Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18

Bữa sáng ngày đầu tiên quay lại trường học khá là chán, những liễn cháo, những dĩa cá hồi, cả núi bánh mì nướng, những dĩa trứng và thịt muối được bày đầy trên bốn dãy bàn ăn dài của bốn ký túc xá đặt dưới cái trần nhà được ếm bùa (hôm nay nó mang một màu mây xám mờ mịt). Nó vừa bỏ được hai thìa chào vào miệng thì một đàn cú ồ ạt bay rần rần trên đầy bọn trẻ. Lũ cú lượn vòng vòng khắp sảnh đường, thả thư từ và bưu kin xuống đám trẻ đang huyên thuyên đấu láo. Một con cú có đeo một cái vòng màu đỏ khắc biểu tượng của gia tộc Trix bay đến đậu gọn gàng ở một chỗ trống trên bàn và đưa cho nó một bức thư. Như thường lệ, nó bẻ một miếng bánh mì nướng đưa cho con cú để nó bay đi. Chưa kịp độc bức thư thì một chuỗi âm thanh ầm ầm vang khắp sảnh đường, làm rúng động cái trần nhà, bụi bay lả tả và khiến nó sặc cả ngụm sữa nó vừa uống.

"LẤY CẮP XE, NẾU CON CÓ BỊ ĐUỔI CỔ KHỎI TRƯỜNG THÌ MÁ CŨNG KHÔNG NGẠC NHIÊN, CON CỨ CHỜ ĐẾN KHI VỀ ĐÂY... CHẮC LÚC ĐÓ CON ĐÂU CÓ THÈM CHẦN CHỪ MỘT CHÚT NÀO ĐỂ NGHĨ XEM BA MÁ TRẢI QUA NÔNG NỖI THẾ NÀO KHI THẤY CÁI XE BIẾN MẤT HẢ?"

Giọng gào của bà Weasley, lớn hơn bình thường hàng trăm lần, khiến cho dĩa muỗng trên bàn khua rổn rảng theo, và được những bức tường đá dội lại nghe điếc cả tai. Mọi người trong phòng đều xoay quanh để tìm xem ai là kẻ nhận được thư Sấm. Ron thun người lún thật thấp trong cái ghế đến nỗi chỉ còn thấy mỗi cái trán đỏ như mồng gà của nó nhô lên.

"... LÁ THƯ CỦA CỤ DUMBLEDORE TỐI HÔM QUA, MÁ THẤY BA CON CHẾT ĐI ĐƯỢC VÌ XẤU HỔ, BA MÁ ĐÂU CÓ DẠY CON CƯ XỬ NHƯ VẬY CHỚ, CẢ CON VÀ HARRY CÓ THỂ BỊ TAI NẠN CHẾT RỒI..."

"....GIẬN HẾT SỨC NÓI... BA CỦA CON ĐANG BỊ CHẤT VẤN Ở SỞ LÀM, ĐÓ LÀ HOÀN TOÀN LÀ LỖI CỦA RON VÀ NẾU CON MÀ CÒN THÒ MỘT NGÓN CHÂN QUA KHỎI GIỚI HẠN THÌ MÁ SẼ LẬP TỨC NẮM ĐẦU CON LÔI VỀ NHÀ."

Một sự im lặng tuyệt đối. Cái phong bì đỏ đã rơi khỏi tay Ron, tự bùng cháy lên rồi cong quéo lại thành một mẩu tro tàn. Vài người phá ra cười, rồi từ từ, mấy chuyện bép xép tào lao lại rộ lên như thường lệ trong sảnh đường.

" Bồ đỡ hơn chưa?" Pansy vuối lưng cho Monica khi thấy mặt nó đỏ ửng lên vì bị sặc.

" Tui đỡ hơn nhiều rồi. Cảm ơn bồ nhé."

" Không có gì."

Giáo sư Snape đi tới phát cho mỗi đứa thời khóa biểu của năm hai và tuyệt vời. Tiết năm nó có tiết của ông thầy nó ghét. Học chung với nhà Gryffindor.

" Tao biết mày đang nghĩ gì Monica." Draco đặt tay lên vai nó." Đừng để nị đuổi học nhé."

Không phải chỉ mình Draco mà cả Blaise và Pansy đều nhìn nó như vậy. Và trong ngay hôm nay, Draco lại đi gây sự với bọn Harry khi thấy Harry Potter đang chụp ảnh và ký tên vào tấm ảnh.

"Ký ảnh tặng hả? Mày đang phân phát ảnh có chữ ký hả, Potter?"

Giọng Malfoy thô lỗ vang vọng qua sân trường. Nó dừng chân ngay sau lưng Colin, cặp kè với hai thằng bạn du côn nối khố là Crabbe và Goyle. Đó cũng là một bộ ba - à bộ lục ở trường Hogwarts mới đúng. Monica, Pansy và Blaise cũng thấy náo nhiệt mà đi tới rồi. Malfoy rống lên với đám đông:

"Mọi người sắp hàng mau lên! Harry Potter đang phát ảnh có chữ ký đấy!"

Harry tức giận nắm chặt nắm tay, quát:

"Tao không làm chuyện đó. mày im đi, Malfoy."

Colin, thằng nhóc có thân hình chỉ to bằng cái cần cổ bò mộng của Crabbe, cố la to:

"Chỉ tại anh ganh tức thôi!"

"Ganh tức?"

Malfoy không cần cao giọng lắm vì một nửa sân trường giờ đây đang chú ý nghe nó.

"Ganh tức cái gì? Tao đâu cần có cái thẹo giữa trán? Xin cám ơn à. Tao không nghĩ là phải chẻ đầu mình ra để tự làm cho mình đặc biệt."

Crabbe và Goyle cười lên hinh híc một cách ngu đần.

Ron giận dữ nói:

"Mày ăn ốc sên đi, Malfoy!"

Crabbe ngừng cười, bắt đầu xoa nắm đấm của nó với vẻ đe dọa.

Malfoy khinh khỉnh nhạo báng:

"Coi chừng đó, Weasley! Mày đâu muốn quậy hả, kẻo má mày đích thân đến trường lôi cổ mày về."

Nó nhại bằng một cái giọng the thé chói tai nhức óc:

"Nếu con mà còn thò một ngón chân qua khỏi giới hạn."

Một đám học sinh năm thứ năm nhà Slytherin ồ lên cười to.

Malfoy lại cười ngạo nghễ:

"Thằng Weasley cũng muốn một tấm hình có chữ ký của mày nữa đó, Potter. Tấm hình đó đáng giá hơn cả khối nhà nó gom lại..."

Ron rút mạnh cây đũa phép dán băng keo của nó ra, nhưng Hermione đã đóng quyển Lang thang với Ma cà rồng lại và nói nhỏ:

"Coi chừng!"

Thầy Lockhart đang sải bước về phía bọn chúng, tấm áo chùng màu ngọc lam của thầy bay phất phơ phía sau:

"Chuyện gì thế? Có chuyện gì thế? Ai đang phân phát ảnh có chữ ký hả?"

Chà. Ông thầy này đen rồi. Đó là xuy nghĩ của cả năm khi thấy thầy Lockhart đi tới. Đứng ngay trước mặt Monica người đang chuẩn bị hành thầy nguyên năm.

" Ê. Đang chỗ đồng người mày làm gì cũng có chừng mực thôi nhé." Blaise nói thầm.

" Tui không ngốc." Nó liền lén lấy ra một tờ giấy được gấp là bốn. Pansy vội ra hiệu cho Draco.

Nó hiểu ý vội né ra chút. Goyle và Grabbe dù không hiểu nhưng vẫn né ra. Ngay lập tức, vòng tròn sáng lên hướng về phía Lockhart.

"Lẽ ra tôi chẳng cần hỏi làm gì! Harry, chúng ta lại- ộp!!!" Ông lập tức bịt miệng lại. Khi thử nói một lần nữa thì chỉ có tiếng ếch được phát ra.

" Em đoán đây là di chứng của thầy do nhưng chuyến phưu lưu trước đó. Thầy nên đến bệnh xá nghỉ ngơi chút đi thầy." Monica nhẹ nói rồi cùng lỉnh đi cùng cả bọn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro