Chương 9
Chỉ thấy dưới bàn tay trắng nõn của Harry là bộ lông mượt mà của một sinh vật sống cao quý. Bộ lông đen tuyền óng mượt cho thấy sự chăm sóc kỹ càng của chủ nhân nó. Nhìn thấy "Hedwig", Harry thật sự không còn gì để nói về trình độ biến thái của nam nhân nhà mình. Cú yêu của cậu chính là nữ, hắn ta mua ngay về một con đực rựa. Cú yêu cậu màu trắng, hắn chọn cũng không thèm chọn mà mua ngay một con cú đen. Đừng hỏi làm sao cậu biết cái này, đời trước bị nhốt ở đây cũng không phải lãng phí nha! Tạm thời không kêu gọi được con cú tuyết của mình, Harry đành phải nhờ vả vào thú cưng của Draco truyền thư cho cụ Dumbledore. Cậu cắn răng dẫn dắt nó ra khỏi căn hầm, truyền chú ngữ cho "Hedwig" trao bức thư này đến tận tay cụ Dumb, cậu quả thật nóng lòng muốn biết hành tung của Voldermort, không nắm được hành tung của hắn ta cậu không thể nào yên lòng được. Vì cái chết của cậu ở đời trước, hơn hết là Draco - anh ấy đã hi sinh để bảo vệ cậu khỏi cái chết trước sự ngu ngốc của mình. Trái tim cậu như thắt lại mỗi khi nhớ đến cảnh đó, nhưng cũng nó, chính nó sẽ là động lực, là dũng cảm của cậu để đối mặt với kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy.
Nhìn thấy "Hedwig" bay đi dọc theo lối cửa sổ mở sẵn, lòng cậu dấy lên một tí hy vọng nào đó để có thể nắm bắt được tình hình.
Harry tâm tình nặng nề bước xuống bếp, nghĩ đến nam nhân nhà mình, trái tim của cậu bị ngọt ngào xâm chiếm làm cho nó nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Harry cắn răng quyết định trổ tài nấu ăn chiêu đãi nam nhân nhà mình! Cậu như một cậu vợ bé nhỏ, ngoan ngoãn làm việc nhà, ngoan ngoãn đợi chồng mình đi làm về, phải chăng, không có chiến tranh thì càng hạnh phúc biết mấy.
Trong khi đó, con gia tinh số - siêu - khổ Dobby lết cái thân "già cõi" của nó đến phòng Bộ trưởng Bộ Pháp thuật trình thuật lại nhưng gì mà Harry đã làm trong hôm nay cho vị cuồng theo dõi nào đó.
"Em ấy đi vào đó bao lâu?"
"Dạ thưa ngài, chủ nhân Harry đi vào phòng sách của ngài khoảng 15 phút ạ. Sau đó, ngài ấy đi xuống bếp, hẳn là đang chuẩn bị thức ăn cho ngài ạ"
Draco sửng sốt, vèo một phát biến mất. Dobby vừa sửa lại mấy cọng tóc trên đầu mình vừa muốn chửi thề "Moá, tóc mình có mỗi 7 cọng, đã bị hai ngài doạ đến hao mòn, khó khăn lắm mới vuốt lên được bây giờ đều bị ngài phá hỏng rồi! Tức tức tức tức tức lắm luôn á!" Dobby giận dỗi biến trở về lâu đài, khóc lóc kể lễ với con gia tinh đầu bếp về nỗi khổ của mình, chỉ cầu mong con kia an ủi nó! Còn hai vị chủ nhân suốt ngày chỉ biết chym chuột kia nó mới không thèm quan tâm!
Cái đầu xù mềm mại phũ trên gương mặt nhỏ bé trắng nõn, lông mi đen chớp chớp vô cùng nghiêm túc nhìn chăm chăm vào mấy miếng thịt bò trên chảo, môi bất giác chu lên lẩm nhẩm " Draco anh ấy thích ăn chín hay vừa chín nhỉ?" Nói đến đây lại ủ rũ một chút "Cũng tại mình lúc trước không thèm để ý anh ấy, bây giờ.."
"Anh thích anh chín" Draco vừa lúc đánh gãy cậu bằng một cái ôm chầm từ phía sau lưng, anh gác cằm lên vai cậu mà nói, hơi thở nóng rực phả vào tai làm cả mặt cậu đều đỏ chót, lắp bắp chưa biết trả lời. Draco cảm thấy cậu đáng yêu chịu không nổi liền ngậm lấy tai cậu, liếm liếm.
Harry run lẩy bẩy xoay người lại đẩy anh ra " Draco.. em đang nấu ăn đó, dầu bắn lên người anh bị thương thì phải làm sao chứ!"
Ôi chao? Vợ yêu bé nhỏ đây là đang quan tâm anh sao? Nghĩ đến đây, anh liền muốn cương....
Draco liếm môi một cái, đôi môi mỏng bị lưỡi lướt qua liền để lại một vệt nước óng ánh, Harry chăm chăm nhìn phát ngốc, mặt cậu càng đỏ hơn đánh bạo chu môi gặm lên bờ môi mỏng khiến người phát cuồng đó. Môi mềm của cậu rất nhanh bị hút lấy liếm cắn, cái lưỡi của ai kia vói vào liếm lung tung trong răng môi cậu, cái lưỡi non mềm của cậu cũng không thoát khỏi số mệnh bị trêu đùa mà cuốn lấy.
"Ưm~ Draco ~ em khó thở quá ~"
Harry thở hồng hộc hai tay chống trước ngực Draco hòng đẩy anh ra, người kia thấy vợ bé nhỏ thật sự chịu hết nổi mới buông cậu ra, hắn cười khẽ vô cùng sắc tình nhìn sợ nước bọt còn vương trên môi cậu. Đến gần liếm liếm nó, giọng khàn khàn vô cùng chờ mong " Harry, anh nhớ là hôm qua anh có tặng em món quà, em nhớ chứ"
Harry mặt đỏ bừng nóng hôi hổi khi nghĩ đến món quà đó! Cái tên lưu manh này, anh ấy cư nhiên...cư nhiên tặng cậu món quà đáng ghét kia! Ô ô, mới xem qua thôi mà cậu đã ngại chết được chôn nó ở đáy tủ quần áo rồi!
Định mở miệng từ chối thì môi đã bị hôn nhẹ lên, mắt tên sói kia vừa có dục vọng vừa có khát khao cùng chờ mong. Nhìn đến đôi mắt này cũng không thể nào từ chối a!
Sói Draco lưu manh Malfoy cọ cái mũi cao thẳng vào cổ cậu mềm giọng " Năn nỉ em đó Harry~ anh thực sự đã lựa chọn rất lâu mới thấy nó thích hợp với em đó!" Nếu để Dobby nghe thấy câu này nó nhất định sẽ giơ thẳng ngón giữa cho chủ nhân vô cùng không biết liêm sỉ nhà nó! Mấy bộ đồ tình thú ông mua chất đống ở kia là ai giặt? Ai xếp vào hộp riêng cho ông để ông giả vờ tặng chủ nhân Harry hả? Lựa nhiều lắm nhưng có một bộ thui hả? Có xạo loz quá hong dạ? Hừ!
Harry cắn răng gật đầu, dưới đôi mắt khát khao vô cùng của ai đó mà đi lên lầu "thử" món quà kia.
Còn Draco đĩnh một bao ở đũng quần đứng trước cửa phòng một lòng chờ đợi bảo bối của mình a~ Nghĩ đến Harry sẽ trông như thế nào sau khi bước ra thì hắn cảm thấy mình lại cương thêm một vòng.
Đợi đến chịu sắp hết nổi, gõ gõ cửa "Harry? Bảo bối, anh vào được chưa?"
Hắn nhịn không được tưởng xông cửa mà vào thì người nào đó mới lí nhí mở miệng gọi hắn vào.
Act cool đứng hình mất 5 giây~
Draco nhìn chăm chăm cảnh tưởng trước mắt, hắn nhanh tay chốt lại cái cửa sau lưng bước đến cậu như sói vồ.
Toàn thân Harry đều nổi lên màu đỏ hồng nhàn nhạt, cậu xấu hổ không dám nhìn hắn mà nghiêng mặt đi. Chỉ thấy cậu mặc một bộ đồ lót tình thú màu bạc lóng lánh. Màu bạc với vải ren tình thú ôm sát lấy bộ ngực mềm mại của cậu, những sợi dây như có như không quấn quanh ở bụng và đùi. Nhất là cái quần lót nhỏ nhắn kia chỉ có thể che lại cái dương vật nhỏ bé. Draco dám chắc ở giữa hai cái mông cong nộn kia là sợ dây vắt ngang lên rồi được thắt nơ rũ xuống. Quan trọng là phía dưới mông cậu còn có thứ làm cậu xấu hổ nhất đó chính là một cái đuôi cáo xù xù rủ xuống mông!
Draco gấp không chịu nổi vừa hôn cậu vừa xoa lấy hai cái mông thịt đầy đặn. Harry tràn ra những tiếng rên rỉ từ trong cổ họng càng làm hắn rạo rực. Nhẹ nhàng đẩy cậu lên giường, sờ lên da thịt mịn như tơ ngọc của cậu. Draco hít lấy hít để mùi hương của bảo bối, vừa thoát quần thì dương vật to béo bật ra. Màu đỏ tím cương cứng với những lằng gân dữ tợn làm Harrt muốn bị anh ná thở ngay lập tức. Cậu lấy hết can đảm xoay người lại, chu mông mập lên đối diện với anh. Lắc lắc mông làm thịt ở mông run lên run lên, cái đuôi cáo cũng theo động tác của cậu mà lắc lư.
"Ưm.. ông xã... đến đây nha~ muốn ông xã thao chết em~"
Draco bang một cái mà đánh mông cậu, cái mông rất nhanh mà nổi lên một chút đỏ ứng nổi bật trên làn da nõn nà, anh gằn giọng "Là ai dạy em trở nên damdang như vậy hả?"
Harry nức nở lên tiếng, khoé mắt hồng hồng giọng mềm mụp "Ô ô.. là tên Draco khốn kiếp nào đó...chỉ biết bắt nạt em thôi~ nhưng mà được Draco thao thật là sướng nha~"
Bang một tiếng, bờ mông thịt bên kia cũng ăn thêm một cái tát lực độ vừa phải, nhưng cũng không tránh khỏi bị đỏ lên. Harry xoắn eo vặn mông, thở hổn hển "Dương vật to béo của ông xã Draco siêu cấp bự~ đâm vào lỗ huyệt sướng muốn chết nha~"
Còn chịu được nữa thì Draco Malfoy này không phải là đàn ông! Draco tách hai cánh mông của cậu ra, liếm luôn sợi dây ngay lỗ huyệt, như có như không mút lấy lỗ huyệt hồng hào ướt át.
Cảm giác ngứa ngáy ở lỗ huyệt khiến Harry lắc lư cái mông, lỗ huyệt cơ khát mà mấp máy đòi ăn. Cậu tự dùng tay xoa nắn hai đầu vú cương cứng, miệng rên rỉ như con mèo con thèm ăn.
Draco mau chóng dòng ba ngón tay mở rộng lỗ huyệt hồng nộn cũng đã trở nên đỏ tươi ướt nhẹp. Anh cầm lấy dương vật mình húc một phát lút cán, cơ bụng anh đánh vào mông cậu vang lên một tiếng rõ mồn một kèm theo tiếng hét thoã mãn của Harry. Cuối cùng lỗ huyệt cũng ăn được thứ nó muốn, cảm giác lấp đầy làm cậu điên cuồng. Harry xoay đầu vừa đòi hôn vừa thở dốc " Ô...a~ bị.. bị lấp đầy! Ông xã~~ ô... ông xã mau động động nha~ "
Draco vừa hôn cậu vừa ôm lấy vòng eo cậu mà điên cuồng nhấp, thật sự là chịu không nổi tiểu yêu tinh này! Lúc thì xấu hổ đáng yêu muốn chết. Lúc thì quyến rũ làm người trầm mê. Anh thật sự muốn nhốt cậu lại cho bất cứ ai cũng không thể nhìn thấy hay chạm đến cậu. Thật sự anh cũng đã làm như thế, mạnh mẽ chiếm hữu bảo bối duy nhất của anh, cũng như tình yêu cậu dành cho anh, cũng chỉ có thể là anh!
Lỗ huyệt ướt nhẹp lại nóng hổi, kẹp lấy dương vật mút mát khiến anh sướng đến tê da đầu. Càng đừng nói mỗi lần anh rút ra thì thịt ở lỗ huyệt cũng bám lấy anh không tha. Tần suất đẩy hông của anh càng cao càng khiến Harry mơ màng. Cậu mềm nhũn nằm sụp xuống giường. Anh lật người cậu lại, bắt lấy hai chân thon dài vác lên vai mình, nhưng trong quá trình đó dương vật vẫn cứ bị lỗ huyệt cắn chặt không buông. Dương vật ngoáy sâu bên tròn người là Harry sung sướng khó tả, cậu hạnh phúc mà nức nở khóc, vừa khóc cũng vừa chu môi đòi hôn. Dính người đến lợi hại. Draco yêu thương mà dời môi từ đùi cậu đến hôn cậu, liếm đi những giọt nước mắt như an ủi bảo bối của mình. Hai tay Harry vòng lấy cổ anh, mồ hôi hai người nhễ nhại nhưng vẫn quấn lấy nhau. Trao cho nhau những gì được xem là hạnh phúc.
Bộ đồ dây tình thú trên người Harry bị xả tung thất thất bát bát, sau khi bị Draco dứt điểm bằng một cú mạnh mẽ và bắn đầy tinh dịch trong lỗ huyệt thì cậu chỉ biết mềm nhũn nằm trong lòng anh thở dốc, cùng với hưởng thụ sự ấm nóng của anh mang lại. Harry nheo mắt ôm lấy eo chồng mình mơ màng ngủ mất. Draco thật ra còn chưa đã thèm nhưng thấy bảo bối mình mệt đến ngủ ngất đi thì làm sao nỡ quấy rầy, chỉ có thể làm anh em của mình chịu thiệt thòi một xíu thôi~ Vợ bảo bối là để cưng chiều nha! Anh hôn lên trán cậu một cái rồi cũng ôm bảo bối của mình ngủ thiếp đi. Mà hình như hai người quên cái gì đó rồi thì phải?
Dưới bếp của lâu đài, con gia tinh Dobby liên tục kêu Merlin trong khi tay nó đang chà cái chảo chiên thịt bò khét đen. Nó cảm thấy mình thật sự vô cùng vô cùng giận dữ! Phải ôm ấp anh đầu bếp một xíu thì mới có thể an ủi nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro