Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Lối mòn của bí ẩn

Nữ hầu đứng cạnh Harry, lặng lẽ như một cái bóng bảo hộ khi hai người tiến vào quán rượu nhỏ xíu nằm giữa lòng London. Quán rượu trông nhếch nhác và tối tăm, với lối đi chật hẹp và không khí ám đầy mùi bia cũ, thuốc lá, cùng những cuộc trò chuyện rì rầm. Bên trong, những phù thủy ngồi túm tụm bên những chiếc bàn gỗ cũ kỹ, đôi mắt lướt qua Harry trong chốc lát rồi lại tiếp tục câu chuyện của họ.

Không nói gì, nữ hầu bước chậm lại, khẽ nghiêng người, để Harry lách qua những kẽ hở chật hẹp giữa dòng người. Cậu cảm nhận được sự bảo vệ thầm lặng của cô ấy-không lộ liễu nhưng rõ ràng. Họ đi thẳng đến cửa sau, nơi ẩn giấu lối vào thế giới phép thuật.

Khi cánh cửa mở ra, ánh nắng rực rỡ lập tức tràn vào tầm mắt Harry. Trước mặt cậu, Hẻm Xéo hiện lên sống động hơn bất kỳ điều gì cậu từng tưởng tượng. Những đống vạc kim loại xếp chồng lên nhau ngoài cửa hàng gần nhất, lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời. Những chiếc vạc bằng đồng, bằng thiếc, bằng bạc, đủ mọi kích cỡ, với một tấm biển quảng cáo treo lơ lửng: "Tự khuấy - Xếp gọn được".

Xa hơn, những tiệm khác trưng bày hàng hóa đầy màu sắc-áo chùng lụa đen, kính viễn vọng bằng bạc, những cuộn giấy da to tướng và hàng chồng sách thần chú cũ kỹ. Một tiệm khác lại chất đầy những thùng lá lách dơi, mắt lươn, những chai quỷ dược phản chiếu thứ ánh sáng xanh mờ mờ. Dòng người qua lại tấp nập, phù thủy và phù thủy trẻ tuổi kéo nhau ra vào các cửa hàng, tạo nên một không gian nhộn nhịp, náo động mà Harry chưa từng biết đến.

Hôm nay, Harry mặc một bộ trang phục mang phong cách quý tộc cổ điển, phản ánh sự chăm chút của những người xung quanh cậu.

Cậu khoác một chiếc áo sơ mi trắng với cổ tay được viền ren tinh tế, bên ngoài là một áo gilet nhung đen được cắt may vừa vặn, tôn lên vóc dáng nhỏ nhắn nhưng đầy kiêu hãnh. Chiếc quần âu màu than chì ôm gọn gàng, kết hợp với đôi giày da đen bóng loáng, được thắt một chiếc nơ satin nhỏ màu đen ngay trên mu bàn chân. Chiếc áo khoác dài màu xanh đêm, có hoa văn chìm tinh xảo, giúp cậu giữ ấm khi rời khỏi biệt phủ. Mái tóc đen của Harry hơi rối, nhưng lại càng làm nổi bật đôi mắt xanh lục u tĩnh dưới ánh sáng rực rỡ của Hẻm Xéo.

Nữ hầu không dừng lại lâu. Cô chỉ nghiêng đầu ra hiệu cho Harry đi tiếp, dẫn cậu rời xa những tiệm quán san sát để tiến đến một tòa nhà trắng như tuyết, cao vượt lên tất cả những thứ còn lại trong Hẻm Xéo-ngân hàng Gringotts.

Harry ngước nhìn cánh cửa khổng lồ bằng đồng, những ký hiệu chạm khắc tinh xảo tỏa ra vẻ uy nghiêm và bí ẩn. Cậu chưa từng thấy một nơi nào như thế này-một tòa thành kiên cố của những kẻ nắm giữ vận mệnh tài chính của thế giới phù thủy. Yêu tinh, những sinh vật nhỏ bé nhưng có ánh mắt sắc bén, bận rộn đi lại bên trong, kiểm tra sổ sách, trao đổi với khách hàng.

Nữ hầu dừng lại, quay sang cậu. "Mời cậu chủ" cô nói, giọng điềm tĩnh.

Sau khi bước vào ngân hàng Gringotts, nữ hầu nhanh chóng tiến về quầy, nơi một yêu tinh đang đứng trên ghế cao, cúi đầu xem xét một cuốn sổ dày cộp. Sinh vật trông thấp bé, với đôi tai to và ánh mắt sắc bén đặc trưng.

Nữ hầu trao đổi vài câu với yêu tinh, giọng điềm tĩnh và không quá lớn, nhưng đủ để khẳng định sự hiện diện của mình. Yêu tinh liếc nhìn Harry thoáng qua, rồi gật đầu, dẫn nữ hầu vào sâu bên trong ngân hàng.

Harry không theo họ mà ngồi xuống một chiếc ghế chờ. Cậu quan sát không gian rộng lớn xung quanh-cột đá cẩm thạch sáng bóng, trần cao vút, và những yêu tinh khác đang làm việc chăm chỉ. Một số phù thủy bước qua, trao đổi với yêu tinh bằng giọng điệu nghiêm nghị, trong khi những kẻ khác lặng lẽ theo sau, vẻ mặt không giấu được sự căng thẳng.

Trong lúc nữ hầu theo yêu tinh xuống hầm bạc nhà Romandefil để lấy tiền, Harry tựa lưng vào ghế, lặng lẽ quan sát, để mặc không khí đầy quyền lực và bí ẩn của ngân hàng bao phủ lấy mình.

Khi ngồi chờ, ánh mắt Harry vô thức lướt qua sảnh lớn của ngân hàng và dừng lại ở một người đàn ông to lớn đang đứng trước quầy, trao đổi với một yêu tinh. Người đàn ông có vẻ ngoài luộm thuộm, khoác một chiếc áo lông chuột chũi đã cũ, râu tóc xồm xoàm.

Yêu tinh trước mặt ông ta hỏi điều gì đó, giọng sắc bén và chuẩn mực như mọi yêu tinh khác trong ngân hàng. Người đàn ông lục lọi các túi trên áo một lúc, tạo ra tiếng sột soạt, trước khi móc ra một vật nhỏ sáng lấp lánh-một chiếc khóa tinh xảo, được chế tác khéo léo đến mức gần như không phù hợp với vẻ ngoài xộc xệch của ông ta.

Harry hơi nghiêng đầu, tò mò quan sát. Người đàn ông đưa chiếc khóa cho yêu tinh, và ngay sau đó, cả hai cùng rời khỏi sảnh chính, tiến về phía lối đi dẫn xuống hầm bạc.

Cùng lúc đó, nữ hầu bước ra từ hành lang dẫn xuống hầm bạc, lướt ngang qua người đàn ông to lớn đang rời đi với yêu tinh. Không dừng lại, cô nhanh chóng tiến đến chỗ Harry, dáng vẻ vẫn điềm tĩnh như trước.

Khi đứng trước cậu, cô hạ người xuống, xếp gọn tà váy để ngồi, gần như là quỳ xuống. Một cách thành thục, nữ hầu vươn tay chỉnh lại chiếc nơ satin buộc trên giày Harry-một hành động nhỏ nhưng thể hiện sự cẩn trọng và chu đáo của cô.

Xong xuôi, cô khẽ ngẩng đầu, nhìn cậu. "Chúng ta có thể rời đi rồi, cậu chủ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro