nó không ngưng xuy nghĩ và xâu chuỗi lại sự việc. Tiếng của con rắn, con mèo đi đông cứng treo ngược.... Nói gì thì nói việc này làm nó liên tưởng ngay đến một loài mà ngày xưa nó từng nhìn thấy trong sách.  Không thể chần chừ thêm giây phút nào nữa, nó liền chạy một mạch thật nhanh về phòng mặc kệ lũ bạn nó đang ngơ ngác nhìn nó đến lực tung những quyển sách mà nó đem theo.

Khi Pansy về tới phòng thì gần như cả cái gương của Monica để đã được đổ hết ra ngoài.  Những chai thuốc nhiều màu sắc, những quyển sách, những cành hoa cỏ khô được bó lại  những bó nhỏ.

" Bồ đang tìm kiếm gì thế." Pansy đi đến hỏi.

" Một sinh vật có khả năng làm hóa đá sinh vật khác. Tui dám trắc tui đã đọc về nó ở đâu rồi ý."  Nó lật từng trang sách lên

" Nhưng có lẽ quyển sách đấy không nằm trong số sách tui đem theo rồi." Nó thất vọng đóng quyển sách lại rồi dùng một bùa dọn dẹp dọn lại cả căn phòng.

" Bồ có thể tìm thử trong thư viện trường mà. Sẽ không tệ đâu."

" Ừ , tui sẽ thử tìm. Cảm ơn vì đã gợi ý nhé."

Suốt mấy ngày sau, cả trường không bàn tán cái gì khác hơn ngoài vụ Bà Noris bị ếm bùa. Thầy Filch cứ liên tục hâm nóng câu chuyện trong đầu người ta bằng cách rình rập ở chỗ mà Bà Noris bị tấn công, như thể thầy nghĩ rằng kẻ đã làm chuyện đó thể nào cũng quay trở lại. Thầy đã ra sức cạo bỏ cái thông điệp trên tường bằng cái Nùi giẻ Pháp thuật Chùi mọi thứ của bà Skower, nhưng vẫn không đạt được chút xíu hiệu quả nào. Những hàng chữ cứ nhá sáng rực rỡ trên bức tường đá. Khi nào không bận canh gác hiện trường vụ án Bà Noris, thầy Filch lại đi rảo khắp các hành lang, láo liên đôi mắt đỏ ngầu, chộp bất cứ đứa học trò nào đáng ngờ để phạt cấm túc, có khi chỉ vì những lý do như "thở to" và "hí hửng ra mặt".

Monica đã có thể nói là thường xuyên gặp Hermione trong thư viện. Ban đầu họ im lặng không nói gì với nhau cả nhưng trong một lần cùng vô tình lấy chung một cuốn sách nên họ đã bắt đầu nói chuyện với nhau. Từ nội dung của cuốn sách đến những kiến thức khác. Hermione tỏ ra bất ngờ trước những kiến thức của Monica về phép thuật, bùa chú, toán học và độc dược. Có một lần Hermione đã giới thiệu với nó hai người bạn của nhỏ là Harry và Ron.

" Sao bồ có thể thỏa mái nói chuyện với một Slytherin đến như vậy cơ chứ." Ron bất ngờ khi thất một Slytherin đang ngồi nói chuyện vui vẻ với một Gryffindor.

" Thì sao chứ? Người có cùng tần số chí tuệ thì quen biết nhau cũng là điều bình thường thôi." Monica không thích thái độ của Ron liền combat lại.

" Ý mày là gì." Ron tức giận nói.

" Cẩn thận. Đang trong thư viện đấy." Nó nhàn nhã lật trang sách tiếp theo mặc cho ai đó đang tức.

Thấy mình ở đây cũng không tiện cho lắm, nó liền chào Hermione rồi cầm quyển sách đang đọc ra khỏi thư viện. Theo như những gì nó học hỏi được từ anh trai mình thì những vụ tấn công tiếp theo sẽ còn tiếp tục diễn ra. Và lần tới sẽ không phải là một sinh vật tội nghiệp nào khác mà là những học sinh trong trường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro