Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Tôi nghĩ rằng mình thực sự có thể là một người xấu tính.

"Làm ơn dừng lại, đừng nữa mà. Làm ơn, Alpha." Người nam nhân tóc đen đang khóc một cách cởi mở, vô cùng khả ái khi đấu tranh chống lại sự ràng buộc trên cơ thể. Cổ tay bị gắn chặt với nhau phía trên đầu. Mắt cá chân cũng được cố định đối diện ở hai đầu giường. Một chiếc vòng dương vật được đeo chắc chắn để kiềm hãm người bên dưới xuất tinh một cách không tự chủ, và thứ đang nhô ra khỏi hậu môn là một món đồ chơi với độ dày mới lạ.

"Xin lỗi, Severus. Con cái ta đang vui vẻ bên cha mẹ đỡ đầu, cả hai ta đã không có nhiều thời gian riêng dành cho nhau. Tôi không thể lãng phí những khoảng khắc ngắn ngủi như thế này với sự nhút nhát của em. Cơn khát dục đã trở lại, tôi có thể ngửi thấy mùi hương gợi tình đó trên người vợ thân yêu của mình và tôi đã nói với em rằng khi chu kỳ tiếp theo của em bắt đầu thì chúng ta sẽ xem em thích thú với việc bị trói buộc như thế nào, tôi chỉ đang giữ đúng lời nói của mình thôi em yêu à." Nhìn người đàn ông dưới thân tôi mếu máo và vặn vẹo như muốn lôi kéo thu hút sự chú ý. Tôi không nghĩ mình sẽ muốn chiêm ngưỡng viễn cảnh người nam nhân này quằn quại với những sợi dây thừng bị siết chặt trên da thịt trắng nõn. Nhưng bất ngờ thay, chúng phù hợp một cách tự nhiên tới mức làm tôi sững sốt trước cảnh tượng em ta trên giường. Tôi chộp lấy món đồ chơi cỡ lớn và đẩy nó vào trong vài lần một cách thô bạo. "Mở miệng ra." Miệng em chần chừ hé mở và hông tôi bắt đầu thúc một cách chậm rãi thưởng thức. Đầu gối tôi ghì chặt ở hai bên đầu em khi y cố gắng nuốt chửng cây gậy thịt đang ngày càng tiến sâu hơn vào trong cái hố nóng bỏng thứ hai. Em thậm chí còn có thể đưa tận nó xuống sâu cổ họng. Khi tôi túm tóc em ta và hẩy mạnh, y mút một cách ân cần và thèm khát - cố gắng làm hài lòng và thoả mãn tôi hơn nữa.

Em đang rên rỉ quanh phân thân tôi và điều đó chỉ kích thích tôi hãy đẩy hông nhanh hơn. Tôi giật tóc em ấy để kéo đầu y quay trở lại vị trí cũ, một lần nữa thằng nhỏ tôi đâm lút cán cuốn họng người nam nhân bên dưới. Giọt lệ ứa ra từ khe mắt lột tả vẻ óng ánh kiều diễm, dâm dục vô cùng. Tôi không thể kết thúc nhanh như vậy được. Tôi muốn chôn dương vật mình vào huyệt khẩu ướt át, Omega của tôi. Severus đang liếm môi cố gắng nếm thử từng giọt dinh dưỡng mà dương vật tôi đang vô tình rỉ ra ngoài đầu khấc. Thật hấp dẫn nếu được đẩy trở lại cái lỗ đang chờ đợi sẵn lòng phục vụ của em ta. Nhưng thay vào đó, tôi vẩy đũa phép mình định vị lại người nam nhân.

Khuôn mặt được vùi vào một chiếc gối khi những sợi dây kéo cánh tay y ra phía sau. Đùi bị trói lại với nhau cũng như mắt cá chân. Cặp mông tròn trịa của em ta được phơi bày công khai trước mặt tôi. Mặc dù cơ thể vặn vẹo chống lại xúc cảm của sự siết chặt bởi dây thừng, nhưng người đàn ông lớn tuổi không hề tỏ ra muốn dừng lại. Tôi kéo món đồ chơi ra khỏi người em một chút và đâm vào lỗ hậu với nhiều lần lặp lại cho đến khi y hét lên. Tôi vẫn di chuyển nó nhanh hơn mà không hề dừng lại ở bên trong em cho đến khi cơ thể đối phương mềm nhũn vì đạt cực khoái đỉnh điểm, rút món đồ tình dục ra khỏi và ném sang đầu giường bên kia, em vốn đã chuẩn bị tinh thần từ trước nên tôi đã không lãng phí giây phút nào mà trượt thẳng vào trong hơi ấm co thắt. Hơi thở em nghẹn lại và tôi đã nhấp hông một cách không hề báo trước.

Tôi muốn em ta hét lên. Tôi muốn nhìn những hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đáng yêu. Tôi muốn sở hữu em ta một cách triệt để. Những tiếng ư ử thoát ra từ cổ họng tắt tiếng là không đủ. Nhiều hơn thế. Chỉ một chút nữa thôi. Tôi cần người đàn ông luôn kiểm soát tốt bản thân này cởi bỏ lớp mặt nạ nguỵ trang, từ bỏ mọi thứ và dựa dẫm vào tôi.

"Hãy bắn đi, Severus. Hãy cho tôi thấy em xuất tinh như thế nào, chìm đắm trong khoái lạc." Bây giờ em ta đang khóc nấc lên một cách lộ liễu. Tôi đã ban thưởng cho sự hương diễm đó bằng cách từ từ kích thích điểm nhô nhạy cảm bên trong hậu huyệt, luồng tĩnh điện được truyền xuyên qua các tế bào cơ thể thẳng tới dương vật đang cương cứng của em ta, một sự dày vò đau khổ và sung sướng. "Đúng vậy, cứ như thế, nó đấy. Hãy để chính mình cảm nhận lấy."

"Harry.  Alpha."

"Em đang làm rất tốt." Tôi chưa bao giờ cảm thấy điều này trước đây. Giống như cuối cùng tôi cũng là chính mình. Khi tôi rút ra hoàn toàn và đâm sầm vào em ấy, y hét lên và tôi lặp lại động tác tương tự. Tôi muốn tiếng thét thất thanh của em ta không bị kiềm chế. "Cầu xin tôi, Severus. Hãy cầu xin tôi cho em được tắm mình trong tinh trùng."

"Anh phải giữ lời. Nếu tôi cầu xin, anh hứa sẽ làm cho tôi có thai lần nữa."

"Tôi hứa rằng bụng em sẽ sưng tấy với con tôi trước khi hết năm. Tất cả những gì em phải làm là cầu xin tôi."

"Vui lòng bắn vô bên trong. Hãy xuất vào trong. Tử cung. Làm ơn. Tôi muốn được làm mẹ. Tôi muốn mang thai con của anh một lần nữa. Làm ơn. Làm ơn đi, Harry. Gieo hạt giống sinh linh mới vào trong bụng tôi. Làm ơn." Em ấy trông thật xinh đẹp với những giọt lệ chực trào ở khoé mắt. Cơ thể em đang giãy giụa dưới tôi bất chấp những sợi dây ngăn cản chuyển động. Hông em không yên phận khi tôi thúc vào trong em ta mạnh hơn. Lời nói của chính em dường như đang thúc đẩy em ấy di chuyển mông mình nhanh hơn. Em ta đang mong muốn trong khổ sở với tinh dịch của tôi.

"Merlin. Tôi không biết làm thế nào tôi có thể từ chối em, Severus." Tay tôi luồn vào túm tóc người đang nằm dưới thân mình và tôi biết mình đang làm đau đối phương, nhưng dường như cả hai chúng tôi không quan tâm khi đỉnh đầu dương vật tôi chạm đáy cửa thành tử cung em ấy. "Ngay đây Severus. Nếu tôi xuất tinh bây giờ tôi sẽ bắn thẳng vào ngay tử cung của em. Tôi biết chắc chắn em sẽ mang thai lần nữa."

"Đúng vậy. Làm ơn. Vui lòng bắn vào tử cung của tôi. Đó là tất cả những gì tôi mong muốn. Đó là tất cả mọi thứ tôi yêu cầu. Làm ơn đi, Harry."

"Nhìn em kìa, thật thèm muốn." Tôi kéo tóc y để có thể kết nối môi tôi với môi em ấy. Em khát khao bất kỳ tình cảm nào tôi dành cho em ta. Tôi nếm được vị giác của mình trên lưỡi nam nhân. Em để tôi thống trị nụ hôn. Tôi nhàn nhã tháo chiếc vòng ra khỏi phần thân dương vật đang co giật của em. Đột nhiên, tôi cảm nhận bên dưới siết chặt khi em hét lên một tiếng rên rỉ trong miệng tôi. "Hãy nhìn em xuất tinh sau một nụ hôn nhỏ kìa, Severus. Thật dâm đãng." Bất chấp những lời nói của tôi, việc nhìn em ta xuất tinh là điều khiến tôi vượt quá giới hạn của mình. Tôi lấp đầy cái lỗ cùng với âm thanh nhục dục cao lên đến đỉnh điểm của những lời cầu xin và khoái lạc. Tôi không rút ra cho đến khi em tiếp nhận hết những hạt giống tinh túy và thằng nhỏ tôi dần trở nên mềm nhũn bên trong em.

Em ấy đang thở dốc. Cầu xin một cách tuyệt vọng. Tôi vẫn có thể ngửi thấy cơn khát tình của em ta. Mùi xạ hương dày đặc của ham muốn và nhu cầu xâm nhập xác thịt. Tôi muốn nhiều hơn nữa. Tôi lại dịch chuyển người đàn ông và trói mắt cá chân em vào cổ tay. Cặp mông trắng nõn lộ ra hoàn toàn và thằng nhỏ của tôi giật giật khi chứng kiến cảnh tinh dịch mình đang chảy ra từ lỗ hậu đã qua sử dụng của em ấy.

"Làm sao em có thể có thai nếu em để tinh dịch của tôi chảy ra khỏi tử cung hả?"

"Tôi xin lỗi. Tôi đang cố gắng giữ nó ở bên trong. Tôi đang cố gắng." Hai ngón tay của tôi ngay lập tức bắt đầu đẩy ra vào hậu huyệt. Tư thế hiện tại của em ấy thật khó xử và chắc hẳn không thoải mái chút nào, nhưng em chỉ rên rỉ to hơn. Tôi luồn hai ngón tay từ bàn tay kia của mình vào và điều đó khiến y bật khóc khi tôi banh rộng hậu môn em ra.

"Thật là một cậu bé tham lam. Bốn ngón tay ở bên trong em. Nó cảm thấy như thế nào."

"Không đủ!!" Em ấy đang vặn vẹo. "Tôi muốn nhiều hơn nữa. Tôi cần dương vật của anh. Tôi cần được đánh dấu. Chết tiệt. Tôi cần Alpha của mình." Sẽ sớm thôi, nhưng chưa phải ngay bây giờ. Lưỡi tôi luồn vào miệng em để nếm vị của chính mình. Tất cả những gì em ấy có thể làm là để mặc lưỡi tôi khuấy đảo vách ngăn tường thành mẩn cảm của lỗ huyệt. Em ấy cầu xin tôi dừng lại. Em ấy cầu xin tôi nhiều hơn nữa. Em thở hổn hển và co giật khi cuối cùng chiếc lưỡi tôi cũng rời khỏi hậu môn em. Những giọt nước mắt xinh đẹp đang tuôn rơi trên khuôn mặt. Cả hai tay tôi đều đưa ra sau đùi và ấn chúng xuống sâu hơn vào ngực em.

Dương vật tôi nằm trọn bên trong em trong một cú thúc lút cán. Sự kích khích tột độ khi nhìn miệng em há hốc khi y nhận ra tất cả những gì mình có thể làm là đón nhận mọi lực đẩy. Nhanh hơn và mạnh hơn. Đầu em in hằn lên gối trong khi mái tóc đen xõa ra xung quanh. Lần này tôi sẽ không trụ được lâu và tôi nghĩ cả hai chúng ta đều biết điều đó. Tôi tấn công tiền luyệt tiến của em ấy và em ta phản ứng ngay lập tức. Vách tường ướt át của y quấn lấy tôi khi cơn cực khoái xâm chiếm cơ thể em. Tôi theo ngay sau em ta.

Tôi mệt mỏi phù phép tháo gỡ những sợi dây. Em ấy cuộn tròn trong ngực tôi và tôi nhìn thấy chúng. Xung quanh cổ tay em là những vết lằn đỏ do dây trói. Tôi đã làm đau em ấy. Em có vẻ không tức giận, nhưng sự thật vẫn vậy. Tôi đã làm đau em. Và em không nói gì cả. Tại sao em không nói gì về việc tôi làm tổn thương em ấy?

"Làm sao... ừm. Nó thế nào?" Giọng em rụt rè. Đúng vậy. Chúng tôi đã làm điều này cho em. Đó là điều em muốn khám phá. Tôi im lặng lâu hơn dự định, nhưng em đã không lặp lại câu hỏi mà chỉ chờ đợi câu trả lời từ tôi.

"Thật đáng sợ." Tôi thấy mình thừa nhận. Severus ép thân mình chặt hơn về phía tôi. Những ngón tay em ấn vào xương hông của tôi.

"Sao vậy, Harry?"

"Tôi thích nó. Tôi thích thấy em khóc lóc và cầu xin. Tôi muốn kiểm soát em nhiều hơn. Tôi muốn trở thành người khiến em phải hét lên." Em chớp mắt vài lần và mở miệng muốn nói gì đó. Khi tiếng cười vang lên, nó làm tôi đứng hình một lúc. "Tại sao em lại cười. Tôi muốn thống trị em. Lỡ như tôi thực sự là người xấu thì sao? Tôi không muốn lợi dụng em, Severus. Ban nãy tôi đã suýt làm tổn thương em."

"Harry, những gì anh vừa nói chắc đã đủ thuyết phục luận điểm của anh. Sự cai trị và phục tùng. Bản chất của chúng không phải là tốt hay xấu. Muốn trở thành người nắm quyền kiểm soát không làm cho anh trở nên tồi tệ, và việc muốn từ bỏ quyền kiểm soát không làm cho tôi trở nên yếu đuối. Chúng ta đã áp dụng một từ an toàn, và tôi đã không sử dụng nó, nhưng nếu một khi tôi nói ra từ đó... liệu anh có dừng lại không?"

"Tất nhiên rồi! Tôi sẽ không bao giờ tiếp tục sau khi em muốn tôi dừng lại."

"Tôi biết điều đó. Tôi tin tưởng anh, Harry. Đó là lý do tại sao tôi muốn cùng anh trải nghiệm điều này. Tôi biết rằng anh sẽ không làm điều gì đó mà tôi do dự. Tôi tin anh. Anh không làm gì sai cả. Tôi đã không sử dụng từ an toàn vì tôi không muốn. Anh tận hưởng việc thống trị tôi, còn tôi tận hưởng việc bị thống trị. Anh không làm một điều gì sai cả."

"Mặc dù vậy, tôi đã làm tổn thương em!" Tôi nhấn mạnh một lần nữa.

"Một chút đau đớn cũng không làm tôi cảm thấy phiền lòng đâu. Đôi khi tôi nghĩ rằng anh đã quên tôi là ai trước khi chúng ta về chung một nhà. Anh chưa bao giờ sợ hãi tôi, và bây giờ anh có vẻ như có một chút do dự, nhưng vì một lý do khác. Tôi không phải làm bằng thủy tinh. Tôi không muốn phải chịu đựng sự tra tấn, nhưng thực sự việc cảm thấy khó chịu một chút cũng khá là dễ chịu. Tôi thích việc anh không ngại thô bạo với tôi. Tôi thích việc anh tin tưởng tôi sẽ nói cho anh biết nếu có điều gì đó quá đáng nhưng thực tế không phải vậy."

"Severus, còn hơn thế nữa. Tôi không phải là chính mình. Tôi muốn sở hữu em. Tôi chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây." Em ngước lên nhìn tôi và mặt y đỏ bừng ngại ngùng. Em ấy đang nhìn vết sợi dây hằn quanh cổ tay mình.

"Lý do duy nhất tôi thừa nhận điều này là vì tôi không muốn anh nghĩ rằng bản thân có vấn đề gì đó. Tôi đã nghĩ đến việc nói chuyện với anh về điều này, nhưng tôi thực sự không chắc liệu mình có nên làm vậy hay không."

"Đó là chuyện gì?" Em ấy đang do dự và bàn tay nắm chặt tấm trải giường bên dưới chúng tôi.

"Làm sao tôi có thể mong đợi anh thấy rằng việc bản thân anh muốn chiếm ưu thế không phải là xấu, nếu tôi cảm thấy xấu hổ về những gì mình muốn? Những thứ tôi mong cầu." Em ấy đang kéo dài thời gian để trình bày vấn đề, nhưng tôi không thúc ép. "Theo tôi nhớ thì tôi đã như thế này rất lâu rồi, nhưng tôi chưa bao giờ có thể chịu khuất phục bởi điều này. Vì sẽ rất nguy hiểm. Tôi có thể sẽ bị tổn thương. Đó là thứ mà tôi chỉ có thể chia sẻ với người mà tôi tin tưởng để chắc chắn rằng họ sẽ không lạm dụng nó. Tôi nghĩ có lẽ tôi có thể nói với Alpha của mình, nhưng tôi biết người ấy sẽ trẻ hơn tôi rất nhiều và tôi chắc chắn rằng sẽ khiến tôi thất vọng." Em ấy đang lảm nhảm một cách lo lắng. Tôi chưa bao giờ thấy em như thế này trước đây. Bình thường em ta sẽ chọn từng từ một cách cẩn thận và nói chính xác những gì mình dự định.

"Severus, xin hãy nói cho tôi biết." Tôi ngắt lời em và y thư giãn một chút. "Đừng lo lắng về việc phải giải thích một cách hoàn hảo, cứ nói hết tất cả những gì trong đầu em đang suy nghĩ là được." Mọi thứ ngưng đọng, yên tĩnh một chút và em ta gật đầu. Ánh mắt em quay trở lại vết hằn dây thừng quanh cổ tay.

"Tôi không thích việc mình bị kiểm soát. Tôi hạnh phúc hơn khi có người khác đưa ra quyết định thay cho mình. Tôi muốn nhờ anh chăm sóc cho tôi. Tôi muốn anh nghĩ về tôi như một phần mở rộng của chính mình. Ra lệnh cho tôi. Nếu tôi làm điều gì đó mà anh cho rằng tôi không nên làm, hãy kỷ luật tôi. Nếu tôi làm điều gì đó và anh cảm thấy nó phù hợp, hãy thưởng cho tôi."

"Em muốn tôi..."

"Tôi muốn anh sở hữu tôi. Đây là những gì tôi thực sự muốn. Không phải vì tôi là một Omega mà vì bản chất tôi là một Submissive. Tôi tin tưởng anh sẽ đưa ra quyết định thay tôi. Nếu anh muốn. Tôi hiểu nếu điều này nghe có vẻ vô lý và không phù hợp. Tôi có thể tiếp tục đấu tranh với bản chất của mình nếu điều đó khiến anh thoải mái hơn, nhưng anh bày tỏ mong muốn sở hữu tôi và tôi... tôi muốn được sở hữu, Harry. Tôi muốn được độc chiếm." Hiện tại trông em thật mong manh và tôi chỉ muốn trao cho em cái ôm thật chặt. "Việc đưa ra quyết định là điều đáng sợ đối với tôi. Đôi khi tôi không biết điều gì là tốt nhất cho bản thân mình. Tôi muốn được chăm sóc bởi người mà tôi tin tưởng. Em muốn anh sở hữu em."

"Severus, tôi..."

"Làm ơn, đừng trả lời ngay bây giờ. Tôi không muốn biết. Tốt hay xấu. Nếu điều này là xấu thì sẽ làm hỏng khoảnh khắc hiện tại, còn nếu là tốt thì tôi không bao giờ có thể quay lại như trước nữa. Sẽ thật tàn nhẫn nếu anh yêu cầu tôi quay trở lại cuộc sống mà tôi chưa bao giờ muốn là một phần trong đó. Tôi khao khát mong muốn được chỉ bảo, và anh đồng ý lời đề nghị chỉ để sau này thay đổi quyết định thì tôi nghĩ tôi có thể bị trầm cảm. Vì vậy xin vui lòng không trả lời ngay lúc này. Ngày mai. Anh có thể suy nghĩ về nó cho đến lúc đó. Anh có thể chắc chắn rằng anh lạc quan về quyết định của mình. Tôi sẽ không buồn nếu anh từ chối, tôi hiểu rằng đó là một yêu cầu kỳ lạ. Tôi có thể tiếp tục như mọi khi nếu đó là điều anh muốn ở tôi. Hiện tại chỉ là tạm thời thôi. Hãy nghĩ về nó."

"Được rồi, Severus." Tôi không nói nữa và em chỉ mỉm cười gượng gạo.

"Cảm ơn, Harry. Anh có thể ôm tôi được không? Tôi mệt." Cánh tay tôi vòng chặt quanh người em.

"Em đã có một ngày dài, Severus. Ngủ thôi."

"Anh sẽ không rời đi?" Câu hỏi luôn được đặt ra mỗi đêm trước khi chúng tôi đi ngủ, thể hiện sự lo lắng.

"Không, Severus. Tôi hứa. Tôi sẽ ở đây khi em thức dậy. Ngủ đi." Sự căng thẳng dường như rời khỏi cơ thể em. Tôi hôn lên thái dương em và cảm thấy sống mũi nam nhân áp vào cổ tôi. Em ấy luôn ngủ ngay trước mặt tôi. Tôi kéo chăn phủ lên cơ thể trần truồng của cả hai. Đôi chân khập khiễng dài của em đã đan xen với tôi. Em luôn luôn quá cao và gầy. Cánh tay em quàng qua ngực tôi. Em ấy luôn là một người đàn ông bướng bỉnh và đầy vẻ kiêu hãnh như vậy. Tôi không thể tưởng tượng được một ngày em ta sẽ tuân theo ý muốn của mình, nhưng kể từ khi chúng tôi trở thành bạn đời, em luôn hài lòng thể hiện sự phục tùng của bản thân. Em ấy chưa bao giờ tỏ ra miễn cưỡng. Đây chính là em ấy. Đây thực sự là những gì em muốn. Em muốn tôi kiểm soát em ấy. Em muốn tôi trở thành một người chủ nhân khác.

Không. Cái này và cái kia khác nhau. Em ấy đã nói rõ điều đó. Em ta không muốn Bộ Phép Thuật trói buộc em ấy vì điều đó buộc em phải mất đi ý chí tự do, nhưng điều này thì khác. Severus lựa chọn một cách vô cùng chủ động cái này vì em ấy tin tưởng tôi. Lúc đầu em lo sợ vì không biết tôi có lạm dụng lòng tin của em ấy hay không. Em muốn giấu điều đấy khỏi tôi. Em ấy muốn giữ lại một chút tự do, nhưng giờ em ta đã tin tôi hoàn toàn. Em muốn là người nhường lại quyền kiểm soát cho tôi. Đây có phải là điều tôi muốn cho em ấy không, hay cho chính bản thân mình? Nếu tôi có quyền đưa ra quyết định cho em ta, tôi có thể trở nên đồi bại. Không. Tôi sẽ không bắt em làm điều gì có thể khiến em ấy tổn thương hoặc biến em thành một thứ không phải là chính mình. Em ấy đã tin tưởng tôi. Tôi chỉ cần tin tưởng bản thân mình với em ấy.

Sáng hôm sau, tôi thực sự thức dậy sớm hơn Omega của mình. Đôi mắt của Severus vẫn nhắm nghiền trong giấc ngủ mãn nguyện. Bình thường em ấy sẽ là người dậy sớm nhưng sáng nay em lại ngủ muộn hơn thường lệ. Tôi không đánh thức em. Con cái của chúng tôi rất nhõng nhẽo và luôn muốn Severus chăm sóc chúng, việc em ấy trở nên kiệt sức là điều hoàn toàn có thể lý giải được. Đây là buổi sáng đầu tiên mà em ta thực sự ngủ ngon lành như vậy. Khoảng mười một giờ thì cuối cùng em cũng bắt đầu chớp mắt tỉnh giấc từ giấc ngủ yên bình. Chiếc chăn được dồn lại ở thắt lưng em.

"Chào buổi trưa, Severus. Em ngủ có ngon không?" Em gật đầu mệt mỏi. "Tốt. Mặc quần áo vào đi, tôi sẽ nấu cho em thứ gì đó để ăn." Tôi đặt một đống quần áo bên cạnh em ấy.

"Đây là cái gì vậy?" Đầu em hơi nghiêng khi soi xét.

"Đó sẽ là bộ đồ em sẽ mặc hôm nay." Tôi không nói gì khác. Tôi tự tin rời khỏi phòng - ngay cả khi tôi không thực sự cảm thấy tự tin về hành động của mình. Em ấy không cần phải biết điều đó. Em ấy muốn tôi kiểm soát em nhiều hơn. Em ấy muốn tôi đưa ra nhiều quyết định hơn cho em ta. Tôi có thể làm điều đó. Tôi không biết em ấy không muốn tôi vượt qua ranh giới nào, nhưng người yêu tôi là một người cố chấp. Tôi chắc chắn em ta sẽ nói với tôi nếu tôi đi quá giới hạn. Hiện tại, mệnh lệnh đầu tiên của tôi khá đơn giản - nếu người ta có thể gọi nó là mệnh lệnh. Em không hề nói gì cả. Em ấy không thể hiện sự đồng ý hay không đồng ý bằng lời nói. Tôi không thay đổi hay giấu diếm phần quần áo còn lại của anh ấy. Em ta có quyền từ chối nếu muốn.

Tôi nghe thấy tiếng bước chân em đi xuống và tôi đang chuẩn bị bữa sáng muộn cho em ấy. Tôi luôn quay lưng lại với em. Bột bánh đã được đánh lên sền sệt, chế biến thành những chiếc bánh vàng ươm thơm ngon. Khi tôi lật cái đầu tiên, tôi cảm thấy có cánh tay ôm lấy phần giữa của mình. Điều này khiến tôi mất cảnh giác nhưng tôi vẫn giữ lưng thẳng và tự tin.

"Cảm ơn, Harry." Lời nói chủ yếu là lời thì thầm, nhưng tôi có thể nghe thấy sự biết ơn trong giọng nói của em. Người đàn ông lớn tuổi ngồi vào chỗ của mình một lần nữa và tôi vẫn không nhìn em ấy. Mãi cho đến khi có ba chiếc bánh kếp trên chiếc đĩa trống trơn của em mà tôi chuẩn bị thì tôi mới xoay lưng và đặt chúng trước mặt em ấy. Em vẫn đang nhìn chằm chằm xuống bàn, nhưng tôi có thể thấy nụ cười hài lòng trên khuôn mặt em ta.

Tôi không bình luận về những gì em ấy đang mặc. Tôi cố gắng không nhìn chằm chằm vào. Thay vào đó, tôi quan sát bàn tay em chuyển động. Chúng đang cầm chiếc nĩa bởi các ngón tay thanh mảnh và cắt những chiếc bánh kếp thành từng phần nhỏ. Bên cạnh em là một chiếc bát nhỏ đã được đổ si-rô vào bên trong và chấm. Em từ tốn cắn miếng đầu tiên vào miệng - vẫn mỉm cười.

"Severus, điều này hoàn toàn mới đối với tôi." Em căng thẳng nhưng vẫn gật đầu. "Chúng ta sẽ phải nói chuyện và cùng thống nhất về những gì tôi mong đợi ở em. Những gì em hoặc tôi sẽ mong đợi từ người kia."

"Thật sự là một ý kiến hay, Alpha. Sau khi chúng ta ăn xong được không?" Tôi gật đầu với em ấy.

"Tối nay Ron sẽ mang cặp song sinh về. Tôi nghĩ tốt nhất là chúng ta nên xác định chính xác những gì em muốn từ việc này. Tôi sẽ kể cho em nghe những lo lắng của tôi và em có thể kể cho tôi nghe những lo lắng của em."

"Cảm ơn anh, Harry." Giọng em trầm. Thấp hơn những gì tôi từng nghe em nói trước đây. Thời gian còn lại của bữa ăn, chúng tôi ngồi tương đối im lặng. Em ta ăn xong và đặt chiếc đĩa vào bồn rửa rồi đi theo tôi vào phòng khách. Tôi ngồi lên chiếc ghế của mình và mong em ấy ngồi vào ghế của em ta, nhưng thay vào đó người nam nhân lại quỳ dưới chân tôi. Em ngước lên nhìn tôi ngập ngừng. Em ấy sợ tôi bắt em về chỗ ngồi à? Em ấy nghĩ tôi muốn em ngồi đó sao?

"Severus, em muốn ngồi dưới chân tôi hay em nghĩ tôi muốn em ngồi như vậy?" Sự bất an hiện rõ trong mắt em.

"Tôi có nên không. Tôi không biết nữa. Tôi đã nghĩ. Tôi muốn." Em không hoàn thành bất kỳ câu nào của mình.

"Tôi không nghĩ điều đó khiến là khác lạ, Severus." Đôi vai vốn căng thẳng trước đây của em đã hoàn toàn thư giãn. Cuối cùng tôi cũng để mình nhìn em ấy. Chiếc váy tôi chọn cho em đang quấn quanh y. Một màu xanh mềm mại với ren trắng. Phần trên trải dài trên bộ ngực sưng tấy và phần dưới loe ra xung quanh em. Em ta đi chân trần - có thể vì chúng tôi chỉ ở quanh nhà, có thể vì tôi không để bất kì chiếc dép nào lại cho em. Bộ đồ trông thật đáng yêu trên người em ta. Ren thực sự rất hợp với em ấy. "Em không cần phải bất an hay xấu hổ về những gì em muốn. Chỉ cần nói với tôi. Tại sao em lại muốn ngồi dưới chân tôi?"

"Nó chỉ cảm thấy tự nhiên hơn. Tôi không có ý làm anh khó chịu. Tôi chỉ làm điều đó mà không thực sự suy nghĩ." Em tự dừng lại.

"Em nói tiếp đi."

"Tôi luôn phải suy nghĩ. Luôn phải giả vờ. Đang ẩn náu. Tôi đã phải làm vậy để có thể sống sót trong hầu hết các trường hợp. Tôi đã phải giả vờ bản thân mình mạnh mẽ hơn thực tế. Tôi có thể tiếp tục nếu đó là điều anh muốn, nhưng về cơ bản đó là lý do tại sao tôi muốn ai đó... chăm sóc tôi. Tôi không phải lo lắng về việc mình nên hay không nên làm gì. Tôi có thể biện minh cho bất cứ điều gì nếu đó là điều Alpha của tôi muốn. Anh sẽ không làm tổn thương tôi một cách không cần thiết. Anh sẽ không để người khác làm tổn thương tôi một cách không có chủ đích. Thật thoải mái khi không phải lo lắng về mọi thứ. Khi anh bảo tôi nghỉ việc, tôi rất vui. Anh có thể không có ý coi đó là một mệnh lệnh, nhưng với tôi nó là như vậy. Anh đã có lý do cho việc đó. Nó có thể gây nguy hiểm cho tôi khi tôi đang mang thai hoặc làm tổn thương bất kỳ đứa con nào của chúng ta. Tôi sẽ không biết liệu đó có phải là điều tốt nhất cho bản thân mình hay không. Tôi sẽ phải vật lộn với nó một mình. Tôi muốn được chăm sóc. Tôi luôn xấu hổ vì nhu cầu đó; nên tôi đã giấu nó đi."

Tay tôi theo bản năng đặt lên đầu em ấy, và em nghiêng người về phía trước dựa vào đầu gối tôi. Mắt em nhắm nghiền khi đầu em tựa vào đùi tôi. Tay em đang đặt thoải mái bên cạnh. Những vết bỏng trên cổ tay em ấy vẫn còn đó và tôi bôi thuốc mỡ lên chúng. Em mỉm cười khi tôi từ từ xoa thuốc lên những vết trầy xước đã lành. Khi em rời mắt và nhìn tôi với vẻ phục tùng hoàn toàn, tôi biết rằng mình đã lựa chọn đúng.

"Em sẽ chỉ phục tùng tôi." Anh ấy đang gật đầu.

"Tôi không muốn phục tùng ai khác ngoài anh hết, Harry."

"Khi chúng ta không ở trong phòng ngủ, em có thể tiếp tục gọi tôi là Harry. Khi chúng ta thân mật, tôi muốn em gọi tôi là Alpha hoặc Alpha, Harry. Tôi không quan tâm, em chọn cái nào cũng được." Em vẫn gật đầu - không ngắt lời. "Tôi không muốn trở thành một chủ nhân khác." Tôi nhẹ nhàng vuốt ve đầu em. "Tôi không ngại trở thành Alpha của em và tôi có thể không ngần ngại đưa ra phần lớn quyết định cho em - cả những quyết định quan trọng và không quan trọng, nhưng tôi không muốn tất cả sự tự do của em. Nếu em cảm thấy điều gì đó không công bằng, tôi thực sự mong em nói với tôi. Nếu em không đồng ý với mệnh lệnh, tôi mong em giải thích lý do. Thứ duy nhất tôi mong đợi sự kiểm soát tuyệt đối, đối với em là khi chúng ta thân mật."

"Vâng, Harry."

"Tốt. Em không cần phải bất an về mong muốn của mình. Nếu em cảm thấy buộc phải phục tùng thì không sao cả. Em có điều gì muốn nói không?"

"Cảm ơn." Tôi cười nhẹ.

"Còn gì nữa không."

"Tôi tin tưởng anh, Harry. Đây là... tôi không muốn làm cho anh cảm thấy khó chịu về những gì tôi cần. Tôi đang rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy mình có thể thư giãn và không phải lo lắng liệu mình có đang làm điều gì đó không đúng với bản thân hay không. Tôi chỉ muốn cứ như thế này thôi. Có được không. Làm ơn. Chỉ một lúc thôi."

"Được thôi, Severus. Em có muốn tôi đọc cho em nghe một chút không?" Em gật đầu và tôi triệu hồi ra một cuốn sách. Chúng tôi cứ như thế cho đến hết ngày. Đầu em nằm thoải mái trên đùi tôi khi tôi đọc qua các đoạn văn bản. Thật thú vị. Mọi thứ diễn ra khiến tôi cảm thấy điều này thật hiển nhiên.

Tôi nghe thấy Ron và Hermione bước vào và Severus căng thẳng. Tôi quên cả thời gian. Severus vẫn đang mặc bộ quần áo tôi yêu cầu em ấy mặc. Tôi không muốn em xấu hổ vì điều này. Tuy nhiên, không có thời gian để em vội vã vào phòng ngủ. Họ đang nhìn chằm chằm vào Omega của tôi. Ánh mặt họ đang công khai nhìn ở đầu em dựa trên đùi tôi và những lớp vải quấn quanh em.

Khi tôi đứng lên, em ấy vẫn quỳ gối không biết phải làm gì. Đây có phải là lần thử đầu tiên của tôi để xem tôi có thể chỉ đạo em tốt đến mức nào không? Tôi bế từng cô con gái của mình và nhắc Severus đứng lên. Cả hai người bạn của tôi đều không nói gì cả. Họ chỉ đang nhìn thôi.

Azalea mấp mé đôi môi khi tôi giao lại những đứa con của mình cho Omega của tôi. Em nhận lấy chúng một cách bảo vệ ân cần.

"Đi lên lầu Severus." Em ta gật đầu cộc lốc và rời đi. Khi nghe thấy tiếng cửa đóng lại, tôi cuối cùng cũng chào đón bạn bè và cha mẹ đỡ đầu của các con tôi.

"Bọn trẻ có gây ra nhiều rắc rối không?" Nhờ công lao của mình, Hermione hồi phục nhanh chóng.

"Không. Chúng là những cô gái ngọt ngào và hai đứa thực sự thích chơi với Brent."

"Snape đang mặc váy." Cả hai chúng tôi đều nhìn Ron. Tôi đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất. Tôi sẽ không tha thứ cho bất cứ ai nói xấu Omega của tôi. Tôi sẽ không tha thứ... Hermione đánh chồng mình.

"Đừng thô lỗ. Đó không phải việc của chúng ta." Cô ấy mỉm cười lại với tôi. "Thầy ấy trông có vẻ vui vẻ, ờ trước khi chúng tớ xen vào. Cả hai người đều có vẻ hạnh phúc."

"Tớ ổn với điều đó, tớ chỉ không mong đợi được nhìn thấy Snape trong bộ váy. Tớ nghĩ nếu bất kỳ ai trong số các cậu là người ăn mặc như một quý cô thì đó sẽ không phải là ngược lại. Ý tớ là, tớ không thể tưởng tượng được thầy ấy lại sẵn lòng ăn mặc như vậy. Bồ đã làm gì để thuyết phục y?" Tôi yêu họ. Họ chấp nhận mối quan hệ của tôi với em ấy một cách dễ dàng. Và bây giờ là cái này. Họ thậm chí không gặp rắc rối gì về việc chấp thuận thông tin.

"Ron, điều đó thật thô lỗ. Đó không phải việc của cậu."

"Ồ thôi nào, cậu ta là bạn thân nhất của chúng ta. Không phải tớ đang hỏi cậu ấy xem họ thích làm vị trí nào, tôi chỉ muốn biết làm thế nào cậu ta có thể lôi kéo được một người nào đó đến mức... tự nguyện việc mặc một chiếc váy xếp nếp như thể đó là điều hoàn toàn tự nhiên."

"Em ấy mặc nó vì tôi muốn y làm vậy. Nó thực sự đơn giản."

"Ừ, tớ đoán là tớ thực sự không nên ngạc nhiên đến thế. Thực ra thầy ấy đã khá phục tùng kể từ khi hai người gắn bó với nhau."

"Điều Ron muốn nói là, chỉ cần cả hai cậu đều vui thì chúng tớ cũng mừng cho cậu. Chúng ta có thể mong đợi thêm những đứa con đỡ đầu nữa trong tương lai không?" Tôi mỉm cười với cô ấy.

"Đúng. Có vẻ như Severus thích được làm mẹ. Thầy ấy muốn có một gia đình lớn, và tớ cũng vậy. Chúng ta nên lên kế hoạch sớm cho một buổi đi chơi. Cậu có thể đưa Brent qua và ăn tối trong khi bọn trẻ đùa ở ngôi nhà."

"Điều đó nghe có vẻ tuyệt vời Harry. Nhắc đến Brent, chúng tớ đã để thằng bé ấy lại cho bà ngoại nên chúng tớ sẽ quay lại. Chúng ta sẽ nói chuyện sau để xác định xem khi nào nên ăn bữa tối đó." Họ rời đi và tôi bước lên tầng trên, hội ngộ với gia đình mình.

Severus đang cho con bú trên giường. Phần trên của chiếc váy được cởi ra để cho con chúng tôi ăn. Em ấy ngước lên nhìn tôi lo lắng.

"Nó có tệ không."

"Không. Họ là những người bạn tốt nhất của tôi Severus. Họ thích em, em nhớ không. Em không cần phải lo lắng về họ." Người nam nhân lớn tuổi căng thẳng một lúc trước khi gật đầu. "Bọn trẻ đói sao?"

"Không hẳn. Tôi chỉ muốn gắn kết. Bọn trẻ uống một chút nhưng chủ yếu là do tôi đề nghị."

"Tôi yêu em, Severus." Anh ấy nhìn lên từ bọn trẻ của chúng tôi và nhìn vào mắt tôi.

"Và tôi yêu anh, Alpha. Cảm ơn anh đã chăm sóc tôi. Làm ơn. Tôi hy vọng sau này anh sẽ không thay đổi quyết định."

"Tôi sẽ không. Em đã niệm phép để kiểm tra xem em đã có thai chưa?"

"Vẫn chưa. Tôi không có ý định làm vậy, nhưng nếu anh muốn thì tôi sẽ."

"Tại sao không. Với lần đầu tiên mang thai, em đã nóng lòng muốn biết." Em ấy tựa người vào phía sau giường.

"Tôi lo lắng rằng mình sẽ không bao giờ có thai. Nhưng tôi đã có gia đình rồi. Nếu tôi không bao giờ mang thai nữa thì đúng là tôi sẽ thất vọng nhưng tôi đã có được một gia đình của riêng mình. Ngay cả khi các con gái nhỏ của chúng ta là những đứa trẻ duy nhất mà tôi từng ôm, tôi vẫn biết ơn vì điều đó." Tôi mỉm cười với em ấy.

"Tôi có linh cảm rằng em đang mang thai."

"Anh có muốn tôi kiểm tra thử không?"

"Không nhất thiết. Chúng ta sẽ sớm phát hiện ra các dấu hiệu thôi, Severus. Em có muốn đặt cược xem lần có chữa này sẽ là trai hay gái không?"

"Tôi nghĩ nếu tôi có thai thì đó sẽ là một bé gái khác." Severus nhẹ nhàng nâng con gái của chúng tôi rời khỏi ngực y và đặt chúng thoải mái lên bên cạnh giường.

"Không đâu, em yêu. Tôi chắc chắn đứa bé sẽ là một cậu con trai kháu khỉnh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro