Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22 : Eo nhỏ xinh

* Reng!!....Reng!!...*
Tiếng chuông vào lớp vang lên inh ỏi, rung động cả một vầng trời yên ả.

Nói AMSTARD đầy đủ vật chất, là một ngôi trường đáng mơ ước là không hề sai, nhưng vẫn luôn đâu đó một cái thắc mắc rất lớn, chính là cấu tạo và nguồn gốc của chiếc chuông khó nghe này

Cứ hễ kết thúc một lần reo là nó lại vang lên cái tiếng ù ù cạc cạc mờ nhạt của loại còi xe thời thập niên 60. Không những vậy, tiếng kêu mỗi lớp đều có độ lớn y chang nhau, khiến họ hoàn toàn mù mịt về cái vị trí của nó

Nghe đồn Hiệu trưởng đầu tiên muốn lắp chuông vào lớp ở chỗ nào thần bí nhất, tránh việc học sinh cố ý chỉnh thời gian hay đập phá, nhưng lắp ở đâu mà ngay cả nhân viên nội vụ cũng không biết? Đây chính là muốn con em mỗi khi ra trường cái gì cũng có thể quên nhưng tiếng chuông vào lớp là tuyệt đối không à?

Thậm chí những lúc tổ chức lễ, nghe tiếng chuông reo là phải dừng mọi hoạt động, ai đang múa đang hát cũng phải ngậm ngùi chấp nhận cái số phận bị đớp phần này, căn bản là không thể đổi thay

Nhiều lần phụ huynh cùng học sinh có kiến nghị, nhưng những lúc như thế Hiệu trưởng chỉ đứng ra cười cười, nói vài ba câu rồi tạm biệt, cuộc gặp mặt chóng vánh nhưng hết sức thuyết phục

Tóm lại, trường cũ có thể sơn lại, ghế gãy có thể đổi mới, nhưng chuông vào lớp có vón cục cũng tuyệt đối không thể thay

- Vì sao ư? Chừng nào ngươi có thể khiến Mạc Kiêu Hiệu Trưởng chủ động cạo trọc đầu mình thì ngươi sẽ biết

- Nghe có vẻ phứt tạp nhỉ?

-... Vâng, không còn gì phứt tạp hơn

Cả đám chia tay tại cổng trường cấp 3 AMSTARD, Cự Giải quẹo phải đi vô khu Đại Học, còn Bảo Bình với Song Ngư thẳng tiến đến khu lớp 12, Bạch Dương cùng Song Tử sau khi ghé mua băng cá nhân thì thẳng chân đi lên lớp

- Dán được không đấy, nhìn mày chật vật quá - Bạch Dương thấy Song Tử tay chân lóng ngóng, đến cả vết thương cũng không tìm được, thở dài hỏi

- Biết mà, chỉ là tao muốn nghiên cứu xem nên dán thể nào để che cho hết thôi - Song Tử vừa dứt lời liền đưa tay xé miếng băng, nhẹ nhàng dán vào làn da trắng sữa mềm mại, một miếng che hết, không thừa dấu răng nào

Nhìn lại bản thân, mặc dù dấu răng Song Tử nhỏ hơn của Bạch Dương, ấy thế mà anh không tài nào che đi hết những vết cắn ấy

"Chắc chắn lúc cắn con bé này hạ thủ không chút lưu tình mà!" Bạch Dương thầm nghĩ

Nghĩ như vậy nhưng Bạch Dương không khỏi có chút xấu hổ, rõ ràng là tay nghề kém nhưng lại đổ thừa người ta may mắn hơn mình

- Đợi tí! Bạch Dương, mày có thấy chuông vào lớp hôm nay reo trễ sớm hơn mọi ngày không?

-... Không, vẫn là 6:30 mà ?

- Nào có, rõ ràng hôm nay reo sớm hơn hôm qua tận nửa phút, ý là vừa 6:29 gì đó là đã reo rồi

- Kiểu quái gì mà mày nhớ hay vậy? Sớm có vài giây cũng nói? Nhảm hay gì?

- Này! Tao đang nghiêm túc đó!

- Ừ rồi sao, sớm hơn xí có ảnh hưởng gì đâu?

- Đó giờ chuông reo của trường AMSTARD luôn reo vào khoảng đầu 6:30, tức là kim giây vừa nhảy một cái là chuông reo liền, nhưng hôm nay sớm 29 30 giây, có thể ngày mai nó sẽ reo lúc 6:28 29 gì đó đấy

Bạch Dương tính phản bác lại nàng, kiểu quái gì mà một ngày reo sớm 30 giây thì mấy ngày sau buộc phải reo sớm hơn 30 giây nữa chứ? Đồng hồ cũ thì reo sai, chỉnh đi là được còn gì?

Nhưng nhìn vào mắt của Song Tử, anh nhất thời không nói nên lời

- Tao không phải là chuyện bé xé ra to, chỉ là trong ngôi trường này, có một số thứ muốn sai căn bản không phải dễ là sai được

- ... Vâng, rồi mày muốn sao? Đi tìm cái đồng hồ rồi kiến nghị lên Hiệu trưởng?

- Bạch Dương, mày quả nhiên là hiểu ý tao!

-...- Bạch Dương anh vẫn nên là im lặng thì hơn

- Đi! Đi tìm cái ông Mạc Kiêu kia hỏi cho ra nhẽ! - Song Tử chuyên nghiệp vuốt ngược tóc mai ra sau đầu để lộ vầng trán nhẵn bóng như thể mình rất cool ngầu rồi kéo tay Bạch Dương hướng về khu Ban Giám Hiệu

Nếu nói Mạc Kiêu là vị Hiệu Trưởng vĩ đại với thuật tàng hình không kém gì các ninja lão luyện thì ở AMSTARD này còn có một vị thánh tăng không hề thua kém đó chính là Giám thị Sư Đồ

Thường thì với cái tài thông hiểu 7 7 49 thuật biến thân của Mạc Kiêu thì việc có một ông giám thị trong trường cũng không phải là cần thiết. Vì vậy như một lẽ thường tình, ta có một "bác" giám thị với quả đầu bóng lán có thể phản chiếu bất kì nguồn sáng tri thức nào vô tình rọi qua, là thứ dị bảo mà cứ thả ở giữa bầy heo ta có thể dễ dàng nhận ra được

Sư Đồ nổi danh nhất đối với học sinh lớp 12, được mệnh danh là Tăng Nhân Mặt Quỷ, chỉ cần nằm lên bàn là sẽ bị dựng cổ kéo cong một góc 180 độ không hơn, đảm bảo một làn kéo là vạn lần đau

Mà vì sao tôi lại nhắc đến người thày "vĩ đại" này ư? Vì muốn vượt qua được cổng trường Cấp 3 thì chúng tôi phải tìm cách thoát khỏi cái nhìn trăm mắt này của bác :")))

- Song Tử, em có chắc là sẽ không bị bắt đấy chứ ?- Bạch Dương bất an hỏi khi nhìn thấy vị Tăng Nhân kia ngay cổng trường, chỉ cách hai người một bức tường đá dày nửa mét

- Anh với em chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, có khi nào hai đứa trộm vượt rào mà bị bắt không?- Song Tử vỗ ngực tự hào nói

- ĐM cả chục lần bị bắt đấy con điên :))) - Bạch Dương nắm hai lọn tóc của Song Tử kéo lên như kéo tai heo mà chửi, sao hắn không nhớ những làn bị Song Ngư bắt quả tang khi còn nhỏ chứ ?

- Ai da! Lần này khác chứ, lần này hai đứa mình lớn rồi mà ! - Song Tử gật đầu chắc nịt

-...- Bạch Dương lườm nàng một cái rồi im lặng, thật ra hắn cũng muốn biết cái vị Mạc Kiêu kia thật ra diện mạo thế nào, nói gì thì nói, trên mạng dù có ảnh thì anh vẫn muốn gặp người thật việc thật hơn

- Nhanh! Tăng nhân đang đi gọi điện kìa! Anh mau ném em qua tường đi! - Song Tử chưa kịp đợi Bạch Dương đã quay người lại nắm hai vai hắn, nhảy bổ lên người hắn rồi nhân cơ hội hắn mất đà mà khuỵ chân xuống, nàng đạp lên đầu gối hắn rồi chuyên nghiệp nhảy lên tường đá, toàn bộ công đoạn hết sức trơn tru, không mảy may một tiếng động

- Con bé này ! - Bạch Dương chửi thầm, hắn không ngờ sau mấy năm không gặp con nhỏ này lại trở nên dẻo dai đến vậy, cả cái eo của nó nữa, nhỏ tới mức hắn chỉ cần dùng một tay là có thể ôm trọn

- Còn nghĩ gì nữa, qua lẹ lên! - Song Tử từ trên nhìn xuống, thấy ánh mắt Bạch Dương cứ đờ đẫn liền hối thúc, đưa tay ra định kéo hắn lên

Nhưng ý tốt thì có nhưng người ta là bậc quân tử, sao có thể nhận lòng tốt của kẻ chân yếu tay mềm

Thế là Bạch Dương với phong thái đẹp khỏi nói của một vị tài tử điện ảnh :))), nhẹ nhàng vươn người là đã bám được vào vách tường, khẽ bậc lên một độ cao đáng ngưởng mộ rồi thuận tay choàng qua eo Song Tử, một bước nhảy sang bên kia tường không thể nào ảo diệu hơn

- Sợ chưa sợ chưa? - Bạch Dương hài lòng cúi xuống nhìn Song Tử trong tay, khẽ nở một nụ cười tự hào

- Đó là lí do năm 4 tuổi em muốn đi chuyển giới đấy - Song Tử không nói không rằng giẫm mạnh lên chân Bạch Dương rồi đùng đùng bỏ đi trước

Nàng ghét lắm bọn con trai cứ ỷ mình trời sinh cao ráo là làm oai làm dáng trước mặt nàng

Nàng cũng thuộc dạng top đầu những đứa có chiều cao khủng trong trường đấy chứ, thế mà vẫn còn có những đứa cao hơn đã vậy tính nết còn tệ hơn nữa

- Ơ? Sao giận rồi ? - Bạch Dương hoang mang đuổi theo Song Tử, trong lòng thầm ca thán phụ nữ thật khó hiểu

- Nhóc! Sao vậy? - Bạch Dương bước vài bước là đã đuổi kịp Song Tử, cúi mặt xuống khỏ hiểu hỏi

- Thôi thôi anh cút đi hộ tôi, tôi không chơi với mấy người cứ ỷ mình cao là khoe khoang này nọ- Song Tử quơ quơ tay tỏ ý đuổi khách

" :))) Cái đ*t đùa à? Có mỗi vụ chiều cao mà nó giận? Trẻ trâu có khác" Bạch Dương tức giận chửi thề trong lòng

Nhưng với cốt cách của một thằng trai thẳng lịch thiệp ( nón thẳng ra là sợ ai đó giận :) ), hắn nhẹ nháng cúi người xuống sao cho bằng nàng, miệng cười toe toét nói

- Đâu sao đâu, anh có chiều cao, em có eo nhỏ, vừa nhỏ vừa xinh, sướng thế còn gì ? - Bạch Dương thầm khen bản thân thật thông minh, không chỉ đẹp trai mà còn biết nói lời ngon ngọt, kiểu này Song Tử hết giận là cái chắc

Nhưng không, hắn đã lầm

- Tôi biết ngay mà! Anh chê tôi yếu đuối nhỏ bé không có tí vũ lực đúng không ? Trời ơi tôi biết ngay mà! Anh cái đồ ích kỉ kiêu ngạo chảnh choẹ...v.v... !!!!! - Đổi ngay cả cách xưng hô, Song Tử chỉ mặt Bạch Dương chửi tới tấp không chừa miếng xỉ diện nào

"Ok tôi ổn" Bạch Dương thở dài " còn có thể nào đắng cay hơn sao?"

- Song Tử, giờ em bình tĩnh, anh biết em oan ức rồi, vì vậy anh hứa, mai này anh sẽ thật giàu để mua tặng em một cặp giò hai mét được chưa?- Bạch Dương cảm thấy bản thân thật sự đã quá bĩnh tĩnh rồi đi, quả nhiên cứ hễ trước mặt con bé này là anh lại yếu thế

-...-

Song Tử nàng chưa bao giờ gặp thằng con trai nào đần như Bạch Dương, quả nhiên nói con gái trưởng thành hơn con trai là đúng, dù cho nàng có thua hắn một tuổi thì vẫn hơn hắn một cái đầu ( đầu ở đây là đầu óc, không phải chiều cao )

Thế là hai đứa, mỗi người một suy nghĩ mà hướng về phía khuôn viên sang chảnh của toà nhà Hiệu Trưởng

—————— lời muốn nói ———-

Dạo này au có hơi bỏ bê mọi người rồi :"00 cho au xin lỗi nha, do trước mắt sắp phải tham gia một cuộc thi chuyển cấp quan trọng nên au phải dừng viết truyện, nhưng do dạo này stress quá nên lên đây viết để thoả tâm tình

Cảm ơn các bạn đã luôn theo dõi truyện của au, hứa sau khi thi sẽ quay trở lại với những màn comeback thú vị nha :33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro