Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot 2

Minh tinh x Minh tinh

Chủ nhật, hầm xe rộng rãi, xe trong bãi đỗ không nhiều.

Điền Gia Thuỵ lái chậm rãi từ từ từng vòng một, không tìm được chiếc motor màu đen kia của Hầu Minh Hạo.

Tuỳ tiện tìm một chỗ dừng xe lại, cậu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho anh: [Đang làm gì vậy?]

Ba phút sau nhận được tin trả lời: [Làm việc]

Điền Gia Thuỵ: [Ở công ty sao?]

Hầu Minh Hạo: [Ừm]

Điền Gia Thuỵ: [Tối nay có rảnh không?]

Hầu Minh Hạo: [Không có]

Điền Gia Thuỵ không ngoài ý muốn, chỉ là cách cự tuyệt của người đàn ông này thật sự quá lạnh lẽo cứng nhắc rồi, trước kia anh đối đãi với người khác cũng là thái độ này sao?

Nhưng một khi hồi tưởng đến biểu hiện trên giường của Hầu Minh Hạo…

Đã nếm một lần rồi, ai có thể không muốn lại thêm vài lần.
Đại khái có rất nhiều người giống cậu, ánh mắt đầu tiên đã bị bộ dáng cấm dục cao lãnh của người đàn ông này dụ dỗ trầm luân.

[Hôm nay anh lái xe gì vậy?] Điền Gia Thuỵ lại gửi thêm một tin nhắn.

Người đàn ông nhạy bén trả lời: [Em ở dưới lầu?]

[Nói cho em đi!] Điền Gia Thuỵ tránh không trả lời, gửi một cái icon mèo con lăn lộn.

Hầu Minh Hạo gửi đến một cái bảng số xe.

Điền Gia Thuỵ ngẩng đầu, mắt đối diện với chiếc Maybach đuôi xe màu đen đang an tĩnh dừng ở kia.

Này không phải thật khéo sao.

Kéo tấm chống nắng xuống chỉnh trang lại. Từ khi nào trên mặt có một vệt nước mắt mà bản thân cũng không biết.

Điền Gia Thuỵ tự giễu cười cười, kéo ngăn để đồ bên ghế phụ ra, chọn một cây son kem màu đỏ cam. Ban ngày ra cửa để chụp tạp chí, chỉ đơn giản tô chút son bóng nhẹ nhàng. Nhấp miệng vài cái, vừa lòng mà nhìn bản thân trong gương.
———————————
Hầu Minh Hạo nhận được tin nhắn đúng 5 giờ rưỡi cầm áo khoác ra khỏi công ty.

Ra khỏi thang máy, đi đến cạnh xe, kéo cửa ra ngồi xuống, ném áo khoác trên lưng ghế phụ, vặn chìa khoá khởi động ô tô, liền mạch lưu loát.

Thanh âm của tiếng cửa ghế phụ bị kéo ra.

Một mùi hương ngọt ngào bay vào mũi, vài bóng ảnh đong đưa, cậu cong đầu gối, linh hoạt lướt qua ghế phụ. Cùng với mùi hương, một đôi cánh tay mềm yếu như không xương leo lên bả vai rắn chắc của Hầu Minh Hạo.
Một cẳng chân gấp lại giữa hai chân anh, một chân khác thì quỳ gối ngoài sườn đùi anh.

Giữa hai chân Điền Gia Thuỵ kẹp một đoạn đùi Hầu Minh Hạo rồi ngồi xuống.

Ôn hương nhuyễn ngọc, nhào vào trong ngực.

Hầu Minh Hạo cảm thụ được cơ thể mềm mại cách áo sơmi mỏng đè nặng trên ngực mình, cổ áo tản mát ra mùi hương sâu kín.

Thật muốn mệnh, mới như vậy, bụng nhỏ đã bắt đầu nóng lên rồi.

Eo cong của Điền Gia Thuỵ gần sát người đàn ông, cánh tay vịn trước ngực anh, môi đỏ gần sát cái cằm phong nghị: “Có nhớ em không…"

“Đã nói rồi, đêm nay không được.” Hầu Minh Hạo từ từ mở miệng.

Hầu Minh Hạo nói một không hai, giờ phút này ngay cả đôi tay cũng là một tay để trên bệ cửa sổ, một tay để giữa tay lái.

Thật sự không dao động.

Điền Gia Thuỵ cười, hai mắt cong cong: “Em cũng không phải đến tìm anh làm…”

Ôm cổ Hầu Minh Hạo, Điền Gia Thuỵ nghiêng mặt đi liếm vành tai người đàn ông, đầu lưỡi nhỏ mềm ấm hồng nhạt phun ra giữa đôi môi đỏ, linh hoạt liếm láp mềm nhẹ trên dưới.

“Em tới là đưa bữa tối cho anh…”

Thanh âm nũng nịu lả lướt, vành tai tê dại. Tay nhỏ của Điền Gia Thuỵ ấn trên cơ ngực Hầu Minh Hạo vẽ vòng, đầu ngón tay cách áo sơmi vuốt ve cơ bắp. Ngón tay vòng đến mệt mỏi, lại đi moi đầu ngực của anh.

Trong xe thật sự an tĩnh, loáng thoáng nghe thấy thanh âm máu trong cơ thể người đàn ông lưu thông đến hạ thể.

Điền Gia Thuỵ ưỡn ngực, dùng môi dán lên môi Hầu Minh Hạo, vươn lưỡi liếm: “Anh không muốn nếm… em một chút sao?”
Cái lưỡi ngoan ngoãn liếm trên môi, nước miếng dính ướt át môi Hầu Minh Hạo.

Mỹ nhân đưa đến bên miệng dù là cao tăng đắc đạo cũng không kiềm chế được.

Hầu Minh Hạo mở miệng, hút cái lưỡi thơm tho của cậu vào, phản công dùng đầu lưỡi châm ngòi đầu lưỡi cậu. Môi lưỡi giao triền, nhẹ nhàng tinh tế châm ngòi, chơi đùa. Điền Gia Thuỵ quấn lấy người đàn ông hôn, càng hôn càng sâu, trao đổi mật ngọt.

Một tay Hầu Minh Hạo ôm eo nhỏ mềm mại của Điền Gia Thuỵ, công chiếm khoang miệng mềm yếu của cậu. Đầu lưỡi tiến vào giữa hai cánh môi đỏ, dễ như trở bàn tay xâm nhập đến chỗ sâu trong gốc lưỡi, hôn Điền Gia Thuỵ đến cả người tê dại, ngửa đầu, nước bọt từ khoé miệng tràn ra. Một tay khác nhanh chóng lột bỏ quần jean và quần lót của thiếu niên đến tận sát đầu gối. Bàn tay mạnh bạo xoa nắn bờ mông trắng trẻo mềm mại no đủ.
Khát vọng rốt cuộc có thể tạm giải, dương vật nhỏ ép sát vào cơ bụng của Hầu Minh Hạo sau lớp sơ mi dùng sức cọ xát.

“Ưm… thật sướng…” Nụ hôn nóng bỏng bên trên cùng với sự cọ xát bên dưới làm toàn thân Điền Gia Thuỵ mềm nhũn, nội tâm xôn xao bất kham.
Hầu Minh Hạo cảm nhận được dương vật nhỏ của Điền Gia Thuỵ cọ xát lên cơ bụng tự an ủi, hắn giống như món đồ bị cậu tuỳ ý sử dụng..

Không dừng lại ở đó, Điền Gia Thuỵ nhanh chóng sờ đến hạ bộ Hầu Minh Hạo, thuần thục mà cởi bỏ dây thắt lưng, một mạch kéo khoá quần ra, tay đi vào quần lót của người đàn ông.
Lửa nóng phỏng tay.

“Đừng nhúc nhích nó.” Hầu Minh Hạo ách giọng, đưa tay ngăn cản.
Điền Gia Thuỵ lại trước anh một bước, rút dương vật sưng to từ trong quần ra, né tránh tay anh, một đầu gối đang đặt giữa hai chân anh nâng lên để qua sườn đùi bên kia của anh, eo nhanh chóng đưa về phía trước, để huyệt nhỏ nhắm thẳng ngay đỉnh chóp quy đầu cong tròn của dương vật.

Quy đầu thể nghiệm được xúc cảm kỳ diệu đến cực điểm, miệng huyệt đói khát mở ra hút phần đầu vào, đã mượt mà lại có độ ấm.

“Quy đầu vô cùng lớn…” Điền Gia Thuỵ lẩm bẩm, đem ngón trỏ vói vào trong miệng Hầu Minh Hạo, câu vài cái, rút ra, sáng lấp lánh.
Cậu lấy ngón trỏ đưa tới trước ngực mình, cách áo sơ mi đè vào đầu vú.

Vải tơ tằm màu đen bị nước miếng dính vào nhiễm ướt thành một vệt nước đen. Vải dán sát đầu nhũ, viên đậu đỏ mê người thẹn thùng nhô lên.

“Có muốn ăn không…”

Tròng mắt đen của Hầu Minh Hạo ngưng chặt, một bên đầu vú khác cũng bị cậu làm giống vậy.
Làm xong, Điền Gia Thuỵ ngửa đầu, nhắm mắt lại, nâng một bên đầu vú đưa về phía trước. Người đàn ông trước mắt không thể tự chủ, há mồm, cách quần áo ngậm lấy đầu vú của cậu, đầy kỹ xảo mà nhanh chóng liếm láp.

“Ưm…” Điền Gia Thuỵ ôm đầu anh, dưới thân không ngừng vặn vẹo mông vểnh, tiểu huyệt cọ xát trên dương vật loả lồ thẳng tắp của người đàn ông.

Cách quần áo bị liếm đầu vú, có loại cảm giác sảng khoái độc đáo.

Cách quy đầu cọ xát hoa huyệt, cũng vậy.

Một cánh tay Hầu Minh Hạo siết chặt eo nhỏ Điền Gia Thuỵ, miệng liếm mút̼ đầu vú, một tay khác xoa lên cái mông xúc cảm cực ngon của cậu, ấn hoa huyệt cậu lên dương vật của mình, cọ xát.

“Anh không muốn chịch em sao…” Điền Gia Thuỵ ôm đầu Hầu Minh Hạo, hơi hơi ngửa ra sau: “Không muốn chịch Rui Rui sao…”

Lau súng cướp cò, dương vật dưới thân càng ngày ngày càng sưng to, Điền Gia Thuỵ cảm thấy thời cơ tới rồi.

Cậu khó khăn thở gấp đẩy Hầu Minh Hạo ra, thân mình linh hoạt vừa lật, ngồi xuống trên ghế phụ. Dựa nghiêng vào trên lưng ghế, cậu nheo mắt nhìn Hầu Minh Hạo. Anh áo quần chỉnh tề, chỉ có dục vọng giữa háng hùng dũng ngẩng đầu thoát ra, hung ác mà sưng to.

Hầu Minh Hạo chuyển mắt nhìn cậu trong nháy mắt. Điền Gia Thuỵ có chút bị áp đảo. Ánh mắt anh quá có lực chấn nhiếp, lệnh người thần phục.

Hồ ly làm ra bộ dáng thuần khiết vô tội, quần áo lộn xộn, tóc xoăn rối tung, môi đỏ bị anh hôn đến hỗn loạn, mông ngồi trên áo khoác đen của anh. Thẳng lăng lăng nhìn anh, Điền Gia Thuỵ dùng ngón cái đưa lên môi nhấn một cái, miết ra, son kem màu đỏ cam lem ra, gợi cảm nhiễm hồng gương mặt cậu.

Điền Gia Thuỵ cong đôi mắt ngập nước, môi mỏng khép mở, không tiếng động làm khẩu hình với Hầu Minh Hạo: “Ăn luôn em đi…”
Dục hỏa đốt người.

Hầu Minh Hạo lúc này mà còn nhịn được thì hắn tuyệt đối không phải đàn ông!!! Một cánh tay rắn chắn vòng qua eo thiếu niên, nhấc bỏng người từ ghế phụ qua, một bên khác để lên đỉnh đầu thiếu niên để tránh cậu bị đụng. Nhắm chuẩn quy đầu dương vật vào hoa huyệt đói khát.

Điền Gia Thuỵ nhíu mày, hai tay ôm cổ anh, chỉ có thể cảm thụ có con quái vật khổng lồ trong cơ thể đang giương nanh múa vuốt mà tiến vào.

Đã lớn thì thôi đi, còn nóng nữa.
“Chậm… Chậm một chút nha… Ưm…" Dương vật nhỏ không chịu được kích tình mà rỉ ra tinh dịch, huyệt thịt bị cưỡng ép căng ra, trướng đến muốn rách, Điền Gia Thuỵ vừa yêu vừa sợ.

Hầu Minh Hạo mắt điếc tai ngơ, siết eo đưa đẩy bắt đầu thao lộng. Dương vật bị ngâm trong hoa huyệt ẩm ướt, giống như ngâm mình ở suối nước nóng có độ ấm thích hợp. Thịt non trong huyệt nhỏ từng lớp từng lớp siết chặt đến nỗi da đầu anh tê dại từng trận.

Dương vật màu nâu đỏ chằng chịt gân xanh bao quanh, đâm vào rút ra ở miệng huyệt hồng nhạt non mềm. Hình ảnh làm anh nhiệt huyết sôi trào.

Rốt cuộc thích ứng được với dương vật thô to của Hầu Minh Hạo, ngón tay Điền Gia Thuỵ sờ lên tóc mai anh, vài giọt mồ hôi thấm ướt đầu ngón tay, đầu quả tim cậu đều mềm mại ra.

Hai người đều bận rộn với lịch trình cá nhân, một người thì chôn mình ở Hoành Điếm để quay phim, một người thì tất bận với lịch trình cá nhân ở Thượng Hải, gần như mấy tháng đều không gặp nhau huống chi là việc âu yếm, khoái cảm mãnh liệt nuốt hết lý trí, tứ chi giằng co một phát không thể trở lại.

"Ưm…" dương vật trong thân thể cắm càng lúc càng nhanh, đâm làm cho lỗ thịt như sóng đung đưa lay động, "Anh thật lớn…"

"Huyệt nhỏ thoải mái?" Hầu Minh Hạo dùng cái trán để trên trán cậu, chóp mũi chọc chóp mũi, hơi thở vẩn đục.

Điền Gia Thuỵ bị chịch đến thân thể run loạn, hoa huyệt tê dại, ánh mắt chứa đầy mị sắc, vươn đầu lưỡi liếm môi anh, phát ra tiếng than thở dâm đãng, "Thoải mái… ưm… Đều cho anh ăn…"

Dương vật vừa lớn vừa cứng làm thân thể cậu trải qua nhiều khoái cảm phong phú, quy đầu cực lớn thô bạo nghiền điểm dâm sâu nhất trong hoa huyệt … hung hăng chịch huyệt nhỏ.

"Rất muốn… rất muốn bị anh chịch…"

Hầu Minh Hạo nhéo cằm cậu: "Thích ăn dương vật như vậy sao?"

"Thích…" Điền Gia Thuỵ dùng đùi cọ cọ vòng eo săn chắc của anh: “ Rui Rui rất thích… ưm a… Rất thích ăn dương vật của Hạo ca… ưm… a…"

Cố kỵ địa điểm, Hầu Minh Hạo vào sâu ra cạn, phần eo lay động với biên độ cực nhỏ, tần suất thọc vào rút ra lại cực kỳ mãnh liệt.

Dương vật trong thân thể mỗi lần rời khỏi chỉ một đoạn rất ít, lại mạnh mẽ mà cắm vào. Tốc độ tần suất cực nhanh, lặp đi lặp lại kích thích hoa huyệt non mềm của Điền Gia Thuỵ, hoàn toàn không cách nào thở dốc.

"A ——! A… Ô… thật là lợi hại… Cắm đến quá sâu… quá sâu… dùng sức làm em… ưm…"
Điền Gia Thuỵ ôm lấy bả vai Hầu Minh Hạo, thân thể dán chặt, ở bên tai anh nhợt nhạt phát dâm kêu.

Bên ngoài xe không nghe được, âm thanh dương vật đâm thọc cùng với chất dịch tiết ra ở hoa huyệt vang lên 'phụt phụt', tiếng thở dốc áp lực và tiếng rên rỉ câu người.

Cắm quá nhanh, miệng huyệt giao hoan phun ra một vòng nhỏ bọt trắng dày đặc, dâm dịch trong suốt bị dương vật thô cứng lôi ra, lại nhét vào.

Hoa huyệt nhu nhược bị chà đạp đến đỏ bừng, chất lỏng tràn ra chảy xuống, có chút nhiễm ướt trên quần áo dưới thân, có chút chảy xuống ghế da.

Hạ thân Hầu Minh Hạo bị hút chặt đến da đầu tê dại, nắm cẳng chân mảnh khảnh của cậu, nghiêng mặt qua, đôi môi nhợt nhạt mút lấy đôi môi no đủ đã bị hôn đến sưng mọng.

Trên trán anh rớt xuống mấy sợi tóc, động tác đôi môi hôn xuống châm ngòi làm nội tâm Điền Gia Thuỵ mềm thành vũng nước.

"A… a… ưm…"
Tiếng rên rỉ của cậu nhỏ vụn giống như mèo con, tràn ngập quanh quẩn trong xe, gãi vào tim phổi.

Hai người đều nóng đến phát cuồng, Điền Gia Thuỵ mồ hôi thơm đầm đìa, trên cổ, trên trán.

Lưng áo sơmi đen của Hầu Minh Hạo cũng ướt một mảng lớn.

Quá nóng, Điền Gia Thuỵ thở dốc đến lợi hại, ôm gương mặt cương nghị khắc chế của người đàn ông, cơ khát mà hôn lên.

Nước bọt khoang miệng giải khát, nước bọt dưới thân đỡ thèm.

Huyệt Điền Gia Thuỵ càng chịch càng chặt, càng cắm càng sâu. Eo Hầu Minh Hạo thúc vào càng thêm mạnh mẽ nhanh chóng. Điền Gia Thuỵ bị nện rên hừ hừ, dương vật trong thân dường như không biết dừng mà vĩnh viễn cắm làm. Huyệt thịt bị cọ xát lặp đi lặp lại, nhưng cậu lại càng ngày càng ngứa, còn muốn càng nhiều, càng nhiều…

Rất muốn…

Đừng dừng lại…!

Điện thoại đặt ở giữa hai ghế lại vang lên.

Hầu Minh Hạo nghiêng mặt qua, duỗi tay cầm lấy di động, Điền Gia Thuỵ bất mãn mở mắt ra nhìn anh.

Người đàn ông dưới thân vẫn vận động thao làm, trên tay lại ấn điện thoại, tiếng chuông yên lặng, nhanh chóng soạn tin: [Em đang bận, chút nữa lại tính.]

Mới vừa ấn xuống gửi đi, điện thoại trong tay lại bị Điền Gia Thuỵ giơ tay hất một cái, rơi xuống phía dưới ghế lái.
Nháy mắt Hầu Minh Hạo ném ánh mắt ngược lại nhìn cậu, Điền Gia Thuỵ khô nóng thở gấp, cậu duỗi tay nắm cổ áo anh, đôi mắt ngập nước mị hoặc: "Chuyên tâm…"

Nghiêng đầu cắn lỗ tai anh, cậu nhẹ giọng từ từ, "Chịch em…"

Bữa tối là cậu cho ăn.

Hầu Minh Hạo bị cậu kích thích đến hung ác, tàn nhẫn mạnh mẽ làm con hồ ly không biết tốt xấu này, trứng dái rung động va chạm đến bạch bạch, dây lưng chưa tháo ra hẳn đánh ra tiếng keng keng, tiếng nói anh thô bạo: "Thiếu chịch!"

"Ô… ô ô… a… ư… ư…tiểu huyệt muốn nát rồi…" Điền Gia Thuỵ cắn chặt môi, tiếng rên rỉ phá thành mảnh vụn tràn ra bên miệng.

Tiểu huyệt bị chịch đến nóng rát, thật sự muốn nát rồi… Thật thoải mái.

Ánh mắt đã mất đi tiêu cự, cái miệng nhỏ hé ra, tay vòng qua cổ, cậu mất hết sức lực, cái đầu nhỏ tựa vào vai của anh. Hầu Minh Hạo rũ mắt, nhìn thoáng qua hoa huyệt mình đang chịch vào, hoa huyệt bị anh làm đến căng ra, miệng huyệt bị kéo dãn đến mức tận cùng, chất lỏng dính nhớp vây bọc trên dương vật anh, dâm mĩ triền miên.
Càng đâm thọc hương vị càng dày đặc, tanh, thơm.

Phảng phất như là ảo giác, huyệt nhỏ càng thao càng thơm.

"Huyệt thật dâm đãng…" Hoa huyệt càng đâm càng chặt, cắn dương vật, Hầu Minh Hạo lao tới làm, tay sờ vào miệng huyệt lau lau, ngón trỏ ướt át cắm vào miệng Điền Gia Thuỵ.

Điền Gia Thuỵ ngậm ngón tay anh đầu lắc trái lắc phải, đôi mắt ướt át: "Không được… em… ư ư… ư…. a… a aaaaaa…"

Hầu Minh Hạo đưa cậu lên cực hạn cao trào. Điền Gia Thuỵ hét chói tay, dương vật nhỏ phía trước bắn đầy tinh dịch lên áo sơ mi của nam nhân.
Sau cao trào hoa huyệt Điền Gia Thuỵ siết căng đến tê dại, trong miệng hàm hồ ê ê a a đẩy Hầu Minh Hạo không để anh lại làm.
Hầu Minh Hạo rút dương vật ra, một tay bóp chặt eo cậu, tay kia loát gần hai mươi cái, bắn ra trên cơ thể của cậu.

45 phút, một lần ăn bữa tối này tương đối lớn.

Điền Gia Thuỵ dùng khăn giấy lau chùi vài cái, chỉnh trang lại quần áo lại lau sạch son môi nơi khóe miệng, tạm chấp nhận đem áo khoác của Hầu Minh Hạo khoác trên người.

"Anh đền quần áo lại cho em." cậu nhìn gương mặt người đàn ông trên ghế lái đã sửa sang xong.

Hầu Minh Hạo giơ tay gấp gấp cổ áo: "Bao nhiêu?"

"300 tệ." Điền Gia Thuỵ thuận miệng báo cái giá.

Cậu lại không phải thật tình muốn anh đền.

Đó là tình thú.

Điền Gia Thuỵ mặc áo khoác Hầu Minh Hạo xuống xe, áo khoác to rộng bao bọc trọn lấy cơ thể.

Khi xuống xe đóng cửa, cậu nhìn thoáng qua dấu vết bừa bãi bên trong.

"Nhớ mở cửa sổ thông gió." Điền Gia Thuỵ chớp chớp mắt với người đàn ông.
--------------
Hơn 3k từ. Mấy bồ nghĩ ra idea gì mới thì cứ góp ý cho tui nha. Bị bí ghê. Hông biết viết gì...👉👈
Buổi tối tốt lành. Vạn an ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro